Chương 69: Xưng hô
Kanade Minamino
09/07/2014
Nó bước vào phòng hắn. Đập vào mắt nó là hắn đang ngủ: cởi trần khoe body sáu múi, quần đùi ngắn màu đỏ đen. Nó cười gian, lấy từ trong cái túi quai chéo màu hồng xinh xắn ra cái điện thoại. \'Tách..... tách......\' Tieegs máy ảnh vang lên. Nó post mấy tấm ảnh \'khỏa thân\' của hắn lên wed trường và lên facebook. Cất máy ảnh vào túi, nó bước đến bàn làm việc của hắn: một xấp hợp đồng lớn mới vừa được hắn xử lí xong trong đêm qua của Thành Công. Quả thật rất hoàn hảo. Tối qua hắn đã thức đến 4h sáng để xử lí cái đống này nên sáng này mới ngủ say như chết như vậy. Nó bước đến giường của hắn, ngồi xuống cạnh hắn...... Khuôn mặt hắn ngủ trông rất đẹp.
- Mấy giờ rồi? - hắn mở miệng nhưng mắt vẫn nhắm nghiền
- 7h rồi. Dậy đi thôi. - nó lay vai hắn
- Cô nằm xuống đây với tôi - hắn kéo tay nó nằm xuống giường rồi ôm chặt nó vào lòng
- Thôi mà, đừng có bướng nữa. Dậy đi. - nó nằm im cho hắn ôm nhưng vẫn nói
- Tối hôm qua tôi thức đến 4h sáng đấy. Ông ba yêu dấu của tôi đấy. Cho ngủ chút nữa đi.
- Vậy anh ở nhà nhé! Tôi đi à!
- Đi đâu??????
- Sáng nay tụi mình rủ nhau đi mua sắm, chuẩn bị cho chuyến đi chơi ngày mai cơ mà. - nó véo mũi hắn - Quên rồi à?
- Ngốc...... Không quên đâu...... Nhưng thích anh ôm em vào lòng hăn, Thùy Trâm ạ......
- Ai là em của anh? - nó hừ mũi
- Em gọi anh bằng anh, tất nhiên em phải là em của anh rồi. Hơn nữa, em nhỏ hơn anh đến 4 tháng.
- Xì, ứ cần anh! - nó hừ mũi - Dậy đi!!!!!!!!!
- Gọi anh bằng anh thì mới dậy.
- Muốn làm anh thì không được nhõng nhẽo nữa. Dậy mau.
- Giờ muốn tự gọi hay muốn cưỡng hôn rồi mới gọi???? - hắn quay sang nhìn nó, cười gian. Khôn mặt hắn bây gi ờ chỉ cách khuôn mặt nó 3cm.
- Tôi thách anh đấy! UM.... UM..... - nó vừa dứt lời, hắn đã khóa môi nó. Bàn hay hắn đang từ từ tiến vào trong cơ thể nó.
3ph sau, nó không thể thở được thì hắn mới buông ra.
- Anh làm gì vậy hả? - nó đã bắt đầu rưng rưng nước mắt
- Ơ..... Tôi...... - hắn giờ mới hoàn hồn - Tôi không tự chủ được..... Tôi......
- Hừ. - nó đứng dậy, chỉnh lại mái tóc dài cùng chiếc váy. - Dậy đi. Trễ rồi. Muốn tôi gọi bằng anh thì cũng được, nhưng mà rồi anh sẽ hối hận thôi. Tôi sẽ mè nheo cho anh đến khi nào anh mệt mới thôi. OK? Chịu nổi không?
- OK! - hắn nháy mắt với nó rồi chạy vào phòng tắm làm vscn.
Ở bên ngoài, một tên con trai đã nhìn thấy hết cảnh tượng ấy bằng đôi mắt căm phẫn:
- Win à, cậu là bạn thân của tớ mà. Cậu cũng biết tớ yêu Wendy nhiều lắm mà. Tại sao vậy hả Win?
- Mấy giờ rồi? - hắn mở miệng nhưng mắt vẫn nhắm nghiền
- 7h rồi. Dậy đi thôi. - nó lay vai hắn
- Cô nằm xuống đây với tôi - hắn kéo tay nó nằm xuống giường rồi ôm chặt nó vào lòng
- Thôi mà, đừng có bướng nữa. Dậy đi. - nó nằm im cho hắn ôm nhưng vẫn nói
- Tối hôm qua tôi thức đến 4h sáng đấy. Ông ba yêu dấu của tôi đấy. Cho ngủ chút nữa đi.
- Vậy anh ở nhà nhé! Tôi đi à!
- Đi đâu??????
- Sáng nay tụi mình rủ nhau đi mua sắm, chuẩn bị cho chuyến đi chơi ngày mai cơ mà. - nó véo mũi hắn - Quên rồi à?
- Ngốc...... Không quên đâu...... Nhưng thích anh ôm em vào lòng hăn, Thùy Trâm ạ......
- Ai là em của anh? - nó hừ mũi
- Em gọi anh bằng anh, tất nhiên em phải là em của anh rồi. Hơn nữa, em nhỏ hơn anh đến 4 tháng.
- Xì, ứ cần anh! - nó hừ mũi - Dậy đi!!!!!!!!!
- Gọi anh bằng anh thì mới dậy.
- Muốn làm anh thì không được nhõng nhẽo nữa. Dậy mau.
- Giờ muốn tự gọi hay muốn cưỡng hôn rồi mới gọi???? - hắn quay sang nhìn nó, cười gian. Khôn mặt hắn bây gi ờ chỉ cách khuôn mặt nó 3cm.
- Tôi thách anh đấy! UM.... UM..... - nó vừa dứt lời, hắn đã khóa môi nó. Bàn hay hắn đang từ từ tiến vào trong cơ thể nó.
3ph sau, nó không thể thở được thì hắn mới buông ra.
- Anh làm gì vậy hả? - nó đã bắt đầu rưng rưng nước mắt
- Ơ..... Tôi...... - hắn giờ mới hoàn hồn - Tôi không tự chủ được..... Tôi......
- Hừ. - nó đứng dậy, chỉnh lại mái tóc dài cùng chiếc váy. - Dậy đi. Trễ rồi. Muốn tôi gọi bằng anh thì cũng được, nhưng mà rồi anh sẽ hối hận thôi. Tôi sẽ mè nheo cho anh đến khi nào anh mệt mới thôi. OK? Chịu nổi không?
- OK! - hắn nháy mắt với nó rồi chạy vào phòng tắm làm vscn.
Ở bên ngoài, một tên con trai đã nhìn thấy hết cảnh tượng ấy bằng đôi mắt căm phẫn:
- Win à, cậu là bạn thân của tớ mà. Cậu cũng biết tớ yêu Wendy nhiều lắm mà. Tại sao vậy hả Win?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.