Chương 589: Thiên binh vạn mã
Phạm Thành Công
15/03/2021
“Uỳnh!”
Một câu nói giống như sấm sét giữa trời
quang nổ vang ở bên tai mọi người.
Nhất là người của nhà họ Sở đều như
muốn phát điên!
Cái gì?
Vậy mà vẫn còn người sao?
Đây vẫn chưa phải là kết thúc sao?
Trời ạI
Ai có thể chịu được điều này chứ?
“Phịch!”
Sở Thiên Truyền cảm thấy gì đó hai mắt
tối sâm lại ngã phịch xuống đất.
Nhưng mà người nhà họ Sở còn không
tự lo được cho mình nên hoàn toàn không có
ai để ý tới anh ta.
Tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
Ở bên ngoài trang viên của nhà họ Trịnh.
Ít nhất có bốn trăm người nhà họ Sở ở
đây trông coi vì không muốn để cho bất cứ
người nào của nhà họ Trịnh rời khỏi đây.
“Két két két…”
Đúng lúc này từng nhịp chân đồng đều
đột nhiên vang lên.
Mặt đất rung rung, cát đá cuôn cuộn,
mọi người bị lắc lư đến nỗi lúng ta lúng túng.
“Động đất sao?”
Suy nghĩ đầu tiên của mọi người chính là
động đất.
“Không đúng, không phải động đất mà là
người!”
“Nghe có vẻ như càng ngày càng gân!”
Tất cả mọi người đều hoảng hồn khi
nghe thấy âm thanh càng ngày càng vang
dội.
“Nhìn kìat”
“Trời ạ!”
Không biết là ai la lên làm cho mọi người
đều nhìn vê phía trước.
Chỉ thấy ở cuối tâm mắt xuất hiện từng
đội ngũ quân nhân được trang bị vũ trang
đầy đủ đang chầm chậm chạy vào.
Họ áp sát ở bốn phương tám hướng và
ba trăm sáu mươi độ không có góc chết nào.
Bốn phía có bốn cánh quân cũng thật là
biết tính toán.
“Chuyện này chuyện này chuyện này…”
Tất cả tám trăm người nhà họ Sở mặc áo
dài trắng đều trở nên luống cuống.
Vốn dĩ cho rằng hôm nay họ bắt tay hành
động ở thành Kim Lan thì sẽ đánh đâu thắng
đó vô địch thiên hạ.
Nào biết được nhóm người này sẽ xuất
hiện!
Mọi người còn thấy trang phục của
những quân nhân này dường như hơi khác
biệt, phía trêи có một ít ký hiệu đặc biệt ví dụ
như hai chữ Khải Hoàng.
Lá cờ ở trong tay người cầm cờ của họ
có thêu hình một con rồng sinh động như
thật.
“Tôi… Tôi hiểu rồi! Đây là…Đây là quân
đoàn Thiên Long thuộc lữ đoàn Khải Hoàng
dưới trướng chiến thân Vân Lang!”
“Đúng đúng đúng, tôi đã từng đọc tin tức
của họ! Rõ ràng chỉ có mấy nghìn người
nhưng lại hoàn toàn đánh tan tác hàng chục
nghìn người ở phía đối diện!”
“Trời ạ! Vậy mà lại là lữ đoàn Khải
Hoàng?”
Tất cả mọi người xem như là có hiểu biết,
họ nhanh chóng nhận ra đó là lữ đoàn Khải
Hoàng.
Nhìn thấy quân đoàn sắt thép như thủy
triều đang tới gần.
Họ trợn tròn mắt.
“Phịch!”
——————–
Một câu nói giống như sấm sét giữa trời
quang nổ vang ở bên tai mọi người.
Nhất là người của nhà họ Sở đều như
muốn phát điên!
Cái gì?
Vậy mà vẫn còn người sao?
Đây vẫn chưa phải là kết thúc sao?
Trời ạI
Ai có thể chịu được điều này chứ?
“Phịch!”
Sở Thiên Truyền cảm thấy gì đó hai mắt
tối sâm lại ngã phịch xuống đất.
Nhưng mà người nhà họ Sở còn không
tự lo được cho mình nên hoàn toàn không có
ai để ý tới anh ta.
Tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
Ở bên ngoài trang viên của nhà họ Trịnh.
Ít nhất có bốn trăm người nhà họ Sở ở
đây trông coi vì không muốn để cho bất cứ
người nào của nhà họ Trịnh rời khỏi đây.
“Két két két…”
Đúng lúc này từng nhịp chân đồng đều
đột nhiên vang lên.
Mặt đất rung rung, cát đá cuôn cuộn,
mọi người bị lắc lư đến nỗi lúng ta lúng túng.
“Động đất sao?”
Suy nghĩ đầu tiên của mọi người chính là
động đất.
“Không đúng, không phải động đất mà là
người!”
“Nghe có vẻ như càng ngày càng gân!”
Tất cả mọi người đều hoảng hồn khi
nghe thấy âm thanh càng ngày càng vang
dội.
“Nhìn kìat”
“Trời ạ!”
Không biết là ai la lên làm cho mọi người
đều nhìn vê phía trước.
Chỉ thấy ở cuối tâm mắt xuất hiện từng
đội ngũ quân nhân được trang bị vũ trang
đầy đủ đang chầm chậm chạy vào.
Họ áp sát ở bốn phương tám hướng và
ba trăm sáu mươi độ không có góc chết nào.
Bốn phía có bốn cánh quân cũng thật là
biết tính toán.
“Chuyện này chuyện này chuyện này…”
Tất cả tám trăm người nhà họ Sở mặc áo
dài trắng đều trở nên luống cuống.
Vốn dĩ cho rằng hôm nay họ bắt tay hành
động ở thành Kim Lan thì sẽ đánh đâu thắng
đó vô địch thiên hạ.
Nào biết được nhóm người này sẽ xuất
hiện!
Mọi người còn thấy trang phục của
những quân nhân này dường như hơi khác
biệt, phía trêи có một ít ký hiệu đặc biệt ví dụ
như hai chữ Khải Hoàng.
Lá cờ ở trong tay người cầm cờ của họ
có thêu hình một con rồng sinh động như
thật.
“Tôi… Tôi hiểu rồi! Đây là…Đây là quân
đoàn Thiên Long thuộc lữ đoàn Khải Hoàng
dưới trướng chiến thân Vân Lang!”
“Đúng đúng đúng, tôi đã từng đọc tin tức
của họ! Rõ ràng chỉ có mấy nghìn người
nhưng lại hoàn toàn đánh tan tác hàng chục
nghìn người ở phía đối diện!”
“Trời ạ! Vậy mà lại là lữ đoàn Khải
Hoàng?”
Tất cả mọi người xem như là có hiểu biết,
họ nhanh chóng nhận ra đó là lữ đoàn Khải
Hoàng.
Nhìn thấy quân đoàn sắt thép như thủy
triều đang tới gần.
Họ trợn tròn mắt.
“Phịch!”
——————–
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.