Chương 1259
Bồ Đề
27/12/2021
Trần Điểm Thương sửng sốt, ánh mắt lạnh lẽo, hai tay đột nhiên phát lực.
Thanh Long kia đồng thời củng lao lên. Sau đo Song long cùng nhau xuất hiện lại, và phía trên cơ thể thanh long có màu xanh lam, nó giống như là mang theo sấm và chớp, chẳng lẽ là lôi điện.
Nó lao mạnh về phía tấm chắn vòng hộ thể của Trần Hạo.
“Trần Điểm Thương, ngươi thật tiêu hao chân khí, cuối cùng chưa kịp đối đầu với ta, chân khí của ngươi đã kiệt sức mà chết … Đừng nói với ta rằng,
ngươi không địch nổi lại ta dưới tình huống này, nên hẹn ta ra đây, chính là muốn dựa vào những thủ đoạn này đánh giết ta? ”
Mỗi lần Thành Long đánh vào mặt vòng hộ thể của Trần Hạo, vong hộ thể càng ngày càng to ra.
Mà Trần Lạc Thần hai tay chống sau lưng, khẽ lắc đầu về phía Trần Điểm Thương.
Trên cánh tay Trần Điểm Thương nổi gân xanh, sắc mặt tái nhợt vô cùng.
“Không thể, cái này làm sao có thể!”
Trần Điểm Thương dùng hết chân khí trong cơ thể, cố gắng xuyên thủng lớp hộ vệ của Trần Hạo, nhưng lại phát hiện ra mình đang làm việc vô ích. Trần Lạc Thần này, tại sao căn cơ tu luyện của hắn lại mạnh như vậy? Ngày hôm qua hắn chỉ là tam phẩm luân xa vương trong trận đấu ấy, bây giờ nhìn thế nào đi nữa, ta cũng cảm thấy căn cơ tu vi của hắn trên tam phẩm, lại còn vượt trội hơn chính mình!
Thật kinh khủng, Nguyên Thần, cửu chuyển Nguyên Thần, thật kinh khủng!
“Bùm!”
Trần Điểm Thương càng không tin, càng cố gắng hết sức, không ngờ cuối cùng lại bùng nổ.
Cuối cùng khi hai con Thuồng luồng trở nên cực đại đánh vào ánh sáng vàng của mặt hộ thể, đột nhiên phát ra tiếng động lớn,”bùm” cuối cùng nhìn thấy hai con Thanh Long, giống như tảng đá lớn đập vỡ thủy tinh, lập tức vỡ vụn.
Tan rã ra.
Còn Trần Điểm Thương, máu trào ra dữ dội trong miệng, trực tiếp rơi xuống từ không trung.
“A?”
Trần Điểm Thương nhìn Trần Lạc Thần vẻ mặt kinh hãi. Bởi vì hắn thấy rằng cho dù dùng hết thủ đoạn, hắn cũng không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của Trần Hạo.
Không thể! Không thể nào!
Trần Điểm Thương ánh mắt hoàn toàn không thể tin được.
Tuy nhiên, những người đứng xem trên khán đài không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bởi vì vừa rồi, từ trên Trần Long tháp đột nhiên xẹt qua một luồng ánh sáng rất chói mắt, ánh sáng lóe lên khiến cho mọi người đều nhắm mắt lại.
Nhưng khi mở ra xem lại, liền thấy vị Nam Á chi vương, Trần Điểm Thương, thực sự đang nằm trên mặt đất.
“Cái gì?”
Trần gia tu hành giả đương nhiên củng ở dưới chân Trấn Long tháp, cùng mọi người khác, có một người giống như Thiếu chủ, hắn vốn là chế nhạo mọi thứ trước mắt, nhưng không ngờ lại có kết quả như vậy.
Chẳng lẽ, liền Liên gia gia, đều không làm gì được Trần Hạo? Về phần Tiếu Thương Sinh và Lâm Cửu, bọn họ vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng tuyệt vời này, một trận chiến chưa từng thấy qua trong lịch sử loài người.
“Trần Hạo, những bài công pháp kỳ lạ này là của Lăng Tiêu sao? Chẳng trách, ta lật khắp toàn bộ cổ mộ, đều không có nhìn thấy những di tích công pháp này.”
Trần Điểm Thương ngạc nhiên.
Đồng thời sắc mặt tái nhợt, lại từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, dùng một đôi mắt nhìn chằm chằm Trần Lạc Thần hỏi.
“Chuyện này nếu không phải ngươi nói, ta thật sự quên mất. Ta đã nói với ngươi về cổ mộ, nhưng có một chuyện ta không nói với ngươi, đó là võ công của Lăng Tiêu, vốn căn cản không có trong huyệt mộ của hắn, mà là trong một miếng mặt dây chuyền bằng ngọc bội này. Thật may là ta không nói với ngươi điều này!”
Trần Lạc Thần nói.
Trần Điểm Thương đột nhiên gật đầu, “tốt, rất tốt, rất thú vị!”
Thanh Long kia đồng thời củng lao lên. Sau đo Song long cùng nhau xuất hiện lại, và phía trên cơ thể thanh long có màu xanh lam, nó giống như là mang theo sấm và chớp, chẳng lẽ là lôi điện.
Nó lao mạnh về phía tấm chắn vòng hộ thể của Trần Hạo.
“Trần Điểm Thương, ngươi thật tiêu hao chân khí, cuối cùng chưa kịp đối đầu với ta, chân khí của ngươi đã kiệt sức mà chết … Đừng nói với ta rằng,
ngươi không địch nổi lại ta dưới tình huống này, nên hẹn ta ra đây, chính là muốn dựa vào những thủ đoạn này đánh giết ta? ”
Mỗi lần Thành Long đánh vào mặt vòng hộ thể của Trần Hạo, vong hộ thể càng ngày càng to ra.
Mà Trần Lạc Thần hai tay chống sau lưng, khẽ lắc đầu về phía Trần Điểm Thương.
Trên cánh tay Trần Điểm Thương nổi gân xanh, sắc mặt tái nhợt vô cùng.
“Không thể, cái này làm sao có thể!”
Trần Điểm Thương dùng hết chân khí trong cơ thể, cố gắng xuyên thủng lớp hộ vệ của Trần Hạo, nhưng lại phát hiện ra mình đang làm việc vô ích. Trần Lạc Thần này, tại sao căn cơ tu luyện của hắn lại mạnh như vậy? Ngày hôm qua hắn chỉ là tam phẩm luân xa vương trong trận đấu ấy, bây giờ nhìn thế nào đi nữa, ta cũng cảm thấy căn cơ tu vi của hắn trên tam phẩm, lại còn vượt trội hơn chính mình!
Thật kinh khủng, Nguyên Thần, cửu chuyển Nguyên Thần, thật kinh khủng!
“Bùm!”
Trần Điểm Thương càng không tin, càng cố gắng hết sức, không ngờ cuối cùng lại bùng nổ.
Cuối cùng khi hai con Thuồng luồng trở nên cực đại đánh vào ánh sáng vàng của mặt hộ thể, đột nhiên phát ra tiếng động lớn,”bùm” cuối cùng nhìn thấy hai con Thanh Long, giống như tảng đá lớn đập vỡ thủy tinh, lập tức vỡ vụn.
Tan rã ra.
Còn Trần Điểm Thương, máu trào ra dữ dội trong miệng, trực tiếp rơi xuống từ không trung.
“A?”
Trần Điểm Thương nhìn Trần Lạc Thần vẻ mặt kinh hãi. Bởi vì hắn thấy rằng cho dù dùng hết thủ đoạn, hắn cũng không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của Trần Hạo.
Không thể! Không thể nào!
Trần Điểm Thương ánh mắt hoàn toàn không thể tin được.
Tuy nhiên, những người đứng xem trên khán đài không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bởi vì vừa rồi, từ trên Trần Long tháp đột nhiên xẹt qua một luồng ánh sáng rất chói mắt, ánh sáng lóe lên khiến cho mọi người đều nhắm mắt lại.
Nhưng khi mở ra xem lại, liền thấy vị Nam Á chi vương, Trần Điểm Thương, thực sự đang nằm trên mặt đất.
“Cái gì?”
Trần gia tu hành giả đương nhiên củng ở dưới chân Trấn Long tháp, cùng mọi người khác, có một người giống như Thiếu chủ, hắn vốn là chế nhạo mọi thứ trước mắt, nhưng không ngờ lại có kết quả như vậy.
Chẳng lẽ, liền Liên gia gia, đều không làm gì được Trần Hạo? Về phần Tiếu Thương Sinh và Lâm Cửu, bọn họ vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng tuyệt vời này, một trận chiến chưa từng thấy qua trong lịch sử loài người.
“Trần Hạo, những bài công pháp kỳ lạ này là của Lăng Tiêu sao? Chẳng trách, ta lật khắp toàn bộ cổ mộ, đều không có nhìn thấy những di tích công pháp này.”
Trần Điểm Thương ngạc nhiên.
Đồng thời sắc mặt tái nhợt, lại từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, dùng một đôi mắt nhìn chằm chằm Trần Lạc Thần hỏi.
“Chuyện này nếu không phải ngươi nói, ta thật sự quên mất. Ta đã nói với ngươi về cổ mộ, nhưng có một chuyện ta không nói với ngươi, đó là võ công của Lăng Tiêu, vốn căn cản không có trong huyệt mộ của hắn, mà là trong một miếng mặt dây chuyền bằng ngọc bội này. Thật may là ta không nói với ngươi điều này!”
Trần Lạc Thần nói.
Trần Điểm Thương đột nhiên gật đầu, “tốt, rất tốt, rất thú vị!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.