Chương 559: Con không bằng lòng
Phạm Thành Công
15/03/2021
“Làm sao vậy? Con nói cho ông rõ ràng!”
Sở Mạnh Hùng tức giận nói.
“Ông nội, trong mắt con, tỉnh Giang Nam
không được coi là béo bở, phát triển cái gì
đều bị bão hòa, vốn không thể để vào mắt
của nhà họ Sở chúng ta. Còn nữa, Mai Châu
Anh kia gia cảnh tâm thường, vốn không
xứng với con.’
Sở Thiên Truyền giải thích.
“Con thì biết cái gì!”
Sở Mạnh Hùng bực bội nói: “Viên Sơn Hà
và tập đoàn Tam Tinh ngã xuống xong, chỗ
hổng quá nhiều. Với lực lượng nhà họ Sở
chúng ta cũng chỉ ăn được một nửa, con lại
bảo không để vào mắt?”
“Thứ hai, nếu muốn đặt gót chân lên Kim
Lan, nhất định phải có chỗ nâng đỡ, nhà họ
Trịnh là lựa chọn tốt nhất, nhất đinh phải là
Mai Châu Anh.”
“Nhưng mà ông nội không biết, bây giờ ở
Kim Lan, quá phức tạp, quá loạn! Nhà họ Sở
chúng ta mà cứ cưỡng ép đi vào, sợ là đánh
thường đối thủ được một nghìn, tự tổn
thương mình những tám trăm.”
Sở Thiên Truyền thực sự sợ, không muốn
ở lại đây một giây nào.
“Nói nhảm, sao con lại không có tự tin
thế? Ở Kim Lan, nhà họ Sở chúng ta còn có
thể sợ ai? Ai có thể uy hϊế͙p͙ được chúng ta?”
Sở Mạnh Hùng tức giận rồi.
“Ông nội, con…”
“Được rồi, đừng nói nữa, ông không
muốn nghe.”
Sở Mạnh Hùng quát to một tiếng, hù sợ
Sở Thiên Truyền.
Không bao lâu sau đã đi tới sơn trang
nhà họ Trịnh.
Trịnh Quốc Thắng, Ngô Thị Lan và đám
người nhà họ Trịnh đều ra ngoài cửa nghênh
đón.
“Chào lão thủ trưởng, đã lâu không gặp…”
Hai vợ chồng Ngô Thị Lan đều rất vui vẻ.
Trịnh Văn Thành và Mai Tiêu Nhược nhìn
thấy Sở Thiên Truyền xong thì đều lộ ra ý
CƯỜI.
Rất hài lòng với cậu con rể tương lai này.
Mai Châu Anh nhìn Sở Thiên Truyền,
cười lạnh nói: ‘Kém xa anh rể! Còn bị quâng
thâm mắt! Nhất định không phải người tốt
lành gì.”
Sở Thiên Truyền ngay từ đầu đã không
ưa cuộc hôn nhân này.
Nhưng khi nhìn đến Mai Châu Anh thì
ánh mắt sáng lên.
Xinh đẹp như vậy sao?
Người đẹp ở Hải Lâm rất nhiều, nhưng
không ai so được với Ma Châu Anh.
Nghe nói cô còn đang đi học.
Đúng là tốt quá!
Lúc này, Sở Thiên Truyền thay đổi chủ ý.
Trước có được Mai Châu Anh đã rồi nói
tiếp.
Về phân có ở lại Kim Lan không thì nghĩ
cách khác.
Đám người nhà họ Trịnh rất hài lòng với
của hồi môn.
Nhất là sau khi nhìn thấy người thật.
“Em gái, xem như em đã kiếm được một
người chồng ưu tú rồi.”
Mọi người đều nhao nhao tán thưởng.
Sở Mạnh Hùng nói chuyện với vợ chông
Ngô Thị Lan.
“Mặc dù chúng ta là quan hệ bạn bè,
nhưng lân này nhà họ Sở đến câu hôn, nên
có nghỉ thức cầu hôn đầy đủ. Người đâu
mang sính lễ lên.”
Sở Mạnh Hùng ra lệnh một tiếng.
Vệ sĩ khiêng toàn bộ rương hòm kho báu
tới nhà họ Triệu.
——————–
Sở Mạnh Hùng tức giận nói.
“Ông nội, trong mắt con, tỉnh Giang Nam
không được coi là béo bở, phát triển cái gì
đều bị bão hòa, vốn không thể để vào mắt
của nhà họ Sở chúng ta. Còn nữa, Mai Châu
Anh kia gia cảnh tâm thường, vốn không
xứng với con.’
Sở Thiên Truyền giải thích.
“Con thì biết cái gì!”
Sở Mạnh Hùng bực bội nói: “Viên Sơn Hà
và tập đoàn Tam Tinh ngã xuống xong, chỗ
hổng quá nhiều. Với lực lượng nhà họ Sở
chúng ta cũng chỉ ăn được một nửa, con lại
bảo không để vào mắt?”
“Thứ hai, nếu muốn đặt gót chân lên Kim
Lan, nhất định phải có chỗ nâng đỡ, nhà họ
Trịnh là lựa chọn tốt nhất, nhất đinh phải là
Mai Châu Anh.”
“Nhưng mà ông nội không biết, bây giờ ở
Kim Lan, quá phức tạp, quá loạn! Nhà họ Sở
chúng ta mà cứ cưỡng ép đi vào, sợ là đánh
thường đối thủ được một nghìn, tự tổn
thương mình những tám trăm.”
Sở Thiên Truyền thực sự sợ, không muốn
ở lại đây một giây nào.
“Nói nhảm, sao con lại không có tự tin
thế? Ở Kim Lan, nhà họ Sở chúng ta còn có
thể sợ ai? Ai có thể uy hϊế͙p͙ được chúng ta?”
Sở Mạnh Hùng tức giận rồi.
“Ông nội, con…”
“Được rồi, đừng nói nữa, ông không
muốn nghe.”
Sở Mạnh Hùng quát to một tiếng, hù sợ
Sở Thiên Truyền.
Không bao lâu sau đã đi tới sơn trang
nhà họ Trịnh.
Trịnh Quốc Thắng, Ngô Thị Lan và đám
người nhà họ Trịnh đều ra ngoài cửa nghênh
đón.
“Chào lão thủ trưởng, đã lâu không gặp…”
Hai vợ chồng Ngô Thị Lan đều rất vui vẻ.
Trịnh Văn Thành và Mai Tiêu Nhược nhìn
thấy Sở Thiên Truyền xong thì đều lộ ra ý
CƯỜI.
Rất hài lòng với cậu con rể tương lai này.
Mai Châu Anh nhìn Sở Thiên Truyền,
cười lạnh nói: ‘Kém xa anh rể! Còn bị quâng
thâm mắt! Nhất định không phải người tốt
lành gì.”
Sở Thiên Truyền ngay từ đầu đã không
ưa cuộc hôn nhân này.
Nhưng khi nhìn đến Mai Châu Anh thì
ánh mắt sáng lên.
Xinh đẹp như vậy sao?
Người đẹp ở Hải Lâm rất nhiều, nhưng
không ai so được với Ma Châu Anh.
Nghe nói cô còn đang đi học.
Đúng là tốt quá!
Lúc này, Sở Thiên Truyền thay đổi chủ ý.
Trước có được Mai Châu Anh đã rồi nói
tiếp.
Về phân có ở lại Kim Lan không thì nghĩ
cách khác.
Đám người nhà họ Trịnh rất hài lòng với
của hồi môn.
Nhất là sau khi nhìn thấy người thật.
“Em gái, xem như em đã kiếm được một
người chồng ưu tú rồi.”
Mọi người đều nhao nhao tán thưởng.
Sở Mạnh Hùng nói chuyện với vợ chông
Ngô Thị Lan.
“Mặc dù chúng ta là quan hệ bạn bè,
nhưng lân này nhà họ Sở đến câu hôn, nên
có nghỉ thức cầu hôn đầy đủ. Người đâu
mang sính lễ lên.”
Sở Mạnh Hùng ra lệnh một tiếng.
Vệ sĩ khiêng toàn bộ rương hòm kho báu
tới nhà họ Triệu.
——————–
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.