Chương 99: Di chứng của mất trí nhớ
Kanade Minamino
29/07/2014
- Ê, quần áo của mấy người này! - Ji nâng túi xách trên đầu chạy ào vào nhà. Cô nàng mới vừa về nhà lấy quần áo.
- Cảm ơn. - Yun đứng dậy - Phòng tắm ở đâu?
- Ở bên cạnh bếp ấy. - Jin bước vào sau. Anh chàng lái xe đưa cô ợ yêu về nhà
- Tắm nhanh đi rồi ra ăn. - Kull nói vọng ra
- Mà Win đi đâu nhỉ? - Ken nhìn quanh
- Đón Wendy rồi! - Yin nhún vai
- Hazz! Hai người đó cũng thật là.......... - Ji ngồi phich xuống ghế
- Sao không thành đôi đi cho người ta nhớ. - Jin gác chân lên bàn
- Uả, sao......... - Ken và Yin cùng ngạc nhiên
- Vì cái vụ bắt cóc đó mà Wen đã đồng ý đâu. - Ji thở dài
- Mà con nhỏ Sasa cũng thật quá......... Tụi mình quen nhỏ từ lúc nhỏ mà bây giờ mới thấy được bộ mặt thật đấy. - Jin khoát tay
- Hai anh em mà chẳng giống nhau gì hết! Su và Sasa đó! - Kull bước ra
- Chỉ tội con Wen, chắc giờ này đang bị cậu mợ nó dũa quá! - Ji lắc đầu
- Nói xấu gì tớ đó! - nó thình lình bước vào nhà
- Muốn chết không? - hắn bước vào sau nó
- Sao mà ướt chẹp nhẹp hết vậy? - Kull và Ji cùng chạy đến
- Không sao đâu. - nó lắc đầu nhìn hai con bạn - Quần áo tớ đâu?
- Đây. - Ji đưa nó một cái túi xách nhỏ.
- Ukm. Cảm ơn. Yun đâu? - nó nhìn quanh
- Tắm trong ấy! - Kull chỉ tay về phía phòng tắm.
- Vậy em dùng phòng tắm trên phòng anh đi! - hắn mỉm cười dịu dàng (cả bọn kia nhìn nụ cười ấy mà muốn nôn - lần đầu tiên hắn có nụ cười ấy trong tám năm trời) - Coi chừng bị cảm đấy!
- Em biết rồi mà. - nó mỉm cười rồi đặt một nụ hôn nhẹ trên má hắn rồi chạy lên cầu thang.
-----------------------------------
- Kinh hen! - Ken cười đểu
- Cười gì đểu vậy? - hắn hí hửng
- Khai thật đi. Có chuyện gì giấu bạn bè phải không? - Jin nhìn hắn
- Giấu gì đâu? Đợi lát nữa rồi biết! - hắn cười
- Mà sao Wen ướt nhẹp như con chuột lột vậy? - Kull lo lắng
- Tớ thấy cô ấy vừa dầm mưa vừa khóc. Bị cậu mợ đuổi ra khỏi nhà. - hắn trầm ngâm
- Biết thế nào cũng vậy mà. - Ji bức xúc - Chỉ tại con Sasa thôi.
- Uả, Minh Tuấn. Về hồi nào vậy? - Yun từ trong phòng tắm bước ra - Wen đâu?
- Đang tắm trên phòng tớ. - hắn chỉ tay lên phòng
- Êu. Tới lượt Kull đấy! - Yun ném cái khăn về phía con bạn - Tắm nhanh rồi ăn, tớ đói bụng rồi.
- HAM ĂN. - Kull đứng dậy lườm nhỏ rồi bước đi
---------------------
Trong bữa ăn
- Mọi người làm gì nhìn tớ ghê vậy? - nó hỏi
- Khai thật đi. Đừng có giấu. - Ji cười nham hiểm.
- Gi ấu gì? - nó nổi da gà trước ánh nhìn của nhỏ bạn
- Tụi này là một cặp rồi đấy. - hắn thản nhiên đáp - Em yêu nhỉ?
- Xí......... - nó đỏ mặt
- HAHAHA! - Wendy! Mà cũng biết đỏ mặt........... - Ji, Jin, Yun và Kull cùng ôm bụng cười
- Hai người....... Là một cặp sao? - Tom thình lình bước vào nhà
- Từ bao giờ? - Robert bước theo sau
- Mới hôm nay. - hắn thản nhiên đáp
- Windy! Cậu đã có hôn ước rồi đấy! - Tom gầm lên
- HÔN ƯỚC? - bốn tụi nó ngạc nhiên
- Hôn ước giữa Trịnh Nhật và Thành Công em không quan tâm. Người em yêu là Wendy! - hắn đập bàn bật dậy
- Cậu......... - Tom tức tối
- Anh muốn nói với Nhật Uyên thì cứ việc. Em không quan tâm. Ok? - hắn tuyên bố thẳng thừng - Em sẽ ìm cách hủy hôn ước đó.
- Được rồi. Xem Nhật Uyên sẽ xử lí như thế nào! - Tom chỉ tay thẳng vào mặt hắn - Năm tám tuổi, cậu cũng nói là yêu Moon. Bây giờ là Wendy. Cậu hấy Moon đã chết ra sao chứ? Cậu nghĩ mình đủ sức để bảo vệ người cậu yêu........ Nhưng Moon đã chết. NHƯNG tôi nói cậu biết, tôi sẽ không bao giờ làm Wendy có số phận như Moon đâu. Tôi yêu Wendy và tôi sẽ đoạt lấy cô ấy từ tay cậu..........
- Moon......... - nó bần thần - Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - nó ôm đầu đau đớn - TẠI SAO? TẠI SAO? TẠI SAO CÁI TÊN NÀY CỨ HIỆN VỀ TRONG ĐẦU TÔI VẬY? TẠI SAO???????? - nó gục xuống, miệng lẩm bẩm
- WENDY! - cả bọn chạy đến bên nó
- Chuyện gì thế? - Tom ngạc nhiên
- Anh đưa Wendy lên phòng đi Minh Tuấn. - Kull hét
---------------------
- Triệu chứng giống lần trước. - Yun nhìn Kull
- Hình như có chuyện gì thì phải? - Kull gật đầu
- Có vẻ như là chuyện gì đã xảy ra trong lúc Moon bị té xuống vực mất trí nhớ đấy! - Yun nhíu mày
- Di chứng của vụ mất trí nhớ! - Kull gật đầu
- Ukm........ - Yun thở dài
- Cảm ơn. - Yun đứng dậy - Phòng tắm ở đâu?
- Ở bên cạnh bếp ấy. - Jin bước vào sau. Anh chàng lái xe đưa cô ợ yêu về nhà
- Tắm nhanh đi rồi ra ăn. - Kull nói vọng ra
- Mà Win đi đâu nhỉ? - Ken nhìn quanh
- Đón Wendy rồi! - Yin nhún vai
- Hazz! Hai người đó cũng thật là.......... - Ji ngồi phich xuống ghế
- Sao không thành đôi đi cho người ta nhớ. - Jin gác chân lên bàn
- Uả, sao......... - Ken và Yin cùng ngạc nhiên
- Vì cái vụ bắt cóc đó mà Wen đã đồng ý đâu. - Ji thở dài
- Mà con nhỏ Sasa cũng thật quá......... Tụi mình quen nhỏ từ lúc nhỏ mà bây giờ mới thấy được bộ mặt thật đấy. - Jin khoát tay
- Hai anh em mà chẳng giống nhau gì hết! Su và Sasa đó! - Kull bước ra
- Chỉ tội con Wen, chắc giờ này đang bị cậu mợ nó dũa quá! - Ji lắc đầu
- Nói xấu gì tớ đó! - nó thình lình bước vào nhà
- Muốn chết không? - hắn bước vào sau nó
- Sao mà ướt chẹp nhẹp hết vậy? - Kull và Ji cùng chạy đến
- Không sao đâu. - nó lắc đầu nhìn hai con bạn - Quần áo tớ đâu?
- Đây. - Ji đưa nó một cái túi xách nhỏ.
- Ukm. Cảm ơn. Yun đâu? - nó nhìn quanh
- Tắm trong ấy! - Kull chỉ tay về phía phòng tắm.
- Vậy em dùng phòng tắm trên phòng anh đi! - hắn mỉm cười dịu dàng (cả bọn kia nhìn nụ cười ấy mà muốn nôn - lần đầu tiên hắn có nụ cười ấy trong tám năm trời) - Coi chừng bị cảm đấy!
- Em biết rồi mà. - nó mỉm cười rồi đặt một nụ hôn nhẹ trên má hắn rồi chạy lên cầu thang.
-----------------------------------
- Kinh hen! - Ken cười đểu
- Cười gì đểu vậy? - hắn hí hửng
- Khai thật đi. Có chuyện gì giấu bạn bè phải không? - Jin nhìn hắn
- Giấu gì đâu? Đợi lát nữa rồi biết! - hắn cười
- Mà sao Wen ướt nhẹp như con chuột lột vậy? - Kull lo lắng
- Tớ thấy cô ấy vừa dầm mưa vừa khóc. Bị cậu mợ đuổi ra khỏi nhà. - hắn trầm ngâm
- Biết thế nào cũng vậy mà. - Ji bức xúc - Chỉ tại con Sasa thôi.
- Uả, Minh Tuấn. Về hồi nào vậy? - Yun từ trong phòng tắm bước ra - Wen đâu?
- Đang tắm trên phòng tớ. - hắn chỉ tay lên phòng
- Êu. Tới lượt Kull đấy! - Yun ném cái khăn về phía con bạn - Tắm nhanh rồi ăn, tớ đói bụng rồi.
- HAM ĂN. - Kull đứng dậy lườm nhỏ rồi bước đi
---------------------
Trong bữa ăn
- Mọi người làm gì nhìn tớ ghê vậy? - nó hỏi
- Khai thật đi. Đừng có giấu. - Ji cười nham hiểm.
- Gi ấu gì? - nó nổi da gà trước ánh nhìn của nhỏ bạn
- Tụi này là một cặp rồi đấy. - hắn thản nhiên đáp - Em yêu nhỉ?
- Xí......... - nó đỏ mặt
- HAHAHA! - Wendy! Mà cũng biết đỏ mặt........... - Ji, Jin, Yun và Kull cùng ôm bụng cười
- Hai người....... Là một cặp sao? - Tom thình lình bước vào nhà
- Từ bao giờ? - Robert bước theo sau
- Mới hôm nay. - hắn thản nhiên đáp
- Windy! Cậu đã có hôn ước rồi đấy! - Tom gầm lên
- HÔN ƯỚC? - bốn tụi nó ngạc nhiên
- Hôn ước giữa Trịnh Nhật và Thành Công em không quan tâm. Người em yêu là Wendy! - hắn đập bàn bật dậy
- Cậu......... - Tom tức tối
- Anh muốn nói với Nhật Uyên thì cứ việc. Em không quan tâm. Ok? - hắn tuyên bố thẳng thừng - Em sẽ ìm cách hủy hôn ước đó.
- Được rồi. Xem Nhật Uyên sẽ xử lí như thế nào! - Tom chỉ tay thẳng vào mặt hắn - Năm tám tuổi, cậu cũng nói là yêu Moon. Bây giờ là Wendy. Cậu hấy Moon đã chết ra sao chứ? Cậu nghĩ mình đủ sức để bảo vệ người cậu yêu........ Nhưng Moon đã chết. NHƯNG tôi nói cậu biết, tôi sẽ không bao giờ làm Wendy có số phận như Moon đâu. Tôi yêu Wendy và tôi sẽ đoạt lấy cô ấy từ tay cậu..........
- Moon......... - nó bần thần - Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - nó ôm đầu đau đớn - TẠI SAO? TẠI SAO? TẠI SAO CÁI TÊN NÀY CỨ HIỆN VỀ TRONG ĐẦU TÔI VẬY? TẠI SAO???????? - nó gục xuống, miệng lẩm bẩm
- WENDY! - cả bọn chạy đến bên nó
- Chuyện gì thế? - Tom ngạc nhiên
- Anh đưa Wendy lên phòng đi Minh Tuấn. - Kull hét
---------------------
- Triệu chứng giống lần trước. - Yun nhìn Kull
- Hình như có chuyện gì thì phải? - Kull gật đầu
- Có vẻ như là chuyện gì đã xảy ra trong lúc Moon bị té xuống vực mất trí nhớ đấy! - Yun nhíu mày
- Di chứng của vụ mất trí nhớ! - Kull gật đầu
- Ukm........ - Yun thở dài
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.