Chương 789
Bồ Đề
14/08/2021
Cô bị Quách Cường ngăn lại, nháy mắt với cô: “Được rồi.đã là Tô gia đại tiểu thư ra mặt, chút mặt mũi này, ta sẽ bỏ qua, cũng chỉ là mấy con chó thôi, cho qua!”
Quách Cường gật đầu cười lạnh.
Sau đó hắn ta cùng cô gái rời đi.
Nhưng khi bước đến gần Trần Lạc Thần, Quách Cường thì thào: “tiểu tử, từ từ mà đợi, có ngày ngươi sẽ khóc!” (Ôi sợ quá cơ)
Sau đó, họ rời đi.
“Vị đại thúc này, trong thẻ này, có hai mươi vạn, là tiểu thư của chúng ta đưa cho ngươi, coi như mua ngươi cái ngọc bích này!”
Vệ sĩ bưng một thùng đầy hai mươi vạn tiền mặt tới, ” trước tiên hãy đi xử lý con gái của ngươi trước,Quách cường kia sẽ không dám gây phiền phức cho các ngươi!”
“Đa tạ Tô đại tiểu thư đã cứu mạng!”
Người đàn ông trung niên định quỳ lạy thì bị vệ sĩ chặn lại.
Còn Trần Lạc Thần, trong lòng có chút cảm động, đối với đại tiểu thư của Tô gia.
Một bên nhìn xa xa cảnh này, đó là hai người phụ nữ đeo khẩu trang.
Vừa rồi không phải chỉ có hai người đẹp đi đường đâu.
Đoàn xe của các cô đã đến với họ.
Cô và em gái đến đây vừa rồi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng thấy đám người tản ra liền rời đi.
Thì thấy Quách Cường đã rút súng ra chĩa vào một thanh niên bình thường. (ăn mặc cùi bắp)
Ngăn cản 1 người lại hỏi một chút, mới biết bối cảnh như vậy.
Tô Đồng Hân lập tức phái người căn cản.
Nên mới có cảnh này.
Cô ấy có một trái tim rất nhân hậu, và khi thấy mọi người gặp khó khăn, cô ấy có thể giúp đỡ ngay khi có thể.
Trần Lạc Thần cảm động trước chính nghĩa của cô gái này.
Nghe thấy vệ sĩ nói gì về cô Tô gia đại tiểu thư.
Anh liền vội vàng nghiêng người, liền nhìn thấy Tô Đồng Hân xuyên qua đám người.
Tô Đồng Hân đeo khẩu trang, đối mặt với ánh mắt của Trần Lạc Thần, cô chỉ khẽ gật đầu.
Sau đó cô quay lại và lên xe với em gái.
Không thèm để ý, Trần Lạc Thần lúc này đầu óc trống rỗng nhìn cô.
Và toàn thân run lên vì phấn khích.
Bởi vì ánh mắt, dáng vẻ của cô gái này, Trần Lạc Thần đã nhìn thấy rất quen thuộc, Anh sẽ không bao giờ quên được.
“Đồng Hân!”
Trần Lạc Thần rốt cuộc không thể tin được gọi ra hai chữ này.
Vì người phụ nữ này, chính là Tô Đồng Hân!
Người phụ nữ hoàn toàn không nghe thấy.
Xe nổ máy và rời đi nhanh chóng.
“Đồng Hân!”
Trần Lạc Thần nhìn xe đi xa, vội vàng đuổi theo …..
Mấy tên vệ sĩ nhìn Trần Lạc Thần đuổi theo xe của đại tiểu thư, cả người đều sững sờ.
không nghe kỹ Trần Lạc Thần đang la cái gì, lại lo tiểu thư gặp nguy hiểm nên vội vàng lên xe rời đi.
Tô Sở Sở đang ở trên xe, Trần Lạc Thần liền đuổi theo.
Quách Cường gật đầu cười lạnh.
Sau đó hắn ta cùng cô gái rời đi.
Nhưng khi bước đến gần Trần Lạc Thần, Quách Cường thì thào: “tiểu tử, từ từ mà đợi, có ngày ngươi sẽ khóc!” (Ôi sợ quá cơ)
Sau đó, họ rời đi.
“Vị đại thúc này, trong thẻ này, có hai mươi vạn, là tiểu thư của chúng ta đưa cho ngươi, coi như mua ngươi cái ngọc bích này!”
Vệ sĩ bưng một thùng đầy hai mươi vạn tiền mặt tới, ” trước tiên hãy đi xử lý con gái của ngươi trước,Quách cường kia sẽ không dám gây phiền phức cho các ngươi!”
“Đa tạ Tô đại tiểu thư đã cứu mạng!”
Người đàn ông trung niên định quỳ lạy thì bị vệ sĩ chặn lại.
Còn Trần Lạc Thần, trong lòng có chút cảm động, đối với đại tiểu thư của Tô gia.
Một bên nhìn xa xa cảnh này, đó là hai người phụ nữ đeo khẩu trang.
Vừa rồi không phải chỉ có hai người đẹp đi đường đâu.
Đoàn xe của các cô đã đến với họ.
Cô và em gái đến đây vừa rồi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng thấy đám người tản ra liền rời đi.
Thì thấy Quách Cường đã rút súng ra chĩa vào một thanh niên bình thường. (ăn mặc cùi bắp)
Ngăn cản 1 người lại hỏi một chút, mới biết bối cảnh như vậy.
Tô Đồng Hân lập tức phái người căn cản.
Nên mới có cảnh này.
Cô ấy có một trái tim rất nhân hậu, và khi thấy mọi người gặp khó khăn, cô ấy có thể giúp đỡ ngay khi có thể.
Trần Lạc Thần cảm động trước chính nghĩa của cô gái này.
Nghe thấy vệ sĩ nói gì về cô Tô gia đại tiểu thư.
Anh liền vội vàng nghiêng người, liền nhìn thấy Tô Đồng Hân xuyên qua đám người.
Tô Đồng Hân đeo khẩu trang, đối mặt với ánh mắt của Trần Lạc Thần, cô chỉ khẽ gật đầu.
Sau đó cô quay lại và lên xe với em gái.
Không thèm để ý, Trần Lạc Thần lúc này đầu óc trống rỗng nhìn cô.
Và toàn thân run lên vì phấn khích.
Bởi vì ánh mắt, dáng vẻ của cô gái này, Trần Lạc Thần đã nhìn thấy rất quen thuộc, Anh sẽ không bao giờ quên được.
“Đồng Hân!”
Trần Lạc Thần rốt cuộc không thể tin được gọi ra hai chữ này.
Vì người phụ nữ này, chính là Tô Đồng Hân!
Người phụ nữ hoàn toàn không nghe thấy.
Xe nổ máy và rời đi nhanh chóng.
“Đồng Hân!”
Trần Lạc Thần nhìn xe đi xa, vội vàng đuổi theo …..
Mấy tên vệ sĩ nhìn Trần Lạc Thần đuổi theo xe của đại tiểu thư, cả người đều sững sờ.
không nghe kỹ Trần Lạc Thần đang la cái gì, lại lo tiểu thư gặp nguy hiểm nên vội vàng lên xe rời đi.
Tô Sở Sở đang ở trên xe, Trần Lạc Thần liền đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.