Chương 674
Đang cập nhập
14/02/2022
Chương 760:
“Lan, dẫn đường đi” Công chúa Sarah lên tiếng.
“Vâng” lan vội gật đầu, xoay người đi ra cửa, đồng thời nở nụ cười lạnh.
Trong phòng giam, Trương Thác lười biếng vươn vai, chạy vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu của mình. Lâm Thùy.
Hân và Tô My lo âu ngồi một chỗ. Kể từ khi họ bị nhốt tới bây giờ đã trôi qua hơn nửa tiếng, song bên phía Mễ Thanh lại không hề có động tĩnh gì, điều này khiến Lâm Ngữ Lam cảm thấy không ổn. Cô gọi điện cho Âu Nam, nhưng lại phát hiện ở đây không thể gọi điện thoại.
Tiếng bước chân vang lên từ ngoài cửa, truyền vào tai Lâm Ngữ Lam và Tô My. Hai người xuyên qua cửa sổ, chỉ có thể thấy rất nhiều người đang đi về phía mình. Khi Lâm Ngữ Lam còn đang nghi hoặc đã xảy ra chuyện gì thì cửa phòng giam bị mở ra từ bên ngoài. Ngay sau đó, Lâm Ngữ Lam thấy Mễ Thanh chật vật bị đẩy vào, một người phụ nữ xinh đẹp tóc vàng mắt xanh bước vào phòng tạm giam, nhìn mình bằng ánh mắt uy nghiêm của người cầm quyền.
Lâm Ngữ Lam nhìn ra phía sau người phụ nữ tóc vàng mắt xanh đó, thấy người đứng đẳng sau thì không khỏi chấn động.
Mặc dù đây là lần đầu tiên Lâm Ngữ Lam thấy người đàn ông trung niên đứng sau lưng cô gái tóc vàng mắt xanh kia, nhưng cô lại vô cùng quen thuộc với ông ta. Phàm là người chú ý tới tin thời sự thì không có khả năng không biết người cầm quyền của nước Pháp, Nermous XIII.
Vừa lúc này, Nermous XIII cũng nhìn Lâm Ngữ Lam. Vừa đối diện với ánh mắt của Nermous XIII, Lâm Ngữ Lam cảm nhận được áp lực cực mạnh, cứ như có một ngọn núi lớn đè trên đầu mình, khiến mình không thở nổi. Lãnh thụ của một quốc gia, chỉ riêng là khí thế bình thường cũng không phải Lâm Ngữ Lam có thể đối diện.
Công chúa Sarah nhìn lướt qua phòng giam, chỉ thấy có Lâm Ngữ Lam và Tô My nên không khỏi nhìn lan hỏi: “Không phải là nói có ba người sao?”
Lan lập tức nhìn Tô My quát: “Một người nữa đâu?”
Tô My theo bản năng chỉ vào buồng vệ sinh. Sarah lập tức nhìn về phía cửa nhà vệ sinh, quát lên: “Người bên trong, ra đây cho ta!”
“Đang đi bự, chờ chút!” Trương Thác không kiên nhẫn nói.
Trương Thác đang ngồi trên bồn cầu nghe thấy giọng Sarah thì không khỏi buồn bực. Sao lại là người phụ nữ này?
Đúng là keo dán sắt, lúc trước vất vả lắm mới đuổi cô ta đi được, sao hôm nay lại đụng phải?
Nghe thấy giọng nói trong buồng vệ sinh, công chúa Sarah sửng sốt. Không phải là vì giọng nói này quen thuộc, mà vì lời nói của đối phương. Một tù nhân mà bắt mình chờ ư?
Lâm Ngữ Lam nhìn Mễ Thanh, khi thấy gương mặt của cô không còn chút máu, cô vội quan tâm hỏi: “Mễ Thanh, sao vậy? Họ bắt nạt cậu hả?”
Mễ Thanh lắc đầu nguầy nguậy, không khỏi rơi nước mắt: “Thùy… Ngữ Lam, xin lỗi”
Mẽ Thanh nức nở, bởi vì cô đã tưởng tượng ra hôm nay ba người Lâm Ngữ Lam sẽ gặp phải kết cục gì. Hoàng tử bị trúng độc, nếu thật sự bị đổ lên đầu mình thì ba người Lâm Ngữ Lam cũng sẽ bị liên lụy.
Nghe Mễ Thanh nức nở, Lâm Ngữ Lam nắm chặt tay Mễ Thanh: “Mễ Thanh, rốt cuộc là sao vậy?”
Lan hừ lạnh: “Đừng có giả vờ giả vịt nữa. Các người đầu độc hoàng tử, thật sự cho rằng không ai biết chuyện này sao?”
“Đầu độc?” Nghe vậy, Lâm Ngữ Lam hoảng sợ. Đầu độc hoàng tử, thế này là thế nào?
Công chúa Sarah lạnh lùng nhìn Lâm Ngữ Lam và Tô My, sau đó đưa mắt nhìn về phía buồng vệ sinh, nói: “Kêu đồng bọn của các cô ra đây, đừng có giở trò mèo gì với tôi. Nơi này không phải là nơi các cô có thể giở trò”
Tô My đứng đó, sợ hãi đến mức mặt không còn chút máu.
Đầu độc cho hoàng tử nước Pháp, tội danh này quá lớn! Tô My hít sâu một hơi, nói: “Chúng tôi là người nhà họ Tô ở Đại Nam, không có khả năng làm chuyện như vậy. Chắc chắn là đã có hiểu lầm nào đó”
“Hiểu lầm ư?” Công chúa Sarah cười khinh miệt: “Nhà họ Tô Đại Nam các cô giỏi lắm hả? Chẳng lẽ còn đòi hoàng gia nước Pháp có ưu đãi với các cô?”
“Lan, dẫn đường đi” Công chúa Sarah lên tiếng.
“Vâng” lan vội gật đầu, xoay người đi ra cửa, đồng thời nở nụ cười lạnh.
Trong phòng giam, Trương Thác lười biếng vươn vai, chạy vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu của mình. Lâm Thùy.
Hân và Tô My lo âu ngồi một chỗ. Kể từ khi họ bị nhốt tới bây giờ đã trôi qua hơn nửa tiếng, song bên phía Mễ Thanh lại không hề có động tĩnh gì, điều này khiến Lâm Ngữ Lam cảm thấy không ổn. Cô gọi điện cho Âu Nam, nhưng lại phát hiện ở đây không thể gọi điện thoại.
Tiếng bước chân vang lên từ ngoài cửa, truyền vào tai Lâm Ngữ Lam và Tô My. Hai người xuyên qua cửa sổ, chỉ có thể thấy rất nhiều người đang đi về phía mình. Khi Lâm Ngữ Lam còn đang nghi hoặc đã xảy ra chuyện gì thì cửa phòng giam bị mở ra từ bên ngoài. Ngay sau đó, Lâm Ngữ Lam thấy Mễ Thanh chật vật bị đẩy vào, một người phụ nữ xinh đẹp tóc vàng mắt xanh bước vào phòng tạm giam, nhìn mình bằng ánh mắt uy nghiêm của người cầm quyền.
Lâm Ngữ Lam nhìn ra phía sau người phụ nữ tóc vàng mắt xanh đó, thấy người đứng đẳng sau thì không khỏi chấn động.
Mặc dù đây là lần đầu tiên Lâm Ngữ Lam thấy người đàn ông trung niên đứng sau lưng cô gái tóc vàng mắt xanh kia, nhưng cô lại vô cùng quen thuộc với ông ta. Phàm là người chú ý tới tin thời sự thì không có khả năng không biết người cầm quyền của nước Pháp, Nermous XIII.
Vừa lúc này, Nermous XIII cũng nhìn Lâm Ngữ Lam. Vừa đối diện với ánh mắt của Nermous XIII, Lâm Ngữ Lam cảm nhận được áp lực cực mạnh, cứ như có một ngọn núi lớn đè trên đầu mình, khiến mình không thở nổi. Lãnh thụ của một quốc gia, chỉ riêng là khí thế bình thường cũng không phải Lâm Ngữ Lam có thể đối diện.
Công chúa Sarah nhìn lướt qua phòng giam, chỉ thấy có Lâm Ngữ Lam và Tô My nên không khỏi nhìn lan hỏi: “Không phải là nói có ba người sao?”
Lan lập tức nhìn Tô My quát: “Một người nữa đâu?”
Tô My theo bản năng chỉ vào buồng vệ sinh. Sarah lập tức nhìn về phía cửa nhà vệ sinh, quát lên: “Người bên trong, ra đây cho ta!”
“Đang đi bự, chờ chút!” Trương Thác không kiên nhẫn nói.
Trương Thác đang ngồi trên bồn cầu nghe thấy giọng Sarah thì không khỏi buồn bực. Sao lại là người phụ nữ này?
Đúng là keo dán sắt, lúc trước vất vả lắm mới đuổi cô ta đi được, sao hôm nay lại đụng phải?
Nghe thấy giọng nói trong buồng vệ sinh, công chúa Sarah sửng sốt. Không phải là vì giọng nói này quen thuộc, mà vì lời nói của đối phương. Một tù nhân mà bắt mình chờ ư?
Lâm Ngữ Lam nhìn Mễ Thanh, khi thấy gương mặt của cô không còn chút máu, cô vội quan tâm hỏi: “Mễ Thanh, sao vậy? Họ bắt nạt cậu hả?”
Mễ Thanh lắc đầu nguầy nguậy, không khỏi rơi nước mắt: “Thùy… Ngữ Lam, xin lỗi”
Mẽ Thanh nức nở, bởi vì cô đã tưởng tượng ra hôm nay ba người Lâm Ngữ Lam sẽ gặp phải kết cục gì. Hoàng tử bị trúng độc, nếu thật sự bị đổ lên đầu mình thì ba người Lâm Ngữ Lam cũng sẽ bị liên lụy.
Nghe Mễ Thanh nức nở, Lâm Ngữ Lam nắm chặt tay Mễ Thanh: “Mễ Thanh, rốt cuộc là sao vậy?”
Lan hừ lạnh: “Đừng có giả vờ giả vịt nữa. Các người đầu độc hoàng tử, thật sự cho rằng không ai biết chuyện này sao?”
“Đầu độc?” Nghe vậy, Lâm Ngữ Lam hoảng sợ. Đầu độc hoàng tử, thế này là thế nào?
Công chúa Sarah lạnh lùng nhìn Lâm Ngữ Lam và Tô My, sau đó đưa mắt nhìn về phía buồng vệ sinh, nói: “Kêu đồng bọn của các cô ra đây, đừng có giở trò mèo gì với tôi. Nơi này không phải là nơi các cô có thể giở trò”
Tô My đứng đó, sợ hãi đến mức mặt không còn chút máu.
Đầu độc cho hoàng tử nước Pháp, tội danh này quá lớn! Tô My hít sâu một hơi, nói: “Chúng tôi là người nhà họ Tô ở Đại Nam, không có khả năng làm chuyện như vậy. Chắc chắn là đã có hiểu lầm nào đó”
“Hiểu lầm ư?” Công chúa Sarah cười khinh miệt: “Nhà họ Tô Đại Nam các cô giỏi lắm hả? Chẳng lẽ còn đòi hoàng gia nước Pháp có ưu đãi với các cô?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.