Chương 124: Rực Lửa Biển Đông (phần cuối)
Kyphuong
16/04/2019
250 chiến thuyền treo cờ sí Gia Thế công hội không ngừng băng băng theo
gió mà lướt tới. trên thuyền đen đuốc mịt mờ, chỉ có duy nhất nơi treo
cờ sí là phát sáng, trên thuyền, ngoại trừ một số ít quân sĩ, ngoài ra
chỉ toàn là những vật liệt dể cháy như dầu cá, cò khô, ngay cả lương
thực cũng được tận dụng rải khắp thuyền.
Đây không phải là tàn quân của Ngô Khải, mà đây chính là đội quân của Vạn Cảnh trấn, theo lệnh của chỉ huy Triệu Kiều mở một chiến dịch cực lớn tấn công vào cứ điểm quan trọng của địch nhân.
Và đương nhiên đại sát khí được sử dụng chính là hỏa công. Tháng 11 gió mùa đông bắc bắt đầu hoạt động mạnh. Đặt biệt là ngoai khơi vùng biển Vịnh Bắc bộ, gió bắc thổi mạnh.
Mà theo thông tin tình báo thì Trấn Hải Thành đã nhận được thông tin chính xác phân bố đại quân địch. Và Gia Thế công hội chính là nơi để nàng khai đao lập đại công.
Kế thừa ý chí của Lạc Việt,Triệu Kiều mang lòng yêu nước vì dân tộc mà nàng lên núi làm sơn chịu thương chịu khó chống đối với triều đình nhà Hán.
Nhưng vận may nàng gặp được một thiên mệnh kiêu tử, người có khả năng nhất dẫn dắt Việt Tộc đi trên một con đường thống nhất độc lập.
Trải qua rất nhiều trận lớn nhỏ, các thủ hạ dưới trướng nàng đã gặt hái được rất nhiều đại công, thế nhưng nàng là thống soái một phương chỉ huy hai cứ điểm quan trọng là Ô Ma và Hằng Hà trấn thì lại dường như lưu mờ.
Và hôm nay, đây chính là cơ hội để nàng thề hiện tài năng của mình. Với tư cách là một mưu thần tư chất SS. Nàng không những có tài về chình sự - nội chính. Mà về phần điều binh khiển tướng cũng không kém gì. Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý. Nàng đã bỏ ra hơn một tháng đi khắp các đảo va khu vực quanh vịnh bắc bộ, nên cũng đã tính toán được sơ bộ được dòng chảy, hướng gió, thủy triều, bãi đã ngầm. ngay cả các sinh vật cát cứ bầy đàn cũng hiểu rõ một hai.
Chính vì sự chuyên chú của nàng Hoàng Kỳ Phương mới để cho Triệu Kiều làm thống soái trong chiến dịch lần này. Theo như ý định ban đầu của Hoàng Kỳ Phương là sẽ cho tấn công bất ngờ lên đảo Ba Bùn vì nơi đây là nơi chứa lương thảo cùng chỉ có hơn 1 vạn quân thủ thành. Với số quân ít cấp 3 cùi bắp kia thì chì cần 5000 quân từ Cô Tô đảo sẽ hạ đo ván 1 vạn thủ quân trên đảo Ba Bùn.
Thế nhưng sau khi nghe lý giải của Triệu Kiều về thế trận Hoàng Kỳ Phương liền hoàn toàn đồng ý. Ngay sau đó kế hoạch nhanh chóng được triển khai. Các đảo Ngọc Vừng, Quan Lạn, Trà Ngọ và Ba Mùn đều được rút quân chỉ còn 1000 quân cấp 3 trạng bị kém cỏi làm nhiệm vụ thủ thành mà thôi.
Mặt khác Vạn Cảnh đảo lại được tăng cường tạo ra một thế bẫy rập. nên chỉ trong 1 đêm 1 vạn quân địch đã bị tiêu diệt.
250 thuyền bắt đầu tiến vào khu vực kiểm soát bến cảng Quan Lạn đảo, do được thông báo từ trước, nên đa số thủ vệ không có chú ý đến tốc độ hiển nhiên là người trên thuyền. bọ họ lơ là cho phẩy cời hiệu có đám thiền trực tiếp tiếng vào bến cảng.
Nhưng ngay sau đó một số tên đã bắt đầu khả khi. Thông thường khi thuyền cách bến cảng nửa dặm thì sẽ cho giảm tốc độ thuyền và neo đậu vào bến cảng. thế nhưng hôm nay số thuyền này không chỉ không giảm tốc độ mà còn bắt đầu bốc cháy.
Ngay lập tức một tên thủ vệ quát lớn! “ giảm tốc độ! Dừng thuyền!” tiếng quát của hắn cực lớn thu hút ánh mắt của rất nhiều người. thế nên có một số tên cảm giác có điều gì đó không hay sảy đến nên liền rời giường ra ngoài coi.
Bất ngờ một chiếc thuyền mang cờ sí Ngô Khải bốc cháy dữ dội. nhờ gió biển cùng nhiệt độ cao càng làm cho thuyền chạy càng nhanh hơn. Con thuyền như một chuyến tàu địa ngục lao băng băng về phía bến cảng.
Đến lúc này bọn thủ vệ mới biết điều gì sảy ra hét lớn.: Địch Tập!”
Thế nhưng hắn hét đã quá muộn. con tàu bốc cháy đã húc vào bến cảng. một vụ va chạm cực mạnh, hoa lửa văng khắp nơi. Theo sau đó là hàng trăm chiến chuyền rực lữa đâm vào bến cảng. một màng hoảng loạn điên rồ.
Cảng Quan Lạn là một nơi địa thề đặc thù cảng có chiều dài 5km rộng 1km. hàng ngàn chiến thuyền được xếp ngay ngắn thành hàng trong bến càng, chỉ chừa một lối đi rộng 100 m cho các thuyền quan lại.
Hơn nữa vì đề tiếp kiệm thời gian và sức lực nên ban thống soái quyết định cho binh sĩ nghĩ ngơi trên thuyền. và đây chính là điểm mấu chốt quyết định sự thảm bãi của bọn chúng.
Hàng trăm chiến thuyền lao nhanh vào trện địa, lữa cháy khắp nơi. Hầu như 1/3 chiến thuyền neo đậu trong bến cảng lúc này đang bốc cháy. 2/3 số thuyền còn lại thì binh sĩ bắt đầu nháo nhào lên chuần bị thế tấn công. Thế nhưng chính điều này làm cho bến cảng chật hẹp nay còn rối tung rôi mù lên.
Từ trên đài cao Ngô Trung Quế quan sát diễn biến mọi sự việc. ban đầu hắn có chút ngây người nhưng ngay sau đó liền triệu tập ban tướng lãnh chỉ huy đối phó. Lần này hắn biến hắn đã đá trúng một cái thiếc bản rồi.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
“ hạ lệnh! Tạo một đường băng chết! không cho lữa lây sau các thuyền khác!” hắn quát to.
“ đại nhân! Không thể được! bến thuyền đang rất loạn, mỗi chỉ huy đều tự chỉ huy thuyền của mình, số đem quân đi dập lửa, số đem quân tháo chạy! bến cảng đã bị kẹt, không còn đương chạy!” một tên thống soái lên tiếng.
“ đồ vô dụng! các ngươi không biết vận dụng cái đầu à! Kéo thuyến vào bờ! giảm thiểu thương vong!” Ngô Trung Quế gầm lên giậm dữ.Lúc này một tên võ tướng chạy vào thân hình lấm tấm mồ hôi “ Gia Chủ! Không hay! Quân ta bị tập kích trên Vạn Cảnh đảo! toàn quân bị diệt!” tên vỏ tướng này là thủ hạ của Ngô Khải. sau khi Ngô Khãi hết thời gian chờ liền thoát game nói choo mọi người biết mà phòng bị.
“ hừ! đồ vô dụng!bọn chúng đánh tới đây rồi!” Ngô Trung Quế lúc này là giận điên người.
“ đúng là một đám ăn hại, được việc thì ít, - ăn hại có thừa!”
“ đại nhân! Ngài nghe ta noi hết đã. Cung binh của bọn chúng có khả năng bắn xa 300. Bộ kinh hình thù rất là kỳ quái. Có mấy phần giống như Kim Bộ thế nhưng sức mạnh của đám binh này cực kỳ khủng bố. 2000 quân tiêu diệt toàn bộ 7000 đại quân của chúng ta.
Ngoài ra bọn chúng còn có 10 có man thú à không Voi chiến, hình dáng cực kỳ giống quái thú. Bọn chúng to gấp 3 lần voi chiến bình thường.” tên tướng lãnh ngay lập tức ôm bắp đùi Ngô Trung Quế gào khóc mà nói.
“ngươi nói cái gì! 2000 quân tiêu diệt 7000 quân! Đầu ngươi bị bò đá à! Bớt xàm ngôn đi! Cút ngay cho lão tử! ông đây còn chuyện chính sự!” Ngô Trung Quế lúc này đang điên loạn 2000 diệt sạch 7000 điều này quá sức tưởng tượng của hắn.
“ gia chủ! Hắn nói là thật Ngô Khải đã tự thân nói với ta, kể chiến trận Vạn Cảnh. Bọn họ đã làm hết sức” một trung niên nam tử với vẽ mặt tang thương bước vào. Lão chính là Ngô Ứng Hào phụ thân của Ngô Khải.
“ Ứng Hào! Việc này không nói chơi!” Ngô Trung Quế sa sầm khuôn mặt.
“ gia chủ! Ta thề nếu nói gian một lời chết không toàn thây!” Ngô Ứng Hào kiên định.
Ngô Trung Quế nhắm mắt lại sau đó hít thờ một cái thật sau rồi làm ra quyết định.
“ lệnh! Bỏ thuyền! lên bờ bảo toàn lực lượng chờ tiếp ứng!”
Các vị tướng lĩnh trong trại chỉ huy ngây ngô một hồi sau đó cắn răng là theo lệnh. Quả thật đây là một cái quyết định khó khăn với Ngô Trung Quế. Thế nhưng vì lực lượng toàn đại daonh hắn phải nhịn đau.
Một trận hỏa hoạn cháy cho tới tận sáng mới tắt hảm khắp nơi đều là từng mảng khói đen. Trong chiến hỏa tối qua 2/3 số thuyền trong bến cảng đã bị thiêu rụi. chỉ còn số ít bên trong cảng là thoát nạn. nhưng cũng may cho Gia Thế công hội là 3 siêu cự hạm Hoàng Dư thuyền không bị hư hao.
Ngoài ra chỉ có 5000 quân lính bị chết, số còn lại may mắn sống sót vỉ nhày xuống biển bơi vào bờ.
Thế nhưng tổn thất nặng nề là điều không thể tránh khỏi. một chiến trận đêm qua đã đánh nát lòng tự kêu của đám khựa Giang Đông. Luôn tự cho mình số một trên mặt nước. đây là một cú đánh trời giáng váo cái lòng tự kêu chó má của chúng.
Trong lúc sĩ khí quân đoàn Gia Thế đang suy sụp thì tại Vạn Cảnh đảo lại là một quan cảnh khác. Ngay trong đêm toàn bộ quân lính trên đảo liền được rút đi, ngay cả thiên bi Vạn Cảnh cũng được lấy đi. Nơi này chính thức trở thành một đảo hoang vô chủ. Mà không ai biết đám quân này đi đâu.
……………………………………………………………………………………………………..
Ngay lúc này trên foroom trang chủ Con Đường Vận Mệnh lại có một trích đoạn mang tên “ Đẫm Máu Và Rực Lửa” bài viết được mã hóa cần phải trả phí mới được vào xem. Cái giá có vẻ hơi chua nên rất nhiều người cho đây là bài viết lừa đảo nhằm kiếm tiền từ cư dân Con Đường Vận mệnh.
Tuy vậy lại có không ít người tò mò mà bỏ ra 200 đolla để xem. Quả thật tiêu tốn 200 đồng cũng rất là đáng giá. Bài viết chỉ ngắn gọn có vài dòng và kèm theo 1 video dài 20 phút đi lại chiến trận đẫm máu của 2000 Hoàng Bộ và 10 con Man Tượng dũng mãnh.
Bài viết ngay sau đó trở thành mộ điễm nóng trên trang chủ. Chưa đầy 2 giờ mà số lượng người xem đã lên tới 10 triệu, và con số ngày càng tăng đến chóng mặt.
Nhưng đây chỉ là phần đầu, đẫm máu mà thôi, còn phần rực lửa thì không có chút tin tức gì.
Hàng triệu lượt view hàng trăm ngàn lượt bình luận và chia sẽ. ngay lập lức bài viết trở thành top, được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng trong ngày.
Và cũng có một số người đoán ra phần nào đây là thế lực quân sự của ai?
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Đây không phải là tàn quân của Ngô Khải, mà đây chính là đội quân của Vạn Cảnh trấn, theo lệnh của chỉ huy Triệu Kiều mở một chiến dịch cực lớn tấn công vào cứ điểm quan trọng của địch nhân.
Và đương nhiên đại sát khí được sử dụng chính là hỏa công. Tháng 11 gió mùa đông bắc bắt đầu hoạt động mạnh. Đặt biệt là ngoai khơi vùng biển Vịnh Bắc bộ, gió bắc thổi mạnh.
Mà theo thông tin tình báo thì Trấn Hải Thành đã nhận được thông tin chính xác phân bố đại quân địch. Và Gia Thế công hội chính là nơi để nàng khai đao lập đại công.
Kế thừa ý chí của Lạc Việt,Triệu Kiều mang lòng yêu nước vì dân tộc mà nàng lên núi làm sơn chịu thương chịu khó chống đối với triều đình nhà Hán.
Nhưng vận may nàng gặp được một thiên mệnh kiêu tử, người có khả năng nhất dẫn dắt Việt Tộc đi trên một con đường thống nhất độc lập.
Trải qua rất nhiều trận lớn nhỏ, các thủ hạ dưới trướng nàng đã gặt hái được rất nhiều đại công, thế nhưng nàng là thống soái một phương chỉ huy hai cứ điểm quan trọng là Ô Ma và Hằng Hà trấn thì lại dường như lưu mờ.
Và hôm nay, đây chính là cơ hội để nàng thề hiện tài năng của mình. Với tư cách là một mưu thần tư chất SS. Nàng không những có tài về chình sự - nội chính. Mà về phần điều binh khiển tướng cũng không kém gì. Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý. Nàng đã bỏ ra hơn một tháng đi khắp các đảo va khu vực quanh vịnh bắc bộ, nên cũng đã tính toán được sơ bộ được dòng chảy, hướng gió, thủy triều, bãi đã ngầm. ngay cả các sinh vật cát cứ bầy đàn cũng hiểu rõ một hai.
Chính vì sự chuyên chú của nàng Hoàng Kỳ Phương mới để cho Triệu Kiều làm thống soái trong chiến dịch lần này. Theo như ý định ban đầu của Hoàng Kỳ Phương là sẽ cho tấn công bất ngờ lên đảo Ba Bùn vì nơi đây là nơi chứa lương thảo cùng chỉ có hơn 1 vạn quân thủ thành. Với số quân ít cấp 3 cùi bắp kia thì chì cần 5000 quân từ Cô Tô đảo sẽ hạ đo ván 1 vạn thủ quân trên đảo Ba Bùn.
Thế nhưng sau khi nghe lý giải của Triệu Kiều về thế trận Hoàng Kỳ Phương liền hoàn toàn đồng ý. Ngay sau đó kế hoạch nhanh chóng được triển khai. Các đảo Ngọc Vừng, Quan Lạn, Trà Ngọ và Ba Mùn đều được rút quân chỉ còn 1000 quân cấp 3 trạng bị kém cỏi làm nhiệm vụ thủ thành mà thôi.
Mặt khác Vạn Cảnh đảo lại được tăng cường tạo ra một thế bẫy rập. nên chỉ trong 1 đêm 1 vạn quân địch đã bị tiêu diệt.
250 thuyền bắt đầu tiến vào khu vực kiểm soát bến cảng Quan Lạn đảo, do được thông báo từ trước, nên đa số thủ vệ không có chú ý đến tốc độ hiển nhiên là người trên thuyền. bọ họ lơ là cho phẩy cời hiệu có đám thiền trực tiếp tiếng vào bến cảng.
Nhưng ngay sau đó một số tên đã bắt đầu khả khi. Thông thường khi thuyền cách bến cảng nửa dặm thì sẽ cho giảm tốc độ thuyền và neo đậu vào bến cảng. thế nhưng hôm nay số thuyền này không chỉ không giảm tốc độ mà còn bắt đầu bốc cháy.
Ngay lập tức một tên thủ vệ quát lớn! “ giảm tốc độ! Dừng thuyền!” tiếng quát của hắn cực lớn thu hút ánh mắt của rất nhiều người. thế nên có một số tên cảm giác có điều gì đó không hay sảy đến nên liền rời giường ra ngoài coi.
Bất ngờ một chiếc thuyền mang cờ sí Ngô Khải bốc cháy dữ dội. nhờ gió biển cùng nhiệt độ cao càng làm cho thuyền chạy càng nhanh hơn. Con thuyền như một chuyến tàu địa ngục lao băng băng về phía bến cảng.
Đến lúc này bọn thủ vệ mới biết điều gì sảy ra hét lớn.: Địch Tập!”
Thế nhưng hắn hét đã quá muộn. con tàu bốc cháy đã húc vào bến cảng. một vụ va chạm cực mạnh, hoa lửa văng khắp nơi. Theo sau đó là hàng trăm chiến chuyền rực lữa đâm vào bến cảng. một màng hoảng loạn điên rồ.
Cảng Quan Lạn là một nơi địa thề đặc thù cảng có chiều dài 5km rộng 1km. hàng ngàn chiến thuyền được xếp ngay ngắn thành hàng trong bến càng, chỉ chừa một lối đi rộng 100 m cho các thuyền quan lại.
Hơn nữa vì đề tiếp kiệm thời gian và sức lực nên ban thống soái quyết định cho binh sĩ nghĩ ngơi trên thuyền. và đây chính là điểm mấu chốt quyết định sự thảm bãi của bọn chúng.
Hàng trăm chiến thuyền lao nhanh vào trện địa, lữa cháy khắp nơi. Hầu như 1/3 chiến thuyền neo đậu trong bến cảng lúc này đang bốc cháy. 2/3 số thuyền còn lại thì binh sĩ bắt đầu nháo nhào lên chuần bị thế tấn công. Thế nhưng chính điều này làm cho bến cảng chật hẹp nay còn rối tung rôi mù lên.
Từ trên đài cao Ngô Trung Quế quan sát diễn biến mọi sự việc. ban đầu hắn có chút ngây người nhưng ngay sau đó liền triệu tập ban tướng lãnh chỉ huy đối phó. Lần này hắn biến hắn đã đá trúng một cái thiếc bản rồi.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
“ hạ lệnh! Tạo một đường băng chết! không cho lữa lây sau các thuyền khác!” hắn quát to.
“ đại nhân! Không thể được! bến thuyền đang rất loạn, mỗi chỉ huy đều tự chỉ huy thuyền của mình, số đem quân đi dập lửa, số đem quân tháo chạy! bến cảng đã bị kẹt, không còn đương chạy!” một tên thống soái lên tiếng.
“ đồ vô dụng! các ngươi không biết vận dụng cái đầu à! Kéo thuyến vào bờ! giảm thiểu thương vong!” Ngô Trung Quế gầm lên giậm dữ.Lúc này một tên võ tướng chạy vào thân hình lấm tấm mồ hôi “ Gia Chủ! Không hay! Quân ta bị tập kích trên Vạn Cảnh đảo! toàn quân bị diệt!” tên vỏ tướng này là thủ hạ của Ngô Khải. sau khi Ngô Khãi hết thời gian chờ liền thoát game nói choo mọi người biết mà phòng bị.
“ hừ! đồ vô dụng!bọn chúng đánh tới đây rồi!” Ngô Trung Quế lúc này là giận điên người.
“ đúng là một đám ăn hại, được việc thì ít, - ăn hại có thừa!”
“ đại nhân! Ngài nghe ta noi hết đã. Cung binh của bọn chúng có khả năng bắn xa 300. Bộ kinh hình thù rất là kỳ quái. Có mấy phần giống như Kim Bộ thế nhưng sức mạnh của đám binh này cực kỳ khủng bố. 2000 quân tiêu diệt toàn bộ 7000 đại quân của chúng ta.
Ngoài ra bọn chúng còn có 10 có man thú à không Voi chiến, hình dáng cực kỳ giống quái thú. Bọn chúng to gấp 3 lần voi chiến bình thường.” tên tướng lãnh ngay lập tức ôm bắp đùi Ngô Trung Quế gào khóc mà nói.
“ngươi nói cái gì! 2000 quân tiêu diệt 7000 quân! Đầu ngươi bị bò đá à! Bớt xàm ngôn đi! Cút ngay cho lão tử! ông đây còn chuyện chính sự!” Ngô Trung Quế lúc này đang điên loạn 2000 diệt sạch 7000 điều này quá sức tưởng tượng của hắn.
“ gia chủ! Hắn nói là thật Ngô Khải đã tự thân nói với ta, kể chiến trận Vạn Cảnh. Bọn họ đã làm hết sức” một trung niên nam tử với vẽ mặt tang thương bước vào. Lão chính là Ngô Ứng Hào phụ thân của Ngô Khải.
“ Ứng Hào! Việc này không nói chơi!” Ngô Trung Quế sa sầm khuôn mặt.
“ gia chủ! Ta thề nếu nói gian một lời chết không toàn thây!” Ngô Ứng Hào kiên định.
Ngô Trung Quế nhắm mắt lại sau đó hít thờ một cái thật sau rồi làm ra quyết định.
“ lệnh! Bỏ thuyền! lên bờ bảo toàn lực lượng chờ tiếp ứng!”
Các vị tướng lĩnh trong trại chỉ huy ngây ngô một hồi sau đó cắn răng là theo lệnh. Quả thật đây là một cái quyết định khó khăn với Ngô Trung Quế. Thế nhưng vì lực lượng toàn đại daonh hắn phải nhịn đau.
Một trận hỏa hoạn cháy cho tới tận sáng mới tắt hảm khắp nơi đều là từng mảng khói đen. Trong chiến hỏa tối qua 2/3 số thuyền trong bến cảng đã bị thiêu rụi. chỉ còn số ít bên trong cảng là thoát nạn. nhưng cũng may cho Gia Thế công hội là 3 siêu cự hạm Hoàng Dư thuyền không bị hư hao.
Ngoài ra chỉ có 5000 quân lính bị chết, số còn lại may mắn sống sót vỉ nhày xuống biển bơi vào bờ.
Thế nhưng tổn thất nặng nề là điều không thể tránh khỏi. một chiến trận đêm qua đã đánh nát lòng tự kêu của đám khựa Giang Đông. Luôn tự cho mình số một trên mặt nước. đây là một cú đánh trời giáng váo cái lòng tự kêu chó má của chúng.
Trong lúc sĩ khí quân đoàn Gia Thế đang suy sụp thì tại Vạn Cảnh đảo lại là một quan cảnh khác. Ngay trong đêm toàn bộ quân lính trên đảo liền được rút đi, ngay cả thiên bi Vạn Cảnh cũng được lấy đi. Nơi này chính thức trở thành một đảo hoang vô chủ. Mà không ai biết đám quân này đi đâu.
……………………………………………………………………………………………………..
Ngay lúc này trên foroom trang chủ Con Đường Vận Mệnh lại có một trích đoạn mang tên “ Đẫm Máu Và Rực Lửa” bài viết được mã hóa cần phải trả phí mới được vào xem. Cái giá có vẻ hơi chua nên rất nhiều người cho đây là bài viết lừa đảo nhằm kiếm tiền từ cư dân Con Đường Vận mệnh.
Tuy vậy lại có không ít người tò mò mà bỏ ra 200 đolla để xem. Quả thật tiêu tốn 200 đồng cũng rất là đáng giá. Bài viết chỉ ngắn gọn có vài dòng và kèm theo 1 video dài 20 phút đi lại chiến trận đẫm máu của 2000 Hoàng Bộ và 10 con Man Tượng dũng mãnh.
Bài viết ngay sau đó trở thành mộ điễm nóng trên trang chủ. Chưa đầy 2 giờ mà số lượng người xem đã lên tới 10 triệu, và con số ngày càng tăng đến chóng mặt.
Nhưng đây chỉ là phần đầu, đẫm máu mà thôi, còn phần rực lửa thì không có chút tin tức gì.
Hàng triệu lượt view hàng trăm ngàn lượt bình luận và chia sẽ. ngay lập lức bài viết trở thành top, được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng trong ngày.
Và cũng có một số người đoán ra phần nào đây là thế lực quân sự của ai?
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.