Con Nhỏ Yếu Đuối À...nó Đã Chết 7 Năm Về Trước Rồi
Chương 34
Dâu
23/10/2013
TẠI NHÀ HẮN
_Mẹ chịu hết nổi sự ngạo mạq của cô ta rồi
Bà ta đaq ngồi ở phòq khách cùq vs vk ck hắn,nóq jận tay đập mạh xuốq pàn làm nhữq chiếc tách khua vào nhau nge rổn rản
_Mẹ ơi mẹ pớt jận,mẹ nên giữ gìn sức khoẻ,khôq nên phjền lòq về cô ta
Ngọc Châu ân cần vuốt lưq pà ta
_Mẹ có thể khôq phiền lòq được sao?càq lúc cô ta càq ngạo mạq khôq xem ai ra gì?còn đứa cháu cưq ta nửa chứ,nó cứ dạy thằq nhỏ nhửq thứ xằq pạy,thật sự mẽ đã khôq thể nhịn nửa rồi
_Mẹ yên tâm đi,con sẽ làm cho cô ta căm lặq mãi mãi
Nói rồi hắn móc đt ra gọi cho 1 ai đó
_Alo...là tôi đây,tôi muốn anh làm cho tôi 1việc
_Việc gì cứ nói
_Tôi muốn anh làm cho người phụ nữ mà tôi đã gặp hôm đó 1 pài học
_Cô gái mà anh gặp ở con hẻm hôm đó à
_Phải
_Muốn làm sao?
_Sao củq được,chỉ kần làm cho cô ta khôq tìm kím người lái môtô đó nửa là được rồi.giá cả như cũ
_Được
Thế là cuộc jao dịch kết thúc,hắn mĩm cười khẽ nói
_THẾ NÀY THÌ TÔI CÓ THUA CÔ 1 CÁI ĐẦU KHÔNG
Ở BỆNH VIỆN
Tôi nắm nhẹ lấy đôi tay anh và thỏ thẻ
_Hôm nay anh sao rồi? Có tính là tỉnh lại để gặp em chưa? Em nhất định sẽ cho anh cơ hội đeo đuổi em mà? Khôq hỉu sao hôm nay em thấy trốq vắq quá,khôq còn thấy cái kảm jác nhộn nhịp troq con tim em nửa,thật sự pây jờ troq lòq em chỉ có nổi đau và sự mất mác,anh phải cố tỉnh lại đó nếu khôq em sẽ Hận anh suốt đời này luôn,anh hiểu chưa? Ngốc à
Tôi khẽ hôn nhẹ lên má anh rồi mĩm cười,lúc đó mẹ tôi gọi đt pảo tôi đi lấy 20tr ở 1 người qen nên tôi phải để anh 1mình mà đi lấy vì jờ này cũq trể rồi,tôi cũq kần phải về để lo cho Ken
_Ngốc à,em phải về đây,mai lại đến thăm anh há
Rồi tôi ra về,lên xe tôi thở mạnh ra như qên đi nhữq mệt mỏi troq người,lấy lại bình tĩnh và lái xe đi,đoạn đườq đi khá bình yên nhưq đoạn đườq về khôq hẳn là bình yên,bởi tôi đã gặp lại 1người
_Đây khôq phải là tiểu thư xinh đẹp Ái Mỹ đó sao?
Nó nhìn thấy tôi rồi vội vã bỏ chạy,nhưq vẫn khôq thoát được bởi tôi đã đứq chắn ngay trước mặt nó
_Sao vậy,thấy tao có cần phải hoảq sợ đến vậy khôq?
_MÀY MUỐN GÌ Ở TAO NỬA ĐÂY HẢ
_Mày ngĩ mày còn thứ gì để tao muốn nửa sao
_MÀY...
_Tao thật khôq ngờ,lại có 1ngày tao gặp lại 1người đã từq là 1tiểu thư xinh đẹp,tiền pạc khôq thiếu và luôn sốq bằq sự khinh người như mày mà pây jờ lại phải nhếch nhát với thân xác tàn tạ phải lê thân đi làm đĩ đứq đườq,có cần phải làm thấp gjá trị đến thế khôq
_MÀY ĐỪNG Ở ĐÓ MỈA MAI TAO,MÀY NGHĨ MÀY HƠN TAO SAO
_Có hơn hay khôq thì tự mày nhìn cũq biết,ngày xưa mày đã từq khinh thươq tao ra sao chắc là vẫn còn nhớ chứ hả,bây jờ tao chỉ trả lại nhữq thứ mà mày đã từq cho tao thôi,thế này thì chắc khôq gọi là quá đáq chứ hả
_MÀY ĐỪNG TƯỞNG CHỈ CÓ XE XỊN,ÁO QUẦN HIỆU THÌ ĐÃ CHO LÀ HƠN TAO,NGÀY XƯA HAY NGÀY NAY THÌ MÀY VẪN LÀ CON NHỎ NẰM BẸP DƯỚI CHÂN TAO THÔI
_Đã tàn như thế này rồi mà vẫn nói được cái jọq điệu như thế à?tao khôq phải chỉ hơn mày ở nhữq thứ đó,tao còn lòq tự trọq và cái lòq tự trọq của tao nó còn cao hơn kả mày nửa,tao khôq đem danh dự và gjá trị của tao ra chào hàq ngoài đườq như mày,gjá trị của tao khôq phải đơn thuần là nhữq đồq tiền lẻ mà mày kần từ tay của nhữq thằq đàn ôq hạ kấp
Rồi nó cuối mặt xuốq đất sau nhữq kâu nói maq đầy sự mỉa mai của tôi
_Vẫn còn pít xấu hổ à?nhưq thôi tao khôq muốn dài dòq với mày nữa,dì 3 hiện jờ đaq ở đâu?
Nó vẫn yên lặq,như đaq cố tìng chọc tức tôi
_NÓI...
_MẤT RỒI
Tôi như chết lặq trước câu trả lời còn phủ phàq hơn kả păq đá
_TẠI SAO?TẠI SAO CHỨ
_MÀY CŨNG QUAN TÂM ĐẾN GĐ TAO NỮA À
_Tao khôq muốn dài dòq với mày,pây jờ mày có nói hay khôq?
Tôi tiến lại nó mỗi lúc 1gần hơn,khuôn mặt tôi toát lên vẻ lạnh lùq đến đáq sợ
_Ba...ba tao đánh,mẹ tao khôq chịu nổi nên...
Tôi nge mà muốn điên lên,ôq jà đó vẫn tính nào tật ấy,dì tôi có làm gì nên tội sao?thật là quá đáq
_ÔNG ẤY BÂY GIỜ ĐANG Ở ĐÂU
_Ở nhà
_Đưa tao về gặp
_MÀY MUỐN CÁI GÌ NỬA ĐÂY HẢ MY
_Mày ngĩ tao muốn gì?gđ mày còn gì để tao muốn à? Khôq nhiều lời,đưa tao về
Nói rồi tôi nắm tay nó kéo mạnh ra xe,trên đoạn đườq đi tôi và nó chẳq nói gì với nhau,lâu lâu nó có liếc qua nhìn gươq mặt khôq chút cảm xúc của tôi rồi lại cuối gầm mặt,nhìn thấy được nhữq hành độq đó của nó tôi khẽ lắc đầu thầm ngĩ
_Lại có 1ngày mày như thế này sao Mỹ,trời vẫn trả páo đấy đúq khôq?pây jờ đã thấm thía với cuộc đời này chưa...
_TỚI RỒI...
_Mẹ chịu hết nổi sự ngạo mạq của cô ta rồi
Bà ta đaq ngồi ở phòq khách cùq vs vk ck hắn,nóq jận tay đập mạh xuốq pàn làm nhữq chiếc tách khua vào nhau nge rổn rản
_Mẹ ơi mẹ pớt jận,mẹ nên giữ gìn sức khoẻ,khôq nên phjền lòq về cô ta
Ngọc Châu ân cần vuốt lưq pà ta
_Mẹ có thể khôq phiền lòq được sao?càq lúc cô ta càq ngạo mạq khôq xem ai ra gì?còn đứa cháu cưq ta nửa chứ,nó cứ dạy thằq nhỏ nhửq thứ xằq pạy,thật sự mẽ đã khôq thể nhịn nửa rồi
_Mẹ yên tâm đi,con sẽ làm cho cô ta căm lặq mãi mãi
Nói rồi hắn móc đt ra gọi cho 1 ai đó
_Alo...là tôi đây,tôi muốn anh làm cho tôi 1việc
_Việc gì cứ nói
_Tôi muốn anh làm cho người phụ nữ mà tôi đã gặp hôm đó 1 pài học
_Cô gái mà anh gặp ở con hẻm hôm đó à
_Phải
_Muốn làm sao?
_Sao củq được,chỉ kần làm cho cô ta khôq tìm kím người lái môtô đó nửa là được rồi.giá cả như cũ
_Được
Thế là cuộc jao dịch kết thúc,hắn mĩm cười khẽ nói
_THẾ NÀY THÌ TÔI CÓ THUA CÔ 1 CÁI ĐẦU KHÔNG
Ở BỆNH VIỆN
Tôi nắm nhẹ lấy đôi tay anh và thỏ thẻ
_Hôm nay anh sao rồi? Có tính là tỉnh lại để gặp em chưa? Em nhất định sẽ cho anh cơ hội đeo đuổi em mà? Khôq hỉu sao hôm nay em thấy trốq vắq quá,khôq còn thấy cái kảm jác nhộn nhịp troq con tim em nửa,thật sự pây jờ troq lòq em chỉ có nổi đau và sự mất mác,anh phải cố tỉnh lại đó nếu khôq em sẽ Hận anh suốt đời này luôn,anh hiểu chưa? Ngốc à
Tôi khẽ hôn nhẹ lên má anh rồi mĩm cười,lúc đó mẹ tôi gọi đt pảo tôi đi lấy 20tr ở 1 người qen nên tôi phải để anh 1mình mà đi lấy vì jờ này cũq trể rồi,tôi cũq kần phải về để lo cho Ken
_Ngốc à,em phải về đây,mai lại đến thăm anh há
Rồi tôi ra về,lên xe tôi thở mạnh ra như qên đi nhữq mệt mỏi troq người,lấy lại bình tĩnh và lái xe đi,đoạn đườq đi khá bình yên nhưq đoạn đườq về khôq hẳn là bình yên,bởi tôi đã gặp lại 1người
_Đây khôq phải là tiểu thư xinh đẹp Ái Mỹ đó sao?
Nó nhìn thấy tôi rồi vội vã bỏ chạy,nhưq vẫn khôq thoát được bởi tôi đã đứq chắn ngay trước mặt nó
_Sao vậy,thấy tao có cần phải hoảq sợ đến vậy khôq?
_MÀY MUỐN GÌ Ở TAO NỬA ĐÂY HẢ
_Mày ngĩ mày còn thứ gì để tao muốn nửa sao
_MÀY...
_Tao thật khôq ngờ,lại có 1ngày tao gặp lại 1người đã từq là 1tiểu thư xinh đẹp,tiền pạc khôq thiếu và luôn sốq bằq sự khinh người như mày mà pây jờ lại phải nhếch nhát với thân xác tàn tạ phải lê thân đi làm đĩ đứq đườq,có cần phải làm thấp gjá trị đến thế khôq
_MÀY ĐỪNG Ở ĐÓ MỈA MAI TAO,MÀY NGHĨ MÀY HƠN TAO SAO
_Có hơn hay khôq thì tự mày nhìn cũq biết,ngày xưa mày đã từq khinh thươq tao ra sao chắc là vẫn còn nhớ chứ hả,bây jờ tao chỉ trả lại nhữq thứ mà mày đã từq cho tao thôi,thế này thì chắc khôq gọi là quá đáq chứ hả
_MÀY ĐỪNG TƯỞNG CHỈ CÓ XE XỊN,ÁO QUẦN HIỆU THÌ ĐÃ CHO LÀ HƠN TAO,NGÀY XƯA HAY NGÀY NAY THÌ MÀY VẪN LÀ CON NHỎ NẰM BẸP DƯỚI CHÂN TAO THÔI
_Đã tàn như thế này rồi mà vẫn nói được cái jọq điệu như thế à?tao khôq phải chỉ hơn mày ở nhữq thứ đó,tao còn lòq tự trọq và cái lòq tự trọq của tao nó còn cao hơn kả mày nửa,tao khôq đem danh dự và gjá trị của tao ra chào hàq ngoài đườq như mày,gjá trị của tao khôq phải đơn thuần là nhữq đồq tiền lẻ mà mày kần từ tay của nhữq thằq đàn ôq hạ kấp
Rồi nó cuối mặt xuốq đất sau nhữq kâu nói maq đầy sự mỉa mai của tôi
_Vẫn còn pít xấu hổ à?nhưq thôi tao khôq muốn dài dòq với mày nữa,dì 3 hiện jờ đaq ở đâu?
Nó vẫn yên lặq,như đaq cố tìng chọc tức tôi
_NÓI...
_MẤT RỒI
Tôi như chết lặq trước câu trả lời còn phủ phàq hơn kả păq đá
_TẠI SAO?TẠI SAO CHỨ
_MÀY CŨNG QUAN TÂM ĐẾN GĐ TAO NỮA À
_Tao khôq muốn dài dòq với mày,pây jờ mày có nói hay khôq?
Tôi tiến lại nó mỗi lúc 1gần hơn,khuôn mặt tôi toát lên vẻ lạnh lùq đến đáq sợ
_Ba...ba tao đánh,mẹ tao khôq chịu nổi nên...
Tôi nge mà muốn điên lên,ôq jà đó vẫn tính nào tật ấy,dì tôi có làm gì nên tội sao?thật là quá đáq
_ÔNG ẤY BÂY GIỜ ĐANG Ở ĐÂU
_Ở nhà
_Đưa tao về gặp
_MÀY MUỐN CÁI GÌ NỬA ĐÂY HẢ MY
_Mày ngĩ tao muốn gì?gđ mày còn gì để tao muốn à? Khôq nhiều lời,đưa tao về
Nói rồi tôi nắm tay nó kéo mạnh ra xe,trên đoạn đườq đi tôi và nó chẳq nói gì với nhau,lâu lâu nó có liếc qua nhìn gươq mặt khôq chút cảm xúc của tôi rồi lại cuối gầm mặt,nhìn thấy được nhữq hành độq đó của nó tôi khẽ lắc đầu thầm ngĩ
_Lại có 1ngày mày như thế này sao Mỹ,trời vẫn trả páo đấy đúq khôq?pây jờ đã thấm thía với cuộc đời này chưa...
_TỚI RỒI...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.