Chương 159: Bí Mật Bất Ngờ
Kanade Minamino
11/07/2016
Giờ làm lễ6 phụ dâu bước ra trong những chiếc váy màu hồng nhạt: Ji, Yun, Kull, Lily và......
- Phương Nghi...... - Nó tròn mắt - Sao em ấy lại ở đây......
- Phương Nghi.... - Việt Minh đứng cạnh nó khẽ gọi
- Anh ấy..... Bị sao vậy????? - Nó nhíu mày nhìn đôi mắt Việt Minh - Anh ấy nhìn cô bé, có gì đó.... Lạ lắm......
........
- Con có đồng ý lấy cô ấy làm vợ không, dù giàu sang hay nghèo hèn, dù vui sướng hay ốm đau, bệnh tật..... - Cha sứ quay sang hỏi Việt Minh
- Con...... Con..... Đồng ý.....
- Buổi lễ kết thúc..... Chú rễ có thể hôn cô dâu..... - Cha xứ nhìn nó ái ngại. Ông Phong không cho nó mở miệng
- Không cần đâu ạ.....
....
- Buông ra Jin.... - Hắn ngồi một góc gằn giọng
- Đừng có quậy...... - Yi nhíu mày - Bọn này hứa với chị Sam rồi....
- Chị Sam..... Tại sao chị ấy lại....
- Không biết. Tóm lại ngồi đây đến khi buổi lễ kết thúc.
------
- Chúc mừng Lâm tổng có được con dâu..... Haha...
- Chúc mừng Nguyễn tổng.... Haha....
Những ông giám đốc và chủ tịch vây lại nói chuyện, nâng rượu chúc mừng
- Anh đi một lát..... - Hắn nhìn nó
Nó không nói gì, chỉ khẽ gật đâu, đôi mắt nó đã đỏ hoe.
"Xin lỗi anh, Win..."
Nó nhớ lại ánh mắt hắn đã nhìn nó lúc đang làm lễ.... Anh mắt ấy, nó đã bật khóc.....
Nó chạy đi ra khỏi phòng tìm hắn
....
- Anh..... - Nó thấy cả đám tụi hắn đứng ở ban công
- Đi đây.... - Jin vỗ vai nó. Không gian bỗng chốc tĩnh mịch trở lại
- Lạnh lắm.... Mặc như thế này sao ra ngoài???? - Hắn thở dài nhìn nó - Chị Sam thiết kế váy cưới kiểu gì mà hở hang thế này cơ..... - Hắn cởi áo khoác khoác lên người nó.
- Váy cưới này chị ấy thiết kế cho em, bảo em đi với anh sẽ hợp lắm...... Chị ấy cũng thiết kế riêng cho anh một bộ vest rồi...... - Nó cắn môi, nuốt nước mắt vào trong - Có lẽ, chị ấy có nỗi khổ nào đó nên mới làm vậy..... Em biết chị ấy mong chờ chúng ta kết hôn lắm....
Hai bóng người đứng tựa lưng vào nhau, lặng lẽ
- Em xin lỗi.... - Nó khẽ nói
- Tại sao????? - Hắn nhìn nó - Lỗi đâu phải ở em.....
- Vì em không thể ở bên anh nữa.....
- Ngốc.... - Hắn cúi xuống nhìn nó nó - Đây là lần cuối cùng anh hôn người con gái anh yêu, trước khi cô ấy đi lấy chồng..... Một nụ hôn tạm biệt, em có đồng ý không?????
Nó không nó gì chỉ nhón chân lên hôn hắn. Một nụ hôn dài vào sâu.
Nó ôm hắn vào lòng, nước mắt không kìm được nữa mà tuôn ra như mưa.....
....
- ANH BUÔNG EM RA!!!!!!!! - Nó và hắn bỗng nghe tiếng la ở trong phòng đối diện - ĐỪNG MÀ......
- Chuyện gì vậy..... Giọng nói rất quen....
Trong phòng
- Anh Minh..... Buông em ra.... - Phương Nghi òa khóc
- Anh không buông..... - Việt Minh cúi xuống hôn ngấu nghiến Phương Nghi - Anh không buông....
- Chúng ta không thể đâu anh..... Chúng ta không thể.... Chúng ta là anh em mà.....
- Nhưng không chung máu mủ, em là con gái của mẹ kế anh mà......
- Em cũng không thể làm thế với chị Wendy......
- Buông cô ấy ra, cô ấy là bạn gái của tôi....... - Su bỗng chạy vào phòng
- Su????? - Nó tròn mắt - Thằng nhóc này làm gì vậy chứ??????
- Bạn gái?????
- Phải....... - Su đáp rồi kéo Phương Nghi ra
- Tao giết mày!!!! - Việt Minh giơ nắm đấm vào mặt Su. Su nhanh chóng đỡ đòn rốt đạp một cú trời giáng vào bụng Việt Minh
- Anh Minh.... - Phương Nghi cắn môi rồi kéo Su chạy đi
....
- Sao anh cứu tôi???? - Phương Nghi nhìn Su
- Chỉ thấy cô đang bị anh rể tương lai tôi bắt nạt, thế thôi....
- Cảm ơn....
- Không có gì đâu. - Nó bất ngờ bước đến từ phía sau - Thằng em chị rảnh lắm nên lo chuyện bao đồng mà..... Anh hùng quá nhỉ.....
- Chị Wen.... - Su gãi đầu cười
- Chị Wendy.... Em xin lỗi.... - Phương Nghi chạy đến bên nó òa khóc - Em sợ lắm.... Lần đầu tiên em thấy anh ấy như thế này.......
- Không sao đâu..... - Nó xoa đầu nhẹ cô bé - Ổn rồi....
- Phương Nghi...... - Nó tròn mắt - Sao em ấy lại ở đây......
- Phương Nghi.... - Việt Minh đứng cạnh nó khẽ gọi
- Anh ấy..... Bị sao vậy????? - Nó nhíu mày nhìn đôi mắt Việt Minh - Anh ấy nhìn cô bé, có gì đó.... Lạ lắm......
........
- Con có đồng ý lấy cô ấy làm vợ không, dù giàu sang hay nghèo hèn, dù vui sướng hay ốm đau, bệnh tật..... - Cha sứ quay sang hỏi Việt Minh
- Con...... Con..... Đồng ý.....
- Buổi lễ kết thúc..... Chú rễ có thể hôn cô dâu..... - Cha xứ nhìn nó ái ngại. Ông Phong không cho nó mở miệng
- Không cần đâu ạ.....
....
- Buông ra Jin.... - Hắn ngồi một góc gằn giọng
- Đừng có quậy...... - Yi nhíu mày - Bọn này hứa với chị Sam rồi....
- Chị Sam..... Tại sao chị ấy lại....
- Không biết. Tóm lại ngồi đây đến khi buổi lễ kết thúc.
------
- Chúc mừng Lâm tổng có được con dâu..... Haha...
- Chúc mừng Nguyễn tổng.... Haha....
Những ông giám đốc và chủ tịch vây lại nói chuyện, nâng rượu chúc mừng
- Anh đi một lát..... - Hắn nhìn nó
Nó không nói gì, chỉ khẽ gật đâu, đôi mắt nó đã đỏ hoe.
"Xin lỗi anh, Win..."
Nó nhớ lại ánh mắt hắn đã nhìn nó lúc đang làm lễ.... Anh mắt ấy, nó đã bật khóc.....
Nó chạy đi ra khỏi phòng tìm hắn
....
- Anh..... - Nó thấy cả đám tụi hắn đứng ở ban công
- Đi đây.... - Jin vỗ vai nó. Không gian bỗng chốc tĩnh mịch trở lại
- Lạnh lắm.... Mặc như thế này sao ra ngoài???? - Hắn thở dài nhìn nó - Chị Sam thiết kế váy cưới kiểu gì mà hở hang thế này cơ..... - Hắn cởi áo khoác khoác lên người nó.
- Váy cưới này chị ấy thiết kế cho em, bảo em đi với anh sẽ hợp lắm...... Chị ấy cũng thiết kế riêng cho anh một bộ vest rồi...... - Nó cắn môi, nuốt nước mắt vào trong - Có lẽ, chị ấy có nỗi khổ nào đó nên mới làm vậy..... Em biết chị ấy mong chờ chúng ta kết hôn lắm....
Hai bóng người đứng tựa lưng vào nhau, lặng lẽ
- Em xin lỗi.... - Nó khẽ nói
- Tại sao????? - Hắn nhìn nó - Lỗi đâu phải ở em.....
- Vì em không thể ở bên anh nữa.....
- Ngốc.... - Hắn cúi xuống nhìn nó nó - Đây là lần cuối cùng anh hôn người con gái anh yêu, trước khi cô ấy đi lấy chồng..... Một nụ hôn tạm biệt, em có đồng ý không?????
Nó không nó gì chỉ nhón chân lên hôn hắn. Một nụ hôn dài vào sâu.
Nó ôm hắn vào lòng, nước mắt không kìm được nữa mà tuôn ra như mưa.....
....
- ANH BUÔNG EM RA!!!!!!!! - Nó và hắn bỗng nghe tiếng la ở trong phòng đối diện - ĐỪNG MÀ......
- Chuyện gì vậy..... Giọng nói rất quen....
Trong phòng
- Anh Minh..... Buông em ra.... - Phương Nghi òa khóc
- Anh không buông..... - Việt Minh cúi xuống hôn ngấu nghiến Phương Nghi - Anh không buông....
- Chúng ta không thể đâu anh..... Chúng ta không thể.... Chúng ta là anh em mà.....
- Nhưng không chung máu mủ, em là con gái của mẹ kế anh mà......
- Em cũng không thể làm thế với chị Wendy......
- Buông cô ấy ra, cô ấy là bạn gái của tôi....... - Su bỗng chạy vào phòng
- Su????? - Nó tròn mắt - Thằng nhóc này làm gì vậy chứ??????
- Bạn gái?????
- Phải....... - Su đáp rồi kéo Phương Nghi ra
- Tao giết mày!!!! - Việt Minh giơ nắm đấm vào mặt Su. Su nhanh chóng đỡ đòn rốt đạp một cú trời giáng vào bụng Việt Minh
- Anh Minh.... - Phương Nghi cắn môi rồi kéo Su chạy đi
....
- Sao anh cứu tôi???? - Phương Nghi nhìn Su
- Chỉ thấy cô đang bị anh rể tương lai tôi bắt nạt, thế thôi....
- Cảm ơn....
- Không có gì đâu. - Nó bất ngờ bước đến từ phía sau - Thằng em chị rảnh lắm nên lo chuyện bao đồng mà..... Anh hùng quá nhỉ.....
- Chị Wen.... - Su gãi đầu cười
- Chị Wendy.... Em xin lỗi.... - Phương Nghi chạy đến bên nó òa khóc - Em sợ lắm.... Lần đầu tiên em thấy anh ấy như thế này.......
- Không sao đâu..... - Nó xoa đầu nhẹ cô bé - Ổn rồi....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.