Chương 17: CHĂM SÓC DA (* ̄∇ ̄*) (2)
uchainme
24/06/2016
Các tình yêu hết sức thông cảm, trời thì lạnh mà ta thì đi làm về muộn, hôm qua lại xì trét quá nên đi xem phim kinh dị một mình lấy cảm hứng cho cả nhà, cuối cùng được tẩm bổ bằng lẩu, hoa
và bánh của bọn bạn. Các nàng (+ chàng) hát chúc mừng sinh nhật ta đi,
hôm qua sinh nhật ta đó ) ( ̄ω ̄). Ta lại còn ngồi viết chap mới dành tặng cả nhà nè, sinh nhật mình phải đi tặng quà người khác, huhu ●︿●, nhưng
thôi kệ, ai bảo ta yêu mọi người cơ chứ!!!
***
Tiểu đệ đệ nhà ai đó bị năm thằng bóp cổ một thằng xong, thái độ hùng dũng thách thức không còn nữa mà ỉu xìu nằm xuống, thấy nàng ngồi trên bàn nháy mắt vẫy tay một cái, lại có biểu hiện phản bội. Khổ thân Gia Vũ, nuôi nó bao nhiêu năm mà nó toàn đem chàng đi bán độ, “Quân mất dạy!!!” – Gia Vũ thầm nhủ trong lòng, hấp tấp nhặt lại tiết khố định đóng bộ rồi mới tiến về phía nàng. Minh Minh thấy thế, chặn đứng đường rút quân của hắn:
– Khỏi mặc, chàng ra luôn đây.
Nhặt lên lại đặt xuống tiết khố, không có gì che chắn, hắn đành thả vạt áo xuống phía trước, đậy lại phần nhạy cảm đang cố ngóc đầu dậy, lầm lũi bước thật chậm đến phía Minh Minh. Nàng đang ngồi trên bàn, hông hơi ưỡn về phía trước, đưa mắt thách thức nhìn hắn đầy nguy hiểm. Tiểu Vũ đánh hơi được mùi gian xảo rình rập, nhưng không cách nào ngăn chặn nó. Lẳng lặng ngồi trước đôn, hắn vén nhẹ vườn hoa của nàng ra, dung dịch dạng bột với sữa để một lúc đã khô quánh lại, nhưng dịch thủy của Minh Minh đã lấp lánh tràn đầy. Hắn liếm môi khô khốc, nhẹ nhàng lấy khăn ướt thấm lên từng vùng từng vùng, lau bớt đi bột đắp, rồi lấy bình sữa nhỏ, rót thật nhẹ thật nhẹ lên hạt đậu của công chúa. Dòng sữa nhỏ men thành dòng, chảy xuống dòng sông ẩm ướt, đi đến đâu, Minh Minh run rẩy đến đấy. Gia Vũ hứng lấy ở cuối sông, nhẹ nhàng vuốt từ đầu nguồn trở xuống, thật chậm, thật chậm.
Ngón tay chàng thô ráp do tập võ lại khiến Minh Minh bị kích thích vô cùng, nàng khẽ ưỡn lên, muốn hắn di đi di lại nơi đó. Tiểu Vũ khẽ tách vườn hoa của nàng ra, vuốt mạnh vào 2 bên khe suối, Minh Minh bắt đầu thở dốc, hắn đưa 2 ngón tay vuốt dọc từ trên xuống, nàng giật nảy mình, mắt nhìn hắn ẩm ướt. Tiểu đệ đệ nhà hắn không biết đã ngóc đầu lên từ lúc nào, quyết định quật khởi. Gia Vũ nhìn hạt đậu nhỏ đã vươn cao, lấy thêm một chút sữa khẽ lay nhẹ nó, vừa lay vừa xoay vừa ấn. Các ngón chân Minh Minh quíu lại, nàng muốn hắn, muốn hắn là của nàng, muốn hắn lúc nào cũng chỉ nhìn nàng với ánh mắt như thế, tôn thờ, yêu quý, không cách nào xa rời. Tiểu Vũ mặt lấm tấm mồ hôi, thấy nàng run rẩy lại càng xoay mạnh hơn, nhẹ giọng:
– Công chúa, người thả lỏng người ra.
Minh Minh thấy đầu óc chân tay cứng đờ, nghe giọng của chàng mới dần dần thả lỏng, vươn người lên mút lấy đôi môi đang nhấp nháy của hắn, giọng gấp gáp:
– Ta muốn….a…a…m..u..ố….n mạnh…. hơn nữa!!!
Tiểu Vũ nóng ran cả người, tay tăng tốc độ, một tay vừa xoay vừa ấn hạt đậu của nàng, một tay vuốt ve dọc ngang bên dưới, quết ra quết vào sương sa của nàng. Minh Minh vừa mút vừa thở dốc, cả người co giật hét lên thất thanh. Tiểu Vũ vẫn không hề ngừng lại, nàng cắn dập cả môi hắn, hắn thấy máu nóng dồn thẳng vào đệ đệ, đệ đệ vươn mình co giật, ngón tay hắn cũng run rẩy nhưng không hề ngừng lại. Minh Minh lên đến đỉnh, cả người không chống đỡ đc, dựa hẳn vào hắn.
***
Tiểu đệ đệ nhà ai đó bị năm thằng bóp cổ một thằng xong, thái độ hùng dũng thách thức không còn nữa mà ỉu xìu nằm xuống, thấy nàng ngồi trên bàn nháy mắt vẫy tay một cái, lại có biểu hiện phản bội. Khổ thân Gia Vũ, nuôi nó bao nhiêu năm mà nó toàn đem chàng đi bán độ, “Quân mất dạy!!!” – Gia Vũ thầm nhủ trong lòng, hấp tấp nhặt lại tiết khố định đóng bộ rồi mới tiến về phía nàng. Minh Minh thấy thế, chặn đứng đường rút quân của hắn:
– Khỏi mặc, chàng ra luôn đây.
Nhặt lên lại đặt xuống tiết khố, không có gì che chắn, hắn đành thả vạt áo xuống phía trước, đậy lại phần nhạy cảm đang cố ngóc đầu dậy, lầm lũi bước thật chậm đến phía Minh Minh. Nàng đang ngồi trên bàn, hông hơi ưỡn về phía trước, đưa mắt thách thức nhìn hắn đầy nguy hiểm. Tiểu Vũ đánh hơi được mùi gian xảo rình rập, nhưng không cách nào ngăn chặn nó. Lẳng lặng ngồi trước đôn, hắn vén nhẹ vườn hoa của nàng ra, dung dịch dạng bột với sữa để một lúc đã khô quánh lại, nhưng dịch thủy của Minh Minh đã lấp lánh tràn đầy. Hắn liếm môi khô khốc, nhẹ nhàng lấy khăn ướt thấm lên từng vùng từng vùng, lau bớt đi bột đắp, rồi lấy bình sữa nhỏ, rót thật nhẹ thật nhẹ lên hạt đậu của công chúa. Dòng sữa nhỏ men thành dòng, chảy xuống dòng sông ẩm ướt, đi đến đâu, Minh Minh run rẩy đến đấy. Gia Vũ hứng lấy ở cuối sông, nhẹ nhàng vuốt từ đầu nguồn trở xuống, thật chậm, thật chậm.
Ngón tay chàng thô ráp do tập võ lại khiến Minh Minh bị kích thích vô cùng, nàng khẽ ưỡn lên, muốn hắn di đi di lại nơi đó. Tiểu Vũ khẽ tách vườn hoa của nàng ra, vuốt mạnh vào 2 bên khe suối, Minh Minh bắt đầu thở dốc, hắn đưa 2 ngón tay vuốt dọc từ trên xuống, nàng giật nảy mình, mắt nhìn hắn ẩm ướt. Tiểu đệ đệ nhà hắn không biết đã ngóc đầu lên từ lúc nào, quyết định quật khởi. Gia Vũ nhìn hạt đậu nhỏ đã vươn cao, lấy thêm một chút sữa khẽ lay nhẹ nó, vừa lay vừa xoay vừa ấn. Các ngón chân Minh Minh quíu lại, nàng muốn hắn, muốn hắn là của nàng, muốn hắn lúc nào cũng chỉ nhìn nàng với ánh mắt như thế, tôn thờ, yêu quý, không cách nào xa rời. Tiểu Vũ mặt lấm tấm mồ hôi, thấy nàng run rẩy lại càng xoay mạnh hơn, nhẹ giọng:
– Công chúa, người thả lỏng người ra.
Minh Minh thấy đầu óc chân tay cứng đờ, nghe giọng của chàng mới dần dần thả lỏng, vươn người lên mút lấy đôi môi đang nhấp nháy của hắn, giọng gấp gáp:
– Ta muốn….a…a…m..u..ố….n mạnh…. hơn nữa!!!
Tiểu Vũ nóng ran cả người, tay tăng tốc độ, một tay vừa xoay vừa ấn hạt đậu của nàng, một tay vuốt ve dọc ngang bên dưới, quết ra quết vào sương sa của nàng. Minh Minh vừa mút vừa thở dốc, cả người co giật hét lên thất thanh. Tiểu Vũ vẫn không hề ngừng lại, nàng cắn dập cả môi hắn, hắn thấy máu nóng dồn thẳng vào đệ đệ, đệ đệ vươn mình co giật, ngón tay hắn cũng run rẩy nhưng không hề ngừng lại. Minh Minh lên đến đỉnh, cả người không chống đỡ đc, dựa hẳn vào hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.