Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 34: Bún đậu mắm tôm
Đỗ Cầm
15/03/2018
-Món ăn đến rồi đây. Đặc sản Viêt Nam đây.
Nói rồi bày 1 cái mẹt lên bàn. Bên trong chỉ có 1 đĩa cái sợi gì trăng trắng dài dài, 1 đĩa đậu phụ rán cùng 1 bát đen đen tím tím mà lại bốc mùi không chịu được.
Mấy người vôi nàng bịt mũi lại hô:
-Cái gì đấy. chú lại muốn tập huấn tiếp à.
-Bậy nào. Đây là đặc sản Việt Nam đó. Cái thứ mọi người chê chính là món mắm đặc biệt mà tôi phải mất 77 49 ngày luyện chế.. à nhầm ủ mới được đó. Đây là mắm tôm, đặc sản Việt Nam vươn ra thế giới đó. Không biết mà ngồi đó kêu ca à. Món này chính là đặc sản Việt Nam bún đậu mắm tôm mà anh em họ của nó là bún chả được tổng thống mỹ Obama ăn đó. Đến Việt Nam mà không thử món này thì phí.
Đúng cái thứ mà Mạnh Cầm ủ chế trong ký túc xá cực tinh chính là mắm tôm. Bây giờ mùi còn đỡ chứ khi mới ủ mùi nó bốc ra cứ phải gọi là thôi rồi. Thế nên chỗ Mạnh Cầm ủ đã thành cấm địa của Ký túc xá Cực Tinh a. Ai đúng là không hiểu thưởng thức. Lần này về cũng phải chiêu đãi mọi người món này mới được
Tự sướng xong nhìn sang mấy lão to con mà chết nhát không dám thử đó. Cầm thầm khinh bỉ 1 câu:
-Đúng là chết nhát.
Nói rồi lâý đũa đưa 1 ít bún chấm ít mắm tôm rồi cho vào bát, tiếp theo kẹp lấy 1 miếng đậu và ăn dư vị vô cùng. Chủ yếu là do mắm tôm vị vừa vặn thấm vào ruột gan lại nồng đậm mùi tôm kết hợp với vị nhạt thanh của đậu hũ và bún thật tuyệt phối a. Ôi đúng là đồ ăn quê hương a. Khiến hắn nhớ lại thời xưa. Ngày xưa gia đình hắn có 1 thời sản xuất mắm tôm đi bán đó cho nên đến bây giờ hắn mới biết làm a. Bây giờ ăn vào khiến Cầm lại nhớ về gia đình da diết và cái mong muốn trở về lại rạo rực hơn bao giờ hết.
Bên ngoài mấy người còn lại thấy Cầm ăn đầy dư vị như vậy thì cũng tò mò. Cuối cùng là Shigure ra ăn thử a.
Nàng cũng học theo Cầm cho bún vào bát, gắp miếng đậu phú chấm cái thứ nước mắm tôm kia.
Để vào bát. Gắp cả miếng đậu cùng 1 ít bún và ăn.
………….
Mấy lão trong võ đường nhìn theo miếng đậu phụ vào miệng Shigure mà khẽ nuốt nước bọt a.
Miếng đậu vừa vào miệng, nước nắm đã theo đầu lưỡi lan ra cả người nàng. Vị của mắm tôm mằn mặn thơm mùi hải sản thấm vào lòng người. Khi ăn vào cái mùi thối kia lại không còn nữa mới lạ kỳ( các bác cứ thử làm vài bữa mắm tôm xem có còn mùi không). Bây giờ Shigure như đang ngồi trên 1 chiếc thuyền bằng đậu hũ giữ dòng sông mắm tôm. Chiếc thuyền tan dần tan dần khiến nàng chìm vào trong dòng nước nhầy nhụa ấy, bị đắm chìm trong nó không thể nào thoát khỏi mĩ vị cầm tù( lâu lâu bỏ thuốc tý, phản ứng tý cho nó dật gân).
Bên ngoài mặt Shigure đã đỏ lên, miệng hơi thở hổn hển xem ra dư vị lắm. Mấy lão không nhịn được mà bắt đầu ăn a. Và:
-Ngon quá. Cái thứ nước kinh dị kia không ngờ ngon đến thế.
-Nó kết hợp với đậu hũ thật là tuyệt phối. 1 cái đậm đà dư vị 1 cái thanh nhẹ tuy đối lập nhưng lại tôn lên nhau như 2 mặt âm và dương vậy a.
-Bún cũng vậy. Ăn vào sần sật dai dai thật đã a. Đậu vốn mềm nhưng thêm cái nợi bún khiến nó dường như rắn chắc hơn a. Mà sợi bún ăn cũng hợp với mắm tôm. Nói tóm lại không ngờ 3 thứ rời rạc với nhau lại có thể kết hợp lại tạo thành món ngon thế này a.
Lão siêu nhân cũng ăn vài miếng, miệng cũng dư vị vô cùng:
-Ngon a. Xem ra về mặt kỹ thuật thì nhóc đã gần đủ rồi giờ chỉ còn mặt tình cảm thôi đúng không.
Thấy thế Cầm cũng khẽ gật đầu:
-Đúng, như lần trước tôi đã nói, lần này xuống nói chủ yếu là vững chắc và tăng lên tâm ý trong món ăn để nó có thể biến thành tùy tâm sở dục. nhưng xem ra con đường vẫn còn dài a.
-Cứ từ từ. Trù nghệ cũng như võ học cần có cơ duyên nhất là đạt đến bình cảnh như ngươi. Chỉ sợ khi ngươi phá rách tấm chắn đó thì cảnh giới võ đạo cũng đột phá lên ngang bằng chúng ta a.
Cầm lại lắc đầu:
-Nói thì dễ mà làm thì khó. Thôi cứ tùy duyên đi.
Nói rồi quay lại ăn tiếp món trên bàn.
Sau khi ăn xong là đi dọn dẹp 1 chút a. Khẽ vặn mình. Lâu lắm không tập với đồ a. Thế là cầm đi gặp Akisame:
-Uy mắt lòng trắng, cho tôi mượn mấy con đồng nhân sắt với. Lâu lắm không tập bây giờ tập 1 ít.
Lão ta không nói gì mà chỉ vào góc trong cùng, nơi mấy con đồng nhân sắt để đấy. đây là những con nặng nhất 300 cân. Vốn là của Akisame thường dùng luyện tập.
Cầm không thèm để ý, đến vác 2 con một đi đến luyện võ trường. Tổng cộng 18 con. Đặt ở 1 số cương vị nhất định rồi bắt đàu đánh. Tay đánh chân đạp. Đồng nhân cứ quay đi và quay về theo những hướng khác nhau. Có lúc là 4, 5 con cùng đánh đến. Đây là phương thức tập phả xạ.các đồng nhân khi bị đánh đi sẽ xoay trở về 1 cách hỗn loạn. nếu không để ý sẽ rất dễ dàng bị đánh trúng a. nhưng Cầm từ nãy đến giờ chưa bị trúng phát nào thì biết phản xạ khủng đến thế nào a.
Tiếng bốp binh vang lên liên tục trong võ đường. Đông thời cũng đến giờ Miu cùng Kenichi trở về. Vừa về đến nhà. Nghe tiếng binh bốp vang lên. 2 người tò mò đi đến võ đường. Trong võ đường 1 thân ảnh mặc áo võ si đang đứng trong vòng vây của 18 con đồng nhân bằng sắt không ngừng đánh rồi né liên tục, động tác trôi chảy mượt mà nhìn là biết cao thủ rồi.
-Ồ, Là Cầm kun đến hả.
Kenichi nhìn thân ảnh đứng trong sân lập tức nhận ra.Rõ ràng là 2 người cũng biết nhau rồi. đứng 1 bên Miu dận dỗi nói:
-Hừ, đến cũng không báo 1 tiếng. Đúng là quá tùy hứng rồi.
Nói rồi dung dẳng bỏ đi. Số là cô nàng còn giận vụ anh chàng hôm đi nhập học méo chào hỏi 1 tiếng. thích là đi thôi khiến nàng ta thù a. Mà con gái thì thù siêu dai đó.
Còn Kenichi vẫn đứng đó nhìn vào thân ảnh đang tập trong sân:
-Uy, làm gì mà ngẩn người ra thế.
Ma Kensei đi tới hỏi. Kenichi thắc mắc:
-Sư phụ, Cầm Kun so với con thế nào?
Đúng vậy, Kenichi do có Cầm đến đây mà đã có sự thay đổi lớn. Theo kịch bản thì phải vào năm học 1 thời gian mới tham gia võ đường nhưng bây giờ do Cầm xuất hiện mà ngay từ hè đã tham gia. Số là lần trước hắn đến đây lần trước ở lại 1 tháng. Tất nhiên là ra ngoài kiếm tiền rồi. Một hôm đi về cùng Miu thì thấy anh chàng đang bị bắt nạt thế là tất nhiên vào can. Chỉ cần vài đòn cơ bản hạ gục bọn côn đồ rồi. Thế là khiến anh chàng Kenichi của chúng ta muốn theo học võ. Lúc đầu Cầm định từ chối nhưng nghĩ lại cho Kenichi học sớm hơn không biết có thay đổi được cái kết cục suốt ngày ăn hành không nữa. thế là dẫn anh ta nhập võ đường sớm hơn hẳn so với bình thường. Nhưng tất nhiên cốt lõi câu truyện vẫn thế do đó vừa vào năm học đã gây xích mích rồi. Và thế là kéo theo đối đầu Hoàng hôn cũng sớm hơn. Mới đây anh ta vừa đánh bại “ ẩn sĩ: xong khiến hơi tự tin quá đà a. Mà lại chưa thấy Cầm luyện võ hay đối chiến bao giờ nên thắc mắc cũng phải thôi. Lão Ma cũng muốn mài chút cái tính dễ bị kích động của Kenichi a:
-Trình độ cuả con bây giờ chắc so được với Cầm rồi đó…
................
tin tức lớn nha. Theo các bác có đúng không
Nói rồi bày 1 cái mẹt lên bàn. Bên trong chỉ có 1 đĩa cái sợi gì trăng trắng dài dài, 1 đĩa đậu phụ rán cùng 1 bát đen đen tím tím mà lại bốc mùi không chịu được.
Mấy người vôi nàng bịt mũi lại hô:
-Cái gì đấy. chú lại muốn tập huấn tiếp à.
-Bậy nào. Đây là đặc sản Việt Nam đó. Cái thứ mọi người chê chính là món mắm đặc biệt mà tôi phải mất 77 49 ngày luyện chế.. à nhầm ủ mới được đó. Đây là mắm tôm, đặc sản Việt Nam vươn ra thế giới đó. Không biết mà ngồi đó kêu ca à. Món này chính là đặc sản Việt Nam bún đậu mắm tôm mà anh em họ của nó là bún chả được tổng thống mỹ Obama ăn đó. Đến Việt Nam mà không thử món này thì phí.
Đúng cái thứ mà Mạnh Cầm ủ chế trong ký túc xá cực tinh chính là mắm tôm. Bây giờ mùi còn đỡ chứ khi mới ủ mùi nó bốc ra cứ phải gọi là thôi rồi. Thế nên chỗ Mạnh Cầm ủ đã thành cấm địa của Ký túc xá Cực Tinh a. Ai đúng là không hiểu thưởng thức. Lần này về cũng phải chiêu đãi mọi người món này mới được
Tự sướng xong nhìn sang mấy lão to con mà chết nhát không dám thử đó. Cầm thầm khinh bỉ 1 câu:
-Đúng là chết nhát.
Nói rồi lâý đũa đưa 1 ít bún chấm ít mắm tôm rồi cho vào bát, tiếp theo kẹp lấy 1 miếng đậu và ăn dư vị vô cùng. Chủ yếu là do mắm tôm vị vừa vặn thấm vào ruột gan lại nồng đậm mùi tôm kết hợp với vị nhạt thanh của đậu hũ và bún thật tuyệt phối a. Ôi đúng là đồ ăn quê hương a. Khiến hắn nhớ lại thời xưa. Ngày xưa gia đình hắn có 1 thời sản xuất mắm tôm đi bán đó cho nên đến bây giờ hắn mới biết làm a. Bây giờ ăn vào khiến Cầm lại nhớ về gia đình da diết và cái mong muốn trở về lại rạo rực hơn bao giờ hết.
Bên ngoài mấy người còn lại thấy Cầm ăn đầy dư vị như vậy thì cũng tò mò. Cuối cùng là Shigure ra ăn thử a.
Nàng cũng học theo Cầm cho bún vào bát, gắp miếng đậu phú chấm cái thứ nước mắm tôm kia.
Để vào bát. Gắp cả miếng đậu cùng 1 ít bún và ăn.
………….
Mấy lão trong võ đường nhìn theo miếng đậu phụ vào miệng Shigure mà khẽ nuốt nước bọt a.
Miếng đậu vừa vào miệng, nước nắm đã theo đầu lưỡi lan ra cả người nàng. Vị của mắm tôm mằn mặn thơm mùi hải sản thấm vào lòng người. Khi ăn vào cái mùi thối kia lại không còn nữa mới lạ kỳ( các bác cứ thử làm vài bữa mắm tôm xem có còn mùi không). Bây giờ Shigure như đang ngồi trên 1 chiếc thuyền bằng đậu hũ giữ dòng sông mắm tôm. Chiếc thuyền tan dần tan dần khiến nàng chìm vào trong dòng nước nhầy nhụa ấy, bị đắm chìm trong nó không thể nào thoát khỏi mĩ vị cầm tù( lâu lâu bỏ thuốc tý, phản ứng tý cho nó dật gân).
Bên ngoài mặt Shigure đã đỏ lên, miệng hơi thở hổn hển xem ra dư vị lắm. Mấy lão không nhịn được mà bắt đầu ăn a. Và:
-Ngon quá. Cái thứ nước kinh dị kia không ngờ ngon đến thế.
-Nó kết hợp với đậu hũ thật là tuyệt phối. 1 cái đậm đà dư vị 1 cái thanh nhẹ tuy đối lập nhưng lại tôn lên nhau như 2 mặt âm và dương vậy a.
-Bún cũng vậy. Ăn vào sần sật dai dai thật đã a. Đậu vốn mềm nhưng thêm cái nợi bún khiến nó dường như rắn chắc hơn a. Mà sợi bún ăn cũng hợp với mắm tôm. Nói tóm lại không ngờ 3 thứ rời rạc với nhau lại có thể kết hợp lại tạo thành món ngon thế này a.
Lão siêu nhân cũng ăn vài miếng, miệng cũng dư vị vô cùng:
-Ngon a. Xem ra về mặt kỹ thuật thì nhóc đã gần đủ rồi giờ chỉ còn mặt tình cảm thôi đúng không.
Thấy thế Cầm cũng khẽ gật đầu:
-Đúng, như lần trước tôi đã nói, lần này xuống nói chủ yếu là vững chắc và tăng lên tâm ý trong món ăn để nó có thể biến thành tùy tâm sở dục. nhưng xem ra con đường vẫn còn dài a.
-Cứ từ từ. Trù nghệ cũng như võ học cần có cơ duyên nhất là đạt đến bình cảnh như ngươi. Chỉ sợ khi ngươi phá rách tấm chắn đó thì cảnh giới võ đạo cũng đột phá lên ngang bằng chúng ta a.
Cầm lại lắc đầu:
-Nói thì dễ mà làm thì khó. Thôi cứ tùy duyên đi.
Nói rồi quay lại ăn tiếp món trên bàn.
Sau khi ăn xong là đi dọn dẹp 1 chút a. Khẽ vặn mình. Lâu lắm không tập với đồ a. Thế là cầm đi gặp Akisame:
-Uy mắt lòng trắng, cho tôi mượn mấy con đồng nhân sắt với. Lâu lắm không tập bây giờ tập 1 ít.
Lão ta không nói gì mà chỉ vào góc trong cùng, nơi mấy con đồng nhân sắt để đấy. đây là những con nặng nhất 300 cân. Vốn là của Akisame thường dùng luyện tập.
Cầm không thèm để ý, đến vác 2 con một đi đến luyện võ trường. Tổng cộng 18 con. Đặt ở 1 số cương vị nhất định rồi bắt đàu đánh. Tay đánh chân đạp. Đồng nhân cứ quay đi và quay về theo những hướng khác nhau. Có lúc là 4, 5 con cùng đánh đến. Đây là phương thức tập phả xạ.các đồng nhân khi bị đánh đi sẽ xoay trở về 1 cách hỗn loạn. nếu không để ý sẽ rất dễ dàng bị đánh trúng a. nhưng Cầm từ nãy đến giờ chưa bị trúng phát nào thì biết phản xạ khủng đến thế nào a.
Tiếng bốp binh vang lên liên tục trong võ đường. Đông thời cũng đến giờ Miu cùng Kenichi trở về. Vừa về đến nhà. Nghe tiếng binh bốp vang lên. 2 người tò mò đi đến võ đường. Trong võ đường 1 thân ảnh mặc áo võ si đang đứng trong vòng vây của 18 con đồng nhân bằng sắt không ngừng đánh rồi né liên tục, động tác trôi chảy mượt mà nhìn là biết cao thủ rồi.
-Ồ, Là Cầm kun đến hả.
Kenichi nhìn thân ảnh đứng trong sân lập tức nhận ra.Rõ ràng là 2 người cũng biết nhau rồi. đứng 1 bên Miu dận dỗi nói:
-Hừ, đến cũng không báo 1 tiếng. Đúng là quá tùy hứng rồi.
Nói rồi dung dẳng bỏ đi. Số là cô nàng còn giận vụ anh chàng hôm đi nhập học méo chào hỏi 1 tiếng. thích là đi thôi khiến nàng ta thù a. Mà con gái thì thù siêu dai đó.
Còn Kenichi vẫn đứng đó nhìn vào thân ảnh đang tập trong sân:
-Uy, làm gì mà ngẩn người ra thế.
Ma Kensei đi tới hỏi. Kenichi thắc mắc:
-Sư phụ, Cầm Kun so với con thế nào?
Đúng vậy, Kenichi do có Cầm đến đây mà đã có sự thay đổi lớn. Theo kịch bản thì phải vào năm học 1 thời gian mới tham gia võ đường nhưng bây giờ do Cầm xuất hiện mà ngay từ hè đã tham gia. Số là lần trước hắn đến đây lần trước ở lại 1 tháng. Tất nhiên là ra ngoài kiếm tiền rồi. Một hôm đi về cùng Miu thì thấy anh chàng đang bị bắt nạt thế là tất nhiên vào can. Chỉ cần vài đòn cơ bản hạ gục bọn côn đồ rồi. Thế là khiến anh chàng Kenichi của chúng ta muốn theo học võ. Lúc đầu Cầm định từ chối nhưng nghĩ lại cho Kenichi học sớm hơn không biết có thay đổi được cái kết cục suốt ngày ăn hành không nữa. thế là dẫn anh ta nhập võ đường sớm hơn hẳn so với bình thường. Nhưng tất nhiên cốt lõi câu truyện vẫn thế do đó vừa vào năm học đã gây xích mích rồi. Và thế là kéo theo đối đầu Hoàng hôn cũng sớm hơn. Mới đây anh ta vừa đánh bại “ ẩn sĩ: xong khiến hơi tự tin quá đà a. Mà lại chưa thấy Cầm luyện võ hay đối chiến bao giờ nên thắc mắc cũng phải thôi. Lão Ma cũng muốn mài chút cái tính dễ bị kích động của Kenichi a:
-Trình độ cuả con bây giờ chắc so được với Cầm rồi đó…
................
tin tức lớn nha. Theo các bác có đúng không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.