Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 86

Đường Miên

13/04/2018

"Dụ Ninh!" Ngô Chí thấy Dụ Ninh trước, sự rối rắm trên mặc nhanh chóng được thay bằng nụ cười:” Không ngờ chúng ta còn có thể gặp lại.”

Dụ Ninh gật đầu nhìn về phía hắn, cô cũng không ngờ tên này không chết ở vòng đầu tiên kia, cũng không tin được là hắn có thể vượt qua các vòng để đến tận đây.

Mặc dù giao tình giữa hai người không sâu, nhưng trong hoàn cảnh xa lạ này, Ngô Chí thấy cô như tìm thấy tổ chức, anh ta lập tức ngồi bên cạnh Dụ Ninh:” Cô cũng nghĩ nên chọn đáp án này sao?”

Sự mạnh mẽ của Dụ Ninh đã khắc sâu vào trong trí nhớ của Ngô Chí, vậy nên, khi phát hiện hai người đều có đáp án giống nhau, anh ta nhẹ nhõm hẳn.

"Tên thật của Dụ tiểu thư cũng thật dễ nghe.” Trần Tam đột nhiên xen vào, giọng nói nhẹ nhàng, thuận tiện lên tiếng chào hỏi với Ngô Chí luôn.

Ánh mắt Dụ Ninh dạo quanh đám người một vòng, không thấy số 48, cô đột nhiên có dự cảm không tốt cho lắm. trực giác nói cho Dụ Ninh biết, số 48 phát hiện điều gì đó, điều gì giúp cô ta có năng lực vượt qua vòng chơi này.

Sau nửa giờ, thanh âm của hệ thống xuất hiện lần nữa 【 người chơi có thể lựa chọn sửa đổi đáp án, cso người chơi nào lựa chọn sửa đổi hay không?】

Hệ thống vừa nói vậy, rất nhiều người liền lộ ra vẻ mặt dao động, lần này, Dụ Ninh chọn “Đúng”, không ít người cảm thấy khả năng hai người quen nhau cùng tiến vào trò chơi là không cao, nên số người chọn “ Đúng” chỉ có 38 người.

Đến cuối cùng, có hai người lựa chọn sửa đổi.

Dụ Ninh vốn cũng muốn sửa, nhưng nghĩ đến quy luật mà bản thân mơ hồ cảm nhận được liền thôi, dù sao thì kết quả của việc bị đào thải cũng chỉ là trở về Tinh Không, không có phần thưởng mà thôi, cô cũng không chịu thiệt thòi gì.

Trước khi hệ thống công bố đáp án, Dụ Ninh nghiêng đầu, đột nhiên hỏi Ngô Chí:” Số của anh là bao nhiêu?”

Ngô Chí đang khẩn trương chờ kết quả, nghe được câu hỏi của cô, chân tay luống cuống nhìn đồng hồ:” Số 84.”

"Oh." Dụ Ninh gật đầu một.

【 chúc mừng 45 người chơi lựa chọn chính xác, mười phút nữa sẽ tiếp tục vấn đề thứ ba.】

Trong đại sảnh chỉ còn ba mươi sáu người, xem ra đã có chín người lựa chọn sửa đổi. có vẻ như người thông minh trong trò chơi này không ít, cô phải dùng hai lần chơi mới có thể hiểu được nguyên tắc, mà nhiều kẻ chỉ trải qua lần làm mẫu đầu là đã hiểu toàn bộ rồi.

"Sau khi sửa đáp án, nếu trả lời chính xác thì sẽ được thêm điểm không?” Dụ Ninh hỏi hệ thống.

【 Có. 】

Dụ Ninh gật đầu một, nhắm mắt bắt đầu phân tích quy luật trò chơi, nếu cô đoán không sai thì game này căn bản không căn cứ vào đúng sai, mà căn cứ vào số lượng người chọn đúng hay không để tiến hành đào thải.

Số 48 có thể coi là đầu mối lớn đối với cô, quy luật trò chơi có thể thấy rõ từ việc đánh số người chơi.

Số của Ngô Chí là 84, cho thấy số lượng người chơi phải từ 84 trở lên, lần này, chọn “Đúng “ có ba mươi tám người, “Không” có bốn mươi sáu người trở lên.

Mà lần đầu tiên làm mẫu, năm mươi tám người lựa chọn sai, nếu cô nghĩ không lầm thì logic trò chơi chính là bên nào chọn nhiều hơn, bên đó sẽ bị đào thải.

Bây giờ cô có hai phần điểm, có thể thí nghiệm suy nghĩ bản thân một chút.

Thua cũng sẽ không tổn thất cái gì, nghĩ vậy, đến vấn đề thứ ba, Dụ Ninh ung dung thoải mái hơn rất nhiều.



【 xin người chơi số 60 đưa ra một câu hỏi chỉ có thể trả lời đúng hay không.】

"Nếu bị loại bỏ trong trò chơi, sẽ chết thật sao?” Người đưa ra vấn đề là một người đàn ông, thanh âm khàn khàn thô thô, như thể tiếng giấy bóng bị vật thể bén nhọn cắt qua, làm người nghe không tự chủ được mà nổi hết cả da gà lên, chỉ nghe thôi cũng đã biết đây là một người khiến người khác phải chán ghét.

Hỏi cái vấn đề mà đến chính hắn cũng không thể xác định được câu trả lời, phỏng chừng tên này cũng đã phát hiện ra một điều gì đó về quy luật vận hành của game.

Dụ Ninh ngồi trong phòng nghỉ năm phút, sau đó chọn “Không”

Đến đại sảnh, ở đây đã có năm, sáu người, trong đó có cô gái 48, Trần Tam và một người đàn ông mặt sẹo với cơ thể khô gầy.

Nam nhân kia rất nhạy cảm, ánh mắt Dụ Ninh vừa dừng lại trên người hắn nhiều hơn một giây, hắn liền nhìn về phía cô.

Cười hướng Dụ Ninh, một nụ cười không mấy tốt đẹp, cộng thêm vết sẹo trên mặt hắn, quả thật là y hệt hiệu ứng phim kinh dị.

Không thay đổi vẻ mặt thu hồi tầm mắt, Dụ Ninh tìm một chỗ ngồi xuống, Trần Tam trao đổi vài câu với 48 liền đi về phía cô, thần thần bí bí nói:” Dụ tiểu thư đã biết quy luật trò chơi rồi chứ?”

Dụ Ninh ngước mắt lên nhìn hắn, cũng không nói có hay chưa.

Trần Tam thản nhiên cười một tiếng, mặt vẫn là vẻ đàng hoàng phúc hậu ấy, nụ cười tươi lại có mấy phần khôn khéo:” Lần đầu tiên nhìn thấy Dụ tiểu thư, tôi đã cảm thấy cô không phải người bình thường, không ngờ đầu óc cũng tốt như vậy.” ( You chắc đây là lời khen????)

Một hồi sau, người trong đại sảnh càng ngày càng nhiều, Dụ Ninh nhìn lướt qua người đàn ông khô gầy trong góc, sát khí đầy người, chẳng lẽ hắn muốn giết người?

"Có chuyện mau nói."

"Dụ tiểu thư biết công phu quyền cước chứ?"

Dụ Ninh đưa ánh mắt hoàn toàn nhìn về phía hắn:” Sao nhìn ra được?”

Trần Tam bị sự sắc bén kia làm sợ đến mức trái tim run lên:” Trước kia tôi từng tiếp xúc với mấy vị sư phụ biết võ, khí thế trên người Dụ tiểu thư rất giống bọn họ.”

Thì ra là bởi vậy mới cố ý đến gần mình, cô còn tưởng là do khuôn mặt cô trông có vẻ tương đối khôn khéo đấy. ( Chị atsm quá)

Dụ Ninh không trả lời vấn đề hắn quan tâm, như đã ngầm thừa nhận nó, cô hỏi cái khác:” Ông muốn hợp tác?”

Trần Tam xoa xoa đôi bàn tay, hạ thấp giọng:” Tất cả mọi người không phải kẻ ngu, người nào đã hiểu được quy luật trò chơi rồi thì chắc chắn sẽ không nguyện ý đến bên phía đông người......... “ Trần Tam làm một động tác bị cắt cổ.

"Tôi không muốn thắng, tôi chỉ muốn rời khỏi cái nơi tồi tàn này thật nhanh thật nhanh, vợ và con trai vẫn đang chờ tôi ở nhà!”

......

Trong thời gian ngắn, số người trong đại sảnh đã lên quá nửa. không biết có phải do nghĩ người chọn “KHông” sẽ không nhiều hay là theo bản năng không muốn thừa nhận kết cục của việc bị đào thải là cái chết nữa.

Lần này không gặp Ngô Chí, chắc hẳn anh ta đã chọn “ Đúng.” Ngay lúc Dụ Ninh nghĩ xem có nên thay đổi thành “Đúng “ hay không, âm thanh hệ thống vang lên, nửa giờ cứ vậy mà trôi qua.

【 có người chơi nào lựa chọn thay đổi hay không?】



Dụ Ninh nhìn lướt qua số 48, thấy cô ta thản nhiên đứng bên cạnh người đàn ông khô gầy, không có ý định thay đổi, bước chân dừng một chút, cũng không động đậy nữa.

Có ba mươi người trong đại sảnh, tám người lựa chọn thay đổi, ngay sau khi chọn xong, tám người này lập tức biến mất, ở đây chỉ còn hai mươi hai người.

Tính ra thì có 45 người đang chơi, bên “Không “ đã ít hơn bên “Đúng”, tuy nhien, không biết bên kia có người nào thay đổi lựa chọn hay không.

Lúc này người đàn ông khô gầy mở miệng, giọng nói thô lệ như tiếng cát đá ma sát sàn sạt, vừa nói đã gây ra sự chú ý của mọi người.

Âm thanh này rất đặc biệt, mọi người vừa nghe liền đoán ngay được ra đây là số 60.

"Người chọn đổi thành “Đúng “ có bao nhiêu?”

Dụ Ninh ngẩn người, cũng nhìn về phía màn hình đếm ngược, không biết hệ thống có trả lời vấn đề này không.

Không ngờ hệ thống không do dự trả lời: 【 bốn người. 】

Người đàn ông gầy nhom cười ha hả:” Vậy không phải chỉ cần giết bốn người.”

Bộ dáng của hắn vốn đã kinh khủng, còn nói như vậy, tất cả mọi người đều tin tưởng mà không hề nghi ngờ hắn nói được làm được, người chơi gần hắn rối rít chạy đi, chỉ mong bản thân không bị tên biến thái này để mắt tới.

"Tôi tôi...... Đổi...... Đổi." Một thanh niên bị người đàn ông quét mắt tới lạnh run, sợ hãi lên tiếng.

【 sau khi công bố số người sửa đổi thì không thể lựa chọn thay đổi nữa.】

Nhưng lời này của hệ thống chẳng khác nào như lời tuyên bản án tử cho thanh niên, nhìn người đàn ông đằng đằng sát khí càng ngày càng đến gần mình, hắn che đầu run lẩy bẩy:’’Đừng giết tôi, đừng giết tôi........”

Ngay khi người đàn ông mặt sẹo chỉ cách hắn vài bước, thanh niên đột nhiên xông sang một bên, trong tay nhiều lên một con dao găm, hướng về hướng Dụ Ninh, phóng tới.

Dụ Ninh nhìn chung quanh một chút, phát hiện cô và tràn tam chính là hai người gần với thanh niên này nhất, cũng không trách được bọn họ lại là người được chọn. nhìn chuôi dao kia cắm thẳng về phía mình, Dụ Ninh nhíu nhíu mày, Trần Tam mới khen cô lợi hại thì đã có người muốn đến để chứng minh rồi.

Dụ Ninh nghiêng người tránh thoát con dao, một chân đạp về phía ngực hắn.

Một cước này Dụ Ninh không hề giữ lại thực lực, bùm... một tiếng, thanh niên bay ra ngoài 3-4m, khóe miệng phun ra một vòi máu.

Dường như còn một hơi, vẻ mặt hắn dữ tợn nắm dao:” Tôi giếtcô ta, giết cô ta, tôi không phải chết……..”

Nam nhân gầy nhom cười với Dụ Ninh một, đạp chân vào người thanh niên:” Phụ nữ mày cũng ra tay được, thật đáng chết.”

Lúc này hệ thống đột nhiên thông báo: 【 Số người chọn “Đúng” là 25, còn hai phút để tuyên bố đáp án chính xác. 】

Màn ảnh chợt lóe, xuất hiện hai phút đếm ngược.

Lúc sau, số 60 lại chọn ba người đàn ông rụt rè khác để giết, sau đó, hệ thống truyền đến âm thanh chúc mừng.

【 chúc mừng 22 người chơi đã trả lời chính xác, đào tahri nốt hai người chơi nữa là có thể tiến đến vòng cuối cùng, cầu mong nữ thần may mắn sẽ đến bên các bạn.】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook