Chương 817
Đang cập nhập
14/02/2022
Chương 936:
Trương Thác bắt đầu tập quyền, anh vô thức đắm chìm vào trong đó, trong quá trình luyện quyền, sự bực bội trong lòng anh cũng từ từ tan biến.
Lúc này, nếu quan sát Trương Thác với thiết bị hiện đại, liền có thể thấy rằng Trương Thác vận dụng khí một cách thoải mái hơn, luồng khí trắng trong cơ thể anh đã dần dần áp chế luồng khí đỏ.
Những cú đấm đá Trương Thác đánh ra, khí lực mà chúng mang theo đã tác động đến lá rụng quanh người Trương Thác, anh giống như cao thủ võ lâm trong phim truyền hình.
Đương lúc Trương Thác đang hoàn toàn đắm chìm trong đó, một tiếng chuông điện thoại đã cắt ngang Trương Thác.
Trương Thác lấy điện thoại ra, nhìn người gọi đến, bắt máy trả lời: “Từ Uyên, sao vậy?”
“Anh rể, nghe nói anh đã về?” Giọng Từ Uyên trong điện thoại có chút gấp gáp.
“Đúng vậy, vừa về hôm qua”
“Vậy anh đến trường của chúng em một chuyến đi, xảy ra chuyện rồi” Từ Uyên nói xong, sợ Trương Thác vẫn chưa hiểu, liền nói thêm: “Chuyện liên quan đến Tôn Lãm”
Sau khi Trương Thác cúp điện thoại, anh không chần chừ mà chạy ngay đến Đại học Châu Xuyên đầu tiên, anh vẫn nhớ những gì Từ Uyên đã nói với anh lần trước, cảnh anh đưa Tôn Lãm về khách sạn vào đêm hôm đó đã bị người khác quay lại, truyền phát trường đến mức sôi sục bùng nổ.
Trong lúc Trương Thác vội vàng chạy đến Đại học Châu Xuyên, trong văn phòng ở tầng cao nhất của tập đoàn Triệu Thị, một thanh niên mặc đồ đen đứng sau lưng ông Triệu: “Ông hai, ông cho tìm tôi”
“Đến vào nửa đêm qua?” Ông Triệu đang chống gậy, không quay đầu lại hỏi.
“Vâng” Thanh niên đồ đen gật đầu.
Ông Triệu xoay người lại, nhìn chằm chằm vào người thanh niên mặc đồ đen, nói: “Tôi hỏi cậu, chính xác thì ông Pease đã nói với cậu những gì? Cậu thuật lại chỉ tiết cho tôi nghe”
“Ông hai, theo ý của ông Pease, thì thằng nhãi này đúng là có quan hệ hợp tác với đảo Ánh Sáng, nếu chúng ta trực tiếp động vào cậu ta mà đảo Ánh Sáng không ra mặt thì quá khó coi, ông Pease dặn dò chúng ta có thể bắt đầu từ những người bên cạnh thằng nhãi này, chẳng hạn như vợ nó, tập đoàn Nhất Lâm!” Khi người thanh niên đồ đen thốt ra hai chữ Nhất Lâm, đôi mắt anh ta chợt lóe sáng.
“Đây thực sự là những gì ông Pease đã nói với cậu?” Trong mắt ông Triệu lộ ra một tia nghỉ ngờ, dựa trên những lời đồn đại thông thường và sự hiểu biết của ông ta về đảo Ánh Sáng, đảo Ánh Sáng làm việc đều dựa theo sở thích, không có quy tắc nào, làm sao có thể nói ra lời này: rằng nếu trực tiếp động vào thăng nhãi này mà đảo Ánh Sáng không ra mặt thì sẽ rất khó coi.
“Thật một trăm phần trăm!” Thanh niên đồ đen gật đầu, trong mắt hắn không chút giả dối nào.
Nhìn thấy biểu hiện của thanh niên đồ đen, ông Triệu liền yên tâm trở lại.
Tất nhiên ông Triệu sẽ không ngờ rằng người mà ông ta phái đi đã bị Thiết Tăng Thiên Á thôi miên.
Phương pháp thôi miên của Thiết Tăng Thiên Á cực kỳ cao siêu, khiến cho một người hoàn toàn nghe theo mỗi một lời mà Thiết Tăng Thiên Á nói.
Nếu một người muốn nói lừa người khác, trước tiên phải lừa chính mình, trong lòng của thanh niên đồ đen từ lâu đã tin rằng những lời Thiết Tăng Thiên Á nói chính là những lời Pease đã nói.
Khi ông Triệu xác định lời nói muốn đối phó tập đoàn Nhất Lâm được nói ra từ chính miệng Pease, một nụ cười hiện trên khuôn mặt của ông ta: “Được, nếu đã như vậy, nên tăng cường việc bóp chết Nhất Lâm!”
Ông Triệu bước đến bàn làm việc, ấn vào một cái nút trên bàn và nói: “Bảo những tay phóng viên đó đến Nhất Lâm làm một trận sóng gió nữa, làm cho sự việc lớn hơn, phải rồi, hãy chú ý đến tình hình bên phía Đại học Châu Xuyên, tôi muốn khiến cho thẳng nhãi họ Trương đó thân bại danh liệt! Hăm dọa mấy tay phóng viên, bao nuôi mấy em gái đại học, những thứ này, đủ cho nó nhận được một bài học thích đáng”
Khi Trương Thác chạy đến Đại học Châu Xuyên, Từ Uyên đã đợi anh tại cổng trường đại học, đi cùng với Từ Uyên còn có cả Trương Thanh và Trương Mỹ.
Vừa nhìn thấy Trương Thác, cả ba người liền vội vàng đi đến.
Trương Thác bắt đầu tập quyền, anh vô thức đắm chìm vào trong đó, trong quá trình luyện quyền, sự bực bội trong lòng anh cũng từ từ tan biến.
Lúc này, nếu quan sát Trương Thác với thiết bị hiện đại, liền có thể thấy rằng Trương Thác vận dụng khí một cách thoải mái hơn, luồng khí trắng trong cơ thể anh đã dần dần áp chế luồng khí đỏ.
Những cú đấm đá Trương Thác đánh ra, khí lực mà chúng mang theo đã tác động đến lá rụng quanh người Trương Thác, anh giống như cao thủ võ lâm trong phim truyền hình.
Đương lúc Trương Thác đang hoàn toàn đắm chìm trong đó, một tiếng chuông điện thoại đã cắt ngang Trương Thác.
Trương Thác lấy điện thoại ra, nhìn người gọi đến, bắt máy trả lời: “Từ Uyên, sao vậy?”
“Anh rể, nghe nói anh đã về?” Giọng Từ Uyên trong điện thoại có chút gấp gáp.
“Đúng vậy, vừa về hôm qua”
“Vậy anh đến trường của chúng em một chuyến đi, xảy ra chuyện rồi” Từ Uyên nói xong, sợ Trương Thác vẫn chưa hiểu, liền nói thêm: “Chuyện liên quan đến Tôn Lãm”
Sau khi Trương Thác cúp điện thoại, anh không chần chừ mà chạy ngay đến Đại học Châu Xuyên đầu tiên, anh vẫn nhớ những gì Từ Uyên đã nói với anh lần trước, cảnh anh đưa Tôn Lãm về khách sạn vào đêm hôm đó đã bị người khác quay lại, truyền phát trường đến mức sôi sục bùng nổ.
Trong lúc Trương Thác vội vàng chạy đến Đại học Châu Xuyên, trong văn phòng ở tầng cao nhất của tập đoàn Triệu Thị, một thanh niên mặc đồ đen đứng sau lưng ông Triệu: “Ông hai, ông cho tìm tôi”
“Đến vào nửa đêm qua?” Ông Triệu đang chống gậy, không quay đầu lại hỏi.
“Vâng” Thanh niên đồ đen gật đầu.
Ông Triệu xoay người lại, nhìn chằm chằm vào người thanh niên mặc đồ đen, nói: “Tôi hỏi cậu, chính xác thì ông Pease đã nói với cậu những gì? Cậu thuật lại chỉ tiết cho tôi nghe”
“Ông hai, theo ý của ông Pease, thì thằng nhãi này đúng là có quan hệ hợp tác với đảo Ánh Sáng, nếu chúng ta trực tiếp động vào cậu ta mà đảo Ánh Sáng không ra mặt thì quá khó coi, ông Pease dặn dò chúng ta có thể bắt đầu từ những người bên cạnh thằng nhãi này, chẳng hạn như vợ nó, tập đoàn Nhất Lâm!” Khi người thanh niên đồ đen thốt ra hai chữ Nhất Lâm, đôi mắt anh ta chợt lóe sáng.
“Đây thực sự là những gì ông Pease đã nói với cậu?” Trong mắt ông Triệu lộ ra một tia nghỉ ngờ, dựa trên những lời đồn đại thông thường và sự hiểu biết của ông ta về đảo Ánh Sáng, đảo Ánh Sáng làm việc đều dựa theo sở thích, không có quy tắc nào, làm sao có thể nói ra lời này: rằng nếu trực tiếp động vào thăng nhãi này mà đảo Ánh Sáng không ra mặt thì sẽ rất khó coi.
“Thật một trăm phần trăm!” Thanh niên đồ đen gật đầu, trong mắt hắn không chút giả dối nào.
Nhìn thấy biểu hiện của thanh niên đồ đen, ông Triệu liền yên tâm trở lại.
Tất nhiên ông Triệu sẽ không ngờ rằng người mà ông ta phái đi đã bị Thiết Tăng Thiên Á thôi miên.
Phương pháp thôi miên của Thiết Tăng Thiên Á cực kỳ cao siêu, khiến cho một người hoàn toàn nghe theo mỗi một lời mà Thiết Tăng Thiên Á nói.
Nếu một người muốn nói lừa người khác, trước tiên phải lừa chính mình, trong lòng của thanh niên đồ đen từ lâu đã tin rằng những lời Thiết Tăng Thiên Á nói chính là những lời Pease đã nói.
Khi ông Triệu xác định lời nói muốn đối phó tập đoàn Nhất Lâm được nói ra từ chính miệng Pease, một nụ cười hiện trên khuôn mặt của ông ta: “Được, nếu đã như vậy, nên tăng cường việc bóp chết Nhất Lâm!”
Ông Triệu bước đến bàn làm việc, ấn vào một cái nút trên bàn và nói: “Bảo những tay phóng viên đó đến Nhất Lâm làm một trận sóng gió nữa, làm cho sự việc lớn hơn, phải rồi, hãy chú ý đến tình hình bên phía Đại học Châu Xuyên, tôi muốn khiến cho thẳng nhãi họ Trương đó thân bại danh liệt! Hăm dọa mấy tay phóng viên, bao nuôi mấy em gái đại học, những thứ này, đủ cho nó nhận được một bài học thích đáng”
Khi Trương Thác chạy đến Đại học Châu Xuyên, Từ Uyên đã đợi anh tại cổng trường đại học, đi cùng với Từ Uyên còn có cả Trương Thanh và Trương Mỹ.
Vừa nhìn thấy Trương Thác, cả ba người liền vội vàng đi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.