Chương 2: Cục Quản Lí Thời Không
Hàn Thiên Vy
14/03/2022
"Cô là ai?"
Từ Niên sau khi ngưng chiến thì cũng lập tức trở về đứng sau lưng của An Khả. Một chiếc ghế y hệt đột nhiên xuất hiện ngay chỗ Từ Niên đứng, cô ấy khẽ ngồi xuống, chiếc ghế của An Khả cũng thay đổi sang hình dạng khác, chứng tỏ ngay từ đầu cô không hề ngồi vào ghế gia chủ, chẳng qua cô muốn chọc tức đám người đó một chút.
An Khả liếc mắt nhìn Tống Thế Dương sau đó nhún vai ý bảo Từ Niên lên tiếng.
"Con gái của Tống Kiều, Từ Niên."
Tống Thế Dương mặt khẽ biến sắc, Tống Kiều là em gái cùng cha khác mẹ với ông ta, lại sinh cùng năm với Tống Thế Dương. Trước đây bà ấy chưa chồng mà có con cho nên con gái bà ấy bị người của Tống gia bắt nạt rất thảm, nghe nói trong ngày thi tranh tài năm mươi năm trước đã chết, sau đó không lâu Tống Kiều vì bệnh nên cũng qua đời. Năm đó An Khả đã được đưa về Tống gia ba năm.
Ông ta nghĩ thế nào cung không hiểu tại sao đứa trẻ đó còn sống, lại còn được tộc huy lựa chọn làm gia chủ. Càng nghĩ ông ta lại càng thấy vô lý, nếu tộc huy nhận định Từ Niên là gia chủ tại sao lại không công khai, lại sao Từ Niên không mang họ Tống lại được lựa chọn làm gia chủ.
Trong lúc Tống Thế Dương còn đang mơ mơ màng màng thì bên ngoài xuất hiện một thân ảnh xinh đẹp. Cô gái vừa bước vào liền khiến người khác chú ý đến. So với An Khả xinh đẹp khí chất, Từ Niên xinh đẹp dịu dàng thì cô gái này lại có phần gian xảo. Phía sau cô gái còn mang theo một người bị trói, đó chính là con gái mà vợ chồng Tống Thế Dương nhận nuôi, Tống An Hảo.
Tống An Hảo sau khi bước vào nhà lớn liền khóc lóc chạy thật nhanh về phía ba mẹ mình, Cố Nhàn thấy con gái mình nuôi từ nhỏ bị trói thì không khỏi tức giận, uất ức nhìn về phía cô gái vừa tiến vào đang chậm rãi bước về phía An Khả.
"Quà ra mắt, không cần khách sáo. Kịch vui còn ở phía sau!"
An Khả nở một nụ cười nhẹ sau đó đưa An Khả và cô gái lạ kia đi, người của Tống gia muốn ngăn cản nhưng lại bị Tống Thế Dương chặn lại, Cố Nhàn không nhìn rõ cô đang vui hay buồn chỉ có thể cắn răng tiếp tục giả vờ đáng thương mà cầu cứu Tống Thế Dương Tuy giữa bọn họ không có tình yêu, nhưng lại có tình nghĩa vợ chồng hơn trăm năm, Tống Thế Dương nhìn thấy ánh mắt ấy lập tức đau lòng.
Từ Niên là gia chủ của Tống gia, có lẽ từ lâu những thế lực ngầm của Tống gia đều đã nhận chủ. Tuy nhiên Tống Thế Dương vẫn có người của mình, ông ta gấp rút tìm cách tập trung thế lực đoạt lại quyền quyết định từ tay Từ Niên.
An Khả đã được cổ máy thời không lựa chọn, nếu cô không tự mình đi thì nó cũng sẽ tìm cách áp chế đưa linh hồn cô đi, vì vậy An Khả đưa người đến cục quản lí thời không. Rõ ràng chỉ có ba người đến, chỉ có hai người ra tay nhưng cục quản lí thời không cũng không phải đối thủ của họ, hơn nữa họ còn là con gái.
Cố Nhàn đã liên lạc với Cố gia, Cố gia chiếm không ít vị trí quan trọng trong cục quản lí thời không, bà ta muốn bức ép An Khả chết trong cỗ máy đó.
An Khả căn dặn vài câu với Từ Niên và Từ Ngọc sau đó tiến vào cỗ máy thời không. Khi Cố Nhàn định đưa người giết vào thì một đám người mặc trang phục kì quái xuất hiện chế ngự và giam giữ bọn họ. Không chỉ thế ma khắp các đại gia tộc đều bị đưa đến giam giữ trong cục quản lí thời không.
Vì các bậc nguyên lão và gia chủ đều mất tích nên tinh hệ lập tức rối loạn, mất rất lâu mới có thể ổn định cục diện.
Lúc này trong phòng giam,
"Cố lão gia, người có biết bọn họ là ai không?"
"Bộ trang phục kì lạ đó hình như cháu đã từng đọc trong sách..."
Cố lão gia là người sống lâu nhất trong các gia tộc, vì vậy bọn họ điên cuồng hỏi han ông ta một phen. Từ lúc Cố lão gia bị bắt đến nay, tinh thần ông lão luôn hoảng hoạn không nói gì làm bọn họ càng lo lắng hơn.
Quân phục xanh đậm, áo choàng đen thêu kim sí điểu. Đây chính là...
Từ Niên sau khi ngưng chiến thì cũng lập tức trở về đứng sau lưng của An Khả. Một chiếc ghế y hệt đột nhiên xuất hiện ngay chỗ Từ Niên đứng, cô ấy khẽ ngồi xuống, chiếc ghế của An Khả cũng thay đổi sang hình dạng khác, chứng tỏ ngay từ đầu cô không hề ngồi vào ghế gia chủ, chẳng qua cô muốn chọc tức đám người đó một chút.
An Khả liếc mắt nhìn Tống Thế Dương sau đó nhún vai ý bảo Từ Niên lên tiếng.
"Con gái của Tống Kiều, Từ Niên."
Tống Thế Dương mặt khẽ biến sắc, Tống Kiều là em gái cùng cha khác mẹ với ông ta, lại sinh cùng năm với Tống Thế Dương. Trước đây bà ấy chưa chồng mà có con cho nên con gái bà ấy bị người của Tống gia bắt nạt rất thảm, nghe nói trong ngày thi tranh tài năm mươi năm trước đã chết, sau đó không lâu Tống Kiều vì bệnh nên cũng qua đời. Năm đó An Khả đã được đưa về Tống gia ba năm.
Ông ta nghĩ thế nào cung không hiểu tại sao đứa trẻ đó còn sống, lại còn được tộc huy lựa chọn làm gia chủ. Càng nghĩ ông ta lại càng thấy vô lý, nếu tộc huy nhận định Từ Niên là gia chủ tại sao lại không công khai, lại sao Từ Niên không mang họ Tống lại được lựa chọn làm gia chủ.
Trong lúc Tống Thế Dương còn đang mơ mơ màng màng thì bên ngoài xuất hiện một thân ảnh xinh đẹp. Cô gái vừa bước vào liền khiến người khác chú ý đến. So với An Khả xinh đẹp khí chất, Từ Niên xinh đẹp dịu dàng thì cô gái này lại có phần gian xảo. Phía sau cô gái còn mang theo một người bị trói, đó chính là con gái mà vợ chồng Tống Thế Dương nhận nuôi, Tống An Hảo.
Tống An Hảo sau khi bước vào nhà lớn liền khóc lóc chạy thật nhanh về phía ba mẹ mình, Cố Nhàn thấy con gái mình nuôi từ nhỏ bị trói thì không khỏi tức giận, uất ức nhìn về phía cô gái vừa tiến vào đang chậm rãi bước về phía An Khả.
"Quà ra mắt, không cần khách sáo. Kịch vui còn ở phía sau!"
An Khả nở một nụ cười nhẹ sau đó đưa An Khả và cô gái lạ kia đi, người của Tống gia muốn ngăn cản nhưng lại bị Tống Thế Dương chặn lại, Cố Nhàn không nhìn rõ cô đang vui hay buồn chỉ có thể cắn răng tiếp tục giả vờ đáng thương mà cầu cứu Tống Thế Dương Tuy giữa bọn họ không có tình yêu, nhưng lại có tình nghĩa vợ chồng hơn trăm năm, Tống Thế Dương nhìn thấy ánh mắt ấy lập tức đau lòng.
Từ Niên là gia chủ của Tống gia, có lẽ từ lâu những thế lực ngầm của Tống gia đều đã nhận chủ. Tuy nhiên Tống Thế Dương vẫn có người của mình, ông ta gấp rút tìm cách tập trung thế lực đoạt lại quyền quyết định từ tay Từ Niên.
An Khả đã được cổ máy thời không lựa chọn, nếu cô không tự mình đi thì nó cũng sẽ tìm cách áp chế đưa linh hồn cô đi, vì vậy An Khả đưa người đến cục quản lí thời không. Rõ ràng chỉ có ba người đến, chỉ có hai người ra tay nhưng cục quản lí thời không cũng không phải đối thủ của họ, hơn nữa họ còn là con gái.
Cố Nhàn đã liên lạc với Cố gia, Cố gia chiếm không ít vị trí quan trọng trong cục quản lí thời không, bà ta muốn bức ép An Khả chết trong cỗ máy đó.
An Khả căn dặn vài câu với Từ Niên và Từ Ngọc sau đó tiến vào cỗ máy thời không. Khi Cố Nhàn định đưa người giết vào thì một đám người mặc trang phục kì quái xuất hiện chế ngự và giam giữ bọn họ. Không chỉ thế ma khắp các đại gia tộc đều bị đưa đến giam giữ trong cục quản lí thời không.
Vì các bậc nguyên lão và gia chủ đều mất tích nên tinh hệ lập tức rối loạn, mất rất lâu mới có thể ổn định cục diện.
Lúc này trong phòng giam,
"Cố lão gia, người có biết bọn họ là ai không?"
"Bộ trang phục kì lạ đó hình như cháu đã từng đọc trong sách..."
Cố lão gia là người sống lâu nhất trong các gia tộc, vì vậy bọn họ điên cuồng hỏi han ông ta một phen. Từ lúc Cố lão gia bị bắt đến nay, tinh thần ông lão luôn hoảng hoạn không nói gì làm bọn họ càng lo lắng hơn.
Quân phục xanh đậm, áo choàng đen thêu kim sí điểu. Đây chính là...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.