Con Rể Quyền Quý

Chương 1162

Đang cập nhập

24/03/2022

Vừa nhìn thấy bảy khẩu súng này, đám người Tê Thiên vội sửng sốt, bảy khẩu súng lục này, chính là bọn họ chôn dưới hố cây trước khi vào thành, không ngờ lại bị người ta tìm ra.

“Hỏng rồi!” Trương Thác trong lòng thầm hô một tiếng, đối phương lấy ra bảy khẩu súng này, rõ ràng là đang thăm dò đám người mình, có thể nhận thấy, bảy người Tề Thiên bị bại lộ rồi.

Thái độ sửng sốt của bảy người Tê Thiên, tự nhiên không thoát khỏi ánh mắt Ba Địch, ngay trong nháy mắt bảy người Tê Thiên sửng sốt, cả người Ba Địch nhanh chóng chạy về phía cửa phòng.

“Bắt lấy anh ta!” Trương Thác quát lớn một tiếng.

Bảy người Tê Thiên chợt phản ứng lại, đồng thời đưa tay bắt về phía Ba Địch, hai người Trần Minh Quang và Viên Dẫn thì xông về phía gã da đen.

Thân thủ của Tề Thiên tuyệt đối không kém, nhưng anh ta không ngờ rằng, thân pháp của Ba Địch này đặc biệt nhanh nhạy, chỉ là một cái né tránh, liền tránh được Tề Thiên một cái, chạy về phía cửa, một khi để anh ta ra khỏi cửa lớn này, muốn bắt anh ta về lại thì tuyệt đối không có khả năng, chỉ cần Ba Địch gọi một câu, sẽ có vô số súng ống nhắm vào đám người Trương Thác, đánh cho bọn họ bẹp dí.

Mắt thấy Ba Địch muốn chạy ra khỏi nhà, đám người Tê Thiên trong lòng đều lo lắng không thôi, giây phút này, Tê Thiên thậm chí còn nghĩ nên rút lui như thế nào, nếu thân phận bại lộ, bọn họ tuyệt đối không có khả năng cứu người ra khỏi thành phố Hoàng Kim này.

Ngay trong nháy mắt tay Ba Địch sắp chạm vào cửa phòng, có một bàn chân lớn từ bên cạnh đạp tới, khi tay Ba Địch cách cửa phòng chưa tới năm centimet, một cước đá Ba Địch quay trở lại.

Trong khi đó, Trần Minh Quang và Viên Suất cũng đã hạ gục người da đen.

Tê Thiên thấy cửa phòng không bị mở ra, thở phào nhẹ nhõm.

Trương Thác chặn ở cửa, võ tay nói: “Trói bọn họ lại. “



Hai người Trình Hoài Thấm và Hàn Như Ôn lập tức đi tới, rút ra từ bên hông một sợi dây thừng nhỏ, trói Ba Địch và người da đen kia lại với nhau.

“Anh phát hiện ra từ khi nào?” Trương Thác đi tới trước mặt Ba Địch, lên tiếng hỏi.

Ba Địch bị trói có vẻ rất thức thời, anh ta trà trộn vào đây, hiển nhiên rất rõ ràng, bản thân bị đám người này bắt được thì sẽ có hậu quả gì, cứng răn không có một chút tác dụng, chủ nhân của mình cũng sẽ không cho mình bao nhiêu lợi lộc vì sự trung thành của mình cả, nên đối mặt với câu hỏi của Trương Thác, Ba Địch dường như trả lời mà không chút do dự nào: “Hôm qua, người của Lưỡi Đao Đại Nam và người của tướng quân Shazan đánh nhau, cuối cùng tướng quân Shazan bắt sống một người, ông ta đoán là người của Lưỡi Đao sẽ tới cứu người, bảo chúng tôi phải chú ý, cả nhóm các người đều là người Đại Nam, ta chỉ là thăm dò một chút, nào ngờ đâu thật sự là các người. “

Trương Thác nghỉ hoặc: “Theo tôi được biết, Shazan và Lưỡi Đao có vẻ là không có xung đột gì mà, tại sao phải theo sát Lưỡi Đao không buông chứ?”

Vấn đề này, hôm qua Trương Thác cũng đang nghỉ ngờ, anh đang suy nghĩ, đám lính đánh thuê tại sao phải bắt sống một người của Lưỡi Đao, để câu dẫn Lưỡi Đao, gây xích mích với Lưỡi Đao, đối với Shazan mà nói, cũng đâu phải chuyện tốt đẹp gì đâu.

Ba Địch lắc đầu: “Tôi cũng chỉ là làm theo lệnh của cấp trên thôi mà. “

Trương Thác không hỏi sâu vào vấn đề nữa, anh phỏng đoán cấp bậc của Ba Địch này, có thể cũng không biết quá nhiều thứ.

“Vậy bữa tiệc chiêu đãi tối này là sao?” Trương Thác lại hỏi.

“Cũng chỉ là yến hội bình thường, trong khoảng thời gian này, người chết quá nhiều, không chỉ là tướng quân Shazan muốn tuyển người, hai nhà còn lại, cũng đang tuyển người, tất cả mọi người đối với mỏ trong thành này là bắt buộc, đêm nay sẽ có rất nhiều người tham gia yến hội.” Ba Địch thành thật nói: “Nếu các người biểu hiện mạnh hơn người khác, bà tám nhất định sẽ giới thiệu Shazan tướng quân cho các người, đến lúc đó các người cũng dễ dàng thăm dò tình hình của đội viên các người hơn. “

“Lão Ngũ bây giờ đang ở đâu?” Hàn Như Ôn rút ra một con dao găm, đặt trên cổ Ba Địch.

“Đừng kích động, người đẹp” Trán Ba Địch chảy xuống một luồng mồ hôi lạnh, anh ta không chút hoài nghỉ người ở chỗ này có dám giết người hay không: “Tôi chỉ là một người chạy việc, rất nhiêu chuyện tôi cũng không biết rõ, nhưng nếu như các người muốn cứu bạn của các người, yến hội là lựa chọn tốt nhất, nếu có thể được bà tám tán thưởng, tôi nghĩ buổi tối các người có thể ở lại phủ tướng quân. “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Con Rể Quyền Quý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook