Côn Luân Ma Chủ

Chương 112: Hiểu Lầm Lớn

Phong Thất Nguyệt

08/06/2021

Thật ra thực lực Chương Viễn Phong cũng tương đối mạnh trong số võ giả Nội Cương cảnh, dù sao Chương gia hắn là đại gia tộc có truyền thừa công pháp cường đại, mặc dù giờ đã xuống dốc nhưng dẫu sao cũng mạnh hơn võ giả Nội Cương cảnh Nhạc gia hay tên Vưu Mập kia.

Nhưng với sức bật cường đại của Sở Hưu, chỉ cần y chiếm được cơ hội, vậy ngươi chắc chắn phải yếu đi một phần.

Mãi tới lúc Chương Viễn Phong bị đánh lui, những võ giả Nội Cương cảnh khác của Chương gia mới kịp phản ứng lại, phóng về phía hai người định ra tay cứu viện.

Thật ra cho dù đến lúc này đám người Chương gia vẫn còn ngây ngốc chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Vừa ba kẻ rồi còn đang gặm gà nướng như ba người tầng chót giang hồ, giờ đột nhiên đội mũ trùm sắt đeo mặt nạ hóa thân thành sát thủ Thanh Long Hội mang theo sát khí dữ tợn đánh về phía bọn họ.

Đặc biệt là tên công tử Chương gia kia, nhớ lại suy nghĩ muốn giáo huấn ba người này vừa rồi, trong lòng hắn lập tức phát lạnh.

Với thực lực của ba người này nếu mình dám tới gần, ba người này mà ra tay hạ sát, khoảng cách gần như vậy cho dù phụ thân hắn ở bên cạnh cũng không cách nào cứu viện.

Hơn nữa càng khiến đám người nghi hoặc khó hiểu hơn là rốt cuộc ai thuê sát thủ Thanh Long Hội tới giết bọn họ?

Phải biết Chương gia giờ mặc dù đã suy sụp nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, muốn thuê sát thủ Thanh Long Hội tới giết bọn họ cũng không phải một khoản nhỏ, thậm chí có thể một thế gia chênh lệch không nhiều với Chương gia bọn họ trực tiếp phá sản.

Chương gia bọn họ tuy đắc tội nhiều người ở Lâm Trung Quận, nhưng đâu ai có đại thù không chết không thôi với Chương gia bọn họ?

Có điều trước mắt bọn họ cũng chẳng có thời gian nghĩ những thứ này, Chương Viễn Phong còn đang đau khổ chống đỡ dưới đao thế của Sở Hưu, còn lề mề khéo gia chủ cũng bị sát thủ kia xử lý mất!

Có điều không đợi bọn họ xuất thủ, Hỏa Nô cùng Lang Vương đã lao tới.

Có thể trở thành sát thủ Thanh Long Hội cấp bốn, thực lực hai người này đều không kém.

Hỏa Nô xuất thân Tây Vực, dùng thân phận nô lệ học trộm được chút võ công trong Thánh Hỏa Tộc, khi tới Trung Nguyên lại học một chút võ công Trung Nguyên, mặc dù có vẻ không ra ngô ra khoai nhưng uy năng lại cực kỳ quỷ dị.

Chỉ thấy thân hình Hỏa Nô như linh xà di chuyển giữa đám võ giả kia, thân hình linh hoạt dị thường, tìm đúng chỗ một chưởng đánh xuống, lập tức có một luồng hỏa kình cường đại truyền vào cơ thể đối phương.

Hỏa kình trong chưởng lực của Hỏa Nô mặc dù không bá đạo như Tử Dương Ma Diễm trong Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Tử Dương Thủ của Sở Hưu nhưng càng thêm quỷ dị.

Hỏa kình kia rót vào thân thể đối phương xong có thể không ngừng thiêu đốt khí huyết cùng nội lực đối phương, mà khi Hỏa Nô đánh thêm một chưởng vào đối phương lại có thể trực tiếp rút hỏa kình cùng cả nội lực và khí huyết trong cơ thể đối phương ra tẩm bổ cho bản thân, có thể nói là vô cùng quỷ dị.

Có thể nói một khi giao thủ với hắn, chỉ cần đối phương không có loại công pháp sức bật cường đại, Hỏa Nô thậm chí có thể mài đối phương đến chết mà mình vẫn giữ nguyên trạng thái đỉnh phong.

Nếu nói công pháp của Hỏa Nô là quỷ dị, vậy võ công của Lang Vương lại đơn giản thô bạo hơn nhiều.

Hắn tu luyện một môn công pháp luyện thể, cơ thể cực kỳ cường hãn. Đồng thời lại tu luyện một môn sát pháp cận chiến vô cùng cuồng bạo, khi giao thủ cương mãnh bá đạo, khí thế siêu phàm.



Binh khí của hắn rất kỳ lạ, là một cặp móng vuốt thép, ở giữa có khớp nối linh hoạt, có thể bọc trên tay, mũi vuốt sắc bén vô cùng.

Khi phủ cương khí lên trên móng vuốt thép, binh khí dưới bảo binh cơ hồ không chịu nổi mấy lần, đều bị hắn lần lượt bóp nát. Còn những võ giả cùng giai nếu bị hắn bắt được kết cục đều là ngực bụng bị xé toang, cực kỳ tanh máu.

Hai người này xuất thủ như hổ vào bầy dê, chỉ trong chớp mắt đã ngăn cản thế công của bảy Nội Cương cảnh.

Chương Viễn Phong đang đau khổ chống cự dưới dao thế của Sở Hưu, thấy bảy người lại bị hai sát thủ Thanh Long Hội ngăn cản, trong lòng cực kỳ kinh hãi không nhịn được muốn lui lại phía sau.

Nhưng dưới đao thế liên miên bất tuyệt của Sở Hưu, đừng nói rút lui, hắn muốn ngăn cản cũng phí hết bao công sức.

Thời khắc nguy cấp, kiếm thế trong tay Chương Viễn Phong đột nhiên xoay chuyển, trên trường kiếm tỏa ra một ngọn lửa đỏ chót, khí huyết dâng lên, phun một ngụm tinh huyết ra dung hợp cùng cương khí nóng rực trên thân kiếm, tạo thành một luồng cương khí mới cực nóng màu đỏ máu!

Ngọn lửa cương khí dài mấy thước cuốn tới, Chương Viễn Phong không ngờ lại dùng tu vi Nội Cương cảnh bùng phát ra cương khí dài mấy thước!

Ngày xưa Chương gia thân là đại tộc Yến Đông vẫn phải có chút nội tình, tối thiểu về mặt công pháp mạnh hơn những người khác một đoạn dài.

Cửu Chuyển Viêm Dương Kiếm Quyết bí truyền của Chương gia bọn họ phải tới Ngoại Cương cảnh mới xem như thật sự đạt tới tiểu thành, mới có thể phát huy được uy năng lớn nhất.

Giờ Chương Viễn Phong chỉ có thể dùng lực lượng khí huyết huy động cương khí thiêu đốt, làm cháy lên ngọn lửa cương khí này.

Chương Viễn Phong cho rằng đối mặt với một kiếm cương khí này Sở Hưu chắc chắn sẽ phải né tránh, nhưng Sở Hưu không hề lui lại, ánh mắt y lộ ra vẻ chế nhạo, một luồng khí đen không biết từ bao giờ đã phủ kín mắt y, quấn quanh Hồng Tụ Đao, khiến thân đao vốn đỏ thẫm nhiễm thêm một luồng khí đen kinh người.

Một đao kia chém tới như cánh cửa địa ngục mở rộng, khí tức tuyệt vọng vô biến quẩn quanh thân đao, những nơi nó đi qua, cương khí sáng chói nóng rực đều bị dập tắt, trường kiếm bảo binh trong tay Chương Viễn Phong cũng lách cách gãy thành hai đoạn!

A Tỳ Đạo Tam Đao chém ra, một đao kinh khủng như đến từ Vô Gian Địa ngục trực tiếp bêu đầu Chương Viễn Phong. Nhưng quỷ dị là bất luận đầu Chương Viễn Phong hay thân thể hắn đều không chảy ra tới một giọt máu, cứ như tất cả máu tươi đều bị một đao quỷ dị của Sở Hưu hấp thu sạch sẽ!

Thu đao vào vỏ, tay cầm đao của Sở Hưu vẫn còn run run, lực lượng của Lưu Ly Kim Ti Cổ trong cơ thể đang không ngừng áp chế lực lượng phản phệ của A Tỳ Đạo Tam Đao, khiến luồng khí đen trong mắt Sở Hưu dần dần tiêu tán.

Thấy cảnh này không riêng gì đám người Chương gia ngây ngẩn, ngay Hỏa Nô cùng Lang Vương cũng cùng rùng mình một cái.

Hai người Hỏa Nô cùng Lang Vương coi như kiến thức rộng rãi, đặc biệt là mấy năm nay gia nhâp Thanh Long Hội, bọn họ giết không ít người cũng chứng kiến đủ các loại võ công kỳ dị. Nhưng một đao vừa rồi của Sở Hưu vẫn tà ác kinh khủng như tới mức hiếm thấy, không nên nói bọn họ chưa từng thấy đao nào khủng khiếp như vậy!

Người trên giang hồ đặt cho Sở Hưu danh hiệu là Huyết Ma, giờ xem ra chỉ bằng một đao vừa rồi của Sở Hưu đã không thẹn với chữ ‘ma’ này.

“Ngây ra làm gì? Mau giết hết đi, mau hoàn thành công việc.”

Sở Hưu nói một tiếng rồi trực tiếp đánh về võ giả Chương gia kia.

Lúc này Hỏa Nô cùng Lang Vương mới phản ứng lại, vội vàng xuất thủ.



Lấy ba địch bảy nhưng thực tế lại là bên Sở Hưu trực tiếp áp đảo đối thủ.

Theo Sở Hưu thấy võ giả Chương gia này thực lực còn chẳng bằng những võ giả Nội Cương cảnh Nhạc gia, ngoại trừ Chương Viên Phong quả thật không còn ai cao tay.

Công pháp cường đại đương nhiên quan trọng, nhưng công pháp không phải toàn bộ sức chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu của đám võ giả Chương gia này thật quá ít ỏi.

Mấy năm nay Chương gia chỉ ăn sản nghiệp tổ tiên để lại khiến cho kinh nghiệm chiến đấu của đám võ giả Chương gia rất ít, sức chiến đấu cũng quá kém cỏi.

Không tới nửa khắc sau, bảy võ giả Nội Cương cảnh của Chương gia đã bị bọn Sở Hưu giết tới bốn người, chỉ còn ba kẻ đau khổ chống đỡ.

Nhưng ngay lúc này bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng hô to: “Hạ thủ lưu tình!”

Người chạy vào chính là Chương Thiên Kỳ, hắn còn dẫn theo ba võ giả Nội Cương cảnh tuổi tác không nhỏ.

Ba người Sở Hưu nghe vậy vô thức ngừng tay nhìn sang phía chương Thiên Kỳ, không biết tiểu tử này lại giở trò quỷ gì.

Trong ba người sau lưng Chương Thiên Kỳ, võ giả Nội Cương cảnh lớn tuổi nhất đứng ra chắp tay với Sở Hưu nói: “Ba vị, tại hạ là đại chưởng lão Chương Duy Kỳ của Chương gia Đại Sơn Quận. Nói ra sợ khiến các vị chê cười, chuyện này vốn chỉ là hiểu lầm.

Ban đầu chúng ta đáp ứng cho Chương gia Lâm Trung Quận dung nhập vào Chương gia Đại Sơn Quận vốn chỉ là một cái bẫy!

Lúc trước chúng ta đã liên hệ với ba võ giả Nội Cương cảnh bên Chương gia Lâm Trung Quận, thu mua được bọn họ. Chỉ cần Chương gia Lâm Trung Quận di chuyển tới Đại Sơn Quận, chúng ta có thể nội ứng ngoại hợp, triệt để nuốt gọn Chương gia Lâm Trung Quận!

Có điều chúng ta sợ nếu nhiều người biết chuyện này sẽ để lộ ra sơ hở, cho nên không nói cho đám tiểu bối bên dưới, chờ người của Chương gia Lâm Trung Quận tới dàn xếp xong xuôi, lúc bọn họ không cảnh giác mới xuất thủ. Nào ngờ đám tiểu bối này lại lừa chúng ta tới thuê chư vị giết người Chương gia của Lâm Trung Quận, làm hỏng kế hoạch của chúng ta!

Nói đến đây Chương Duy Kỳ còn hung hăng trừng mắt với Chương Thiên Kỳ, khiến hắn xấu hổ cúi đầu.

Thật ra chuyện này cũng chẳng thể trách bọn họ, chỉ trách mấy lão già Chương gia diễn quá giống thật khiến những người khác của Chương gia thật sự nghĩ bọn họ già quá hóa hồ đồ, do đó mới tự ý thuê sát thủ Thanh Long Hội giết người.

Mà lúc này trong lúc này ba người sống sót của Chương gia Lâm Trung Quận, một người trực tiếp đi sang bên Chương gia Đại Sơn Quận khiến hai người còn lại trợn tròn mắt nhìn, đồng thời cũng cảm thấy bi thương vô cùng.

Bên mình đã sớm có phản đổ, như vậy cho dù sát thủ Thanh Long Hội không tới giết người, lúc tới Đại Sơn Quận bọn họ cũng chỉ là người chết mà thôi.

Còn bên Chương gia Đại Sơn Quận cũng rất bất đắc dĩ, kế hoạch ban đầu của bọn họ đang tốt đẹp, không chết một ai cũng nuốt trọn được Chương gia Lâm Trung Quận. Kết quả giờ thì hay rồi, hai võ giả Nội Cương cảnh bị bọn họ thu mua đều đã chết dưới tay Thanh Long Hội, chuyện này tương đương với bọn họ tổn thất hai Nội Cương.

Sở Hưu âm thầm lắc đầu, Chương gia này thật biết chơi nhau. Một bên cho là mình chiếm lợi, một bên còn lại giả bộ mình bị chiếm lợi, thật ra lại cố tình tính kế đối phương.

Trước đó y còn nghi hoặc vì sao người Chương gia Đại Sơn Quận lại ngu ngốc tới mức này, chuyện dẫn sói vào nhà như vậy mà họ cũng làm dược, cho dù thật sự là già quá hóa hồ đồ nhưng nếu hồ đồ tới mức này chẳng thà đổi người khác chấp chưởng Chương gia đi.

Giờ bọn Sở Hưu mới hiểu hóa ra có nguyên nhân như vậy, tất cả đều do Chương gia bên Đại Sơn Quận âm thầm tín toán mà thôi, có điều bọn họ tính toán quá mức chân thật, cuối cùng làm rớt luôn cả người mình vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Côn Luân Ma Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook