Chương 66
Hà Lam
06/08/2019
Trong lúc chờ đợi Đường Táo, Đường Dĩ Tố mở điện thoại tìm hiểu một
chút về các lớp năng khiếu học kỳ hè của nhà trẻ Thiên Quỳnh.
Đi kèm với sự chú trọng giáo dục trẻ nhỏ của phần lớn phụ huynh, hiện tại, các lớp năng khiếu cũng mở ra ùn ùn không dứt. Đối với đỉnh cấp nhà trẻ như Thiên Quỳnh, thậm chí sự đa dạng của lớp năng khiếu còn nhiều hơn so với trường học bình thường, giúp trẻ tận hưởng lạc thú trong quá trình trưởng thành.
Đường Dĩ Tố nhất nhất ghi nhớ các lớp, đợi đến buổi tối, sau khi ăn xong cơm chiều, hai mẹ con ngồi ở trên sô pha cùng nhau xem TV, cô lại đưa hình chụp trên điện thoại di động ra, giới thiệu với Đường Táo.
"Lớp vẽ tranh." Đường Dĩ Tố nói, tay làm bộ cầm bút vẽ ở không trung múa may, "Tiểu Táo có hứng thú với vẽ tranh không, hoặc là phối màu linh tinh gì đó, con có nghĩ đến không?"
Đường Táo nhìn thoáng qua di động, lại nhìn nhìn mẹ, không lập tức tỏ thái độ.
"Bơi lội." Đường Dĩ Tố lại nói, "Mùa hè thời tiết nắng nóng, ở trong nước bơi rồi bơi rất thoải mái, hơn nữa sau khi học bơi lội xong, con còn miễn cưỡng có thêm một kỹ năng sinh tồn, lỡ như sau này gặp tình huống đặc thù gì, tốt xấu cũng có thể giữ được mạng nhỏ."
Đường Táo lại nhìn thoáng qua di động, vẫn như cũ không tỏ thái độ gì.
"Tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Nga, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Nhật......" Đường Dĩ Tố niệm xong, đừng nói Đường Táo, ngay cả cô cũng cảm thấy không thú vị, nhanh chóng đổi qua cái khác, "Còn có đàn dương cầm, cờ tướng nữa, rồi luyện võ thuật nữa nè."
"Má mi." Đường Táo lên tiếng nhắc nhở, "Đi học lớp năng khiếu phải trả tiền."
Đường Dĩ Tố vừa nghe, lập tức hào khí vạn trượng: "Không có việc gì! Hiện tại má mi có thể kiếm được tiền, có đủ tiền cho con học lớp năng khiếu, chỉ cần Đường Táo chúng ta cảm thấy hứng thú là được. Con có thích với cái nào rồi không?"
"Con đều không có hứng thú." Đường Táo nói.
"Vẫn chưa có hứng thú sao?" Đường Dĩ Tố sao cũng không ngờ, Đường Táo cư nhiên lại trả lời như vậy.
Theo lý mà nói, lòng hiếu kỳ của trẻ con rất lớn, đối với cái chưa từng tiếp xúc, bình thường không phải hẳn là đều cảm thấy hứng thú, mãi cho đến khi học một đoạn thời gian, cảm giác được vất vả cùng không thú vị, mới bắt đầu không có hứng thú sao? Đường Táo nhà mình sao lại tương phản với những bạn nhỏ khác quá vậy?
Đường Dĩ Tố nhìn di động, chưa từ bỏ ý định: "Trừ mấy cái đó ra, còn có một số ít lớp năng khiếu đặc biệt, tỷ như cái này, nhân viên chăm sóc tiểu động vật, mỗi ngày con đều có thể tiếp xúc với các động vật nhỏ, cho chúng nó ăn cơm uống nước, nhìn bọn nó lớn lên.""
""Còn có trà nghệ, đào nghệ. Tuy rằng mấy thứ này thì thích hợp với bạn nhỏ lớn một chút, nhưng nếu con cảm thấy hứng thú, cũng có thể đi thể nghiệm một chút."
Đường Táo lắc đầu: "Con đều không muốn đi."
"Vì sao?" Đường Dĩ Tố vốn dĩ cảm thấy trải qua một đoạn thời gian như vậy, mình đã rất hiểu biết Đường Táo, giờ phút này cô lại không hiểu nổi, "Là thật sự đều không thích sao?"
Đường Táo nhìn bộ dáng không hiểu của mẹ, cúi đầu do dự trong chốc lát, nhỏ giọng nói: "Con muốn về nhà là có thể cùng má mi ở bên nhau."
Cái đầu nho nhỏ cúi gằm, Đường Dĩ Tố nhìn xuống chỉ thấy được một đám tóc xoăn tự nhiên, mềm mại mà tinh tế.
"Ừm... Kỳ thật má mi cũng muốn mỗi ngày đều cùng Tiểu Táo ở bên nhau." Cô mỉm cười.
Nhưng mà ngày bắt đầu quay ngày càng đến gần, cũng sắp tới thời lúc Đường Dĩ Tố phải giao Đường Táo cho Tần Hoa, sau đó tiến hành quay phim.
Thấy thời cơ vừa lúc, Đường Dĩ Tố sờ sờ đầu bé trai nhà mình, nhẹ giọng nói: "Nhưng mà, Đường Táo, tựa như con phải đi học, má mi cũng phải đi làm. Chúng ta chỉ có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể thả lỏng được."
Đường Táo nghe xong, ngẩng đầu nhìn cô, trên mặt nó không có bất luận cảm xúc bất mãn không cao hứng cảm xúc nào, hỏi: "Con phải đến chỗ dì Tần sao?"
Đường Dĩ Tố gật gật đầu.
Đường Táo nếu có cảm xúc kịch liệt gì, Đường Dĩ Tố còn có thể căn cứ phản ứng của nó mà an ủi một chút, nhưng thằng bé lại cứ bình bình đạm đạm, Đường Dĩ Tố tức khắc có loại cảm giác không thể xuống tay.
Cô chỉ có thể đảm bảo nhiều lần với Đường Táo: "Chỉ đi mấy tháng, chờ khi con khai giảng má mi sẽ trở lại, hơn nữa khi công tác, chỉ cần có thời gian rảnh, chúng ta có thể video trò chuyện với nhau, bảo đảm mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mặt!"
Đường Táo ngoan ngoãn gật gật đầu.
"Vậy Tiểu Táo sẽ không giận má mi chứ?" Đường Dĩ Tố thật cẩn thận nhìn con trai.
Đường Táo lại lắc lắc đầu, thoạt nhìn tựa hồ rất nhanh đã tiếp nhận sự thật cô sẽ phải đi đóng phim.
Đường Dĩ Tố nhìn thằng bé thần sắc như thường, nhịn không được ở trong lòng nói thầm, chẳng lẽ trước đây nguyên thân thường xuyên đem Đường Táo gởi nuôi ở chỗ Tần Hoa, cho nên thằng bé đã quen rồi?
Thấy Đường Táo cũng chơi đồ chơi, xem TV như bình thường, Đường Dĩ Tố liền đứng dậy đi vào phòng bếp.
Linh tuyền đông lạnh này từ Đường Dĩ Tố xuyên qua đến giờ, hai mẹ con mỗi ngày hoặc nhiều hoặc ít đều có uống một ít.
Lúc đầu thân thể Đường Dĩ Tố phản ứng rất mạnh, người đầy ô trọc, sau đó tạp chất trong cơ thể mới dần dần bị thanh lọc.
Sau khi dần dần không còn tạp chất bài xuất ra, mỗi ngày cô cũng uống như uống nước, trừ làn da càng ngày càng mềm mịn xinh đẹp ra, cũng không có cảm giác đặc thù gì.
Bí mật của ngọc bội, từ đầu chí cuối chỉ có một mình Đường Dĩ Tố biết. Hiện giờ cô phải ở chỗ quay phim vài tháng, Đường Táo không ở bên cạnh, Đường Dĩ Tố lại không có phương tiện đem việc này nói cho Tần Hoa, cho nên cô định mỗi ngày tranh thủ thời gian, làm ra nhiều linh tuyền đông lạnh, để thành từng khối bỏ vào ngăn đông.
Đường Dĩ Tố là người trưởng thành, sau khi trừ đi tạp chất trên người uống ít một chút cũng không sao, nhưng Đường Táo còn phải lớn lên, Đường Dĩ Tố còn muốn thằng bé khỏe mạnh cao lớn, tốt nhất có thể giống như Lục Châu, vai rộng eo thon, hết thảy đều gãi đúng chỗ ngứa.
Linh tuyền đông lạnh sau khi bị đông lại thoạt nhìn cũng như những cục đá bình thường, Đường Dĩ Tố dự định làm đủ cho một kỳ nghỉ hè, sau đó giao cho Tần Hoa, về sau mỗi đêm khi Đường Táo uống sữa bò, ném một cục đá nhỏ vào là xong.
Thời gian ngọc bội ""ói"" ra linh tuyền đông lạnh dài ngắn không đồng nhất.
Hôm nay Đường Dĩ Tố suốt đợi một tiếng rưỡi mới thấy nó xuất hiện.
Trong lúc chờ đợi, cô cũng không lãng phí thời gian, một bên xem xét tư liệu, tiếp tục cố gắng quen thuộc thế giới này, một bên thuận tay rà quét tin tức giải trí của hôm nay.
Những phóng viên giải trí quả nhiên mau lẹ, chuyện xảy ra mới chiều nay ở quán cà phê, vậy mà đêm nay đã có bài đưa tin.
Chẳng qua sau khi click vào, Đường Dĩ Tố lại phát hiện, phóng viên tuy rằng có up hình chụp trong quán cà phê, nhưng tất cả đều là ở cự ly xa, mơ mơ hồ hồ thấy không rõ bóng người, hơn nữa còn đánh mosaic rậm rạp, nếu không phải bên cạnh dùng chữ để chú thích, căn bản nhận không ra người trong hình.
Hơn nữa, buổi chiều trong quán cà phê, rõ ràng là Bành Hiểu Vũ cùng Hàn Thu Nhã hẹn hò bị paparazzi bắt gặp, nhưng giờ phút này, trong tin tức, lại chỉ đề ra tên của Bành Hiểu Vũ, Hàn Thu Nhã lại thay bằng ""cô gái thần bí"", cũng không công khai thân phận bọn họ.
Không chỉ vậy, ngay phía trên tin tức của Bành Hiểu Vũ, ngay sau đó chính là tin bát quái của Lục Châu cùng Đường Dĩ Tố.
Vừa thấy dấu mosaic, liền biết là cùng một phòng làm việc tuyên bố ra.
Đồng dạng mơ hồ ảnh chụp, cũng thấy không rõ người, còn có tri kỷ chú thích, chẳng qua nam chủ nhân đổi làm Lục Châu. Đường Dĩ Tố cũng đồng dạng không xuất hiện trong bài viết, đãi ngộ giống như Hàn Thu Nhã, cũng được gọi là ""cô gái thần bí"".
Cái tin tức bát quái hàm hồ này cũng đẩy ra hai cực phản ứng. Hiện giờ ở giới giải trí, người ta theo đuổi thời đại kinh bạo, loại mơ mơ hồ hồ này căn bản vô pháp thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người qua đường.
Vì vậy tất cả những tin tức đứng dưới hai tin tức này đều không người hỏi thăm, căn bản không ai cảm thấy hứng thú.
Nghĩ đến xung đột phát sinh vào buổi chiều trong quán cà phê, Đường Dĩ Tố chỉ cảm thấy có vài phần không thích hợp, nhưng lại không thể nói ra có vấn đề ở đâu.
Tuy rằng cô cũng nghe được nội dung đám paparazzi nói chuyện với nhau, cũng thấy được Bành Hiểu Vũ cùng Hàn Thu Nhã, nhưng kế tiếp Đường Dĩ Tố cũng không chú ý được gì nhiều, cô chẳng thể nào xác minh liệu hai người kia rốt cuộc có gian tình hay không.
Nhìn bài viết của phóng viên rõ ràng đã thủ hạ lưu tình, nghĩ đến mối quan hệ giữa mình cùng Lục Châu, người ngoài thì thấy cũng là hẹn hò, nhưng chỉ có bọn họ mới biết, giữa hai người kỳ thật cũng không có quan hệ thân mật như vậy.
Dù sao việc xảy ra hôm nay đối với cô cũng không có ảnh hưởng gì, Đường Dĩ Tố tuy rằng nghi hoặc, nhưng cũng lười miệt mài theo đuổi, sau khi xem xong thì tắt màn hình điện thoại, tiếp tục chăm sóc mớ linh tuyền đông lạnh của mình.
Đi kèm với sự chú trọng giáo dục trẻ nhỏ của phần lớn phụ huynh, hiện tại, các lớp năng khiếu cũng mở ra ùn ùn không dứt. Đối với đỉnh cấp nhà trẻ như Thiên Quỳnh, thậm chí sự đa dạng của lớp năng khiếu còn nhiều hơn so với trường học bình thường, giúp trẻ tận hưởng lạc thú trong quá trình trưởng thành.
Đường Dĩ Tố nhất nhất ghi nhớ các lớp, đợi đến buổi tối, sau khi ăn xong cơm chiều, hai mẹ con ngồi ở trên sô pha cùng nhau xem TV, cô lại đưa hình chụp trên điện thoại di động ra, giới thiệu với Đường Táo.
"Lớp vẽ tranh." Đường Dĩ Tố nói, tay làm bộ cầm bút vẽ ở không trung múa may, "Tiểu Táo có hứng thú với vẽ tranh không, hoặc là phối màu linh tinh gì đó, con có nghĩ đến không?"
Đường Táo nhìn thoáng qua di động, lại nhìn nhìn mẹ, không lập tức tỏ thái độ.
"Bơi lội." Đường Dĩ Tố lại nói, "Mùa hè thời tiết nắng nóng, ở trong nước bơi rồi bơi rất thoải mái, hơn nữa sau khi học bơi lội xong, con còn miễn cưỡng có thêm một kỹ năng sinh tồn, lỡ như sau này gặp tình huống đặc thù gì, tốt xấu cũng có thể giữ được mạng nhỏ."
Đường Táo lại nhìn thoáng qua di động, vẫn như cũ không tỏ thái độ gì.
"Tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Nga, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Nhật......" Đường Dĩ Tố niệm xong, đừng nói Đường Táo, ngay cả cô cũng cảm thấy không thú vị, nhanh chóng đổi qua cái khác, "Còn có đàn dương cầm, cờ tướng nữa, rồi luyện võ thuật nữa nè."
"Má mi." Đường Táo lên tiếng nhắc nhở, "Đi học lớp năng khiếu phải trả tiền."
Đường Dĩ Tố vừa nghe, lập tức hào khí vạn trượng: "Không có việc gì! Hiện tại má mi có thể kiếm được tiền, có đủ tiền cho con học lớp năng khiếu, chỉ cần Đường Táo chúng ta cảm thấy hứng thú là được. Con có thích với cái nào rồi không?"
"Con đều không có hứng thú." Đường Táo nói.
"Vẫn chưa có hứng thú sao?" Đường Dĩ Tố sao cũng không ngờ, Đường Táo cư nhiên lại trả lời như vậy.
Theo lý mà nói, lòng hiếu kỳ của trẻ con rất lớn, đối với cái chưa từng tiếp xúc, bình thường không phải hẳn là đều cảm thấy hứng thú, mãi cho đến khi học một đoạn thời gian, cảm giác được vất vả cùng không thú vị, mới bắt đầu không có hứng thú sao? Đường Táo nhà mình sao lại tương phản với những bạn nhỏ khác quá vậy?
Đường Dĩ Tố nhìn di động, chưa từ bỏ ý định: "Trừ mấy cái đó ra, còn có một số ít lớp năng khiếu đặc biệt, tỷ như cái này, nhân viên chăm sóc tiểu động vật, mỗi ngày con đều có thể tiếp xúc với các động vật nhỏ, cho chúng nó ăn cơm uống nước, nhìn bọn nó lớn lên.""
""Còn có trà nghệ, đào nghệ. Tuy rằng mấy thứ này thì thích hợp với bạn nhỏ lớn một chút, nhưng nếu con cảm thấy hứng thú, cũng có thể đi thể nghiệm một chút."
Đường Táo lắc đầu: "Con đều không muốn đi."
"Vì sao?" Đường Dĩ Tố vốn dĩ cảm thấy trải qua một đoạn thời gian như vậy, mình đã rất hiểu biết Đường Táo, giờ phút này cô lại không hiểu nổi, "Là thật sự đều không thích sao?"
Đường Táo nhìn bộ dáng không hiểu của mẹ, cúi đầu do dự trong chốc lát, nhỏ giọng nói: "Con muốn về nhà là có thể cùng má mi ở bên nhau."
Cái đầu nho nhỏ cúi gằm, Đường Dĩ Tố nhìn xuống chỉ thấy được một đám tóc xoăn tự nhiên, mềm mại mà tinh tế.
"Ừm... Kỳ thật má mi cũng muốn mỗi ngày đều cùng Tiểu Táo ở bên nhau." Cô mỉm cười.
Nhưng mà ngày bắt đầu quay ngày càng đến gần, cũng sắp tới thời lúc Đường Dĩ Tố phải giao Đường Táo cho Tần Hoa, sau đó tiến hành quay phim.
Thấy thời cơ vừa lúc, Đường Dĩ Tố sờ sờ đầu bé trai nhà mình, nhẹ giọng nói: "Nhưng mà, Đường Táo, tựa như con phải đi học, má mi cũng phải đi làm. Chúng ta chỉ có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể thả lỏng được."
Đường Táo nghe xong, ngẩng đầu nhìn cô, trên mặt nó không có bất luận cảm xúc bất mãn không cao hứng cảm xúc nào, hỏi: "Con phải đến chỗ dì Tần sao?"
Đường Dĩ Tố gật gật đầu.
Đường Táo nếu có cảm xúc kịch liệt gì, Đường Dĩ Tố còn có thể căn cứ phản ứng của nó mà an ủi một chút, nhưng thằng bé lại cứ bình bình đạm đạm, Đường Dĩ Tố tức khắc có loại cảm giác không thể xuống tay.
Cô chỉ có thể đảm bảo nhiều lần với Đường Táo: "Chỉ đi mấy tháng, chờ khi con khai giảng má mi sẽ trở lại, hơn nữa khi công tác, chỉ cần có thời gian rảnh, chúng ta có thể video trò chuyện với nhau, bảo đảm mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mặt!"
Đường Táo ngoan ngoãn gật gật đầu.
"Vậy Tiểu Táo sẽ không giận má mi chứ?" Đường Dĩ Tố thật cẩn thận nhìn con trai.
Đường Táo lại lắc lắc đầu, thoạt nhìn tựa hồ rất nhanh đã tiếp nhận sự thật cô sẽ phải đi đóng phim.
Đường Dĩ Tố nhìn thằng bé thần sắc như thường, nhịn không được ở trong lòng nói thầm, chẳng lẽ trước đây nguyên thân thường xuyên đem Đường Táo gởi nuôi ở chỗ Tần Hoa, cho nên thằng bé đã quen rồi?
Thấy Đường Táo cũng chơi đồ chơi, xem TV như bình thường, Đường Dĩ Tố liền đứng dậy đi vào phòng bếp.
Linh tuyền đông lạnh này từ Đường Dĩ Tố xuyên qua đến giờ, hai mẹ con mỗi ngày hoặc nhiều hoặc ít đều có uống một ít.
Lúc đầu thân thể Đường Dĩ Tố phản ứng rất mạnh, người đầy ô trọc, sau đó tạp chất trong cơ thể mới dần dần bị thanh lọc.
Sau khi dần dần không còn tạp chất bài xuất ra, mỗi ngày cô cũng uống như uống nước, trừ làn da càng ngày càng mềm mịn xinh đẹp ra, cũng không có cảm giác đặc thù gì.
Bí mật của ngọc bội, từ đầu chí cuối chỉ có một mình Đường Dĩ Tố biết. Hiện giờ cô phải ở chỗ quay phim vài tháng, Đường Táo không ở bên cạnh, Đường Dĩ Tố lại không có phương tiện đem việc này nói cho Tần Hoa, cho nên cô định mỗi ngày tranh thủ thời gian, làm ra nhiều linh tuyền đông lạnh, để thành từng khối bỏ vào ngăn đông.
Đường Dĩ Tố là người trưởng thành, sau khi trừ đi tạp chất trên người uống ít một chút cũng không sao, nhưng Đường Táo còn phải lớn lên, Đường Dĩ Tố còn muốn thằng bé khỏe mạnh cao lớn, tốt nhất có thể giống như Lục Châu, vai rộng eo thon, hết thảy đều gãi đúng chỗ ngứa.
Linh tuyền đông lạnh sau khi bị đông lại thoạt nhìn cũng như những cục đá bình thường, Đường Dĩ Tố dự định làm đủ cho một kỳ nghỉ hè, sau đó giao cho Tần Hoa, về sau mỗi đêm khi Đường Táo uống sữa bò, ném một cục đá nhỏ vào là xong.
Thời gian ngọc bội ""ói"" ra linh tuyền đông lạnh dài ngắn không đồng nhất.
Hôm nay Đường Dĩ Tố suốt đợi một tiếng rưỡi mới thấy nó xuất hiện.
Trong lúc chờ đợi, cô cũng không lãng phí thời gian, một bên xem xét tư liệu, tiếp tục cố gắng quen thuộc thế giới này, một bên thuận tay rà quét tin tức giải trí của hôm nay.
Những phóng viên giải trí quả nhiên mau lẹ, chuyện xảy ra mới chiều nay ở quán cà phê, vậy mà đêm nay đã có bài đưa tin.
Chẳng qua sau khi click vào, Đường Dĩ Tố lại phát hiện, phóng viên tuy rằng có up hình chụp trong quán cà phê, nhưng tất cả đều là ở cự ly xa, mơ mơ hồ hồ thấy không rõ bóng người, hơn nữa còn đánh mosaic rậm rạp, nếu không phải bên cạnh dùng chữ để chú thích, căn bản nhận không ra người trong hình.
Hơn nữa, buổi chiều trong quán cà phê, rõ ràng là Bành Hiểu Vũ cùng Hàn Thu Nhã hẹn hò bị paparazzi bắt gặp, nhưng giờ phút này, trong tin tức, lại chỉ đề ra tên của Bành Hiểu Vũ, Hàn Thu Nhã lại thay bằng ""cô gái thần bí"", cũng không công khai thân phận bọn họ.
Không chỉ vậy, ngay phía trên tin tức của Bành Hiểu Vũ, ngay sau đó chính là tin bát quái của Lục Châu cùng Đường Dĩ Tố.
Vừa thấy dấu mosaic, liền biết là cùng một phòng làm việc tuyên bố ra.
Đồng dạng mơ hồ ảnh chụp, cũng thấy không rõ người, còn có tri kỷ chú thích, chẳng qua nam chủ nhân đổi làm Lục Châu. Đường Dĩ Tố cũng đồng dạng không xuất hiện trong bài viết, đãi ngộ giống như Hàn Thu Nhã, cũng được gọi là ""cô gái thần bí"".
Cái tin tức bát quái hàm hồ này cũng đẩy ra hai cực phản ứng. Hiện giờ ở giới giải trí, người ta theo đuổi thời đại kinh bạo, loại mơ mơ hồ hồ này căn bản vô pháp thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người qua đường.
Vì vậy tất cả những tin tức đứng dưới hai tin tức này đều không người hỏi thăm, căn bản không ai cảm thấy hứng thú.
Nghĩ đến xung đột phát sinh vào buổi chiều trong quán cà phê, Đường Dĩ Tố chỉ cảm thấy có vài phần không thích hợp, nhưng lại không thể nói ra có vấn đề ở đâu.
Tuy rằng cô cũng nghe được nội dung đám paparazzi nói chuyện với nhau, cũng thấy được Bành Hiểu Vũ cùng Hàn Thu Nhã, nhưng kế tiếp Đường Dĩ Tố cũng không chú ý được gì nhiều, cô chẳng thể nào xác minh liệu hai người kia rốt cuộc có gian tình hay không.
Nhìn bài viết của phóng viên rõ ràng đã thủ hạ lưu tình, nghĩ đến mối quan hệ giữa mình cùng Lục Châu, người ngoài thì thấy cũng là hẹn hò, nhưng chỉ có bọn họ mới biết, giữa hai người kỳ thật cũng không có quan hệ thân mật như vậy.
Dù sao việc xảy ra hôm nay đối với cô cũng không có ảnh hưởng gì, Đường Dĩ Tố tuy rằng nghi hoặc, nhưng cũng lười miệt mài theo đuổi, sau khi xem xong thì tắt màn hình điện thoại, tiếp tục chăm sóc mớ linh tuyền đông lạnh của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.