Chương 1094
Đang cập nhập
24/03/2022
“Muốn nhà họ Chúc của tao đền mạng? Ngông cuồng!”
Chúc Thái Hòa hét lớn, mặc dù ông ta bây giờ vẫn chưa rõ mấy người xuất hiện trước mặt là muốn làm gì, nhưng thân là người của thị tộc, lần này ông ta thành công hơn người, nên muốn mạnh mẽ mà chèn ép cổ võ thế gia, đương nhiên không thể nói chuyện đàng hoàng với đối phương, đánh nhau trước rồi nói chuyện.
Chúc Thái Hòa có thể nhìn ra, đám người trước mặt này, chỉ là sáu cái cảnh giới hóa hình, hóa hình, đối với ông ta mà nói, quá yếu ớt rồi.
Chúc Thái Hòa nắm lấy hư không, nước mưa trên bầu trời, với một loại trạng thái dị thường, ngưng tụ thành một cây đao nước, dài một mét, được ông ta cầm trong tay, một màn như thế này, lần nữa làm mới sự nhận thức của thế lực ngầm lớn.
“Bề dưới à, mày quá ngông cuồng rồi, tao thay bề trên của mày, dạy dỗ dạy dỗ mày!”
Chúc Thái Hòa hét lớn, dùng cây đao nước tách đôi khí mang mà Bạch Trình vừa tách ra, theo đó lấy đao nước hướng về phía tim Bạch Trình mà đâm.
Hai mắt Bạch Trình đỏ hoe, đối mặt với sự tiến công của Chúc Thái Hòa, không né tránh, để mặc cho đao của ông ta đâm về phía mình, rồi vung đao chém vào đầu của Chúc Thái Hòa.
Chúc Thái Hòa nhíu mày, vội vàng biến chiêu, không đâm về hướng Bạch Trình nữa, một đao lúc nấy, cho dù có đâm vào người Bạch Trình, thì ông ta ít nhiều cũng sẽ bị thương, lần này, Chúc thị là muốn với phong thái toàn thắng, đạp trên đầu của tất cả mọi người.
Đối với cách đánh không cần mạng này của Bạch Trình, Chúc Thái Hòa cảm thấy có chút hóc búa.
“Cẩu tặc, tôi muốn ông đền mạng cho anh tôi!” Một đao chưa dứt của Bạch Trình, lần nữa vung thêm một đao hướng về phía của Chúc Thái Hòa mà chém.
“Dựa vào mày không xứng làm đối thủ của tộc trưởng!”
Chúc Viễn Nguyên xông ra từ một bên, rút ra một thanh kiếm mỏng từ trong thắt lưng của mình, hướng đại đao của Bạch Trình mà nhảy ra.
“Cút ra!” Một giọng nói trong trẻo vang lên, cái roi dài của Nguyệt Thần mang theo một âm thanh phá vỡ không trung, trực tiếp hướng về phía Chúc Viễn Nguyên.
Chúc Viễn Nguyên vội vàng giơ kiếm lên đỡ, giao đấu với roi dày, dẫn lên một vùng lửa lớn.
Bạch Trình lần nữa vung ra một cây đao, không có gì cản trở mà hướng về phía Chúc Thái Hòa ném tới, ánh sáng màu đỏ trên lưỡi đao, càng thêm rực rỡ.
“Giết ông, tôi muốn giết ông!” Bạch Trình hét lớn, như điên cưồng mà mất đi lý trí.
Gia tộc thủ lăng, cả đời ở bên quân vương, ánh mắt quân vương chỉ đến đâu, thì đó sẽ là nơi mà kiếm của họ hướng tới.
Lúc trước Trương Thác có một trận chiến với nhà họ Chúc, truy sát người trung niên mặc áo đen đó, sau đó bóp nát điện thoại, rồi bắt đầu kế hoạch phiêu dạt trên đảo, từ ngày.
hôm đó, Trương Thác không liên lạc với ai trên đảo Ánh Sáng một lần nào nữa, Bạch Trình đợi người, khiến Ferreth và Tóc Đỏ phái vô số người đi tìm kiếm tin tức của Trương Thác, tiếc là không tìm thấy gì hết.
Không có tin tức của Trương Thác, khiến trong lòng Bạch Trình như đang ngồi trên đống lửa, chỉ đợi hôm nay!
Ánh sáng màu đỏ từ trước lưỡi đao của Bạch Trình bắt đầu lan ra, dần dần lan đến trên người của Bạch Trình, ánh sáng màu đỏ trên người anh ta, càng lúc càng rực rỡ.
Trước căn nhà gỗ ở phía xa, ông già áo vàng và ông già áo tím cùng mở to hai mắt: “Sao có thể! Khí tức của đứa trẻ này, từ cảnh giới hóa hình, đang ngưng tụ mà chuyển sang cảnh giới Ngưng Khí!”
“Gia tộc thủ lăng, vốn đã có thiên phú hơn người, trong lòng cậu ta lại tràn đầy thù hận, lại bị ảnh hưởng bởi vật bên ngoài, bây giờ thực lực của cậu ta đang tăng lên nhanh chóng, nhưng sự phản phệ cũng vô cùng lớn” Ông già áo trắng nhìn Bạch Trình nói.
“Lão già Bạch, ông không định quản sao? Gia tộc thủ lăng, mặc dù là thị tộc, nhưng khác với những thị tộc khác, giữa các ông chắc vẫn luôn liên lạc nhr?” Lão già Khương mặc hoàng bào màu vàng trên người nói.
“Ha ha” Lão già Bạch cười, vuốt râu: “Truyền nhân của gia tộc thủ lăng, còn chưa cần tôi đến bận tâm”
“Bạch Trình, khống chế cảm xúc của cậu cho tốt!” Vị Lai nhìn thấy cả người Bạch Trình bị ánh sáng màu đỏ phủ kín, liền lên tiếng hét lớn, trong ánh mắt hiện lên tia phức tạp, càng lúc càng dày đặc.
Lúc đầu sau khi bắt đầu kế hoạch phiêu dạt trên đảo, ở trên đảo lúc mọi người đều đang căng thẳng tu luyện, Bạch Trình cũng tìm được Vị Lai, muốn Vị Lai dùng sức mạnh của công nghệ, giúp anh ta nhanh chóng nâng cao năng lực.
Lúc đó Vị Lai cũng nhìn rõ trạng thái của Bạch Trình, biết Bạch Trình vì chuyện của Trương Thác, đã lún sâu vào ma chướng, nếu không giúp anh ta, anh ta sẽ trói buộc bản thân vào hoàn cảnh suy nghĩ khó khăn, không bước ra được.
Lúc đó Vị Lai nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng đem một viên hỏa tinh cho Bạch Trình, nói với Bạch Trình, trong hỏa tinh có chứa năng lượng cực kỳ bí ẩn, có tính hung hăng, đồng thời nói ra việc lúc đầu trong bụng Trương Thác có luồng khí lốc bị hỏa tinh xâm chiếm, kêu Bạch Trình sử dụng cẩn thận.
Chúc Thái Hòa hét lớn, mặc dù ông ta bây giờ vẫn chưa rõ mấy người xuất hiện trước mặt là muốn làm gì, nhưng thân là người của thị tộc, lần này ông ta thành công hơn người, nên muốn mạnh mẽ mà chèn ép cổ võ thế gia, đương nhiên không thể nói chuyện đàng hoàng với đối phương, đánh nhau trước rồi nói chuyện.
Chúc Thái Hòa có thể nhìn ra, đám người trước mặt này, chỉ là sáu cái cảnh giới hóa hình, hóa hình, đối với ông ta mà nói, quá yếu ớt rồi.
Chúc Thái Hòa nắm lấy hư không, nước mưa trên bầu trời, với một loại trạng thái dị thường, ngưng tụ thành một cây đao nước, dài một mét, được ông ta cầm trong tay, một màn như thế này, lần nữa làm mới sự nhận thức của thế lực ngầm lớn.
“Bề dưới à, mày quá ngông cuồng rồi, tao thay bề trên của mày, dạy dỗ dạy dỗ mày!”
Chúc Thái Hòa hét lớn, dùng cây đao nước tách đôi khí mang mà Bạch Trình vừa tách ra, theo đó lấy đao nước hướng về phía tim Bạch Trình mà đâm.
Hai mắt Bạch Trình đỏ hoe, đối mặt với sự tiến công của Chúc Thái Hòa, không né tránh, để mặc cho đao của ông ta đâm về phía mình, rồi vung đao chém vào đầu của Chúc Thái Hòa.
Chúc Thái Hòa nhíu mày, vội vàng biến chiêu, không đâm về hướng Bạch Trình nữa, một đao lúc nấy, cho dù có đâm vào người Bạch Trình, thì ông ta ít nhiều cũng sẽ bị thương, lần này, Chúc thị là muốn với phong thái toàn thắng, đạp trên đầu của tất cả mọi người.
Đối với cách đánh không cần mạng này của Bạch Trình, Chúc Thái Hòa cảm thấy có chút hóc búa.
“Cẩu tặc, tôi muốn ông đền mạng cho anh tôi!” Một đao chưa dứt của Bạch Trình, lần nữa vung thêm một đao hướng về phía của Chúc Thái Hòa mà chém.
“Dựa vào mày không xứng làm đối thủ của tộc trưởng!”
Chúc Viễn Nguyên xông ra từ một bên, rút ra một thanh kiếm mỏng từ trong thắt lưng của mình, hướng đại đao của Bạch Trình mà nhảy ra.
“Cút ra!” Một giọng nói trong trẻo vang lên, cái roi dài của Nguyệt Thần mang theo một âm thanh phá vỡ không trung, trực tiếp hướng về phía Chúc Viễn Nguyên.
Chúc Viễn Nguyên vội vàng giơ kiếm lên đỡ, giao đấu với roi dày, dẫn lên một vùng lửa lớn.
Bạch Trình lần nữa vung ra một cây đao, không có gì cản trở mà hướng về phía Chúc Thái Hòa ném tới, ánh sáng màu đỏ trên lưỡi đao, càng thêm rực rỡ.
“Giết ông, tôi muốn giết ông!” Bạch Trình hét lớn, như điên cưồng mà mất đi lý trí.
Gia tộc thủ lăng, cả đời ở bên quân vương, ánh mắt quân vương chỉ đến đâu, thì đó sẽ là nơi mà kiếm của họ hướng tới.
Lúc trước Trương Thác có một trận chiến với nhà họ Chúc, truy sát người trung niên mặc áo đen đó, sau đó bóp nát điện thoại, rồi bắt đầu kế hoạch phiêu dạt trên đảo, từ ngày.
hôm đó, Trương Thác không liên lạc với ai trên đảo Ánh Sáng một lần nào nữa, Bạch Trình đợi người, khiến Ferreth và Tóc Đỏ phái vô số người đi tìm kiếm tin tức của Trương Thác, tiếc là không tìm thấy gì hết.
Không có tin tức của Trương Thác, khiến trong lòng Bạch Trình như đang ngồi trên đống lửa, chỉ đợi hôm nay!
Ánh sáng màu đỏ từ trước lưỡi đao của Bạch Trình bắt đầu lan ra, dần dần lan đến trên người của Bạch Trình, ánh sáng màu đỏ trên người anh ta, càng lúc càng rực rỡ.
Trước căn nhà gỗ ở phía xa, ông già áo vàng và ông già áo tím cùng mở to hai mắt: “Sao có thể! Khí tức của đứa trẻ này, từ cảnh giới hóa hình, đang ngưng tụ mà chuyển sang cảnh giới Ngưng Khí!”
“Gia tộc thủ lăng, vốn đã có thiên phú hơn người, trong lòng cậu ta lại tràn đầy thù hận, lại bị ảnh hưởng bởi vật bên ngoài, bây giờ thực lực của cậu ta đang tăng lên nhanh chóng, nhưng sự phản phệ cũng vô cùng lớn” Ông già áo trắng nhìn Bạch Trình nói.
“Lão già Bạch, ông không định quản sao? Gia tộc thủ lăng, mặc dù là thị tộc, nhưng khác với những thị tộc khác, giữa các ông chắc vẫn luôn liên lạc nhr?” Lão già Khương mặc hoàng bào màu vàng trên người nói.
“Ha ha” Lão già Bạch cười, vuốt râu: “Truyền nhân của gia tộc thủ lăng, còn chưa cần tôi đến bận tâm”
“Bạch Trình, khống chế cảm xúc của cậu cho tốt!” Vị Lai nhìn thấy cả người Bạch Trình bị ánh sáng màu đỏ phủ kín, liền lên tiếng hét lớn, trong ánh mắt hiện lên tia phức tạp, càng lúc càng dày đặc.
Lúc đầu sau khi bắt đầu kế hoạch phiêu dạt trên đảo, ở trên đảo lúc mọi người đều đang căng thẳng tu luyện, Bạch Trình cũng tìm được Vị Lai, muốn Vị Lai dùng sức mạnh của công nghệ, giúp anh ta nhanh chóng nâng cao năng lực.
Lúc đó Vị Lai cũng nhìn rõ trạng thái của Bạch Trình, biết Bạch Trình vì chuyện của Trương Thác, đã lún sâu vào ma chướng, nếu không giúp anh ta, anh ta sẽ trói buộc bản thân vào hoàn cảnh suy nghĩ khó khăn, không bước ra được.
Lúc đó Vị Lai nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng đem một viên hỏa tinh cho Bạch Trình, nói với Bạch Trình, trong hỏa tinh có chứa năng lượng cực kỳ bí ẩn, có tính hung hăng, đồng thời nói ra việc lúc đầu trong bụng Trương Thác có luồng khí lốc bị hỏa tinh xâm chiếm, kêu Bạch Trình sử dụng cẩn thận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.