Công Chúa Hoa Tường Vi

Chương 24

tu_tren_troi_roi_xuong

19/06/2013

hí Kiệt(vẻ mặt thì như vừa gặp ma): Trúc Lam không xong rồi

Thiên Dã(cùng Kì Bình và Vô Kị bước vào lớp): Trúc Lam sao vậy Chí Kiệt?chẳng phải sáng nay bác sĩ bảo tình hình đã tốt hơn rồi mà

Chí Kiệt(chạy ra khỏi lớp): mình xin lỗi, mình phải đi. nếu không…có khi sẽ không còn cơ hội gặp con bé lần cuối mất (mắt anh này hoe hoe đỏ)

Kì Bình(mắt trợn tròn): cậu nói vậy là ý gì hả?

Vô Kị(ra hiệu cho Kì Bình im lặng): để bọn mình đi cùng cậu tới…

Chí Kiệt: không cần….3 người cứ ở lại trường đi

Thiên Dã: nhưng cậu…

Chí Kiệt:mình bảo là không cần rồi mà. để mình tự đi. mình vội lắm. không nói chuyện được với mọi người nữa đâu

Nói rồi Chí Kiệt chạy như điên ra khỏi lớp học

Kì Bình(vẻ mặt khá lo lắng): sao Chí Kiệt lại bảo có khi sẽ không còn cơ hội gặp Trịnh “tiểu thư” lần cuối?lẽ nào…

Thiên Dã: hi vọng chỉ là do Chí Kiệt quá lo lắng mà ăn nói linh tinh,nếu không thì… có lẽ lành ít dữ nhiều rồi

Vô Kị: cũng mong vậy, tội nghiệp Trúc Lam.

Kì Bình: thực sự là mình thấy lo lắm. hôm qua con bé được đưa vào viện trong tình trạng mất máu khá nhiều. lại có triệu chứng bị xuất huyết não nữa nên…

Chấn Thiên (vẻ mặt ngơ ngác): mấy người đang nói gì thế, tôi không hiểu

Thiên Dã (nhìn Chấn Thiên đầy e ngại): cậu không biết sao, Chấn Thiên. Trúc Lam bị tai nạn. đêm qua

Tất cả mọi người trong lớp đều vô cùng sửng sốt. riêng Carey thì không có biểu hiện gì mà vẫn còn chăm chú sơn móng tay

Chấn Thiên(nhảy dựng lên): đùa vớ vẩn. đừng có lấy tính mạng người khác ra đùa như thế chứ. Trịnh Trúc Lam đang yên đang lành, sao lại đi đâu để bị tai nạn chứ

Vô Kị(vẻ mặt lạnh lùng): đang yên đang lành hả? tôi lại không nghĩ vậy đâu, Giang Chấn Thiên. nếu cậu bị một cú shock về tâm lí thì cậu có bình tĩnh khi đi trên đường hay không

Tử Khiêm:cú shock về tâm lí? là sao? Trúc Lam sao lại bị shock

Vô Kị:tôi chỉ nói vậy thôi, còn cậu hiểu hay không thì kệ cậu. Trúc Lam ra nông nỗi này là tại cậu thôi.

Chấn Thiên:là tại em ak? nhưng…

Thiên Dã:không, là do Chấn Thiên nên Trúc Lam mới bị tai nạn

Chấn Thiên(nổi cáu): là do tại tôi? đùa ak

Triết Vũ(quay qua hỏi Chấn Thiên): Chấn Thiên, hôm qua cậu đã làm gì Trúc Lam

Chấn Thiên:làm gì là làm gì?mấy người bị làm sao đấy hả? tôi…

Vô Kị:nếu cậu bảo bị 1 người tát và mắng mình là thật ghê tởm, bảo mình là đồ nhỏ mọn, ích kỉ là không sao thì tôi xin hết ý kiến

Chấn Thiên:tôi....

Triết Vũ:cái gì? Chấn Thiên,cậu đã tát và nói như vậy với Trúc Lam sao

Chấn Thiên(vẻ mặt khổ sở): tại lúc đó mình không giận quá nên….

Triết Vũ:vậy thì Trúc Lam bị shock là đúng rồi. chắc cô ấy không bao h ngờ nổi người nói với cô ấy những điều kinh khủng như vậy lại là cậu… mà sao anh lại biết truyện này hả Vô Kị

Vô Kị:phải. hôm qua tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người nên đã biết được truyện này. và sau khi cậu bước vào trong hội trường thì tôi thấy Trúc Lam chạy đi. mới đầu cứ nghĩ là cô ấy chỉ chạy lên phòng khóc thôi rồi tôi mới phát hiện ra là không phải vậy. Trúc Lam chạy ra khỏi trường.tôi liền đuổi theo vì sợ tâm trạng Trúc Lam bất ổn như vậy nếu ra ngoài đường sẽ gặp truyện không hay…. lúc đuổi kịp Trúc Lam thì có 1 chiếc ô tô lao tới.tôi đã không kịp đẩy cô ấy ra.Trúc Lam mất rất nhiều máu. lúc đưa vào bệnh viện thì con bé đã trong trạng thái hôn mê. không còn biết gì nữa

Chấn Thiên(không còn chút sức sống trên khuôn mặt rạng ngời hằng ngày của mình): đồ ngốc này. sao lại phải để ý về lời tôi nói thế chứ. h không biết cô ấy sao rồi? đúng là ngốc…

Triết Vũ: Chấn Thiên này, chẳng lẽ cậu không nhận ra Trúc Lam từ lâu luôn có tình cảm với cậu sao

Chấn Thiên+cả lớp(đều đờ người vì bất ngờ): cái gì cơ

Tại bệnh viện nơi cấp cứu Trúc Lam. hiện tại Trúc Lam đã được đưa trở lại phòng cấp cứu do có biến chứng và tất cả mọi người đều đang lo lắng đứng chờ ở bên ngoài.Chấn Thiên,Triết Vũ,Tử Khiêm và 3 người trong hội hs đều đã có mặt. ngoại trừ Chấn Thiên lúc này còn đang hoang mang thì cả 5 người vừa mới đến đang khá vất vả trong việc động viên bố mẹ Trúc Lam và họ hàng của cô ấy.

Chị gái của Trúc Lam(lớn hơn Trúc Lam 4 tuổi. cũng là cựu hs của Dracate.chủ nhân cũ của danh hiệu đệ nhất công chúa Dracate trong những năm trước. tên là Dĩ Phi): Chấn Thiên, tôi có cái này muốn đưa cho cậu

Chấn Thiên(nhận một cuốn sổ từ tay chị Dĩ Phi): Đây là…

Chị Dĩ Phi (cùng với Chí Kiệt là 2 người bình tĩnh nhất nhà trong thời điểm hiện tại): đây là nhật kí của Trúc Lam. nó luôn mang theo trong người.bất cứ truyện gì vui hay buồn, nó đều trút hết vào đó. Chị nghĩ cậu nên đọc thì tốt hơn

Chấn Thiên nhìn chằm chằm vào cuốn sổ nhật kí có hình của mèo garfield. cậu giở trang đầu tiên ra

Ngày…tháng…năm….

Hôm nay, mình quyết định thay đổi kiểu tóc. Mình sẽ đi làm xoăn. nói thật là mình thích để tóc thẳng cơ. nhưng Chấn Thiên bảo mặt mình sẽ hợp với mái tóc quăn hơn. nhìn vậy sẽ dễ thương hơn nhiều. chỉ cần cậu ấy thấy mình dễ thương thì mình sẽ làm tất cả những gì cậu ấy thích, dù mình không hề muốn 1 tẹo nào. mình có ngốc nghếch quá không nhỉ?

Ngày …. tháng…năm….

Chấn Thiên quá đáng lắm. sao cậu ấy có thể nói mình như thế chứ. “không ngờ cô đỏm dáng đến vậy, Trúc Lam ak. sao lại dở hơi đi làm tóc xoăn thế.”. ức muốn khóc luôn. cậu là đồ tồi.Giang Chấn Thiên, tôi ghét cậu. cậu không coi trọng tôi.từ h tôi sẽ không thích cậu nữa.

Ngày…tháng…năm….

Thanh tra sắp về trường rồi.thế nào Tường Vi cũng bị họ hại, đuổi đi cho coi. vì vậy nhóm anh Chí Kiệt và bọn Chấn Thiên được giao nhiệm vụ hướng dẫn cô ấy. Chấn Thiên sẽ dạy cô ấy cả buổi ngày mai. ôi, ước gì mình được như Tường Vi nhỉ? mình muốn được cả ngày ở bên cạnh Chấn Thiên

Ngày…tháng…năm….

Tường Vi ngốc không hiểu đã làm gì mà khiến cho Chấn Thiên nổi giận thế nhỉ. đừng cáu Thiên ơi, mình không thích cậu bực mình vì bất cứ truyện gì đâu

Ngày…tháng…năm…

huhu…Chấn Thiên quá đáng lắm. hôm nay đã hứa với mình sẽ đi mua đồ cùng mình mà lại thất hứa. hix… mình đã chờ cả 3 tiếng dưới trời lạnh này vì cậu mà cậu lại không đến. mình buồn lắm Thiên ak.

Ngày…tháng…năm…

Thiên bị ốm hay sao ấy? mình lo quá ak. hôm nay thấy cậu ấy cứ khang khác. đang định mắng cho cậu ấy 1 trận về vụ hôm qua mà lại thôi. Chấn Thiên ak, có gì buồn thì nói với Trúc Lam nhé. Trúc Lam sẽ luôn ở bên Thiên dù sau này có ra sao chăng nữa. cũng như tình cảm mình dành cho cậu sẽ không bao h thay đổi

Ngày…tháng…năm…

mình buồn lắm Thiên ak. sao với những cô gái khác cậu đều luôn đối xử dịu dàng mà riêng với mình thì lại lạnh lùng vậy chứ. mình không thích như thế đâu

Ngày…tháng…năm…

Hôm nay cậu hỏi tại sao mình lại cứ như một con ác quỷ. luôn bám theo làm phiền cậu phải không, Chấn Thiên? để mình trả lời cho nghe nhé, vì mình không biết cách gì khác mà có thể thu được sự chú ý của cậu hơn

Đủ rồi. Chấn Thiên gập cuốn nhật kí của Trúc Lam lại. từ lúc đọc cho đến bây h, bất cứ một ngày nào trôi qua,Trúc Lam đều nhắc đến cậu.luôn là cậu. những tâm sự rất nhỏ nhoi và bình thường nhưng lại đầy chân thành, tha thiết. Chấn Thiên thấy trái tim mình khẽ nứt lanh canh. Trúc Lam…cô ngốc này….tôi thua rồi….tôi thua cậu thật rồi…đáng lẽ tôi phải nhận ra từ lâu rồi chứ. rằng nếu cậu không có tình cảm với tôi thì cậu đã không đi theo tôi suốt ngày. tôi cũng ngốc như cô thôi, Trúc Lam ak.chúng ta đều là những kẻ ngốc. Cô ngốc vì đã giành tình cảm cho 1 thằng tồi như tôi. và tôi cũng ngốc khi luôn tìm kiếm người con gái quan trọng nhất cuộc đời tôi ở đâu xa lắm mà không phát hiên ra người con gái đó lại ở gần ngay bên tôi đến vậy. là cô đó Trúc Lam ak. đừng sao nhé.chỉ cần cô không sao thì tôi sẽ làm bất cứ gì cô muốn.cô sẽ là người mà tôi luôn bảo vệ trong suốt quãng đời sau này, được không?

Chấn Thiên để cuốn nhật kí của Trúc Lam xuống ghế, cạnh ghế ngồi của Triết Vũ. là duyên trời định chăng mà đúng lúc Triết Vũ nhìn cuốn sổ thì một trang nhật kí đầy bí ẩn hấp hé

Ngày…tháng…năm….

chúa ơi. cuộc đời có quá nhiều điều bất ngờ. quả đất này đúng là nhỏ thật.h thì con tin câu nói này rồi. không ngờ hôm nay mình đã phát hiện ra thân phận thật của Tường Vi…. mình thật sự không ngờ cô ấy lại chính là…

*******************

gày…tháng…năm….

chúa ơi. cuộc đời có quá nhiều điều bất ngờ. quả đất này đúng là nhỏ thật.h thì con tin câu nói này rồi. không ngờ hôm nay mình đã phát hiện ra thân phận thật của Tường Vi…. mình thật sự không ngờ cô ấy lại chính là…

Triết Vũ nheo nheo mắt, cứ nghĩ là mình đã nhìn nhầm. Cậu liền cầm cuốn nhật kí của Trúc Lam lên xem.

Ngày…tháng…năm….

chúa ơi. cuộc đời có quá nhiều điều bất ngờ. quả đất này đúng là nhỏ thật.h thì con tin câu nói này rồi. không ngờ hôm nay mình đã phát hiện ra thân phận thật của Tường Vi…. mình thật sự không ngờ cô ấy lại chính là công chúa.

Ngày…tháng…năm…

Tường Vi đã biến mất cả ngày hôm nay, có lẽ là đã đi đến chỗ hoàng tử rồi. không biết khi nào cậu ấy mới chịu về đây.Mà hoàng tử cũng thay đổi nhiều quá. thật sự là rất khác so với ngày trước. Vẫn đẹp trai nhưng bí ẩn lắm

Ngày…tháng…năm….

Hôm nay Tường Vi vẫn chưa về, bọn Chấn Thiên tìm cô ấy khắp nơi mà không được. liên lạc bằng di động mà cô ấy không nghe. nhưng chắc là Tường Vi không sao đâu. vì bên cạnh cô ấy có hoàng tử mà

Triết Vũ tiếp tục giở những trang tiếp theo nhưng không thấy Trúc Lam đề cập gì về đầu heo nữa. Triết Vũ chau mày nhớ lại cái hôm Tường Vi trở về trường tham gia cuộc sát hạch sau 1 thời gian mất tích,không liên lạc

“….Thiên Dã(cười): anh cũng rất vui vì được gặp lại em.mấy hôm trước em biến đi đâu vậy. không thể liên lạc được với em, mọi người đều rất lo

Tường Vi(cười mím chi): em đi gặp 1 người rất quan trọng với em

Kì Bình(tò mò): là trai hay gái vậy

Tường Vi:là con trai….”


Lẽ nào người mà Tường Vi hôm đó nói tới lại chính là Hoàng tử sao? nhưng hoàng tử là ai chứ? khoan đã nào. Trúc Lam nói hoàng tử thay đổi khá nhiều. thật sự là rất khác so với ngày trước. vẫn đẹp trai nhưng bí ẩn. Lẽ nào lại là Dyland?

Dòng suy nghĩ của Triết Vũ bị cắt đứt bởi tiếng nói trong trẻo của một cô gái

Tường Vi: anh Chí Kiệt, Trúc Lam không sao….khụ…khụ…chứ?

Chí Kiệt:anh cũng không rõ nữa. bác sĩ vẫn chưa ra

Dyland(vỗ vai Chí Kiệt) : đừng lo. mọi truyện sẽ ổn mà. Trúc Lam sẽ không sao đâu

Chí Kiệt(mệt mỏi): em biết, nó sẽ không sao mà. nó là ác quỷ nên nó sẽ sống dai lắm

Thì ra là Dyland đã đưa Tường Vi đến bệnh viện thăm Trúc Lam. Nhìn Tường Vi mặt tái mét, có vẻ cô đang lo lắng lắm. Ngồi chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu có 5 phút mà Tường Vi cứ ho khục khặc suốt. Dyland đấy cô ngồi vào chiếc ghế trống còn lại ở bên cạnh Triết Vũ. Tường Vi miễn cưỡng ngồi xuống mà không dám quay sang nhìn mặt Âu Triết Vũ

Triết Vũ(không chịu nổi không khí yên lặng này nên đã lên tiếng trước): Cô… cô….

Tường Vi(quay qua nhìn Triết Vũ bằng cặp mắt tròn xoe như 2 viên bi ve): tôi?khụ…khụ…

Triết Vũ:cô không sao chứ?cô có vẻ ho nhiều đấy, đầu heo

Tường Vi(nở nụ cười yếu ớt): cậu lo lắng cho tôi uk, Triết Vũ?khụ…khụ… tôi không sao đâu. uống thuốc là sẽ khỏi mà, khụ…khụ…

Triết Vũ:hôm qua….cô đã ngủ ở đâu vậy

Tường Vi(cười gượng): thì còn ở đâu nữa.tất nhiên là ngoài..khụ…khụ… hành lang rồi

Triết Vũ(cúi gằm mặt xấu hổ): xin lỗi, tôi không biết là…

Tường Vi: bây h xin lỗi thì có tác dụng gì sao?khụ… hi vọng sau này cậu đừng có bao h để tôi vào tình trạng như vậy nữa. tôi khó xử lắm.khụ…khụ…khụ…khụ…

Triết Vũ:tôi xin lỗi.cô… tôi…tôi có truyện muốn…

Dyland(vẻ mặt quan tâm):em ho nhiều quá đấy, Tường Vi? em vẫn ổn chứ?hay để anh đưa em về.

Tường Vi(khoát tay): không,khụ…khụ…em muốn chờ Trúc Lam.

Dyland(miễn cưỡng): thôi thì tuỳ em, nhưng nếu em thấy mệt quá thì phải bảo anh ngay nhé

Sau khi thấy cái gật đầu đồng ý của Tường Vi thì Dyland mới yên tâm quay qua nói chuyện với Thiên Dã về vụ án quan trọng của Liên minh pháp thuật. không ai để ý rằng Triết Vũ vẻ mặt vô cùng đau khổ, tay nắm chắc lại như sợ không kìm chế được sẽ đánh cho ai đó phải thân tàn ma dại. Chờ cả một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy phòng mổ mở cửa, Tường Vi mệt mỏi thiếp đi trên ghế.Và mỗi lúc đầu cô lại nghiêng nghiêng,cứ nghiêng dần và tựa vào hẳn vai Triết Vũ. Triết Vũ thoáng 1 nụ cười và ngồi im, không động đậy.(Để tg kể cho mọi người tình trạng lúc này của mấy người kia naz. Thiên Dã và Dyland vẫn đang trao đổi với nhau rất nhỏ,sợ ảnh hưởng đến mọi người mà. Kì Bình và Vô Kị thì cứ hết vỗ vai lại chuyển sang vỗ lưng Chí Kiệt. Tử Khiêm thì an ủi Chấn Thiên. Bây h trông Giang Chấn Thiên là người khổ sở nhất ở bệnh viện.ngay cả bố mẹ của Trúc Lam nhìn trông cũng không thảm não như vậy)

Chấn Thiên ngồi nhìn đăm đăm vào cửa phòng cấp cứu. trông như một thằng vô hồn vậy. rõ tội nghiệp. Tường Vi khẽ cựa mình và tỉnh dậy.

Triết Vũ: tỉnh rồi hả, đầu heo.

Tường Vi(gật đầu và nhìn thẳng về phía phòng cấp cứu): vẫn chưa xong hả

Tường Vi vừa nói dứt lời thì cánh cửa phòng bật mở. Một cô y tá xinh đẹp bước ra.Theo sau cô là ông bác sĩ già trực tiếp thực hiện ca phẫu thuật cho Trúc Lam

Bác sĩ(gật đầu): ca phẫu thuật thành công tốt đẹp. bây h chỉ còn chờ cô ấy tỉnh lại nữa thôi



Mọi người (mừng rỡ,nét mặt đều giãn ra): ôi, tốt quá. thật là tốt mà. Cám ơn bác sĩ nhiều nhiều

Bác sĩ: không có gì. đây là việc của tôi mà. gia đình có thể yên tâm được rồi

Chấn Thiên(ôm chầm lấy bác sĩ): cám ơn bác sĩ nhiều. thật sự cám ơn, vậy là Trúc Lam vẫn sống. tạ ơn trời phật

Bác sĩ(cười hiền từ): phải cô ấy vẫn sống. bạn gái của cậu vẫn ổn. cậu không cần phải lo nữa

Chấn Thiên:vâng.dù sao vẫn cám ơn bác sĩ một lần nữa.cám ơn vì đã cứu sống người con gái quan trọng nhất cuộc đời cháu

********************************************

Triết Vũ được giao nhiệm vụ đưa Tường Vi về. thật ra là do Dyland và hội hs có nhiệm vụ nên phải đi gấp. Chấn Thiên thì không chịu rời xa Trúc Lam lấy nửa bước. cậu khăng khăng ngồi chờ ở bệnh viện cho đến khi Trúc Lam tỉnh dậy. Còn Tử Khiêm thì đã về trước do có hẹn với Lâm Vũ Giai Đình (???)

Triết Vũ(nhếch mép cười):sao mặt cô cứ hằm hằm thế, đầu heo.

Tường Vi(nhìn Triết Vũ như muốn ăn tươi nuốt sống): cậu cố tình phải không Âu Triết Vũ.tôi đang bị ốm mà cậu không cho tôi bắt taxi về trường mà còn bắt tôi đi bộ về cùng cậu.cậu…

Triết Vũ(nhìn Tường Vi phì cười): đồ ngốc, đi taxi thì còn có ý nghĩa gì nữa.

Tường Vi:là sao?

Triết Vũ: đầu heo như cô có nói cũng không hiểu đâu

Tường Vi(bĩu môi): không nói làm sao cậu biết tôi sẽ không hiểu

Triết Vũ: thôi, đừng có giận nữa.cho tôi xin lỗi naz. vụ lúc sáng ấy,tôi không cố ý làm cô bị tổn thương đâu. tại lúc đấy tôi đang không vui nên…

Tường Vi:tôi biết rồi, nhưng lần sau cậu đừng có vậy nữa.tôi không thích đâu

Triết Vũ(bỗng dừng lại và nắm lấy tay Tường Vi): tôi hỏi cô câu này, cô phải nói thật nhé

Tường Vi(nhìn chằm chằm vào tay Âu Triết Vũ và tay mình): cậu hỏi đi…nhưng có thể bỏ…

Triết Vũ: giữa cô và Dyland có quan hệ gì với nhau? hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu hả

Triết Vũ: giữa cô và Dyland có quan hệ gì với nhau? hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu hả

Tường Vi(sửng sốt):cái gì cơ?vớ vẩn. giữa tôi và anh Dyland chỉ đơn thuần là tình anh em thôi.sao cậu lại có thể nghĩ ra được 1 truyện buồn cười như vậy hả

Triết Vũ(vẻ mặt mừng rỡ): Thật sự là giữa hai người không có truyện gì?

Tường Vi(run lên vì lạnh): tất nhiên là thế rồi, cậu toàn hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn.vậy mà cũng là hoàng tử trí tuệ sao

Triết Vũ(phì cười và cởi chiếc áo khoác của mình ra khoác lên người Tường Vi): uk, đôi khi tôi cũng hơi ngốc một chút. nhưng h thì tôi biết mình phải làm gì rồi. Nào , h thì chúng ta về trường thôi.leo lên lưng tôi, tôi sẽ cõng cô về.Còn nhìn gì nữa…nhanh lên, đường về còn khá xa đấy

Thế là Tường Vi để Triết Vũ cõng về. cô dựa đầu vào bờ vai rộng của Triết Vũ mà ngủ. ở bờ vai ấy, cô luôn tìm thấy được sự bình yên và an toàn

********************************************************

Tại phòng bệnh của Trúc Lam. Trúc Lam đã tỉnh từ nửa tiếng đồng hồ trước. mọi người cứ thi nhau vào hỏi thăm Trúc Lam làm Chấn Thiên chưa có cơ hội nói chuyện riêng với cô bạn. Mãi một lúc sau, khi mọi người đã yên tâm ra về và bàn giao lại Trịnh Trúc Lam cho Chấn Thiên chăm sóc (cậu bé lăng xăng đấu tranh mãi mới nhận được nhiệm vụ vinh quang này) thì cơ hội mới đến.

Trúc Lam(nhìn Chấn Thiên đầy nghi ngơ): cậu còn ở đây làm gì?sao chưa về trường vậy

Chấn Thiên(cười khì): thì Thiên được giao nhiệm vụ trông Trúc Lam đêm nay mà

Trúc Lam:cậu uk? không thể nào? bố mẹ tôi đâu. sao họ có thể dể tôi nằm một mình ở đây mà…

Chấn Thiên: cậu đừng lo Trúc Lam. mình sẽ bảo vệ cậu mà

Trúc Lam(nhìn Chấn Thiên không tin tưởng): bảo vệ tôi?bằng cách nào?cho tôi thêm một cái tát nữa hả

Chấn Thiên(cười hối lỗi): Xin lỗi cậu về truyện đó nha, Trúc Lam.tại…

Trúc Lam( cố cười gượng gạo để Chấn Thiên khỏi lo nhưng thật sự là h cô thấy rất mệt mỏi): Được rồi. mình biết rồi, cậu được tha thứ. nhưng lần sau còn thử tát tôi 1lần nữa xem, tôi sẽ đi công bố truyện xấu của cậu cho cả trường Dracate biết đấy

Chấn Thiên: ukm, biết rồi mà Trúc Lam này, tôi có truyện muốn nói với cô. hi vọng cô sẽ đồng ý.

Trúc Lam:thì nói ra trước đi. nếu không quá đáng thì tôi sẽ đồng ý.

Chấn Thiên:làm bạn gái của tôi được không

Trúc Lam(mở to mắt nhìn Chấn Thiên): cậu nói gì vậy Chấn Thiên?tôi nghe không rõ

Chấn Thiên(nhìn thẳng vào mắt Trúc Lam): làm bạn gái tôi nhé, Trúc Lam?chúng ta tìm hiểu nhau đi, được không?

Trúc Lam(ngạc nhiên):cậu…tôi…

Chấn Thiên:nếu cậu chưa thể đưa ra quyết dịnh ngay lúc này thì tôi có thể chờ. cậu không cần phải trả lời ngay lập tức đâu

Trúc Lam(dứt khoát): không, tôi sẽ nói luôn quyết đinh của mình. Giang Chấn Thiên, cậu nói là cậu muốn tôi trở thành bạn gái của cậu. tại sao?

Chấn Thiên:vì trong lúc cậu đang đối mặt với cái chết, mình mới nhận ra cậu quan trọng như thế nào với mình.nếu không có cậu chắc mình sẽ không thể sống tiếp được. Người ta vẫn thường bảo phải đến khi mất đi rồi, bạn mới nhận ra điều gì là quan trọng với mình. và h thì mình biết, Trịnh Trúc Lam là người mà mình nên trân trọng nhất trong cuộc sống của mình. mình không muốn mất cậu một lần nữa, hãy luôn ở bên cạnh mình được không

Trúc Lam:vậy uk, và vì thế cậu muốn mình trở thành bạn gái của cậu?

Chấn Thiên: ukm, mình…

Trúc Lam: trở thành bạn gái của cậu, luôn ở bên cạnh cậu uk? có lẽ là không được đâu, Chấn Thiên ak. mình không thể đồng ý.

Trúc Lam: trở thành bạn gái của cậu, luôn ở bên cạnh cậu uk? có lẽ là không được đâu, Chấn Thiên ak. mình không thể đồng ý.

Chấn Thiên(ngạc nhiên): Tại sao? Nhưng mà….

Trúc Lam(vẻ mặt tinh nghịch): Luôn ở bên cạnh cậu uk? nhưng nếu cậu không muốn sự có mặt đó và cậu lại cặp kè với 1 con nhỏ nào thì sao?luôn ở bên cậu để chứng kiến cảnh ong bướm của cậu chắc mình không chịu nổi đâu, Chấn Thiên ak. Vì vậy trừ khi cậu luôn ở bên cạnh mình và chỉ được yêu một mình mình thôi thì mình mới có thể đồng ý với cậu

Chấn Thiên(thở phào nhẹ nhõm): trời. vậy mà làm mình tưởng…

Trúc Lam(nhíu mày): thế có đồng ý không? không thì đi chỗ khác, không khiến cậu ở đây chăm sóc mình

Chấn Thiên(nổi 1 cục tức): này, dám đuổi bạn trai mình đi như thế hả?có lẽ Giang Chấn Thiên này phải dạy dỗ lại bạn gái của mình rồi.

Trúc Lam(hếch mũi): định đánh bệnh nhân sao, tên bạn trai tiểu nhân và vũ phu

Chấn Thiên(nhéo mũi Trúc Lam): thế có bệnh nhân nào như cậu không hả

Và hai người cùng cười vui vẻ. (vậy là xong đôi thứ nhất. đóng dấu cái đã ^^)

Tại kí túc xá đại học Dracate

Triết Vũ cõng Tường Vi đến cửa phòng 502 và thả cô xuống.

Triết Vũ(nở một nụ cười tươi rói): vào đi, nhớ ngủ sớm naz. chúc cô ngủ ngon, đầu heo

Tường Vi(cũng nở một nụ cười thiên sứ): cậu cũng vậy nha, Vũ Vũ.

Triết Vũ(gõ đầu Tường Vi ):cái gì mà Vũ Vũ? ai cho cô gọi thế hả. đánh giờ

Một giọng con gái vang lên: Thân thiết quá nhỉ

Triết Vũ+Tường Vi: Carey?

Carey: Triết Vũ, cậu quá đáng lắm.bỏ rơi mình để đi cùng cô gái khác

Triết Vũ: không phải đâu, bọn mình gặp nhau ở bệnh viện nên……

Carey(bật khóc): nếu Vũ không còn thích mình nữa thì mình sẽ huỷ bỏ hôn ước ngày xưa cho cậu, cậu không cần phải cưỡng ép bản thân như thế đâu.

Triết Vũ(bối rối): không phải đâu, Carey. đừng khóc. mình xin lỗi vì đã để cậu ở lại một mình…đừng giận mình, Carey.

Carey nghe thấy vậy vội âm chầm lấy Âu Triết Vũ và càng khóc ầm lên. Tường Vi đã nhìn rõ khuôn mặt đắc thắng và nụ cười ngạo mạn của cô ta. Nhưng Triết Vũ thì không thấy. nhìn vẻ mặt Tường Vi lúc này như sắp lao vào xé xác con bé giả mạo kia: “Dám ôm Triết Vũ của mình?con nhỏ đáng ghét. đã giả mạo ta lại còn dám thân thiết với chồng chưa cưới của ta. Grừ, ta sẽ không tha cho mi đâu.”

Mấy hôm sau, Trúc Lam xuất viện. Cô nàng xuất hiện trong bộ dạng làm cho cả lớp phải ngạc nhiên, sửng sốt

Tường Vi: Trúc Lam ak, nhìn cậu như chưa có truyện gì xảy ra ý, không cả 1 vết xây xước trên cơ thể. Có đúng là cậu đã từng bị tai nạn không thế

Trúc Lam(cười nhăn nhở): tất nhiên là mình không thể bị xây xát rồi. đừng quên pháp thuật của Chấn Thiên là chữa trị vết thương. Nhờ cậu ấy sử dụng sức mạnh mà mình hồi phục nhanh chóng thế này đấy

Tử Khiêm: hừ, vậy mà bình thường nhờ cậu ta cứu người đến gãy cả lưỡi cậu ta cũng không chịu giúp, h thì..

Triết Vũ: giữa hai người đã xảy ra truyện gì rồi?

Chấn Thiên(mặt đỏ gay): không có truyện gì cả

Trúc Lam: phải, không có truyện gì đâu. mấy người đừng có ở đấy mà đoán già đoán non

Giai Đình(vẻ mặt thản nhiên): vậy mà tôi tưởng hai người đang cặp bồ

Mọi người (cười gian sảo): không phải đấy chứ

Chấn Thiên: uk thì đúng vậy đấy. sao nào? mọi người muốn gì…

Lời nói của Chấn Thiên bị cắt đứt bởi tiếng nói của thầy giáo. sao không có ai để ý là thầy giáo đã vào lớp từ lâu rồi nhỉ

Thầy giáo: Các em…. việc gấp này. Trường chúng ta sẽ thi đấu văn nghệ và thi kiến thức với trường đại học Thạch An vào tuần sau…

Chấn Thiên: cái gì? sao lại thi đấu cái gì ở đây vậy?

Thầy giáo: Chấn Thiên, em làm ơn đừng có phá lời thầy được không

Chấn Thiên: okie, thầy nói đi

Thầy giáo: trường chúng ta sẽ có 3 đội tham gia: năm 1,năm 2, năm3. Mỗi đội sẽ có 5 thành viên. Đội của năm 2 có sự góp mặt của hội hs nên rất yên tâm. năm 3 cũng toàn những cao thủ của trường chúng ta tham gia. vì vậy đội tuyển năm nhất chúng ta quyết định giao cho lớp ta. vì chúng ta là lớp chọn mà. bây h các em hãy lập ra một đội gồm 5 người.

Giai Đình: tất nhiên là để Triết Vũ, Chấn Thiên, Tử Khiêm và công chúa Carey tham gia rồi

Thầy giáo: vậy còn 1 người nữa? em sẽ tham gia nhé, Giai Đình. Hay là Lana? vì Trúc Lam vừa mới bị tai nạn, không tiện tham gia

Giai Đình(giọng đầy tiếc nuối): tiếc quá. không được đâu. tuần sau em phải tham gia cuộc thi đàn piano châu Á. mà Lana thì đang bận chuẩn bị tham gia Cuộc thi nói tiếng Pháp của đài truyền hình Zaolik, cậu ấy dạo này nghỉ học suốt. chắc cả 2 đứa em đều không tham gia được đâu ak

Thầy giáo: vầy làm sao bây h

Trúc Lam(nở nụ cười gian sảo): Thầy, cuộc thi này không hề liên quan đến pháp thuật mà

Thầy giáo: Đúng vậy, tất nhiên là không liên quan đến ma pháp rồi

Trúc Lam:vậy thì chọn Tường Vi đi.

Mọi người(sửng sốt): sao lại là Tường Vi

Trúc Lam: các cậu không biết Tường Vi từ nhỏ đã được dạy dỗ như công chúa sao. cô ấy dư sức tham gia cái này đấy

Tường Vi(vẻ mặt hoảng hốt): đừng có giỡn Trúc Lam,kẻo mọi người tưởng thật đó

Triết Vũ(bỗng nở nụ cười ma mãnh): ý kiến được đấy. vậy thống nhất thế nhé. Tường Vi sẽ tham gia đội của năm nhất cùng bọn này

Tường Vi(vẻ mặt ỉu xìu): hix.nhưng tôi…

Tử Khiêm:cố lên Vi, chưa thử sao cậu biết được là cậu không làm được. phải thử mới biết chứ. mà có gì thì đã có bọn tớ mà

Tường Vi đành miẽn cưỡng chấp nhận.

Cả một tuần sau đó, Tường Vi như người trên mấy, lúc nào cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Triết Vũ nhìn Tường Vi mà cứ cười tủm tỉm suốt. Còn cái cô giả mạo Carey thì tức mà không biết làm thế nào.nên suốt ngày cứ lẽo đẽo theo bên cạnh Triết Vũ.bắt Triết Vũ bón đồ ăn cho. đi mua sữa cho mình hay là trơ trẽn nắm tay và ôm chầm Triết Vũ mỗi khi thấy Triết Vũ nói chuyện với Tường Vi. Tường Vi cũng thấy ngứa mắt lắm mà không biết nên làm thế nào: “ không thể nhịn nổi nữa rồi. mình nên nói cho Triết Vũ biết cô ta không phải là Carey thôi. đã lâu như thế mà đâu có điều tra ra cô ta là ai, và do ai cử tới. uk thì như vậy sẽ ảnh hưởng đến Dracate nhưng mình không thể vì vậy mà để cô ta kè kè bên cạnh Triết Vũ như thế. mình phải nói ra thôi. kệ anh Tường Luân có trách hay không, mình cũng phải tự đấu tranh giành lấy hạnh phúc cho mình chứ………………….mà thôi vậy. mình phải tự để Triết Vũ nhận ra cô ta không phải là Carey. cậu ấy phải nhận ra nếu cậu ấy thích mình thật lòng.”

Và cuối cùng thì ngày thi đấu giữa học viện Dracate và Đại học Thạch An cũng đã đến. nơi tổ chức là đại học Dracate. hôm nay nhìn trường Dracate vẫn không khác bình thường là mấy. chỉ trừ có vụ xuất hiện thêm mấy cái băng zdôn, biểu ngữ màu đỏ. Nhóm đại diện năm ba mặc đồng phục trường Dracate.nhìn toàn tên ngố với nhau, từ anh bốn mắt đến chị đeo kính, thôi thì tập hợp của đội ngũ những người yêu kính cận. Năm hai Dracate vừa xuất hiện cả trường Dracate và hs Thạch An đều rú lên như điên dại (tội nghiệp. đúng là một lũ hám zai đẹp phát cuồng). Năm anh chàng (ngoại trừ 4 người trong hội hs thì anh chàng kia là một gương mặt xa lạ với Tường Vi) trong bộ đồng phục màu đen. nhìn anh nào cũng đẹp long lanh. Đặc biệt là Lí Thiên Dã. Fan của anh ấy đứng hết lên gọi tên và vỗ tay rầm trời. và khỏi phải nói đội năm nhất như thế nào.4 thiên thần áo trắng vừa xuất hiện là tất cả hs có mặt trong trường đều không còn giữ được bình tĩnh nữa. Phát cuồng đạt đến đỉnh điểm. “Triết Vũ, em yêu anh.”. “Triết Vũ,hãy làm bạn trai cả em đi.”, “Tử Khiêm, I love you”, “Chấn Thiên, nhìn em nè.” , “ Thiên Dã vừa cười với tôi kìa,mọi người ơi.”, “Chí Kiệt, anh thật manly”, “Vô Kị,em yêu sự lạnh lùng của anh”, “Kì Bình cute, em ở đây”…. Đúng là đau đầu.haizzzzzzzzzzzzz. mà sao tg lại nói 4 thiên thần áo trắng, vì họ đều mặc đồ trắng mà,cả cây trắng luôn. Và 4 người đó là Triết Vũ,Chấn Thiên,Tử Khiêm và Carey. Còn không biết nàng Tường Vi nhà ta đang đi lưu lạc ở đâu ấy chưa thấy xuất hiện. Sau đó là màn giới thiệu đội tuyển của trường đại học Thạch An. Tường Vi từ phía trong đã nhận ra vài gương mặt quen thuộc. trong đội tuyển năm nhất có 2 người từng là bạn học cũ của cô. Một là mọt sách học giỏi nhất trường cấp 3, hai là hoa khôi của đại học Thạch An hiện tại - Lilly. Bọn con trai Dracate và Thạch An nhìn 2 người đẹp trên sân (Carey và Lilly) muốn rớt con mắt… đúng lúc đấy từ phía toà nhà cũ Tường Vi xuất hiện. Cả trường đều bất động trong tích tắc. Triết Vũ, Thiên Dã và Chấn Thiên không còn tin vào mắt mình nữa. Riêng Dyland và Trúc Lam thì mỉm cười đầy bí ẩn.

ả trường đều bất động trong tích tắc. Triết Vũ, Thiên Dã và Chấn Thiên không còn tin vào mắt mình nữa. Riêng Dyland và Trúc Lam thì mỉm cười đầy bí ẩn. Tường Vi vừa xuất hiện trước mặt mọi người với hình dạng của 1 thiên sứ. cô mặc chiếc váy trắng, cổ thắt nơ trắng, đi đôi giày vải màu trắng, mái tóc quăn thàng từng lọn được chiếc ruy băng cũng màu trắng làm nổi bật. Màu trắng tinh khôi,thuần khiết, trong sáng và thánh thiện. đặc biệt, Tường Vi còn mang thêm chiếc túi xách đeo ngang người màu trắng có móc khoá là cỏ 3 lá nữa. Vừa nhìn thấy Tường Vi mà Triết Vũ, Thiên Dã và Chấn Thiên đã nhíu mày bàng hoàng. Cả 3 đều không thể lên tiếng nói gì. Triết Vũ có cảm giác một điều bí mật sắp được hé lộ.



Carey(nguýt dài): hừ, Triết Vũ nè, cái cô HÀn Tường Vi đó hình như muốn bắt chước mình thì phải. mái tóc thẳng của cô ta h đã đi làm quăn cho giống mình kìa. Thật đáng sợ. chẳng hay ho gì cái loại con gái thích bắt chước hình mẫu đẹp hơn để được chú ý

Triết Vũ:vậy sao Carey. Còn cậu thì thế nào? không bắt chước ai đó để trở thành người ta chứ

Carey(chột dạ): cậu nói vậy là ý gì hả, Âu Triết Vũ?

Triết Vũ(buột miệng): không, chẳng có gì cả. Chỉ đơn giản là thấy Tường Vi hôm nay rất giống một người mà tôi đã từng biết thôi

Nói xong Triết Vũ đi đến chỗ Chấn Thiên đang đứng.

Chấn Thiên(bàng hoàng): Triết Vũ, cậu có thấy Tường Vi rất giống 1 người quen của chúng ta không

Triết Vũ(chau mày): cậu cũng thấy thế hả? đặc biệt là cái cách dùng ruy băng để cột tóc và việc móc thêm chiếc cỏ 3 lá vào túi xách. nó khiến tôi chỉ có thể liên tưởng tới 1 người

Chấn Thiên: phải. chỉ có cậu ấy mới như vậy. Ý mình là công chúa đó. nhưng sao Carey trước mặt chúng mình lại không hề tỏ ra ngạc nhiên vậy. cô ấy thậm chí còn không nhận ra hình bóng của mình ngày còn nhỏ trên người Tường Vi ngốc đó sao

Triết Vũ(trầm ngâm): đôi khi mình tự hỏi liệu chúng ta có nhận nhầm người không

Chấn Thiên(sửng sốt): Cái gì cơ

Triết Vũ(lắc đầu): không có gì, chắc là mình nhầm. Nếu cô ta không phải là Carey thì sao cô ta lại biết về khúc nguyện cầu chứ

Chấn Thiên: Triết Vũ, cậu đang nghĩ cô gái kia là giả mạo đấy hả

Triết Vũ: mình không biết. nhưng nói thật là khi ở bên cạnh cô ta mình không có cảm giác gì cả. giống như đang ở cạnh một người không quen biết.

Chấn Thiên: đừng nghĩ nhiều Triết Vũ.sao lại có ai dám mạo danh công chúa chứ. trừ khi cô ta bị điên mới dám làm việc liều lĩnh như vậy. Cô gái kia là Carey đó. không phải là Tường Vi như cậu đã mơ hồ cảm nhận đâu

Triết Vũ(ngạc nhiên): Cậu…

Chấn Thiên: tôi chơi với cậu từ khi mới biết đi chẳng lẽ lại không biết cậu đang nghĩ gì sao? vì vậy ngay từ đầu tôi mới muốn Tường Vi rời khỏi trường mình để cậu khỏi bị nhầm lẫn mà

Triết Vũ: Chấn Thiên, nói vậy thì cậu cũng thấy đầu heo giống Carey của ngày xưa phải không

Chấn Thiên: ukm, đúng là rất giống, không chỉ là hình dạng mà còn là cái tính cách thất thường cũng y chang luôn

Tường Vi bước lại gần chỗ bọn Triết Vũ. Cô gái mỉm cười đầy tự tin

Tường Vi(nháy mắt tinh nghịch): hôm nay mình sẽ cho các bạn biết 1 bí mật bao lâu nay mình vẫn luôn giấu

Tử Khiêm(cười tươi): bí mật bao lâu nay vẫn luôn giấu uk? chà, Vi làm Khiêm thấy tò mò ghê. bí mật gì vậy?

Tường Vi: về thân phận thật của mình? (nhìn Triết Vũ) nếu như hết ngày hôm nay các cậu vẫn chưa đoán ra thì mình mới nói. còn nếu ai đó đã khám phá ra thì mình sẽ thôi

Triết Vũ(mặt tái đi): Car…

ường Vi(cười): chờ mình 1 chút naz (đi đến chỗ nhóm Thiên Dã đang đứng, lúc này Thiên Dã vẫn đang nhìn Tường Vi chằm chặp) Thiên Dã ca ca…. cố lên nhé. các anh đừng làm mất mặt thể diện của những gia tộc đứng đầu thế giới pháp thuật nha

Thiên Dã(mặt cắt không còn giọt máu): em… (Thiên Dã chưa nói hết câu thì Tường Vi đã trở về nhóm)

Vô Kị+Chí Kiệt+Kì Bình: sao vậy Thiên Dã?trông cậu có vẻ không được khoẻ

Thiên Dã(bỗng mỉm cười): Tường Vi là Carey uk? thật không thể ngờ nổi. là em đúng không ?

Chí Kiệt:cái gì cơ? cậu vừa nói Tường Vi là… nhưng chẳng phải Carey đang…

Thiên Dã: qua vài lần tiếp xúc mình không có cảm giác gì với cô gái tự xưng Carey kia cả. mà cảm giác này chỉ có khi ở bên cạnh Tường Vi thôi.

Vô Kị: đừng quên, cô gái kia đã chứng minh thành công mình là Carey. cả bộ pháp thuật đã công nhận.cứ cho Tường Vi thật sự là công chúa đi nhưng cậu sẽ khó mà thuyết phục lại bộ đấy. dù cậu từ nhỏ đã sống cùng anh em Tường Luân đi chăng nữa

Kì Bình: nhưng tại sao lại nói là cứ cho công chúa lá bài Tường Vi là công chúa Carey? rõ ràng là không phải mà

Vô Kị: thôi được, đến h phút này thì mình cũng không giấu mọi người nữa.

Thiên Dã:cậu…có truyện gì cậu đã giấu bọn mình?

Vô Kị:về Tường Vi, thật ra là…

Cả 3 người Thiên Dã, Chí Kiệt và Kì Bình đều bành hoàng trước những gì mà Lăng Vô Kị đã nói

**************************************************

Cuộc thi đã bắt đầu diễn ra. Vòng 1 là thi kiến thức. tất nhiên cả 3 đội của Học viện Dracate đều giành chiến thắng vẻ vang. trong đó thì Triết Vũ và Thiên Dã là 2 gương mặt xuất sắc nhất trong vòng thi đầu tiên. Sang đến vòng thi thứ 2, vòng thi tài năng. đội năm ba của Dracate đã đại bại (trong sự không ngạc nhiên của toàn thể Học viên của Dracate). vì đội đối phương trình diễn màn múa Ấn Độ quá sôi động và hấp dẫn. Đội năm hai thì khỏi nói rồi. Với phần hát kết hợp múa côn của Chí Kiệt và Kì Bình đã làm nóng cả hội thi, ngay cả phần nhảy cổ động của đội đại học Thạch An cũng phải ngã mù chào thua. Vòng hai đánh dấu chiến thắng đậm của Dracate khi đội tuyển năm nhất Dracate cũng giành điểm số tuyệt đối với phần biểu diễn vừa hát vừa chơi piano của Âu Triết Vũ – thiên tài âm nhạc.

Sang đến vòng ba: thách đấu. vòng hồi hộp nhất trong cuộc thi. năm ba của Dracate bị năm ba của đại học Thạch An thách thức nhảy 1 điệu hiphop. đương nhiên với lực lượng mù tịt về âm nhạc, năm ba Dracate đã sớm từ bỏ cuộc chơi. Năm hai Dracate thì bị yêu cầu nhẹ hơn mà cũng gian nan không kém. phải ôm hoặc nắm tay các thành viên của năm hai Thạch An (gian thật, năm hai Thạch An toàn con gái ak. Một đội toàn nam, một đội toàn nữ. Thiên Dã méo mặt, Chí Kiệt lầm bầm rủa, Kì Bình nhảy tưng tưng lên trước yêu cầu quá quắt kia. riêng Vô Kị thì lạnh lùng như không có truyện gì xảy ra. còn cái anh kia, do không nổi tiếng lên t/g không quan tâm. cho qua luôn,mà ai cần biết anh ta nghĩ gì chứ (mặt gian gian)

Đội năm hai Dracate cuối cùng thì cũng đã giành chiến thắng trong nước mắt. Còn năm nhất Dracate bị đối phương yêu cầu hát (<== “yoyo, đúng là thế mạnh naz, phen này quân ta ắt giành chiến thắng” <== trích nguyên văn lời Giang Chấn Thiên). Nhưng hay ho ở chỗ là họ chỉ đích danh Tường Vi phải thể hiện và phải hát đúng ca khúc họ yêu cầu. Đây là ý kiến của Lilly. Cô ta từng là bạn học cũ của Tường Vi nên chẳng lạ gì việc công chúa lá bài không bao h nghe nhạc. Ngày xưa, 2 người còn từng là đối thủ trong việc cạnh tranh ngôi vị hoa khôi của trường cấp 3 nữa chứ. Lilly nhất quyết bắt Tường Vi phải bẽ mặt trong cuộc thi này đây mà. Hội Triết Vũ ngay lập tức đơ trên cành mơ, ngất trên cành quất khi biết Tường Vi được yêu cầu tham gia trò thách đấu.từ trước đến h có bao h nghe thấy Hàn Tường Vi hát đâu.chắc là do giọng hát quá tệ nên mới không hát bao h. ai cũng nghĩ vậy đấy . Chấn Thiên la oai oái lên : “mừng hụt rồi, phen này thì thua thảm hại là cái chắc”. Tuy nhiên Tường Vi thì có vẻ khá khá bình thường, không hề bối rối, nao núng. Sau khi nghe ca khúc được yêu cầu, Tường Vi đã nở 1 nụ cười đắc thắng.

“ Theo yêu cầu của các bạn bên Thạch An, mình sẽ trình bày ca khúc Khúc nguyện cầu.” - Tường Vi nói thỏ thẻ trước mic.

“Khúc nguyện cầu là sáng tác đầu tay của Triết Vũ mà” - Carey nhìn Triết Vũ không chớp mắt

“Đội này ác ghê. Yêu cầu rõ khó. Ca khúc này từ trước tới h chỉ có mỗi Triết Vũ thể hiện thành công thôi ak. ai hát nó đều bị chê là không truyền tải được cảm xúc và chất giọng không hợp. Ngoại trừ 2 người thôi phải không? cậu từng giới thiệu thế mà” - Chấn Thiên nhìn Tường Vi lắc đầu

“Phải, nó được sáng tác và chỉ phù hợp với giọng hát của hai người. Một là của mình, và một là của…” - giọng nói của Âu Triết Vũ bị giọng hát của Tường Vi chấn áp. Và vì vậy mà không có ai đã nghe thấy lời cuối cùng của cậu - “… Carey. Đặc biệt là chỉ thích hợp với giọng hát trong veo của cô ấy thôi”

Giây phút ngọt ngào trôi vào cõi hư không.

Như dòng nước hối hả về đông không trở lại

Thời gian ngay trước mắt nhưng bạn nào nhận thấy

Thời khắc lúc này đâu phải của hôm qua

Dòng thời gian qua kẽ tay bay đến nơi đâu?

Có thể chiều đông mưa rả rích rơi

Hay trời hè nắng chói chang chiếu sáng

Bạn tỉnh giấc, tháo lớp hoá trang mặt nạ

Bên tách trà thơm thoảng sương mai

Dòng ngòi bút viết giấc mơ cuộc sống

Vì anh, em không sợ gió bão

Vì anh, em không sợ mưa sa

Chúa biến em thành đoá hoa bé nhỏ trên đường anh đi

Mong sẽ níu giữ được bước chân hối hả của chàng.

Khúc nguyện cầu em đang hát

Là khúc nguyện cầu em ấp ủ từ lâu

Mong sẽ có ngày nào đó

Được nói ra cho anh tỏ tưởng

Em không muốn ánh trăng kia soi tỏ tấm lòng của anh

Dù trăng đẹp, trăng sáng

Nhưng trăng lúc tròn,lúc khuyết

Và em không muốn tình yêu đôi ta sẽ thay đổi như vậy

Hứa với em, luôn nhớ ra em.

Luôn tìm em nếu một ngày đôi ta phải cách xa

Hãy nhận ra em giữa dòng người qua lại

Em sẽ chờ anh

Đợi anh mãi mãi

Khúc nguyện cầu em đang hát

Là khúc nguyện cầu em ấp ủ từ lâu

Mong sẽ có ngày nào đó

Được nói ra cho anh tỏ tưởng

Triết Vũ không còn tin vào tai mình nữa. không chỉ vì giọng hát của Tường Vi hợp một cách kì lạ với bài hát mà quan trọng nhất là tại sao Tường Vi biết đến lời bổ sung của Khúc nguyện cầu. Cái đó ngoài cậu ra thì chỉ còn Carey biết mà thôi. Vì chính cô ấy đã viết ra đoạn thổ lộ của cô gái khi chàng trai ví tình yêu của mình như ánh trăng? Còn các hs đang có mặt thì do vẫn còn đang chìm đắm trong bài hát mà không để ý có thêm 1 khúc nhạc nữa trong ca khúc. giọng hát trong veo, cao vút của Tường Vi cất lên làm cả sân trường bất động. ai đó bật khóc……………… Triết Vũ nhìn Tường Vi mà không nói lên lời. Tường Vi vừa cúi đầu chào cả khán đài thì Triết Vũ lập tức bước ra kéo Tường Vi lại về phía mình, mắt Triết Vũ long lên sòng sọc.

Triết Vũ(lắc vai Tường Vi): Nói đi, cô là ai?

Chấn Thiên (nhảy lên sân khấu can ngăn Triết Vũ): Vũ, bình tĩnh. cậu sao thế?

Triết Vũ(hất tay Chấn Thiên ra):Buông tôi ra. tôi có truyện phải hỏi rõ cô ta.

Tường Vi(khẽ chau mày): cậu đang mất bình tĩnh, chúng ta sẽ nói chuyện sau. được không?

Triết Vũ(gào lên): Chính là cậu. cậu mới là người đó đúng chứ. Cậu đã lừa tôi trong suốt thời gian qua.

Tường Vi(bối rối): mình xin lỗi. mình…

Dyland(cũng bước lên sân khấu can thiệp): truyện đó để nói sau. giờ không phải là lúc thích hợp đâu

Triết Vũ(quay qua nhìn Dyland): anh? thì ra anh cũng biết rồi sao? vậy là mình không phải là người đầu tiên phát hiện ra sự thật này. cậu coi mình là gì hả?cậu có biết là mình….

Tường Vi(khẩn khoản van nài): Triết Vũ, xin cậu bình tĩnh. chẳng phải giờ cậu đã biết rồi sao? hãy để mình giải thích. nhưng chưa phải là bây h…. mình…

Triết Vũ(giọng dịu xuống): mình hiểu rồi. may quá. thật là may quá….. (suýt nữa thì ôm chầm lấy Tường Vi nhưng may Dyland phản xạ nhanh đã kéo Tường Vi đi trước)

Bốn người Tường Vi, Triết Vũ, Chấn Thiên và Dyland vừa gây ra 1 truyện khó hiểu cho các hs đang có mặt dưới sân trường. Triết Vũ vừa bước xuống thì cái cô Carey giả mạo vội nắm chặt tay Triết Vũ, lắc lắc nũng nịu

Carey: Triết Vũ, cậu sao thế?mà mình bảo này, ngày mai….

Triết Vũ(gạt tay Carey ra, vẻ mặt thì lạnh lùng): được rồi, vở kịch kết thúc rồi. cô đừng có chạm vào người tôi nữa. hiểu chưa?

Carey(ngân ngấn nước mắt): Vũ ak, sao thế? vở kịch gì cơ? cậu đừng làm mình lo chứ

Triết Vũ(mắt toé lửa): đã bảo là đừng có chạm vào người tôi nữa mà. cô….

Tường Vi(giật áo Triết Vũ): bình tĩnh nào, Vũ Vũ. có truyện chúng ta cần hỏi bạn ấy mà

Triết Vũ(đang chau mày thì nét mặt bỗng giãn ra, giọng nói thì ấm áp, trần đầy tình cảm): ý cậu là sao hả, Vi

Tường Vi(cười tinh quái): Thì về nơi bạn ấy đến đó, mình không thể nói rõ được. Cậu hiểu ý mình mà, Vũ Vũ

Triết Vũ(sau 2s nhíu mày suy nghĩ,cuối cùng gật đầu): mình hiểu rồi.thì ra là cậu không biết cô ta….vậy…nghĩa là… Cô (nhìn thẳng vào Carey) tí nữa tôi với cô nói chuyện riêng, hiểu chứ

Carey(chột dạ): Triết Vũ, cậu sao vậy? cậu đừng có lạnh lùng như thế với Carey chứ. mà sao Vũ lại thân mật với cô gái kia vậy, Vũ đừng quên Carey là vợ chưa cưới của Vũ. chúng ta đã có hôn ước từ nhỏ đó.

Triết Vũ(mắt đầy sát khí): cô có thôi đi không hả? tất nhiên là tôi không quên lời hứa năm xưa rồi.làm sao mà quên được chứ. nó gắn liền với tôi 1 kỉ niệm khó quên mà

Tường Vi(mặt bỗng đỏ bừng): Vũ, thôi đi. đừng có nhắc lại truyện ngày đó được không

Carey(mặt đầy tức tối): Cô kia, bọn tôi nói chuyện.cô xía vào làm gì. đồ con nhỏ bắt chước

Tường Vi đã sợ Triết Vũ sẽ làm gì cô gái giả mạo kia, nhưng không. Triết Vũ đã để yên và nắm chặt tay Tường Vi kéo về nơi tập trung của nhóm Dracate tham gia cuộc thi trước sự ngỡ ngàng của toàn thể giáo viên và hs của 2 trường. Sau khi công bố kết quả thì hs trường Thạch An kéo về hết. riêng hs Dracate được hiệu trưởng yêu cầu ở lại để thông báo việc quan trọng.Sau khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi thì Hiệu trưởng khối đại học mới lên tiếng: “ Tôi có việc rất quan trọng cần thông báo cho mọi người.hi vọng mọi người sẽ không bị shock trước tin này. đó là hiện tại trong trường ta đang có nội gián của phe chống đối học viện. Chúng ta…”. Lời thầy hiệu trưởng bị cắt ngang bởi 1 tiếng nổ lớn. mây đen che lấp cả bầu trời phía trên Dracate.mọi người có mặt đều rất ngạc nhiên. mấy phút trước trời vẫn trong xanh mà. còn đang hoảng loạn với việc vừa diễn ra thì ở 1 góc nào đó bỗng có tiếng hét của 1 hs nam: “Người của phe chống đối Dracate!!!!!!!!!!!!”. Và giữa sân trường, một nhóm người mặc áo choàng đen xuất hiện. Tường Vi níu chặt áo Triết Vũ. Triết Vũ quay lại nhìn Tường Vi ra hiệu bảo cô đừng lo. đúng lúc đó thì từ phía sau Triết Vũ và Tường Vi, cô gái mạo danh Carey đã bí mật phóng ra 1 quả cầu năng lượng bống tối về phía 2 người. Thì ra lâu nay cô ta vẫn giấu sức mạnh của mình.chỉ dám bay lượn chứ không dám sử dụng sức mạnh chính của mình vì sợ bại lộ thân phận là người của phe chống đối. đó là đòn đặc trưng của các phù thuỷ trong phe này. Bỗng một giọng nam trầm ấm hét lên: “ Cẩn thận. đằng sau”. Triết Vũ, Tường Vi, Chấn Thiên, Tử Khiêm và Trúc Lam (cũng ở ngay gần chỗ Tường Vi) vội quay lại. nhưng đã quá muộn. quả cầu năng lượng đã phóng đến sát họ. Bỗng cả trường chói loà bởi 1 thứ ánh sáng xanh kì lạ. Lúc luồng sáng chấm dứt thì cả bọn 5 người Tường Vi đã biến mất. thay vào đó là 1 chàng trai và 1 cô gái xuất hiện. hai con người đẹp tựa như tranh vẽ. cả hai đều hoảng hốt nhìn nhau và nhìn lại khoảng trống – nơi mà mấy phút trước vẫn có người đứng đó nhưng h thì không.cả 5 người đã biến mất không chút vết tích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Công Chúa Hoa Tường Vi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook