Chương 117
Lý Hàng
27/04/2021
Chương 117
Cô ấy không chỉ là cao thủ hàng đầu của thành phố mà còn là một trong tứ đại hoa đán của nơi đây.
Những người theo đuổi cô ấy xếp dài cả dặm!
Nhưng cô ấy luôn có tiêu chuẩn cực kỳ cao, cô ấy không coi trọng bất kỳ người đàn ông nào.
Ngày thường, đàn ông không dám tới gần cô ấy!
Miêu Lạc phấn khích rời khỏi hội quán.
Không lâu sau, cánh cửa sau lưng Đao Gia mở ra.
Một người phụ nữ xinh đẹp với thân hình mảnh mai, dáng người uyển chuyển cùng khuôn mặt thanh tú bước ra.
Cô ấy khác với những cô gái bình thường.
Cô mặc một bộ vest.
Mặc dù có một mái tóc ngắn gọn gàng.
Nhưng cũng không che được vẻ quyến rũ và sự mê hoặc hiếm có của cô.
“Ông nội, ông để cho người tên Miêu Lạc này gặp mặt cháu, vậy ông không sợ cháu một đao giết chết anh ta sao?”
Câu nói đầy sát khí phát ra từ đôi môi đỏ mọng gợi cảm của cô ta.
Đao Gia cười lớn: “Nhóc con, con cũng không còn nhỏ nữa, ngày nào ông nội cũng nghĩ cách tìm cho con một người chồng”
“Miêu Lạc này dáng dấp cũng không tồi, có tham vọng, lại rất nhanh nhạy. Hai con cũng xem như là môn đăng hậu đối”
“Con không thích loại người như vậy. Hơn nữa, năm đó con đã nói với ông nội rồi”
“Muốn làm người đàn ông của con thì trước tiên phải đánh bại được con”
Đao Gia nhìn cô cháu gái bằng ánh mắt vô cùng nuông chiều.
Ông thở dài nói: “Bây giờ toàn bộ Giang Châu có người trẻ tuổi nào có thể đánh lại con chứ?”
“Con không quan tâm, dù sao thì lời thề năm đó cũng không thể thay đổi. Hơn nữa con cũng không thích kẻ ác quỷ xảo quyệt chỉ biết giở trò”
Đao Gia có chút bất lực: “Được rồi được rồi, thích hay không thì tùy con”
“Sắp tới sinh nhật ông Hổ Gia của con rồi đó, hai chân của ông gần đây lại đau với sưng lên rồi, đi không nổi, con thay ông đi Ninh Châu một chuyến đi”
“Được thôi! Cũng đã lâu con không gặp ông Hổ Gia rồi!”
Đao Gia lại nói: “Nhưng ta có một điều kiện, khi con đi Ninh Châu phải mang theo cả Miêu Lạc”
“Nếu con không thích cậu ta thì sau khi từ Ninh Châu trở về, ta sẽ nói cho cậu biết kết quả, nhưng nếu con…”
“Không có nếu gì cả, loại người này không xứng với conl”
Diêu Nhược Nam trực tiếp ngắt lời, mạnh mẽ đáp.
Cùng lúc đó, vẻ mặt Tô Phương Hoa ảm đạm nhìn báo.
cáo trong tay.
“Không ngờ, thực sự không ngờ Lưu Đức Luân này lại đánh bại kẻ được kẻ ác bá hàng đầu An Hải. Xem ra, phía sau Lưu Đức Luân nhất định có người chống lưng”
Thư ký ở bên nhanh chóng nói: “Cậu chủ, Mã Nam Lăng có lai lịch rất sâu. Tôi nghĩ Lưu Đức Luân biết chuyện này?
“Nhưng Lưu Đức Luân ngay cả Mã Nam Lăng cũng dám động vào, vậy thì có thể thấy thế lực chống lưng chắc.
chắn không nhỏ!”
“Lai lịch của Lưu Đức Luân lớn hay nhỏ thì phải đợi tôi đây đích thân tới Ninh Châu một chuyến mới biết được.”
Thư ký nghe vậy liền không khỏi kinh ngạc: “Cậu chủ, cậu sẽ đi Ninh Châu sao?”
Tô Phương Hoa từ bên cạnh cầm lên một hộp quà nhỏ, bên trong có vài cây đàn hương tinh xảo trị giá hơn hai trăm ngàn tệ.
“Vài ngày nữa là sinh nhật lần thứ bảy mươi của Hổ Gia”
“Thành phố của chúng ta có vài nhân vật có máu mặt cũng sẽ đến Ninh Châu.”
“Bữa tiệc này tôi cũng không thể vắng mặt được”
“Hơn nữa từ lâu tôi đã muốn gặp Tổng giám đốc Hứa của Tập đoàn Lăng Tiêu”
Lúc này, thư ký dường như đã nghĩ ra điều gì, vội vàng nói: “Cậu chủ, tôi tình cờ biết được một tin tức”
“Cô Hứa có một người chị họ làm việc trong một công ty con của tập đoàn chúng ta”
“Ö?” Tô Phương Hoa không khỏi sáng mắt lên, lập tức đáp: “Vậy mau gọi cô ấy tới đây”
Dường như ngay từ đầu thư ký đã đoán được Tô Phương Hoa sẽ nói như vậy.
“Tôi đã đặt phòng trong khách sạn và cũng sắp x‹ “Tối nay, cậu chủ sẽ có một cuộc trò chuyện dài với chị họ của cô Hứa”
Cùng lúc đó, tại một biệt thự nhỏ trong thành phố.
“Ông nội, baa! Có chuyện rồi rồi!”
Thôi Thiên Tứ vội vàng mở cửa thư phòng.
Vào lúc này, Hoàng Lạp Mai và Thôi Hải Phong đang thảo luận vấn đề.
Cô ấy không chỉ là cao thủ hàng đầu của thành phố mà còn là một trong tứ đại hoa đán của nơi đây.
Những người theo đuổi cô ấy xếp dài cả dặm!
Nhưng cô ấy luôn có tiêu chuẩn cực kỳ cao, cô ấy không coi trọng bất kỳ người đàn ông nào.
Ngày thường, đàn ông không dám tới gần cô ấy!
Miêu Lạc phấn khích rời khỏi hội quán.
Không lâu sau, cánh cửa sau lưng Đao Gia mở ra.
Một người phụ nữ xinh đẹp với thân hình mảnh mai, dáng người uyển chuyển cùng khuôn mặt thanh tú bước ra.
Cô ấy khác với những cô gái bình thường.
Cô mặc một bộ vest.
Mặc dù có một mái tóc ngắn gọn gàng.
Nhưng cũng không che được vẻ quyến rũ và sự mê hoặc hiếm có của cô.
“Ông nội, ông để cho người tên Miêu Lạc này gặp mặt cháu, vậy ông không sợ cháu một đao giết chết anh ta sao?”
Câu nói đầy sát khí phát ra từ đôi môi đỏ mọng gợi cảm của cô ta.
Đao Gia cười lớn: “Nhóc con, con cũng không còn nhỏ nữa, ngày nào ông nội cũng nghĩ cách tìm cho con một người chồng”
“Miêu Lạc này dáng dấp cũng không tồi, có tham vọng, lại rất nhanh nhạy. Hai con cũng xem như là môn đăng hậu đối”
“Con không thích loại người như vậy. Hơn nữa, năm đó con đã nói với ông nội rồi”
“Muốn làm người đàn ông của con thì trước tiên phải đánh bại được con”
Đao Gia nhìn cô cháu gái bằng ánh mắt vô cùng nuông chiều.
Ông thở dài nói: “Bây giờ toàn bộ Giang Châu có người trẻ tuổi nào có thể đánh lại con chứ?”
“Con không quan tâm, dù sao thì lời thề năm đó cũng không thể thay đổi. Hơn nữa con cũng không thích kẻ ác quỷ xảo quyệt chỉ biết giở trò”
Đao Gia có chút bất lực: “Được rồi được rồi, thích hay không thì tùy con”
“Sắp tới sinh nhật ông Hổ Gia của con rồi đó, hai chân của ông gần đây lại đau với sưng lên rồi, đi không nổi, con thay ông đi Ninh Châu một chuyến đi”
“Được thôi! Cũng đã lâu con không gặp ông Hổ Gia rồi!”
Đao Gia lại nói: “Nhưng ta có một điều kiện, khi con đi Ninh Châu phải mang theo cả Miêu Lạc”
“Nếu con không thích cậu ta thì sau khi từ Ninh Châu trở về, ta sẽ nói cho cậu biết kết quả, nhưng nếu con…”
“Không có nếu gì cả, loại người này không xứng với conl”
Diêu Nhược Nam trực tiếp ngắt lời, mạnh mẽ đáp.
Cùng lúc đó, vẻ mặt Tô Phương Hoa ảm đạm nhìn báo.
cáo trong tay.
“Không ngờ, thực sự không ngờ Lưu Đức Luân này lại đánh bại kẻ được kẻ ác bá hàng đầu An Hải. Xem ra, phía sau Lưu Đức Luân nhất định có người chống lưng”
Thư ký ở bên nhanh chóng nói: “Cậu chủ, Mã Nam Lăng có lai lịch rất sâu. Tôi nghĩ Lưu Đức Luân biết chuyện này?
“Nhưng Lưu Đức Luân ngay cả Mã Nam Lăng cũng dám động vào, vậy thì có thể thấy thế lực chống lưng chắc.
chắn không nhỏ!”
“Lai lịch của Lưu Đức Luân lớn hay nhỏ thì phải đợi tôi đây đích thân tới Ninh Châu một chuyến mới biết được.”
Thư ký nghe vậy liền không khỏi kinh ngạc: “Cậu chủ, cậu sẽ đi Ninh Châu sao?”
Tô Phương Hoa từ bên cạnh cầm lên một hộp quà nhỏ, bên trong có vài cây đàn hương tinh xảo trị giá hơn hai trăm ngàn tệ.
“Vài ngày nữa là sinh nhật lần thứ bảy mươi của Hổ Gia”
“Thành phố của chúng ta có vài nhân vật có máu mặt cũng sẽ đến Ninh Châu.”
“Bữa tiệc này tôi cũng không thể vắng mặt được”
“Hơn nữa từ lâu tôi đã muốn gặp Tổng giám đốc Hứa của Tập đoàn Lăng Tiêu”
Lúc này, thư ký dường như đã nghĩ ra điều gì, vội vàng nói: “Cậu chủ, tôi tình cờ biết được một tin tức”
“Cô Hứa có một người chị họ làm việc trong một công ty con của tập đoàn chúng ta”
“Ö?” Tô Phương Hoa không khỏi sáng mắt lên, lập tức đáp: “Vậy mau gọi cô ấy tới đây”
Dường như ngay từ đầu thư ký đã đoán được Tô Phương Hoa sẽ nói như vậy.
“Tôi đã đặt phòng trong khách sạn và cũng sắp x‹ “Tối nay, cậu chủ sẽ có một cuộc trò chuyện dài với chị họ của cô Hứa”
Cùng lúc đó, tại một biệt thự nhỏ trong thành phố.
“Ông nội, baa! Có chuyện rồi rồi!”
Thôi Thiên Tứ vội vàng mở cửa thư phòng.
Vào lúc này, Hoàng Lạp Mai và Thôi Hải Phong đang thảo luận vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.