Con Nhỏ Yếu Đuối À...nó Đã Chết 7 Năm Về Trước Rồi

Chương 3: Sự Cố Của Ngày Đầu Tiên

Dâu

23/10/2013

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm,trog lòg cảm thấy hơi lo và sợ nhưg khi nghĩ đến tiền thì tôi sẽ cố gắg để làm tốt côg việc này.Quán karaoke này lớn lắm tất cả các nhân viên đều phải mặc đồg phục,riêg mấy chị tiếp khách thì phải mặt váy ngắn trên gối và áo 2 dây ôm sát cơ thể còn các như viên pưg pê và đứng chào khách như tôi đây thì vẫn mặc váy nhưg mặc áo thun ngắn tay trên áo có in chử karaoke Lung Linh.Công việc mà tôi phụ trách là pưg pê pia rượu trog thì cũg đơn giản nhưg khôg piết tôi có gặp trở ngại gì khôg nữa...Tôi làm 1ngày 4tiếg lươg 1 thág 4triệu(nói chug như vậy là cũg tốt với tôi rồi một người chẳg có pằg kấp gì kả) Ở đây mấy chị rất tối có lẻ do hoàn kảh giốg nhau nên đều piết thôg kảm cho nhau

\\\"My à khách phòg số 2 gọi mag pia vào kia e\\\"_chị Hà quản lí gọi tôi

\\\"Dạ em đem vào ngay\\\"_tôi vội vả trả lời và đi nhah ra ngoài mag pia vào

CỐC...CỐC...CỐC...

\\\"Em mag pia đến\\\"

\\\"Ừ em vào đi\\\"_chị mở cửa nhìn tôi cười hiền

Tôi vào trog quan sát thấy có tất cả 5 thằg cha đàn ôg...ôg nào ôg nấy nhìn thật là sợ.Lúc tôi để pia xuốg bất chợt 1 ôg gần đó kéo mạnh tôi xuốg,hoảg quá tôi đẩy ổg ra và \\\"CHÁTTTTT\\\"_tôi tát vào mặt ôg đó 1kái thật mạnh.Hình như là ông đau rồi nổi sag chửi tôi ổng la hét ầm trời lên:

\\\"Con kia mày tưởg mày là ai mà dám đáh tao,kái hạg gái vào đây làm thì cao sag hơn ai mà làm như mìh con gái nhà làh vậy,loại gái như mày thì có khác gì mấy con điếm ngoài đườg...à mà khôg phải khác chứ khác ở chổ tụi mày được mấy người khách wip như tụi tao bao,còn mấy con điếm ngoài đườg kia thì chỉ được bao bởi nhữg thằg đàn ôg bần tiện mà thôi...hahahaha\\\"_tiếp sau đó là nhữg tràg cười hả hê đầy khi bỉ

\\\"Đồ tồi\\\"_tôi chửi thẳg vô mặt kái ôg mà vừa mới gọi tôi là điếm

\\\"Mày nói gì\\\"_mặt ôn đó đỏ lên và nhào tới người tôi

Một chị ngồi cạh ổg chạy lại kéo ổg ra \\\"Thôi mà anh\\\"

\\\"Cô củg như nó thôi một con điếm như cô thi lấy cái quyền gì mà lên tiếg\\\"_ổg chửi thẳg vô mặt chị khôg thươg tiếc.Ở đây tôi cũn đag nóg lên dần ổg là đàn ôg mà dám nói chuyện với phụ nữ như vậy thật là hết sài



\\\"Ừ đúg rồi em là con điếm con điếm đó đước chưa\\\"_chị ấy nói vậy mà miệg vẫn tươi cười được nhưg tôi biết trog áh mắt của chị hiện lên sự đau thươg đầy nhục nhả

\\\"Em ra ngoài đi\\\"_chị vẫn nhìn tôi cười hiền

Tôi gật đầu rồi bước ra ngoài tôi cảm thấy xót xa làm sao chỉ vì đồg tiền mà phải nhục nhả thế này sao,nhưg người có tiền thì có thể chà đạp người ta 1 cách thậm tệ vậy sao? Cuộc sốg này quá bất côg...tôi đi đến chân cầu thag thì nước mắt đã pắt đầu rơi,lần đầu tiên trog cuộc đời tôi bị nhục nhã thế này...lần đầu tiên pị người ta quăg thẳg vào mặt từ ĐIẾM...ê chề quá tôi ngồi gục đầu xuốg cố che đi dòg lệ...

\\\"Sao vậy em\\\"_chị Hà quản lí gọi tôi

\\\"Khôg có gì chị à\\\"_tôi khôg muốn vì chuyện của tôi mà làm phiền lòg chị

\\\"Chị piết hết rồi\\\"_chị nhìn tôi và kéo đầu tôi ngả vào vai chị

\\\"Nghề ngiệp mà em,từ từ rồi em củg sẽ quen dần thôi,em nên piết rằg nhữg thằg đàn ông đến đây thì chỉ có 1loại mà thôi,cái loại thèm thuồg cái mới,muốn được thỏa mản với pản thân thôi...như chuyện của em lúc nảy là họ muốn em mà muốn khôg được nên mới phá em ngta thườg pảo ĂN KHÔNG ĐƯỢC THÌ PHÁ CHO HÔI mà,thế cho nên em khôg cần pải buồn với mấy lời nói đó\\\"_chị an ủi tôi

\\\"Nhưg em thấy xấu hổ với cái cách họ khih pỉ nghề ngiệp của mìh\\\"_tôi ngẹn ngào

\\\"Đời là vậy mà em có ai muốn làm cái ngề như thế này đâu,nhưg đâu phải cái gì nếu muốn là được mấy thằg đàn ôg nhìn mìh pằg đôi mắt khih thườg chê kái ngề mìh làm là pẫn thỉu nhưg mà chíh kái bản thân họ lại cần đến cái ngề pẩn thỉu này để mà thỏa mãn thế thì họ có hơn mìh được điểm nào đâu,thế cho nên phải pít cách mà sốg phải cố mĩm cười để sốg,mĩm kười để cho cuộc đời này pít là mìh khôg nhỏ pé trước nó và kười để khih thườg với nhữg thằg đàn ôg tồi tệ đó...em hiểu khôg?\\\"_chị dạy tôi kách để sốg và cách để đối mặt

Tôi gật đầu rồi chị nhẹ nhàg pước đi hìh như đag cố che gjấu kái gì đó,tôi thấy khoé mi chị ứ độg kái gì đó,có lẻ là nước mắt.tôi pít chị nói vậy là muốn dậy tôi piết kách để tự an ủi mìh

\\\"Loại gái ở đây mà cũg có nước mắt à\\\"_1gjọg nói vag lên.Tôi gjật mìh quay sag thì nhận được từ hắn một nụ cười đầy khih bỉ

\\\"Lại cười nữa à\\\"_tôi nở 1 nụ cười chua chát đời là vậy sốg sao củg pị soi mói nhưg thôi kệ sốg sao cũg đc miễn thah thản vs lươg tâm là đc........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Con Nhỏ Yếu Đuối À...nó Đã Chết 7 Năm Về Trước Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook