Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 810: Bị dằn mặt
Đỗ Cầm
01/06/2019
Cầm có thể nói đã sơ bộ nắm được hầu như tiểu sử
cũng như tài năng của những học sinh ở trường này cũng coi như cũng có
chút thông tin để tránh bị những tình huống bị hỏi.
Chỉ hi vọng những cô nàng ở đây đủ dè dặt để không hỏi anh những vấn đề khó khăn.
Tuy nhiên, rõ ràng là Cầm lo lắng là…. Có lý.
Bởi vì ngay buổi trưa hôm đó, đã có người tìm đến anh.
Minamoto Yuuki. 1 cô nàng tràn đầy năng lượng với 2 bím tóc đằng sau lưng. Cô nàng bê 1 món đồ ăn tỏa hương thơm ngào ngạt, trình bày trang nhã. Trông vô cùng là thích mắt. Trong tài liệu viết cô nàng này được tuyển vào đây bởi tài ẩm thực kinh người.có thể gọi là quỷ tài trong làng ẩm thực. Xem ra là danh phú kỳ thực.
Còn vì sao cô lại tìm đến anh ư, đơn giản bởi vì anh đã tham gia Master Chef và rất có danh khí. Thân là 1 người trong làng ẩm thực, cô nàng hiển nhiên là biết rồi.
Cô muốn anh thử và nhận xét về món ăn này.
Tất nhiên Cầm rất vui vẻ mà thực hiện yêu cầu "nhỏ nhoi" đó.
Món cô làm là vịt quay bắc kinh, để nguyên con. Nhìn màu da vàng rực, hương thơm ngào ngạt đã thấy được món này như thế nào mà.
Cắt con vịt ra, mùi thơm bay vào mũi khiến anh như say mê lại cảm thấy quỷ dị vì anh nhận ra được vài hương liệu đáng lẽ ra không nên có. Chẳng lẽ là 1 công thức riêng sao. Trong lòng anh dâng lên 1 nỗi lo không tên.
Cầm cắt lấy 1 miếng nhỏ, nhìn chăm chú, thịt vịt mềm, được nướng vừa phải, không có bất cứ mùi hôi cũng như chỗ nào để chê trách. Anh đặt vào miệng và nhai.
Thứ đầu tiên anh cảm nhận được là đắng, là khổ rồi chua đến líu lưỡi vào. Có cảm giác vừa ăn phải 1 đống thảo dược rồi nôn ra và ăn lại vậy. Thật đúng là khó lòng diễn tả băng lời. Điều đáng chết là dù vị như shit anh vẫn có thể cảm thấy được thịt vịt mềm, mọng nước. Thật không biết nên nói thế nào.
Dù lưỡi của anh đang chết dần chết mòn nhưng vẻ mặt anh vẫn bình thản, miệng vẫn nhai và nuốt.
Nhưng Cầm cũng không có dũng khí để mà ăn tiếp nữa. Quá khổ rồi.
Đúng lúc đó, 1 thân ảnh chạy đến, vẻ mặt nghiêm khắc:
- Yuuki, em lại mang món mới đi cho người khác ăn à. Ta đã nói với em bao nhiêu lần rồi, các món ăn cần qua kiểm định mới được mang đi cơ mà.
Rồi cô quay sang nhìn Cầm, áy náy nói:
- Xin lỗi vì em học sinh này đã nhờ thầy đánh giá món ăn. Chỉ hi vọng nó không quá khó ăn.
Cầm nhận ra cô nàng này, chính là đầu bếp chính trên thuyền của Vivi, Katherine đồng thời cũng là giảng viên chính bộ môn ẩm thực.
Trên thuyền, anh đã thành công dùng tay nghề của mình để thuyết phục cô ấy nên sẽ không có chuyện cô nàng đứng sau việc này. Có lẽ là do…
1 thân ảnh lả lướt đi tới. Là tiểu thư ký, chỉ thấy cô lại cầm 1 tập hồ sơ nói
- Xin lỗi, bản hồ sơ vể học sinh Minamoto Yuuki bị sai. Đây mới là bản đủ.Cầm lật hồ sơ để xem. Vẻ mặt có chút biến ảo. Theo hồ sơ, Yuuki có tài năng thiên phú về ẩm thực với 1 con mắt đầy tinh tế và 1 cái mũi của thần. Cộng thêm kinh nghiệm đứng bếp từ nhỏ, không có gì sai khi nói cô bé này là 1 thiên tài. Nhưng cái chết người là tư duy ẩm thực của em ấy lại hơi sai. Yuuki theo đuổi là sắc cùng hương mà hoàn toàn không thèm chú ý đến vị. Món ăn của cô nàng này sắc hương đều là cực phẩm nhưng vị thì… hên xui. Đã thế, cô chẳng bao giờ thử mà toàn đi tìm người thử hộ. Và cũng rất nhiều người đã bị vẻ ngoài mê hoặc. Và.. cái kết là từ nhỏ đến bây giờ, cô ấy đã khiến 143 người nhập viện vì ngộ độc, 123 người có chấn thương tâm lý với các món ăn đẹp đẽ. May mà không có ai chết. Ăn đồ ăn của đưa bé này như đánh lô tô. Nếu như may mắn thì gặp được món có thể ăn được thì lên tiên không thì… xuống địa ngục. Mà cũng như đánh lô tô, khả năng trượt là cực cao.
Không ai dám ăn thử món của cô nữa nên cô nàng mới tìm đến trường này để phát triển và cái kết… xem ra cũng chẳng có tác dụng gì mấy a.
Tuy nhiên, rất rõ ràng cô nàng này biết được mình đến đâu và cô ấy có vẻ cũng chẳng muốn thay đổi điều đó. Theo như những gì viết trong này thì bình thường các món của cô sẽ đi qua kiểm tra công thức để xem có sự kết hợp gì đó gây hại hay tạo ra 1 mùi vị, có lẽ không đúng hay không. Tại sao bây giờ cô nàng lại đưa 1 món chưa kiểm duyệt lên cho anh. Vì anh là 1 đầu bếp nổi tiếng ư. Hắc. Lại thêm việc cô nàng thư ký đáng yêu đưa thông tin muộn thì. Hắc. Không cần rõ ràng như vậy nữa a.
1 đòn phủ đầu đầy hay ho và mưu đồ nha. Nhưng bọn họ đã đánh giá thấp khả năng chịu đựng của Cầm rồi.
Cầm lại cắt thêm 1 miếng nữa, chậm rãi nhai dưới sự ngỡ ngàng của mọi người.
Lấy chút giấy ăn lau miệng và nói
- Miếng thịt vịt mềm, mọng nước, da giòn, màu đẹp, nước sốt ngấm đều. có thể nói em có kỹ năng cơ bản cũng như khả năng nấu nướng cực tốt.
- Nhưng thứ khiến món ăn này là thảm họa chính là thứ nước sốt này. Không thể không nói, thứ nước sốt này có mùi cực kỳ thơm, cực kỳ hợp với thịt vịt nhưng mà nó cũng cực kỳ khó ăn. Theo cá nhân tôi thì thứ nước sốt này rất có sáng ý nhưng do không đủ hiểu biết nên nó mới có mùi vị như vậy. Theo cá nhân của tôi thì thứ nước sốt này còn có thể cải tiến. cụ thể….( lược 1000 chữ vì chính tác cũng không biết nên làm như thế nào). Tạm thời ta cũng chỉ nghĩ được như vậy. Nhưng em cứ về thử nghiệm đi, biết đâu em sẽ chế tạo ra được 1 món ăn có thể vượt qua được chính bản thì sao.
Mọi người ở đây yên lặng nghe Cầm phổ biến tri thức. cô nàng thư ký nghe như lọt sương mù nhưng Yuuki và Katherine thì mắt sáng lê như vừa được nghe thiên thư vậy. Dường như cả 2 đã được Cầm trợ giúp rất nhiều từ Cầm chỉ qua 1 món ăn kinh khủng.
Thật khó có thể tin được nhưng nó đã xảy ra.
Yuuki kêu lên sung sướng:
- Hay quá, từ giờ em đã biết nên tìm ai hỗ trợ em khi mà em làm ra những món như thế này rồi. thầy sẽ giúp em chứ.
Vẻ tươi cười trên mặt Cầm bớt đi phân nửa. Ngẫm lại quãng thời gian tới phải nếm thử những món ăn địa ngục ngọt ngào như thế này mà anh rùng mình. Chỉ ngày đầu tiên, cầm đã muốn bỏ công việc này rồi. bảo bảo sợ, bảo bảo muốn về nhà.
Nhưng nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của cô nàng học trò đáng yêu, Cầm không có dũng khí từ chối. anh gượng cười nói:
- Tất nhiên rồi. Đừng quên ta là quản lý của cái trường này. Giúp đỡ các em là nhiệm vụ của ta.
……….
Cầm nhìn thân ảnh cô nàng tung tăng đi xa mà vẻ mặt cười của Cầm méo đi. Anh thầm thề từ bây giờ, giờ nghỉ trưa hay thấy thân ảnh của Yuuki thì anh phải tránh xa.
Thân là 1 tên sành ăn, ngày nào cũng phải ăn những món ăn như vậy chắc anh chết quá.
- Hừ, cứ chờ đi.
Nhìn thấy mọi người đi hết, cô nàng thư ký để lại 1 câu đe dọa rồi đi thẳng để lại 1 mình Cầm trong phòng.
Cầm cũng không có ở trong phòng bao lâu. Thông tin về học sinh và giáo viên đã đủ. Giờ là lúc đi tìm hiểu về cái trường này.
Chỉ hi vọng những cô nàng ở đây đủ dè dặt để không hỏi anh những vấn đề khó khăn.
Tuy nhiên, rõ ràng là Cầm lo lắng là…. Có lý.
Bởi vì ngay buổi trưa hôm đó, đã có người tìm đến anh.
Minamoto Yuuki. 1 cô nàng tràn đầy năng lượng với 2 bím tóc đằng sau lưng. Cô nàng bê 1 món đồ ăn tỏa hương thơm ngào ngạt, trình bày trang nhã. Trông vô cùng là thích mắt. Trong tài liệu viết cô nàng này được tuyển vào đây bởi tài ẩm thực kinh người.có thể gọi là quỷ tài trong làng ẩm thực. Xem ra là danh phú kỳ thực.
Còn vì sao cô lại tìm đến anh ư, đơn giản bởi vì anh đã tham gia Master Chef và rất có danh khí. Thân là 1 người trong làng ẩm thực, cô nàng hiển nhiên là biết rồi.
Cô muốn anh thử và nhận xét về món ăn này.
Tất nhiên Cầm rất vui vẻ mà thực hiện yêu cầu "nhỏ nhoi" đó.
Món cô làm là vịt quay bắc kinh, để nguyên con. Nhìn màu da vàng rực, hương thơm ngào ngạt đã thấy được món này như thế nào mà.
Cắt con vịt ra, mùi thơm bay vào mũi khiến anh như say mê lại cảm thấy quỷ dị vì anh nhận ra được vài hương liệu đáng lẽ ra không nên có. Chẳng lẽ là 1 công thức riêng sao. Trong lòng anh dâng lên 1 nỗi lo không tên.
Cầm cắt lấy 1 miếng nhỏ, nhìn chăm chú, thịt vịt mềm, được nướng vừa phải, không có bất cứ mùi hôi cũng như chỗ nào để chê trách. Anh đặt vào miệng và nhai.
Thứ đầu tiên anh cảm nhận được là đắng, là khổ rồi chua đến líu lưỡi vào. Có cảm giác vừa ăn phải 1 đống thảo dược rồi nôn ra và ăn lại vậy. Thật đúng là khó lòng diễn tả băng lời. Điều đáng chết là dù vị như shit anh vẫn có thể cảm thấy được thịt vịt mềm, mọng nước. Thật không biết nên nói thế nào.
Dù lưỡi của anh đang chết dần chết mòn nhưng vẻ mặt anh vẫn bình thản, miệng vẫn nhai và nuốt.
Nhưng Cầm cũng không có dũng khí để mà ăn tiếp nữa. Quá khổ rồi.
Đúng lúc đó, 1 thân ảnh chạy đến, vẻ mặt nghiêm khắc:
- Yuuki, em lại mang món mới đi cho người khác ăn à. Ta đã nói với em bao nhiêu lần rồi, các món ăn cần qua kiểm định mới được mang đi cơ mà.
Rồi cô quay sang nhìn Cầm, áy náy nói:
- Xin lỗi vì em học sinh này đã nhờ thầy đánh giá món ăn. Chỉ hi vọng nó không quá khó ăn.
Cầm nhận ra cô nàng này, chính là đầu bếp chính trên thuyền của Vivi, Katherine đồng thời cũng là giảng viên chính bộ môn ẩm thực.
Trên thuyền, anh đã thành công dùng tay nghề của mình để thuyết phục cô ấy nên sẽ không có chuyện cô nàng đứng sau việc này. Có lẽ là do…
1 thân ảnh lả lướt đi tới. Là tiểu thư ký, chỉ thấy cô lại cầm 1 tập hồ sơ nói
- Xin lỗi, bản hồ sơ vể học sinh Minamoto Yuuki bị sai. Đây mới là bản đủ.Cầm lật hồ sơ để xem. Vẻ mặt có chút biến ảo. Theo hồ sơ, Yuuki có tài năng thiên phú về ẩm thực với 1 con mắt đầy tinh tế và 1 cái mũi của thần. Cộng thêm kinh nghiệm đứng bếp từ nhỏ, không có gì sai khi nói cô bé này là 1 thiên tài. Nhưng cái chết người là tư duy ẩm thực của em ấy lại hơi sai. Yuuki theo đuổi là sắc cùng hương mà hoàn toàn không thèm chú ý đến vị. Món ăn của cô nàng này sắc hương đều là cực phẩm nhưng vị thì… hên xui. Đã thế, cô chẳng bao giờ thử mà toàn đi tìm người thử hộ. Và cũng rất nhiều người đã bị vẻ ngoài mê hoặc. Và.. cái kết là từ nhỏ đến bây giờ, cô ấy đã khiến 143 người nhập viện vì ngộ độc, 123 người có chấn thương tâm lý với các món ăn đẹp đẽ. May mà không có ai chết. Ăn đồ ăn của đưa bé này như đánh lô tô. Nếu như may mắn thì gặp được món có thể ăn được thì lên tiên không thì… xuống địa ngục. Mà cũng như đánh lô tô, khả năng trượt là cực cao.
Không ai dám ăn thử món của cô nữa nên cô nàng mới tìm đến trường này để phát triển và cái kết… xem ra cũng chẳng có tác dụng gì mấy a.
Tuy nhiên, rất rõ ràng cô nàng này biết được mình đến đâu và cô ấy có vẻ cũng chẳng muốn thay đổi điều đó. Theo như những gì viết trong này thì bình thường các món của cô sẽ đi qua kiểm tra công thức để xem có sự kết hợp gì đó gây hại hay tạo ra 1 mùi vị, có lẽ không đúng hay không. Tại sao bây giờ cô nàng lại đưa 1 món chưa kiểm duyệt lên cho anh. Vì anh là 1 đầu bếp nổi tiếng ư. Hắc. Lại thêm việc cô nàng thư ký đáng yêu đưa thông tin muộn thì. Hắc. Không cần rõ ràng như vậy nữa a.
1 đòn phủ đầu đầy hay ho và mưu đồ nha. Nhưng bọn họ đã đánh giá thấp khả năng chịu đựng của Cầm rồi.
Cầm lại cắt thêm 1 miếng nữa, chậm rãi nhai dưới sự ngỡ ngàng của mọi người.
Lấy chút giấy ăn lau miệng và nói
- Miếng thịt vịt mềm, mọng nước, da giòn, màu đẹp, nước sốt ngấm đều. có thể nói em có kỹ năng cơ bản cũng như khả năng nấu nướng cực tốt.
- Nhưng thứ khiến món ăn này là thảm họa chính là thứ nước sốt này. Không thể không nói, thứ nước sốt này có mùi cực kỳ thơm, cực kỳ hợp với thịt vịt nhưng mà nó cũng cực kỳ khó ăn. Theo cá nhân tôi thì thứ nước sốt này rất có sáng ý nhưng do không đủ hiểu biết nên nó mới có mùi vị như vậy. Theo cá nhân của tôi thì thứ nước sốt này còn có thể cải tiến. cụ thể….( lược 1000 chữ vì chính tác cũng không biết nên làm như thế nào). Tạm thời ta cũng chỉ nghĩ được như vậy. Nhưng em cứ về thử nghiệm đi, biết đâu em sẽ chế tạo ra được 1 món ăn có thể vượt qua được chính bản thì sao.
Mọi người ở đây yên lặng nghe Cầm phổ biến tri thức. cô nàng thư ký nghe như lọt sương mù nhưng Yuuki và Katherine thì mắt sáng lê như vừa được nghe thiên thư vậy. Dường như cả 2 đã được Cầm trợ giúp rất nhiều từ Cầm chỉ qua 1 món ăn kinh khủng.
Thật khó có thể tin được nhưng nó đã xảy ra.
Yuuki kêu lên sung sướng:
- Hay quá, từ giờ em đã biết nên tìm ai hỗ trợ em khi mà em làm ra những món như thế này rồi. thầy sẽ giúp em chứ.
Vẻ tươi cười trên mặt Cầm bớt đi phân nửa. Ngẫm lại quãng thời gian tới phải nếm thử những món ăn địa ngục ngọt ngào như thế này mà anh rùng mình. Chỉ ngày đầu tiên, cầm đã muốn bỏ công việc này rồi. bảo bảo sợ, bảo bảo muốn về nhà.
Nhưng nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của cô nàng học trò đáng yêu, Cầm không có dũng khí từ chối. anh gượng cười nói:
- Tất nhiên rồi. Đừng quên ta là quản lý của cái trường này. Giúp đỡ các em là nhiệm vụ của ta.
……….
Cầm nhìn thân ảnh cô nàng tung tăng đi xa mà vẻ mặt cười của Cầm méo đi. Anh thầm thề từ bây giờ, giờ nghỉ trưa hay thấy thân ảnh của Yuuki thì anh phải tránh xa.
Thân là 1 tên sành ăn, ngày nào cũng phải ăn những món ăn như vậy chắc anh chết quá.
- Hừ, cứ chờ đi.
Nhìn thấy mọi người đi hết, cô nàng thư ký để lại 1 câu đe dọa rồi đi thẳng để lại 1 mình Cầm trong phòng.
Cầm cũng không có ở trong phòng bao lâu. Thông tin về học sinh và giáo viên đã đủ. Giờ là lúc đi tìm hiểu về cái trường này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.