Chương 1032
Đang cập nhập
18/02/2022
Hiện tại Trương Thác, đứng ở cửa viện phúc lợi Khai Xuân, giờ phút này
đã biến thành một đám phế liệu, chiếc xe ủi đất lớn đang tiến hành tháo
dỡ đống đổ nát của viện phúc lợi.
Lúc trước Trương Thác phiền lòng sẽ đến đây ngồi, giờ phút này nơi đây cũng đã bị san bằng, ngay cả mảnh vụn gỗ cũng không nhìn thấy.
Một màn như vậy khiến Trương Thác hoàn toàn ngẩn người ở đây.
“Cái này rốt cuộc… Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Trương Thác nhìn vị trí của đình gỗ, trong miệng lẩm bẩm.
Đình gỗ là do trước kia Trương Thác cùng mẹ anh thiết kế, cũng có thể nói, là nơi Trương Thác có thể cảm thụ được mẹ còn ở bên cạnh, giờ phút này, bị hủy dưới xe ủi đất này.
Ánh mắt Trương Thác nhìn sang một bên, một tấm biển có bốn chữ “Khải Tấn thi công”, ở nơi đó.
“Khải Tấn thi công, không phải chính là đơn vị trực thuộc Nhất Lâm sao?” Trương Thác nghi hoặc, Nhất Lâm, sao có thể để cho người đến phá viện phúc lợi chứ? Có người mạo danh Nhất Lâm sao?
Trương Thác đi tới, một đội thi công đang đứng ở đây.
“Anh là công ty nào! Ai bảo anh tháo dỡ nó!” Trương Thác còn chưa tới trước mặt đội thi công này, đã lớn tiếng quát lớn.
“Anh đến từ đâu?Ai cho anh vào?” Một lãnh đạo đội thi công nhìn thấy Trương Thác, ngược lại quát lớn.
“Tôi hỏi anh! Ai bảo anh tháo dỡ nó!” Trương Thác nói lớn hơn, tin tức nhà họ Chúc bị diệt, vốn làm cho tâm tình của anh cực kỳ kém, hiện tại lại nhìn thấy một màn như vậy, làm cho trong lòng anh càng phiền muộn hơn, nếu như không phải lý trí kìm nén lại, Trương Thác tuyệt đối sẽ làm ra chuyện gì đó rồi.
“Khi nào đến lượt anh hỏi chúng tôi? Đây là công trường xây dựng, ra khỏi đây mau lên!” Các thành viên của đội xây dựng hét lên.
Trương Thác siết chặt nắm đấm.
“Anh Trương” Đột nhiên, một tiếng gọi vang lên.
Trương Thác quay đầu nhìn, đã thấy thư ký Lý của công ty, đang bước nhanh chạy tới.
“Anh Trương” Thư ký Lý của công ty thở hổn hển chạy đến trước mặt Trương Thác.
Trương Thác thấy thư ký Lý, trong lòng đã dâng lên một dự cảm không tốt, “Viện phúc lợi này, là ai để cho tháo dỡI”
“Đúng vậy…” Thư ký Lý không dám nhìn Trương Thác, nhỏ giọng nói, “Là chủ tịch Lâm”
“Cô ấy phá vỡ nhà phúc lợi để làm gì!” Trương Thác cố nén lửa giận trong lòng.
“Xây…” Thư ký Lý cúi đầu, không dám nói chuyện.
Trương Thác rống to một tiếng, “Xây cái gì!”
Thư ký Lý ngẩng đầu nhìn Trương Thác một cái, lại vội vàng cúi đầu xuống, “Xây dựng trung tâm thương mại, Chủ tịch Lâm đem toàn bộ mảnh đất này mua lại, muốn biến nơi này thành một khu thương mại.”
Trương Thác nắm chặt nắm đấm, trực tiếp xoay người, bước nhanh chạy ra ngoài, trực tiếp ngăn một chiếc taxi, “Đến Nhất Lâm, maul”
“Anh Trương!” Thư ký Lý đi theo phía sau Trương Thác kêu một tiếng, thấy Trương Thác cũng không để ý tới mình, vội vàng lái xe lên, đuổi theo.
Tâng trên cùng của tòa nhà Nhất Lâm.
Trong văn phòng Lâm Thuỳ Hân, mấy người quản lý bộ phận đang đứng trước mặt Lâm Thuỳ Hân báo cáo công việc.
Nghe “bang” một tiếng, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, khóa cửa trực tiếp bị hỏng.
Lúc trước Trương Thác phiền lòng sẽ đến đây ngồi, giờ phút này nơi đây cũng đã bị san bằng, ngay cả mảnh vụn gỗ cũng không nhìn thấy.
Một màn như vậy khiến Trương Thác hoàn toàn ngẩn người ở đây.
“Cái này rốt cuộc… Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Trương Thác nhìn vị trí của đình gỗ, trong miệng lẩm bẩm.
Đình gỗ là do trước kia Trương Thác cùng mẹ anh thiết kế, cũng có thể nói, là nơi Trương Thác có thể cảm thụ được mẹ còn ở bên cạnh, giờ phút này, bị hủy dưới xe ủi đất này.
Ánh mắt Trương Thác nhìn sang một bên, một tấm biển có bốn chữ “Khải Tấn thi công”, ở nơi đó.
“Khải Tấn thi công, không phải chính là đơn vị trực thuộc Nhất Lâm sao?” Trương Thác nghi hoặc, Nhất Lâm, sao có thể để cho người đến phá viện phúc lợi chứ? Có người mạo danh Nhất Lâm sao?
Trương Thác đi tới, một đội thi công đang đứng ở đây.
“Anh là công ty nào! Ai bảo anh tháo dỡ nó!” Trương Thác còn chưa tới trước mặt đội thi công này, đã lớn tiếng quát lớn.
“Anh đến từ đâu?Ai cho anh vào?” Một lãnh đạo đội thi công nhìn thấy Trương Thác, ngược lại quát lớn.
“Tôi hỏi anh! Ai bảo anh tháo dỡ nó!” Trương Thác nói lớn hơn, tin tức nhà họ Chúc bị diệt, vốn làm cho tâm tình của anh cực kỳ kém, hiện tại lại nhìn thấy một màn như vậy, làm cho trong lòng anh càng phiền muộn hơn, nếu như không phải lý trí kìm nén lại, Trương Thác tuyệt đối sẽ làm ra chuyện gì đó rồi.
“Khi nào đến lượt anh hỏi chúng tôi? Đây là công trường xây dựng, ra khỏi đây mau lên!” Các thành viên của đội xây dựng hét lên.
Trương Thác siết chặt nắm đấm.
“Anh Trương” Đột nhiên, một tiếng gọi vang lên.
Trương Thác quay đầu nhìn, đã thấy thư ký Lý của công ty, đang bước nhanh chạy tới.
“Anh Trương” Thư ký Lý của công ty thở hổn hển chạy đến trước mặt Trương Thác.
Trương Thác thấy thư ký Lý, trong lòng đã dâng lên một dự cảm không tốt, “Viện phúc lợi này, là ai để cho tháo dỡI”
“Đúng vậy…” Thư ký Lý không dám nhìn Trương Thác, nhỏ giọng nói, “Là chủ tịch Lâm”
“Cô ấy phá vỡ nhà phúc lợi để làm gì!” Trương Thác cố nén lửa giận trong lòng.
“Xây…” Thư ký Lý cúi đầu, không dám nói chuyện.
Trương Thác rống to một tiếng, “Xây cái gì!”
Thư ký Lý ngẩng đầu nhìn Trương Thác một cái, lại vội vàng cúi đầu xuống, “Xây dựng trung tâm thương mại, Chủ tịch Lâm đem toàn bộ mảnh đất này mua lại, muốn biến nơi này thành một khu thương mại.”
Trương Thác nắm chặt nắm đấm, trực tiếp xoay người, bước nhanh chạy ra ngoài, trực tiếp ngăn một chiếc taxi, “Đến Nhất Lâm, maul”
“Anh Trương!” Thư ký Lý đi theo phía sau Trương Thác kêu một tiếng, thấy Trương Thác cũng không để ý tới mình, vội vàng lái xe lên, đuổi theo.
Tâng trên cùng của tòa nhà Nhất Lâm.
Trong văn phòng Lâm Thuỳ Hân, mấy người quản lý bộ phận đang đứng trước mặt Lâm Thuỳ Hân báo cáo công việc.
Nghe “bang” một tiếng, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, khóa cửa trực tiếp bị hỏng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.