Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!
Chương 69: Phiên ngoại 5
Đường Quả Quả
21/10/2021
Ngày thứ 2 ăn Hóa Linh Quả
"Quân Quân ~"
Tiểu Bạch rầm rì kêu, hai tay nhỏ ra sức đẩy thân hình lớn gấp đôi bên cạnh.
"Um." Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày, xoay sang chỗ khác ngủ tiếp.
Tiểu Bạch ủy khuất nhìn bóng lưng hắn, thân thể nhỏ bé nhào lên ôm lấy Mạc Ảnh Quân dụi dụi, "Quân Quân, mau dậy chơi với ta ~"
Im lặng.
"Quân Quân, trời sáng rồi, mau dậy chơi với ta ~" Lay lay.
"Quân Quân, tiểu Bạch chán quá ~" Lay lay.
"Quân Quân, mau dậy đi !" Lay mạnh.
. . . . . . . .
Gọi một hồi thấy Mạc Ảnh Quân vẫn ngủ say, bé con ủy khuất leo qua người đến trước mặt hắn, tay nhỏ giơ ra bóp mũi Mạc Ảnh Quân.
'Bốp'
"Ô ô. . ." Thanh âm nức nở vang lên, như tiểu động vật bị khi dễ.
Mạc Ảnh Quân cảm nhận được có gì đó không đúng liền mở mắt ra, phát hiện tiểu nhân nhi đang ngồi thu lu trước mặt, cặp mắt trong suốt đang ủy khuất nhìn hắn, môi đỏ vểnh lên giận dỗi, hai má bánh bao phồng to.
"Tiểu Bạch ?" Đừng nói vừa nãy hắn đánh trúng bảo bối nhá ?!
Nghĩ vậy, Mạc Ảnh Quân vội vàng ngồi dậy ôm bé con vào lòng, ôn thanh dụ dỗ, "Tiểu Bạch ngoan, có sao không ?"
"Đau. . ." Sụt sịt mũi, ánh mắt đáng thương.
"Đau chỗ nào ?" Âm thanh tràn đầy sự lo lắng.
Bé con giơ tay nhỏ vừa bóp mũi Mạc Ảnh Quân lên, mềm mại kêu, "Quân Quân đánh ta."
Mạc Ảnh Quân đau lòng khẽ cầm tiểu móng vuốt hôn một cái, "Còn đau không ?"
Ánh mắt tiểu Bạch chớp chớp, đột nhiên giơ tay còn lại lên, "Tay này cũng đau." Giọng điệu mềm nhũn.
Mạc Ảnh Quân đau lòng cầm tiểu móng vuốt còn lại lên hôn nhẹ.
Tiểu Bạch hơi cúi xuống một chút, đột nhiên giơ má phải lên, "Quân Quân sượt qua má ta."
Mạc Ảnh Quân quan sát, phát hiện má phải của bé con đỏ ửng lên trông như bị véo mạnh liền lại đau lòng, . . . . . khoan, bị véo mạnh ?
"Ngươi . . . ." Đang định nói liền thấy cặp mắt cún con tròn xoe nhìn mình.
Không chịu được sự đáng yêu, Mạc Ảnh Quân lại cúi người hôn nhẹ lên má phải bé con.
Lần này tiểu Bạch rất nhanh cúi đầu xuống, lúc ngẩng lên má trái đã đỏ ửng, "Quân Quân, bên này nữa ~" Nói xong còn nghiêng mặt sang bên phải khiến Mạc Ảnh Quân xem.
Khóe miệng Mạc Ảnh Quân co rút, lần này hắn không hiểu chuyện gì xảy ra chắc đi đầu xuống đất !
"Tiểu Bạch." Giọng nói nghiêm túc.
Tiểu Bạch còn đang âm thầm hí hửng được Quân Quân hôn, nghe thấy vậy liền ngoan ngoãn ngẩng đầu ngồi im trên đùi Mạc Ảnh Quân, ánh mắt trong suốt chớp chớp.
"Không được làm vậy nữa." Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn nhóc con giả ngây thơ.
"A ?" Đầu nhỏ hơi nghiêng, hoàn toàn một bộ dáng ta rất vô (số) tội.
Mạc Ảnh Quân dở khóc dở cười nhìn bé con, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, Mạc Ảnh Quân cúi người hôn hai phát lên hai má tiểu Bạch, nhẹ nhàng nói, "Không được tự véo mà mình như vậy." Nói xong nghiêm túc nhìn chằm chằm bảo bối trong lòng.
Gương mặt tiểu Bạch nháy mắt đỏ ửng, có chút bối rối cúi đầu vặn vẹo y phục. Quân Quân phát hiện ra rồi, làm sao bây giờ ><!
"Tiểu Bạch ?" Lại sao nữa -_-|||
Bé con ngẩng đầu lên, hai tay nhỏ nắm chặt áo Mạc Ảnh Quân, âm thanh mềm mại đáng thương vang lên, "Quân Quân đừng giận." Nói xong còn rớt một giọt nước mắt.
"Sao lại khóc rồi." Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ ôm tiểu bảo bối lên, nhẹ nhàng vỗ . . . mông. Trẻ con đều nhạy cảm như vậy a ?
"Quân Quân giận ta không ?" Tiểu Bạch cẩn thận nâng mắt dò xét Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân nhanh chóng trả lời, "Không giận." Đùa, trả lời chậm một tý là chết, hắn còn chưa quên mấy vụ trước đâu T^T
"Quân Quân ghét ta không ?"
"Không."
"Quân Quân thích ta chứ ?"
"Thích."
"Quân Quân, ta yêu ngươi."
"Ta cũng yêu tiểu Bạch."
"Chúng ta yêu nhau nhỉ ?"
". . .Uh."
"Vậy . . . . hôn một cái ~~"
Nói xong, tiểu Bạch chu môi lên, ánh mắt chờ mong xen chút thắng lợi nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân rất nghe lời hôn một cái.
"Cái nữa ~"
". . . . . ." Tình tiết này quen quen à nha =)))
"Tiếp nha ~"
Hôn thêm cái nữa, Mạc Ảnh Quân nhanh chóng cướp lời bé con, "Tiểu Bạch, chúng ta ra ngoài chơi đi !"
"Không muốn !" Tiểu Bạch tức giận kêu lên, tay nhỏ cố sức kéo áo Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân sửng sốt, "Làm sao ?" Tay vỗ vỗ lưng bé con an ủi.
Tiểu Bạch ủy khuất nhìn Mạc Ảnh Quân, "Ta không muốn ra ngoài."
"Sao lại không muốn ?" Hôm qua tiểu Bạch đi chơi thích lắm mà? Mạc Ảnh Quân mờ mịt.
"Những người đó nhìn ngươi." Âm thanh bé xíu.
"A ?" Mạc Ảnh Quân nghe không rõ hỏi lại.
Tiểu Bạch nhắm tịt mắt lại, mở miệng nói to, "Ta không muốn những người khác nhìn ngươi !"
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, lập tức hồi phục tinh thần, được rồi, là hắn nghe nhiều nên quen . . . . .
"Tiểu Bạch, sao không cho người khác nhìn ta ?" Biết còn hỏi, Mạc Ảnh Quân hơi nheo mắt hỏi bé con trong lòng.
Tiểu Bạch không chút do dự mở miệng, "Quân Quân là của ta." Vừa nói xong liền giật mình, bối rối cúi đầu. Quân Quân không thích thì sao giờ. . . . .
Mạc Ảnh Quân dở khóc dở cười nhìn tiểu bảo bối lại giả vờ làm 'đà điểu', khẽ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên hôn một cái lên cái trán thanh tú, "Tiểu Bạch là của ta." Hắn phát hiện kinh nghiệm dỗ trẻ nhỏ đang ngày một tăng cao . . . .Đương nhiên đây cũng là suy nghĩ thật của hắn.
"Quân . . . Quân Quân . . . ." Bé con lắp bắp, mặt đỏ bừng.
"Hử ?" Mạc Ảnh Quân thích thú, định hôn thêm mộ cái để trêu nhóc con.
'Bùm'
Một trận khói sáng đột nhiên tỏa ra quanh người tiểu Bạch, chùm sáng từ nhỏ nhắn dần lớn lên, cuối cùng là biến mất, lộ ra bộ dáng phong hoa tuyệt đại thanh lãnh xuất trần của Bạch Ly.
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, lập tức mừng thầm trong lòng, Hóa Linh Quả hết tác dụng rồi !
"Tiểu Bạch ?" Phát hiện Bạch Ly biến trở về nhưng nằm ngay đơ trong lòng hắn, Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày.
"Ưm ~"
Bạch Ly dần mở mắt ra, mờ mịt theo dõi người trước mặt, theo thói quen tiến lên ôm làm nũng, "Quân Quân ~"
"Tiểu Bạch, ngươi biến về rồi." Trong giọng nói không che giấu được sự vui mừng cùng giải thoát.
Bạch Ly sửng sốt, "Biến cái gì ?" Hai tay ôm lấy eo Mạc Ảnh Quân.
Lần này đến lượt Mạc Ảnh Quân sửng sốt, tiểu Bạch không nhớ gì lúc còn bé sao ?
"Quân Quân ?" Vẻ mặt ngơ ngác hiếm thấy của Quân Quân thật đáng yêu! Bạch Ly ngây ngô cười.
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ kéo tay thiếu niên xuống, "Quên thì thôi." Làm phiền hắn như vậy thế nhưng lại quên sạch sẽ . . . . . Cảm giác muốn phẫn nộ . . .
Bạch Ly ngó ngó vẻ mặt Mạc Ảnh Quân, phát hiện không có gì không đúng liền được đà lấn tới, "Quân Quân ~" Hai tay vòng qua cổ Mạc Ảnh Quân kéo xuống, thân thể vô cùng tự nhiên cọ xát.
"Buông ra." Mạc Ảnh Quân nhíu mày, hắn chưa hết giận đâu.
"Không ~" Vẻ mặt gợi đòn.
"Buông." Nãy nháo một hồi nên không để ý, bây giờ phát hiện ra mới hơn 3h sáng, nhóc con gọi hắn sớm vậy làm gì !
"Không, Quân Quân hôn một cái ~" Bạch Ly mặt dày chu môi.
"Buông ngay." Mạc Ảnh Quân tức giận, tránh ra cho hắn đi ngủ.
"Không muốn ~" Bạch Ly nằm bẹp lên người Mạc Ảnh Quân, thân thiết dụi dụi. Quân Quân thật thơm >////< ~
"Có buông không ?!" Mạc Ảnh Quân trừng mắt nhìn thiếu niên uốn éo trong lòng. Muốn động dục ra chỗ khác !
"Không !" Bạch Ly chớp chớp mắt, hùng hổ nói.
Mạc Ảnh Quân không nhịn được nữa, giơ chân lên đạp thiếu niên bay khỏi giường.
"Con thần thú ngu ngốc, cút ngay !"
Hoàn Toàn Văn
"Quân Quân ~"
Tiểu Bạch rầm rì kêu, hai tay nhỏ ra sức đẩy thân hình lớn gấp đôi bên cạnh.
"Um." Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày, xoay sang chỗ khác ngủ tiếp.
Tiểu Bạch ủy khuất nhìn bóng lưng hắn, thân thể nhỏ bé nhào lên ôm lấy Mạc Ảnh Quân dụi dụi, "Quân Quân, mau dậy chơi với ta ~"
Im lặng.
"Quân Quân, trời sáng rồi, mau dậy chơi với ta ~" Lay lay.
"Quân Quân, tiểu Bạch chán quá ~" Lay lay.
"Quân Quân, mau dậy đi !" Lay mạnh.
. . . . . . . .
Gọi một hồi thấy Mạc Ảnh Quân vẫn ngủ say, bé con ủy khuất leo qua người đến trước mặt hắn, tay nhỏ giơ ra bóp mũi Mạc Ảnh Quân.
'Bốp'
"Ô ô. . ." Thanh âm nức nở vang lên, như tiểu động vật bị khi dễ.
Mạc Ảnh Quân cảm nhận được có gì đó không đúng liền mở mắt ra, phát hiện tiểu nhân nhi đang ngồi thu lu trước mặt, cặp mắt trong suốt đang ủy khuất nhìn hắn, môi đỏ vểnh lên giận dỗi, hai má bánh bao phồng to.
"Tiểu Bạch ?" Đừng nói vừa nãy hắn đánh trúng bảo bối nhá ?!
Nghĩ vậy, Mạc Ảnh Quân vội vàng ngồi dậy ôm bé con vào lòng, ôn thanh dụ dỗ, "Tiểu Bạch ngoan, có sao không ?"
"Đau. . ." Sụt sịt mũi, ánh mắt đáng thương.
"Đau chỗ nào ?" Âm thanh tràn đầy sự lo lắng.
Bé con giơ tay nhỏ vừa bóp mũi Mạc Ảnh Quân lên, mềm mại kêu, "Quân Quân đánh ta."
Mạc Ảnh Quân đau lòng khẽ cầm tiểu móng vuốt hôn một cái, "Còn đau không ?"
Ánh mắt tiểu Bạch chớp chớp, đột nhiên giơ tay còn lại lên, "Tay này cũng đau." Giọng điệu mềm nhũn.
Mạc Ảnh Quân đau lòng cầm tiểu móng vuốt còn lại lên hôn nhẹ.
Tiểu Bạch hơi cúi xuống một chút, đột nhiên giơ má phải lên, "Quân Quân sượt qua má ta."
Mạc Ảnh Quân quan sát, phát hiện má phải của bé con đỏ ửng lên trông như bị véo mạnh liền lại đau lòng, . . . . . khoan, bị véo mạnh ?
"Ngươi . . . ." Đang định nói liền thấy cặp mắt cún con tròn xoe nhìn mình.
Không chịu được sự đáng yêu, Mạc Ảnh Quân lại cúi người hôn nhẹ lên má phải bé con.
Lần này tiểu Bạch rất nhanh cúi đầu xuống, lúc ngẩng lên má trái đã đỏ ửng, "Quân Quân, bên này nữa ~" Nói xong còn nghiêng mặt sang bên phải khiến Mạc Ảnh Quân xem.
Khóe miệng Mạc Ảnh Quân co rút, lần này hắn không hiểu chuyện gì xảy ra chắc đi đầu xuống đất !
"Tiểu Bạch." Giọng nói nghiêm túc.
Tiểu Bạch còn đang âm thầm hí hửng được Quân Quân hôn, nghe thấy vậy liền ngoan ngoãn ngẩng đầu ngồi im trên đùi Mạc Ảnh Quân, ánh mắt trong suốt chớp chớp.
"Không được làm vậy nữa." Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn nhóc con giả ngây thơ.
"A ?" Đầu nhỏ hơi nghiêng, hoàn toàn một bộ dáng ta rất vô (số) tội.
Mạc Ảnh Quân dở khóc dở cười nhìn bé con, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, Mạc Ảnh Quân cúi người hôn hai phát lên hai má tiểu Bạch, nhẹ nhàng nói, "Không được tự véo mà mình như vậy." Nói xong nghiêm túc nhìn chằm chằm bảo bối trong lòng.
Gương mặt tiểu Bạch nháy mắt đỏ ửng, có chút bối rối cúi đầu vặn vẹo y phục. Quân Quân phát hiện ra rồi, làm sao bây giờ ><!
"Tiểu Bạch ?" Lại sao nữa -_-|||
Bé con ngẩng đầu lên, hai tay nhỏ nắm chặt áo Mạc Ảnh Quân, âm thanh mềm mại đáng thương vang lên, "Quân Quân đừng giận." Nói xong còn rớt một giọt nước mắt.
"Sao lại khóc rồi." Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ ôm tiểu bảo bối lên, nhẹ nhàng vỗ . . . mông. Trẻ con đều nhạy cảm như vậy a ?
"Quân Quân giận ta không ?" Tiểu Bạch cẩn thận nâng mắt dò xét Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân nhanh chóng trả lời, "Không giận." Đùa, trả lời chậm một tý là chết, hắn còn chưa quên mấy vụ trước đâu T^T
"Quân Quân ghét ta không ?"
"Không."
"Quân Quân thích ta chứ ?"
"Thích."
"Quân Quân, ta yêu ngươi."
"Ta cũng yêu tiểu Bạch."
"Chúng ta yêu nhau nhỉ ?"
". . .Uh."
"Vậy . . . . hôn một cái ~~"
Nói xong, tiểu Bạch chu môi lên, ánh mắt chờ mong xen chút thắng lợi nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân rất nghe lời hôn một cái.
"Cái nữa ~"
". . . . . ." Tình tiết này quen quen à nha =)))
"Tiếp nha ~"
Hôn thêm cái nữa, Mạc Ảnh Quân nhanh chóng cướp lời bé con, "Tiểu Bạch, chúng ta ra ngoài chơi đi !"
"Không muốn !" Tiểu Bạch tức giận kêu lên, tay nhỏ cố sức kéo áo Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân sửng sốt, "Làm sao ?" Tay vỗ vỗ lưng bé con an ủi.
Tiểu Bạch ủy khuất nhìn Mạc Ảnh Quân, "Ta không muốn ra ngoài."
"Sao lại không muốn ?" Hôm qua tiểu Bạch đi chơi thích lắm mà? Mạc Ảnh Quân mờ mịt.
"Những người đó nhìn ngươi." Âm thanh bé xíu.
"A ?" Mạc Ảnh Quân nghe không rõ hỏi lại.
Tiểu Bạch nhắm tịt mắt lại, mở miệng nói to, "Ta không muốn những người khác nhìn ngươi !"
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, lập tức hồi phục tinh thần, được rồi, là hắn nghe nhiều nên quen . . . . .
"Tiểu Bạch, sao không cho người khác nhìn ta ?" Biết còn hỏi, Mạc Ảnh Quân hơi nheo mắt hỏi bé con trong lòng.
Tiểu Bạch không chút do dự mở miệng, "Quân Quân là của ta." Vừa nói xong liền giật mình, bối rối cúi đầu. Quân Quân không thích thì sao giờ. . . . .
Mạc Ảnh Quân dở khóc dở cười nhìn tiểu bảo bối lại giả vờ làm 'đà điểu', khẽ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên hôn một cái lên cái trán thanh tú, "Tiểu Bạch là của ta." Hắn phát hiện kinh nghiệm dỗ trẻ nhỏ đang ngày một tăng cao . . . .Đương nhiên đây cũng là suy nghĩ thật của hắn.
"Quân . . . Quân Quân . . . ." Bé con lắp bắp, mặt đỏ bừng.
"Hử ?" Mạc Ảnh Quân thích thú, định hôn thêm mộ cái để trêu nhóc con.
'Bùm'
Một trận khói sáng đột nhiên tỏa ra quanh người tiểu Bạch, chùm sáng từ nhỏ nhắn dần lớn lên, cuối cùng là biến mất, lộ ra bộ dáng phong hoa tuyệt đại thanh lãnh xuất trần của Bạch Ly.
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, lập tức mừng thầm trong lòng, Hóa Linh Quả hết tác dụng rồi !
"Tiểu Bạch ?" Phát hiện Bạch Ly biến trở về nhưng nằm ngay đơ trong lòng hắn, Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày.
"Ưm ~"
Bạch Ly dần mở mắt ra, mờ mịt theo dõi người trước mặt, theo thói quen tiến lên ôm làm nũng, "Quân Quân ~"
"Tiểu Bạch, ngươi biến về rồi." Trong giọng nói không che giấu được sự vui mừng cùng giải thoát.
Bạch Ly sửng sốt, "Biến cái gì ?" Hai tay ôm lấy eo Mạc Ảnh Quân.
Lần này đến lượt Mạc Ảnh Quân sửng sốt, tiểu Bạch không nhớ gì lúc còn bé sao ?
"Quân Quân ?" Vẻ mặt ngơ ngác hiếm thấy của Quân Quân thật đáng yêu! Bạch Ly ngây ngô cười.
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ kéo tay thiếu niên xuống, "Quên thì thôi." Làm phiền hắn như vậy thế nhưng lại quên sạch sẽ . . . . . Cảm giác muốn phẫn nộ . . .
Bạch Ly ngó ngó vẻ mặt Mạc Ảnh Quân, phát hiện không có gì không đúng liền được đà lấn tới, "Quân Quân ~" Hai tay vòng qua cổ Mạc Ảnh Quân kéo xuống, thân thể vô cùng tự nhiên cọ xát.
"Buông ra." Mạc Ảnh Quân nhíu mày, hắn chưa hết giận đâu.
"Không ~" Vẻ mặt gợi đòn.
"Buông." Nãy nháo một hồi nên không để ý, bây giờ phát hiện ra mới hơn 3h sáng, nhóc con gọi hắn sớm vậy làm gì !
"Không, Quân Quân hôn một cái ~" Bạch Ly mặt dày chu môi.
"Buông ngay." Mạc Ảnh Quân tức giận, tránh ra cho hắn đi ngủ.
"Không muốn ~" Bạch Ly nằm bẹp lên người Mạc Ảnh Quân, thân thiết dụi dụi. Quân Quân thật thơm >////< ~
"Có buông không ?!" Mạc Ảnh Quân trừng mắt nhìn thiếu niên uốn éo trong lòng. Muốn động dục ra chỗ khác !
"Không !" Bạch Ly chớp chớp mắt, hùng hổ nói.
Mạc Ảnh Quân không nhịn được nữa, giơ chân lên đạp thiếu niên bay khỏi giường.
"Con thần thú ngu ngốc, cút ngay !"
Hoàn Toàn Văn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.