Chương 1297
Bồ Đề
06/01/2022
Bất lực, thậm chí không thể nói hết lời cuối cùng, Thù Minh ngã xuống vũng máu và chết vì không kịp ngáp.
Thù Minh đến chết củng không ngờ rằng Trần Lạc Thần cũng biết được Thiên Tinh Long Trảo Thủ, chết dưới tuyệt kỹ đắc ý nhất của hắn, thật là cái chết không can tâm.
Ở một bên, Tần Vũ Phi hoàn toàn sợ hãi, ngồi xổm trên mặt đất, toàn thân phát run.
Ngay cả người bảo hộ Tần gia là Thù Minh của Lục Phẩm luân xa Vương cũng không phải là đối thủ của Trần Hạo, vậy còn ai có thể tự cứu hắn? Sau đó, Trần Lạc Thần tiếp tục hướng sự chú ý đến Tần Vũ Phi.
“Tần Đại thiếu, hiện tại còn có ai có thể tới cứu ngươi được nữa?”
Trần Lạc Thần nhìn thẳng Tần Vũ Phi châm chọc.
“Trần Thiếu.. Trần Thiếu, thực xin lỗi… Ta biết ta sai rồi, không nên kích động ngươi, đại nhân độ lượng khoan hồng, tha cho ta, ta sẽ trở về đem chị gái mang cho ngươi! ”
Tần Vũ Phi biết mình không còn cách nào khác đành phải cầu xin lòng thương xót nên nhanh chóng leo lên gót chân Trần Lạc Thần mà cầu xin.
Chỉ cần có thể ra khỏi đây, hắn có thể trở lại Tần gia, điều động người cứu đối phó Trần Hạo.
Tuy nhiên, tâm tư của Tần Vũ Phi như thế nào, Trần Lạc Thần đều biết rõ.
Đùa thôi, rời vào trong tay anh, Trần Lạc Thần làm sao có thể để cho Tần Vũ Phi rời đi. Có thể dùng Tần Vũ Phi để ép Tần gia giao ra chị gái cho anh.
“Bốp!”
Trần Lạc Thần bỏ qua lời nói của Tần Vũ Phi, vung tay một vả.
Tần Vũ Phi bị đánh đến loạng choạng, trong miệng bị đánh văng ra mấy chiếc răng, máu chảy liên tục.
Những người xung quanh đều đã trốn khỏi Kinh Vũ Các, và ngay cả một số quản lý của kinh Vũ Các cũng không dám tiến lên.
Tuy nhiên, những người đã biết chuyện đã vội vàng đến Tần gia báo tin.
Tần gia đại thiếu bị đánh dữ dội, đây không phải là chuyện tầm thường, đủ để khiến toàn bộ Bạch Đế Thành chấn động.
“Ta ở đây đợi người Tần gia của ngươi đến, ngươi tốt hơn hãy cầu nguyện người Tần gia của ngươi giao ra chị gái ta đến, nếu không ta hứa với ngươi ngươi sẽ chết trước mặt người Tần gia rất thê thảm!”
Trần Lạc Thần giẫm lên mặt Tần Vũ Phi, dậm hắn trên mặt đất, lạnh lùng cảnh cáo.
Tần Vũ Phi bây giờ chỉ hy vọng người Tần gia của hắn đem Trần Hiểu đến, nếu không hắn thật sự sẽ chết trong tay Trần Hạo, hắn biết Trần Lạc Thần nhất định sẽ không nói chuyện với hắn nữa, anh rất muốn giết chết hắn.
Sau khoảng mười phút, có một sự náo động bên ngoài Kinh Vũ Các.
Trần Lạc Thần đoán ước chừng, chắc toàn bộ Tần gia nhất định đã tới rồi.
Người đứng đầu là Tần gia gia chủ Tần Hành vực giới, thực lực đã đạt tới cảnh giới Chí Tôn, là tồn tại vô cùng đáng sợ.
Khi biết tin con mình bị Trần Lạc Thần đánh, ông ta vô cùng tức giận, nghĩ rằng phải cho Trần Lạc Thần vào nhà xác, điều khiến ông ta bàng hoàng là Trần Lạc Thần thực sự dám một mình đến vực giới Tần gia.
“Vũ Phi!”
Tần Hành bước vào Kinh Vũ Các và hét lớn.
“Cha … cứu … cứu con!”
Tần Vũ Phi vì bị giẫm dưới chân đã hô to với cha là Tần Hành.
Tần Hành nhìn thấy con mình bị Trần Lạc Thần giẫm dưới chân, huyết mạch lập tức dâng trào, chân khí cuồng bạo nổi lên, muốn xông thẳng lên giết Trần Hạo.
“Trần Hạo, ngươi thả con trai ta ra, nếu không ngươi sẽ tan thành muôn mảnh!”
Tần Hành chỉ vào Trần Lạc Thần uy hiếp.
“Ngươi uy hiếp ta?”
Trần Lạc Thần liếc nhìn Tần Hành, từ trong miệng lạnh lùng hỏi.
Thù Minh đến chết củng không ngờ rằng Trần Lạc Thần cũng biết được Thiên Tinh Long Trảo Thủ, chết dưới tuyệt kỹ đắc ý nhất của hắn, thật là cái chết không can tâm.
Ở một bên, Tần Vũ Phi hoàn toàn sợ hãi, ngồi xổm trên mặt đất, toàn thân phát run.
Ngay cả người bảo hộ Tần gia là Thù Minh của Lục Phẩm luân xa Vương cũng không phải là đối thủ của Trần Hạo, vậy còn ai có thể tự cứu hắn? Sau đó, Trần Lạc Thần tiếp tục hướng sự chú ý đến Tần Vũ Phi.
“Tần Đại thiếu, hiện tại còn có ai có thể tới cứu ngươi được nữa?”
Trần Lạc Thần nhìn thẳng Tần Vũ Phi châm chọc.
“Trần Thiếu.. Trần Thiếu, thực xin lỗi… Ta biết ta sai rồi, không nên kích động ngươi, đại nhân độ lượng khoan hồng, tha cho ta, ta sẽ trở về đem chị gái mang cho ngươi! ”
Tần Vũ Phi biết mình không còn cách nào khác đành phải cầu xin lòng thương xót nên nhanh chóng leo lên gót chân Trần Lạc Thần mà cầu xin.
Chỉ cần có thể ra khỏi đây, hắn có thể trở lại Tần gia, điều động người cứu đối phó Trần Hạo.
Tuy nhiên, tâm tư của Tần Vũ Phi như thế nào, Trần Lạc Thần đều biết rõ.
Đùa thôi, rời vào trong tay anh, Trần Lạc Thần làm sao có thể để cho Tần Vũ Phi rời đi. Có thể dùng Tần Vũ Phi để ép Tần gia giao ra chị gái cho anh.
“Bốp!”
Trần Lạc Thần bỏ qua lời nói của Tần Vũ Phi, vung tay một vả.
Tần Vũ Phi bị đánh đến loạng choạng, trong miệng bị đánh văng ra mấy chiếc răng, máu chảy liên tục.
Những người xung quanh đều đã trốn khỏi Kinh Vũ Các, và ngay cả một số quản lý của kinh Vũ Các cũng không dám tiến lên.
Tuy nhiên, những người đã biết chuyện đã vội vàng đến Tần gia báo tin.
Tần gia đại thiếu bị đánh dữ dội, đây không phải là chuyện tầm thường, đủ để khiến toàn bộ Bạch Đế Thành chấn động.
“Ta ở đây đợi người Tần gia của ngươi đến, ngươi tốt hơn hãy cầu nguyện người Tần gia của ngươi giao ra chị gái ta đến, nếu không ta hứa với ngươi ngươi sẽ chết trước mặt người Tần gia rất thê thảm!”
Trần Lạc Thần giẫm lên mặt Tần Vũ Phi, dậm hắn trên mặt đất, lạnh lùng cảnh cáo.
Tần Vũ Phi bây giờ chỉ hy vọng người Tần gia của hắn đem Trần Hiểu đến, nếu không hắn thật sự sẽ chết trong tay Trần Hạo, hắn biết Trần Lạc Thần nhất định sẽ không nói chuyện với hắn nữa, anh rất muốn giết chết hắn.
Sau khoảng mười phút, có một sự náo động bên ngoài Kinh Vũ Các.
Trần Lạc Thần đoán ước chừng, chắc toàn bộ Tần gia nhất định đã tới rồi.
Người đứng đầu là Tần gia gia chủ Tần Hành vực giới, thực lực đã đạt tới cảnh giới Chí Tôn, là tồn tại vô cùng đáng sợ.
Khi biết tin con mình bị Trần Lạc Thần đánh, ông ta vô cùng tức giận, nghĩ rằng phải cho Trần Lạc Thần vào nhà xác, điều khiến ông ta bàng hoàng là Trần Lạc Thần thực sự dám một mình đến vực giới Tần gia.
“Vũ Phi!”
Tần Hành bước vào Kinh Vũ Các và hét lớn.
“Cha … cứu … cứu con!”
Tần Vũ Phi vì bị giẫm dưới chân đã hô to với cha là Tần Hành.
Tần Hành nhìn thấy con mình bị Trần Lạc Thần giẫm dưới chân, huyết mạch lập tức dâng trào, chân khí cuồng bạo nổi lên, muốn xông thẳng lên giết Trần Hạo.
“Trần Hạo, ngươi thả con trai ta ra, nếu không ngươi sẽ tan thành muôn mảnh!”
Tần Hành chỉ vào Trần Lạc Thần uy hiếp.
“Ngươi uy hiếp ta?”
Trần Lạc Thần liếc nhìn Tần Hành, từ trong miệng lạnh lùng hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.