Chương 76: Hư tình giả ý .
Phượng Khi Vũ
05/01/2017
Chương 68 : Hư tình giả ý .
[ Hư tình giả ý : Chỉ sự giả dối nhiệt tình bên ngoài , nhưng trong lòng thì không phải vậy . ]
Bốn trăm kỵ binh đều là tinh nhuệ . Bảo hộ Minh Huy Công chúa cùng Phò mã vốn chính là ngàn binh chọn một , lại trải qua nửa năm huấn luyện đặc chủng , hợp tác ăn ý . Tiến đến thảo nguyên mấy ngày nay , dù gặp gỡ bộ lạc Hung Nô cũng thế , giết không tha .
Mấy ngày nay , những nơi đi qua xác chết khắp nơi . Bọn họ đại đa số kinh nghiệm sa trường , giết đều là quân địch Hung Nô , nhưng hiện giờ , bọn hắn giết cũng có cả dân chúng Hung Nô , ít nhiều cũng cảm thấy tội lỗi , chỉ là , cừu hận nhiều năm qua giữa Hung Nô và người Hán đã chống đỡ sát ý của bọn hắn , nguy cơ Cổ Lan trấn treo cao trên đầu , khiến bọn hắn cho rằng giết chóc mới là chính nghĩa .
Từng mạng sống nhiễm đỏ đao bọn hắn , cũng nhiễm đỏ tâm bọn hắn , khiến các chiến sĩ kiên cường càng tăng thêm một phần sát khí âm trầm .
Bốn trăm kỵ binh dĩ dật đãi lao * , lao nhanh đến . Mà người Hung Nô lại bị người Nữ Chân đánh đến mệt mỏi không chịu nổi , ngay cả thủ lĩnh cũng đều bị đối phương bắt được . Hách Liên Đa Đạc bỗng nhiên hiểu được tính toán của Cố Nguyệt Mẫn , không để ý bị Cố Nguyệt Mẫn kìm giữ , vận công chống cự . Nhưng lúc này hắn phát hiện , căn bản không có cách nào sử dụng nội lực , không chỉ nội lực , ngay cả khí lực cũng đều mất hơn phân nửa .
------------
( * ) Dĩ dật đãi lao : Lấy an nhàn đối phó với mỏi mệt .
Xuất phát từ câu : " Dĩ dật đãi viễn, dĩ dật đãi lao, dĩ bảo đãi cơ, thử trị lực giả dã ".
Nghĩa là : Lấy gần chờ xa , lấy khỏe đợi mệt , lấy no chờ đói , đó là trị cái sức của đối phương .
------------
Đây là có chuyện gì ? ... Đúng rồi ! Độc phấn màu xanh !
Hách Liên Đa Đạc bỗng nhiên nhớ truyền thuyết năm xưa , truyền thuyết đến từ ác ma Trung Nguyên , cái người Trung Nguyên năm đó độc hại mấy vạn người thảo nguyên của dân tộc Hung Nô ! Độc dược của hắn rất đáng sợ , khiến cho người khác vô hình bị trúng chiêu , thậm chí không cần phải ăn hay hít thở , chỉ cần chạm gần một chút cũng trúng độc .
Cố Nguyệt Mẫn thấy hắn giãy dụa , nhưng không có để ý tới hắn . Độc này , nếu không có giải dược , chẳng những sẽ không biến mất , ngược lại sẽ càng nghiêm trọng hơn . Nếu là trước đây , nàng tuyệt đối không thể ngờ được còn có thể dễ dàng bắt sống một cao thủ võ lâm võ nghệ so với chính mình cao hơn - ít nhất đã đạt tới đỉnh của cảnh giới thứ hai , một cao thủ hậu thiên cao cấp !
Đợi cho người Nữ Chân chạy tới , bốn trăm kỵ binh cũng đến , Cổ Nghiên ra lệnh một tiếng , nhóm thị vệ thứ nhất đồng loạt giương cung , đối với người Hung Nô đứng trong trận bắn tên . Mà nhóm kỵ binh thứ hai , thứ ba , thứ tư , cũng hướng về phía bầu trời ngắm bắn .
Người Hung Nô cung tiễn lợi hại lại còn tinh chuẩn , bốn trăm kỵ binh này vũ khí cũng không phải bình thường , mà là cường cung từ trong phủ Giang Vương Cố Duệ lấy ra ! Cũng chỉ có đội quân phủ Công chúa - Phò mã mới có thể sử dụng , nếu là binh bình thường , ngay cả kéo cũng không nổi .
Sau khi sử dụng cường cung , thực lực hai quân liền phân định . Người Hung Nô dũng mãnh thiện chiến , có thể sử dụng cường cung , có người dùng được cả lục thạch , thất thạch* , giống Hách Liên Đa Đạc , có thể kéo thập thạch cường cung cũng không cố sức . Nhưng người Hung Nô thực lực không đều , đại khái đều ở ba bốn thạch , hơn nữa đội hình bị người Nữ Chân xung phong liều chết làm tán loạn . Ngược lại thị vệ hai phủ , mỗi người đều cầm trong tay lục thạch cung , thống lĩnh đều dùng thất thạch cung , một vòng bắn xuống , người Hung Nô chết vô số , mà người Hung Nô , cung lại rất ít có thể bắn tới , hay định đúng tầm bắn .
----------
( * ) Thạch : Đơn vị đo .
1 thạch = 100 lít = 120 cân = 30 kg .
----------
Hai phủ thị vệ bắn tên , ngựa cũng không dừng lại , sau ba đợt mưa tên , bọn họ cất cung tiễn , rút trường đao , cùng người Hung Nô đại chiến .
" Giết ! " Đã tới gò núi nhỏ , A Nhĩ Cáp Đồ băng kín mắt , chỉ chừa mắt trái , quát to một tiếng , lại giơ đao ở thắt lưng , vọt vào trận doanh quân địch.
Trừ bỏ hai tên hộ vệ Hoàn Nhan Nhã Đồ , mười mấy người Nữ Chân còn lại cũng đều vọt xuống .
Hoàn Nhan Nhã Đồ lẳng lặng nhìn Cố Nguyệt Mẫn, đột nhiên hỏi : " Ngươi là người Hán sao ? " Cố Nguyệt Mẫn gật đầu , bỗng nhiên ngẩn ra - Hoàn Nhan Nhã Đồ nói là tiếng Hán !
Hoàn Nhan Nhã Đồ mặt còn dính máu lộ ra tươi cười thoải mái , nói : " Ta thích văn hóa người Hán , ta biết tiếng Hán . "
Lúc này , Nguyên Thương vừa vặn cưỡi hắc mã đến , thấy Hoàn Nhan Nhã Đồ khuôn mặt tươi cười , sắc mặt không thay đổi , sát khí chợt lóe , theo nàng rũ mi xuống mà biến mất . Phong Lão Nhị tiến lên tiếp nhận Hách Liên Đa Đạc , hai tên thám báo lôi hắn xuống , về phần tra tấn như thế nào cũng không sốt ruột .
Người Hung Nô bó tay bó chân , Đại Yến binh cùng người Nữ Chân lại dũng mãnh không sợ , thử tiêu bỉ trường * , tình hình chiến đấu lập tức nghiêng về một phía . Không đến hai khắc , bộ hạ của Cổ Nghiên đã đại thắng . Kế tiếp người Hung Nô bại trận tháo chạy bốn phía , Cổ Nghiên ra lệnh không đuổi theo , binh lính xếp thành hàng .
( * ) Thử tiêu bỉ trường : bên này vừa biến mất , bên kia lại sinh ra thêm .
Độc nhãn A Nhĩ Cáp Đồ cũng trở về phục mệnh , người đầy máu tươi , cũng không thèm để ý trên người mấy vết đao chém , ở trên lưng ngựa hướng Hoàn Nhan Nhã Đồ chắp tay : " Cách cách , may mắn không nhục sứ mệnh ! " Bộ hạ của hắn , người người đều bị thương , nhưng đều cứng cỏi , không chút sợ hãi .
Cố Nguyệt Mẫn thấy thế , trong lòng cảnh giác : ' Ở thảo nguyên , người Nữ Chân , sắp sửa vùng lên ... '
Cổ Nghiên tiến lên nói : " Đại công tử , người Hung Nô đào tẩu , chúng ta hành tung đã bị tiết lộ , chi bằng lập tức rời khỏi nơi đây ! "
Cố Nguyệt Mẫn gật đầu , nói : " Y theo kế hoạch tiến hành ! "
" Vâng ! "
Cổ Nghiên rời đi , Hoàn Nhan Nhã Đồ tiến đến gần , dùng tiếng Hán nói : " Ngươi là thủ lĩnh bọn họ ? Ta tên Hoàn Nhan Nhã Đồ , ngươi tên là gì ? " Tiếng Hán của nàng phát âm có chút lạ , nhưng vô cùng lưu loát .
Cố Nguyệt Mẫn cười nhẹ , nói : " Ta tên Nguyên Văn . Hoàn Nhan cô nương , nơi đây không nên ở lâu , chúng ta đi thôi ! " Cố Nguyệt Mẫn tươi cười chuyên nghiệp là được chân truyền từ Túc Sa Duyệt Dung , khiến người ta như mộc xuân phong [ đứng trong gió xuân ấm áp ] , điên đảo thần hồn .
" Ai , Nguyên Văn , ngươi chờ ta ! " Hoàn Nhan Nhã Đồ giục ngựa theo sau , đang muốn tới gần Cố Nguyệt Mẫn , hắc mã bên cạnh lại vượt qua nàng . Nguyên Thương đến gần Cố Nguyệt Mẫn , lấy ra bình sứ lớn bằng ngón cái đưa cho nàng .
Cố Nguyệt Mẫn vừa rồi cùng Hách Liên Đa Đạc liều mạng một đao , tuy rằng cuối cùng là Cố Nguyệt Mẫn thắng nhưng không thể tránh được nội thương. Cố Nguyệt Mẫn vốn thương ở cuộc chiến hoàng thành còn chưa khỏi hẳn , một đao liều mạng khiến nàng bên trong chấn động , huyết khí bất ổn , chính là ở trước trận bị nàng mạnh mẽ đè ép xuống , ngược lại chịu đựng thành nội thương , bị Nguyên Thương nhìn thấy .
Cố Nguyệt Mẫn nhìn nàng mang theo ý cười tinh tế , tiếp nhận bình sứ ở trong lòng bàn tay nàng nhéo một cái , tuy không nói chuyện , nhưng lòng có Linh Tê , ánh mắt giao nhau , trong lòng hai người đều ấm áp .
Hoàn Nhan Nhã Đồ sâu sắc , sao lại không thấy ánh mắt giữa hai người , hướng Cố Nguyệt Mẫn hỏi : " Nguyên Văn , nàng ta là ai a ? "
Nguyên Thương mặt lạnh không chút biểu tình . Cố Nguyệt Mẫn thu tay về , đang muốn nói chuyện , ' Lục Tú Tài ' - Lục Minh bên cạnh nói xen vào : " Đây là thê tử của đại công tử . "
Hoàn Nhan Nhã Đồ ngây người , nhìn bóng dáng hai người , sắc mặt âm trầm . Hoàn Nhan Nhã Đồ suy nghĩ đều ở trên mặt , không chút nào che dấu . Cố Nguyệt Mẫn ngửa đầu , đem thuốc trong bình sứ Đông y cho vào miệng , rồi quay đầu hướng nàng cười , nói : " Hoàn Nhan cô nương , chúng ta phải lập tức rời khỏi đây , ngươi có muốn theo cùng chúng ta hay không ? "
Cố Nguyệt Mẫn đây là biết rõ còn cố hỏi . Lúc này người Hung Nô đang ở xung quanh bao vây muốn tiêu diệt họ , Hoàn Nhan Nhã Đồ còn lại hơn mười người còn không đủ nhét kẻ răng bọn họ , đi theo Cố Nguyệt Mẫn mới càng an toàn . Vì cùng người Hán buôn bán qua lại , người Nữ Chân nhiều người biết tiếng Hán , A Nhĩ Cáp Đồ nghe thấy Cố Nguyệt Mẫn nói thế , lập tức hướng Hoàn Nhan Nhã Đồ ám chỉ đáp ứng .
Hoàn Nhan Nhã Đồ không chút do dự nói : " Chúng ta đi theo ngươi ! " Tuy rằng nàng cùng A Nhĩ Cáp Đồ đều có cùng quyết định , nhưng hiển nhiên Hoàn Nhan đại tiểu thư suy nghĩ nguyên nhân lại không giống . Nàng nhìn thẳng Cố Nguyệt Mẫn không chút e dè . Rất tốt là da mặt Cố Nguyệt Mẫn tương đối dày , không hề khiếp sắc hướng nàng lộ ra khuôn mặt tươi cười , ôn hòa thân thiết . Khuôn mặt tươi cười này , ngay cả Lục Tú Tài bên cạnh nhìn cũng có thể cảm thấy có ý tứ câu dẫn hàm xúc .
Biết rõ tính nết Cố Nguyệt Mẫn , Cổ Nghiên nghĩ : Điện hạ sẽ không phải muốn đối với vị Công chúa này xuống tay đi ? Hắn nhìn trộm Nguyên Thương một chút , lấy hiểu biết của hắn đối với Nguyên Thương hắn cảm thấy đây là sự yên tĩnh trước bão táp .
----------------
Tấn Dương thành .
" Khẩn cấp từ tám trăm dặm - Khẩn cấp từ tám trăm dặm - " Một con khoái mã cầm trong tay lá cờ truyền lệnh Minh Hoàng ngự ban cho đại tướng quân , phía trên cờ có hình đầu sói dữ tợn .
Khoái mã theo cửa thành gào thét lướt qua , vài tên vệ binh ở cửa không khỏi hướng kỵ binh nhìn thoáng qua , nhận ra phục sức của hắn là đại đội trưởng của doanh trại truyền tin ngoài thành , không biết xảy ra chuyện gì khiến hắn tự mình đưa tin . Bọn họ trong lòng kỳ quái , cũng không lắm miệng nghị luận , đứng gác , kiểm tra ... Nên làm việc gì thì làm , người người sắc mặt kiên nghị , binh sĩ canh gác ngay cả biểu tình cũng không có biến hóa . Dưới trướng Trưởng công chúa , binh tướng nào dám không làm tròn trách nhiệm ?
Khoái mã chạy vội tới cửa [ phủ Trấn Bắc đại tướng quân ] , kéo mạnh dây cương , móng trước con ngựa dựng thẳng lên , lính liên lạc thuận thế lộn ngược ra sau nhảy xuống , thân thủ mạnh mẽ , có thể thấy được võ nghệ tinh thâm .
Hắn giơ cao cờ lệnh , người gác cổng sớm nghe tin giúp hắn mở cửa phủ , để hắn một đường không cách trở vọt vào trong phủ . Xuyên qua bốn sân , quẹo qua ba hành lang , đến một sân gọi là ' Tĩnh viên ' đột nhiên chân sau quỳ xuống , lấy từ trong ngực một cái ống trúc , hai tay giơ lên cao .
" Báo - Mặc Ngôn đại nhân dùng bồ câu truyền tin khẩn cấp từ tám trăm dặm . "
Bên trong một nữ tử mặc võ phục màu xám đi ra , tiếp nhận ống trúc , nói : " Đã biết , ngươi lui xuống , ở ngoài sảnh chờ lệnh ! "
Lính liên lạc ôm quyền nói : " Mạt tướng tuân mệnh ! "
Nữ tử này cầm ống trúc , hướng nội viện đi tới , ba bước , chỉ bước ba bước , liền vượt qua ba trượng , chạy nhanh đến đại sảnh Tĩnh viên , đứng ở cửa đại sảnh , nhưng không tiến vào , hướng bên trong cung kính cúi đầu bẩm báo : " Trưởng công chúa , truyền tin doanh có văn kiện khẩn cấp . "
Trong đại sảnh lúc này có ba người .
Một người là Tả Hiền , mặc khôi giáp đầy đủ , đường đường chính chính ngồi trên ghế trái , tay trái cầm kiếm , đuôi kiếm chạm đất , tay phải đặt trên đầu gối . Quân nhân Trung Quốc đời sau chỉ sợ cũng không thể hơn thế này a !
Người còn lại hiên ngang , đỉnh đạc ngồi trên ghế trái , mũ giáp đã đặt trên bàn , tay trái bưng một tách trà xanh , hai ngón tay phải nắm lấy nắp trà không nhanh không chậm lùa lá trà trên mặt nước . Người này là Đậu Uyên .
Mà người ở phía trên , mặc trường sam màu xám trắng , nhìn ra được y phục này rất cũ kỹ , nhưng được giặt rất sạch sẽ , đai lưng trên hông viền vàng có thêu cành thông cùng hoa ngân vô cùng tỉ mỉ , trông cũng rất cổ xưa . Nhưng mặc một thân y phục như vậy khiến bóng lưng thon dài càng thêm cao ngất xuất trần , ngay cả gió nhẹ thổi đến bên cạnh tựa hồ cũng trở nên lắng đọng , trong suốt thêm vài phần .
Nàng vấn một búi tóc nam đơn giản , trên người không có trang sức , trừ bỏ y phục này thì không có vật gì khác , ngay cả vũ khí cũng không có . Có lẽ trong thiên hạ , loại thần binh lợi khí nào có thể làm nàng bị thương - chưởng môn Thiên Cơ Môn , cao thủ đệ nhất - tông sư trẻ tuổi nhất thiên hạ , đôi câu vài lời liền có thể hiệu lệnh võ lâm ?
Nàng lẳng lặng nhìn bức tranh trên tường đại sảnh , nơi đó treo một bức tử trúc , bức tranh thanh nhã đơn giản , rừng trúc mơ hồ có thể thấy được một cái bàn cờ . Trên tranh có một bài thơ ngắn :
Nấu nước pha trà , lặng lẽ nhìn lá phong rơi đầy trời .
Sắc trời nhanh tối , ngoái đầu nhìn thấy dung nhan cười .
Chớ đừng tiếc thương , cùng nhau ngắm cảnh đẹp khắp nơi .
Chấp bút vẽ tranh , hỏi nhân gian nữ nhi tình trường sâu bao nhiêu ?
Phần đề hai chữ : Duyệt Dung .
Nghe thấy thị nữ phía sau bẩm báo , nàng thậm chí cũng không hồi đầu , chỉ nhẹ giọng nói : " Đọc . "
Một chữ , phát âm cực nhẹ , nhưng ba người đều nghe rõ ràng , giống như người nói chuyện nói ở bên tai .
Thị nữ mở ống trúc dày cỡ hai ngón tay , độ dài bằng ngón út , rút ra một mảnh gấm trắng , đọc :
" Minh Huy Công chúa đưa tin : Phía ngoài Cổ Lan trấn , mười vạn binh Hung Nô của Tả Hiền vương muốn bắt dân chúng mở cửa thành , Mẫn nhi cùng bốn trăm tinh binh đi Bắc thượng , ngàn dặm bôn tập , vây Nguỵ cứu Triệu . Mặc Ngôn viết . "
Đậu Uyên vừa nghe kinh hãi nói : " Cháu trai của con rùa Hô Diên , dám cùng chúng ta chơi dương đông kích tây ? Đại soái , Minh Huy Điện hạ ở thảo nguyên nguy hiểm vô cùng , việc này không nên chậm trễ , hãy để mạt tướng đi lấy đầu của hắn ! "
Tả Hiền mặt âm trầm, xót xa nói : " Đại soái , không bằng để thuộc hạ dẫn Thanh Lang kỵ đến đó , bảo hộ Minh Huy Công chúa quay về ! "
" Hoảng cái gì ? "
Cố Thường Y xoay người , không nhanh không chậm nói : " Khoảng cách từ Tấn Dương đến chỗ Mẫn nhi đâu chỉ ngàn dặm ? Cho dù đi cũng không kịp rồi . Mẫn nhi lúc nhỏ được ta đả thông hai mạch nhâm đốc , lại được sư huynh Tiêu Dao Tử chân truyền , võ nghệ đạt đến hậu thiên đỉnh , ở đại thảo nguyên cho dù đánh không lại , cũng chạy trốn được . "
Đậu Uyên ho khan một tiếng không nói chuyện . Trong lòng kỳ quái , đổi ngược lại , vị này ngày thường so với ai khác cũng đều khẩn trương hơn , hôm nay làm sao vậy ? Dựa theo những năm gần đây đối với cô nãi nãi này hiểu biết ... Không phải muốn nổi bão sao ?
Cố Thường Y hướng thị nữ vẫy vẫy tay , cho thị nữ tiến vào trong , hỏi : " Còn nói cái gì ? "
" Mặc Ngôn đại nhân còn nói , Phò mã của Minh Huy Công chúa cũng đi . "
" Sao ? " Cố Thường Y thói quen nhíu mày .
Đậu Uyên nghe đến đây hứng thú , nói : " Phò mã ? Là người ở hoàng thành dịch dung giả mạo đại soái , đánh bại con thỏ nhỏ Cố khoan - tiểu tử Tô Kì ? "
Tả Hiền giương mắt , lạnh như băng nói : " Trưởng tôn Tô lão soái , nghe nói bộ dạng mi thanh mục tú . Bất quá , kết đôi cùng với Minh Huy Công chúa nhà chúng ta cũng xem như miễn cưỡng . "
Tả Hiền , Đậu Uyên trước kia đều là người của Túc Sa Duyệt Dung , nhắc tới Cố Nguyệt Mẫn , đều dùng chữ ' nhà chúng ta ' , người ta lập công hiển hách - khuynh thành chi chiến , nhưng trong mắt đại tướng quân - thủ hạ của Túc Sa Duyệt Dung cùng Cố Thường Y , cũng chỉ là ' xem như miễn cưỡng . '
Cố Thường Y nghĩ nghĩ , nói : " Tuy rằng ta cũng hy vọng nàng có thể sớm ngày một mình đảm đương một phía , nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ . Ừ , Mộ Dung Thanh Hoa Tây đại doanh cách rất gần ... Truyền mệnh lệnh của ta cho Mộ Dung Thanh Hoa , bảo hắn lập tức phái binh tiếp ứng Mẫn nhi , nếu có chút sai lầm , bảo hắn tự cởi giáp , đi Nam Cương đào đường sông . "
Thị nữ kia nhịn không được ' Phốc ' , nhẹ giọng bật cười , rồi ngưng cười , nghiêm trang đáp , " Vâng ! "
Cố Thường Y thản nhiên quét mắt liếc nàng một cái , lại nói : " Ngoài ra , lệnh cho Thanh Lang kỵ đóng quân ở cửa Bắc , chuẩn bị Tây tiến . Chờ Tả tướng quân , Đậu tướng quân giao chiến với Thiền Vu Hung Nô rồi lẻn vào Tây Vực , chờ đợi tiếp ứng Minh Huy Công chúa . "
" Vâng ! "
Cố Thường Y phất tay , nói : " Đi đi ! "
Đậu Uyên thầm nghĩ , còn tưởng rằng ngươi không nóng nảy , đảo mắt liền hai mặt tiếp ứng , chậc chậc , đây mới là vị chủ nhân bao che khuyết điểm kia a !
Cố Thường Y lẩm bẩm : " Không biết hoàng huynh ở Đông Lữ tình hình chiến đấu như thế nào ... " . Xoay người nhìn bức họa trên tường , thầm nghĩ , " Duyệt Dung a Duyệt Dung , ngươi rốt cuộc đem mấy thứ đó giấu ở đâu rồi ? Ngươi a ngươi , trước khi đi cũng không quên tính kế ta ! "
Túc Sa Duyệt Dung một năm kia trước lúc sắp chết , tự biết thời gian không còn nhiều , từng đối với nàng nói , " Thường Y , ta rất muốn hàng năm chúc mừng sinh nhật ngươi , đáng tiếc ... Ta lo lắng ngươi ngày sinh nhật sẽ rầu rĩ không vui , đã chuẩn bị lễ vật sinh nhật hàng năm cho ngươi . " Nói xong giảo hoạt cười , " Ngươi nếu muốn quà của ta , thì ngoan ngoãn sống đến hai trăm tuổi , miễn cho ta tự tay dốc tâm sức ra làm lại tiện nghi cho người khác . "
" Ai dám ? " Cố Thường Y nhướn mày , " Ngươi làm , đều là của ta ! "
Túc Sa Duyệt Dung tự tay giúp nàng khâu vạt áo , ôn nhu nói : " Ngươi nhớ kỹ , mỗi một năm , quà của ta đều chờ ngươi . Qua sinh nhật , nếu ngươi không tìm được , vậy quà đó liền không chờ ngươi ... "
Câu nói kia bỏ đi một chữ , thật ra phải là - Mỗi một năm , ta đều chờ ngươi .
Hàng năm Cố Thường Y đều vắt hết óc tìm kiếm ' quà sinh nhật ' của Túc Sa Duyệt Dung , sợ qua thời gian sẽ không tìm được , quà kia liền tiện nghi cho người bên ngoài .
Năm thứ nhất , nàng tìm được bức họa trúc tía của Túc Sa Duyệt Dung tự tay họa . Nhìn thấy bức họa này , nàng phảng phất như nhớ lại thời thiếu niên , tại trúc viên kia , không hiểu tâm ý của Túc Sa Duyệt Dung , tỉnh tỉnh mê mê dây dưa nàng .
Ngồi không yên , mình ở trong viện dưới tàng cây phong múa kiếm , nàng liền nấu nước pha trà , đợi cho mình luyện kiếm xong , liền dâng nước trà ; Nàng cùng mình chơi cờ , mình liền thừa dịp nàng cúi đầu thêm trà mà đổi cờ , lúc ngẩng đầu , thấy nàng nhìn mình mỉm cười , tùy ý mình gian lận ; Sau khi lớn lên , hai người dắt tay sóng vai , đánh hạ nửa giang sơn , du sơn ngoạn thủy , ung dung tự tại .
Năm thứ hai , nàng tìm được một cái rương lớn . Mở ra , bên trong là mười bộ y phục mùa xuân , mười bộ y phục mùa hè , mười bộ y phục mùa thu , mười bộ y phục mùa đông , mười cái yếm cùng tiết khố , mười đai lưng , mười đôi giày vải , mười đôi giày da hươu , mười cây trâm , cùng với mười tua kiếm . Túc Sa Duyệt Dung muốn thập toàn thập mỹ , không có nàng , sao lại thập toàn thập mỹ ?
Năm thứ ba , năm thứ tư , mỗi một năm , nàng khắp nơi đi tìm đồ vật của Túc Sa Duyệt Dung lưu lại , mỗi một món đều là tự tay nàng làm . Những lễ vật này , hiện tại là thứ chống đỡ Cố Thường Y sống qua ngày , là một trong những tín niệm quan trọng nhất .
" Bốn năm , như ngươi đoán , ta đều tìm được bốn món đồ ... Đồ vật năm nay rốt cuộc ở đâu ? " Cố Thường Y thì thào tự nói , nhìn bức họa trúc tía xinh đẹp trên tường , ánh mắt dừng ở một câu cuối cùng , ' Nữ nhi tình trường ' , bỗng nhiên linh quang chợt lóe - chẳng lẽ đầu mối ở Duệ nhi và Mẫn nhi ?
Tả Hiền ánh mắt nhìn chằm chằm sàn nhà không chuyển mắt , cứ như dưới đất có mỏ vàng . Những lễ vật này , hắn rõ ràng nhất - Lúc trước hắn là thuộc hạ của Túc Sa Duyệt Dung , sau mới trở thành thủ hạ đắc lực của Cố Thường Y , trừ bỏ Mặc Ngôn , hắn là người Túc Sa Duyệt Dung tín nhiệm nhất . Năm đó , Túc Sa Duyệt Dung được Thần Cơ Tử trị liệu , vốn có thể sống bảy tám năm , nhưng cuối cùng sống không đến bảy năm liền đi , này chỉ sợ có quan hệ rất lớn với việc nàng không ngừng tiêu phí tâm huyết vì Cố Thường Y chuẩn bị thọ lễ .
Ngay lúc Cố Thường Y bởi vì quà sinh nhật năm nay có đầu mối mà không yên , trên đại thảo nguyên , cháu gái được nàng nhắc tới đang cầm tay dạy Hoàn Nhan Nhã Đồ chữ phồn thể .
" ' Phỉ nhữ chỉ vi mỹ , Mỹ nhân chi dị ' * , đều là những lời trong [ Kinh Thi ] , ý tứ là nói : Chẳng phải cỏ tranh đẹp , mà do người đẹp tặng nên mới không tầm thường . "
----------------
( * ) Bài thơ Tĩnh nữ 3 .
Tự mục quy đề ,
Tuân mỹ thả dị .
Phỉ nhữ chỉ vi mỹ ,
Mỹ nhân chi dị .
Dịch nghĩa :
Từ phía ngoài đồng nội, nàng tặng cho ta cỏ tranh mới mọc .
Ta tin rằng cỏ tranh ấy cũng đẹp và lạ .
Chẳng phải cỏ tranh ngươi đẹp đâu ,
Mà đặc biệt là do người đẹp trao tặng , cho nên mới đẹp ( vật gì của người đẹp trao tặng đều đẹp và quý ) .
----------------
Hoàn Nhan Nhã Đồ nhìn nàng , lại hỏi : " Ta đây đưa ngươi , ngươi sẽ cảm thấy không tầm thường sao ? "
Cố Nguyệt Mẫn mỉm cười gật đầu nói : " Thiên lý tống nga mao , vật khinh tình ý trọng * . Bất luận ngươi đưa lễ vật gì , ta đều sẽ quý trọng . "
( * ) Thiên lý tống nga mao , vật khinh tình ý trọng : Ngàn dặm đưa lông ngỗng , lễ nhẹ tình ý nặng .
Hoàn Nhan Nhã Đồ vui vẻ nói : " Thật sự ? "
Cố Nguyệt Mẫn cười mà không nói .
Hai người đi cùng đội ngũ , đội ngũ ở phía trước , Cổ Nghiên vẻ mặt cười khổ giải thích với Nguyên Thương : " Đại công tử chỉ là vì mật đạo vương đình , hư tình giả ý mà thôi , người trăm ngàn đừng để ở trong lòng ... " Chẳng qua , nhìn vẻ mặt hờ hững lãnh đạm của Nguyên Thương , phỏng chừng lời nói của mình đều uổng phí .
Nguyên Thương lạnh lùng nhìn hắn một cái , sát khí trong mắt làm Cổ Nghiên toàn thân run lên . Rất khó tưởng tượng , nàng sao có thể chịu đựng được sát khí tràn ngập như vậy mà không ra tay .
-----------------------------
P/S : Tội bạn Thường Y , tội bạn Nguyên Thương =]].
[ Hư tình giả ý : Chỉ sự giả dối nhiệt tình bên ngoài , nhưng trong lòng thì không phải vậy . ]
Bốn trăm kỵ binh đều là tinh nhuệ . Bảo hộ Minh Huy Công chúa cùng Phò mã vốn chính là ngàn binh chọn một , lại trải qua nửa năm huấn luyện đặc chủng , hợp tác ăn ý . Tiến đến thảo nguyên mấy ngày nay , dù gặp gỡ bộ lạc Hung Nô cũng thế , giết không tha .
Mấy ngày nay , những nơi đi qua xác chết khắp nơi . Bọn họ đại đa số kinh nghiệm sa trường , giết đều là quân địch Hung Nô , nhưng hiện giờ , bọn hắn giết cũng có cả dân chúng Hung Nô , ít nhiều cũng cảm thấy tội lỗi , chỉ là , cừu hận nhiều năm qua giữa Hung Nô và người Hán đã chống đỡ sát ý của bọn hắn , nguy cơ Cổ Lan trấn treo cao trên đầu , khiến bọn hắn cho rằng giết chóc mới là chính nghĩa .
Từng mạng sống nhiễm đỏ đao bọn hắn , cũng nhiễm đỏ tâm bọn hắn , khiến các chiến sĩ kiên cường càng tăng thêm một phần sát khí âm trầm .
Bốn trăm kỵ binh dĩ dật đãi lao * , lao nhanh đến . Mà người Hung Nô lại bị người Nữ Chân đánh đến mệt mỏi không chịu nổi , ngay cả thủ lĩnh cũng đều bị đối phương bắt được . Hách Liên Đa Đạc bỗng nhiên hiểu được tính toán của Cố Nguyệt Mẫn , không để ý bị Cố Nguyệt Mẫn kìm giữ , vận công chống cự . Nhưng lúc này hắn phát hiện , căn bản không có cách nào sử dụng nội lực , không chỉ nội lực , ngay cả khí lực cũng đều mất hơn phân nửa .
------------
( * ) Dĩ dật đãi lao : Lấy an nhàn đối phó với mỏi mệt .
Xuất phát từ câu : " Dĩ dật đãi viễn, dĩ dật đãi lao, dĩ bảo đãi cơ, thử trị lực giả dã ".
Nghĩa là : Lấy gần chờ xa , lấy khỏe đợi mệt , lấy no chờ đói , đó là trị cái sức của đối phương .
------------
Đây là có chuyện gì ? ... Đúng rồi ! Độc phấn màu xanh !
Hách Liên Đa Đạc bỗng nhiên nhớ truyền thuyết năm xưa , truyền thuyết đến từ ác ma Trung Nguyên , cái người Trung Nguyên năm đó độc hại mấy vạn người thảo nguyên của dân tộc Hung Nô ! Độc dược của hắn rất đáng sợ , khiến cho người khác vô hình bị trúng chiêu , thậm chí không cần phải ăn hay hít thở , chỉ cần chạm gần một chút cũng trúng độc .
Cố Nguyệt Mẫn thấy hắn giãy dụa , nhưng không có để ý tới hắn . Độc này , nếu không có giải dược , chẳng những sẽ không biến mất , ngược lại sẽ càng nghiêm trọng hơn . Nếu là trước đây , nàng tuyệt đối không thể ngờ được còn có thể dễ dàng bắt sống một cao thủ võ lâm võ nghệ so với chính mình cao hơn - ít nhất đã đạt tới đỉnh của cảnh giới thứ hai , một cao thủ hậu thiên cao cấp !
Đợi cho người Nữ Chân chạy tới , bốn trăm kỵ binh cũng đến , Cổ Nghiên ra lệnh một tiếng , nhóm thị vệ thứ nhất đồng loạt giương cung , đối với người Hung Nô đứng trong trận bắn tên . Mà nhóm kỵ binh thứ hai , thứ ba , thứ tư , cũng hướng về phía bầu trời ngắm bắn .
Người Hung Nô cung tiễn lợi hại lại còn tinh chuẩn , bốn trăm kỵ binh này vũ khí cũng không phải bình thường , mà là cường cung từ trong phủ Giang Vương Cố Duệ lấy ra ! Cũng chỉ có đội quân phủ Công chúa - Phò mã mới có thể sử dụng , nếu là binh bình thường , ngay cả kéo cũng không nổi .
Sau khi sử dụng cường cung , thực lực hai quân liền phân định . Người Hung Nô dũng mãnh thiện chiến , có thể sử dụng cường cung , có người dùng được cả lục thạch , thất thạch* , giống Hách Liên Đa Đạc , có thể kéo thập thạch cường cung cũng không cố sức . Nhưng người Hung Nô thực lực không đều , đại khái đều ở ba bốn thạch , hơn nữa đội hình bị người Nữ Chân xung phong liều chết làm tán loạn . Ngược lại thị vệ hai phủ , mỗi người đều cầm trong tay lục thạch cung , thống lĩnh đều dùng thất thạch cung , một vòng bắn xuống , người Hung Nô chết vô số , mà người Hung Nô , cung lại rất ít có thể bắn tới , hay định đúng tầm bắn .
----------
( * ) Thạch : Đơn vị đo .
1 thạch = 100 lít = 120 cân = 30 kg .
----------
Hai phủ thị vệ bắn tên , ngựa cũng không dừng lại , sau ba đợt mưa tên , bọn họ cất cung tiễn , rút trường đao , cùng người Hung Nô đại chiến .
" Giết ! " Đã tới gò núi nhỏ , A Nhĩ Cáp Đồ băng kín mắt , chỉ chừa mắt trái , quát to một tiếng , lại giơ đao ở thắt lưng , vọt vào trận doanh quân địch.
Trừ bỏ hai tên hộ vệ Hoàn Nhan Nhã Đồ , mười mấy người Nữ Chân còn lại cũng đều vọt xuống .
Hoàn Nhan Nhã Đồ lẳng lặng nhìn Cố Nguyệt Mẫn, đột nhiên hỏi : " Ngươi là người Hán sao ? " Cố Nguyệt Mẫn gật đầu , bỗng nhiên ngẩn ra - Hoàn Nhan Nhã Đồ nói là tiếng Hán !
Hoàn Nhan Nhã Đồ mặt còn dính máu lộ ra tươi cười thoải mái , nói : " Ta thích văn hóa người Hán , ta biết tiếng Hán . "
Lúc này , Nguyên Thương vừa vặn cưỡi hắc mã đến , thấy Hoàn Nhan Nhã Đồ khuôn mặt tươi cười , sắc mặt không thay đổi , sát khí chợt lóe , theo nàng rũ mi xuống mà biến mất . Phong Lão Nhị tiến lên tiếp nhận Hách Liên Đa Đạc , hai tên thám báo lôi hắn xuống , về phần tra tấn như thế nào cũng không sốt ruột .
Người Hung Nô bó tay bó chân , Đại Yến binh cùng người Nữ Chân lại dũng mãnh không sợ , thử tiêu bỉ trường * , tình hình chiến đấu lập tức nghiêng về một phía . Không đến hai khắc , bộ hạ của Cổ Nghiên đã đại thắng . Kế tiếp người Hung Nô bại trận tháo chạy bốn phía , Cổ Nghiên ra lệnh không đuổi theo , binh lính xếp thành hàng .
( * ) Thử tiêu bỉ trường : bên này vừa biến mất , bên kia lại sinh ra thêm .
Độc nhãn A Nhĩ Cáp Đồ cũng trở về phục mệnh , người đầy máu tươi , cũng không thèm để ý trên người mấy vết đao chém , ở trên lưng ngựa hướng Hoàn Nhan Nhã Đồ chắp tay : " Cách cách , may mắn không nhục sứ mệnh ! " Bộ hạ của hắn , người người đều bị thương , nhưng đều cứng cỏi , không chút sợ hãi .
Cố Nguyệt Mẫn thấy thế , trong lòng cảnh giác : ' Ở thảo nguyên , người Nữ Chân , sắp sửa vùng lên ... '
Cổ Nghiên tiến lên nói : " Đại công tử , người Hung Nô đào tẩu , chúng ta hành tung đã bị tiết lộ , chi bằng lập tức rời khỏi nơi đây ! "
Cố Nguyệt Mẫn gật đầu , nói : " Y theo kế hoạch tiến hành ! "
" Vâng ! "
Cổ Nghiên rời đi , Hoàn Nhan Nhã Đồ tiến đến gần , dùng tiếng Hán nói : " Ngươi là thủ lĩnh bọn họ ? Ta tên Hoàn Nhan Nhã Đồ , ngươi tên là gì ? " Tiếng Hán của nàng phát âm có chút lạ , nhưng vô cùng lưu loát .
Cố Nguyệt Mẫn cười nhẹ , nói : " Ta tên Nguyên Văn . Hoàn Nhan cô nương , nơi đây không nên ở lâu , chúng ta đi thôi ! " Cố Nguyệt Mẫn tươi cười chuyên nghiệp là được chân truyền từ Túc Sa Duyệt Dung , khiến người ta như mộc xuân phong [ đứng trong gió xuân ấm áp ] , điên đảo thần hồn .
" Ai , Nguyên Văn , ngươi chờ ta ! " Hoàn Nhan Nhã Đồ giục ngựa theo sau , đang muốn tới gần Cố Nguyệt Mẫn , hắc mã bên cạnh lại vượt qua nàng . Nguyên Thương đến gần Cố Nguyệt Mẫn , lấy ra bình sứ lớn bằng ngón cái đưa cho nàng .
Cố Nguyệt Mẫn vừa rồi cùng Hách Liên Đa Đạc liều mạng một đao , tuy rằng cuối cùng là Cố Nguyệt Mẫn thắng nhưng không thể tránh được nội thương. Cố Nguyệt Mẫn vốn thương ở cuộc chiến hoàng thành còn chưa khỏi hẳn , một đao liều mạng khiến nàng bên trong chấn động , huyết khí bất ổn , chính là ở trước trận bị nàng mạnh mẽ đè ép xuống , ngược lại chịu đựng thành nội thương , bị Nguyên Thương nhìn thấy .
Cố Nguyệt Mẫn nhìn nàng mang theo ý cười tinh tế , tiếp nhận bình sứ ở trong lòng bàn tay nàng nhéo một cái , tuy không nói chuyện , nhưng lòng có Linh Tê , ánh mắt giao nhau , trong lòng hai người đều ấm áp .
Hoàn Nhan Nhã Đồ sâu sắc , sao lại không thấy ánh mắt giữa hai người , hướng Cố Nguyệt Mẫn hỏi : " Nguyên Văn , nàng ta là ai a ? "
Nguyên Thương mặt lạnh không chút biểu tình . Cố Nguyệt Mẫn thu tay về , đang muốn nói chuyện , ' Lục Tú Tài ' - Lục Minh bên cạnh nói xen vào : " Đây là thê tử của đại công tử . "
Hoàn Nhan Nhã Đồ ngây người , nhìn bóng dáng hai người , sắc mặt âm trầm . Hoàn Nhan Nhã Đồ suy nghĩ đều ở trên mặt , không chút nào che dấu . Cố Nguyệt Mẫn ngửa đầu , đem thuốc trong bình sứ Đông y cho vào miệng , rồi quay đầu hướng nàng cười , nói : " Hoàn Nhan cô nương , chúng ta phải lập tức rời khỏi đây , ngươi có muốn theo cùng chúng ta hay không ? "
Cố Nguyệt Mẫn đây là biết rõ còn cố hỏi . Lúc này người Hung Nô đang ở xung quanh bao vây muốn tiêu diệt họ , Hoàn Nhan Nhã Đồ còn lại hơn mười người còn không đủ nhét kẻ răng bọn họ , đi theo Cố Nguyệt Mẫn mới càng an toàn . Vì cùng người Hán buôn bán qua lại , người Nữ Chân nhiều người biết tiếng Hán , A Nhĩ Cáp Đồ nghe thấy Cố Nguyệt Mẫn nói thế , lập tức hướng Hoàn Nhan Nhã Đồ ám chỉ đáp ứng .
Hoàn Nhan Nhã Đồ không chút do dự nói : " Chúng ta đi theo ngươi ! " Tuy rằng nàng cùng A Nhĩ Cáp Đồ đều có cùng quyết định , nhưng hiển nhiên Hoàn Nhan đại tiểu thư suy nghĩ nguyên nhân lại không giống . Nàng nhìn thẳng Cố Nguyệt Mẫn không chút e dè . Rất tốt là da mặt Cố Nguyệt Mẫn tương đối dày , không hề khiếp sắc hướng nàng lộ ra khuôn mặt tươi cười , ôn hòa thân thiết . Khuôn mặt tươi cười này , ngay cả Lục Tú Tài bên cạnh nhìn cũng có thể cảm thấy có ý tứ câu dẫn hàm xúc .
Biết rõ tính nết Cố Nguyệt Mẫn , Cổ Nghiên nghĩ : Điện hạ sẽ không phải muốn đối với vị Công chúa này xuống tay đi ? Hắn nhìn trộm Nguyên Thương một chút , lấy hiểu biết của hắn đối với Nguyên Thương hắn cảm thấy đây là sự yên tĩnh trước bão táp .
----------------
Tấn Dương thành .
" Khẩn cấp từ tám trăm dặm - Khẩn cấp từ tám trăm dặm - " Một con khoái mã cầm trong tay lá cờ truyền lệnh Minh Hoàng ngự ban cho đại tướng quân , phía trên cờ có hình đầu sói dữ tợn .
Khoái mã theo cửa thành gào thét lướt qua , vài tên vệ binh ở cửa không khỏi hướng kỵ binh nhìn thoáng qua , nhận ra phục sức của hắn là đại đội trưởng của doanh trại truyền tin ngoài thành , không biết xảy ra chuyện gì khiến hắn tự mình đưa tin . Bọn họ trong lòng kỳ quái , cũng không lắm miệng nghị luận , đứng gác , kiểm tra ... Nên làm việc gì thì làm , người người sắc mặt kiên nghị , binh sĩ canh gác ngay cả biểu tình cũng không có biến hóa . Dưới trướng Trưởng công chúa , binh tướng nào dám không làm tròn trách nhiệm ?
Khoái mã chạy vội tới cửa [ phủ Trấn Bắc đại tướng quân ] , kéo mạnh dây cương , móng trước con ngựa dựng thẳng lên , lính liên lạc thuận thế lộn ngược ra sau nhảy xuống , thân thủ mạnh mẽ , có thể thấy được võ nghệ tinh thâm .
Hắn giơ cao cờ lệnh , người gác cổng sớm nghe tin giúp hắn mở cửa phủ , để hắn một đường không cách trở vọt vào trong phủ . Xuyên qua bốn sân , quẹo qua ba hành lang , đến một sân gọi là ' Tĩnh viên ' đột nhiên chân sau quỳ xuống , lấy từ trong ngực một cái ống trúc , hai tay giơ lên cao .
" Báo - Mặc Ngôn đại nhân dùng bồ câu truyền tin khẩn cấp từ tám trăm dặm . "
Bên trong một nữ tử mặc võ phục màu xám đi ra , tiếp nhận ống trúc , nói : " Đã biết , ngươi lui xuống , ở ngoài sảnh chờ lệnh ! "
Lính liên lạc ôm quyền nói : " Mạt tướng tuân mệnh ! "
Nữ tử này cầm ống trúc , hướng nội viện đi tới , ba bước , chỉ bước ba bước , liền vượt qua ba trượng , chạy nhanh đến đại sảnh Tĩnh viên , đứng ở cửa đại sảnh , nhưng không tiến vào , hướng bên trong cung kính cúi đầu bẩm báo : " Trưởng công chúa , truyền tin doanh có văn kiện khẩn cấp . "
Trong đại sảnh lúc này có ba người .
Một người là Tả Hiền , mặc khôi giáp đầy đủ , đường đường chính chính ngồi trên ghế trái , tay trái cầm kiếm , đuôi kiếm chạm đất , tay phải đặt trên đầu gối . Quân nhân Trung Quốc đời sau chỉ sợ cũng không thể hơn thế này a !
Người còn lại hiên ngang , đỉnh đạc ngồi trên ghế trái , mũ giáp đã đặt trên bàn , tay trái bưng một tách trà xanh , hai ngón tay phải nắm lấy nắp trà không nhanh không chậm lùa lá trà trên mặt nước . Người này là Đậu Uyên .
Mà người ở phía trên , mặc trường sam màu xám trắng , nhìn ra được y phục này rất cũ kỹ , nhưng được giặt rất sạch sẽ , đai lưng trên hông viền vàng có thêu cành thông cùng hoa ngân vô cùng tỉ mỉ , trông cũng rất cổ xưa . Nhưng mặc một thân y phục như vậy khiến bóng lưng thon dài càng thêm cao ngất xuất trần , ngay cả gió nhẹ thổi đến bên cạnh tựa hồ cũng trở nên lắng đọng , trong suốt thêm vài phần .
Nàng vấn một búi tóc nam đơn giản , trên người không có trang sức , trừ bỏ y phục này thì không có vật gì khác , ngay cả vũ khí cũng không có . Có lẽ trong thiên hạ , loại thần binh lợi khí nào có thể làm nàng bị thương - chưởng môn Thiên Cơ Môn , cao thủ đệ nhất - tông sư trẻ tuổi nhất thiên hạ , đôi câu vài lời liền có thể hiệu lệnh võ lâm ?
Nàng lẳng lặng nhìn bức tranh trên tường đại sảnh , nơi đó treo một bức tử trúc , bức tranh thanh nhã đơn giản , rừng trúc mơ hồ có thể thấy được một cái bàn cờ . Trên tranh có một bài thơ ngắn :
Nấu nước pha trà , lặng lẽ nhìn lá phong rơi đầy trời .
Sắc trời nhanh tối , ngoái đầu nhìn thấy dung nhan cười .
Chớ đừng tiếc thương , cùng nhau ngắm cảnh đẹp khắp nơi .
Chấp bút vẽ tranh , hỏi nhân gian nữ nhi tình trường sâu bao nhiêu ?
Phần đề hai chữ : Duyệt Dung .
Nghe thấy thị nữ phía sau bẩm báo , nàng thậm chí cũng không hồi đầu , chỉ nhẹ giọng nói : " Đọc . "
Một chữ , phát âm cực nhẹ , nhưng ba người đều nghe rõ ràng , giống như người nói chuyện nói ở bên tai .
Thị nữ mở ống trúc dày cỡ hai ngón tay , độ dài bằng ngón út , rút ra một mảnh gấm trắng , đọc :
" Minh Huy Công chúa đưa tin : Phía ngoài Cổ Lan trấn , mười vạn binh Hung Nô của Tả Hiền vương muốn bắt dân chúng mở cửa thành , Mẫn nhi cùng bốn trăm tinh binh đi Bắc thượng , ngàn dặm bôn tập , vây Nguỵ cứu Triệu . Mặc Ngôn viết . "
Đậu Uyên vừa nghe kinh hãi nói : " Cháu trai của con rùa Hô Diên , dám cùng chúng ta chơi dương đông kích tây ? Đại soái , Minh Huy Điện hạ ở thảo nguyên nguy hiểm vô cùng , việc này không nên chậm trễ , hãy để mạt tướng đi lấy đầu của hắn ! "
Tả Hiền mặt âm trầm, xót xa nói : " Đại soái , không bằng để thuộc hạ dẫn Thanh Lang kỵ đến đó , bảo hộ Minh Huy Công chúa quay về ! "
" Hoảng cái gì ? "
Cố Thường Y xoay người , không nhanh không chậm nói : " Khoảng cách từ Tấn Dương đến chỗ Mẫn nhi đâu chỉ ngàn dặm ? Cho dù đi cũng không kịp rồi . Mẫn nhi lúc nhỏ được ta đả thông hai mạch nhâm đốc , lại được sư huynh Tiêu Dao Tử chân truyền , võ nghệ đạt đến hậu thiên đỉnh , ở đại thảo nguyên cho dù đánh không lại , cũng chạy trốn được . "
Đậu Uyên ho khan một tiếng không nói chuyện . Trong lòng kỳ quái , đổi ngược lại , vị này ngày thường so với ai khác cũng đều khẩn trương hơn , hôm nay làm sao vậy ? Dựa theo những năm gần đây đối với cô nãi nãi này hiểu biết ... Không phải muốn nổi bão sao ?
Cố Thường Y hướng thị nữ vẫy vẫy tay , cho thị nữ tiến vào trong , hỏi : " Còn nói cái gì ? "
" Mặc Ngôn đại nhân còn nói , Phò mã của Minh Huy Công chúa cũng đi . "
" Sao ? " Cố Thường Y thói quen nhíu mày .
Đậu Uyên nghe đến đây hứng thú , nói : " Phò mã ? Là người ở hoàng thành dịch dung giả mạo đại soái , đánh bại con thỏ nhỏ Cố khoan - tiểu tử Tô Kì ? "
Tả Hiền giương mắt , lạnh như băng nói : " Trưởng tôn Tô lão soái , nghe nói bộ dạng mi thanh mục tú . Bất quá , kết đôi cùng với Minh Huy Công chúa nhà chúng ta cũng xem như miễn cưỡng . "
Tả Hiền , Đậu Uyên trước kia đều là người của Túc Sa Duyệt Dung , nhắc tới Cố Nguyệt Mẫn , đều dùng chữ ' nhà chúng ta ' , người ta lập công hiển hách - khuynh thành chi chiến , nhưng trong mắt đại tướng quân - thủ hạ của Túc Sa Duyệt Dung cùng Cố Thường Y , cũng chỉ là ' xem như miễn cưỡng . '
Cố Thường Y nghĩ nghĩ , nói : " Tuy rằng ta cũng hy vọng nàng có thể sớm ngày một mình đảm đương một phía , nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ . Ừ , Mộ Dung Thanh Hoa Tây đại doanh cách rất gần ... Truyền mệnh lệnh của ta cho Mộ Dung Thanh Hoa , bảo hắn lập tức phái binh tiếp ứng Mẫn nhi , nếu có chút sai lầm , bảo hắn tự cởi giáp , đi Nam Cương đào đường sông . "
Thị nữ kia nhịn không được ' Phốc ' , nhẹ giọng bật cười , rồi ngưng cười , nghiêm trang đáp , " Vâng ! "
Cố Thường Y thản nhiên quét mắt liếc nàng một cái , lại nói : " Ngoài ra , lệnh cho Thanh Lang kỵ đóng quân ở cửa Bắc , chuẩn bị Tây tiến . Chờ Tả tướng quân , Đậu tướng quân giao chiến với Thiền Vu Hung Nô rồi lẻn vào Tây Vực , chờ đợi tiếp ứng Minh Huy Công chúa . "
" Vâng ! "
Cố Thường Y phất tay , nói : " Đi đi ! "
Đậu Uyên thầm nghĩ , còn tưởng rằng ngươi không nóng nảy , đảo mắt liền hai mặt tiếp ứng , chậc chậc , đây mới là vị chủ nhân bao che khuyết điểm kia a !
Cố Thường Y lẩm bẩm : " Không biết hoàng huynh ở Đông Lữ tình hình chiến đấu như thế nào ... " . Xoay người nhìn bức họa trên tường , thầm nghĩ , " Duyệt Dung a Duyệt Dung , ngươi rốt cuộc đem mấy thứ đó giấu ở đâu rồi ? Ngươi a ngươi , trước khi đi cũng không quên tính kế ta ! "
Túc Sa Duyệt Dung một năm kia trước lúc sắp chết , tự biết thời gian không còn nhiều , từng đối với nàng nói , " Thường Y , ta rất muốn hàng năm chúc mừng sinh nhật ngươi , đáng tiếc ... Ta lo lắng ngươi ngày sinh nhật sẽ rầu rĩ không vui , đã chuẩn bị lễ vật sinh nhật hàng năm cho ngươi . " Nói xong giảo hoạt cười , " Ngươi nếu muốn quà của ta , thì ngoan ngoãn sống đến hai trăm tuổi , miễn cho ta tự tay dốc tâm sức ra làm lại tiện nghi cho người khác . "
" Ai dám ? " Cố Thường Y nhướn mày , " Ngươi làm , đều là của ta ! "
Túc Sa Duyệt Dung tự tay giúp nàng khâu vạt áo , ôn nhu nói : " Ngươi nhớ kỹ , mỗi một năm , quà của ta đều chờ ngươi . Qua sinh nhật , nếu ngươi không tìm được , vậy quà đó liền không chờ ngươi ... "
Câu nói kia bỏ đi một chữ , thật ra phải là - Mỗi một năm , ta đều chờ ngươi .
Hàng năm Cố Thường Y đều vắt hết óc tìm kiếm ' quà sinh nhật ' của Túc Sa Duyệt Dung , sợ qua thời gian sẽ không tìm được , quà kia liền tiện nghi cho người bên ngoài .
Năm thứ nhất , nàng tìm được bức họa trúc tía của Túc Sa Duyệt Dung tự tay họa . Nhìn thấy bức họa này , nàng phảng phất như nhớ lại thời thiếu niên , tại trúc viên kia , không hiểu tâm ý của Túc Sa Duyệt Dung , tỉnh tỉnh mê mê dây dưa nàng .
Ngồi không yên , mình ở trong viện dưới tàng cây phong múa kiếm , nàng liền nấu nước pha trà , đợi cho mình luyện kiếm xong , liền dâng nước trà ; Nàng cùng mình chơi cờ , mình liền thừa dịp nàng cúi đầu thêm trà mà đổi cờ , lúc ngẩng đầu , thấy nàng nhìn mình mỉm cười , tùy ý mình gian lận ; Sau khi lớn lên , hai người dắt tay sóng vai , đánh hạ nửa giang sơn , du sơn ngoạn thủy , ung dung tự tại .
Năm thứ hai , nàng tìm được một cái rương lớn . Mở ra , bên trong là mười bộ y phục mùa xuân , mười bộ y phục mùa hè , mười bộ y phục mùa thu , mười bộ y phục mùa đông , mười cái yếm cùng tiết khố , mười đai lưng , mười đôi giày vải , mười đôi giày da hươu , mười cây trâm , cùng với mười tua kiếm . Túc Sa Duyệt Dung muốn thập toàn thập mỹ , không có nàng , sao lại thập toàn thập mỹ ?
Năm thứ ba , năm thứ tư , mỗi một năm , nàng khắp nơi đi tìm đồ vật của Túc Sa Duyệt Dung lưu lại , mỗi một món đều là tự tay nàng làm . Những lễ vật này , hiện tại là thứ chống đỡ Cố Thường Y sống qua ngày , là một trong những tín niệm quan trọng nhất .
" Bốn năm , như ngươi đoán , ta đều tìm được bốn món đồ ... Đồ vật năm nay rốt cuộc ở đâu ? " Cố Thường Y thì thào tự nói , nhìn bức họa trúc tía xinh đẹp trên tường , ánh mắt dừng ở một câu cuối cùng , ' Nữ nhi tình trường ' , bỗng nhiên linh quang chợt lóe - chẳng lẽ đầu mối ở Duệ nhi và Mẫn nhi ?
Tả Hiền ánh mắt nhìn chằm chằm sàn nhà không chuyển mắt , cứ như dưới đất có mỏ vàng . Những lễ vật này , hắn rõ ràng nhất - Lúc trước hắn là thuộc hạ của Túc Sa Duyệt Dung , sau mới trở thành thủ hạ đắc lực của Cố Thường Y , trừ bỏ Mặc Ngôn , hắn là người Túc Sa Duyệt Dung tín nhiệm nhất . Năm đó , Túc Sa Duyệt Dung được Thần Cơ Tử trị liệu , vốn có thể sống bảy tám năm , nhưng cuối cùng sống không đến bảy năm liền đi , này chỉ sợ có quan hệ rất lớn với việc nàng không ngừng tiêu phí tâm huyết vì Cố Thường Y chuẩn bị thọ lễ .
Ngay lúc Cố Thường Y bởi vì quà sinh nhật năm nay có đầu mối mà không yên , trên đại thảo nguyên , cháu gái được nàng nhắc tới đang cầm tay dạy Hoàn Nhan Nhã Đồ chữ phồn thể .
" ' Phỉ nhữ chỉ vi mỹ , Mỹ nhân chi dị ' * , đều là những lời trong [ Kinh Thi ] , ý tứ là nói : Chẳng phải cỏ tranh đẹp , mà do người đẹp tặng nên mới không tầm thường . "
----------------
( * ) Bài thơ Tĩnh nữ 3 .
Tự mục quy đề ,
Tuân mỹ thả dị .
Phỉ nhữ chỉ vi mỹ ,
Mỹ nhân chi dị .
Dịch nghĩa :
Từ phía ngoài đồng nội, nàng tặng cho ta cỏ tranh mới mọc .
Ta tin rằng cỏ tranh ấy cũng đẹp và lạ .
Chẳng phải cỏ tranh ngươi đẹp đâu ,
Mà đặc biệt là do người đẹp trao tặng , cho nên mới đẹp ( vật gì của người đẹp trao tặng đều đẹp và quý ) .
----------------
Hoàn Nhan Nhã Đồ nhìn nàng , lại hỏi : " Ta đây đưa ngươi , ngươi sẽ cảm thấy không tầm thường sao ? "
Cố Nguyệt Mẫn mỉm cười gật đầu nói : " Thiên lý tống nga mao , vật khinh tình ý trọng * . Bất luận ngươi đưa lễ vật gì , ta đều sẽ quý trọng . "
( * ) Thiên lý tống nga mao , vật khinh tình ý trọng : Ngàn dặm đưa lông ngỗng , lễ nhẹ tình ý nặng .
Hoàn Nhan Nhã Đồ vui vẻ nói : " Thật sự ? "
Cố Nguyệt Mẫn cười mà không nói .
Hai người đi cùng đội ngũ , đội ngũ ở phía trước , Cổ Nghiên vẻ mặt cười khổ giải thích với Nguyên Thương : " Đại công tử chỉ là vì mật đạo vương đình , hư tình giả ý mà thôi , người trăm ngàn đừng để ở trong lòng ... " Chẳng qua , nhìn vẻ mặt hờ hững lãnh đạm của Nguyên Thương , phỏng chừng lời nói của mình đều uổng phí .
Nguyên Thương lạnh lùng nhìn hắn một cái , sát khí trong mắt làm Cổ Nghiên toàn thân run lên . Rất khó tưởng tượng , nàng sao có thể chịu đựng được sát khí tràn ngập như vậy mà không ra tay .
-----------------------------
P/S : Tội bạn Thường Y , tội bạn Nguyên Thương =]].
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.