Chương 1143
Đang cập nhập
24/03/2022
Trương Thác lên tiếng, anh lặn xuống cát lún và biến mất trước mắt mọi người.
Khi cả người Trương Thác chìm trong cát lún, vòng xoáy.
cát lún cực lớn khôi phục lại bình tĩnh, bầu trời vẫn có ánh mặt trời chói chang như cũ, chỉ là phía sau lưng rất nhiều người đều toát ra mồ hôi lạnh, bàn tay lớn kia làm bọn họ áp lực, thật sự là nó quá mạnh mẽ.
Bạch Trình nhìn chằm chằm nơi xuất hiện vòng xoáy cát lún, anh ta nuốt nuốt nước miếng, rồi uốn người, nhìn vài người dân đảo xung quanh, anh ta thấy trên mặt của những dân đảo đều lộ vẻ sợ hãi, nhưng rõ ràng trong mắt lại toát ra vẻ mặt mừng rỡ.
Bạch Trình nhất thời hiểu ra cách làm lần này Trương Thác là vì sao, đầu tiên anh nhắc nhở mọi người khu vực cấm kia thật sự rất nguy hiểm, thứ hai, phơi bày bắp thịt.
Gần đây, khắp nơi bên ngoài đều lan truyền tin tức xấu về đảo Ánh Sáng, Trương Thác lại mất tích một tháng, tuy anh trở về an toàn, nhưng người dân trên đảo đã mất đi niềm tin với đảo Ánh Sáng. Lúc này, Trương Thác lại trực tiếp đối thoại mạnh mẽ với một người như vậy, làm người trên đảo lấy lại tâm lý trước đây, cái tâm lý vô địch của đảo Ánh Sáng.
Đêm dần khuya, đội xây dựng mà Ferreth thuê vẫn làm việc suốt đêm, bọn họ chia các lô đất thành nhiều đợt, có thể tiến hành xây dựng liên tục suốt ngày đêm không làm gián đoạn quá trình thi công, và đảm bảo sa mạc được xây dựng nhanh nhất có thể, kể cả việc dẫn và các công việc khác cũng đều đang tiến hành.
Một bóng người xuất hiện trong cát lún trên mặt đất cạnh hòn đảo, Trương Thác sải bước ra khỏi cát lún.
Đêm khuya ở sa mạc không khô nóng như ban ngày, cả đêm không có mây, mặt đất bị phóng xạ mạnh, giải nhiệt nhanh, Trương Thác cảm thấy nhiệt độ không khí này khoảng mười hai độ C, nhiệt độ không khí như vậy khiến người †a cảm thấy hơi lạnh.
Mới tới chỗ xa lạ, nên người trên đảo cũng chưa hoàn toàn đi vào giấc ngủ, còn có người đi tuần tra ven đảo, nhìn thấy Trương Thác thì đồng loạt lên tiếng chào hỏi.
Trương Thác gật đầu, anh lái một chiếc xe địa hình đi đến rìa sa mạc.
Muốn cải tạo một vùng sa mạc, khó khăn lớn nhất phải đối mặt không chỉ là cát vàng vô tận, mà còn là hàm lượng dinh dưỡng của đất, thành phần lượng mưa trong không khí, nói ngắn lại, dù có rất nhiều tiền thì muốn cải tạo khu vực này thành nơi ở, cũng không phải chuyện một sớm một chiều có thể làm được.
Cũng may đảo Ánh Sáng nhìn chung đã trở thành sa mạc, đất trên đảo có hàm lượng dinh dưỡng cao, có thể hỗ trợ người dân trên đảo trồng một số thảm thực vật, đến khi chất dinh dưỡng của đất đai đảo nhỏ bị tiêu hao hết, thì nơi đây cũng đến lúc cải tạo.
Xe địa hình của Trương Thác đã được tân trang lại, nên hiệu suất tăng lên, tốc độ không thua gì xe thể thao, Trương Thác đạp một chân ga, chẳng mấy chốc đã đến nơi có đội xây dựng.
Vừa tới nơi, Trương Thác phát hiện một hiện tượng không đúng, là đội thi công cách đảo hơn chục cây số.
Trong thần thoại có thiên lý nhãn, nhưng người suy nghĩ cẩn thận sẽ phát hiện ra thiên lý nhãn này cũng không phải thần thoại, mà là một khả năng mà ai cũng có, mà so với thị lực bình thường, thiên lý nhãn cũng không là gì. Theo như bình thường mà nói, khoảng cách xa nhất mắt người có thể thấy là không hạn chế, ngẩng đầu vào buổi tối có thể thấy hành tinh cách mình mấy ngàn năm ánh sáng, nhưng khi người ta nhìn thẳng, đồng thời trong thời tiết sa mạc này, tầm mắt sẽ bị cản trở rất nhiều, nhưng lúc Trương Thác ở trên đảo, anh lại có thể nhìn thấy rõ ràng tiến độ công việc của đội xây dựng.
Trương Thác càng nghĩ, càng thấy chỉ có một nguyên nhân, đó chính là khí đang thay đổi sức mạnh của anh, đồng thời cũng cường hóa thị lực của anh, để anh có thể nhìn thấy càng rõ ràng hơn.
Sự cải thiện mà khí có thể mang lại cho con người không chỉ xuất hiện ở trên mặt nổi, mà có rất nhiều tác dụng thần kỳ vẫn chưa được khám phá ra.
Trương Thác nhìn công trình đang tiến hành, chỉ cần việc xây dựng ở đây hoàn thành, Trương Thác có thể biến đây thành một pháo đài, chỉ cần phá vỡ phong ấn trên lớp cát lún, Huyền Thiên Lân có thể ra tay trong một lúc ngắn ngủi.
Thực lực của Huyền Thiên Lân cụ thể mạnh bao nhiêu, Trương Thác không nghĩ ra, điều anh cảm nhận được rõ nhất là, dù Huyền Thiên Lân bị giam trong lồng giam địa ngục, thì chỉ có thể vận dụng khí khi phong ấn được mở ra trong nháy mắt và hình thành uy thế trong khoảnh khắc đó, bây giờ Trương Thác cũng không thể chống lại.
Khi cả người Trương Thác chìm trong cát lún, vòng xoáy.
cát lún cực lớn khôi phục lại bình tĩnh, bầu trời vẫn có ánh mặt trời chói chang như cũ, chỉ là phía sau lưng rất nhiều người đều toát ra mồ hôi lạnh, bàn tay lớn kia làm bọn họ áp lực, thật sự là nó quá mạnh mẽ.
Bạch Trình nhìn chằm chằm nơi xuất hiện vòng xoáy cát lún, anh ta nuốt nuốt nước miếng, rồi uốn người, nhìn vài người dân đảo xung quanh, anh ta thấy trên mặt của những dân đảo đều lộ vẻ sợ hãi, nhưng rõ ràng trong mắt lại toát ra vẻ mặt mừng rỡ.
Bạch Trình nhất thời hiểu ra cách làm lần này Trương Thác là vì sao, đầu tiên anh nhắc nhở mọi người khu vực cấm kia thật sự rất nguy hiểm, thứ hai, phơi bày bắp thịt.
Gần đây, khắp nơi bên ngoài đều lan truyền tin tức xấu về đảo Ánh Sáng, Trương Thác lại mất tích một tháng, tuy anh trở về an toàn, nhưng người dân trên đảo đã mất đi niềm tin với đảo Ánh Sáng. Lúc này, Trương Thác lại trực tiếp đối thoại mạnh mẽ với một người như vậy, làm người trên đảo lấy lại tâm lý trước đây, cái tâm lý vô địch của đảo Ánh Sáng.
Đêm dần khuya, đội xây dựng mà Ferreth thuê vẫn làm việc suốt đêm, bọn họ chia các lô đất thành nhiều đợt, có thể tiến hành xây dựng liên tục suốt ngày đêm không làm gián đoạn quá trình thi công, và đảm bảo sa mạc được xây dựng nhanh nhất có thể, kể cả việc dẫn và các công việc khác cũng đều đang tiến hành.
Một bóng người xuất hiện trong cát lún trên mặt đất cạnh hòn đảo, Trương Thác sải bước ra khỏi cát lún.
Đêm khuya ở sa mạc không khô nóng như ban ngày, cả đêm không có mây, mặt đất bị phóng xạ mạnh, giải nhiệt nhanh, Trương Thác cảm thấy nhiệt độ không khí này khoảng mười hai độ C, nhiệt độ không khí như vậy khiến người †a cảm thấy hơi lạnh.
Mới tới chỗ xa lạ, nên người trên đảo cũng chưa hoàn toàn đi vào giấc ngủ, còn có người đi tuần tra ven đảo, nhìn thấy Trương Thác thì đồng loạt lên tiếng chào hỏi.
Trương Thác gật đầu, anh lái một chiếc xe địa hình đi đến rìa sa mạc.
Muốn cải tạo một vùng sa mạc, khó khăn lớn nhất phải đối mặt không chỉ là cát vàng vô tận, mà còn là hàm lượng dinh dưỡng của đất, thành phần lượng mưa trong không khí, nói ngắn lại, dù có rất nhiều tiền thì muốn cải tạo khu vực này thành nơi ở, cũng không phải chuyện một sớm một chiều có thể làm được.
Cũng may đảo Ánh Sáng nhìn chung đã trở thành sa mạc, đất trên đảo có hàm lượng dinh dưỡng cao, có thể hỗ trợ người dân trên đảo trồng một số thảm thực vật, đến khi chất dinh dưỡng của đất đai đảo nhỏ bị tiêu hao hết, thì nơi đây cũng đến lúc cải tạo.
Xe địa hình của Trương Thác đã được tân trang lại, nên hiệu suất tăng lên, tốc độ không thua gì xe thể thao, Trương Thác đạp một chân ga, chẳng mấy chốc đã đến nơi có đội xây dựng.
Vừa tới nơi, Trương Thác phát hiện một hiện tượng không đúng, là đội thi công cách đảo hơn chục cây số.
Trong thần thoại có thiên lý nhãn, nhưng người suy nghĩ cẩn thận sẽ phát hiện ra thiên lý nhãn này cũng không phải thần thoại, mà là một khả năng mà ai cũng có, mà so với thị lực bình thường, thiên lý nhãn cũng không là gì. Theo như bình thường mà nói, khoảng cách xa nhất mắt người có thể thấy là không hạn chế, ngẩng đầu vào buổi tối có thể thấy hành tinh cách mình mấy ngàn năm ánh sáng, nhưng khi người ta nhìn thẳng, đồng thời trong thời tiết sa mạc này, tầm mắt sẽ bị cản trở rất nhiều, nhưng lúc Trương Thác ở trên đảo, anh lại có thể nhìn thấy rõ ràng tiến độ công việc của đội xây dựng.
Trương Thác càng nghĩ, càng thấy chỉ có một nguyên nhân, đó chính là khí đang thay đổi sức mạnh của anh, đồng thời cũng cường hóa thị lực của anh, để anh có thể nhìn thấy càng rõ ràng hơn.
Sự cải thiện mà khí có thể mang lại cho con người không chỉ xuất hiện ở trên mặt nổi, mà có rất nhiều tác dụng thần kỳ vẫn chưa được khám phá ra.
Trương Thác nhìn công trình đang tiến hành, chỉ cần việc xây dựng ở đây hoàn thành, Trương Thác có thể biến đây thành một pháo đài, chỉ cần phá vỡ phong ấn trên lớp cát lún, Huyền Thiên Lân có thể ra tay trong một lúc ngắn ngủi.
Thực lực của Huyền Thiên Lân cụ thể mạnh bao nhiêu, Trương Thác không nghĩ ra, điều anh cảm nhận được rõ nhất là, dù Huyền Thiên Lân bị giam trong lồng giam địa ngục, thì chỉ có thể vận dụng khí khi phong ấn được mở ra trong nháy mắt và hình thành uy thế trong khoảnh khắc đó, bây giờ Trương Thác cũng không thể chống lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.