Công Chúa Siêu Quậy Và Hoàng Tử Hào Hoa
Chương 48
GINLE
11/02/2016
-Gin là cậu sao?
- Của cậu đây. Anh đưa cuốn sách cho nó khuôn mặt lãng tử hiện lên nét tươi cười.
- à cảm ơn cậu về khi nào vậy?
- Mới hôm qua thôi liền tới đây tham quan. Anh đặt tay lên gác sách ngắm nhìn một lượt toàn cảnh thư viện.
- Cậu đang ở đâu vậy? có chỗ ở chưa?
-rồi . mình ở nhà riêng. Khi rãnh cậu có thể đến chơi . có gì cứ phone tớ ra đón.
- Được thôi. Lâu rồi không gặp ôm cái nào!
Rồi hai người ôm nhau. Đối với nó Gin chỉ là người bạn thanh mai trúc mã không hơn không kém. Nhưng với Gin hoàn toàn ngược lại. Đây là người con gái anh yêu, và hơn thế nữa anh muốn chiếm hữu.
-Hôm nay tớ không rãnh. Thật xin lỗi. giữ liên lạc nhé.
-Tạm biệt.
Rời khỏi thư viện nó nhanh chân đi đến công ty. Tính là sẽ cùng hắn đi ăn cơm. Nhưng người tính không bằng trời tính nó lại gặp rắc rối ở bàn tiếp tân.
-Xin hỏi cô đến đây để gặp ai. Một cô tân đang ngồi sơn móng tay tỏ vẻ khi dễ hỏi nó một câu như là có lệ
Nó không để ý đến thái độ đó trả lời lại: tôi đến đây là để gặp tổng giám đốc.
-Cô có hẹn trc không ?
-K. tôi là đến đây bất ngờ.
-Tổng giám đốc không gặp mà không hẹn trc.
Các nhân viên tr công ty quay lại nhìn nó. Bất ngờ cô tiếp viên quát lớn:
-Cô tưởng muốn gặp tổng giám đốc của chúng tôi la dễ sao?
Nó cảm thấy bực bội: - tôi đến đây gặp tổng giám đốc chỉ cần các người nói vs anh ta 1 tiếng có cần lam lớn chuyện ra không?
-Chắc là tổng giám đốc không muốn gặp cô đâu.
- gặp hay không thì cho tôi gặp TGD đi sẽ rõ.
Một nhân viên bên ngoài đi vào đẩy nó 1 caí. Cân nhắc quan sát kĩ ngươi đó, nó thấy cô ta thật là ngang ngc. Quân áo không còn chỗ nào để hở nữa rồi.
-Tôi đây là không muốn cho gặp. cô làm gì tôi?
-tôi sẽ nói Gia Kì (ken= hắn đó) đuổi vc các người.
Hahahaha. Cả văn phong cười ồ lên. Nó đứng lên chỉ thẳng mặt từng người. đúng lúc đó hắn vừa mới tan họp ra, thấy bên ngoài thật lạ. bóng dáng nhỏ nhắn đập vào mắt hắn. vội chen vào đám đông.
GTNV
Gin ( HOÀNG NHẬT QUÂN) 18 TUỔI ĐẸP TRAI BODY CHUẨN CÓ MÁI TÓC MÀU VÀNG ÁNH KIM. CON TRAI DUY NHẤT CỦA TẬP ĐOÀN HOÀNG NHẬT- THỐNG TRỊ VỀ SIÊU XE THẾ GIỚI. BẠN THANH MAI TRÚC MÃ XỦA NÓ. TÍNH TÌNH KHÓ ĐOÁN LÀ NGƯỜI RẤT NGUY HIỂM TRONG THẾ GIỚI NGẦM. THÍCH NÓ. LÃO ĐẠI CỦA BĂNG NHÓM KING, CHỐNG ĐỐI VỚI BANG CỦA HẮN. LÀ NHÂN VẬT PHẢN DIỆN.
--------------------------------cách-------------------------------------------
BỐP
Một tiếng vang lên bổng chốc cả căn phòng yên lặng. Cảm thấy một bên má bỗng đau rát, bàn tay nó không tự chủ được xoa một bên mặt. Cả văn phòng nínthở.
- Sao ? cảm thấy thế nào?
- Cô dám. Tôi sẽ nói TGĐ đuổi việc các người.
- Cô đang kể chuyện cười sao? tổng giám đốc đang họp làm sao mà biết đc.
Một giọng ns trầm ấm vang lên, cô ta đc một phen khiếp sợ:" Vậy sao?"
-Tổng...Tổng giám đốc...
-Tôi thì sao?
-Tôi...tôi...
- Cô tự biết phải làm gì rồi đó.
Rồi nắm tay kéo nó đi thẳng ra khỏi công ty. Hắn không nghĩ rằng trong công ty từ lúc nào đã tuyển nhân viên không biết tôn trọng khác hàng. Cảm thấy thật sơ suất.
Hai người yên lặng cho đến lúc lên xe. Nhìn thấy phản ứng lạnh lùng lúc nảy của hắn làm nó có chút phát sợ, hắn sao lại khác như vậy. Đè nén ý nghĩ đó xuống dán một cái nhìn xa xăm sang đường phố bên cạnh. Còn hắn lúc này chỉ chú tâm lái xe,cảm thấy có chút nóng lòng, một giọng trầm ấm vang lên mang một nét ôn nhu:
- Còn đau không?
-K..không sao nữa rồi.
-Thật xin lỗi.
-Cũng không phải lỗi của anh.
-Nhưng tôi lại cảm thấy áy náy.
- Được rồi vậy mời tôi một bữa đi dù gì tôi cũng chưa ăn tối.
-Được.
Rồi không khí yên lặng một lần nữa lại vang lên cho đến lúc tới nơi. Hắn đưa nó tới một của hàng sang trọng.
-Ăn nhiều rau xanh vào da sẽ rất đẹp.
-Cám ơn nhiều.
không khí vui vẻ cho đến lúc về nhà. Nó bật đèn lên còn hắn thì đi cất xe, chán chết nữa rồi nhà lại không có ai hết. Chỉ có nó vs hắn, m.n đều có công việc riêng phải làm nên tạm thời vắng nhà. Nó bước đến của phòng, nghe giọng hắn gọi tên mình liền quay lại.
- Có thể làm bạn gái tôi không?
- Của cậu đây. Anh đưa cuốn sách cho nó khuôn mặt lãng tử hiện lên nét tươi cười.
- à cảm ơn cậu về khi nào vậy?
- Mới hôm qua thôi liền tới đây tham quan. Anh đặt tay lên gác sách ngắm nhìn một lượt toàn cảnh thư viện.
- Cậu đang ở đâu vậy? có chỗ ở chưa?
-rồi . mình ở nhà riêng. Khi rãnh cậu có thể đến chơi . có gì cứ phone tớ ra đón.
- Được thôi. Lâu rồi không gặp ôm cái nào!
Rồi hai người ôm nhau. Đối với nó Gin chỉ là người bạn thanh mai trúc mã không hơn không kém. Nhưng với Gin hoàn toàn ngược lại. Đây là người con gái anh yêu, và hơn thế nữa anh muốn chiếm hữu.
-Hôm nay tớ không rãnh. Thật xin lỗi. giữ liên lạc nhé.
-Tạm biệt.
Rời khỏi thư viện nó nhanh chân đi đến công ty. Tính là sẽ cùng hắn đi ăn cơm. Nhưng người tính không bằng trời tính nó lại gặp rắc rối ở bàn tiếp tân.
-Xin hỏi cô đến đây để gặp ai. Một cô tân đang ngồi sơn móng tay tỏ vẻ khi dễ hỏi nó một câu như là có lệ
Nó không để ý đến thái độ đó trả lời lại: tôi đến đây là để gặp tổng giám đốc.
-Cô có hẹn trc không ?
-K. tôi là đến đây bất ngờ.
-Tổng giám đốc không gặp mà không hẹn trc.
Các nhân viên tr công ty quay lại nhìn nó. Bất ngờ cô tiếp viên quát lớn:
-Cô tưởng muốn gặp tổng giám đốc của chúng tôi la dễ sao?
Nó cảm thấy bực bội: - tôi đến đây gặp tổng giám đốc chỉ cần các người nói vs anh ta 1 tiếng có cần lam lớn chuyện ra không?
-Chắc là tổng giám đốc không muốn gặp cô đâu.
- gặp hay không thì cho tôi gặp TGD đi sẽ rõ.
Một nhân viên bên ngoài đi vào đẩy nó 1 caí. Cân nhắc quan sát kĩ ngươi đó, nó thấy cô ta thật là ngang ngc. Quân áo không còn chỗ nào để hở nữa rồi.
-Tôi đây là không muốn cho gặp. cô làm gì tôi?
-tôi sẽ nói Gia Kì (ken= hắn đó) đuổi vc các người.
Hahahaha. Cả văn phong cười ồ lên. Nó đứng lên chỉ thẳng mặt từng người. đúng lúc đó hắn vừa mới tan họp ra, thấy bên ngoài thật lạ. bóng dáng nhỏ nhắn đập vào mắt hắn. vội chen vào đám đông.
GTNV
Gin ( HOÀNG NHẬT QUÂN) 18 TUỔI ĐẸP TRAI BODY CHUẨN CÓ MÁI TÓC MÀU VÀNG ÁNH KIM. CON TRAI DUY NHẤT CỦA TẬP ĐOÀN HOÀNG NHẬT- THỐNG TRỊ VỀ SIÊU XE THẾ GIỚI. BẠN THANH MAI TRÚC MÃ XỦA NÓ. TÍNH TÌNH KHÓ ĐOÁN LÀ NGƯỜI RẤT NGUY HIỂM TRONG THẾ GIỚI NGẦM. THÍCH NÓ. LÃO ĐẠI CỦA BĂNG NHÓM KING, CHỐNG ĐỐI VỚI BANG CỦA HẮN. LÀ NHÂN VẬT PHẢN DIỆN.
--------------------------------cách-------------------------------------------
BỐP
Một tiếng vang lên bổng chốc cả căn phòng yên lặng. Cảm thấy một bên má bỗng đau rát, bàn tay nó không tự chủ được xoa một bên mặt. Cả văn phòng nínthở.
- Sao ? cảm thấy thế nào?
- Cô dám. Tôi sẽ nói TGĐ đuổi việc các người.
- Cô đang kể chuyện cười sao? tổng giám đốc đang họp làm sao mà biết đc.
Một giọng ns trầm ấm vang lên, cô ta đc một phen khiếp sợ:" Vậy sao?"
-Tổng...Tổng giám đốc...
-Tôi thì sao?
-Tôi...tôi...
- Cô tự biết phải làm gì rồi đó.
Rồi nắm tay kéo nó đi thẳng ra khỏi công ty. Hắn không nghĩ rằng trong công ty từ lúc nào đã tuyển nhân viên không biết tôn trọng khác hàng. Cảm thấy thật sơ suất.
Hai người yên lặng cho đến lúc lên xe. Nhìn thấy phản ứng lạnh lùng lúc nảy của hắn làm nó có chút phát sợ, hắn sao lại khác như vậy. Đè nén ý nghĩ đó xuống dán một cái nhìn xa xăm sang đường phố bên cạnh. Còn hắn lúc này chỉ chú tâm lái xe,cảm thấy có chút nóng lòng, một giọng trầm ấm vang lên mang một nét ôn nhu:
- Còn đau không?
-K..không sao nữa rồi.
-Thật xin lỗi.
-Cũng không phải lỗi của anh.
-Nhưng tôi lại cảm thấy áy náy.
- Được rồi vậy mời tôi một bữa đi dù gì tôi cũng chưa ăn tối.
-Được.
Rồi không khí yên lặng một lần nữa lại vang lên cho đến lúc tới nơi. Hắn đưa nó tới một của hàng sang trọng.
-Ăn nhiều rau xanh vào da sẽ rất đẹp.
-Cám ơn nhiều.
không khí vui vẻ cho đến lúc về nhà. Nó bật đèn lên còn hắn thì đi cất xe, chán chết nữa rồi nhà lại không có ai hết. Chỉ có nó vs hắn, m.n đều có công việc riêng phải làm nên tạm thời vắng nhà. Nó bước đến của phòng, nghe giọng hắn gọi tên mình liền quay lại.
- Có thể làm bạn gái tôi không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.