Chương 166: Muốn chơi thế nào
Đang cập nhập
01/08/2021
Doanh nghiệp của nhà Giang Yến xem như rất nổi tiếng ở Lạc Hà, tổng tài sản có hơn một tỷ.
Trương Thác phát hiện Đinh Vân rất nghe lời Dương Yến, hoàn toàn giống mình như đúc, chẳng lẽ con hàng này cũng ở rể?
Trương Thác cẩn thận quan sát một chút, phát hiện đúng là như thế. Giang Yến nói một, Đinh Vân không dám nói hai, Giang Yến mới nhướng mày, Định Vân đã sợ tới mức rụt cổ.
Đây là lần đầu tiên Trương Thác đến câu lạc bộ này, tham gia buổi họp mặt như thế. Lâm Ngữ Lam bắt đầu giới thiệu cho Trương Thác đủ loại quy tắc. Giang Yến và Đinh Vân đều cảm thấy ngạc nhiên vì Lâm Ngữ Lam đột nhiên kết hôn, đồng thời cũng đang suy đoán thân phận của Trương Thác.
Là người đẹp đứng đầu giới kinh doanh, còn là Chủ tịch của Tập đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng trước giờ chưa từng thấy Lâm Ngữ Lam có thiện cảm với ai.
Lâm Ngữ Lam dẫn Trương Thác đi tham quan sảnh nghỉ ngơi này một chút, sau đó thì nói chuyện phiếm với Giang Yến về một vài chủ đề của phụ nữ.
Mặc dù tiếng nói chuyện của hai người rất nhỏ, nhưng với thính lực của Trương Thác vẫn có thể nghe thấy hai người đang nói cái gì.
Những lời đó khiến Trương Thác sửng sốt rất lâu, anh thật sự không ngờ Lâm Ngữ Lam cũng có một mặt thích hóng chuyện như vậy.
Ví dụ nhìn thấy chồng của ai sau khi kết hôn có thay đổi thái độ hay không, đối xử tốt với ai hay không, quan hệ gia đình của ai có hoà thuận hay không.
Nghe thấy những lời này, cằm của Trương Thác suýt chút rơi xuống đất.
Mấy lời Lâm Ngữ Lam nghe Giang Yến nói là có một cô gái gia cảnh không tệ, tìm một ông chồng, điều kiện gia đình cũng tốt. Vốn là kẻ mạnh kết hợp lại với nhau, mọi người đều rất xem trọng. Kết quả vừa kết hôn đã xuất hiện mâu thuẫn, ở nhà ai cũng không quét dọn vệ sinh, chỉ có thể mời giúp việc. Mỗi ngày người nam gần như không ở nhà, trong nhà có chuyện gì cũng không lo liệu, khiến người phụ nữ kia rất mệt, còn không bằng độc thân cho khoẻ.
Lâm Ngữ Lam nghe thấy chuyện này lại nghĩ đến mình, việc vệ sinh trong nhà một mình Trương Thác lo hết, một cuộc điện thoại của mình, anh sẽ về nhà với tốc độ nhanh nhất. Có chuyện gì, anh chưa bao giờ can thiệp vào quyết định của mình, nhưng sẽ lén lút chuẩn bị và tình huống bất ngờ có thể xảy ra.
So sánh với nhau, mình thật sự quá hạnh phúc.
Rõ ràng Trương Thác không biết trong lòng Lâm Ngữ Lam đang nghĩ gì, bây giờ anh còn đang bất ngờ vì tính bà tám của phụ nū.
Đến lúc này, Trương Thác cảm thấy buổi họp mặt không tệ lắm, Đinh Vân là một người rất giỏi ăn nói, hơn nữa cũng không cố ý a dua nịnh hót ai, nói chuyện rất hợp với Trương Thác.
Buổi tối Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đều chưa ăn cơm, đúng lúc mọi người ngồi trên bàn tiệc tự chọn, tiện thể cầm một ít đồ ăn vặt lên, vừa ăn vừa nói chuyện.
“Ngữ Lam, em đến rồi!” Một giọng nam vui mừng vang lên.
Vào khoảnh khắc âm thanh này vang lên, Đinh Vân và Giang Yến đều vô thức nhìn về phía Trương Thác, nhờ đó, Trương Thác đã đoán được sơ sơ lại xảy ra chuyện gì rồi.
Anh quay đầu nhìn qua, lập tức thấy một người đàn ông mặc quần ngắn, áo tay ngắn thoải mái, vẻ mặt hưng phấn nhìn Lâm Ngữ Lam. Vóc dáng của người đàn ông này rất tốt, hai cánh tay to khoẻ, rõ ràng là một người có rèn luyện.
Quần áo người đàn ông mặc đều là hàng hiệu giá trị xa xỉ, bề ngoài cũng rất anh tuấn.
Lúc Trương Thác quan sát người đàn ông này, hắn cũng đang quan sát Trương Thác, hơn nữa trong mắt còn tràn đầy thù địch. Chỉ vì bây giờ Trương Thác đang ngồi bên cạnh Lâm Ngữ Lam.
Giang Yến nhỏ giọng nói: “Người này là Dịch Hải, vẫn luôn theo đuổi Ngữ Lam, tài sản trong nhà cũng có mấy tỷ, trước giờ, Dịch Hải luôn được người ta cho rằng là người có thể theo đuổi được Ngữ Lam nhất”
“Dịch Hải?” Trương Thác nhìn đối phương.
Dịch Hải đã đi nhanh về phía Trương Thác, sau đó lớn tiếng nói: “Người anh em này thật lạ mặt, trước giờ chưa từng gặp anh”.
“Ha ha.” Trương Thác cười khẽ hai tiếng: “Lần đầu tiên theo vợ tôi đến tham gia họp mặt”
“Vợ anh?” Dịch Hải trợn mắt.
“Giới thiệu một chút, tôi là chồng của Ngữ Lam, Trương Thác. Tuy Trương Thác nói chuyện khách sáo, nhưng động tác của anh lại không khách sáo chút nào. Khi nói chuyện vẫn ung dung ngồi tại chỗ không có ý định đứng dậy, lúc giới thiệu cũng là vừa ăn vừa nói, rõ ràng đang xem thường Dịch Hải.
“Chồng của Ngữ Lam!” Dịch Hải nghiến răng nói ra bốn chữ này, siết chặt nắm đấm khiến khớp xương phát ra tiếng vang. Trong lòng hắn có một sự nóng nảy khó nói thành lời đang dâng lên, cố kiềm chế hỏi: “Không biết người anh em này làm gì, lúc trước chưa từng nghe nói”
“Làm gì? Một đứa ở rể của nhà họ Lâm mà thôi!” Một người đàn ông mặc quần áo thoải mái xuất hiện.
Trương Thác liếc nhìn, đây không phải con trai của người đứng đầu quân đội tỉnh Ninh, Ninh Nhất Chu hay sao.
“ở rể?” Dịch Hải nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Thác mang theo khinh thường.
Mà khi Định Vân nghe thấy lời này của Ninh Nhất Chu, lập tức cảm nhận được cảm giác gặp được người đồng cảnh ngộ, cho Trương Thác một ánh mắt thấu hiểu.
Giang Yến thì cảm thấy bất ngờ, khi nãy trong lúc nói chuyện, cô ta phát hiện động tác của Trương Thác cực kỳ đúng mực, cách nói năng cũng không tầm thường, còn đoán rằng là cậu chủ nhà ai nữa, không ngờ là con rể ở rể.
Ninh Nhất Chu bước đến, cũng đứng trước bàn của mấy người Trương Thác, nói thẳng: “Lâm Ngữ Lam, thật ra có một vấn đề, lần trước ở nhà của ông cụ Trình anh đã muốn hỏi em, Lâm Ngữ Lam em tìm một tên chồng ở rể làm gì? Đồ vô dụng thế này sao có thể xứng với em chứ?”
“Ninh Nhất Chu! Anh quá đáng rồi đấy!” Lâm Ngữ Lam vẫn luôn ra vẻ cao quý yên tĩnh trước mặt người khác đột nhiên vỗ bàn. hét to.
Động tác này của Lâm Ngữ Lam, đừng nói là Ninh Nhất Chu, ngay cả Trương Thác cũng giật nảy mình. Tình hình gì vậy, sao Chủ tịch Lâm nổi nóng dữ thể.
Thật ra, ngay cả bản thân Lâm Ngữ Lam cũng không ngờ khi nghe thấy có người châm chọc Trương Thác, mình sẽ có phản ứng mạnh như vậy, hành động khi nãy hoàn toàn là theo bản năng.
“Anh quá đáng? Anh chỉ là nói thật mà thôi” Ninh Nhất Chu chắp hai tay sau lưng, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm Trương Thác: “Oắt con, nếu anh có bản lĩnh thì đừng trốn sau lưng phụ nữ, không bằng chúng ta chơi một chút đi?”
Lâm Ngữ Lam vừa muốn cất lời đã cảm thấy bàn tay của mình bị sự ấm áp vây lấy.
Trương Thác nắm tay Lâm Ngữ Lam, dịu dàng nói với cô: “Anh ta nói không sai, anh thật sự không thể trốn sau lưng em, làm ông xã của em, đuổi đi đám rác rưởi này là chuyện anh phải làm”
Rác rưởi!
Lời nói của Trương Thác khiến một vài người đến vây xem ồ lên.
Một tên ở rể nói người khác là rác rưởi? Anh nói ai? Dịch Hải hay là Ninh Nhất Chu!
Cho dù là Dịch Hải hay là Ninh Nhất Chu cũng đều có chút danh tiếng trong giới, không nói đến Dịch Hải, tài sản mấy tỷ trong nhà hắn cũng đã đứng hàng đầu tỉnh Ninh rồi. Ninh Nhất Cho thì sao? Con trai duy nhất của người đứng đầu quân đội tỉnh Ninh, trước giờ không ai dám trêu chọc!
Trương Thác quay đầu qua, đảo mắt nhìn Ninh Nhất Chu và Dịch Hải: “Nói đi, muốn chơi thế nào?”
Trương Thác phát hiện Đinh Vân rất nghe lời Dương Yến, hoàn toàn giống mình như đúc, chẳng lẽ con hàng này cũng ở rể?
Trương Thác cẩn thận quan sát một chút, phát hiện đúng là như thế. Giang Yến nói một, Đinh Vân không dám nói hai, Giang Yến mới nhướng mày, Định Vân đã sợ tới mức rụt cổ.
Đây là lần đầu tiên Trương Thác đến câu lạc bộ này, tham gia buổi họp mặt như thế. Lâm Ngữ Lam bắt đầu giới thiệu cho Trương Thác đủ loại quy tắc. Giang Yến và Đinh Vân đều cảm thấy ngạc nhiên vì Lâm Ngữ Lam đột nhiên kết hôn, đồng thời cũng đang suy đoán thân phận của Trương Thác.
Là người đẹp đứng đầu giới kinh doanh, còn là Chủ tịch của Tập đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng trước giờ chưa từng thấy Lâm Ngữ Lam có thiện cảm với ai.
Lâm Ngữ Lam dẫn Trương Thác đi tham quan sảnh nghỉ ngơi này một chút, sau đó thì nói chuyện phiếm với Giang Yến về một vài chủ đề của phụ nữ.
Mặc dù tiếng nói chuyện của hai người rất nhỏ, nhưng với thính lực của Trương Thác vẫn có thể nghe thấy hai người đang nói cái gì.
Những lời đó khiến Trương Thác sửng sốt rất lâu, anh thật sự không ngờ Lâm Ngữ Lam cũng có một mặt thích hóng chuyện như vậy.
Ví dụ nhìn thấy chồng của ai sau khi kết hôn có thay đổi thái độ hay không, đối xử tốt với ai hay không, quan hệ gia đình của ai có hoà thuận hay không.
Nghe thấy những lời này, cằm của Trương Thác suýt chút rơi xuống đất.
Mấy lời Lâm Ngữ Lam nghe Giang Yến nói là có một cô gái gia cảnh không tệ, tìm một ông chồng, điều kiện gia đình cũng tốt. Vốn là kẻ mạnh kết hợp lại với nhau, mọi người đều rất xem trọng. Kết quả vừa kết hôn đã xuất hiện mâu thuẫn, ở nhà ai cũng không quét dọn vệ sinh, chỉ có thể mời giúp việc. Mỗi ngày người nam gần như không ở nhà, trong nhà có chuyện gì cũng không lo liệu, khiến người phụ nữ kia rất mệt, còn không bằng độc thân cho khoẻ.
Lâm Ngữ Lam nghe thấy chuyện này lại nghĩ đến mình, việc vệ sinh trong nhà một mình Trương Thác lo hết, một cuộc điện thoại của mình, anh sẽ về nhà với tốc độ nhanh nhất. Có chuyện gì, anh chưa bao giờ can thiệp vào quyết định của mình, nhưng sẽ lén lút chuẩn bị và tình huống bất ngờ có thể xảy ra.
So sánh với nhau, mình thật sự quá hạnh phúc.
Rõ ràng Trương Thác không biết trong lòng Lâm Ngữ Lam đang nghĩ gì, bây giờ anh còn đang bất ngờ vì tính bà tám của phụ nū.
Đến lúc này, Trương Thác cảm thấy buổi họp mặt không tệ lắm, Đinh Vân là một người rất giỏi ăn nói, hơn nữa cũng không cố ý a dua nịnh hót ai, nói chuyện rất hợp với Trương Thác.
Buổi tối Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đều chưa ăn cơm, đúng lúc mọi người ngồi trên bàn tiệc tự chọn, tiện thể cầm một ít đồ ăn vặt lên, vừa ăn vừa nói chuyện.
“Ngữ Lam, em đến rồi!” Một giọng nam vui mừng vang lên.
Vào khoảnh khắc âm thanh này vang lên, Đinh Vân và Giang Yến đều vô thức nhìn về phía Trương Thác, nhờ đó, Trương Thác đã đoán được sơ sơ lại xảy ra chuyện gì rồi.
Anh quay đầu nhìn qua, lập tức thấy một người đàn ông mặc quần ngắn, áo tay ngắn thoải mái, vẻ mặt hưng phấn nhìn Lâm Ngữ Lam. Vóc dáng của người đàn ông này rất tốt, hai cánh tay to khoẻ, rõ ràng là một người có rèn luyện.
Quần áo người đàn ông mặc đều là hàng hiệu giá trị xa xỉ, bề ngoài cũng rất anh tuấn.
Lúc Trương Thác quan sát người đàn ông này, hắn cũng đang quan sát Trương Thác, hơn nữa trong mắt còn tràn đầy thù địch. Chỉ vì bây giờ Trương Thác đang ngồi bên cạnh Lâm Ngữ Lam.
Giang Yến nhỏ giọng nói: “Người này là Dịch Hải, vẫn luôn theo đuổi Ngữ Lam, tài sản trong nhà cũng có mấy tỷ, trước giờ, Dịch Hải luôn được người ta cho rằng là người có thể theo đuổi được Ngữ Lam nhất”
“Dịch Hải?” Trương Thác nhìn đối phương.
Dịch Hải đã đi nhanh về phía Trương Thác, sau đó lớn tiếng nói: “Người anh em này thật lạ mặt, trước giờ chưa từng gặp anh”.
“Ha ha.” Trương Thác cười khẽ hai tiếng: “Lần đầu tiên theo vợ tôi đến tham gia họp mặt”
“Vợ anh?” Dịch Hải trợn mắt.
“Giới thiệu một chút, tôi là chồng của Ngữ Lam, Trương Thác. Tuy Trương Thác nói chuyện khách sáo, nhưng động tác của anh lại không khách sáo chút nào. Khi nói chuyện vẫn ung dung ngồi tại chỗ không có ý định đứng dậy, lúc giới thiệu cũng là vừa ăn vừa nói, rõ ràng đang xem thường Dịch Hải.
“Chồng của Ngữ Lam!” Dịch Hải nghiến răng nói ra bốn chữ này, siết chặt nắm đấm khiến khớp xương phát ra tiếng vang. Trong lòng hắn có một sự nóng nảy khó nói thành lời đang dâng lên, cố kiềm chế hỏi: “Không biết người anh em này làm gì, lúc trước chưa từng nghe nói”
“Làm gì? Một đứa ở rể của nhà họ Lâm mà thôi!” Một người đàn ông mặc quần áo thoải mái xuất hiện.
Trương Thác liếc nhìn, đây không phải con trai của người đứng đầu quân đội tỉnh Ninh, Ninh Nhất Chu hay sao.
“ở rể?” Dịch Hải nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Thác mang theo khinh thường.
Mà khi Định Vân nghe thấy lời này của Ninh Nhất Chu, lập tức cảm nhận được cảm giác gặp được người đồng cảnh ngộ, cho Trương Thác một ánh mắt thấu hiểu.
Giang Yến thì cảm thấy bất ngờ, khi nãy trong lúc nói chuyện, cô ta phát hiện động tác của Trương Thác cực kỳ đúng mực, cách nói năng cũng không tầm thường, còn đoán rằng là cậu chủ nhà ai nữa, không ngờ là con rể ở rể.
Ninh Nhất Chu bước đến, cũng đứng trước bàn của mấy người Trương Thác, nói thẳng: “Lâm Ngữ Lam, thật ra có một vấn đề, lần trước ở nhà của ông cụ Trình anh đã muốn hỏi em, Lâm Ngữ Lam em tìm một tên chồng ở rể làm gì? Đồ vô dụng thế này sao có thể xứng với em chứ?”
“Ninh Nhất Chu! Anh quá đáng rồi đấy!” Lâm Ngữ Lam vẫn luôn ra vẻ cao quý yên tĩnh trước mặt người khác đột nhiên vỗ bàn. hét to.
Động tác này của Lâm Ngữ Lam, đừng nói là Ninh Nhất Chu, ngay cả Trương Thác cũng giật nảy mình. Tình hình gì vậy, sao Chủ tịch Lâm nổi nóng dữ thể.
Thật ra, ngay cả bản thân Lâm Ngữ Lam cũng không ngờ khi nghe thấy có người châm chọc Trương Thác, mình sẽ có phản ứng mạnh như vậy, hành động khi nãy hoàn toàn là theo bản năng.
“Anh quá đáng? Anh chỉ là nói thật mà thôi” Ninh Nhất Chu chắp hai tay sau lưng, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm Trương Thác: “Oắt con, nếu anh có bản lĩnh thì đừng trốn sau lưng phụ nữ, không bằng chúng ta chơi một chút đi?”
Lâm Ngữ Lam vừa muốn cất lời đã cảm thấy bàn tay của mình bị sự ấm áp vây lấy.
Trương Thác nắm tay Lâm Ngữ Lam, dịu dàng nói với cô: “Anh ta nói không sai, anh thật sự không thể trốn sau lưng em, làm ông xã của em, đuổi đi đám rác rưởi này là chuyện anh phải làm”
Rác rưởi!
Lời nói của Trương Thác khiến một vài người đến vây xem ồ lên.
Một tên ở rể nói người khác là rác rưởi? Anh nói ai? Dịch Hải hay là Ninh Nhất Chu!
Cho dù là Dịch Hải hay là Ninh Nhất Chu cũng đều có chút danh tiếng trong giới, không nói đến Dịch Hải, tài sản mấy tỷ trong nhà hắn cũng đã đứng hàng đầu tỉnh Ninh rồi. Ninh Nhất Cho thì sao? Con trai duy nhất của người đứng đầu quân đội tỉnh Ninh, trước giờ không ai dám trêu chọc!
Trương Thác quay đầu qua, đảo mắt nhìn Ninh Nhất Chu và Dịch Hải: “Nói đi, muốn chơi thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.