Con Nhỏ Yếu Đuối À...nó Đã Chết 7 Năm Về Trước Rồi
Chương 29
Dâu
23/10/2013
Tôi đaq ngồi ở quán cf lúc trước đợi anh,khôq hỉu sao lại có
cảm giác rất lạ nó làm tôi chẳq ngĩ được gì ngoài chữ NÔN
NÓNG
_Xin lỗi...xin lỗi anh đến muộn
_Hình như anh khôq hề có khái niệm với thời gian nhở
_xin lỗi mà,tại kẹt xe
_Có chuyện gì anh nói nhanh đi tôi khôq có nhiều thời gian đâu
_Ờ thì anh muốn gặp em thôi
Tôi hơi bực trước câu trả lời lãq xẹt của anh,tôi trợn mắt lên
_Anh hơi bị làm mất thời gian của tôi rồi đó
_Anh phiền đến mức đó sao
_Khôq phải chỉ phiền mà là rất phiền
Nói rồi tôi đứq dậy,địh pỏ đi thì anh vội kéo tay tôi lại
_Anh thôq báo cho em biết một chuyện
Tôi đứq lại nhìn anh đầy khó hiểu
_Anh sẽ chính thức lên kế hoạch đeo đuổi em và nhất định em sẽ chấp nhận anh
_ANH ĐIÊN VỪA THÔI
Nói rồi tôi pỏ chạy ra ngoài,anh cũq vội vã trả tiền rồi chạy nhanh theo tôi,thật sự khôq hỉu sao tôi lại hàh độq như vậy?tôi chỉ pít cảm jác troq lòq tôi rất lạ và tôi chẳq muốn chấp nhận nó vì vết thươq xưa vẫn còn là 1 vết xướt chưa hoàn toàn làh hẳn,tôi bước càq lúc càq vội vả hơn,tôi sợ anh sẽ đuổi theo kịp và tôi lại sợ cái cảm jác ấy 1 lần nửa xuất hiện troq lòq tôi,ngước lên nhìn đèn jao thôq tôi thấy đèn đỏ quay nhìn lại phía sau tôi thấy anh đaq cố chạy lại tôi và thế là tôi lại vội vả chạy qua đườq,do maq giày cao gót nên lúc đi nhanh quá tôi đã sơ ý làm giày pật gót và tôi té nhào xuốq đất,cố gắq đứq dậy nhưq vẫn khôq được cảm nhận thấy ở chân có cảm jác đau nhói,đaq cố gắq đứq dậy thì tôi thấy có 1 chiếc xe lao thẳq về phía tôi,cố gắq lê thân vào lề đườq nhưq sức 1 người phụ nữ đaq pị thươq thì làm sao có thể so sáh với xe chạy pằq độq cơ,tôi gần như tuyệt vọq và thí mạq cho trời,đến đâu hay đến đó chứ pây jờ dù cho có cố tôi củq chẳq làm thay đổi được gì,chiếc xe mỗi lúc 1gần hơn,và khi chiếc xe đaq gần lại tôi thì có 1pàn tay kéo mạh tôi ra,vừa lúc đó xe cũq chạy qa chổ tôi mới vừa ngồi,pất ngờ pị kéo mạnh tôi ngả hẳn vào lòq người đó và khi tôi quay lại nhìn chiếc xe vừa muốn lấy mạq thì thấy troq xe có 1người đưa tay ra và xiết chặt pàn tay hình nắm đấm rồi đấm nhẹ vào khôq khi 2 cái rồi xe vụt chạy,tôi hơi khó hiểu trước hành độq đó nhưq...
_Em có làm sao khôq hả?
Khi tôi cuối xuốq thì phát hiện ra người đó chính là anh,tôi hơi ngạc nhiên và pối rối
_Khôq...khôq sao?còn anh có sao khôq
_Ừ anh khôq sao,em khôq pị gì là tốt rồi
Nói rồi anh bế tôi lên và đặt tôi ngồi vào gế đá,rồi anh khẽ nhìn tôi,an ủi
_Chắc tại xe đó vô tình thôi em đừq lo
Tôi khẽ gật đầu và ngĩ thầm:
_LÀ XE VÔ TÌNH,HAY DO NGƯỜI LÁI CỐ TÌNH,TÔI PÍT CÁI TRÒ TIỂU NHÂN NÀY LÀ CHỈ CÓ CÁC NGƯỜI MỚI LÀM THÔI,NẾU ĐÃ MUỐN CHƠI LỚN THÌ TÔI SẼ CHƠI CÙNG CÁC NGƯỜI
Đôi tay tôi khẽ siết chặt lại và đôi mắt pừq lên ngọn lửa độc tà....
_Xin lỗi...xin lỗi anh đến muộn
_Hình như anh khôq hề có khái niệm với thời gian nhở
_xin lỗi mà,tại kẹt xe
_Có chuyện gì anh nói nhanh đi tôi khôq có nhiều thời gian đâu
_Ờ thì anh muốn gặp em thôi
Tôi hơi bực trước câu trả lời lãq xẹt của anh,tôi trợn mắt lên
_Anh hơi bị làm mất thời gian của tôi rồi đó
_Anh phiền đến mức đó sao
_Khôq phải chỉ phiền mà là rất phiền
Nói rồi tôi đứq dậy,địh pỏ đi thì anh vội kéo tay tôi lại
_Anh thôq báo cho em biết một chuyện
Tôi đứq lại nhìn anh đầy khó hiểu
_Anh sẽ chính thức lên kế hoạch đeo đuổi em và nhất định em sẽ chấp nhận anh
_ANH ĐIÊN VỪA THÔI
Nói rồi tôi pỏ chạy ra ngoài,anh cũq vội vã trả tiền rồi chạy nhanh theo tôi,thật sự khôq hỉu sao tôi lại hàh độq như vậy?tôi chỉ pít cảm jác troq lòq tôi rất lạ và tôi chẳq muốn chấp nhận nó vì vết thươq xưa vẫn còn là 1 vết xướt chưa hoàn toàn làh hẳn,tôi bước càq lúc càq vội vả hơn,tôi sợ anh sẽ đuổi theo kịp và tôi lại sợ cái cảm jác ấy 1 lần nửa xuất hiện troq lòq tôi,ngước lên nhìn đèn jao thôq tôi thấy đèn đỏ quay nhìn lại phía sau tôi thấy anh đaq cố chạy lại tôi và thế là tôi lại vội vả chạy qua đườq,do maq giày cao gót nên lúc đi nhanh quá tôi đã sơ ý làm giày pật gót và tôi té nhào xuốq đất,cố gắq đứq dậy nhưq vẫn khôq được cảm nhận thấy ở chân có cảm jác đau nhói,đaq cố gắq đứq dậy thì tôi thấy có 1 chiếc xe lao thẳq về phía tôi,cố gắq lê thân vào lề đườq nhưq sức 1 người phụ nữ đaq pị thươq thì làm sao có thể so sáh với xe chạy pằq độq cơ,tôi gần như tuyệt vọq và thí mạq cho trời,đến đâu hay đến đó chứ pây jờ dù cho có cố tôi củq chẳq làm thay đổi được gì,chiếc xe mỗi lúc 1gần hơn,và khi chiếc xe đaq gần lại tôi thì có 1pàn tay kéo mạh tôi ra,vừa lúc đó xe cũq chạy qa chổ tôi mới vừa ngồi,pất ngờ pị kéo mạnh tôi ngả hẳn vào lòq người đó và khi tôi quay lại nhìn chiếc xe vừa muốn lấy mạq thì thấy troq xe có 1người đưa tay ra và xiết chặt pàn tay hình nắm đấm rồi đấm nhẹ vào khôq khi 2 cái rồi xe vụt chạy,tôi hơi khó hiểu trước hành độq đó nhưq...
_Em có làm sao khôq hả?
Khi tôi cuối xuốq thì phát hiện ra người đó chính là anh,tôi hơi ngạc nhiên và pối rối
_Khôq...khôq sao?còn anh có sao khôq
_Ừ anh khôq sao,em khôq pị gì là tốt rồi
Nói rồi anh bế tôi lên và đặt tôi ngồi vào gế đá,rồi anh khẽ nhìn tôi,an ủi
_Chắc tại xe đó vô tình thôi em đừq lo
Tôi khẽ gật đầu và ngĩ thầm:
_LÀ XE VÔ TÌNH,HAY DO NGƯỜI LÁI CỐ TÌNH,TÔI PÍT CÁI TRÒ TIỂU NHÂN NÀY LÀ CHỈ CÓ CÁC NGƯỜI MỚI LÀM THÔI,NẾU ĐÃ MUỐN CHƠI LỚN THÌ TÔI SẼ CHƠI CÙNG CÁC NGƯỜI
Đôi tay tôi khẽ siết chặt lại và đôi mắt pừq lên ngọn lửa độc tà....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.