Chương 66: Lăng nhăng
Kanade Minamino
08/07/2014
Ba con nhỏ lớp 10 bước đến bàn tụi nó - hotgirl lớp 10.
- Anh Quân, anh bảo anh yêu em mà sao anh lại quen con này?
- Hôm qua anh hứa đi chơi với em sao anh không tới?
- Vậy rốt cuộc anh yêu ai trong tụi em?
- Ơ......... - Ken chìa bộ mặt cún con cho hắn và Jin
- Tụi này không liên quan! - hắn và Jin tỉnh bơ ăn kem tiếp
- Ê, ê, HELP ME! HELP ME!!!!!!! - Ken la oai oái
- Không quan tâm.
- Là sao? - Ji và Yun ngơ ngác không hiểu mô tê gì, Kull nhìn cảnh tượng ấy bằng nửa con mắt. Chỉ có nó, hắn và Jin là thản nhiên ngồi ăn kem.
- Rõ lăng nhăng. - Kull cười khinh khỉnh - Xin cô tớ cúp. - nói rồi nhỏ bước đi
- Yun, đi theo Kull đi. Lôi đầu nhỏ ra bar cũng được nhưng đừng cho nhỏ uống nhiều quá. - nó hất mặt. Yun lập tức chạy theo.
- Tôi không yêu ai cả, được chưa? Người tôi yêu thật sự là Ngọc Hân. Giờ thì biến. - Ken nhìn theo bóng Kull
- Anh...... - ba con nhỏ ấm ức
- B - I - Ế - N!!!!!!! - Ken gằn từng chữ. Ba con nhỏ khóc nức nở chạy đi
-
- Thật là........ - Ji lắc đầu. - Anh có biết con Kull nó ghét nhất là hạng người lăng nhăng không?
- Sao vậy? - ba tụi hắn cùng hét
- Cách đây nửa năm, mối tình đầu của nhỏ đã bỏ đi lăng nhăng với người con gái khác. Từ đó, nhỏ ghét những kẻ lăng nhăng kinh tởm. - nó cười khẩy - Đi thôi, Ji. Đứng đây mất công bực bội.
- Ờ, để tớ dìu cậu đi.
- Mày muốn gì? - hắn lườm Ken
- Chả biết. - Ken lôi điện thoại ra. Lục danh bạ loạn xạ, 12 cú điện thoại với nội dung y hệt nhau: 'Mình chia tay đi' rồi cuos máy mà không thèm đợi đầu kia trả lời.
- Hả???????? Chia tay hết hả? - hắn tròn mắt - Cậu FULL quá Ken ơi!
- Win, nhéo má tớ để xem tớ mơ hay tỉnh vậy? - Jin trêu - Á, sao lại cầm ddienj thoại đập vào đầu tớ hả thằng Ken điên kia.
- Đau vậy là tỉnh. - Ken tỉnh bơ - Tụi bây xem thử còn nhỏ nào sót lại không? Nhiều quá nhớ không nổi.
- Anh Quân. - một con nhỏ lớp 11 chạy lại - Anh chia tay tụi kia để yêu mình em thôi phải không?
- Uả. Còn sót hả? Vậy chia tay luôn đi. - Ken nói rồi bỏ lên lớp, để cho con nhỏ kia bất động giữa canteen.
- Anh Quân, anh bảo anh yêu em mà sao anh lại quen con này?
- Hôm qua anh hứa đi chơi với em sao anh không tới?
- Vậy rốt cuộc anh yêu ai trong tụi em?
- Ơ......... - Ken chìa bộ mặt cún con cho hắn và Jin
- Tụi này không liên quan! - hắn và Jin tỉnh bơ ăn kem tiếp
- Ê, ê, HELP ME! HELP ME!!!!!!! - Ken la oai oái
- Không quan tâm.
- Là sao? - Ji và Yun ngơ ngác không hiểu mô tê gì, Kull nhìn cảnh tượng ấy bằng nửa con mắt. Chỉ có nó, hắn và Jin là thản nhiên ngồi ăn kem.
- Rõ lăng nhăng. - Kull cười khinh khỉnh - Xin cô tớ cúp. - nói rồi nhỏ bước đi
- Yun, đi theo Kull đi. Lôi đầu nhỏ ra bar cũng được nhưng đừng cho nhỏ uống nhiều quá. - nó hất mặt. Yun lập tức chạy theo.
- Tôi không yêu ai cả, được chưa? Người tôi yêu thật sự là Ngọc Hân. Giờ thì biến. - Ken nhìn theo bóng Kull
- Anh...... - ba con nhỏ ấm ức
- B - I - Ế - N!!!!!!! - Ken gằn từng chữ. Ba con nhỏ khóc nức nở chạy đi
-
- Thật là........ - Ji lắc đầu. - Anh có biết con Kull nó ghét nhất là hạng người lăng nhăng không?
- Sao vậy? - ba tụi hắn cùng hét
- Cách đây nửa năm, mối tình đầu của nhỏ đã bỏ đi lăng nhăng với người con gái khác. Từ đó, nhỏ ghét những kẻ lăng nhăng kinh tởm. - nó cười khẩy - Đi thôi, Ji. Đứng đây mất công bực bội.
- Ờ, để tớ dìu cậu đi.
- Mày muốn gì? - hắn lườm Ken
- Chả biết. - Ken lôi điện thoại ra. Lục danh bạ loạn xạ, 12 cú điện thoại với nội dung y hệt nhau: 'Mình chia tay đi' rồi cuos máy mà không thèm đợi đầu kia trả lời.
- Hả???????? Chia tay hết hả? - hắn tròn mắt - Cậu FULL quá Ken ơi!
- Win, nhéo má tớ để xem tớ mơ hay tỉnh vậy? - Jin trêu - Á, sao lại cầm ddienj thoại đập vào đầu tớ hả thằng Ken điên kia.
- Đau vậy là tỉnh. - Ken tỉnh bơ - Tụi bây xem thử còn nhỏ nào sót lại không? Nhiều quá nhớ không nổi.
- Anh Quân. - một con nhỏ lớp 11 chạy lại - Anh chia tay tụi kia để yêu mình em thôi phải không?
- Uả. Còn sót hả? Vậy chia tay luôn đi. - Ken nói rồi bỏ lên lớp, để cho con nhỏ kia bất động giữa canteen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.