Con Thỏ Nhỏ Không Ngoan : Cục Cưng Sinh Sai Lầm Rồi
Chương 44: Tiểu Thố Tử biết điều nghe lời một chút
Phú Sĩ Sơn Hạ
29/04/2017
Bốn ông già nói xong mặt không đỏ tim không nhảy, Dương Hiểu Thổ lại bị sợ choáng váng !
Thật lâu sau cô mới phục hồi tinh thần lại, lắp bắp phản đối, “Tôi tôi tôi… Tôi không nên ! Tôi cùng anh ta không có gì !”
Dương Hiểu Thổ xấu hổ tột đỉnh, làm bộ xoay người muốn chạy trốn, lại bị bốn ông già vây quanh, “Tiểu Thố Tử, xấu hổ cái gì a ? Cũng đã sanh một đứa rồi, nhiều thêm một hai đứa nữa cũng không sao cả !”
Ô ô ô… Không phải như vậy !
Tiểu Hàng sinh ra nhờ cách đặc biệt nha !
Dương Hiểu Thổ tội nghiệp nhìn Đoan Mộc Thần, sao hắn không mở miệng phản đối ?!
Cô liếc nhìn Đoan Mộc Thần, thấy vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh.
Cái gì nha? Lúc này như vậy giống như là thỏa hiệp a ?!
Dương Hiểu Thổ không nhịn được vươn cánh tay ra, lấy cùi chỏ huých hắn, sau đó chớp mắt nhắc nhở hắn, “Anh phản đối nhanh lên a…”
Đoan Mộc Thần lại nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó mặt không chút thay đổi đối với bốn ông già nói, “Các người tiếp tục giả vờ thân thiện, ta đồng ý !”
“Cái gì ?! Anh đồng ý ?!”
Dương Hiểu Thổ thiếu chút nữa rơi cằm, cô bất khả tư nghị trừng mắt nhìn Đoan Mộc Thần… Đôi mắt ti hí tàn bạo nhìn hắn, hắn muốn nhân cơ hội này sàm sỡ cô ?!
Dương Hiểu Thổ đang muốn tiếp tục phản đối, đã bị Đoan Mộc Thần lớn tiếng quát ngăn cản, “Tiểu Thố Tử, nghe lời !”
“Tôi vẫn rất nghe lời a, làm nữ bộc thật biết điều, nhưng là… đó không phải muốn tôi cùng anh sinh con sao… Ngô ngô ngô…”
Dương Hiểu Thổ đang nói bị Đoan Mộc Thần giơ tay túm lấy !
Sau đó cô bị hắn “xách” trở về trên lầu…
Bốn ông già, tám mắt, thẳng tắp ngó nhìn cho đến khi bóng lưng Đoan Mộc Thần cùng Dương Hiểu Thổ biến mất.
Bọn họ có một nửa cảm giác thành công a !
Lão Đại “Diễm Hoàng” khẽ gật đầu, “Ừ ! Rất có tiềm lực, nhất định là trở về “này nọ” “rồi !”
Lão Nhị “Phỉ Hoàng” cũng đồng ý, vẻ mặt cười gian, “Hắc hắc, nhất định rồi, vào buổi sáng dục vọng đàn ông là mạnh nhất !”
Lão Tam “Liệt Hoàng” nói đùa, “Tiểu tử này mặc dù rất phản nghịch, luôn muốn phá vỡ truyền thống gia tộc, nhưng ở phương diện người thừa kế này làm rất tốt ! Cục cưng rất đáng yêu nha !”
Lão Tứ “Lẫm Hoàng” cũng có chút đồng ý, “Nói đúng! Kể từ sau khi Thần kế nhiệm, xem Clif lan đảo cũng biến thành hình dáng ra sao rồi, không còn một chút hơi thở cung đình cổ điển? Ai… Phá vỡ a phá vỡ ! Cho nên, chúng ta cần phải nhanh chóng cải tạo, tốt nhất để cho Tiểu Thố Tử ba năm ôm hai đứa a !”
“Ha ha, không sai, như vậy đồ chơi của chúng ta càng nhiều hơn nữa !”
Cười gian…
Bốn người bọn họ đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp, không biết trên lầu đã sắp “phong vân biến sắc” rồi !
Thật lâu sau cô mới phục hồi tinh thần lại, lắp bắp phản đối, “Tôi tôi tôi… Tôi không nên ! Tôi cùng anh ta không có gì !”
Dương Hiểu Thổ xấu hổ tột đỉnh, làm bộ xoay người muốn chạy trốn, lại bị bốn ông già vây quanh, “Tiểu Thố Tử, xấu hổ cái gì a ? Cũng đã sanh một đứa rồi, nhiều thêm một hai đứa nữa cũng không sao cả !”
Ô ô ô… Không phải như vậy !
Tiểu Hàng sinh ra nhờ cách đặc biệt nha !
Dương Hiểu Thổ tội nghiệp nhìn Đoan Mộc Thần, sao hắn không mở miệng phản đối ?!
Cô liếc nhìn Đoan Mộc Thần, thấy vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh.
Cái gì nha? Lúc này như vậy giống như là thỏa hiệp a ?!
Dương Hiểu Thổ không nhịn được vươn cánh tay ra, lấy cùi chỏ huých hắn, sau đó chớp mắt nhắc nhở hắn, “Anh phản đối nhanh lên a…”
Đoan Mộc Thần lại nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó mặt không chút thay đổi đối với bốn ông già nói, “Các người tiếp tục giả vờ thân thiện, ta đồng ý !”
“Cái gì ?! Anh đồng ý ?!”
Dương Hiểu Thổ thiếu chút nữa rơi cằm, cô bất khả tư nghị trừng mắt nhìn Đoan Mộc Thần… Đôi mắt ti hí tàn bạo nhìn hắn, hắn muốn nhân cơ hội này sàm sỡ cô ?!
Dương Hiểu Thổ đang muốn tiếp tục phản đối, đã bị Đoan Mộc Thần lớn tiếng quát ngăn cản, “Tiểu Thố Tử, nghe lời !”
“Tôi vẫn rất nghe lời a, làm nữ bộc thật biết điều, nhưng là… đó không phải muốn tôi cùng anh sinh con sao… Ngô ngô ngô…”
Dương Hiểu Thổ đang nói bị Đoan Mộc Thần giơ tay túm lấy !
Sau đó cô bị hắn “xách” trở về trên lầu…
Bốn ông già, tám mắt, thẳng tắp ngó nhìn cho đến khi bóng lưng Đoan Mộc Thần cùng Dương Hiểu Thổ biến mất.
Bọn họ có một nửa cảm giác thành công a !
Lão Đại “Diễm Hoàng” khẽ gật đầu, “Ừ ! Rất có tiềm lực, nhất định là trở về “này nọ” “rồi !”
Lão Nhị “Phỉ Hoàng” cũng đồng ý, vẻ mặt cười gian, “Hắc hắc, nhất định rồi, vào buổi sáng dục vọng đàn ông là mạnh nhất !”
Lão Tam “Liệt Hoàng” nói đùa, “Tiểu tử này mặc dù rất phản nghịch, luôn muốn phá vỡ truyền thống gia tộc, nhưng ở phương diện người thừa kế này làm rất tốt ! Cục cưng rất đáng yêu nha !”
Lão Tứ “Lẫm Hoàng” cũng có chút đồng ý, “Nói đúng! Kể từ sau khi Thần kế nhiệm, xem Clif lan đảo cũng biến thành hình dáng ra sao rồi, không còn một chút hơi thở cung đình cổ điển? Ai… Phá vỡ a phá vỡ ! Cho nên, chúng ta cần phải nhanh chóng cải tạo, tốt nhất để cho Tiểu Thố Tử ba năm ôm hai đứa a !”
“Ha ha, không sai, như vậy đồ chơi của chúng ta càng nhiều hơn nữa !”
Cười gian…
Bốn người bọn họ đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp, không biết trên lầu đã sắp “phong vân biến sắc” rồi !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.