Chương 258
Lý Hàng
27/04/2021
Chương 258 Mặt Ngô Văn Đào trắng bệch, toàn thân run rẩy.
Hai môi hắn run lẩy bẩy: “Tao nói rồi thì có phải mày sẽ thả tao đi?”
Thấy Lý Hàng gật đầu, Ngô Văn Đào vội nói hết tất cả những gì hắn biết.
Thì ra trong nội bộ Ninh Châu có không ít thám tử của các gia tộc lớn đã trà trộn vào.
Ngô Văn Đào có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm được Cố Ngôn Hy đều nhờ vào những người này.
Sau khi nghe xong, Lý Hàng lập tức rút điện thoại gọi cho Lưu Đức Luân.
“Cho ông một nhiệm vụ.”
“Trong vòng tám tiếng, dọn dẹp sạch sẽ Ninh Châu cho tôi.
“Nếu vẫn còn một con côn trùng hôi thối ở Ninh Châu thì công việc rửa sọn tất cả toilet công cộng ở Ninh Châu đều do ông làm hết!”
Mệnh lệnh của Lý Hàng vừa đưa ra, lập tức cả Ninh Châu dậy sóng.
Ninh Châu từ trên xuống dưới, hang cùng ngõ hẻm, tất cả những nơi có thể giấu người đều bị Lưu Đức Luân lục soát.
Tai mắt của những gia tộc lớn ẩn náu ở Ninh Châu hầu như bị nhổ sạch gốc chỉ trong một đêm.
Và những thám tử bị tìm thấy này đều bị đánh gãy tay chân.
Toàn bộ bị vứt bên ngoài biên giới của Ninh Châu.
Cùng những thám tử này ra khỏi Ninh Châu còn có đám người Ngô Văn Đào và Trác Bất Phàm.
Ngô Văn Đào vừa về đến nhà, chờ đợi hản là tiếng gầm thét của cha hẳn Ngô Chính Đức.
“Mày bị thiểu năng à? Ninh Châu bây giờ là cái đinh trong mắt tất cả mọi người.”
“Mày có biết các danh môn thế gia đó đã tốn biết bao.
thời gian tâm huyết mới gài được thám tử vào đó.”
“Kết quả vì một câu nói của mày, tất cả mọi cố gắng đều đổ sông đổ biển!”
“Gia tộc phương bắc, gia tộc phương nam, ngay cả mấy.
gia tộc ở Thượng Hải đều gọi điện đến chất vấn.”
“Tao nói khô hết miệng vì thằng con thiểu năng là mày!”
Ngô Văn Đào ấm ức nhìn Ngô Chính Đức: “Ba, con là con trai ruột của ba đấy!”
“Con đã bị người ta đánh ra nông nỗi này, ba không an ủi con được câu nào, con vừa mới về ba đã máng con.”
“Ninh Châu đó thì có gì ghê gớm chứ, bây giờ con sẽ mang người lật tung Ninh Châu.”
“Con phải treo thằng khốn Lý Hàng đó lên, con phải lấy nước tiểu của con đun sôi hắn!”
Ngô Chính Đức nổi giận đùng đùng đứng trước mặt Ngô văn Đào.
Ông ta trừng mắt cảnh cáo: “Con yên phận một chút cho ba, nếu không ba sẽ vứt con vào hầm!”
‘Vừa nghe nói phải bị vứt vào căn hầm ẩm ướt lạnh lẽo không chút ánh sáng.
Ngô Văn Đào rùng mình!
Lúc này, Ngô Văn Xương ngồi bên cạnh vẫn luôn không nói năng gì mở miệng nói: “Ba, tuy tên Lý Hàng này có thể đánh bại được đệ nhất cao thủ của Tống gia.”
“Nhưng nhà ta muốn đối phó với hắn cũng không phải không có cách”
“Hơn nữa hiện giờ Ninh Châu là một khối thịt mỡ béo.
bở-”
“Tại sao không hi sinh một chút để nuốt trọn Ninh Châu?”
Lời nói của con trai lớn khiến Ngô Chính Đức thở dài.
“Con không biết đó thôi, bây giờ tất cả mọi người đều đang nghi ngờ thân phận thật sự của Lý Hàng”
“Lý Hàng chẳng phải là một tên ăn mày lang thang, một thằng ở rể không đáng một xu sao?”
Ngô Văn Đào vừa nói ra, Ngô Chính Đức lập tức quay lại trừng mắt nhìn hắn: “Con biết cái quái gì!”
Ngô Văn Xương ngẫm nghĩ rồi nói lý “Tên Lý Hàng này họ “Chẳng lẽ hắn có liên quan đến gia tộc Lý Thị – dòng họ lớn ở phương Bắc?”
“Phương bắc có mấy gia tộc Lý Thị, nếu chỉ là một trong số đó thì Ninh Châu nhỏ bé này chưa đến lượt hắn làm chủ.
“Bây giờ điều mọi người nghi ngờ nhất là, rất có khả năng hắn có liên quan đến Lý gia – đệ nhất thế gia ở kinh thành”
Vừa nghe đến đệ nhất thế gia ở kinh thành, sắc mặt Ngô Văn Xương vốn đang bình tĩnh cũng trở nên trầm trọng.
Đồng thời trong mắt hắn cũng hiện lên vẻ dè dặt sâu sắc.
“Ba, điều này không thể nào. Chúng ta có tất cả tư liệu về các con cháu dòng trưởng của tất cả đệ nhất thế gia ở kinh thành”
“Trong những người này không có ai tên Lý Hàng cả.”
Ngô Chính Đức nhìn con trai lớn của mình, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng.
Đứa con trai lớn này của ông ta làm việc chín chắn cẩn thận.
Là trụ cột của cả gia tộc.
So với thằng con trai nhỏ bất tài, quả thật một trời một vực Ngô Chính Đức nói: “Bây giờ chúng ta không loại trừ hai tình huống”
“Một là công tử nào đó của gia tộc Lý Thị đổi tên, trong lúc chúng ta không đề phòng liền bá chiếm hết Ninh Châu.”
“Hơn nữa còn kinh doanh Ninh Châu có trật tự, không một kẽ hở, nghiêm ngặt như một tòa thành thép.”
“Và danh môn thế gia có được thực lực như vậy, trước mắt toàn bộ phía bắc không đến năm nhà.”
“Một tình huống khác đó là Lý Hàng may mắn, nhân cơ hội lên ngôi.”
Hai môi hắn run lẩy bẩy: “Tao nói rồi thì có phải mày sẽ thả tao đi?”
Thấy Lý Hàng gật đầu, Ngô Văn Đào vội nói hết tất cả những gì hắn biết.
Thì ra trong nội bộ Ninh Châu có không ít thám tử của các gia tộc lớn đã trà trộn vào.
Ngô Văn Đào có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm được Cố Ngôn Hy đều nhờ vào những người này.
Sau khi nghe xong, Lý Hàng lập tức rút điện thoại gọi cho Lưu Đức Luân.
“Cho ông một nhiệm vụ.”
“Trong vòng tám tiếng, dọn dẹp sạch sẽ Ninh Châu cho tôi.
“Nếu vẫn còn một con côn trùng hôi thối ở Ninh Châu thì công việc rửa sọn tất cả toilet công cộng ở Ninh Châu đều do ông làm hết!”
Mệnh lệnh của Lý Hàng vừa đưa ra, lập tức cả Ninh Châu dậy sóng.
Ninh Châu từ trên xuống dưới, hang cùng ngõ hẻm, tất cả những nơi có thể giấu người đều bị Lưu Đức Luân lục soát.
Tai mắt của những gia tộc lớn ẩn náu ở Ninh Châu hầu như bị nhổ sạch gốc chỉ trong một đêm.
Và những thám tử bị tìm thấy này đều bị đánh gãy tay chân.
Toàn bộ bị vứt bên ngoài biên giới của Ninh Châu.
Cùng những thám tử này ra khỏi Ninh Châu còn có đám người Ngô Văn Đào và Trác Bất Phàm.
Ngô Văn Đào vừa về đến nhà, chờ đợi hản là tiếng gầm thét của cha hẳn Ngô Chính Đức.
“Mày bị thiểu năng à? Ninh Châu bây giờ là cái đinh trong mắt tất cả mọi người.”
“Mày có biết các danh môn thế gia đó đã tốn biết bao.
thời gian tâm huyết mới gài được thám tử vào đó.”
“Kết quả vì một câu nói của mày, tất cả mọi cố gắng đều đổ sông đổ biển!”
“Gia tộc phương bắc, gia tộc phương nam, ngay cả mấy.
gia tộc ở Thượng Hải đều gọi điện đến chất vấn.”
“Tao nói khô hết miệng vì thằng con thiểu năng là mày!”
Ngô Văn Đào ấm ức nhìn Ngô Chính Đức: “Ba, con là con trai ruột của ba đấy!”
“Con đã bị người ta đánh ra nông nỗi này, ba không an ủi con được câu nào, con vừa mới về ba đã máng con.”
“Ninh Châu đó thì có gì ghê gớm chứ, bây giờ con sẽ mang người lật tung Ninh Châu.”
“Con phải treo thằng khốn Lý Hàng đó lên, con phải lấy nước tiểu của con đun sôi hắn!”
Ngô Chính Đức nổi giận đùng đùng đứng trước mặt Ngô văn Đào.
Ông ta trừng mắt cảnh cáo: “Con yên phận một chút cho ba, nếu không ba sẽ vứt con vào hầm!”
‘Vừa nghe nói phải bị vứt vào căn hầm ẩm ướt lạnh lẽo không chút ánh sáng.
Ngô Văn Đào rùng mình!
Lúc này, Ngô Văn Xương ngồi bên cạnh vẫn luôn không nói năng gì mở miệng nói: “Ba, tuy tên Lý Hàng này có thể đánh bại được đệ nhất cao thủ của Tống gia.”
“Nhưng nhà ta muốn đối phó với hắn cũng không phải không có cách”
“Hơn nữa hiện giờ Ninh Châu là một khối thịt mỡ béo.
bở-”
“Tại sao không hi sinh một chút để nuốt trọn Ninh Châu?”
Lời nói của con trai lớn khiến Ngô Chính Đức thở dài.
“Con không biết đó thôi, bây giờ tất cả mọi người đều đang nghi ngờ thân phận thật sự của Lý Hàng”
“Lý Hàng chẳng phải là một tên ăn mày lang thang, một thằng ở rể không đáng một xu sao?”
Ngô Văn Đào vừa nói ra, Ngô Chính Đức lập tức quay lại trừng mắt nhìn hắn: “Con biết cái quái gì!”
Ngô Văn Xương ngẫm nghĩ rồi nói lý “Tên Lý Hàng này họ “Chẳng lẽ hắn có liên quan đến gia tộc Lý Thị – dòng họ lớn ở phương Bắc?”
“Phương bắc có mấy gia tộc Lý Thị, nếu chỉ là một trong số đó thì Ninh Châu nhỏ bé này chưa đến lượt hắn làm chủ.
“Bây giờ điều mọi người nghi ngờ nhất là, rất có khả năng hắn có liên quan đến Lý gia – đệ nhất thế gia ở kinh thành”
Vừa nghe đến đệ nhất thế gia ở kinh thành, sắc mặt Ngô Văn Xương vốn đang bình tĩnh cũng trở nên trầm trọng.
Đồng thời trong mắt hắn cũng hiện lên vẻ dè dặt sâu sắc.
“Ba, điều này không thể nào. Chúng ta có tất cả tư liệu về các con cháu dòng trưởng của tất cả đệ nhất thế gia ở kinh thành”
“Trong những người này không có ai tên Lý Hàng cả.”
Ngô Chính Đức nhìn con trai lớn của mình, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng.
Đứa con trai lớn này của ông ta làm việc chín chắn cẩn thận.
Là trụ cột của cả gia tộc.
So với thằng con trai nhỏ bất tài, quả thật một trời một vực Ngô Chính Đức nói: “Bây giờ chúng ta không loại trừ hai tình huống”
“Một là công tử nào đó của gia tộc Lý Thị đổi tên, trong lúc chúng ta không đề phòng liền bá chiếm hết Ninh Châu.”
“Hơn nữa còn kinh doanh Ninh Châu có trật tự, không một kẽ hở, nghiêm ngặt như một tòa thành thép.”
“Và danh môn thế gia có được thực lực như vậy, trước mắt toàn bộ phía bắc không đến năm nhà.”
“Một tình huống khác đó là Lý Hàng may mắn, nhân cơ hội lên ngôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.