Chương 235: Nữ Nhân Cường Đại
Phong Thất Nguyệt
08/06/2021
Lạc Phi Hồng là nữ nhân nhưng bản thân nàng lại mạnh hơn so với đại đa số nam nhân, bất luận trong cốt truyện gốc hay hiện tại đều như vậy.
Giờ Lạc Phi Hồng đã có thực lực Ngoại Cương cảnh đỉnh phong, đứng hạng mười một trên Long Hổ Bảng, thậm chí xếp hạng còn trên Tạ Tiểu Lâu.
Lạc Phi Hồng xuất thân Ngô Quận Lạc gia, một trong Cửu Đại Thế Gia. Thực lực Lạc gia tại Cửu Đại Thế Gia cũng coi là trung lưu, không khác lắm so với Thương Dương Mạc gia, thậm chí còn mạnh hơn Mạc gia đôi chút.
Bình thường những cô gái xuất thân đại thế gia như vậy đều sẽ được nuôi dạy thành các tiểu thư khuê các sau đó gả vào thế gia tông môn môn đăng hộ đối, hai bên kết thành thông gia, cùng gia tăng thực lực.
Nhưng không biết vì sao từ nhỏ Lạc Phi Hồng đã rất kháng cự chuyện như vậy, cho rằng mình không kém gì nam nhi. Mà sự thật cũng là vậy, toàn bộ thế hệ trẻ Lạc gia không ai sánh nổi Lạc Phi Hồng.
Ngày trước lão tổ Lạc gia đã từng có chút giao tình với Mạc Dã Tử, từ đó mới nhờ được Mạc Dã Tử chế tạo một món binh khí cho đệ tử Mạc gia.
Chính vì chuyện này thế hệ trẻ của Lạc gia tranh đấu kịch liệt chỉ mong đoạt được danh ngạch này. Vốn dĩ mọi người cho rằng danh ngạch sẽ rơi vào tay người nổi bật trong thế hệ trẻ Lạc gia, cũng chính là ca ca Lạc Phi Hồng, Lạc Phi Vân. Nào ngờ Lạc Phi Hồng nửa đường nhảy ra, đánh bại ca ca của mình ngay trước mặt mọi người.
Hành động này của Lạc Phi Hồng trong mắt các trưởng bối Lạc gia rõ ràng là gây chuyện, nào ngờ binh khí mà Mạc Dã Tử tự tay đúc thành lại vô cùng phù hợp với Lạc Phi Hồng. Binh khí này chính là thanh huyết thương Hồng Diên trong tay nàng.
Thậm chí Mạc Dã Tử còn khẳng định thanh Hồng Diên này trong tay người khác chỉ là bảo binh ngũ chuyển bình thường, nhưng trong tay Lạc Phi Hồng lại có tiềm lực trở thành thần binh.
Bởi vì Mạc Dã Tử luyện khí luôn theo quy củ bản thân, binh khí hắn chế tạo phải là binh khí chọn người chứ không phải người chọn binh khí, cho nên Hồng Diên đã chọn Lạc Phi Hồng vậy binh khí này là của nàng. Cho dù Lạc gia dùng thân phận trưởng bối cướp đi cũng là đắc tội với Mạc Dã Tử.
Vì một món binh khí mà đắc tội với đại sư luyện khí, Lạc gia còn không ngu đến vậy, chỉ có thể chấp nhận.
Có điều từ đó về sau, Lạc Phi Hồng bắt đầu bộc lộ tài năng, không chỉ vô địch trong giới trẻ Lạc gia mà còn bắt đầu xông xáo, chém giết trên giang hồ.
Đương nhiên trong Lạc gia vẫn không ít người cao tuổi cổ hủ cho rằng Lạc Phi Hồng cuối cùng vẫn chỉ là nữ nhân, tương lai nhất định phải lấy chồng. Nàng có thiên phú thì bồi dưỡng theo kiểu đệ tử tinh anh là được, nhưng tài nguyên chủ yếu của gia tộc vẫn phải để bồi dưỡng những đệ tử như Lạc Phi Vân.
Mặc dù trong gia tộc không ủng hộ, nhưng Lạc Phi Hồng lại dùng thực lực bản thân thi vào Tắc Hạ Võ Viện, lợi dụng tài nguyên của Tắc Hạ Võ Viện bắt đầu tu hành. Đây cũng là lý do vì sao nàng quen thuộc với Tiêu Bạch Vũ như vậy.
Không chỉ vì Tiêu Bạch Vũ biết phụ thân nàng, coi như trưởng bối của nàng, mà còn vì Tiêu Bạch Vũ cũng là một trong những thầy dạy của Lạc Phi Hồng.
Mới vài năm như vậy, Lạc Phi Hồng đã đánh đến tận hạng mười một Long Hổ Bảng, chuẩn bị bước lên mười hạng đầu. Còn vị ca ca của nàng, người mà Lạc gia dốc toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng ư, còn chưa chính thức bước vào giang hồ, vẫn khổ tu tại Lạc gia, không phải không dám, chỉ là không có lực lượng mà thôi.
Thân là đệ tử Cửu Đại Thế Gia, nếu bước chân vào giang hồ lại không có biểu hiện rực rỡ gì, vậy sẽ rất mất mặt.
Mặc dù Phong Mãn Lâu cũng có chút quan hệ với Lạc gia, chỉ cần hắn có đôi ba chiến tích nhỏ là được đưa lên Long Hổ Bảng. Nhưng muội muội mình còn đứng hạng mười một, mình lại chẳng vào được hạng năm mươi, như vậy quá mất mặt.
Giờ Lạc Phi Hồng đang rất huy hoàng, dùng thân phận nữ tử chiếm được địa vị trong giang hồ với đại đa số là nam, việc này cũng không dễ dàng gì.
Nhưng Sở Hưu lại biết, con đường sau này của Lạc Phi Hồng cũng chẳng dễ đi.
Thế gia tự có quy củ của mình, Ngô Quận Lạc gia thực lực mặc dù không yếu nhưng cũng chẳng mạnh. Sau này Lạc gia gặp chút nguy cơ khiến cho gia tộc suy sụp, cho nên Lạc gia quyết định gả Lạc Phi Hồng vào một trong Cửu Đại Thế Gia, Nam Thương Hạ Hầu thị.
Thực lực Nam Thương Hạ Hầu thị có thể xếp đầu trong Cửu Đại Thế Gia, người của Hạ Hầu thị cũng rất coi trọng Lạc Phi Hồng. Dù sao thực lực nàng bày ngay tại đó, nếu Lạc Phi Hồng kết hôn với tuấn kiệt trẻ tuổi của Hạ Hầu thị, vậy con cháu sinh ra chín thành chín sẽ cực kỳ xuất sắc, thậm chí tài năng kinh thiên.
Chỉ cần Lạc Phi Hồng gả vào Hạ Hầu thị, Hạ Hầu thị cũng sẽ gả một con gái cho ca ca Lạc Phi Hồng, Lạc Vân Phi. Hai bên thông gia cùng giúp đỡ lẫn nhau.
Bình tâm xét lại, Hạ Hầu thị cũng không có ý nhân lúc cháy nhà mà hôi của, cho dù thông gia hai bên vẫn là bình đẳng, cũng coi như hiền hậu, không định lừa gạt gì Lạc gia.
Nhưng bản thân Lạc Phi Hồng lại không cam tâm làm công cụ thông gia như vậy.
Theo nàng thấy, bản thân mình có xét theo mặt nào cũng mạnh hơn tên ca ca kém cỏi kia, vì sao mình lại phải bị gả đi mà hắn lại ngồi mát ăn bát vàng, kế thừa chức vị gia chủ? Chỉ vì mình là nữ nhân?
Cho nên trong một lần xung đột, Lạc Phi Hồng không ngờ nổi nóng phế bỏ Lạc Phi Vân, không chỉ phế bỏ tu vi mà còn phế bỏ tư cách nam nhân của hắn, sau đó trực tiếp phản bội bỏ trốn khỏi Lạc gia.
Chuyện này không chỉ tạo thành đả kích rất lớn đối với Lạc gia mà còn đắc tội cả với Hạ Hầu thị, khiến Lạc gia trở thành trò cười cho giang hồ. Từ đó về sau, Lạc gia phát động toàn lực truy sát Lạc Phi Hồng.
Nào ngờ Lạc Phi Hồng càng đánh càng mạnh, hành động truy sát của Lạc gia không những không bắt được Lạc Phi Hồng mà còn khiến đối phương không ngừng trưởng thành. Cuối cùng Lạc Phi Hồng thậm chí dùng hai bàn tay trắng dựng nghiệp, thành lập một thế lực lấy tên là Bất Nhị Cung, ngụ ý bản thân có nói một không hai.
Trong cốt truyện gốc Bất Nhị Cung của Lạc Phi Hồng cuối cùng còn phát triển tới mức cường thịnh hơn cả Ngô Quận Lạc gia, không biết sau này Lạc gia có hối hận hay không? Nếu họ lựa chọn cách tỷ võ thông thường để Lạc Phi Hồng thân là nữ nhân trở thành người thừa kế gia tộc, có lẽ kết cục của Lạc gia sẽ khác hẳn.
Lúc này Lạc Phi Hồng cũng cảm nhận được ánh mắt quan sát của Sở Hưu, nàng chớp chớp hai hàng mi khí khái của mình, nhìn sang phía Sở Hưu nói: “Lấy một địch trăm, xem ra Long Hổ Bảng xếp ngươi hạng mười tám là đánh giá quá thấp rồi. Giờ ta đang rất muốn giao thủ thử với ngươi.
Nhưng ta cũng không muốn bắt nạt ngươi, ngươi vừa đại chiến một trận, trên người chịu không ít thương tích. Chờ tới khi Thần Binh Đại Hội bắt đầu hai ta lại thử giao thủ.”
Sở Hưu cười cười nói: “Lạc cô nương có nhã hứng, tại hạ đương nhiên phụng bồi.”
Bĩnh tĩnh xét lại, Sở Hưu vẫn rất tán thưởng hành động của Lạc Phi Hồng, không liên quan tới chuyện giới tính, chỉ là vì thái độ không cam lòng khuất phục của nàng.
Nếu đặt Sở Hưu vào vị trí của Lạc Phi Hồng, năng lực bản thân rõ ràng hơn xa kẻ khác nhưng lại không chiếm được thứ mình nên có được, chắc chắn cũng sẽ dốc sức phản kháng.
Công bằng trước nay không phải do người khác cho, mà phải dựa vào nắm đấm cùng đao kiếm trong tay chém giết đoạt tới.
Lạc Phi Hồng cười hai tiếng hào sảng, không hề có vẻ nhút nhát của đàn bà con gái.
“Ngươi không tệ, khá hơn tên Mạc Thiên Lâm thất tình chỉ biết mượn rượu giải sầu. Tên kia giờ thậm chí chẳng dám động thủ với ta.”
Mạc Thiên Lâm thẹn quá hóa giận nói: “Lạc Phi Hồng, ngươi lại nổi điên cái gì đấy? Đừng nhắc tới chuyện đó nữa được không?”
Mạc gia cùng Lạc gia đều là thế gia Đông Tề, hai nhà cách nhau cũng gần, cho nên từ nhỏ Mạc Thiên Lâm đã quen biết với Lạc Phi Hồng.
Ngày trước Lạc gia thậm chí còn có ý tác hợp Mạc Thiên Lâm và Lạc Phi Hồng, nhưng về sau Mạc Thiên Lâm tiếp xúc với Lạc Phi Hồng vài lần, lập tức từ bỏ, không còn suy nghĩ kia nữa.
Nữ nhân như Lạc Phi Hồng không phải người hắn có thể hàng phục, thậm chí căn bản không phải cô gái mà nam nhân hàng phục nổi. Chỉ sợ trong lòng bản thân Lạc Phi Hồng vốn không coi mình là nữ nhân.
Cho nên sau mấy lần tiếp xúc, hai bên trực tiếp chuyển thành hảo hữu. Đương nhiên Mạc Thiên Lâm vẫn có phần e ngại Lạc Phi Hồng, lý do là vì Lạc Phi Hồng luôn lôi kéo hắn tỷ thí luận bàn, thế nhưng hết lần này tới lần khác, hắn đều đánh không lại Lạc Phi Hồng.
Mặc dù hắn không coi Lạc Phi Hồng là nữ nhân nhưng theo người ngoài thấy lại là Mạc Thiên Lâm thua dưới tay một nữ nhân, đây là chuyện rất mất mặt. Chính vì vậy sau này Mạc Thiên Lâm dần dần sợ tỷ thí với Lạc Phi Hồng, mỗi lần Lạc Phi Hồng tới tìm hắn luận bàn, Mạc Thiên Lâm đều kiếm cớ cự tuyệt.
Lạc Phi Hồng tùy ý khoát tay áo nói: “Được rồi, nam nhi đại trượng phu đừng có nhỏ mọn như vậy, cùng lắm lần sau ta nhường ngươi chút là được.”
Nói xong Lạc Phi Hồng trực tiếp cầm Hồng Diên đi về phía Tế Châu Phủ, vừa đi vừa quay đầu lại nói với bọn Sở Hưu: “Ta định tới Phượng Minh Tiêu Tương Quán uống hoa tửu. Các ngươi ai đi cùng nào?”
Mạc Thiên Lâm cùng Tạ Tiểu Lâu đều lắc đầu, Lạc Phi Hồng đưa mắt sang hướng Sở Hưu, có điều không đợi Sở Hưu cự tuyệt nàng đã nói: “Được rồi, ngươi vừa đại chiến một trận, dưỡng thương đi thì hơn. Đừng làm lãng phí nguyên dương.
Huống hồ giờ khắp người ngươi đều là tà khí, tới Phượng Minh Tiêu Tương Quán lại dọa sợ mấy cô nương kia.”
Sau khi nói xong Lạc Phi Hồng tiêu sái khoát tay áo, trực tiếp quay người bỏ đi.
Sở Hưu kỳ quái quay sang Mạc Thiên Lâm nói: “Cô ta còn sở thích đó à?”
Vốn trong cốt truyện gốc y chỉ đọc thấy tính cách Lạc Phi Hồng giống với nam nhân, thậm chí có thể nói nàng vốn không coi mình là nữ nhân. Thế nhưng Sở Hưu thật sự chưa từng nghe nói cô gái này lại thích nữ nhân.
Mạc Thiên Lâm cười khổ nói: “Sở huynh xin đừng hiểu lầm, cô nàng này tuy điên điên nhưng đã nói hoa tửu là thật sự đi uống rượu, không làm chuyện khác đâu.
Theo cách cô ta nói thì " đàn ông các người thích các cô nương xinh đẹp, ta đây cũng thích. Một loạt các cô gái xinh tươi cùng uống rượu với ta đương nhiên thích chí hơn một đám nam nhân hôi thối.”
Sở Hưu sắc mặt kỳ quái gật nhẹ đầu, vị này quả thật vô cùng độc đáo.
Quay đầu lại, Sở Hưu chắp tay với Tạ Tiểu Lâu cùng Mạc Thiên Lâm nói: “Vừa rồi đa tạ hai vị xuất thủ tương trợ.”
Trước đó mặc dù ý thức y có phần điên cuồng, nhưng điên cuồng đó chỉ là trong tính cách chứ không phải thật sự không để ý tới mọi thứ. Xung quanh có động tĩnh gì y đều cảm nhận được.
Bạch Vô Kỵ định bỏ đá xuống giếng, nếu không có Mạc Thiên Lâm cùng Tạ Tiểu Lâu ngăn cản, Bạch Vô Kỵ chắc chắn sẽ dẫn người ra tay với y.
Giờ Lạc Phi Hồng đã có thực lực Ngoại Cương cảnh đỉnh phong, đứng hạng mười một trên Long Hổ Bảng, thậm chí xếp hạng còn trên Tạ Tiểu Lâu.
Lạc Phi Hồng xuất thân Ngô Quận Lạc gia, một trong Cửu Đại Thế Gia. Thực lực Lạc gia tại Cửu Đại Thế Gia cũng coi là trung lưu, không khác lắm so với Thương Dương Mạc gia, thậm chí còn mạnh hơn Mạc gia đôi chút.
Bình thường những cô gái xuất thân đại thế gia như vậy đều sẽ được nuôi dạy thành các tiểu thư khuê các sau đó gả vào thế gia tông môn môn đăng hộ đối, hai bên kết thành thông gia, cùng gia tăng thực lực.
Nhưng không biết vì sao từ nhỏ Lạc Phi Hồng đã rất kháng cự chuyện như vậy, cho rằng mình không kém gì nam nhi. Mà sự thật cũng là vậy, toàn bộ thế hệ trẻ Lạc gia không ai sánh nổi Lạc Phi Hồng.
Ngày trước lão tổ Lạc gia đã từng có chút giao tình với Mạc Dã Tử, từ đó mới nhờ được Mạc Dã Tử chế tạo một món binh khí cho đệ tử Mạc gia.
Chính vì chuyện này thế hệ trẻ của Lạc gia tranh đấu kịch liệt chỉ mong đoạt được danh ngạch này. Vốn dĩ mọi người cho rằng danh ngạch sẽ rơi vào tay người nổi bật trong thế hệ trẻ Lạc gia, cũng chính là ca ca Lạc Phi Hồng, Lạc Phi Vân. Nào ngờ Lạc Phi Hồng nửa đường nhảy ra, đánh bại ca ca của mình ngay trước mặt mọi người.
Hành động này của Lạc Phi Hồng trong mắt các trưởng bối Lạc gia rõ ràng là gây chuyện, nào ngờ binh khí mà Mạc Dã Tử tự tay đúc thành lại vô cùng phù hợp với Lạc Phi Hồng. Binh khí này chính là thanh huyết thương Hồng Diên trong tay nàng.
Thậm chí Mạc Dã Tử còn khẳng định thanh Hồng Diên này trong tay người khác chỉ là bảo binh ngũ chuyển bình thường, nhưng trong tay Lạc Phi Hồng lại có tiềm lực trở thành thần binh.
Bởi vì Mạc Dã Tử luyện khí luôn theo quy củ bản thân, binh khí hắn chế tạo phải là binh khí chọn người chứ không phải người chọn binh khí, cho nên Hồng Diên đã chọn Lạc Phi Hồng vậy binh khí này là của nàng. Cho dù Lạc gia dùng thân phận trưởng bối cướp đi cũng là đắc tội với Mạc Dã Tử.
Vì một món binh khí mà đắc tội với đại sư luyện khí, Lạc gia còn không ngu đến vậy, chỉ có thể chấp nhận.
Có điều từ đó về sau, Lạc Phi Hồng bắt đầu bộc lộ tài năng, không chỉ vô địch trong giới trẻ Lạc gia mà còn bắt đầu xông xáo, chém giết trên giang hồ.
Đương nhiên trong Lạc gia vẫn không ít người cao tuổi cổ hủ cho rằng Lạc Phi Hồng cuối cùng vẫn chỉ là nữ nhân, tương lai nhất định phải lấy chồng. Nàng có thiên phú thì bồi dưỡng theo kiểu đệ tử tinh anh là được, nhưng tài nguyên chủ yếu của gia tộc vẫn phải để bồi dưỡng những đệ tử như Lạc Phi Vân.
Mặc dù trong gia tộc không ủng hộ, nhưng Lạc Phi Hồng lại dùng thực lực bản thân thi vào Tắc Hạ Võ Viện, lợi dụng tài nguyên của Tắc Hạ Võ Viện bắt đầu tu hành. Đây cũng là lý do vì sao nàng quen thuộc với Tiêu Bạch Vũ như vậy.
Không chỉ vì Tiêu Bạch Vũ biết phụ thân nàng, coi như trưởng bối của nàng, mà còn vì Tiêu Bạch Vũ cũng là một trong những thầy dạy của Lạc Phi Hồng.
Mới vài năm như vậy, Lạc Phi Hồng đã đánh đến tận hạng mười một Long Hổ Bảng, chuẩn bị bước lên mười hạng đầu. Còn vị ca ca của nàng, người mà Lạc gia dốc toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng ư, còn chưa chính thức bước vào giang hồ, vẫn khổ tu tại Lạc gia, không phải không dám, chỉ là không có lực lượng mà thôi.
Thân là đệ tử Cửu Đại Thế Gia, nếu bước chân vào giang hồ lại không có biểu hiện rực rỡ gì, vậy sẽ rất mất mặt.
Mặc dù Phong Mãn Lâu cũng có chút quan hệ với Lạc gia, chỉ cần hắn có đôi ba chiến tích nhỏ là được đưa lên Long Hổ Bảng. Nhưng muội muội mình còn đứng hạng mười một, mình lại chẳng vào được hạng năm mươi, như vậy quá mất mặt.
Giờ Lạc Phi Hồng đang rất huy hoàng, dùng thân phận nữ tử chiếm được địa vị trong giang hồ với đại đa số là nam, việc này cũng không dễ dàng gì.
Nhưng Sở Hưu lại biết, con đường sau này của Lạc Phi Hồng cũng chẳng dễ đi.
Thế gia tự có quy củ của mình, Ngô Quận Lạc gia thực lực mặc dù không yếu nhưng cũng chẳng mạnh. Sau này Lạc gia gặp chút nguy cơ khiến cho gia tộc suy sụp, cho nên Lạc gia quyết định gả Lạc Phi Hồng vào một trong Cửu Đại Thế Gia, Nam Thương Hạ Hầu thị.
Thực lực Nam Thương Hạ Hầu thị có thể xếp đầu trong Cửu Đại Thế Gia, người của Hạ Hầu thị cũng rất coi trọng Lạc Phi Hồng. Dù sao thực lực nàng bày ngay tại đó, nếu Lạc Phi Hồng kết hôn với tuấn kiệt trẻ tuổi của Hạ Hầu thị, vậy con cháu sinh ra chín thành chín sẽ cực kỳ xuất sắc, thậm chí tài năng kinh thiên.
Chỉ cần Lạc Phi Hồng gả vào Hạ Hầu thị, Hạ Hầu thị cũng sẽ gả một con gái cho ca ca Lạc Phi Hồng, Lạc Vân Phi. Hai bên thông gia cùng giúp đỡ lẫn nhau.
Bình tâm xét lại, Hạ Hầu thị cũng không có ý nhân lúc cháy nhà mà hôi của, cho dù thông gia hai bên vẫn là bình đẳng, cũng coi như hiền hậu, không định lừa gạt gì Lạc gia.
Nhưng bản thân Lạc Phi Hồng lại không cam tâm làm công cụ thông gia như vậy.
Theo nàng thấy, bản thân mình có xét theo mặt nào cũng mạnh hơn tên ca ca kém cỏi kia, vì sao mình lại phải bị gả đi mà hắn lại ngồi mát ăn bát vàng, kế thừa chức vị gia chủ? Chỉ vì mình là nữ nhân?
Cho nên trong một lần xung đột, Lạc Phi Hồng không ngờ nổi nóng phế bỏ Lạc Phi Vân, không chỉ phế bỏ tu vi mà còn phế bỏ tư cách nam nhân của hắn, sau đó trực tiếp phản bội bỏ trốn khỏi Lạc gia.
Chuyện này không chỉ tạo thành đả kích rất lớn đối với Lạc gia mà còn đắc tội cả với Hạ Hầu thị, khiến Lạc gia trở thành trò cười cho giang hồ. Từ đó về sau, Lạc gia phát động toàn lực truy sát Lạc Phi Hồng.
Nào ngờ Lạc Phi Hồng càng đánh càng mạnh, hành động truy sát của Lạc gia không những không bắt được Lạc Phi Hồng mà còn khiến đối phương không ngừng trưởng thành. Cuối cùng Lạc Phi Hồng thậm chí dùng hai bàn tay trắng dựng nghiệp, thành lập một thế lực lấy tên là Bất Nhị Cung, ngụ ý bản thân có nói một không hai.
Trong cốt truyện gốc Bất Nhị Cung của Lạc Phi Hồng cuối cùng còn phát triển tới mức cường thịnh hơn cả Ngô Quận Lạc gia, không biết sau này Lạc gia có hối hận hay không? Nếu họ lựa chọn cách tỷ võ thông thường để Lạc Phi Hồng thân là nữ nhân trở thành người thừa kế gia tộc, có lẽ kết cục của Lạc gia sẽ khác hẳn.
Lúc này Lạc Phi Hồng cũng cảm nhận được ánh mắt quan sát của Sở Hưu, nàng chớp chớp hai hàng mi khí khái của mình, nhìn sang phía Sở Hưu nói: “Lấy một địch trăm, xem ra Long Hổ Bảng xếp ngươi hạng mười tám là đánh giá quá thấp rồi. Giờ ta đang rất muốn giao thủ thử với ngươi.
Nhưng ta cũng không muốn bắt nạt ngươi, ngươi vừa đại chiến một trận, trên người chịu không ít thương tích. Chờ tới khi Thần Binh Đại Hội bắt đầu hai ta lại thử giao thủ.”
Sở Hưu cười cười nói: “Lạc cô nương có nhã hứng, tại hạ đương nhiên phụng bồi.”
Bĩnh tĩnh xét lại, Sở Hưu vẫn rất tán thưởng hành động của Lạc Phi Hồng, không liên quan tới chuyện giới tính, chỉ là vì thái độ không cam lòng khuất phục của nàng.
Nếu đặt Sở Hưu vào vị trí của Lạc Phi Hồng, năng lực bản thân rõ ràng hơn xa kẻ khác nhưng lại không chiếm được thứ mình nên có được, chắc chắn cũng sẽ dốc sức phản kháng.
Công bằng trước nay không phải do người khác cho, mà phải dựa vào nắm đấm cùng đao kiếm trong tay chém giết đoạt tới.
Lạc Phi Hồng cười hai tiếng hào sảng, không hề có vẻ nhút nhát của đàn bà con gái.
“Ngươi không tệ, khá hơn tên Mạc Thiên Lâm thất tình chỉ biết mượn rượu giải sầu. Tên kia giờ thậm chí chẳng dám động thủ với ta.”
Mạc Thiên Lâm thẹn quá hóa giận nói: “Lạc Phi Hồng, ngươi lại nổi điên cái gì đấy? Đừng nhắc tới chuyện đó nữa được không?”
Mạc gia cùng Lạc gia đều là thế gia Đông Tề, hai nhà cách nhau cũng gần, cho nên từ nhỏ Mạc Thiên Lâm đã quen biết với Lạc Phi Hồng.
Ngày trước Lạc gia thậm chí còn có ý tác hợp Mạc Thiên Lâm và Lạc Phi Hồng, nhưng về sau Mạc Thiên Lâm tiếp xúc với Lạc Phi Hồng vài lần, lập tức từ bỏ, không còn suy nghĩ kia nữa.
Nữ nhân như Lạc Phi Hồng không phải người hắn có thể hàng phục, thậm chí căn bản không phải cô gái mà nam nhân hàng phục nổi. Chỉ sợ trong lòng bản thân Lạc Phi Hồng vốn không coi mình là nữ nhân.
Cho nên sau mấy lần tiếp xúc, hai bên trực tiếp chuyển thành hảo hữu. Đương nhiên Mạc Thiên Lâm vẫn có phần e ngại Lạc Phi Hồng, lý do là vì Lạc Phi Hồng luôn lôi kéo hắn tỷ thí luận bàn, thế nhưng hết lần này tới lần khác, hắn đều đánh không lại Lạc Phi Hồng.
Mặc dù hắn không coi Lạc Phi Hồng là nữ nhân nhưng theo người ngoài thấy lại là Mạc Thiên Lâm thua dưới tay một nữ nhân, đây là chuyện rất mất mặt. Chính vì vậy sau này Mạc Thiên Lâm dần dần sợ tỷ thí với Lạc Phi Hồng, mỗi lần Lạc Phi Hồng tới tìm hắn luận bàn, Mạc Thiên Lâm đều kiếm cớ cự tuyệt.
Lạc Phi Hồng tùy ý khoát tay áo nói: “Được rồi, nam nhi đại trượng phu đừng có nhỏ mọn như vậy, cùng lắm lần sau ta nhường ngươi chút là được.”
Nói xong Lạc Phi Hồng trực tiếp cầm Hồng Diên đi về phía Tế Châu Phủ, vừa đi vừa quay đầu lại nói với bọn Sở Hưu: “Ta định tới Phượng Minh Tiêu Tương Quán uống hoa tửu. Các ngươi ai đi cùng nào?”
Mạc Thiên Lâm cùng Tạ Tiểu Lâu đều lắc đầu, Lạc Phi Hồng đưa mắt sang hướng Sở Hưu, có điều không đợi Sở Hưu cự tuyệt nàng đã nói: “Được rồi, ngươi vừa đại chiến một trận, dưỡng thương đi thì hơn. Đừng làm lãng phí nguyên dương.
Huống hồ giờ khắp người ngươi đều là tà khí, tới Phượng Minh Tiêu Tương Quán lại dọa sợ mấy cô nương kia.”
Sau khi nói xong Lạc Phi Hồng tiêu sái khoát tay áo, trực tiếp quay người bỏ đi.
Sở Hưu kỳ quái quay sang Mạc Thiên Lâm nói: “Cô ta còn sở thích đó à?”
Vốn trong cốt truyện gốc y chỉ đọc thấy tính cách Lạc Phi Hồng giống với nam nhân, thậm chí có thể nói nàng vốn không coi mình là nữ nhân. Thế nhưng Sở Hưu thật sự chưa từng nghe nói cô gái này lại thích nữ nhân.
Mạc Thiên Lâm cười khổ nói: “Sở huynh xin đừng hiểu lầm, cô nàng này tuy điên điên nhưng đã nói hoa tửu là thật sự đi uống rượu, không làm chuyện khác đâu.
Theo cách cô ta nói thì " đàn ông các người thích các cô nương xinh đẹp, ta đây cũng thích. Một loạt các cô gái xinh tươi cùng uống rượu với ta đương nhiên thích chí hơn một đám nam nhân hôi thối.”
Sở Hưu sắc mặt kỳ quái gật nhẹ đầu, vị này quả thật vô cùng độc đáo.
Quay đầu lại, Sở Hưu chắp tay với Tạ Tiểu Lâu cùng Mạc Thiên Lâm nói: “Vừa rồi đa tạ hai vị xuất thủ tương trợ.”
Trước đó mặc dù ý thức y có phần điên cuồng, nhưng điên cuồng đó chỉ là trong tính cách chứ không phải thật sự không để ý tới mọi thứ. Xung quanh có động tĩnh gì y đều cảm nhận được.
Bạch Vô Kỵ định bỏ đá xuống giếng, nếu không có Mạc Thiên Lâm cùng Tạ Tiểu Lâu ngăn cản, Bạch Vô Kỵ chắc chắn sẽ dẫn người ra tay với y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.