Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 890: Chậm.
Đỗ Cầm
12/08/2019
Cầm từ trong mê vụ mở mắt, khẽ rùng mình, lập tức lớp than bao phủ cả người anh chấn nát để lộ thân ảnh hoàn mĩ.
Cầm đứng lên, mặc kệ cho sét vẫn đánh vào người mà kiểm tra thân thể.Không ngờ nhờ lần sét đánh này, thân thể anh đã đột phá tầng 4 của “phá thể quyết”. Phải biết cứ 3 tầng là 1 ranh giới. Đột phá nó khó hơn hẳn những tâng kia. Trong thế giới to love ru, Cầm đã tu luyện đến tầng thứ 3 rồi thế mà dù cho có trả qua sự tàn phá không ngừng của âm dương mà thân thể anh vẫn không thể nào đột phá đến tầng thứ 4 được. Dường như vẫn còn thiếu 1 chút gì đó.
Giờ anh đã biết rồi, thứ anh thiếu là thiên kiếp, rốt cục đây cũng là công pháp tu tiên, muốn nghịch thiên mà đi thì cần thiên kiếp cọ rửa, đó có lẽ cũng chính là lý do vì sao mà anh cảm thấy mình đã đạt đến mà không thể nào đột phá.
Cũng đúng thôi, ai ngu mà tự nhiên đi để sét đánh cơ chứ. Không chỉ thế, để có thể vượt qua thì phải chịu không ít sét đánh mà cường độ nhất định không yếu, nhất là tia sét cuối cùng, cường độ phải đủ cao mới có thể triệt để khai phá mà vượt qua.
Bây giờ, thân thể của anh đã đạt được đến 1 cấp độ mới. Thân thể anh bây giờ có lẽ không thua gì 1 hóa thần đỉnh phong, chỉ cần 1 cơ hội là có thể đột phá tầng 5. Bây giờ anh có tự tin dù là tứ hoàng cũng khó lòng nếu không muốn nói là không thể tổn thương đến anh.Có lẽ trong số những người anh gặp chỉ có cú đấm tụ lực của Garp hoặc có khi Râu Trắng thời kỳ đỉnh phong thì may ra…
Hơn nữa, thân thể cường đại khiến cho khả năng tiếp xúc với nguyên tố của anh nâng lên 1 bậc.
Quả thật không hề tệ. Chỉ nguyên thu hoạch lần này đã đủ cho anh cảm thấy chuyến đi này không tệ cũng như khiến anh có thêm 1 chút sức lực để cho cuộc chiến cuối cùng.
Đúng lúc đó, 1 dọng nói vang lên:
- Tiểu tử, không hề tệ đó. Ngươi là người thứ 3 có thể vượt vượt thử thách của ta. Không tệ, không tệ nha.
Khi nghe thấy dọng nói vang lên thì Cầm có chút hi vọng nhưng khi nghe đến anh là người thứ 3 thì Cầm thấy lạnh cả người. Vậy xem ra con thú này đã thuộc về tên kia.
Anh ngẩng đầu lên, hiện ra trước mắt anh là 1 con rồng phong cách phương đông ẩn hiện trong lớp mây đen chỉ lộ ra cái đầu nhìn anh. Quanh người nó có thể thấy được lôi quang như ẩn như hiện. con này hiển nhiên có sức tấn công vô cùng mạnh.
Ngẫm lại 2 con bên mình, 1 con rùa không có sức tấn công chỉ có sức phòng ngự trong, 1 con phượng hoàng băng có lẽ thiên về khống tràng. Quả thật có chút kém hơn a.
Hít 1 hơi thật sâu, Cầm ngẩng đầu lên nói:
- Có thể cho ta biết về 2 người đến trước được không, và thứ bọn họ lấy được không.
- Kẻ đầu tiên đến là ai thì ta cũng không biết, hắn rất thần bí và rất cường đại, dù cho không có trực tiếp đấu với nhau nhưng mà ta có thể cảm thấy hắn rất mạnh, chí ít không thua kém ta.
- Nhờ hắn thì ta có thể được tự do và ta sẽ trợ giúp hắn trong trận chiến cuối cùng.
- Người thứ 2 là 1 người trẻ tuổi. Thân thể của hắn quả thật vô cùng quỷ dị, trong 3 người thì hắn là người có thân thể yếu nhất nhưng mà dù bị đánh thế nào tên đó cũng không chết. Hắn được ta cho 1 trái ác quỷ.
- Và rồi đến ngươi, phần thưởng là lúc quan trọng, ta sẽ giữ cho ngươi một mạng.
Cầm nghe xong thì lâm vào trầm ngâm. Vậy là sao. cầm không nghĩ 3 phần thưởng này là tùy tiện ra mà là do kẻ tiên tri đã xác định từ trước và đề ra. Người đầu tiên không nghĩ nhiều chính là kẻ sau màn và hắn chính là người đã được sự hỗ trợ của thú. Kẻ thứ 2 thì Cầm không rõ nhưng thân thể đủ mạnh, đánh mãi không chết khiến anh nhớ đến 1 người…. Kaido. Không khéo thân thể hắn mạnh như vậy là do bị sét đánh thì sao nhỉ.
Bây giờ đến lượt anh, cứ lúc quan trọng nghĩ là sao… chẳng lẽ trong cuộc chiến đó thì anh sẽ bị đánh tàn gần chết hay sao. Nếu như chưa đột phá thì có lẽ anh còn lo lắng chứ bây giờ thì có thể giết anh là 1 điều không dễ dàng a.
Cầm tin vào vận mệnh và cũng tin vào việc có thể nghịch vận. đây có lẽ chính là lời nhắc nhở để anh có thể đổi vận.
Đây không phải là tự kiêu mà là tự tin về thực lực của mình:
- Cảm ơn ngươi đã báo cho ta biết. dù có lẽ sau này chúng ta sẽ gặp nhau ở chiến trường nhưng mà ta không hi vọng chúng ta là địch. Ta hi vọng nếu có thể thì cuộc nói chuyện này của chúng ta sẽ không bị lộ ra có được không.
- Tất nhiên là được.
- Vậy thì tốt, bây giờ còn 1 điều cuối cùng.
- Cứ nói đi.
- Ngươi có thể cho ta biết, người đó có để lại câu nói gì không.
- Người đó trước khi đi có nói. Cây ác quỷ có thể tạo bất cử có thể hủy bất tử. Có thể biến trường sinh thành trường tồn
………….
Bên ngoài vùng biển, 1 chiếc thuyền lênh đênh ngoài đó như đang chờ đợi điều gì đó. Trên thuyền, không khí nặng nề bao phủ, mọi người đều nhìn chằm chằm về phía biển sét.
Cuối cùng mọi người đã có chút không kiên nhẫn. Mar không kiên nhẫn nói:
- Không chờ được nữa, chúng ta không thể nào cứ đứng đây mà chờ nữa, đã hơn 1 tuần rồi. Không thể cứ như vậy mãi. Khởi động thuyền, dù cho chúng ta không thể nào vào khu vực trung tâm nhưng lênh đênh bên ngoài vẫn được, dù chỉ nhìn 1 chút nhưng so với việc cứ đứng ở đây mãi thế này khó chịu lắm.
Mọi người cũng gật đầu, quả thật cứ đứng đây mà chờ đợi khiến bọn hắn cảm thấy khó chịu vô cùng. Dù cho không giúp được gì nhưng mà nhìn 1 chút quả thật vẫn hơn a.
Con thuyền thuận theo chiều gió mà đi, nhưng đúng lúc đó, 1 thân ảnh từ trong đám mây đen đi ra, 1 con rồng màu xanh, quanh người đầy lôi quang. Nó dừng lại ở giữa bầu trời
Đột nhiên, từ trên người nó, 1 thân ảnh nhảy xuống, đạp lên nước mà tiến lên thuyền. Nhìn lên bầu trời khẽ phất tay. Con rồng khẽ gầm lên 1 tiếng rồi lại chui vào trong đám mây biến mất không thấy nữa.
Nhìn theo thân ảnh con lôi long biến mất, Cầm thở dài 1 hơi rồi quay sang mỉm cười với mọi người:
- Ta trở về rồi đây.
Mọi người đi lên chúc mừng, vẻ mặt có chút kích động, Trong 7 ngày này bọn họ mới cảm thấy được vị trí chủ đạo của Cầm trên chiếc thuyền này. Anh bây giờ có thể nói là long đầu của chiếc thuyền này, mất đi thì cả đoàn tàu tan tác.
Hóa ra bất tri bất giác Cầm đã trở nên quan trọng như vậy rồi.
Sau 1 hồi chúc mừng, Shirva nói :
- Vậy nghĩa là… anh đã thành công thu phục con rồng vừa rồi.
Mọi người cũng nhìn sang với vẻ mặt đầy tò mò, so với con rùa và con băng phượng kia, hiển nhiên khí tràng của con rồng này lớn hơn rất nhiều. Nếu như có thể có nó hỗ trợ không thể nghi ngờ là điều cực kỳ tốt.
Nhưng đáp lại mọi người là cái lắc đầu :
- Chúng ta đã chậm rồi, nó có lẽ chính là kẻ đối địch với chúng ta trong cuộc chiến cuối cùng.
Không khí có chút trầm lại.
Cầm đứng lên, mặc kệ cho sét vẫn đánh vào người mà kiểm tra thân thể.Không ngờ nhờ lần sét đánh này, thân thể anh đã đột phá tầng 4 của “phá thể quyết”. Phải biết cứ 3 tầng là 1 ranh giới. Đột phá nó khó hơn hẳn những tâng kia. Trong thế giới to love ru, Cầm đã tu luyện đến tầng thứ 3 rồi thế mà dù cho có trả qua sự tàn phá không ngừng của âm dương mà thân thể anh vẫn không thể nào đột phá đến tầng thứ 4 được. Dường như vẫn còn thiếu 1 chút gì đó.
Giờ anh đã biết rồi, thứ anh thiếu là thiên kiếp, rốt cục đây cũng là công pháp tu tiên, muốn nghịch thiên mà đi thì cần thiên kiếp cọ rửa, đó có lẽ cũng chính là lý do vì sao mà anh cảm thấy mình đã đạt đến mà không thể nào đột phá.
Cũng đúng thôi, ai ngu mà tự nhiên đi để sét đánh cơ chứ. Không chỉ thế, để có thể vượt qua thì phải chịu không ít sét đánh mà cường độ nhất định không yếu, nhất là tia sét cuối cùng, cường độ phải đủ cao mới có thể triệt để khai phá mà vượt qua.
Bây giờ, thân thể của anh đã đạt được đến 1 cấp độ mới. Thân thể anh bây giờ có lẽ không thua gì 1 hóa thần đỉnh phong, chỉ cần 1 cơ hội là có thể đột phá tầng 5. Bây giờ anh có tự tin dù là tứ hoàng cũng khó lòng nếu không muốn nói là không thể tổn thương đến anh.Có lẽ trong số những người anh gặp chỉ có cú đấm tụ lực của Garp hoặc có khi Râu Trắng thời kỳ đỉnh phong thì may ra…
Hơn nữa, thân thể cường đại khiến cho khả năng tiếp xúc với nguyên tố của anh nâng lên 1 bậc.
Quả thật không hề tệ. Chỉ nguyên thu hoạch lần này đã đủ cho anh cảm thấy chuyến đi này không tệ cũng như khiến anh có thêm 1 chút sức lực để cho cuộc chiến cuối cùng.
Đúng lúc đó, 1 dọng nói vang lên:
- Tiểu tử, không hề tệ đó. Ngươi là người thứ 3 có thể vượt vượt thử thách của ta. Không tệ, không tệ nha.
Khi nghe thấy dọng nói vang lên thì Cầm có chút hi vọng nhưng khi nghe đến anh là người thứ 3 thì Cầm thấy lạnh cả người. Vậy xem ra con thú này đã thuộc về tên kia.
Anh ngẩng đầu lên, hiện ra trước mắt anh là 1 con rồng phong cách phương đông ẩn hiện trong lớp mây đen chỉ lộ ra cái đầu nhìn anh. Quanh người nó có thể thấy được lôi quang như ẩn như hiện. con này hiển nhiên có sức tấn công vô cùng mạnh.
Ngẫm lại 2 con bên mình, 1 con rùa không có sức tấn công chỉ có sức phòng ngự trong, 1 con phượng hoàng băng có lẽ thiên về khống tràng. Quả thật có chút kém hơn a.
Hít 1 hơi thật sâu, Cầm ngẩng đầu lên nói:
- Có thể cho ta biết về 2 người đến trước được không, và thứ bọn họ lấy được không.
- Kẻ đầu tiên đến là ai thì ta cũng không biết, hắn rất thần bí và rất cường đại, dù cho không có trực tiếp đấu với nhau nhưng mà ta có thể cảm thấy hắn rất mạnh, chí ít không thua kém ta.
- Nhờ hắn thì ta có thể được tự do và ta sẽ trợ giúp hắn trong trận chiến cuối cùng.
- Người thứ 2 là 1 người trẻ tuổi. Thân thể của hắn quả thật vô cùng quỷ dị, trong 3 người thì hắn là người có thân thể yếu nhất nhưng mà dù bị đánh thế nào tên đó cũng không chết. Hắn được ta cho 1 trái ác quỷ.
- Và rồi đến ngươi, phần thưởng là lúc quan trọng, ta sẽ giữ cho ngươi một mạng.
Cầm nghe xong thì lâm vào trầm ngâm. Vậy là sao. cầm không nghĩ 3 phần thưởng này là tùy tiện ra mà là do kẻ tiên tri đã xác định từ trước và đề ra. Người đầu tiên không nghĩ nhiều chính là kẻ sau màn và hắn chính là người đã được sự hỗ trợ của thú. Kẻ thứ 2 thì Cầm không rõ nhưng thân thể đủ mạnh, đánh mãi không chết khiến anh nhớ đến 1 người…. Kaido. Không khéo thân thể hắn mạnh như vậy là do bị sét đánh thì sao nhỉ.
Bây giờ đến lượt anh, cứ lúc quan trọng nghĩ là sao… chẳng lẽ trong cuộc chiến đó thì anh sẽ bị đánh tàn gần chết hay sao. Nếu như chưa đột phá thì có lẽ anh còn lo lắng chứ bây giờ thì có thể giết anh là 1 điều không dễ dàng a.
Cầm tin vào vận mệnh và cũng tin vào việc có thể nghịch vận. đây có lẽ chính là lời nhắc nhở để anh có thể đổi vận.
Đây không phải là tự kiêu mà là tự tin về thực lực của mình:
- Cảm ơn ngươi đã báo cho ta biết. dù có lẽ sau này chúng ta sẽ gặp nhau ở chiến trường nhưng mà ta không hi vọng chúng ta là địch. Ta hi vọng nếu có thể thì cuộc nói chuyện này của chúng ta sẽ không bị lộ ra có được không.
- Tất nhiên là được.
- Vậy thì tốt, bây giờ còn 1 điều cuối cùng.
- Cứ nói đi.
- Ngươi có thể cho ta biết, người đó có để lại câu nói gì không.
- Người đó trước khi đi có nói. Cây ác quỷ có thể tạo bất cử có thể hủy bất tử. Có thể biến trường sinh thành trường tồn
………….
Bên ngoài vùng biển, 1 chiếc thuyền lênh đênh ngoài đó như đang chờ đợi điều gì đó. Trên thuyền, không khí nặng nề bao phủ, mọi người đều nhìn chằm chằm về phía biển sét.
Cuối cùng mọi người đã có chút không kiên nhẫn. Mar không kiên nhẫn nói:
- Không chờ được nữa, chúng ta không thể nào cứ đứng đây mà chờ nữa, đã hơn 1 tuần rồi. Không thể cứ như vậy mãi. Khởi động thuyền, dù cho chúng ta không thể nào vào khu vực trung tâm nhưng lênh đênh bên ngoài vẫn được, dù chỉ nhìn 1 chút nhưng so với việc cứ đứng ở đây mãi thế này khó chịu lắm.
Mọi người cũng gật đầu, quả thật cứ đứng đây mà chờ đợi khiến bọn hắn cảm thấy khó chịu vô cùng. Dù cho không giúp được gì nhưng mà nhìn 1 chút quả thật vẫn hơn a.
Con thuyền thuận theo chiều gió mà đi, nhưng đúng lúc đó, 1 thân ảnh từ trong đám mây đen đi ra, 1 con rồng màu xanh, quanh người đầy lôi quang. Nó dừng lại ở giữa bầu trời
Đột nhiên, từ trên người nó, 1 thân ảnh nhảy xuống, đạp lên nước mà tiến lên thuyền. Nhìn lên bầu trời khẽ phất tay. Con rồng khẽ gầm lên 1 tiếng rồi lại chui vào trong đám mây biến mất không thấy nữa.
Nhìn theo thân ảnh con lôi long biến mất, Cầm thở dài 1 hơi rồi quay sang mỉm cười với mọi người:
- Ta trở về rồi đây.
Mọi người đi lên chúc mừng, vẻ mặt có chút kích động, Trong 7 ngày này bọn họ mới cảm thấy được vị trí chủ đạo của Cầm trên chiếc thuyền này. Anh bây giờ có thể nói là long đầu của chiếc thuyền này, mất đi thì cả đoàn tàu tan tác.
Hóa ra bất tri bất giác Cầm đã trở nên quan trọng như vậy rồi.
Sau 1 hồi chúc mừng, Shirva nói :
- Vậy nghĩa là… anh đã thành công thu phục con rồng vừa rồi.
Mọi người cũng nhìn sang với vẻ mặt đầy tò mò, so với con rùa và con băng phượng kia, hiển nhiên khí tràng của con rồng này lớn hơn rất nhiều. Nếu như có thể có nó hỗ trợ không thể nghi ngờ là điều cực kỳ tốt.
Nhưng đáp lại mọi người là cái lắc đầu :
- Chúng ta đã chậm rồi, nó có lẽ chính là kẻ đối địch với chúng ta trong cuộc chiến cuối cùng.
Không khí có chút trầm lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.