Chương 1513: Tự mình cho là đúng, đừng tốt với con
Tiểu Thiên
30/06/2021
Nói thì nói như vậy, nhưng Cố Mang vẫn nghiêm túc nhìn sắc mặt Lam Minh: “Chuyện của chúng cháu là do cháu và Thất Thất cùng nhau quyết định, mà không phải là đơn phương một phía từ chú.”
Lam Minh ngẩn ra, không ngờ lời này sẽ nói ra từ miệng Cố Mang, ngẩn ra vài giây mới hồi thần lại nói: “Chú không quan tâm, dù ai cũng được, nhưng không thể là Từ Thánh Mân”
Cố Mang nói: “Ồ, Từ Thánh Mân đẹp trai như vậy mà”
Lam Minh tức đến mức nghiến răng ken két: “Đẹp trai Chương 1513: Tự mình cho là đúng, đừng tốt với con Nói thì nói như vậy, nhưng Cố Mang vẫn nghiêm túc nhìn sắc mặt Lam Minh: “Chuyện của chúng cháu là do cháu và Thất Thất cùng nhau quyết định, mà không phải là đơn phương một phía từ chú.”
Lam Minh ngẩn ra, không ngờ lời này sẽ nói ra từ miệng Cố Mang, ngẩn ra vài giây mới hồi thần lại nói: “Chú không quan tâm, dù ai cũng được, nhưng không thể là Từ Thánh Mân”
Cố Mang nói: “Ồ, Từ Thánh Mân đẹp trai như vậy mà”
Lam Minh tức đến mức nghiến răng ken két: “Đẹp trai thì có cái rắm gì chứ? Đẹp trai thì có cơm ăn sao?”
“Dù sao cũng tốt hơn để Thất Thất lấy một ông chú bụng phệ, sinh ra một đứa trẻ đẹp thế nào chứ?”
Vậy mà Cố Mang lại nói rất nghiêm túc: “Chú à, cháu cảm thấy, nếu như Từ Thánh Mân và Thất Thất ở cùng nhau, sau này nhan sắc của đứa nhỏ chắc chăn sẽ rất cao”
“Chú không cần ngoại hình đẹp.”
Lam Minh thổi râu trừng mắt: “Mang, cháu đừng nói nữa. Chả nói được câu nào chú thích nghe cả”
Nhìn xem đây là con rể nhà ai chứ, cứ nói giúp tình địch.
Chỉ là…
Đôi mắt Lam Minh tối sầm lại, điều này cũng đại biểu, trong lòng Cố Mang không có Lam Thất Thất.
Cậu ta chỉ xem con bé là một người em gái mà chăm sóc, không hề thích con bé.
Nếu không, sao lại hỗ trợ Lam Thất Thất và Từ Thánh Mân ở cùng nhau chứ?
Nếu đã như vậy, ông ta ép buộc Cố Mang đính hôn với Lam Thất Thất, thật sự có tốt không?
Trong đầu Lam Minh rất loạn, nghĩ đi nghĩ lại lại nhớ đến ánh mắt Từ Thánh Mân trước khi rời đi, sâu như một hố đen, dường như bị cả thế giới vất bỏ vậy.
Thật sự khó chịu như vậy sao?
Lam Minh xua tay, kéo Lam Thất Thất đến phía sau mình: “Đừng sợ, tên nhóc Từ Thánh Mân sẽ không dám đến tìm con nữa đâu. Thất Thất, sau này con có thể tùy ý thích ai cũng được. Ba đều ủng hộ con.”
Nói xong ngừng lại một chút, ông ta lại nói tiếng: “Tất nhiên nếu như con không có người chọn, Mang vãn là tốt nhất”
Cố Mang lại bất lực cười: “Vậy không phải cháu thành lốp dự phòng sao?”
Lam Minh tiêu chuẩn kép: “Làm lốp dự phòng của Thất Thất nhà chú không phải là rất tốt sao?”
Cố Mang nói: “Vậy nếu như cháu gặp được người phụ nữ mà mình thích thì phải làm sao?”
Lam Minh xua tay: “Chú đã nghĩ kỹ rồi, vừa rồi cháu nói không sai, cưỡng ép ăn dưa thì sẽ không ngọt. Nếu như thật sự hai đứa không có tình cảm gì, thì hai đứa cùng lùi lại, theo đuổi theo chính mình, cũng rất tốt”
Mắt Lam Thất Thất sáng lên: “Ba không ép con và Cố Mang ở bên nhau sao?”
Lam Minh nhướng mi: “Nói kiểu gì vậy? Lúc trước ba như vậy mà gọi là ép sao? Đó gọi là… gọi là…”
Cố Mang ở một bên nói: “Đó gọi là người lớn “muốn tốt cho con”: “Đúng, tốt cho con.”
Lam Minh dừng lại: “Không phải, lời này sao càng nói càng khó nghe vậy.”
“Ba cũng biết từ này khó nghe sao?”
Lam Thất Thất kéo váy đi về phía sảnh lớn: “Con còn lâu mới muốn ba tự cho là mình đúng, muốn tốt cho con.
Con có đầu óc, ai cũng không thể hại con được, con biết rõ ràng rồi”
Vậy Từ Thánh Mân bây giờ thì sao?
Từ Thánh Mân người vốn cứng rắng và khiêm tốn thì sao?
Trong đầu hiện lên gương mặt Từ Thánh Mân, trái tim Lam Thất Thất run lên, sau đó cô hít sâu một hơi, đè ném mọi cảm xúc kỳ lạ trong lồng ngực, nói với chính mình, không được mềm lòng.
Hồi đó khi theo đuổi anh ra là sai lâm, cho dù bây giờ anh ta quay lại thừa nhận lỗi lầm như vậy, cũng chỉ có thể là lừa dối cô lần nữa.
Không được mềm lòng.
Không được mềm lòng.
Giây tiếp theo, cô gái đột nhiên vén váy lên, cả người lại lao ra ngoài.
Lam Minh sửng sốt, vừa mới nói xong với con gái mình, đây là muốn chạy đi đâu đây.
“Thất Thất, đi đâu vậy?”
Lam Thất Thất không quay đầu lại: “Đi tìm Từ Thánh Mân”
Cố Mang nói: “Cần anh lái xe đưa em đi không?”
“Cần: Phản rồi phản, hai đứa nhóc này làm phản rồi.
Lam Minh ngẩn ra, không ngờ lời này sẽ nói ra từ miệng Cố Mang, ngẩn ra vài giây mới hồi thần lại nói: “Chú không quan tâm, dù ai cũng được, nhưng không thể là Từ Thánh Mân”
Cố Mang nói: “Ồ, Từ Thánh Mân đẹp trai như vậy mà”
Lam Minh tức đến mức nghiến răng ken két: “Đẹp trai Chương 1513: Tự mình cho là đúng, đừng tốt với con Nói thì nói như vậy, nhưng Cố Mang vẫn nghiêm túc nhìn sắc mặt Lam Minh: “Chuyện của chúng cháu là do cháu và Thất Thất cùng nhau quyết định, mà không phải là đơn phương một phía từ chú.”
Lam Minh ngẩn ra, không ngờ lời này sẽ nói ra từ miệng Cố Mang, ngẩn ra vài giây mới hồi thần lại nói: “Chú không quan tâm, dù ai cũng được, nhưng không thể là Từ Thánh Mân”
Cố Mang nói: “Ồ, Từ Thánh Mân đẹp trai như vậy mà”
Lam Minh tức đến mức nghiến răng ken két: “Đẹp trai thì có cái rắm gì chứ? Đẹp trai thì có cơm ăn sao?”
“Dù sao cũng tốt hơn để Thất Thất lấy một ông chú bụng phệ, sinh ra một đứa trẻ đẹp thế nào chứ?”
Vậy mà Cố Mang lại nói rất nghiêm túc: “Chú à, cháu cảm thấy, nếu như Từ Thánh Mân và Thất Thất ở cùng nhau, sau này nhan sắc của đứa nhỏ chắc chăn sẽ rất cao”
“Chú không cần ngoại hình đẹp.”
Lam Minh thổi râu trừng mắt: “Mang, cháu đừng nói nữa. Chả nói được câu nào chú thích nghe cả”
Nhìn xem đây là con rể nhà ai chứ, cứ nói giúp tình địch.
Chỉ là…
Đôi mắt Lam Minh tối sầm lại, điều này cũng đại biểu, trong lòng Cố Mang không có Lam Thất Thất.
Cậu ta chỉ xem con bé là một người em gái mà chăm sóc, không hề thích con bé.
Nếu không, sao lại hỗ trợ Lam Thất Thất và Từ Thánh Mân ở cùng nhau chứ?
Nếu đã như vậy, ông ta ép buộc Cố Mang đính hôn với Lam Thất Thất, thật sự có tốt không?
Trong đầu Lam Minh rất loạn, nghĩ đi nghĩ lại lại nhớ đến ánh mắt Từ Thánh Mân trước khi rời đi, sâu như một hố đen, dường như bị cả thế giới vất bỏ vậy.
Thật sự khó chịu như vậy sao?
Lam Minh xua tay, kéo Lam Thất Thất đến phía sau mình: “Đừng sợ, tên nhóc Từ Thánh Mân sẽ không dám đến tìm con nữa đâu. Thất Thất, sau này con có thể tùy ý thích ai cũng được. Ba đều ủng hộ con.”
Nói xong ngừng lại một chút, ông ta lại nói tiếng: “Tất nhiên nếu như con không có người chọn, Mang vãn là tốt nhất”
Cố Mang lại bất lực cười: “Vậy không phải cháu thành lốp dự phòng sao?”
Lam Minh tiêu chuẩn kép: “Làm lốp dự phòng của Thất Thất nhà chú không phải là rất tốt sao?”
Cố Mang nói: “Vậy nếu như cháu gặp được người phụ nữ mà mình thích thì phải làm sao?”
Lam Minh xua tay: “Chú đã nghĩ kỹ rồi, vừa rồi cháu nói không sai, cưỡng ép ăn dưa thì sẽ không ngọt. Nếu như thật sự hai đứa không có tình cảm gì, thì hai đứa cùng lùi lại, theo đuổi theo chính mình, cũng rất tốt”
Mắt Lam Thất Thất sáng lên: “Ba không ép con và Cố Mang ở bên nhau sao?”
Lam Minh nhướng mi: “Nói kiểu gì vậy? Lúc trước ba như vậy mà gọi là ép sao? Đó gọi là… gọi là…”
Cố Mang ở một bên nói: “Đó gọi là người lớn “muốn tốt cho con”: “Đúng, tốt cho con.”
Lam Minh dừng lại: “Không phải, lời này sao càng nói càng khó nghe vậy.”
“Ba cũng biết từ này khó nghe sao?”
Lam Thất Thất kéo váy đi về phía sảnh lớn: “Con còn lâu mới muốn ba tự cho là mình đúng, muốn tốt cho con.
Con có đầu óc, ai cũng không thể hại con được, con biết rõ ràng rồi”
Vậy Từ Thánh Mân bây giờ thì sao?
Từ Thánh Mân người vốn cứng rắng và khiêm tốn thì sao?
Trong đầu hiện lên gương mặt Từ Thánh Mân, trái tim Lam Thất Thất run lên, sau đó cô hít sâu một hơi, đè ném mọi cảm xúc kỳ lạ trong lồng ngực, nói với chính mình, không được mềm lòng.
Hồi đó khi theo đuổi anh ra là sai lâm, cho dù bây giờ anh ta quay lại thừa nhận lỗi lầm như vậy, cũng chỉ có thể là lừa dối cô lần nữa.
Không được mềm lòng.
Không được mềm lòng.
Giây tiếp theo, cô gái đột nhiên vén váy lên, cả người lại lao ra ngoài.
Lam Minh sửng sốt, vừa mới nói xong với con gái mình, đây là muốn chạy đi đâu đây.
“Thất Thất, đi đâu vậy?”
Lam Thất Thất không quay đầu lại: “Đi tìm Từ Thánh Mân”
Cố Mang nói: “Cần anh lái xe đưa em đi không?”
“Cần: Phản rồi phản, hai đứa nhóc này làm phản rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.