Chương 12
Pekute1416, Yagami Kai
18/05/2013
Anh chàng tăng tốc. Chiếc xe vụt vào trong đêm tối.
Khoảng 10 phút sau đến nơi. Anh cố ý thắng gấp làm Ánh Nguyệt chúi về
phía trước nhưng ko ôm anh chàng, làm cho anh chàng cũng hơi thất vọng.
Ánh Nguyệt xuống xe rồi nói:
- Đây có gì đâu mà vui, hôi gì đâu…. ( Vì ở đây rất đông người nên cô nàng nói vậy í mừ)
Anh chàng Minh tâm định trả lời thì có 1 nhóm người đi tới nói:
- Đại ca, lâu lắm rồi không thấy anh đi bão đêm đó nha. Hôm nay anh có đua không?
- Tất nhiên. Chứ tụi bây nghĩ tao đến đây để làm gì.
Rồi bọn đó xoay qua thấy Ánh Nguyệt nên nói:
- Ai vậy đại ca? Xinh thật đấy
Cả bọn cười ồ lên nhưng Ánh Nguyệt vẫn lạnh lùng đứng đó không nói gì. Anh xuống xe và đi tới chỗ cô đang đứng, choàng vai qua và nói:
- Uk đẹp thật không? Haha tao mà….
Chưa gì Ánh Nguyệt đã đá cho anh 1 cú làm anh té xuống đất rồi lạnh lùng nói:
- Bỏ cái tay dơ bẩn của ngươi ra. Có trò gì vui đâu mà tới đây.
Anh chàng đứng dậy với vẻ mặt quê cực độ và nghĩ thầm : “ Cô dám làm nhục tôi trước mặt mọi người à, cô sẽ biết tay tôi”.
Bọn đàn em của Minh Tâm rất ngạc nhiên và tự nhiên cười lớn:
- Trời ơi, lần đầu có người dám đánh đại ca. Chị hai thiệt là hay quá đi mà.
Rồi bọn họ vây quanh Ánh Nguyệt mà cười nói đủ trò quên cả anh chàng Minh Tâm nhà ta, làm cho anh chàng bực bội quát lên:
- Tao là đại ca bọn mày hay là con nhỏ đó hả?
Cả bọn bỗng yên lặng. Anh chàng nói tiếp:
- Đua đi bực quá. Còn cô lên ngồi đi tôi chở cô.
- Không ! – Ánh Nguyệt lạnh lùng nói.
- Chứ giờ cô muốn sao? Cô muốn trò vui thì tôi chở cô đến đây. Rồi giờ không chịu lên xe. Sao cô rắc rối quá vậy?
- Tôi muốn chạy thử - Ánh Nguyệt nói.
- Xe đâu mà cô chạy?
Đang nói thì có 1 người trong nhóm lên tiếng:
- Nè, em cứ lấy xe của anh mà chạy.
Tên đó đưa xe cho Ánh Nguyệt tưởng sẽ nhận đc 1 câu cảm ơn hay 1 nụ cười nhưng thấy cô vẫn lạnh lùng. Cô định leo lên xe thì Minh Tâm nói:
- Cô có biết chạy không đó? Làm hư xe người ta bây giờ.
Nghe giọng hắn khinh thường mình cô lạnh lùng nói:
- Cái này gọi là đua phải không? Ai nhanh nhất sẽ thắng?
- Tất nhiên rồi. Làm như cô trên trời rơi xuống không bằng.
Câu nói của anh chàng làm cho cả đám cười ồ lên. Cô không phản ứng gì chỉ nói:
- Nếu tôi thắng thì làm osin cho tôi đến khi nào tôi không muốn nữa thì thôi
Minh Tâm nói:
- Đc thôi. Nhưng mà nếu cô thua thì cũng phải làm y chang như thế.
- Uk
Mọi người tập trung đầy đủ và bắt đầu đua. Trước khi đua, bọn bạn của Minh Tâm nói nhỏ với Ánh Nguyệt:
- Cẩn thận đấy. Cậu ấy là tay đua huyền thoại đó.
Cô nàng không nói gì cả….
…………….Bắt đầu………………
Cuộc đua bắt đầu. Ai cũng vồ ga chạy thật nhanh. Người dẫn đầu tất nhiên là Minh Tâm rồi. Ánh Nguyệt gần như đứng cuối……
Ánh Nguyệt xuống xe rồi nói:
- Đây có gì đâu mà vui, hôi gì đâu…. ( Vì ở đây rất đông người nên cô nàng nói vậy í mừ)
Anh chàng Minh tâm định trả lời thì có 1 nhóm người đi tới nói:
- Đại ca, lâu lắm rồi không thấy anh đi bão đêm đó nha. Hôm nay anh có đua không?
- Tất nhiên. Chứ tụi bây nghĩ tao đến đây để làm gì.
Rồi bọn đó xoay qua thấy Ánh Nguyệt nên nói:
- Ai vậy đại ca? Xinh thật đấy
Cả bọn cười ồ lên nhưng Ánh Nguyệt vẫn lạnh lùng đứng đó không nói gì. Anh xuống xe và đi tới chỗ cô đang đứng, choàng vai qua và nói:
- Uk đẹp thật không? Haha tao mà….
Chưa gì Ánh Nguyệt đã đá cho anh 1 cú làm anh té xuống đất rồi lạnh lùng nói:
- Bỏ cái tay dơ bẩn của ngươi ra. Có trò gì vui đâu mà tới đây.
Anh chàng đứng dậy với vẻ mặt quê cực độ và nghĩ thầm : “ Cô dám làm nhục tôi trước mặt mọi người à, cô sẽ biết tay tôi”.
Bọn đàn em của Minh Tâm rất ngạc nhiên và tự nhiên cười lớn:
- Trời ơi, lần đầu có người dám đánh đại ca. Chị hai thiệt là hay quá đi mà.
Rồi bọn họ vây quanh Ánh Nguyệt mà cười nói đủ trò quên cả anh chàng Minh Tâm nhà ta, làm cho anh chàng bực bội quát lên:
- Tao là đại ca bọn mày hay là con nhỏ đó hả?
Cả bọn bỗng yên lặng. Anh chàng nói tiếp:
- Đua đi bực quá. Còn cô lên ngồi đi tôi chở cô.
- Không ! – Ánh Nguyệt lạnh lùng nói.
- Chứ giờ cô muốn sao? Cô muốn trò vui thì tôi chở cô đến đây. Rồi giờ không chịu lên xe. Sao cô rắc rối quá vậy?
- Tôi muốn chạy thử - Ánh Nguyệt nói.
- Xe đâu mà cô chạy?
Đang nói thì có 1 người trong nhóm lên tiếng:
- Nè, em cứ lấy xe của anh mà chạy.
Tên đó đưa xe cho Ánh Nguyệt tưởng sẽ nhận đc 1 câu cảm ơn hay 1 nụ cười nhưng thấy cô vẫn lạnh lùng. Cô định leo lên xe thì Minh Tâm nói:
- Cô có biết chạy không đó? Làm hư xe người ta bây giờ.
Nghe giọng hắn khinh thường mình cô lạnh lùng nói:
- Cái này gọi là đua phải không? Ai nhanh nhất sẽ thắng?
- Tất nhiên rồi. Làm như cô trên trời rơi xuống không bằng.
Câu nói của anh chàng làm cho cả đám cười ồ lên. Cô không phản ứng gì chỉ nói:
- Nếu tôi thắng thì làm osin cho tôi đến khi nào tôi không muốn nữa thì thôi
Minh Tâm nói:
- Đc thôi. Nhưng mà nếu cô thua thì cũng phải làm y chang như thế.
- Uk
Mọi người tập trung đầy đủ và bắt đầu đua. Trước khi đua, bọn bạn của Minh Tâm nói nhỏ với Ánh Nguyệt:
- Cẩn thận đấy. Cậu ấy là tay đua huyền thoại đó.
Cô nàng không nói gì cả….
…………….Bắt đầu………………
Cuộc đua bắt đầu. Ai cũng vồ ga chạy thật nhanh. Người dẫn đầu tất nhiên là Minh Tâm rồi. Ánh Nguyệt gần như đứng cuối……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.