Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 994: Chạy trốn
Đỗ Cầm
24/11/2019
Âu Dương Y hơi ngạc nhiên vì câu hỏi của Bạch An. Đối với việc này cô
cũng biết đôi chút nhưng chỉ dừng lại ở kẻ kia có ý định xấu khi xâm
nhập vào trong phòng công chúa Bạch An nhưng bị đế quân Bạch Thường Quân phát hiện và bắt. Hôm nay sẽ sử phạt để răn chúng.
Cô cũng không có ngờ Bạch An lại quan tâm như vậy. Dù không biết vì sao nhưng mà cô vẫn trả lời:
- Đúng vậy, ngươi canh cánh về việc này ư. Ta biết ngươi thiện lương nhưng đối với loại dâm tặc như vậy thì không cần đáng thương cho hắn.
Bạch An không đáp lời, cô cúi đầu như đang suy ngẫm như đang tranh đấu điều gì đó. 1 lúc sau, cô cắn răng ngửa mặt lên và nói:
- Ta muốn đi ra xem sao.
Âu Dương Y hơi kinh ngạc nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối nói:
- Không được. Tình trạng cô thế nào chính cô biết đi, đi lại trong phòng đã phải vô cùng cẩn thận. Bây giờ ra ngoài nhỡ xảy ra điều gì thì sao. Đừng nói là ta không cho, dù là cha ngươi cũng không đồng ý với điều này.
Nhưng đáp lại cô là ánh mắt đầy kiên quyết:
- Không, nhất định ta phải đi. Dù có chết cũng đi. Có lẽ đây là lúc ta sẽ tìm ra câu trả lời cho chính ta và hắn.
Âu Dương Y hơi ngỡ ngàng, nhìn vẻ mặt kiên quyết của khuê mật mình, cô chỉ có thể thở dài 1 hơi nói:
- Điều này ta không thể nào quyết định được phải hỏi cha ngươi. Chờ ta 1 chút.
Âu Dương Y mang theo sự nghi hoặc của bản thân mà báo cáo với đế quân.
Và sự phản ứng của Bạch Thường Quân càng khiến cô ngỡ ngàng. Ông thế mà đồng ý sau 1 tiếng
“Ồ”.
Cô quả thật không thể hiểu được trong khoảng thời gian này rốt cục đã có vấn đề gì xảy ra vậy.
Cô muốn hỏi nhưng không có cơ hội chỉ có thể đi chuẩn bị. Dù sao cũng là ra ngoài.
Khi đến nơi, pháp trường đã đông kín người, tất cả đều tò mò muốn biết mặt tên dâm tặc, không là “hảo hán” dám xông vào để abcxyz với công chúa là ai. Đồng thời bọn họ cũng muốn biết Kỳ Lân đế vương sẽ xử lý thế nào với kẻ mạo phạm này.
Xe tù dần dần đi đến, phạm nhân bị áp giải ra pháp trường mặc cho đám dân chúng chỉ chỏ bàn tán.
1 lão giả đi lên cất cao dọng nói: - Kẻ này dám cả gan đột nhập vào phòng công chúa với mục đích xấu. Đây là 1 sự xúc phạm cực kỳ lớn, 1 sự xúc phạm không thể tha thứ. Do đó, ngay tại đây. Tiến hành hành hình. Phế đi khí hải đồng thời cắt đi dụng cụ gây án. Đúng giữa ngọ tiến hành hành hình.
Mọi người nghe xong hít 1 hơi. Cách xử lý này quả thật là nặng vô cùng. Phế đi khí hải coi như là đoạn tuyệt khả năng tu luyện, trở thành 1 phế nhân. Cố nhiên có những cách để khôi phục lại nhưng mà trả giá cực lớn. Đây có thể nói là 1 hình phạt vô cùng nặng.
Đã thế còn cắt phương tiện gây án. Đối với 1 dâm tặc thì phương tiện gây án là gì. Hiển nhiên là của quý. Có thể nói mất cái đó coi như mất nam nhân tôn nghiêm.
Vừa phế khí hải vừa cắt cái đó. Ngẫm thôi đã thấy rùng mình. Có thể nói là sống không bằng chết.
Mà dù cho kẻ này sau lưng có được 1 thế lực lớn giúp khôi phục thì tình cảnh hôm nay có lẽ sẽ trở thành 1 tâm ma không bao giờ phai chặn khả năng đi lên cao hơn nữa.
Hình phạt chỉ nêu ra thôi đã khiến rất nhiều kẻ không rét mà run. Có thể nói là hiệu quả giết gà dọa khỉ vô cùng tốt.
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên liên tục, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi hành hình.
Cũng cùng lúc đó, trên tòa lầu cao gần đó, sắc mặt của 1 người trở nên trắng bệch. Đó không ai khác ngoài Bạch An. Cô cũng không ngờ hình phạt này lại là thật. Ngẫm đến người đó sắp bị phế đan điền, cắt cái đó mà cô… cô…
Cô cảm thấy mình có lỗi với hắn quá nhiều. Hắn mang cô đi chơi, thỏa mãn ước muốn của cô nhưng chút việc cỏn con như cầu xin thế này cô cũng không làm được. cô rất muốn làm nhưng không biết sao cô không thể nào nói ra lời được. Cô đau khổ vô cùng nhưng không thể nào chia xẻ với ai.
Đau, vô cùng đau.
Sự đau đớn đó dằng xé cô mãi đến khi hành hình bắt đầu.
Lão giả khi nãy lại đi lên và nói:
- Đã đến giờ hành hình. Bắt đầu xử quyết.
Chính hắn tiến lên đến trước mặt Cầm 1 chưởng vỗ vào bụng anh. 1 chưởng trông như nhẹ nhàng nhưng khiến cả thân thể anh bay đi đập vào hàng rào mà phun máu. Những mũi rào để lại 3 cái động to đùng sau lưng. Máu chảy ra ướt đẫm chiếc áo tù. Khí thế của Cầm đã yếu nay càng yếu
hơn.
Lão giả hừ lạnh 1 tiếng, vô vô tay như vừa đập 1 con ruồi, tiếp theo lão nói.
- Phế đan điền đã xong, đã đến lúc cung hình.
Vài tên thái giám đi ra mang theo 1 chậu nước, 1 con dao nhỏ và 4 cái cọc.
Vài binh lính tiến đến xốc Cầm lên, trói tay chân anh vào 4 cái cọc. Đóng cọc xuống đất sao cho cả người Cầm giang rộng ra. Tên cầm chậu nước đi đến đặt dưới háng anh. Tên thái giám cầm dao tiến đến, luồn vào trong háng anh.
Tất cả đều như nín thở chờ đợi. Rất nhiều rất nhiều nam nhân không nhịn được mà co chân lại. Có thể nói là chỉ nhìn thôi đã thấy đau, không ai biết nếu bọn họ ở trong tình trạng này thì có thể chịu được không.
Nhưng đúng lúc này, dị biến xảy ra. Tên phạm nhân vốn tưởng đã ngất đi đột nhiên mở mắt. Bằng 1 sức mạnh không tưởng hắn nhổ phăng mấy cọc gỗ, đá mấy tên thái giám đi ra và giằng lấy con dao. Mọi thứ quá đột nhiên khiến cho tất cả mọi người sững sờ kể cả mấy tên lính.
Nhưng dù sao đây cũng là 1 đế quốc trong ngũ đế. Dù là tên lính quèn thì thực lực cũng không thua gì nguyên anh. Đã thế còn cần sống sót chí ít 1 tháng ngoài khu vực giao giới với ma giới, độ cường hãn cũng như khả năng phản ứng có thể nói là nhất lưu.
Rất nhanh, bọn họ đã phản ứng, đủ loại linh khí, đủ loại võ kĩ đánh ra nhằm chế ngự Cầm.
1 kẻ bị phế đan điền có thể chống chịu được. Bọn họ có thể thấy được kẻ này sắp bị chia năm xẻ bảy.
Nhưng Cầm dễ dàng chết như vậy sao.
Anh cố nhiên bị phế mất đan điền nhưng mà thân thể qua rèn luyện thì không. “ Phá Thể Quyết” cấp 7 không phải dạng vừa a. Chỉ là nguyên anh thì đừng hòng có thể phá phòng.
Cầm đại sát tứ phương, pháp bảo võ kĩ đánh vào người anh chẳng khác gì muỗi đốt y nốc.
Không gian trở nên vô cùng hỗn loạn. Thân thể anh trơn như cá trạch luồn vào trong đoàn ngươi.
Dường như chẳng mấy chốc anh sẽ chạy được.
Nhưng mà Kỳ Lân đế quốc có thể dễ dàng chạy ra như vậy sao.
Đừng quên ở đây vẫn có tiên.
Không gian dù có hỗn loạn nhưng lão giả khi nãy vẫn có thể dễ dàng phát hiện ra vị trí của Cầm.
Lão lập tức khóa chặt vị trí của Cầm. 1 chưởng phá gió đi ra. Tốc độ của Cầm không thấp nhưng hiển nhiên không thể so được lão giả này.
Dính 1 trưởng toàn lực, dù thân thể Cầm có mạnh nữa cũng không thể chịu.
Cả người anh bay như con diều đứt dây đụng nát mấy ngôi nhà, sống chết không rõ.
Lão giả như muốn đuổi theo bắt Cầm về quy án thì đột nhiên có vài người áo đen xuất hiện
Cô cũng không có ngờ Bạch An lại quan tâm như vậy. Dù không biết vì sao nhưng mà cô vẫn trả lời:
- Đúng vậy, ngươi canh cánh về việc này ư. Ta biết ngươi thiện lương nhưng đối với loại dâm tặc như vậy thì không cần đáng thương cho hắn.
Bạch An không đáp lời, cô cúi đầu như đang suy ngẫm như đang tranh đấu điều gì đó. 1 lúc sau, cô cắn răng ngửa mặt lên và nói:
- Ta muốn đi ra xem sao.
Âu Dương Y hơi kinh ngạc nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối nói:
- Không được. Tình trạng cô thế nào chính cô biết đi, đi lại trong phòng đã phải vô cùng cẩn thận. Bây giờ ra ngoài nhỡ xảy ra điều gì thì sao. Đừng nói là ta không cho, dù là cha ngươi cũng không đồng ý với điều này.
Nhưng đáp lại cô là ánh mắt đầy kiên quyết:
- Không, nhất định ta phải đi. Dù có chết cũng đi. Có lẽ đây là lúc ta sẽ tìm ra câu trả lời cho chính ta và hắn.
Âu Dương Y hơi ngỡ ngàng, nhìn vẻ mặt kiên quyết của khuê mật mình, cô chỉ có thể thở dài 1 hơi nói:
- Điều này ta không thể nào quyết định được phải hỏi cha ngươi. Chờ ta 1 chút.
Âu Dương Y mang theo sự nghi hoặc của bản thân mà báo cáo với đế quân.
Và sự phản ứng của Bạch Thường Quân càng khiến cô ngỡ ngàng. Ông thế mà đồng ý sau 1 tiếng
“Ồ”.
Cô quả thật không thể hiểu được trong khoảng thời gian này rốt cục đã có vấn đề gì xảy ra vậy.
Cô muốn hỏi nhưng không có cơ hội chỉ có thể đi chuẩn bị. Dù sao cũng là ra ngoài.
Khi đến nơi, pháp trường đã đông kín người, tất cả đều tò mò muốn biết mặt tên dâm tặc, không là “hảo hán” dám xông vào để abcxyz với công chúa là ai. Đồng thời bọn họ cũng muốn biết Kỳ Lân đế vương sẽ xử lý thế nào với kẻ mạo phạm này.
Xe tù dần dần đi đến, phạm nhân bị áp giải ra pháp trường mặc cho đám dân chúng chỉ chỏ bàn tán.
1 lão giả đi lên cất cao dọng nói: - Kẻ này dám cả gan đột nhập vào phòng công chúa với mục đích xấu. Đây là 1 sự xúc phạm cực kỳ lớn, 1 sự xúc phạm không thể tha thứ. Do đó, ngay tại đây. Tiến hành hành hình. Phế đi khí hải đồng thời cắt đi dụng cụ gây án. Đúng giữa ngọ tiến hành hành hình.
Mọi người nghe xong hít 1 hơi. Cách xử lý này quả thật là nặng vô cùng. Phế đi khí hải coi như là đoạn tuyệt khả năng tu luyện, trở thành 1 phế nhân. Cố nhiên có những cách để khôi phục lại nhưng mà trả giá cực lớn. Đây có thể nói là 1 hình phạt vô cùng nặng.
Đã thế còn cắt phương tiện gây án. Đối với 1 dâm tặc thì phương tiện gây án là gì. Hiển nhiên là của quý. Có thể nói mất cái đó coi như mất nam nhân tôn nghiêm.
Vừa phế khí hải vừa cắt cái đó. Ngẫm thôi đã thấy rùng mình. Có thể nói là sống không bằng chết.
Mà dù cho kẻ này sau lưng có được 1 thế lực lớn giúp khôi phục thì tình cảnh hôm nay có lẽ sẽ trở thành 1 tâm ma không bao giờ phai chặn khả năng đi lên cao hơn nữa.
Hình phạt chỉ nêu ra thôi đã khiến rất nhiều kẻ không rét mà run. Có thể nói là hiệu quả giết gà dọa khỉ vô cùng tốt.
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên liên tục, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi hành hình.
Cũng cùng lúc đó, trên tòa lầu cao gần đó, sắc mặt của 1 người trở nên trắng bệch. Đó không ai khác ngoài Bạch An. Cô cũng không ngờ hình phạt này lại là thật. Ngẫm đến người đó sắp bị phế đan điền, cắt cái đó mà cô… cô…
Cô cảm thấy mình có lỗi với hắn quá nhiều. Hắn mang cô đi chơi, thỏa mãn ước muốn của cô nhưng chút việc cỏn con như cầu xin thế này cô cũng không làm được. cô rất muốn làm nhưng không biết sao cô không thể nào nói ra lời được. Cô đau khổ vô cùng nhưng không thể nào chia xẻ với ai.
Đau, vô cùng đau.
Sự đau đớn đó dằng xé cô mãi đến khi hành hình bắt đầu.
Lão giả khi nãy lại đi lên và nói:
- Đã đến giờ hành hình. Bắt đầu xử quyết.
Chính hắn tiến lên đến trước mặt Cầm 1 chưởng vỗ vào bụng anh. 1 chưởng trông như nhẹ nhàng nhưng khiến cả thân thể anh bay đi đập vào hàng rào mà phun máu. Những mũi rào để lại 3 cái động to đùng sau lưng. Máu chảy ra ướt đẫm chiếc áo tù. Khí thế của Cầm đã yếu nay càng yếu
hơn.
Lão giả hừ lạnh 1 tiếng, vô vô tay như vừa đập 1 con ruồi, tiếp theo lão nói.
- Phế đan điền đã xong, đã đến lúc cung hình.
Vài tên thái giám đi ra mang theo 1 chậu nước, 1 con dao nhỏ và 4 cái cọc.
Vài binh lính tiến đến xốc Cầm lên, trói tay chân anh vào 4 cái cọc. Đóng cọc xuống đất sao cho cả người Cầm giang rộng ra. Tên cầm chậu nước đi đến đặt dưới háng anh. Tên thái giám cầm dao tiến đến, luồn vào trong háng anh.
Tất cả đều như nín thở chờ đợi. Rất nhiều rất nhiều nam nhân không nhịn được mà co chân lại. Có thể nói là chỉ nhìn thôi đã thấy đau, không ai biết nếu bọn họ ở trong tình trạng này thì có thể chịu được không.
Nhưng đúng lúc này, dị biến xảy ra. Tên phạm nhân vốn tưởng đã ngất đi đột nhiên mở mắt. Bằng 1 sức mạnh không tưởng hắn nhổ phăng mấy cọc gỗ, đá mấy tên thái giám đi ra và giằng lấy con dao. Mọi thứ quá đột nhiên khiến cho tất cả mọi người sững sờ kể cả mấy tên lính.
Nhưng dù sao đây cũng là 1 đế quốc trong ngũ đế. Dù là tên lính quèn thì thực lực cũng không thua gì nguyên anh. Đã thế còn cần sống sót chí ít 1 tháng ngoài khu vực giao giới với ma giới, độ cường hãn cũng như khả năng phản ứng có thể nói là nhất lưu.
Rất nhanh, bọn họ đã phản ứng, đủ loại linh khí, đủ loại võ kĩ đánh ra nhằm chế ngự Cầm.
1 kẻ bị phế đan điền có thể chống chịu được. Bọn họ có thể thấy được kẻ này sắp bị chia năm xẻ bảy.
Nhưng Cầm dễ dàng chết như vậy sao.
Anh cố nhiên bị phế mất đan điền nhưng mà thân thể qua rèn luyện thì không. “ Phá Thể Quyết” cấp 7 không phải dạng vừa a. Chỉ là nguyên anh thì đừng hòng có thể phá phòng.
Cầm đại sát tứ phương, pháp bảo võ kĩ đánh vào người anh chẳng khác gì muỗi đốt y nốc.
Không gian trở nên vô cùng hỗn loạn. Thân thể anh trơn như cá trạch luồn vào trong đoàn ngươi.
Dường như chẳng mấy chốc anh sẽ chạy được.
Nhưng mà Kỳ Lân đế quốc có thể dễ dàng chạy ra như vậy sao.
Đừng quên ở đây vẫn có tiên.
Không gian dù có hỗn loạn nhưng lão giả khi nãy vẫn có thể dễ dàng phát hiện ra vị trí của Cầm.
Lão lập tức khóa chặt vị trí của Cầm. 1 chưởng phá gió đi ra. Tốc độ của Cầm không thấp nhưng hiển nhiên không thể so được lão giả này.
Dính 1 trưởng toàn lực, dù thân thể Cầm có mạnh nữa cũng không thể chịu.
Cả người anh bay như con diều đứt dây đụng nát mấy ngôi nhà, sống chết không rõ.
Lão giả như muốn đuổi theo bắt Cầm về quy án thì đột nhiên có vài người áo đen xuất hiện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.