Chương 29: Hai bà mối tới cửa
Lý Hảo
30/08/2017
Triệu thị đi xem mắt trở về thì rất vừa lòng, ít
nhất cháu trai của nương tử Chu đồ tể người ta có nhà. Tuy rằng bộ dạng
bình thường, nhưng là người có bản lĩnh là được, ai biết lần này Hà Hoa
vậy mà lại xác định rõ là không đồng ý, phải gả vậy nương gả qua đi,
nàng là không đồng ý.
"Ngươi đứa con gái đáng chết này, ngươi muốn tức chết ta hả. Người tốt như vậy ngươi không chịu lấy, ngươi muốn chết già cả đời ở nhà hả. Ta nói cho ngươi biết, ta đã nhìn trúng rồi, đến lúc đó người ta phái bà mối lại đây, đến lúc đó không phải do ngươi làm chủ đâu!"
Vương Hà Hoa nói: "Nếu nương bức ta, ta lấy cây kéo đâm mình một cái là được."
Hai người tan rã trong không vui.
Ngày hôm sau, Triệu thị sớm ăn mặc chỉnh chu chờ kia bà mối tới cửa, kết quả có bà mối tới cửa, nhưng mà cũng là bà mối ở Thanh Sơn thôn.
"Ngươi nói gì? Cầu hôn thay Thích Gia An?" Triệu thị gào một tiếng.
Vương Hà Hoa tự nhiên nghe thấy được, trong lòng cao hứng, lại nghe nương nàng nói: "Thích Gia An nào? Chẳng lẽ ngươi nói là huynh đệ con dâu thứ ba nhà ta đi."
"Đúng vậy đó, Vương gia tỷ tỷ, chúc mừng ngươi!" Bà mối Thanh Sơn thôn cười nói.
"Chúc mừng cái rắm! Nhìn ở phần mặt mũi ngươi cũng là thân phận chạy chân thay người khác, ta cũng không đuổi ngươi đi ra ngoài, ngươi nhanh chóng rời đi cho ta, Hà Hoa của nhà ta tuyệt đối sẽ không gả cho tên quỷ nghèo kia."
Vương Hà Hoa vội chạy đến: "Nương, người nói cái gì vậy, ta đồng ý gả cho Gia An!"
"Ngươi cái thứ không biết xấu hổ, nói gì đó hả? Ta không đồng ý, nếu ngươi gả cho Thích Gia An kia, ta cũng chết cho ngươi xem."
Bà mối Thanh Sơn thôn nói: "Này, sao lại lung tung như vậy, rốt cuộc có đồng ý việc này hay không hả, cũng phải cho ta câu trả lời chắc chắn chứ." Bà xem như đã hiểu được, cô nương này người ta đồng ý, nhưng mà người làm nương không đồng ý, bà cũng muốn làm tốt cửa hôn nhân này nên đã nói: "Vương gia tỷ tỷ, Thích Gia An ở Thanh Sơn thôn chúng ta, lại là một đứa nhỏ tốt, bộ dáng rất đoan chính, có năng lực lên núi săn thú, còn có người nhị tỷ ở trấn trên. Nhà bọn họ chỉ có duy nhất đứa con trai này, về sau gia nghiệp còn không phải đều là của Gia An sao? Thích Lão Hán và nương tử của hắn cũng đều là người hiền lành, khuê nữ gả đi qua cũng sẽ không lo lắng bị mẹ chồng làm khó dễ, đây thật tốt chuyện mà. Nếu không phải Thích gia tới cửa nhờ ta đi cầu hôn, ta cũng muốn nói cháu gái của ta cho hắn rồi."
"Vậy ngươi nói cho cháu gái của ngươi đi, khuê nữ của ta ta không đồng ý." Triệu thị nói.
"Nương, nếu người không đồng ý, ta cả đời cũng không lập gia đình." Vương Hà Hoa nói.
"Ngươi cái thứ không có mặt mũi, câm miệng của ngươi lại cho ta. Ngươi còn ngại không mất mặt sao." Triệu thị mắng.
Vương lão đầu cũng nghe được rõ ràng, nói với bà mối: "Vị đại tẩu này, hôm nay việc này phiền toái ngươi rồi, ngươi xem như vậy có được không, ngươi đi về trước, cứ nói là việc này chúng ta sẽ lại cân nhắc, thật sự là sẽ cân nhắc."
"Cân nhắc cái rắm, ta không đồng ý, không có cửa đâu!" Triệu thị nói.
Vương lão đầu vụng trộm nhét mấy văn tiền cho bà mối, bà mối cũng biết hôm nay là không được, cầm tiền trong tay liền uốn éo xoay người rời đi.
Chờ bà mối đi rồi, Triệu thị mới nhớ tới việc này vẫn là nhà mẹ đẻ nhà nương tử lão Tam gây ra, giỏi cho ngươi Thích thị, ngươi cũng thật thành thật à, ngầm cho ta một chiêu như vậy: "Nương tử Lão Tam, lại đây cho ta, ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi muốn làm là cái quỷ gì! Ngay cả lão nương cũng muốn tính kế!"
Vương Hà Hoa nghiêm mặt nói: "Nương, hôm nay đã đến tình trạng này rồi, ta cũng nói thật cho ngươi biết, là ta kêu Thích Gia An đến đây cầu hôn, ta chỉ coi trọng Thích Gia An, người khác là ai ta cũng không gả. Nương cũng đừng tìm tam tẩu gây phiền toái, ta cũng nói qua tâm tư của ta với tam tẩu, nhưng mà tam tẩu biết ngươi là cái cái dạng người gì, Thích gia người ta căn bản là không có đồng ý, là ta mặt dày mày dạn phải gả cho nhà người ta."
Thích thị vào cửa liền nghe được những lời này của Hà Hoa, trong lòng có cảm động, có khiếp sợ, còn có tư vị nói không rõ.
Nhưng mà hiện tại Triệu thị đang nổi nóng, đưa tay muốn đánh Thích thị, Thích thị lập tức né tránh, Vương Hà Hoa vội hô lên: "Nương, ngươi đây là làm gì? Ngươi muốn đánh thì đánh ta, liên quan gì tới tam tẩu!"
"Ngươi ta cũng muốn đánh, hôm nay ngươi làm ra chuyện xấu mặt lớn như vậy cho lão nương. Còn có ngươi, Thích thị, cả nhà ngươi tính toán thật giỏi ha, còn muốn khuê nữ của ta, ngươi đừng trốn cho ta, hôm nay ta không giáo huấn ngươi một chút, ta cũng không sống!"
Thích thị cũng phát cáu: "Nương, nếu ngươi không quen nhìn con người của ta, lúc trước cũng không cần cho con trai ngươi cưới ta. Hiện tại hở ra một cái là muốn đánh ta, ta cũng có con vậy, ngươi làm cho mấy đứa nhỏ về sau làm sao còn có mặt mũi đi ra ngoài. Còn có, Hà Hoa gả cho đệ ta, vậy thì có gì không tốt, đệ của ta ngươi cũng gặp qua, ngươi muốn giận cá chém thớt, cũng không cần lấy chung thân của Hà Hoa làm chuyện chơi chứ."
Triệu thị làm sao quản, lại ngồi dưới đất khóc lóc om sòm, cái dạng này thoạt nhìn chẳng khác gì người đàn bà chanh chua. Vương Hà Hoa nhìn cũng cảm thấy mất mặt, khó trách Gia An không dám tới cửa cầu hôn. Nhưng mà nếu đã hạ quyết tâm, Hà Hoa nhất định phải cùng một chỗ với Gia An.
"A, a, đây là làm sao? Sao lại ngồi trên mặt đất rồi?" Lại có một bà mối tới nữa, đây bà mối bên nhà cháu trai nương tử Chu đồ tể thỉnh tới: "Hôm nay ta lại đây là làm mối, chẳng lẽ các ngươi không chào đón à. Vương gia tỷ tỷ, ta nói với ngươi, ngày hôm qua ngươi cũng đã đi xem mắt rồi... " Bà mối còn chưa có nói đùa xong, thì Hà Hoa liền đẩy người ra bên ngoài: "Ta chính là Hà Hoa, ta sẽ không gả cho người kia, phiền toái ngươi trở về nói cho hắn, trừ phi ta chết, bằng không ta tuyệt đối sẽ không gả đi qua."
"Sao đứa nhỏ này lại nói như vậy chứ? Vương gia tỷ tỷ, ngươi nói chuyện này làm làm sao hả, ngày hôm qua không phải ngươi đã đồng ý sao?"
Triệu lăn một cái trở mình đứng lên từ mặt đất: "Đúng, ta đồng ý rồi, việc này cứ quyết định như vậy."
"Nương, ta không đồng ý, cha, ngươi cũng muốn bức nữ nhi sao?" Vương Hà Hoa nói với Vương lão đầu.
Trong lòng Vương lão đầu thở dài, lại lấy ra mấy văn tiền: "Vị đại tẩu này, hôm nay trong nhà bận rộn, phiền toái ngươi chạy sang một chuyến, ta xem việc này, là nhà ta không có phúc khí này, vậy coi như thôi đi."
Bà mối nhận tiền, trong lòng thư thái rất nhiều, cũng trở về đi chuyển lời, Triệu thị kêu nửa ngày cũng không gọi người trở lại được.
"Lão nhân, ta nói cho ngươi biết khuê nữ là ta sinh ra, ta nói không đồng ý thì không đồng ý!"
Qua một buổi sáng, mọi người trong viện Vương gia đều biết đã xảy ra chuyện gì, Vương gia lại bắt đầu hội nghị gia đình.
Một người nói không đồng ý, nếu khuê nữ gả đi qua, mình sẽ chết cho nàng xem, một người nhất định phải gả, bằng không thì cả đời không lấy chồng.
Đinh thị đối với em gái của chồng gả cho ai cũng không có ý kiến, nhưng mà nếu nàng cả đời không lấy chồng, vậy về sau còn không phải đi theo cả nhà mình sao? Bởi vì nhà mình là anh cả mà. Vì thế nói: "Cha nương, ta thấy huynh đệ Tam đệ muội cũng rất tốt, không phải còn có một nhị tỷ có tiền sao? Đến lúc đó khẳng định sẽ giúp đỡ bọn họ, lại nói bản thân muội tử cũng đồng ý."
Vương Kim Tỏa cũng gật đầu: "Đúng vậy, nương đám nhỏ nói rất đúng."
"Thúi lắm! Ngươi ước gì muội tử của ngươi chịu khổ!" Triệu thị mắng.
Mã thị nói tiếp: "Muốn ta nói, vậy muội tử cũng nên nghe lời của nương một chút, nương sinh ngươi nuôi ngươi, còn có thể hại ngươi sao? Nhà mẹ đẻ Chu tẩu tử người ta rất tốt."
"Phải gả ngươi đi gả đi! Ta không lấy!"Vương Hà Hoa cả giận nói.
Vương Ngân Tỏa lập tức nói: "Hà Hoa, sao ngươi nói chuyện như vậy với nhị tẩu ngươi, còn không phải nàng là vì tốt cho ngươi thôi."
Lão Tam và nương tử lão Tam vẫn không nói gì như bình thường, lão tứ Vương Thiết Tỏa nói: "Ta và nương tử, đều cảm thấy vẫn là bản thân muội tử vui vẻ mới là quan trọng nhất, Thích gia không có gì là không tốt."
Đương nhiên rồi, hắn cưới nương tử còn không phải bản thân hắn coi trọng? Cho nên kiên quyết ủng hộ Hà Hoa.
Cứ như vậy, nhà lão đại và lão Tứ đồng ý, tuy rằng nhà lão Tam không nói gì, nhưng cũng là đồng ý, chỉ có lão Nhị gia là đứng ở phía Triệu thị, Triệu thị nói: "Lão nhân, ngươi thì nghĩ sao, đây chính là chung thân đại sự của khuê nữ chúng ta, ngươi cũng không thể hàm hồ."
Vương lão đầu gõ tẩu thuốc một cái: "Chuyện đã thành như vậy, khuê nữ ngươi tự mình nguyện ý, nói cũng đã nói tới tình trạng này rồi, ngươi còn muốn sao nữa? Ta thấy tiểu tử Gia An không tệ."
Bởi vì Vương lão đầu cũng đồng ý, Triệu thị càng bị cô lập, Vương Hà Hoa cảm động nhìn cha của mình. Triệu thị gào khóc nói: "Các ngươi là muốn cho ta chết hả, ta làm sống được nữa."
"Được rồi, ngươi lại như vậy, ta nói với ngươi, tình huống của chúng ta thế này, khuê nữ đến năm nay cũng còn không có nói đến hôn sự, nguyên nhân của ngươi là chiếm phần lớn nhất. Nếu ngươi để cho thanh danh khuê nữ của ngươi đã không còn, hoàn toàn không gả đi được, thì ngươi cứ dùng sức mà ồn ào. Hôm nay thì đến nơi đây thôi, các ngươi đều trở về đi, nhà lão Tam, ngươi thay ta về nói chuyện này thật tốt cho bên nhà sui, nói là ta đồng ý hôn sự này."
"Cha, ta sẽ về nói, ngài yên tâm đi." Thích thị nói.
"Ngươi đứa con gái đáng chết này, ngươi muốn tức chết ta hả. Người tốt như vậy ngươi không chịu lấy, ngươi muốn chết già cả đời ở nhà hả. Ta nói cho ngươi biết, ta đã nhìn trúng rồi, đến lúc đó người ta phái bà mối lại đây, đến lúc đó không phải do ngươi làm chủ đâu!"
Vương Hà Hoa nói: "Nếu nương bức ta, ta lấy cây kéo đâm mình một cái là được."
Hai người tan rã trong không vui.
Ngày hôm sau, Triệu thị sớm ăn mặc chỉnh chu chờ kia bà mối tới cửa, kết quả có bà mối tới cửa, nhưng mà cũng là bà mối ở Thanh Sơn thôn.
"Ngươi nói gì? Cầu hôn thay Thích Gia An?" Triệu thị gào một tiếng.
Vương Hà Hoa tự nhiên nghe thấy được, trong lòng cao hứng, lại nghe nương nàng nói: "Thích Gia An nào? Chẳng lẽ ngươi nói là huynh đệ con dâu thứ ba nhà ta đi."
"Đúng vậy đó, Vương gia tỷ tỷ, chúc mừng ngươi!" Bà mối Thanh Sơn thôn cười nói.
"Chúc mừng cái rắm! Nhìn ở phần mặt mũi ngươi cũng là thân phận chạy chân thay người khác, ta cũng không đuổi ngươi đi ra ngoài, ngươi nhanh chóng rời đi cho ta, Hà Hoa của nhà ta tuyệt đối sẽ không gả cho tên quỷ nghèo kia."
Vương Hà Hoa vội chạy đến: "Nương, người nói cái gì vậy, ta đồng ý gả cho Gia An!"
"Ngươi cái thứ không biết xấu hổ, nói gì đó hả? Ta không đồng ý, nếu ngươi gả cho Thích Gia An kia, ta cũng chết cho ngươi xem."
Bà mối Thanh Sơn thôn nói: "Này, sao lại lung tung như vậy, rốt cuộc có đồng ý việc này hay không hả, cũng phải cho ta câu trả lời chắc chắn chứ." Bà xem như đã hiểu được, cô nương này người ta đồng ý, nhưng mà người làm nương không đồng ý, bà cũng muốn làm tốt cửa hôn nhân này nên đã nói: "Vương gia tỷ tỷ, Thích Gia An ở Thanh Sơn thôn chúng ta, lại là một đứa nhỏ tốt, bộ dáng rất đoan chính, có năng lực lên núi săn thú, còn có người nhị tỷ ở trấn trên. Nhà bọn họ chỉ có duy nhất đứa con trai này, về sau gia nghiệp còn không phải đều là của Gia An sao? Thích Lão Hán và nương tử của hắn cũng đều là người hiền lành, khuê nữ gả đi qua cũng sẽ không lo lắng bị mẹ chồng làm khó dễ, đây thật tốt chuyện mà. Nếu không phải Thích gia tới cửa nhờ ta đi cầu hôn, ta cũng muốn nói cháu gái của ta cho hắn rồi."
"Vậy ngươi nói cho cháu gái của ngươi đi, khuê nữ của ta ta không đồng ý." Triệu thị nói.
"Nương, nếu người không đồng ý, ta cả đời cũng không lập gia đình." Vương Hà Hoa nói.
"Ngươi cái thứ không có mặt mũi, câm miệng của ngươi lại cho ta. Ngươi còn ngại không mất mặt sao." Triệu thị mắng.
Vương lão đầu cũng nghe được rõ ràng, nói với bà mối: "Vị đại tẩu này, hôm nay việc này phiền toái ngươi rồi, ngươi xem như vậy có được không, ngươi đi về trước, cứ nói là việc này chúng ta sẽ lại cân nhắc, thật sự là sẽ cân nhắc."
"Cân nhắc cái rắm, ta không đồng ý, không có cửa đâu!" Triệu thị nói.
Vương lão đầu vụng trộm nhét mấy văn tiền cho bà mối, bà mối cũng biết hôm nay là không được, cầm tiền trong tay liền uốn éo xoay người rời đi.
Chờ bà mối đi rồi, Triệu thị mới nhớ tới việc này vẫn là nhà mẹ đẻ nhà nương tử lão Tam gây ra, giỏi cho ngươi Thích thị, ngươi cũng thật thành thật à, ngầm cho ta một chiêu như vậy: "Nương tử Lão Tam, lại đây cho ta, ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi muốn làm là cái quỷ gì! Ngay cả lão nương cũng muốn tính kế!"
Vương Hà Hoa nghiêm mặt nói: "Nương, hôm nay đã đến tình trạng này rồi, ta cũng nói thật cho ngươi biết, là ta kêu Thích Gia An đến đây cầu hôn, ta chỉ coi trọng Thích Gia An, người khác là ai ta cũng không gả. Nương cũng đừng tìm tam tẩu gây phiền toái, ta cũng nói qua tâm tư của ta với tam tẩu, nhưng mà tam tẩu biết ngươi là cái cái dạng người gì, Thích gia người ta căn bản là không có đồng ý, là ta mặt dày mày dạn phải gả cho nhà người ta."
Thích thị vào cửa liền nghe được những lời này của Hà Hoa, trong lòng có cảm động, có khiếp sợ, còn có tư vị nói không rõ.
Nhưng mà hiện tại Triệu thị đang nổi nóng, đưa tay muốn đánh Thích thị, Thích thị lập tức né tránh, Vương Hà Hoa vội hô lên: "Nương, ngươi đây là làm gì? Ngươi muốn đánh thì đánh ta, liên quan gì tới tam tẩu!"
"Ngươi ta cũng muốn đánh, hôm nay ngươi làm ra chuyện xấu mặt lớn như vậy cho lão nương. Còn có ngươi, Thích thị, cả nhà ngươi tính toán thật giỏi ha, còn muốn khuê nữ của ta, ngươi đừng trốn cho ta, hôm nay ta không giáo huấn ngươi một chút, ta cũng không sống!"
Thích thị cũng phát cáu: "Nương, nếu ngươi không quen nhìn con người của ta, lúc trước cũng không cần cho con trai ngươi cưới ta. Hiện tại hở ra một cái là muốn đánh ta, ta cũng có con vậy, ngươi làm cho mấy đứa nhỏ về sau làm sao còn có mặt mũi đi ra ngoài. Còn có, Hà Hoa gả cho đệ ta, vậy thì có gì không tốt, đệ của ta ngươi cũng gặp qua, ngươi muốn giận cá chém thớt, cũng không cần lấy chung thân của Hà Hoa làm chuyện chơi chứ."
Triệu thị làm sao quản, lại ngồi dưới đất khóc lóc om sòm, cái dạng này thoạt nhìn chẳng khác gì người đàn bà chanh chua. Vương Hà Hoa nhìn cũng cảm thấy mất mặt, khó trách Gia An không dám tới cửa cầu hôn. Nhưng mà nếu đã hạ quyết tâm, Hà Hoa nhất định phải cùng một chỗ với Gia An.
"A, a, đây là làm sao? Sao lại ngồi trên mặt đất rồi?" Lại có một bà mối tới nữa, đây bà mối bên nhà cháu trai nương tử Chu đồ tể thỉnh tới: "Hôm nay ta lại đây là làm mối, chẳng lẽ các ngươi không chào đón à. Vương gia tỷ tỷ, ta nói với ngươi, ngày hôm qua ngươi cũng đã đi xem mắt rồi... " Bà mối còn chưa có nói đùa xong, thì Hà Hoa liền đẩy người ra bên ngoài: "Ta chính là Hà Hoa, ta sẽ không gả cho người kia, phiền toái ngươi trở về nói cho hắn, trừ phi ta chết, bằng không ta tuyệt đối sẽ không gả đi qua."
"Sao đứa nhỏ này lại nói như vậy chứ? Vương gia tỷ tỷ, ngươi nói chuyện này làm làm sao hả, ngày hôm qua không phải ngươi đã đồng ý sao?"
Triệu lăn một cái trở mình đứng lên từ mặt đất: "Đúng, ta đồng ý rồi, việc này cứ quyết định như vậy."
"Nương, ta không đồng ý, cha, ngươi cũng muốn bức nữ nhi sao?" Vương Hà Hoa nói với Vương lão đầu.
Trong lòng Vương lão đầu thở dài, lại lấy ra mấy văn tiền: "Vị đại tẩu này, hôm nay trong nhà bận rộn, phiền toái ngươi chạy sang một chuyến, ta xem việc này, là nhà ta không có phúc khí này, vậy coi như thôi đi."
Bà mối nhận tiền, trong lòng thư thái rất nhiều, cũng trở về đi chuyển lời, Triệu thị kêu nửa ngày cũng không gọi người trở lại được.
"Lão nhân, ta nói cho ngươi biết khuê nữ là ta sinh ra, ta nói không đồng ý thì không đồng ý!"
Qua một buổi sáng, mọi người trong viện Vương gia đều biết đã xảy ra chuyện gì, Vương gia lại bắt đầu hội nghị gia đình.
Một người nói không đồng ý, nếu khuê nữ gả đi qua, mình sẽ chết cho nàng xem, một người nhất định phải gả, bằng không thì cả đời không lấy chồng.
Đinh thị đối với em gái của chồng gả cho ai cũng không có ý kiến, nhưng mà nếu nàng cả đời không lấy chồng, vậy về sau còn không phải đi theo cả nhà mình sao? Bởi vì nhà mình là anh cả mà. Vì thế nói: "Cha nương, ta thấy huynh đệ Tam đệ muội cũng rất tốt, không phải còn có một nhị tỷ có tiền sao? Đến lúc đó khẳng định sẽ giúp đỡ bọn họ, lại nói bản thân muội tử cũng đồng ý."
Vương Kim Tỏa cũng gật đầu: "Đúng vậy, nương đám nhỏ nói rất đúng."
"Thúi lắm! Ngươi ước gì muội tử của ngươi chịu khổ!" Triệu thị mắng.
Mã thị nói tiếp: "Muốn ta nói, vậy muội tử cũng nên nghe lời của nương một chút, nương sinh ngươi nuôi ngươi, còn có thể hại ngươi sao? Nhà mẹ đẻ Chu tẩu tử người ta rất tốt."
"Phải gả ngươi đi gả đi! Ta không lấy!"Vương Hà Hoa cả giận nói.
Vương Ngân Tỏa lập tức nói: "Hà Hoa, sao ngươi nói chuyện như vậy với nhị tẩu ngươi, còn không phải nàng là vì tốt cho ngươi thôi."
Lão Tam và nương tử lão Tam vẫn không nói gì như bình thường, lão tứ Vương Thiết Tỏa nói: "Ta và nương tử, đều cảm thấy vẫn là bản thân muội tử vui vẻ mới là quan trọng nhất, Thích gia không có gì là không tốt."
Đương nhiên rồi, hắn cưới nương tử còn không phải bản thân hắn coi trọng? Cho nên kiên quyết ủng hộ Hà Hoa.
Cứ như vậy, nhà lão đại và lão Tứ đồng ý, tuy rằng nhà lão Tam không nói gì, nhưng cũng là đồng ý, chỉ có lão Nhị gia là đứng ở phía Triệu thị, Triệu thị nói: "Lão nhân, ngươi thì nghĩ sao, đây chính là chung thân đại sự của khuê nữ chúng ta, ngươi cũng không thể hàm hồ."
Vương lão đầu gõ tẩu thuốc một cái: "Chuyện đã thành như vậy, khuê nữ ngươi tự mình nguyện ý, nói cũng đã nói tới tình trạng này rồi, ngươi còn muốn sao nữa? Ta thấy tiểu tử Gia An không tệ."
Bởi vì Vương lão đầu cũng đồng ý, Triệu thị càng bị cô lập, Vương Hà Hoa cảm động nhìn cha của mình. Triệu thị gào khóc nói: "Các ngươi là muốn cho ta chết hả, ta làm sống được nữa."
"Được rồi, ngươi lại như vậy, ta nói với ngươi, tình huống của chúng ta thế này, khuê nữ đến năm nay cũng còn không có nói đến hôn sự, nguyên nhân của ngươi là chiếm phần lớn nhất. Nếu ngươi để cho thanh danh khuê nữ của ngươi đã không còn, hoàn toàn không gả đi được, thì ngươi cứ dùng sức mà ồn ào. Hôm nay thì đến nơi đây thôi, các ngươi đều trở về đi, nhà lão Tam, ngươi thay ta về nói chuyện này thật tốt cho bên nhà sui, nói là ta đồng ý hôn sự này."
"Cha, ta sẽ về nói, ngài yên tâm đi." Thích thị nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.