Công Chúa Đanh Đá Và Tiểu Thư Thủ Đoạn
Chương 3
Shiho Miyano
01/07/2015
Chương 3
Kítttt…Một chiếc siêu xe Bugatti Veyron Super Sport đỗ lại bên đường gần vỉa hè nơi cô đang bước đi.
- Này ngốc! – Hiếu gọi. Nhận ra tiếng thằng bạn, Chi quay lại cười và dừng chân không bước,
Hiếu chạy đến.
- Cuối cùng cũng có cứu tinh rồi! Giờ tôi gửi vali lên xe cậu chờ tan học cho tôi xin lại hen do sáng
dậy trễ. Giờ cũng đến trường thôi! – Chi liến thoắng nói liên hồi không kịp để Hiếu hỏi thăm.
- Ờ ờ vậy giờ lên xe tôi đưa cô nương đến trường nghe! – Hiếu đề nghị
- Ngu sao mà từ chối? – Chi toe toét cười rồi chạy ra nhảy vô siêu xe ở ghế sau, còn Hiếu ngồi
cạnh ghế lái phía trước. Chỉ 15 phút sau, chiếc xe đã ngừng lăn bánh, đỗ trước cánh cổng to đùng của trường SM.
- Vậy giờ cậu vào trường trước đi, tôi đi cất xe! – Hiếu nói khi Chi vừa bước xuống khỏi xe.
- Uk tạm biệt hẹn gặp lại nha! Cảm ơn cậu nhìu nhìu lắm! – Chi cười dịu dàng, vẫy tay tinh nghịch
nói. Hiếu cũng cười và vẫy tay chào lại. Chi quay người bước vào trong. Nhan sắc của cô không phải xếp hàng top nhưng cũng đủ để đi đến đâu mọi người nhìn đến đó. Chi tung tăng nhảy chân sáo tiến vào trường, định sẽ đi đến phòng gặp hiệu trưởng để nhận lớp vì hôm nay là ngày đầu tiên vào đây của cô. Vì mải suy nghĩ và chạy nhanh cùng với cái sức lực ngang với trâu điên bò mộng mà Chi đâm phải một tên con trai nào đó làm cả cô và hắn ngã sõng soài ra nền. Hình như tên đó là một người có tiếng trong trường(theo Chi nghĩ thì chưa chắc đã là hotboy) nên tất cả mọi người xung quanh đều nhìn lại và cứ xì xào rì rầm xì xà xì xồ cái gì đó.
“ Bực mình quá đi” – Chi bực mình lẩm bẩm khi « thiên hạ » cứ nhìn chằm chằm vào cái cảnh rất đỗi bình thường này. Chi lồm cồm bò dậy, chàng trai kia thì chỉ ngã nhẹ và may có cô bạn gái đi bên cạnh đỡ dậy.
- Anh yêu à! Không sao chứ anh? – cô gái đó lo lắng hỏi tên con trai.
- Anh không sao! – chàng trai đó nhẹ nhàng đáp lại nhưng với một chất giọng lạnh lùng không
kém gì ở Nam Cực là mấy. Tên đó vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Chi với ánh mắt sắc lạnh trong khi cô vẫn thản nhiên phủi chân tay. Có lẽ tên đó đang tức giận.
- Con nhỏ ngu ngốc kia! Đâm vào bạn trai tao mà không biết mở miệng xin lỗi hả? – đứa con gái
đó chanh chua quát. Đứa con gái đó mặc áo buộc ngang bụng khoe rốn và váy bó màu đen ngang đùi.
- Bạn trai mày? – Chi ngẩng đầu lên, hơi ngỡ ngàng và hỏi lại bằng 1 giọng hết sức coi thường và
ngây ngô.
- Chứ mày nghĩ sao? – đứa con gái đó hách dịch nói.
- Tao lại tưởng cave và trai bao chứ? Ăn mặc thiếu vải, đúng là không có văn hóa! – Chi cười khẩy
một cách khinh bỉ.
- Này…này gì chứ? Thả tôi xuống nhanh! – Chi đột nhiên bị đứa con trai đó túm cổ áo nhấc bổng
lên không trung, bàn tay hắn siết chặt cổ áo cô như muốn nghẹt thở, cô hơi bất ngờ, kêu lên.
- Cô…vừa nói ai là cave với…? Cô dám đụng vào danh dự của bạn gái tôi hả? – tên con trai đó – 1
hotboy đứng đầu trường SM nổi tiếng lạnh lùng và bảo vệ bạn gái một cách quá thể, đang tức giận hỏi tôi Chi. Hắn mặc bộ áo sơ mi trắng dài tay và thắt calavat, bên ngoài khác bộ áo ghile và đi giày da của Ý.
- Mù hả tôi đụng anh chứ đụng nó hồi nào? – Chi oai vệ khoanh tay lơ lửng trên không trung, chọc
tức cặp đôi hống hách này.
- Mày là con cái nhà ai mà ăn nói to gan vậy hả? Mày có biết đang đụng vào thiếu gia của tập đoàn
T&D đứng thứ hai thế giới không? Mày đang chán sống rồi đó đồ ăn mặc quê mùa! – cô gái đó chảnh chọe nói, giọng rất chi là tự tin.
- Mày đang dọa tao hả? Mà tao quê mùa nhưng ăn mặc vẫn đầy đủ chứ đâu có rách rưới thiếu vải
như mày? – Chi bĩu môi nói kênh lại.
- Mày…mày dám nói tao vậy hả? Mày có biết tao là đại tiểu thư của tập đoàn X&Y đứng hàng đầu
châu Á không hả con ranh? – cô gái đó vênh vênh tự đắc, bắt đầu khoe khoang.
“ Hừ! Nguyễn Hoàng Linh Nhi đây sao? ” – Chi nghĩ thầm. Thật không ngờ cũng có ngày cô được tái ngộ với đứa em gái trong hoàn cảnh này. Nó bây giờ cũng không khác xưa là mấy, ăn chơi đua đòi, tính tình giả nai nhưng vẫn hách dịch, nay lại kiếm được một tên bạn trai, không biết nên nói là thông minh quá hóa ngu hay gì nữa mà lại đi yêu con bé này hết mực đến nỗi dám đụng chạm vào cô nữa. Chi nhếch môi và nghĩ không nên để lộ thân phận ngay, chợt nảy ra một sáng kiến, tiếp tục « đổ dầu vào lửa » :
- Hóa ra là con nhãi ranh nghèo rớt mồng tơi mà cũng đòi khoe của! – Chi khinh thường, xì một
tiếng rõ dài.
- Cô…! – tên con trai tức giận, siết chặt tay ngang với chuyển sang bóp cổ cô, như chờ đúng điều
gì đó xuất hiện, bỗng nhiên Chi ho sặc sụa, có một dòng máu chảy ra từ khóe miệng cô, hai mắt long sòng sọc rồi rớt hai con người ra ngoài, đôi mắt nhắm lịm.
- ÁAAAAAAAAAAAA! – đám học sinh quanh đó thấy cảnh tượng máu me khiếp đảm lại tưởng
Chi chết nên gào thét ầm ĩ cả lên, tên con trai thấy vậy thì hốt hoảng, vứt cô một cách mạnh bạo xuống đất làm chân cô bị xây xát mạnh chảy máu, hắn cùng cô bạn gái – em gái Chi bỏ đi.
Chi từ từ đứng dậy, nhếch mép cười nguy hiểm sau khi hai con người kia bỏ đi làm bọn học sinh quanh đó tưởng xác chết sống dậy, bỏ chạy toán loạn, chỉ sau 3s, sân trường đã không còn một bóng người.
- Ha ha ha ha…! – Chi khoái chí cười nắc nẻ.
- Này ngốc! Chuyện gì xảy ra vậy hả? – Hiếu chạy lại từ phía nhà xe, có vẻ như cậu chưa biết
chuyện gì xảy ra, thấy khóe miệng với đầu gối của cô bị chảy máu thấm qua cả quần thì lo lắng hỏi.
- À không có gì đâu! Máu giả ý mà! – Chi vẫn không ngừng cười và cười, lấy tay quệt máu giả trên
miệng.
- Còn chân thì…! – Hiếu chỉ xuống.
- Haizzz…! Đúng là xui xẻo mà! Cậu dìu mình xuống phòng y tế nhe! Đau quá! – Chi nhăn mặt,
không cười nữa, có vẻ máu chảy khá nhiều.
- Để mình…! – nói rồi Hiếu nhấc bổng Chi lên và đi nhanh đến phòng y tế. Cô cũng chẳng thèm
màng tâm, muốn bế thì bế, muốn ôm thì ôm. Cái mà cô quan tâm nhất bây giờ là cuộc đối đầu thú vị giữa mình và con em gái không đội trời chung đó. Và cô muốn biết cái tên công tử thiếu gia gì đó của T&D bị vấn đề gì về não mà lại đi cặp kè với con bé này.
Đến phòng y tế…
- Cô à! Bạn em bị ngã xây xát chảy máu chân! – Hiếu nói với cô ở phòng y tế.
- Oh thiếu gia có cô bạn xinh xắn quá! Để tôi xem cho! – trong trường này các cán bộ nhân viên ai
mà không biết thiếu gia Trung Hiếu – chủ của ngôi trường này chứ.
- Dạ cảm ơn cô! – Chi cười đáp lại.
Sau 10 phút lau rửa và băng bó lại nơi đầu gối, Hiếu dìu cô tới phòng hiệu trưởng. Phòng hiệu trưởng ở sâu trong của ngôi trường rộng lớn này. Hôm nay là ngày đầu tiên Chi đến trường nhưng không ngạc nhiên mấy vì cái trường này vẫn còn nhỏ so với căn nhà khi cô sống bên Pháp. Trường này không quy định rõ ràng đồng phục nên hôm nay Chi mặc áo sơ mi trắng bẻ cổ xắn ống tay chỉnh tề và quần kaki ống đứng cùng đôi giày sandal đen đơn giản. Hiếu thì mặc áo sơ mi xanh thắt calavat và quần jeans nam cùng đôi dày da của Ý rất xịn.
- Chào thầy ạ! – Chi lên tiếng khi bước vào phòng hiệu trưởng, thầy hiệu trưởng là một người
trung niên trông rất tri thức và hiền từ.
- Ồ chào đại thiếu gia! Em là học sinh mới hả? Chân bị sao vậy? – thầy Việt gật nhẹ đầu chào Hiếu
rồi quay qua hỏi Chi.
- Đây chính là trường hợp cô học sinh đạt 100/100 điểm thi Lí với Toán mà thầy rất thán phục đó
thôi! – Hiếu trả lời thay.
- Ồ thì ra là em đây! Em sẽ học lớp 11A1 cùng lớp với thiếu gia Trung Hiếu đây!
- Dạ vâng cảm ơn thầy ạ! Tụi em xin phép! – Chi nói và quay đi cùng với Hiếu.
- Rốt cục là vừa nãy cậu bị làm sao mà chảy máu vậy hả? Còn bày đặt ảo thuật này nọ nữa chứ! –
Hiếu cằn nhằn
- Hôm nay cậu có bị chạm dây không mà ra vẻ người lớn quá vậy? Im đi cho tớ nghỉ! – Chi than
thở.
- Cậu…! – Hiếu không thể nói thêm gì nữa, đành im lặng.
Cuối cùng hai người cũng tới được lớp học trên tận tầng 9 của tòa nhà cao nhất khu lớp 11 chuyên. Cả hai đi vào trong con mắt ngưỡng mộ có, ganh ghét có nhưng đa số là khâm phục và ngạc nhiên. Khâm phục ở đây là cô chính là cô gái vừa nãy dám mạnh miệng chọc vào đại thiếu gia lạnh lùng nào đó nổi tiếng của trường, còn ngạc nhiên là do tưởng Chi chết rồi T_T. Ngưỡng mộ ở đây là mấy cô bạn gái hâm mộ vẻ đẹp giai của Trung Hiếu và ganh ghét tị nạnh vì Chi được anh chàng hotboy mới xuất hiện dìu đi với cử chỉ và thái độ hết sức gần gũi. Chi từ từ đi vào và ngồi tạm vào chiếc ghế trống ở bàn cuối dãy giữa, cạnh một cô bạn gái.
- Chào bạn! Mình ngồi đây được không? – Chi lên tiếng làm quen.
- Uhm tùy bạn thôi! Chỗ này vẫn còn trống! – cô bạn đó mỉm cười thân thiện.
- Mình tên là Linh Chi, rất vui được làm quen với bạn! – Chi nói.
- Còn mình là Dương Diệu My, cũng rất vui được làm quen với bạn! Mình cũng thán phục bạn đó,
dám đụng chạm vô nhân vật lạnh lùng có tiếng của trường! – My nói nhỏ.
- À cái vụ vừa nãy đó hả? Mà hình như cái thằng cha đó nổi tiếng lắm sao? Nó là ai vậy? – Chi
cười khẩy, làm bộ không quan tâm lắm, hỏi.
- Bạn đó là Duy Thái, hotboy số 1 của trường này. Còn cô gái đi cùng là người yêu của bạn ấy học
lớp 10, tên là Hoàng Xuân Ý. Mình cũng mới chuyển trường đến nên không rõ lắm như nghe nói con nhỏ đó có nhiều phe cánh trong trường, nguy hiểm lắm! – My nói.
- Con nhỏ đó láo nhỉ? – Chi nhếch mép
- Nó là tiểu thư của X&Y. Thân thế chắc cũng chẳng phải dạng vừa! – My đồng tình.
- Bạn thì sao? – Chi tò mò hỏi.
- Là tiểu thư của tập đoàn A&D, mình mới từ Singapo về! – My giới thiệu.
- Ồ ra là cô chiêu của tập đoàn viễn thông đứng thứ tư trên thế giới, vậy thì sợ quái gì con nhỏ
Xuân Ý nào đó?
- Vậy bạn thì sao? – My hỏi cô.
- Cũng bình thường! Ba làm nông, còn mẹ CHẾT rồi! – Chi cố tình nhấn mạnh chữ chết như thể
muốn khẳng định điều gì đó không tồn tại.
- Bạn không sợ con nhỏ Xuân Ý sao? – My hỏi.
- Sợ qué gì con nhỏ đó? – Chi bĩu môi khinh thường.
- Bạn coi chừng…Thái học lớp này đấy. Bàn 2 góc trong cùng! – My ghé tai cô nói nhỏ như để ra
hiệu cảnh báo. Cô bình thản liếc mắt về phía đó thì bắt gặp ánh mắt sắc lạnh đang nhìn chằm chằm về phía mình và ngồi bên cạnh là anh bạn thân Hiếu đang ngồi đó miệng lưỡi liến thoắng nói gì đó. Nhưng vừa bắt gặp ánh nhìn coi thường của Chi thì Thái tức giận quay mặt đi chỗ khác. Chi cười nửa miệng, nghĩ: “Hiếu quen hắn à? Thú vị đây! Sắp có trò hay rồi!”.
Vào giờ, cô chủ nhiệm bước vào, có vẻ như cô Kiều Oanh đây từng là chủ nhiệm cho lớp này năm ngoái thì phải cho nên học sinh vẫn trò chuyện như pháo rang, không quan tâm tới sự xuất hiện của cô giáo.
RẦM! Cô Oanh gõ cây thước gỗ xuống bàn, tất cả học sinh giật bắn mình trở về tư thế ban đầu ngồi nghiêm túc. Lớp này là lớp chuyên Toán Lí Hóa đứng đầu khối lớp 11 nhưng ý thức thì vô cùng kém do trong lớp toàn các tiểu thư công tử cậy gia thế nhà mình với trí thông minh cực cao nên coi thường giáo viên là phải. Cô Oanh thì khá trẻ, nhìn bề ngoài chắc chỉ độ 25-26 là cùng, cô khá hiền và vui tính nhưng một khi để cô nổi giận thì coi như chết là cái chắc.
- Các em trật tự đi! Cô rất vui vì năm nay lại được chủ nhiệm các em. Và lớp chúng ta hôm nay sẽ
đón thêm 3 bạn mới. Mời các em lên đây giới thiệu về mình nào! – cô nhẹ nhàng nói. Vừa nghe nhắc đến là Hiếu, My và Chi bước lên bục giảng. Đầu tiên là Hiếu:
- Chào các bạn! Mình tên là Phạm Trung Hiếu, rất vui được làm quen! – Hiếu giới thiệu kèm theo
cái nháy mắt làm bọn con gái la ầm gào thét.
- Xin chào các bạn, mình tên là Dương Diệu My! Mong các bạn giúp đỡ mình! – cô bạn My của
chúng ta thật dịu hiền và xinh xắn trong bộ váy shirtdress màu hồng nhạt đính ren và đôi giày búp bê mày xanh dương, cô bạn còn khuyến mãi một nụ cười làm bọn con trai muốn xịt máu mũi.
- Còn mình là Nguyễn Hoàng Linh Chi! Rất vui được làm quen với các bạn! – Chi cười lí lắc và
làm những động tác dễ thương làm cả lớp phải ngất lên ngất xuống.
- Được rồi bây giờ các em cứ về chỗ ngồi đi đã! Lớp mình sẽ thử làm một bài kiểm tra để chia tổ
theo chuyên môn là tổ toán, tổ lí và tổ hóa sau đó cô sẽ xếp chỗ ngồi cụ thể sau! Bây giờ các em lấy giấy ra để cô phát đề nhé! – cô Oanh nói.
- Bạn chuyên về môn gì vậy Chi? – My ngồi cạnh, trong lúc chờ cô phát đề thì quay sang hỏi.
- Ừm mình thì cũng chẳng biết nữa nhưng mình thích Toán với Lí, còn Hóa thì dốt đặc luôn! – mặt
Chi méo xệch.
- Vậy hả còn mình thì giỏi Toán thôi! Nếu bọn mình vào tổ Toán thì ngồi cạnh nhau nha! – My đưa
ra ý kiến.
- Chắc chắn rồi! Làm bài tốt nha! – Chi nháy mắt cười toe.
Đề thi tổng hợp cả các kiến thức và bài tập của 3 môn Toán, Lí và Hóa. Mỗi môn có 5 câu hỏi và là 10 điểm, tổng điểm cả đề là 30. Nếu ai đạt 10 điểm của môn nào thì sẽ được xếp vào tổ đó, còn nếu được cả hai hay ba môn được 10 thì tùy chọn tổ mà ngồi. Bài này làm trong 120 phút. Với cái lớp toàn tiến sĩ giáo sư này thì các bài tập được giải quyết gọn lẹ rồi, ai cũng chỉ chăm chú làm câu hỏi của môn thuộc phần chuyên của mình, ai rảnh thì mới giải quyết hết đề của 3 môn. Chi hiện đã giải quyết ổn thỏa đề Lí với Toán nhưng cô muốn thử chinh phục môn Hóa xem sao. Nhưng trong đầu cô ả thì kiến thức Hóa rỗng tuếch, xem chừng là rất khó để đạt được dù chỉ là điểm 2 của môn này. Sau khi thu bài, Chi mới phát hiện ra một lỗi sai nhỏ trong bài kiểm tra Toán.
- Ôi không mình làm sai Toán rồi! – Chi nhăn nhó tiếc nuối.
- Thật sao? Tiếc quá! – My giọng buồn buồn.
- Giờ chỉ còn trông chờ vào Lí thôi! – Chi nói.
- Vậy là mình không chung tổ với bạn được sao? Buồn thật đó! Mình cũng làm hết Lí rồi nhưng
không biết có đạt điểm 10 không đây! Đề bài khá khó mà, nếu Lí mà mình được 10, nhất định mình sẽ qua ngồi với bạn.
- Uhm! – Chi gật đầu cái Rụp.
- Bây giờ cả lớp ngồi trật tự để cô chấm bài nhé! Các em có thể thảo luận để bầu ban cán sự cho
lớp một lát nữa! – cô Oanh nhắc nhở và ngồi chấm bài. Thế là bọn bạn trong lớp thi nhau xấn vào chỗ hai cô nương đây để tám chuyện làm quen, bọn con trai thì khen nức nở lên rồi còn xin số điện thoại, bọn con gái thì thán phục Chi hết mức vì dám đối đầu đấu khẩu với Thái. Lớp này con trai thì lịch sự, con gái thì nhã nhặn và tốt bụng, khá đoàn kết và không có khái niệm cho từ “ghen tuông” hay “giai đẹp” cho lắm nên nếu ai là hoa đã có chủ hoặc chủ đã mua hoa thì đối tượng lập tức được buông tha ngay cho nên ban đầu một số nhỏ hơi ganh tị với Chi khi cô được Hiếu dìu bước đi chỉ là cái nhìn ban đầu thôi chứ lớp này tốt bụng lắm, tuy nhiên có 1 vài nhân vật là không được như vậy.
Giờ ra chơi…
Chi chạy lại chỗ Hiếu đang nghe nhạc và xung quanh là một vài đám fans nữ.
- Làm bài thế nào? – cô hỏi.
- Cũng được! Chắc vào Toán chăng? – Hiếu nhún vai.
- Tớ cũng muốn vào tổ Toán với bạn tớ và cậu nhưng xem ra phải cuốn gói sang bên Lí rồi. Toán
bị sai một lỗi mà! – Chi xụ mặt ỉu xìu.
- Thì cậu vốn có duyên với Lí hơn mà! Với lại ai bảo cứ thích nhanh – nhảu – đoảng cơ! Chắc lại
muốn thử sức với Hóa cho nên mới cuống cả lên chứ gì??? Tui biết thừa mà! – Hiếu cười khẩy.
- Ăn nói vô tâm vậy hả thằng bạn đáng ghét??? – Chi chống nạnh, giả bộ nghiêm mặt.
- Uk! – Hiếu thản nhiên nói.
- Zaaa…! Mi đúng là đồ đáng ghét mà! À mà cậu quen cái tên Duy Thái gì đó hả? – Chi ghé tai
Hiếu hỏi nhỏ.
- Uk sao biết? Bạn từ nhỏ tất nhiên là phải quen! Thân là đằng khác ý! Nhưng mà sao biết và sao
hỏi vậy? – Hiếu nói.
- Đoán thế! Thấy hai người nói chuyện nên tò mò thôi! – Chi cố gắng ra vẻ tự nhiên nhất có thể để
trả lời như không có chuyện gì xảy ra.
- Này… - Hiếu gọi cô và kéo sát cô vào, ghé tai hỏi nhỏ - cậu đừng nói là thích hắn nhe! Hắn có
bạn gái rồi đó! – Hiếu tinh nghịch thông báo.
- Điên hả? Mắc mớ gì tui phải thích hắn chớ? Cái tên điên điên khùng khùng đấy có chó mới yêu!
– Chi tức giận, cố gắng nói nhỏ hết sức để tránh tai mắt thiên hạ, cốc vào đầu anh bạn thân một đấm rõ đau.
Hiếu lấy tay xoa đầu, cười nhăn nhở rồi bơ luôn cô, quay ra tiếp tục nói chuyện với fan girls.
_______________________vào giờ__________________
- Cô đã có kết quả bài kiểm tra! Bây giờ cô sẽ thông báo kết quả và sắp chỗ luôn! Tổ thằng bàn
giáo viên này là tổ lí, tổ giữa là toán và tổ ngoài cùng là hóa nhé. Cô đọc và các em ngồi theo thứ tự nhé! ……………Nguyễn Hoàng Linh Chi tổ Lí……Phạm Trung Hiếu tổ Toán…Dương Diệu My tổ Toán, Phạm Trung Thái tổ Lí……bây giờ còn bạn…đạt điểm 10 Lí và Hóa em muốn ngồi tổ nào? @#$!&(()*%$)*%@&^$.......bạn Hà Anh Vũ đạt tròn 30 điểm vậy em theo tổ nào? – cô Oanh dõng dạc đọc đọc và hỏi rồi chỉ chỉ loạn xạ. Hiếu ngồi với My, còn Thái ngồi ngay phía sau Chi.
- Vậy em theo Lí! – anh bạn tên Vũ đó lạnh lùng nói và tiến lại ngồi xuống cạnh Chi.
- Được rồi. Đề bài lần này khá khó, đặc biệt là môn Lí có 8 thành viên nhưng hầu hết đều được
9.75 và 9.5, như mọi năm thì bạn Vũ và bạn Thái đạt 10 tròn, nhưng năm nay lại có một đối thủ nữa cũng đạt 10 tròn, đó là bạn Linh Chi. Có vẻ 3 bạn ngang sức với nhau đó, xem ra bạn Thái và Vũ lại có 1 đối thủ nữa để cạnh tranh đấy! – cô Oanh mỉm cười thông báo, cả lớp thì vỗ tay rần rần để tán dương chị Chi nhà ta.
- Bạn giỏi thật đó Chi! – Vũ quay qua cười nhạt làm quen với cô làm cả lớp trố mắt nhìn hoàng tử
băng giá của lớp lần đầu nở nụ cười với một cô gái, dù chỉ là cười nhạt.
- Hihi cảm ơn Vũ nha mình bình thường thôi! Nếu cậu với cái bạn Thái nào đó mà đối đầu với
nhau mình nhất định sẽ ủng hộ cậu! – Chi cười rói, vỗ tay lên vai anh bạn làm cả lớp shock đợt 2 vì rất ít người dám chạm vào người của Vũ, Thái thì khỏi nói, tức đến nổ đầu vì là một hotboy của trường mà không ai quan tâm, đặc biệt là Chi còn không thèm nhìn anh một cái dù đang nhắc tới tên anh.(ai biểu có gấu rồi cơ??? Anh bạn Anh Vũ của chúng ta còn FA nên cũng được girls trú tâm mà)
- Bây giờ chúng ta có muốn chia lại cán bộ không? Năm ngoái thì Vũ là lớp trưởng, ……! – cô
giáo hỏi ý kiến cả lớp.
- Thôi giữ nguyên cũng được cô ạ! – cả lớp đồng thanh. Cô giáo mỉm cười. Cả lớp tan học được về
sớm.
- Ngốc! Bây giờ định ở đâu? – Hiếu chờ Chi và cả hai cùng hướng về phía nhà xe.
- Chắc là nhà trọ thôi! Còn phải xin việc nữa! – Chi nhún vai, đáp.
- Người như cậu thì làm được gì? – Hiếu cười khẩy.
- Hừ! Cậu quên tôi có tài nấu ăn à? Làm đầu bếp! – Chi nói.
- Uk ha! Mà sao cậu không về nhà tôi ở? Làm đầu bếp cho tôi đê! – Hiếu đề nghị.
- Thôi cưng ạ chị đâu có bị ngu? – Chi lè lưỡi lêu lêu Hiếu rồi tiến nhanh đến phía nhà xe.
trên tầng 2 ở tòa nhà gần đó…
- Con nhỏ đó tên? – Xuân Ý hỏi đứa con gái đứng bên cạnh.
- Hình như tên Chi, cũng không rõ lắm vì nó là học sinh mới! – đứa bạn của cô ta trả lời.
- Hừ! Ngày mai xử nó cho tao! – Xuân Ý kênh kiệu.
- Rõ! – đứa bạn gật đầu.
…hiện giờ Hiếu đang lái xe đi loanh quanh để giúp Chi tìm nhà trọ, miệng cậu không ngừng làu bàu:
- Bảo đến nhà tôi ở mà không nghe! Đúng là con ngốc mà!
- Thôi im mồm giùm đi còn nếu mi khó chịu vì ta làm mất thời gian của mi chứ giề? Vậy ta xuống
xe là ok hả? – Chi quát.
- Ờ giỏi thì xuống đi cho đi bộ luôn! – Hiếu thách thức.
- Stop quick please! – Chi giục.
Kítttttttttt! Chiếc siêu xe phanh gấp ngay bên vệ đường. Chi tức mình lôi hết vali chất xuống đường, đá cánh cửa ô tô rầm 1 cái, Hiếu biết cô đang giận thì chỉ biết tặc lưỡi lắc đầu, vô tình lái xe đi luôn. Tính cách Chi là vậy, lúc người lớn lúc trẻ con, lúc nhắng nhít lúc lạnh lùng, thật không biết thế nào mà lần. Chi thả mình vào dòng người tấp nập của buổi chiều. Đi được một quãng thì cô dừng lại trước tấm biển CHO THUÊ NHÀ với mấy căn trọ cũng khá vừa ý cô. Bước vào nhà chủ, cô gặp 1 bà đứng tuổi đang ngồi trên ghế sofa đọc báo. Thấy Chi bước vào thì ngẩng mặt lên, cười mỉm hỏi nhẹ nhàng:
- Cháu đến thuê nhà sao?
- Dạ vâng cháu là học sinh cấp 3 nên phiền bác cho cháu 1 căn hộ vừa túi ạ! – Chi lễ phép nói.
- Được rồi vậy cháu ở căn hộ số 3 trên lầu 2 đó! Giá rẻ có 200k/tháng thôi mà tiện nghi đầy đủ!
Chìa khóa đây! – bà chủ nhà đưa một chùm 3 chìa khóa cho Chi.
- Dạ cháu cảm ơn ạ! Cuối tháng cháu nộp tiền bác nhé! – Chi nói và bà chủ nhà gật đầu mỉm cười.
Sau khi cất đồ, cô lại cuốc bộ đến một nhà hàng lớn ở gần đó: Lucky Star Restaurant.
Với Chi, xin làm một chân đầu bếp ở đây không có gì là khó, chỉ cần giải thích hoàn cảnh và trổ tài mấy món ăn thôi là cô được nhận vào vô điều kiện với tiền lương cao ngất ngưởng:15 triệu/tháng và do phải đi học nên cô làm ka tối ở đây từ 7h đến 10h. Vì khá láu lỉnh và khôn lỏi nên tối đó Chi làm ở đấy, nhân lúc mọi người không để ý là vớ luôn 1 đĩa bò beefsteak với 1 cốc nước ép nho và ăn uống ngon lành. Sau đó cô đi bộ về nhà và lăn ra ngủ ngon để chuẩn bị cho một ngày mới.
Kítttt…Một chiếc siêu xe Bugatti Veyron Super Sport đỗ lại bên đường gần vỉa hè nơi cô đang bước đi.
- Này ngốc! – Hiếu gọi. Nhận ra tiếng thằng bạn, Chi quay lại cười và dừng chân không bước,
Hiếu chạy đến.
- Cuối cùng cũng có cứu tinh rồi! Giờ tôi gửi vali lên xe cậu chờ tan học cho tôi xin lại hen do sáng
dậy trễ. Giờ cũng đến trường thôi! – Chi liến thoắng nói liên hồi không kịp để Hiếu hỏi thăm.
- Ờ ờ vậy giờ lên xe tôi đưa cô nương đến trường nghe! – Hiếu đề nghị
- Ngu sao mà từ chối? – Chi toe toét cười rồi chạy ra nhảy vô siêu xe ở ghế sau, còn Hiếu ngồi
cạnh ghế lái phía trước. Chỉ 15 phút sau, chiếc xe đã ngừng lăn bánh, đỗ trước cánh cổng to đùng của trường SM.
- Vậy giờ cậu vào trường trước đi, tôi đi cất xe! – Hiếu nói khi Chi vừa bước xuống khỏi xe.
- Uk tạm biệt hẹn gặp lại nha! Cảm ơn cậu nhìu nhìu lắm! – Chi cười dịu dàng, vẫy tay tinh nghịch
nói. Hiếu cũng cười và vẫy tay chào lại. Chi quay người bước vào trong. Nhan sắc của cô không phải xếp hàng top nhưng cũng đủ để đi đến đâu mọi người nhìn đến đó. Chi tung tăng nhảy chân sáo tiến vào trường, định sẽ đi đến phòng gặp hiệu trưởng để nhận lớp vì hôm nay là ngày đầu tiên vào đây của cô. Vì mải suy nghĩ và chạy nhanh cùng với cái sức lực ngang với trâu điên bò mộng mà Chi đâm phải một tên con trai nào đó làm cả cô và hắn ngã sõng soài ra nền. Hình như tên đó là một người có tiếng trong trường(theo Chi nghĩ thì chưa chắc đã là hotboy) nên tất cả mọi người xung quanh đều nhìn lại và cứ xì xào rì rầm xì xà xì xồ cái gì đó.
“ Bực mình quá đi” – Chi bực mình lẩm bẩm khi « thiên hạ » cứ nhìn chằm chằm vào cái cảnh rất đỗi bình thường này. Chi lồm cồm bò dậy, chàng trai kia thì chỉ ngã nhẹ và may có cô bạn gái đi bên cạnh đỡ dậy.
- Anh yêu à! Không sao chứ anh? – cô gái đó lo lắng hỏi tên con trai.
- Anh không sao! – chàng trai đó nhẹ nhàng đáp lại nhưng với một chất giọng lạnh lùng không
kém gì ở Nam Cực là mấy. Tên đó vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Chi với ánh mắt sắc lạnh trong khi cô vẫn thản nhiên phủi chân tay. Có lẽ tên đó đang tức giận.
- Con nhỏ ngu ngốc kia! Đâm vào bạn trai tao mà không biết mở miệng xin lỗi hả? – đứa con gái
đó chanh chua quát. Đứa con gái đó mặc áo buộc ngang bụng khoe rốn và váy bó màu đen ngang đùi.
- Bạn trai mày? – Chi ngẩng đầu lên, hơi ngỡ ngàng và hỏi lại bằng 1 giọng hết sức coi thường và
ngây ngô.
- Chứ mày nghĩ sao? – đứa con gái đó hách dịch nói.
- Tao lại tưởng cave và trai bao chứ? Ăn mặc thiếu vải, đúng là không có văn hóa! – Chi cười khẩy
một cách khinh bỉ.
- Này…này gì chứ? Thả tôi xuống nhanh! – Chi đột nhiên bị đứa con trai đó túm cổ áo nhấc bổng
lên không trung, bàn tay hắn siết chặt cổ áo cô như muốn nghẹt thở, cô hơi bất ngờ, kêu lên.
- Cô…vừa nói ai là cave với…? Cô dám đụng vào danh dự của bạn gái tôi hả? – tên con trai đó – 1
hotboy đứng đầu trường SM nổi tiếng lạnh lùng và bảo vệ bạn gái một cách quá thể, đang tức giận hỏi tôi Chi. Hắn mặc bộ áo sơ mi trắng dài tay và thắt calavat, bên ngoài khác bộ áo ghile và đi giày da của Ý.
- Mù hả tôi đụng anh chứ đụng nó hồi nào? – Chi oai vệ khoanh tay lơ lửng trên không trung, chọc
tức cặp đôi hống hách này.
- Mày là con cái nhà ai mà ăn nói to gan vậy hả? Mày có biết đang đụng vào thiếu gia của tập đoàn
T&D đứng thứ hai thế giới không? Mày đang chán sống rồi đó đồ ăn mặc quê mùa! – cô gái đó chảnh chọe nói, giọng rất chi là tự tin.
- Mày đang dọa tao hả? Mà tao quê mùa nhưng ăn mặc vẫn đầy đủ chứ đâu có rách rưới thiếu vải
như mày? – Chi bĩu môi nói kênh lại.
- Mày…mày dám nói tao vậy hả? Mày có biết tao là đại tiểu thư của tập đoàn X&Y đứng hàng đầu
châu Á không hả con ranh? – cô gái đó vênh vênh tự đắc, bắt đầu khoe khoang.
“ Hừ! Nguyễn Hoàng Linh Nhi đây sao? ” – Chi nghĩ thầm. Thật không ngờ cũng có ngày cô được tái ngộ với đứa em gái trong hoàn cảnh này. Nó bây giờ cũng không khác xưa là mấy, ăn chơi đua đòi, tính tình giả nai nhưng vẫn hách dịch, nay lại kiếm được một tên bạn trai, không biết nên nói là thông minh quá hóa ngu hay gì nữa mà lại đi yêu con bé này hết mực đến nỗi dám đụng chạm vào cô nữa. Chi nhếch môi và nghĩ không nên để lộ thân phận ngay, chợt nảy ra một sáng kiến, tiếp tục « đổ dầu vào lửa » :
- Hóa ra là con nhãi ranh nghèo rớt mồng tơi mà cũng đòi khoe của! – Chi khinh thường, xì một
tiếng rõ dài.
- Cô…! – tên con trai tức giận, siết chặt tay ngang với chuyển sang bóp cổ cô, như chờ đúng điều
gì đó xuất hiện, bỗng nhiên Chi ho sặc sụa, có một dòng máu chảy ra từ khóe miệng cô, hai mắt long sòng sọc rồi rớt hai con người ra ngoài, đôi mắt nhắm lịm.
- ÁAAAAAAAAAAAA! – đám học sinh quanh đó thấy cảnh tượng máu me khiếp đảm lại tưởng
Chi chết nên gào thét ầm ĩ cả lên, tên con trai thấy vậy thì hốt hoảng, vứt cô một cách mạnh bạo xuống đất làm chân cô bị xây xát mạnh chảy máu, hắn cùng cô bạn gái – em gái Chi bỏ đi.
Chi từ từ đứng dậy, nhếch mép cười nguy hiểm sau khi hai con người kia bỏ đi làm bọn học sinh quanh đó tưởng xác chết sống dậy, bỏ chạy toán loạn, chỉ sau 3s, sân trường đã không còn một bóng người.
- Ha ha ha ha…! – Chi khoái chí cười nắc nẻ.
- Này ngốc! Chuyện gì xảy ra vậy hả? – Hiếu chạy lại từ phía nhà xe, có vẻ như cậu chưa biết
chuyện gì xảy ra, thấy khóe miệng với đầu gối của cô bị chảy máu thấm qua cả quần thì lo lắng hỏi.
- À không có gì đâu! Máu giả ý mà! – Chi vẫn không ngừng cười và cười, lấy tay quệt máu giả trên
miệng.
- Còn chân thì…! – Hiếu chỉ xuống.
- Haizzz…! Đúng là xui xẻo mà! Cậu dìu mình xuống phòng y tế nhe! Đau quá! – Chi nhăn mặt,
không cười nữa, có vẻ máu chảy khá nhiều.
- Để mình…! – nói rồi Hiếu nhấc bổng Chi lên và đi nhanh đến phòng y tế. Cô cũng chẳng thèm
màng tâm, muốn bế thì bế, muốn ôm thì ôm. Cái mà cô quan tâm nhất bây giờ là cuộc đối đầu thú vị giữa mình và con em gái không đội trời chung đó. Và cô muốn biết cái tên công tử thiếu gia gì đó của T&D bị vấn đề gì về não mà lại đi cặp kè với con bé này.
Đến phòng y tế…
- Cô à! Bạn em bị ngã xây xát chảy máu chân! – Hiếu nói với cô ở phòng y tế.
- Oh thiếu gia có cô bạn xinh xắn quá! Để tôi xem cho! – trong trường này các cán bộ nhân viên ai
mà không biết thiếu gia Trung Hiếu – chủ của ngôi trường này chứ.
- Dạ cảm ơn cô! – Chi cười đáp lại.
Sau 10 phút lau rửa và băng bó lại nơi đầu gối, Hiếu dìu cô tới phòng hiệu trưởng. Phòng hiệu trưởng ở sâu trong của ngôi trường rộng lớn này. Hôm nay là ngày đầu tiên Chi đến trường nhưng không ngạc nhiên mấy vì cái trường này vẫn còn nhỏ so với căn nhà khi cô sống bên Pháp. Trường này không quy định rõ ràng đồng phục nên hôm nay Chi mặc áo sơ mi trắng bẻ cổ xắn ống tay chỉnh tề và quần kaki ống đứng cùng đôi giày sandal đen đơn giản. Hiếu thì mặc áo sơ mi xanh thắt calavat và quần jeans nam cùng đôi dày da của Ý rất xịn.
- Chào thầy ạ! – Chi lên tiếng khi bước vào phòng hiệu trưởng, thầy hiệu trưởng là một người
trung niên trông rất tri thức và hiền từ.
- Ồ chào đại thiếu gia! Em là học sinh mới hả? Chân bị sao vậy? – thầy Việt gật nhẹ đầu chào Hiếu
rồi quay qua hỏi Chi.
- Đây chính là trường hợp cô học sinh đạt 100/100 điểm thi Lí với Toán mà thầy rất thán phục đó
thôi! – Hiếu trả lời thay.
- Ồ thì ra là em đây! Em sẽ học lớp 11A1 cùng lớp với thiếu gia Trung Hiếu đây!
- Dạ vâng cảm ơn thầy ạ! Tụi em xin phép! – Chi nói và quay đi cùng với Hiếu.
- Rốt cục là vừa nãy cậu bị làm sao mà chảy máu vậy hả? Còn bày đặt ảo thuật này nọ nữa chứ! –
Hiếu cằn nhằn
- Hôm nay cậu có bị chạm dây không mà ra vẻ người lớn quá vậy? Im đi cho tớ nghỉ! – Chi than
thở.
- Cậu…! – Hiếu không thể nói thêm gì nữa, đành im lặng.
Cuối cùng hai người cũng tới được lớp học trên tận tầng 9 của tòa nhà cao nhất khu lớp 11 chuyên. Cả hai đi vào trong con mắt ngưỡng mộ có, ganh ghét có nhưng đa số là khâm phục và ngạc nhiên. Khâm phục ở đây là cô chính là cô gái vừa nãy dám mạnh miệng chọc vào đại thiếu gia lạnh lùng nào đó nổi tiếng của trường, còn ngạc nhiên là do tưởng Chi chết rồi T_T. Ngưỡng mộ ở đây là mấy cô bạn gái hâm mộ vẻ đẹp giai của Trung Hiếu và ganh ghét tị nạnh vì Chi được anh chàng hotboy mới xuất hiện dìu đi với cử chỉ và thái độ hết sức gần gũi. Chi từ từ đi vào và ngồi tạm vào chiếc ghế trống ở bàn cuối dãy giữa, cạnh một cô bạn gái.
- Chào bạn! Mình ngồi đây được không? – Chi lên tiếng làm quen.
- Uhm tùy bạn thôi! Chỗ này vẫn còn trống! – cô bạn đó mỉm cười thân thiện.
- Mình tên là Linh Chi, rất vui được làm quen với bạn! – Chi nói.
- Còn mình là Dương Diệu My, cũng rất vui được làm quen với bạn! Mình cũng thán phục bạn đó,
dám đụng chạm vô nhân vật lạnh lùng có tiếng của trường! – My nói nhỏ.
- À cái vụ vừa nãy đó hả? Mà hình như cái thằng cha đó nổi tiếng lắm sao? Nó là ai vậy? – Chi
cười khẩy, làm bộ không quan tâm lắm, hỏi.
- Bạn đó là Duy Thái, hotboy số 1 của trường này. Còn cô gái đi cùng là người yêu của bạn ấy học
lớp 10, tên là Hoàng Xuân Ý. Mình cũng mới chuyển trường đến nên không rõ lắm như nghe nói con nhỏ đó có nhiều phe cánh trong trường, nguy hiểm lắm! – My nói.
- Con nhỏ đó láo nhỉ? – Chi nhếch mép
- Nó là tiểu thư của X&Y. Thân thế chắc cũng chẳng phải dạng vừa! – My đồng tình.
- Bạn thì sao? – Chi tò mò hỏi.
- Là tiểu thư của tập đoàn A&D, mình mới từ Singapo về! – My giới thiệu.
- Ồ ra là cô chiêu của tập đoàn viễn thông đứng thứ tư trên thế giới, vậy thì sợ quái gì con nhỏ
Xuân Ý nào đó?
- Vậy bạn thì sao? – My hỏi cô.
- Cũng bình thường! Ba làm nông, còn mẹ CHẾT rồi! – Chi cố tình nhấn mạnh chữ chết như thể
muốn khẳng định điều gì đó không tồn tại.
- Bạn không sợ con nhỏ Xuân Ý sao? – My hỏi.
- Sợ qué gì con nhỏ đó? – Chi bĩu môi khinh thường.
- Bạn coi chừng…Thái học lớp này đấy. Bàn 2 góc trong cùng! – My ghé tai cô nói nhỏ như để ra
hiệu cảnh báo. Cô bình thản liếc mắt về phía đó thì bắt gặp ánh mắt sắc lạnh đang nhìn chằm chằm về phía mình và ngồi bên cạnh là anh bạn thân Hiếu đang ngồi đó miệng lưỡi liến thoắng nói gì đó. Nhưng vừa bắt gặp ánh nhìn coi thường của Chi thì Thái tức giận quay mặt đi chỗ khác. Chi cười nửa miệng, nghĩ: “Hiếu quen hắn à? Thú vị đây! Sắp có trò hay rồi!”.
Vào giờ, cô chủ nhiệm bước vào, có vẻ như cô Kiều Oanh đây từng là chủ nhiệm cho lớp này năm ngoái thì phải cho nên học sinh vẫn trò chuyện như pháo rang, không quan tâm tới sự xuất hiện của cô giáo.
RẦM! Cô Oanh gõ cây thước gỗ xuống bàn, tất cả học sinh giật bắn mình trở về tư thế ban đầu ngồi nghiêm túc. Lớp này là lớp chuyên Toán Lí Hóa đứng đầu khối lớp 11 nhưng ý thức thì vô cùng kém do trong lớp toàn các tiểu thư công tử cậy gia thế nhà mình với trí thông minh cực cao nên coi thường giáo viên là phải. Cô Oanh thì khá trẻ, nhìn bề ngoài chắc chỉ độ 25-26 là cùng, cô khá hiền và vui tính nhưng một khi để cô nổi giận thì coi như chết là cái chắc.
- Các em trật tự đi! Cô rất vui vì năm nay lại được chủ nhiệm các em. Và lớp chúng ta hôm nay sẽ
đón thêm 3 bạn mới. Mời các em lên đây giới thiệu về mình nào! – cô nhẹ nhàng nói. Vừa nghe nhắc đến là Hiếu, My và Chi bước lên bục giảng. Đầu tiên là Hiếu:
- Chào các bạn! Mình tên là Phạm Trung Hiếu, rất vui được làm quen! – Hiếu giới thiệu kèm theo
cái nháy mắt làm bọn con gái la ầm gào thét.
- Xin chào các bạn, mình tên là Dương Diệu My! Mong các bạn giúp đỡ mình! – cô bạn My của
chúng ta thật dịu hiền và xinh xắn trong bộ váy shirtdress màu hồng nhạt đính ren và đôi giày búp bê mày xanh dương, cô bạn còn khuyến mãi một nụ cười làm bọn con trai muốn xịt máu mũi.
- Còn mình là Nguyễn Hoàng Linh Chi! Rất vui được làm quen với các bạn! – Chi cười lí lắc và
làm những động tác dễ thương làm cả lớp phải ngất lên ngất xuống.
- Được rồi bây giờ các em cứ về chỗ ngồi đi đã! Lớp mình sẽ thử làm một bài kiểm tra để chia tổ
theo chuyên môn là tổ toán, tổ lí và tổ hóa sau đó cô sẽ xếp chỗ ngồi cụ thể sau! Bây giờ các em lấy giấy ra để cô phát đề nhé! – cô Oanh nói.
- Bạn chuyên về môn gì vậy Chi? – My ngồi cạnh, trong lúc chờ cô phát đề thì quay sang hỏi.
- Ừm mình thì cũng chẳng biết nữa nhưng mình thích Toán với Lí, còn Hóa thì dốt đặc luôn! – mặt
Chi méo xệch.
- Vậy hả còn mình thì giỏi Toán thôi! Nếu bọn mình vào tổ Toán thì ngồi cạnh nhau nha! – My đưa
ra ý kiến.
- Chắc chắn rồi! Làm bài tốt nha! – Chi nháy mắt cười toe.
Đề thi tổng hợp cả các kiến thức và bài tập của 3 môn Toán, Lí và Hóa. Mỗi môn có 5 câu hỏi và là 10 điểm, tổng điểm cả đề là 30. Nếu ai đạt 10 điểm của môn nào thì sẽ được xếp vào tổ đó, còn nếu được cả hai hay ba môn được 10 thì tùy chọn tổ mà ngồi. Bài này làm trong 120 phút. Với cái lớp toàn tiến sĩ giáo sư này thì các bài tập được giải quyết gọn lẹ rồi, ai cũng chỉ chăm chú làm câu hỏi của môn thuộc phần chuyên của mình, ai rảnh thì mới giải quyết hết đề của 3 môn. Chi hiện đã giải quyết ổn thỏa đề Lí với Toán nhưng cô muốn thử chinh phục môn Hóa xem sao. Nhưng trong đầu cô ả thì kiến thức Hóa rỗng tuếch, xem chừng là rất khó để đạt được dù chỉ là điểm 2 của môn này. Sau khi thu bài, Chi mới phát hiện ra một lỗi sai nhỏ trong bài kiểm tra Toán.
- Ôi không mình làm sai Toán rồi! – Chi nhăn nhó tiếc nuối.
- Thật sao? Tiếc quá! – My giọng buồn buồn.
- Giờ chỉ còn trông chờ vào Lí thôi! – Chi nói.
- Vậy là mình không chung tổ với bạn được sao? Buồn thật đó! Mình cũng làm hết Lí rồi nhưng
không biết có đạt điểm 10 không đây! Đề bài khá khó mà, nếu Lí mà mình được 10, nhất định mình sẽ qua ngồi với bạn.
- Uhm! – Chi gật đầu cái Rụp.
- Bây giờ cả lớp ngồi trật tự để cô chấm bài nhé! Các em có thể thảo luận để bầu ban cán sự cho
lớp một lát nữa! – cô Oanh nhắc nhở và ngồi chấm bài. Thế là bọn bạn trong lớp thi nhau xấn vào chỗ hai cô nương đây để tám chuyện làm quen, bọn con trai thì khen nức nở lên rồi còn xin số điện thoại, bọn con gái thì thán phục Chi hết mức vì dám đối đầu đấu khẩu với Thái. Lớp này con trai thì lịch sự, con gái thì nhã nhặn và tốt bụng, khá đoàn kết và không có khái niệm cho từ “ghen tuông” hay “giai đẹp” cho lắm nên nếu ai là hoa đã có chủ hoặc chủ đã mua hoa thì đối tượng lập tức được buông tha ngay cho nên ban đầu một số nhỏ hơi ganh tị với Chi khi cô được Hiếu dìu bước đi chỉ là cái nhìn ban đầu thôi chứ lớp này tốt bụng lắm, tuy nhiên có 1 vài nhân vật là không được như vậy.
Giờ ra chơi…
Chi chạy lại chỗ Hiếu đang nghe nhạc và xung quanh là một vài đám fans nữ.
- Làm bài thế nào? – cô hỏi.
- Cũng được! Chắc vào Toán chăng? – Hiếu nhún vai.
- Tớ cũng muốn vào tổ Toán với bạn tớ và cậu nhưng xem ra phải cuốn gói sang bên Lí rồi. Toán
bị sai một lỗi mà! – Chi xụ mặt ỉu xìu.
- Thì cậu vốn có duyên với Lí hơn mà! Với lại ai bảo cứ thích nhanh – nhảu – đoảng cơ! Chắc lại
muốn thử sức với Hóa cho nên mới cuống cả lên chứ gì??? Tui biết thừa mà! – Hiếu cười khẩy.
- Ăn nói vô tâm vậy hả thằng bạn đáng ghét??? – Chi chống nạnh, giả bộ nghiêm mặt.
- Uk! – Hiếu thản nhiên nói.
- Zaaa…! Mi đúng là đồ đáng ghét mà! À mà cậu quen cái tên Duy Thái gì đó hả? – Chi ghé tai
Hiếu hỏi nhỏ.
- Uk sao biết? Bạn từ nhỏ tất nhiên là phải quen! Thân là đằng khác ý! Nhưng mà sao biết và sao
hỏi vậy? – Hiếu nói.
- Đoán thế! Thấy hai người nói chuyện nên tò mò thôi! – Chi cố gắng ra vẻ tự nhiên nhất có thể để
trả lời như không có chuyện gì xảy ra.
- Này… - Hiếu gọi cô và kéo sát cô vào, ghé tai hỏi nhỏ - cậu đừng nói là thích hắn nhe! Hắn có
bạn gái rồi đó! – Hiếu tinh nghịch thông báo.
- Điên hả? Mắc mớ gì tui phải thích hắn chớ? Cái tên điên điên khùng khùng đấy có chó mới yêu!
– Chi tức giận, cố gắng nói nhỏ hết sức để tránh tai mắt thiên hạ, cốc vào đầu anh bạn thân một đấm rõ đau.
Hiếu lấy tay xoa đầu, cười nhăn nhở rồi bơ luôn cô, quay ra tiếp tục nói chuyện với fan girls.
_______________________vào giờ__________________
- Cô đã có kết quả bài kiểm tra! Bây giờ cô sẽ thông báo kết quả và sắp chỗ luôn! Tổ thằng bàn
giáo viên này là tổ lí, tổ giữa là toán và tổ ngoài cùng là hóa nhé. Cô đọc và các em ngồi theo thứ tự nhé! ……………Nguyễn Hoàng Linh Chi tổ Lí……Phạm Trung Hiếu tổ Toán…Dương Diệu My tổ Toán, Phạm Trung Thái tổ Lí……bây giờ còn bạn…đạt điểm 10 Lí và Hóa em muốn ngồi tổ nào? @#$!&(()*%$)*%@&^$.......bạn Hà Anh Vũ đạt tròn 30 điểm vậy em theo tổ nào? – cô Oanh dõng dạc đọc đọc và hỏi rồi chỉ chỉ loạn xạ. Hiếu ngồi với My, còn Thái ngồi ngay phía sau Chi.
- Vậy em theo Lí! – anh bạn tên Vũ đó lạnh lùng nói và tiến lại ngồi xuống cạnh Chi.
- Được rồi. Đề bài lần này khá khó, đặc biệt là môn Lí có 8 thành viên nhưng hầu hết đều được
9.75 và 9.5, như mọi năm thì bạn Vũ và bạn Thái đạt 10 tròn, nhưng năm nay lại có một đối thủ nữa cũng đạt 10 tròn, đó là bạn Linh Chi. Có vẻ 3 bạn ngang sức với nhau đó, xem ra bạn Thái và Vũ lại có 1 đối thủ nữa để cạnh tranh đấy! – cô Oanh mỉm cười thông báo, cả lớp thì vỗ tay rần rần để tán dương chị Chi nhà ta.
- Bạn giỏi thật đó Chi! – Vũ quay qua cười nhạt làm quen với cô làm cả lớp trố mắt nhìn hoàng tử
băng giá của lớp lần đầu nở nụ cười với một cô gái, dù chỉ là cười nhạt.
- Hihi cảm ơn Vũ nha mình bình thường thôi! Nếu cậu với cái bạn Thái nào đó mà đối đầu với
nhau mình nhất định sẽ ủng hộ cậu! – Chi cười rói, vỗ tay lên vai anh bạn làm cả lớp shock đợt 2 vì rất ít người dám chạm vào người của Vũ, Thái thì khỏi nói, tức đến nổ đầu vì là một hotboy của trường mà không ai quan tâm, đặc biệt là Chi còn không thèm nhìn anh một cái dù đang nhắc tới tên anh.(ai biểu có gấu rồi cơ??? Anh bạn Anh Vũ của chúng ta còn FA nên cũng được girls trú tâm mà)
- Bây giờ chúng ta có muốn chia lại cán bộ không? Năm ngoái thì Vũ là lớp trưởng, ……! – cô
giáo hỏi ý kiến cả lớp.
- Thôi giữ nguyên cũng được cô ạ! – cả lớp đồng thanh. Cô giáo mỉm cười. Cả lớp tan học được về
sớm.
- Ngốc! Bây giờ định ở đâu? – Hiếu chờ Chi và cả hai cùng hướng về phía nhà xe.
- Chắc là nhà trọ thôi! Còn phải xin việc nữa! – Chi nhún vai, đáp.
- Người như cậu thì làm được gì? – Hiếu cười khẩy.
- Hừ! Cậu quên tôi có tài nấu ăn à? Làm đầu bếp! – Chi nói.
- Uk ha! Mà sao cậu không về nhà tôi ở? Làm đầu bếp cho tôi đê! – Hiếu đề nghị.
- Thôi cưng ạ chị đâu có bị ngu? – Chi lè lưỡi lêu lêu Hiếu rồi tiến nhanh đến phía nhà xe.
trên tầng 2 ở tòa nhà gần đó…
- Con nhỏ đó tên? – Xuân Ý hỏi đứa con gái đứng bên cạnh.
- Hình như tên Chi, cũng không rõ lắm vì nó là học sinh mới! – đứa bạn của cô ta trả lời.
- Hừ! Ngày mai xử nó cho tao! – Xuân Ý kênh kiệu.
- Rõ! – đứa bạn gật đầu.
…hiện giờ Hiếu đang lái xe đi loanh quanh để giúp Chi tìm nhà trọ, miệng cậu không ngừng làu bàu:
- Bảo đến nhà tôi ở mà không nghe! Đúng là con ngốc mà!
- Thôi im mồm giùm đi còn nếu mi khó chịu vì ta làm mất thời gian của mi chứ giề? Vậy ta xuống
xe là ok hả? – Chi quát.
- Ờ giỏi thì xuống đi cho đi bộ luôn! – Hiếu thách thức.
- Stop quick please! – Chi giục.
Kítttttttttt! Chiếc siêu xe phanh gấp ngay bên vệ đường. Chi tức mình lôi hết vali chất xuống đường, đá cánh cửa ô tô rầm 1 cái, Hiếu biết cô đang giận thì chỉ biết tặc lưỡi lắc đầu, vô tình lái xe đi luôn. Tính cách Chi là vậy, lúc người lớn lúc trẻ con, lúc nhắng nhít lúc lạnh lùng, thật không biết thế nào mà lần. Chi thả mình vào dòng người tấp nập của buổi chiều. Đi được một quãng thì cô dừng lại trước tấm biển CHO THUÊ NHÀ với mấy căn trọ cũng khá vừa ý cô. Bước vào nhà chủ, cô gặp 1 bà đứng tuổi đang ngồi trên ghế sofa đọc báo. Thấy Chi bước vào thì ngẩng mặt lên, cười mỉm hỏi nhẹ nhàng:
- Cháu đến thuê nhà sao?
- Dạ vâng cháu là học sinh cấp 3 nên phiền bác cho cháu 1 căn hộ vừa túi ạ! – Chi lễ phép nói.
- Được rồi vậy cháu ở căn hộ số 3 trên lầu 2 đó! Giá rẻ có 200k/tháng thôi mà tiện nghi đầy đủ!
Chìa khóa đây! – bà chủ nhà đưa một chùm 3 chìa khóa cho Chi.
- Dạ cháu cảm ơn ạ! Cuối tháng cháu nộp tiền bác nhé! – Chi nói và bà chủ nhà gật đầu mỉm cười.
Sau khi cất đồ, cô lại cuốc bộ đến một nhà hàng lớn ở gần đó: Lucky Star Restaurant.
Với Chi, xin làm một chân đầu bếp ở đây không có gì là khó, chỉ cần giải thích hoàn cảnh và trổ tài mấy món ăn thôi là cô được nhận vào vô điều kiện với tiền lương cao ngất ngưởng:15 triệu/tháng và do phải đi học nên cô làm ka tối ở đây từ 7h đến 10h. Vì khá láu lỉnh và khôn lỏi nên tối đó Chi làm ở đấy, nhân lúc mọi người không để ý là vớ luôn 1 đĩa bò beefsteak với 1 cốc nước ép nho và ăn uống ngon lành. Sau đó cô đi bộ về nhà và lăn ra ngủ ngon để chuẩn bị cho một ngày mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.