Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 470: Bế quan
Đỗ Cầm
09/07/2018
Cầm nhắm mắt lại cảm nhận đống tri thức mà mình tiếp nhận. Anh khẽ thở
dài 1 hơi. Đúng là bàn về linh hồn thì vong linh pháp sư hiểu sâu thật.
Kết hợp nó với những tri thức cơ bản về linh hồn mà Cầm có được từ đống tri thức tạp nham trong đầu anh chàng, Cầm đã tìm ra được 1 bước đi mới để hồi sinh người đó.
Khẽ mỉm cười. cầm cúi đầu thật sâu trước Y Lai Khắc Tư:
- Cảm ơn lão, nhờ có lão mà ta có thể nói đã chắc phần nào hoàn thành việc đó rồi. Giờ ta cần đi rồi. Để trả ơn lần này, ta sẽ âm thầm giúp bản thể này đi.
Và anh chàng lùi ra khỏi tinh thần hải của Hoắc Vũ Hạo mà không quên để lại 1 câu:
- Tốt nhất là không nên cho hắn biết về sự tồn tại của ta đi. Nếu không thì có rắc rối không cần thiết đó.
Cùng lúc đó, Cầm đang ngồi khoanh chân bên ngoài chợt mở mắt.
Nhìn về thiếu niên đang ngất trước mặt mà khẽ thở dài 1 hơi. Tuyết đế đã hiến tế cho hắn nên có thể nói là số phận của thiếu niên này đã có thể hướng đi hướng khác. Còn mạnh hay yếu hơn thì quả thật Cầm cũng không thể nào xác định được.
Nhưng có lẽ Cầm sẽ cố hết sức đền bù đi.
Rồi không do dự nữa, Cầm biến mất sau hàng cây.
Anh đã trở về học viện rồi.
Nhưng Cầm cũng không có ý định trở về ngoại viện mà vẫn ở trong cái nơi mà hắn luyện thể.
Khoanh chân và bắt đầu cảm nhận.
1 ngày… 2 ngày… trôi qua Cầm vẫn bất động tại chỗ.
3 ngày.. 4 ngày… vẫn không có tiếng động. Trong khi đó căn nhà đón nhận 2 vị khách. Còn ai khác ngoài Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc thần chứ.
Các cô thấy Cầm nửa tháng rồi không trở về nên đâm lo.
Nhưng sợ Cầm đang tu luyện nên không dám tiến đến căn nhà.
Chỉ là gần đây đi qua đi lại thấy căn nhà yên ắng 1 cách lạ kỳ khiến các cô càng lo thêm.
Thế là cả 2 có chút không nhịn được mà đến xem,
Trên đường lại thật tình cờ mà bất ngờ gặp nhau nên chỉ có thể đánh bạn mà đến xem
Đến nơi, nhìn qua cửa sổ,thấy Cầm đang ngồi khoanh chân dưới đất mà chìm vào trong minh tưởng sâu, các cô nhận ra ngay là anh chàng đang đốn ngộ. Không ai viết sẽ bao lâu nhưng mà nếu thành công thì cảnh giới không tăng lên nhưng chiến lực sẽ tăng 1 mảng lớn.
Lo sợ có người sẽ đến làm phiền phá tan đốn ngộ của anh chàng nên cả 2 quyết định sẽ thay phiên nhau đến canh nhà cho anh chàng.
Thế mà lần này Cầm ngồi đó thêm nửa tháng nữa thì anh mới mở mắt.
Ánh mắt không dấu được vẻ mệt mỏi nhưng cũng tràn ngập phấn khích.
Trong nửa tháng qua, Cầm không ngừng mà câu thông với linh hồn trong hồn hoàn.
Dù có tinh thần lực cực lớn thậm chí có nguyên anh nhưng mà việc này không phải là vấn đề đơn giản. 7 ngày đầu, cầm mới có thể cảm nhận được và mãn đến hôm nay, anh mới có thể câu thông xong.
Hi vọng lớn hơn bao giờ hết.
Nhưng Cầm biết bước tiếp theo, lập khế ước không phải là đơn giản nên dù rất kích động, anh chỉ có thể kết thúc bế quan mà dành thời gian chuẩn bị.
Nhìn ra đằng xa, thấy thân ảnh của Lăng Lạc Thần đang ngồi trên ghế mà tựa lưng vào tường ngủ gà ngủ gật, ánh mắt Cầm khẽ nhu hoà.
Dù đại đa số tâm ý đều tập trung vào câu thông nhưng mà Cầm vân có thẻ cảm nhận đến các cô nàng ngày đêm trông coi anh chàng sợ có người phá đám anh.
Nên nhớ, cả 2 người đều là thiên chi kiều tử mà lại hạ mình đến vậy cũng đủ để biết sự lo lắng quan tâm và.. à mà thôi, của các cô dành cho Cầm.
Khẽ đứng dậy, nhìn ra bầu trời, trời đã có những vệt sáng báo hiệu ngày mới sắp đến, Khẽ vươn vai xua tan mệt mỏi. Cầm lấy 1 cái chăn và đắp cho cô nàng. Dù cho biết thân là đấu vương thì chút gió đêm đó cũng chẳng là gì nhưng mà chút việc này thì vẫn phải làm.
Nhìn cô nàng theo bản năng khẽ cầm cái chăn che người. Cầm khẽ mỉm cười rồi đi ra ngoài.
Dù bây giờ còn sớm nhưng mà chợ cũng đã có người bán thức ăn rồi. Hơn nữa mua sớm thế này có thể tìm được càng nhiều nguyên liệu ngon hơn.
Dù cho chúng có lẽ không phải thịt hồn thú nhưng có lẽ như vậy đã đủ rồi a.
Đủ để làm 1 bữa tiệc lớn cảm ơn 2 cô nàng này,
…….
-Thơm quá
Đang ngủ,chợt có 1 mùi thơm truyền đến khiến cho Lăng Lạc Thần không nhịn được mà ngửi thêm vài cái.
Và khi cô nàng tỉnh dậy thì đã thấy trong bếp truyền ra từng tiếng lạch cạch cùng mùi thơm khiến lòng người mê mẩn.
Đột nhiên có tiếng nói vọng ra:
- Uy, tỉnh rồi thì dọn bàn đi.
Cô nhìn sang thì thấy Mã Tiểu Đào đã ở đó từ khi nào và đang chuẩn bị bàn cùng bát đũa, ánh mắt đầy háo hức nhìn về phía nhà bếp.
Lăng Lạc Thần cũng ngay lập tức nhìn về phía đó. Cái bụng không biế vì sao lại bắt đầu biểu tình. Có lẽ là do món ăn của Cầm có mỵ lực rất lớn đi.
VÀ giờ phút đó đã đến. Cầm Bưng từng đĩa đồ ăn đi ra, đặt lên bàn và nó:
- Nào, mọi người ăn thôi.
2 cô nàng cũng chỉ chờ có thế mà bắt đầu ăn lấy ăn để. Cả tháng trời không được ăn món Cầm khiến các cô có chút thèm rồi. dù cho ở ngoại viện cũng có người bán món ăn là cá nướng ăn cũng ngon nhưng mà so với món mà Cầm nấu thì nó vẫn còn chưa đủ đô. Dù ăn nhưng mà không có đã nghiền a.
Hôm nay được ăn mà còn là đại tiệc thì tất nhiên là không thể buông tha được.
Cả bàn tiệc mấy chục món bị 2 cô nàng ăn hết không còn lại cặn. Bao thục nữ, bao thiêu kiêu đều bị đánh gục hết trước mĩ vị a
Ăn xong, mọi người quây quần vào ăn món tráng miệng.
Tất nhiên không phải thạch cầu vồng mà chỉ là thạch bình thường nhưng vẫn mĩ vị chán.
Đang ăn, Mã Tiểu Đào lên tiếng nói:
- Thế lần này ngươi đốn ngộ được cái gì không.
Cầm nghe vậy thì khẽ mỉm cười nói:
- Cái đó thì bí mật. Chờ ta hoàn thành rồi sẽ nói với các ngươi Có lẽ nó sẽ là thứ thay đổi toàn bộ đại lục này đó.
Cả 2 đều kinh ngạc nhìn Cầm không hiểu cái anh chàng nói là gì nhưng mà trông Cầm không có ý định nói nên các cô cũng không có ý định hỏi.
Dù sao thì tương lai cũng biết mà thôi.
Cầm tiếp tục nói;
- Nhưng mà tôi cần 1 chút dược liệu. Mấy người có thể kiếm giúp được không. Có lẽ nó hơi quý đó.
2 cô nàng nhìn nhau rồi khẽ mỉm cười, xem ra Cầm vẫn chưa biết được anh chàng được trân trọng như thế nào a.hơn nữa, nghe dụng cầm thì việc này không phải đơn giản.
Mã Tiểu Đào mỉm cười nói:
- Cứ đưa đi, Mục Lão và Huyền Lão rất quan trọng cậu. Do đó cứ nói đi, chỉ cần có chúng tôi sẽ cố kiếm cho cậu.
Cầm mỉm cười lấy giấy bút ghi ra 1 loạt danh sách. Cái này anh đã chuẩn bị từ trước cùng với hàng loạt đồ để đổi rồi.
Có nó anh có thể luyện chế “ tỉnh hồn đan” và có thể làm được điều đó rồi.
Nhìn danh sách, 2 cô nàng khẽ cúi đầu, trong đó rất nhiều nguyên liệu khá là quý hiếm, thậm chí còn có vài loại các cô còn không biết.
May mà nó chỉ là quý hiếm chứ không có loại nào là quá hiếm có mà không có thông tin. Quý nhất có lẽ là mấy loại liên quan đến chữa trị linh hồn mà thôi.
Còn mấy loại 2 cô không biết thì không thể nói gì nhưng mà chắc cũng không đến nỗi đi
Có lẽ, vẫn có thể tìm được đi.
Mã Tiểu Đào thu lại rồi mỉm cười:
- Cậu cứ chờ đi,chúng tôi sẽ mang trở lại trong thời gian sớm nhất.
Cầm nghe thế thì khẽ mỉm cười.
Hi vọng có thể thành công đi.
Kết hợp nó với những tri thức cơ bản về linh hồn mà Cầm có được từ đống tri thức tạp nham trong đầu anh chàng, Cầm đã tìm ra được 1 bước đi mới để hồi sinh người đó.
Khẽ mỉm cười. cầm cúi đầu thật sâu trước Y Lai Khắc Tư:
- Cảm ơn lão, nhờ có lão mà ta có thể nói đã chắc phần nào hoàn thành việc đó rồi. Giờ ta cần đi rồi. Để trả ơn lần này, ta sẽ âm thầm giúp bản thể này đi.
Và anh chàng lùi ra khỏi tinh thần hải của Hoắc Vũ Hạo mà không quên để lại 1 câu:
- Tốt nhất là không nên cho hắn biết về sự tồn tại của ta đi. Nếu không thì có rắc rối không cần thiết đó.
Cùng lúc đó, Cầm đang ngồi khoanh chân bên ngoài chợt mở mắt.
Nhìn về thiếu niên đang ngất trước mặt mà khẽ thở dài 1 hơi. Tuyết đế đã hiến tế cho hắn nên có thể nói là số phận của thiếu niên này đã có thể hướng đi hướng khác. Còn mạnh hay yếu hơn thì quả thật Cầm cũng không thể nào xác định được.
Nhưng có lẽ Cầm sẽ cố hết sức đền bù đi.
Rồi không do dự nữa, Cầm biến mất sau hàng cây.
Anh đã trở về học viện rồi.
Nhưng Cầm cũng không có ý định trở về ngoại viện mà vẫn ở trong cái nơi mà hắn luyện thể.
Khoanh chân và bắt đầu cảm nhận.
1 ngày… 2 ngày… trôi qua Cầm vẫn bất động tại chỗ.
3 ngày.. 4 ngày… vẫn không có tiếng động. Trong khi đó căn nhà đón nhận 2 vị khách. Còn ai khác ngoài Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc thần chứ.
Các cô thấy Cầm nửa tháng rồi không trở về nên đâm lo.
Nhưng sợ Cầm đang tu luyện nên không dám tiến đến căn nhà.
Chỉ là gần đây đi qua đi lại thấy căn nhà yên ắng 1 cách lạ kỳ khiến các cô càng lo thêm.
Thế là cả 2 có chút không nhịn được mà đến xem,
Trên đường lại thật tình cờ mà bất ngờ gặp nhau nên chỉ có thể đánh bạn mà đến xem
Đến nơi, nhìn qua cửa sổ,thấy Cầm đang ngồi khoanh chân dưới đất mà chìm vào trong minh tưởng sâu, các cô nhận ra ngay là anh chàng đang đốn ngộ. Không ai viết sẽ bao lâu nhưng mà nếu thành công thì cảnh giới không tăng lên nhưng chiến lực sẽ tăng 1 mảng lớn.
Lo sợ có người sẽ đến làm phiền phá tan đốn ngộ của anh chàng nên cả 2 quyết định sẽ thay phiên nhau đến canh nhà cho anh chàng.
Thế mà lần này Cầm ngồi đó thêm nửa tháng nữa thì anh mới mở mắt.
Ánh mắt không dấu được vẻ mệt mỏi nhưng cũng tràn ngập phấn khích.
Trong nửa tháng qua, Cầm không ngừng mà câu thông với linh hồn trong hồn hoàn.
Dù có tinh thần lực cực lớn thậm chí có nguyên anh nhưng mà việc này không phải là vấn đề đơn giản. 7 ngày đầu, cầm mới có thể cảm nhận được và mãn đến hôm nay, anh mới có thể câu thông xong.
Hi vọng lớn hơn bao giờ hết.
Nhưng Cầm biết bước tiếp theo, lập khế ước không phải là đơn giản nên dù rất kích động, anh chỉ có thể kết thúc bế quan mà dành thời gian chuẩn bị.
Nhìn ra đằng xa, thấy thân ảnh của Lăng Lạc Thần đang ngồi trên ghế mà tựa lưng vào tường ngủ gà ngủ gật, ánh mắt Cầm khẽ nhu hoà.
Dù đại đa số tâm ý đều tập trung vào câu thông nhưng mà Cầm vân có thẻ cảm nhận đến các cô nàng ngày đêm trông coi anh chàng sợ có người phá đám anh.
Nên nhớ, cả 2 người đều là thiên chi kiều tử mà lại hạ mình đến vậy cũng đủ để biết sự lo lắng quan tâm và.. à mà thôi, của các cô dành cho Cầm.
Khẽ đứng dậy, nhìn ra bầu trời, trời đã có những vệt sáng báo hiệu ngày mới sắp đến, Khẽ vươn vai xua tan mệt mỏi. Cầm lấy 1 cái chăn và đắp cho cô nàng. Dù cho biết thân là đấu vương thì chút gió đêm đó cũng chẳng là gì nhưng mà chút việc này thì vẫn phải làm.
Nhìn cô nàng theo bản năng khẽ cầm cái chăn che người. Cầm khẽ mỉm cười rồi đi ra ngoài.
Dù bây giờ còn sớm nhưng mà chợ cũng đã có người bán thức ăn rồi. Hơn nữa mua sớm thế này có thể tìm được càng nhiều nguyên liệu ngon hơn.
Dù cho chúng có lẽ không phải thịt hồn thú nhưng có lẽ như vậy đã đủ rồi a.
Đủ để làm 1 bữa tiệc lớn cảm ơn 2 cô nàng này,
…….
-Thơm quá
Đang ngủ,chợt có 1 mùi thơm truyền đến khiến cho Lăng Lạc Thần không nhịn được mà ngửi thêm vài cái.
Và khi cô nàng tỉnh dậy thì đã thấy trong bếp truyền ra từng tiếng lạch cạch cùng mùi thơm khiến lòng người mê mẩn.
Đột nhiên có tiếng nói vọng ra:
- Uy, tỉnh rồi thì dọn bàn đi.
Cô nhìn sang thì thấy Mã Tiểu Đào đã ở đó từ khi nào và đang chuẩn bị bàn cùng bát đũa, ánh mắt đầy háo hức nhìn về phía nhà bếp.
Lăng Lạc Thần cũng ngay lập tức nhìn về phía đó. Cái bụng không biế vì sao lại bắt đầu biểu tình. Có lẽ là do món ăn của Cầm có mỵ lực rất lớn đi.
VÀ giờ phút đó đã đến. Cầm Bưng từng đĩa đồ ăn đi ra, đặt lên bàn và nó:
- Nào, mọi người ăn thôi.
2 cô nàng cũng chỉ chờ có thế mà bắt đầu ăn lấy ăn để. Cả tháng trời không được ăn món Cầm khiến các cô có chút thèm rồi. dù cho ở ngoại viện cũng có người bán món ăn là cá nướng ăn cũng ngon nhưng mà so với món mà Cầm nấu thì nó vẫn còn chưa đủ đô. Dù ăn nhưng mà không có đã nghiền a.
Hôm nay được ăn mà còn là đại tiệc thì tất nhiên là không thể buông tha được.
Cả bàn tiệc mấy chục món bị 2 cô nàng ăn hết không còn lại cặn. Bao thục nữ, bao thiêu kiêu đều bị đánh gục hết trước mĩ vị a
Ăn xong, mọi người quây quần vào ăn món tráng miệng.
Tất nhiên không phải thạch cầu vồng mà chỉ là thạch bình thường nhưng vẫn mĩ vị chán.
Đang ăn, Mã Tiểu Đào lên tiếng nói:
- Thế lần này ngươi đốn ngộ được cái gì không.
Cầm nghe vậy thì khẽ mỉm cười nói:
- Cái đó thì bí mật. Chờ ta hoàn thành rồi sẽ nói với các ngươi Có lẽ nó sẽ là thứ thay đổi toàn bộ đại lục này đó.
Cả 2 đều kinh ngạc nhìn Cầm không hiểu cái anh chàng nói là gì nhưng mà trông Cầm không có ý định nói nên các cô cũng không có ý định hỏi.
Dù sao thì tương lai cũng biết mà thôi.
Cầm tiếp tục nói;
- Nhưng mà tôi cần 1 chút dược liệu. Mấy người có thể kiếm giúp được không. Có lẽ nó hơi quý đó.
2 cô nàng nhìn nhau rồi khẽ mỉm cười, xem ra Cầm vẫn chưa biết được anh chàng được trân trọng như thế nào a.hơn nữa, nghe dụng cầm thì việc này không phải đơn giản.
Mã Tiểu Đào mỉm cười nói:
- Cứ đưa đi, Mục Lão và Huyền Lão rất quan trọng cậu. Do đó cứ nói đi, chỉ cần có chúng tôi sẽ cố kiếm cho cậu.
Cầm mỉm cười lấy giấy bút ghi ra 1 loạt danh sách. Cái này anh đã chuẩn bị từ trước cùng với hàng loạt đồ để đổi rồi.
Có nó anh có thể luyện chế “ tỉnh hồn đan” và có thể làm được điều đó rồi.
Nhìn danh sách, 2 cô nàng khẽ cúi đầu, trong đó rất nhiều nguyên liệu khá là quý hiếm, thậm chí còn có vài loại các cô còn không biết.
May mà nó chỉ là quý hiếm chứ không có loại nào là quá hiếm có mà không có thông tin. Quý nhất có lẽ là mấy loại liên quan đến chữa trị linh hồn mà thôi.
Còn mấy loại 2 cô không biết thì không thể nói gì nhưng mà chắc cũng không đến nỗi đi
Có lẽ, vẫn có thể tìm được đi.
Mã Tiểu Đào thu lại rồi mỉm cười:
- Cậu cứ chờ đi,chúng tôi sẽ mang trở lại trong thời gian sớm nhất.
Cầm nghe thế thì khẽ mỉm cười.
Hi vọng có thể thành công đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.