Chương 28
Vân Thâm Quân
07/04/2022
Tống Ngọc Tri tốt nghiệp khoa nhạc, hiện đang là người sáng lập Quỹ Y Học Nghiên Cứu Triệu Chứng Thực Thể Bệnh Tim và Hội Giao Lưu Đọc Những Tác Phẩm Kinh Điển Của Thế Giới; vì mắc bệnh tim nên khi cô ta ra ngoài ít nhất phải có hai người đi cùng.
Khang Thanh, tốt nghiệp khoa tâm lý học, hiện là phóng viên tuần san giải trí thành phố Lô, theo dõi đưa những tin hot của giới ngôi sao. Vì cần nhiều thời gian theo dõi, quay phim chụp hình giới nghệ sĩ nên khó có nhân chứng về thời gian.
Liễu Yên, tốt nghiệp khoa hí kịch, là diễn viên đoàn nghệ thuật tỉnh, hiện đang lưu diễn toàn quốc, cả nửa năm nay vẫn chưa quay về.
Hàn Khiêm điều tra ba người có tiếp xúc với Phạm Thừa, sau đó báo cáo với Sở Từ.
“Tính khí Tống Ngọc Tri rất khó gần, người bình thường không lọt nổi mắt xanh của cô ta. Phạm Thừa miễn cưỡng còn có cơ hội, còn người như Trần Khải Nhất không có bất kỳ mối dây liên hệ nào. Thêm vào đó, Tống Ngọc Tri cũng đã cung cấp hành trình ba tháng gần đây của mình, toàn bộ đều có nhân chứng thời gian, nên bài trừ khả năng nghi ngờ với cô ta. Liễu Yên lưu diễn cùng đoàn nghệ thuật, cuối tháng này mới về thành phố Lô, ngoại trừ tiếp xúc với Phạm Thừa trong hội đọc sách, ngoài ra cũng giống với mấy người kia, cũng không quen biết gì.” Lý Linh Ninh tiếp lời Hàn Khiêm.
“Chính vì vậy, người có khoảng thời gian cá nhân nhiều nhất, không có người làm chứng – Khang Thanh, là người có độ khả nghi cao nhất.”
Sở Từ gật đầu, lấy tài liệu Tần Hàm vừa gửi – là đoạn tin nhắn trong điện thoại của Trần Khải Nhất, gửi cho mọi người cùng xem.
Tổng cộng có ba tin nhắn.
Tin nhắn thứ nhất: Tôi biết cậu được sinh ra từ Địa ngục.
Tin nhắn thứ hai: Cậu là đứa con của bóng đêm (1)
Tin nhắn thứ ba: Tôi đưa cậu đến thiên đường.
“Đây là những tin nhắn được khôi phục từ điện thoại của Trần Khải Nhất, tất cả tin nhắn được gửi từ một mã số. Tần Hàm đã điều tra mã số này, phát hiện được gửi thông qua một apps trên di động.”
Sở Từ nhìn về hướng Chu Huyền, phụ trách điều tra về Trần Khải Nhất: “Cậu điều tra bên phía trường của Trần Khải Nhất kết quả thế nào?”
Chu Huyền lấy ra một quyển sổ, ghi chi chít chữ. Đây toàn bộ đều là thông tin anh ấy điều tra được ở đại học Chính pháp suốt mấy ngày nay.
Tròng mắt Chu Huyền đỏ au, quầng mắt thâm đen, râu ria xồm xoàm, cả người trông rất chán chường.
“Bạn học Trần Khải Nhất tổng cộng có 32 người. Hiện tại có 11 người ở lại ký túc xá để chuẩn bị cho kỳ thi nghiên cứu sinh. Ngoại trừ hai người bạn cùng phòng đã bắt nạt Trần Khải Nhất trong clip đã bị phát tán, 9 người còn lại đều nhất trí Trần Khải Nhất do không chịu được bị bắt nạt nên mới tự sát. Chủ nhiệm lớp và người quản lý ký túc của Trần Khải Nhất cũng cho biết cậu ấy thường xuyên bị hai người bạn học cùng phòng bắt nạt, hai người đó đang được cảnh sát câu lưu điều tra. Hoạt động thường ngày của Trần Khải Nhất chỉ là đến thư viện, căn tin và ký túc xá, không có bạn bè, những người trong trường cũng ít tiếp xúc với cậu ta.”
Chu Huyền dừng lại một chút, đôi môi khẽ run, tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng anh ấy cũng không cảm thấy đau: “Trước khi tự sát một ngày, Trần Khải Nhất đã rời khỏi trường khoảng 5 tiếng, đi dọc tuyến đường sắt để thăm dò tình hình. Về điểm này, có đoạn băng ghi hình của trường và tôi có thể làm chứng.”
Từ khi Trần Khải Nhất xảy ra chuyện, Chu Huyền không chợp mắt được ngày nào, chỉ cần anh ấy nhắm mắt lại sẽ xuất hiện gương mặt tròn trĩnh, nhu nhược của Trần Khải Nhất, cậu ta không ngừng ghé vào lỗ tai anh ấy và nói: Đồng chí cảnh sát, xin hãy cứu tôi, tại sao anh lại không cứu tôi….
Chu Huyền không dám ngủ.
Cũng không xứng đáng được đi ngủ.
Anh ấy đã để một sinh mạng sống sờ sờ vuột mất trước mắt mình.
Anh ấy hận không thể tự tát mình mấy cái bạt tai thật mạnh.
Cả đời này anh ấy không thể tha thứ cho bản thân.
Lão Tù đứng lên, đi ra phía sau Chu Huyền, nhẹ vỗ vào vai anh ấy, “Nếu không thể tha thứ cho bản thân, vậy cậu hãy sống quãng đời còn lại thật tốt, để chuộc tội, luôn nhắc nhở chính mình những lỗi lầm đã phạm.”
Văn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường, tất cả mọi người đều nhìn về phía Chu Huyền ánh mắt cổ vũ.
“Là người ai cũng mắc sai lầm, điều quan trọng là không được tái phạm lần nữa. Sự yêu thích cá nhân hay vinh nhục đều không quan trọng. Quan trọng là hành động của cậu có xứng với bộ cảnh phục đang mặc trên người hay không. Chu Huyền, cậu là cảnh sát, sứ mạng của cậu chính là bảo vệ tính mạng người dân, bảo vệ họ không bị uy hiếp, cậu có làm được không?” Sở Từ nói.
Qua sự cố này, Sở Từ tin Chu Huyền sẽ trở thành một cảnh sát thực thụ, là một chiến sĩ ưu tú.
Chu Huyền ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng nhìn toàn bộ đồng nghiệp đội trinh sát hình sự, nhấc tay chào kiểu nhà binh, thanh âm vang dội, cương trực: “Tôi làm được!”
“Đội trưởng! Liên quan đến kẻ giết người liên hoàn này tôi có một phát hiện.” Chu Huyền lau khô nước mắt, nhìn nội dung tin nhắn Sở Từ vừa gửi.
“Trong lúc tôi đang điều tra về mối quan hệ của Trần Khải Nhất, một bạn học trong lớp tự học có khai gần đây thường trông thấy một người đứng bên ngoài phòng tự học chụp trộm Trần Khải Nhất, nhưng do khoảng cách khá xa nên không trông thấy rõ người này.” Chu Huyền phát đoạn clip Trần Khải Nhất bị bạn cùng phòng bắt nạt, “Hình ảnh trong đoạn clip này và ảnh trong tin nhắn của Trần Khải Nhất khá giống nhau; hơn nữa, thời điểm phát tán trên mang quá trùng hợp quá mức. Tôi hoài nghi hung thủ cũng chính là người đã bí mật theo dõi Trần Khải Nhất.”
“Bên phía chú Tù điều tra thế nào rồi ạ?” Sở Từ hỏi.
Lão Tù phụ trách vụ án Triệu Nguyên c.hặt đ.ầu.
Lão Tù là người đầu tiên tiếp xúc vụ án ở khu nhà cũ của người nổi tiếng này, cũng đã điều tra tỉ mỉ, thêm vào những manh mối Sở Từ cung cấp vụ án đã có những bước đột phát khá rõ nét.
“Tôi xin nói trước về tình hình của nạn nhân Triệu Nguyên, sau đó mới tổng quát quá trình điều tra. Triệu Nguyên là một nhà phê mình mạng, ngòi bút khá sắc bén và thẳng thắn nên đắc tội với không ít người, mối quan hệ xã hội vô cùng phức tạp. Tôi đã lấy lời khai phía ba mẹ và vợ của anh ta. Vì công việc này, Triệu Nguyên nhận được không ít các lá thư hăm dọa, có cả lá thư được viết bằng máu, cũng thường xuyên bị người khác theo dõi và chụp lén. Đồng nghiệp khai nhận gần đây trạng thái tâm lý của anh ta không tốt lắm, cả đêm không ngủ, phải gặp bác sĩ tâm lý và phải dùng đến thuốc ngủ.”
Lão Tù là một người cẩn thận, ông làm báo cáo trên Power Point, đợi sau khi mọi người coi xong mới nói tiếp, “Vụ án tại khu ở cũ của người nổi tiếng này tổng cộng có ba điểm đáng ngờ: thứ nhất, nếu như Triệu Nguyên bị giết, hung thủ giết hắn bằng cách nào; thứ hai, hung thủ giết chết Triệu Nguyên rồi mới chuyển qua phòng của hai sinh viên báo án, hay là, giết chết Triệu Nguyên tại chính gian phòng của người báo án; thứ ba, tại sao Triệu Nguyên lại mang robot đến khu ở này?”
“Về điểm đáng ngờ đầu tiên, pháp y tìm được trong dạ dày của Triệu Nguyên một lượng lớn thuốc ngủ, kết hợp với báo cáo nghiệm thi, có rất nhiều vết cắt nơi cổ của nạn nhân; điều này cho thấy nạn nhân xác định uống một lượng lớn thuốc ngủ, sau đó mới bị c.hặt đ.ầu, mấu chốt bình chứa thuốc ngủ không tìm thấy ở hiện trường.
Điểm thứ hai, đội trưởng đã thăm dò một lần nữa tại hiện trường, phát hiện cách thiết kế và trang trí ở lầu một của căn nhà rất giống nhau. Sau đó tôi đã tiến hành kiểm tra thêm một lần nữa phát hiện quả nhiên ở căn phòng sát bên cạnh hiện trường vụ án phát hiện vân tay và tóc của hai nhân chứng báo án. Theo nhân viên quản lý khu nhà ở từng khai nhận, lượng khách đến khu vực này rất ít, gian phòng này tuần trước mới được quét dọn một lần. Nói cách khác, hung thủ muốn thi thể nhanh chóng được phát hiện nên cố ý chuyển người báo án sang hiện trường gây án để bọn họ có thể kịp thời báo án.
Điểm thứ ba, ba mẹ nạn nhân Triệu Nguyên cho hay nửa tháng trước Triệu Nguyên nhận được đơn đặt hàng cải tiến một con robot. Vì người đặt hàng muốn dùng con robot này đi tham dự một cuộc thi nên muốn anh ta chế tạo nó thành con robot tấn công. Triệu Nguyên đã có một thời gian dài bị đe dọa, tâm lý bị áp lực nên luôn trong trạng thái phòng thủ cao. Vậy người có thể yêu cầu Triệu Nguyên tự mình giao con robot tại khu nhà này cho thấy Triệu Nguyên và đối phương có quen biết, đồng thời Triệu Nguyên cực kỳ tín nhiệm người này.
Từ ba điểm trên cho thấy hung thủ khá hiểu về Triệu Nguyên, và có một quãng thời gian tiếp xúc. Người này có tâm lý nhanh nhẹn, năng lực phản trinh sát cao, có thể lực mới có thể kéo hai sinh viên từ phòng cách vách sang hiện trường vụ án. Tôi kiến nghị điều tra những người tiếp xúc hoặc bí mật theo dõi Triệu Nguyên trong vòng ba tháng trở lại đây.”
Qua những phân tích trên, màn sương mù chậm rãi tan ra, vụ án dần rõ ràng hơn.
Tíng… tinh…
Di động trên bàn Sở Từ reo lên âm báo.
Là tin nhắn wechat.
Sở Từ cầm lên đọc, mắt nheo lại, anh đứng bật dậy: “Tần Hàm, đã tra ra được người phát tán clip Trần Khải Nhất bị bắt nạt. Chu Huyền, cậu lập tức dẫn một nhóm anh em đến nhà Khang Thanh đưa cô ta về cảnh cục.”
Khang Thanh, tốt nghiệp khoa tâm lý học, hiện là phóng viên tuần san giải trí thành phố Lô, theo dõi đưa những tin hot của giới ngôi sao. Vì cần nhiều thời gian theo dõi, quay phim chụp hình giới nghệ sĩ nên khó có nhân chứng về thời gian.
Liễu Yên, tốt nghiệp khoa hí kịch, là diễn viên đoàn nghệ thuật tỉnh, hiện đang lưu diễn toàn quốc, cả nửa năm nay vẫn chưa quay về.
Hàn Khiêm điều tra ba người có tiếp xúc với Phạm Thừa, sau đó báo cáo với Sở Từ.
“Tính khí Tống Ngọc Tri rất khó gần, người bình thường không lọt nổi mắt xanh của cô ta. Phạm Thừa miễn cưỡng còn có cơ hội, còn người như Trần Khải Nhất không có bất kỳ mối dây liên hệ nào. Thêm vào đó, Tống Ngọc Tri cũng đã cung cấp hành trình ba tháng gần đây của mình, toàn bộ đều có nhân chứng thời gian, nên bài trừ khả năng nghi ngờ với cô ta. Liễu Yên lưu diễn cùng đoàn nghệ thuật, cuối tháng này mới về thành phố Lô, ngoại trừ tiếp xúc với Phạm Thừa trong hội đọc sách, ngoài ra cũng giống với mấy người kia, cũng không quen biết gì.” Lý Linh Ninh tiếp lời Hàn Khiêm.
“Chính vì vậy, người có khoảng thời gian cá nhân nhiều nhất, không có người làm chứng – Khang Thanh, là người có độ khả nghi cao nhất.”
Sở Từ gật đầu, lấy tài liệu Tần Hàm vừa gửi – là đoạn tin nhắn trong điện thoại của Trần Khải Nhất, gửi cho mọi người cùng xem.
Tổng cộng có ba tin nhắn.
Tin nhắn thứ nhất: Tôi biết cậu được sinh ra từ Địa ngục.
Tin nhắn thứ hai: Cậu là đứa con của bóng đêm (1)
Tin nhắn thứ ba: Tôi đưa cậu đến thiên đường.
“Đây là những tin nhắn được khôi phục từ điện thoại của Trần Khải Nhất, tất cả tin nhắn được gửi từ một mã số. Tần Hàm đã điều tra mã số này, phát hiện được gửi thông qua một apps trên di động.”
Sở Từ nhìn về hướng Chu Huyền, phụ trách điều tra về Trần Khải Nhất: “Cậu điều tra bên phía trường của Trần Khải Nhất kết quả thế nào?”
Chu Huyền lấy ra một quyển sổ, ghi chi chít chữ. Đây toàn bộ đều là thông tin anh ấy điều tra được ở đại học Chính pháp suốt mấy ngày nay.
Tròng mắt Chu Huyền đỏ au, quầng mắt thâm đen, râu ria xồm xoàm, cả người trông rất chán chường.
“Bạn học Trần Khải Nhất tổng cộng có 32 người. Hiện tại có 11 người ở lại ký túc xá để chuẩn bị cho kỳ thi nghiên cứu sinh. Ngoại trừ hai người bạn cùng phòng đã bắt nạt Trần Khải Nhất trong clip đã bị phát tán, 9 người còn lại đều nhất trí Trần Khải Nhất do không chịu được bị bắt nạt nên mới tự sát. Chủ nhiệm lớp và người quản lý ký túc của Trần Khải Nhất cũng cho biết cậu ấy thường xuyên bị hai người bạn học cùng phòng bắt nạt, hai người đó đang được cảnh sát câu lưu điều tra. Hoạt động thường ngày của Trần Khải Nhất chỉ là đến thư viện, căn tin và ký túc xá, không có bạn bè, những người trong trường cũng ít tiếp xúc với cậu ta.”
Chu Huyền dừng lại một chút, đôi môi khẽ run, tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng anh ấy cũng không cảm thấy đau: “Trước khi tự sát một ngày, Trần Khải Nhất đã rời khỏi trường khoảng 5 tiếng, đi dọc tuyến đường sắt để thăm dò tình hình. Về điểm này, có đoạn băng ghi hình của trường và tôi có thể làm chứng.”
Từ khi Trần Khải Nhất xảy ra chuyện, Chu Huyền không chợp mắt được ngày nào, chỉ cần anh ấy nhắm mắt lại sẽ xuất hiện gương mặt tròn trĩnh, nhu nhược của Trần Khải Nhất, cậu ta không ngừng ghé vào lỗ tai anh ấy và nói: Đồng chí cảnh sát, xin hãy cứu tôi, tại sao anh lại không cứu tôi….
Chu Huyền không dám ngủ.
Cũng không xứng đáng được đi ngủ.
Anh ấy đã để một sinh mạng sống sờ sờ vuột mất trước mắt mình.
Anh ấy hận không thể tự tát mình mấy cái bạt tai thật mạnh.
Cả đời này anh ấy không thể tha thứ cho bản thân.
Lão Tù đứng lên, đi ra phía sau Chu Huyền, nhẹ vỗ vào vai anh ấy, “Nếu không thể tha thứ cho bản thân, vậy cậu hãy sống quãng đời còn lại thật tốt, để chuộc tội, luôn nhắc nhở chính mình những lỗi lầm đã phạm.”
Văn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường, tất cả mọi người đều nhìn về phía Chu Huyền ánh mắt cổ vũ.
“Là người ai cũng mắc sai lầm, điều quan trọng là không được tái phạm lần nữa. Sự yêu thích cá nhân hay vinh nhục đều không quan trọng. Quan trọng là hành động của cậu có xứng với bộ cảnh phục đang mặc trên người hay không. Chu Huyền, cậu là cảnh sát, sứ mạng của cậu chính là bảo vệ tính mạng người dân, bảo vệ họ không bị uy hiếp, cậu có làm được không?” Sở Từ nói.
Qua sự cố này, Sở Từ tin Chu Huyền sẽ trở thành một cảnh sát thực thụ, là một chiến sĩ ưu tú.
Chu Huyền ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng nhìn toàn bộ đồng nghiệp đội trinh sát hình sự, nhấc tay chào kiểu nhà binh, thanh âm vang dội, cương trực: “Tôi làm được!”
“Đội trưởng! Liên quan đến kẻ giết người liên hoàn này tôi có một phát hiện.” Chu Huyền lau khô nước mắt, nhìn nội dung tin nhắn Sở Từ vừa gửi.
“Trong lúc tôi đang điều tra về mối quan hệ của Trần Khải Nhất, một bạn học trong lớp tự học có khai gần đây thường trông thấy một người đứng bên ngoài phòng tự học chụp trộm Trần Khải Nhất, nhưng do khoảng cách khá xa nên không trông thấy rõ người này.” Chu Huyền phát đoạn clip Trần Khải Nhất bị bạn cùng phòng bắt nạt, “Hình ảnh trong đoạn clip này và ảnh trong tin nhắn của Trần Khải Nhất khá giống nhau; hơn nữa, thời điểm phát tán trên mang quá trùng hợp quá mức. Tôi hoài nghi hung thủ cũng chính là người đã bí mật theo dõi Trần Khải Nhất.”
“Bên phía chú Tù điều tra thế nào rồi ạ?” Sở Từ hỏi.
Lão Tù phụ trách vụ án Triệu Nguyên c.hặt đ.ầu.
Lão Tù là người đầu tiên tiếp xúc vụ án ở khu nhà cũ của người nổi tiếng này, cũng đã điều tra tỉ mỉ, thêm vào những manh mối Sở Từ cung cấp vụ án đã có những bước đột phát khá rõ nét.
“Tôi xin nói trước về tình hình của nạn nhân Triệu Nguyên, sau đó mới tổng quát quá trình điều tra. Triệu Nguyên là một nhà phê mình mạng, ngòi bút khá sắc bén và thẳng thắn nên đắc tội với không ít người, mối quan hệ xã hội vô cùng phức tạp. Tôi đã lấy lời khai phía ba mẹ và vợ của anh ta. Vì công việc này, Triệu Nguyên nhận được không ít các lá thư hăm dọa, có cả lá thư được viết bằng máu, cũng thường xuyên bị người khác theo dõi và chụp lén. Đồng nghiệp khai nhận gần đây trạng thái tâm lý của anh ta không tốt lắm, cả đêm không ngủ, phải gặp bác sĩ tâm lý và phải dùng đến thuốc ngủ.”
Lão Tù là một người cẩn thận, ông làm báo cáo trên Power Point, đợi sau khi mọi người coi xong mới nói tiếp, “Vụ án tại khu ở cũ của người nổi tiếng này tổng cộng có ba điểm đáng ngờ: thứ nhất, nếu như Triệu Nguyên bị giết, hung thủ giết hắn bằng cách nào; thứ hai, hung thủ giết chết Triệu Nguyên rồi mới chuyển qua phòng của hai sinh viên báo án, hay là, giết chết Triệu Nguyên tại chính gian phòng của người báo án; thứ ba, tại sao Triệu Nguyên lại mang robot đến khu ở này?”
“Về điểm đáng ngờ đầu tiên, pháp y tìm được trong dạ dày của Triệu Nguyên một lượng lớn thuốc ngủ, kết hợp với báo cáo nghiệm thi, có rất nhiều vết cắt nơi cổ của nạn nhân; điều này cho thấy nạn nhân xác định uống một lượng lớn thuốc ngủ, sau đó mới bị c.hặt đ.ầu, mấu chốt bình chứa thuốc ngủ không tìm thấy ở hiện trường.
Điểm thứ hai, đội trưởng đã thăm dò một lần nữa tại hiện trường, phát hiện cách thiết kế và trang trí ở lầu một của căn nhà rất giống nhau. Sau đó tôi đã tiến hành kiểm tra thêm một lần nữa phát hiện quả nhiên ở căn phòng sát bên cạnh hiện trường vụ án phát hiện vân tay và tóc của hai nhân chứng báo án. Theo nhân viên quản lý khu nhà ở từng khai nhận, lượng khách đến khu vực này rất ít, gian phòng này tuần trước mới được quét dọn một lần. Nói cách khác, hung thủ muốn thi thể nhanh chóng được phát hiện nên cố ý chuyển người báo án sang hiện trường gây án để bọn họ có thể kịp thời báo án.
Điểm thứ ba, ba mẹ nạn nhân Triệu Nguyên cho hay nửa tháng trước Triệu Nguyên nhận được đơn đặt hàng cải tiến một con robot. Vì người đặt hàng muốn dùng con robot này đi tham dự một cuộc thi nên muốn anh ta chế tạo nó thành con robot tấn công. Triệu Nguyên đã có một thời gian dài bị đe dọa, tâm lý bị áp lực nên luôn trong trạng thái phòng thủ cao. Vậy người có thể yêu cầu Triệu Nguyên tự mình giao con robot tại khu nhà này cho thấy Triệu Nguyên và đối phương có quen biết, đồng thời Triệu Nguyên cực kỳ tín nhiệm người này.
Từ ba điểm trên cho thấy hung thủ khá hiểu về Triệu Nguyên, và có một quãng thời gian tiếp xúc. Người này có tâm lý nhanh nhẹn, năng lực phản trinh sát cao, có thể lực mới có thể kéo hai sinh viên từ phòng cách vách sang hiện trường vụ án. Tôi kiến nghị điều tra những người tiếp xúc hoặc bí mật theo dõi Triệu Nguyên trong vòng ba tháng trở lại đây.”
Qua những phân tích trên, màn sương mù chậm rãi tan ra, vụ án dần rõ ràng hơn.
Tíng… tinh…
Di động trên bàn Sở Từ reo lên âm báo.
Là tin nhắn wechat.
Sở Từ cầm lên đọc, mắt nheo lại, anh đứng bật dậy: “Tần Hàm, đã tra ra được người phát tán clip Trần Khải Nhất bị bắt nạt. Chu Huyền, cậu lập tức dẫn một nhóm anh em đến nhà Khang Thanh đưa cô ta về cảnh cục.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.