Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 1057
Đỗ Cầm
29/01/2020
Cầm cũng đã có lựa chọn của mình, nhưng anh không vội đưa ra mà chia sẻ thông tin với Phượng Loan Bích và hỏi cô:
- Được rồi. Bây giờ có 3 con đường như vậy. Nếu là cô thì cô sẽ chọn đường nào.
Phượng Loan Bích hơi nhíu mày rồi nói:
- Cách 1 tuy rằng nhanh nhưng sợ rằng không thể thực hiện. Với người từ tiên giới như chúng ta thì điều này là không thể. Cách thứ 3 thì an toàn hệ số cao nhất. Theo như đánh dấu thì con đường này sẽ không có ma thú quá mạnh, dựa vào 2 ta có lẽ có thể qua được. Nhưng mà thời gian sợ rằng không đủ. Ít nhất 1 tháng chính là khi chúng ta có thể đi liên tục. Nhưng mà con đường này tất nhiên không an toàn như vậy. với người mới thì sợ rằng dù có bản đồ cũng mất hơn 1 tháng. Mà theo thông tin kèm theo thì chỉ còn 1 tháng nữa là đến vòng sơ khảo. Chỉ sợ nếu chọn đường này thì sẽ không đến kịp.
- Do đó con đường phù hợp nhất lúc này chính là đi theo con đường mòn độc đạo này. Dù cho trên đó có sơn tặc nhưng mà cũng không phải không thể đi qua. Như ở trong này có nói, chỉ cần tìm được 1 thương đội đủ lớn hoàn toàn có thể đi qua. 1 thương đội như vậy chắc chắn sẽ có dấu hiệu đặc trưng dễ nhận ra. Việc cần lo nghĩ là làm cách nào để có thể tham gia vào trong đó. Nhưng ta nghĩ so với việc tìm cách đi qua truyền thống trận cũng như bật hết tốc lực đi đường vòng thì cách này sẽ tối ưu hơn.
- Nếu như trong vòng nửa tháng không thể tìm được thì chúng ta sẽ buộc chọn đi đường vòng mà thôi.
Nghe cô nàng phân tích Cầm không nhịn được gật đầu. Rất chi tiết, phân tích đâu ra đấy, lập luận rõ ràng. Hơn nữa còn nghĩ các phương án phụ mà không liều chết theo 1 phương án. Thể hiện rõ tầm nhìn cũng như khả năng phân tích khá là cao.
Nếu như đây chỉ là 1 nhiệm vụ đơn thuần thì anh sẽ nghĩ như vậy. Nhưng mà mọi thứ lại không phải như vậy. Anh suy nghĩ sâu xa hơn nhiều. bởi nhiệm vụ này không đơn giản như vậy đâu.
Cầm nhìn về phía cô và nói:
- Phân tích không tệ. Nhưng như cô nói, vẫn đề là làm sao vào 1 thương đội đủ lớn. Tham gia vào đội bảo vệ của những thương đội này là điều không thể hoặc có thể nói là với thực lực của chúng ta là không thể. Đó còn chưa kể cô hiện giờ không thể dùng sức mạnh. Do đó cách khả dĩ nhất là tìm cách lẫn vào làm việc vặt, ta nghĩ đến cả bên ta cũng tìm ra chứng tỏ cũng có dịch vụ này. Nhưng chắc chắn sẽ tốn không ít tiền. Chúng ta cũng chỉ có 3000 Ma Thạch. Chưa chắc đủ cho 2 chúng ta đi. Đó là còn chưa kể thương đội chúng ta chọn chưa chắc đã an toàn. Do đó cách này tưởng như là cách tốt nhất nhưng mà cũng tồn tại rất nhiều yếu tố không cách nào xác định.
Phượng Loan bích nghe vậy thì nhíu mày nói:
- Vậy chúng ta làm gì. Đừng nói với ta là ngươi muốn đi đường vòng, hoàn toàn không đủ đâu.
- Thế sao ngươi không nghĩ là đi truyền thống trận.
Phượng Lăng Tuyết nhìn Cầm và nói:
- Ngươi điên rồi.Kiếm đâu ra thân phận cơ chứ.
- Ngươi không cần nói, ngươi nghĩ bọn họ đưa ra cả 3 cách này để chơi sao. Nếu ngươi để ý thì cả 3 cách đều có thể đến trong vòng 1 tháng đổ lại. Chỉ là chúng ta có thể làm được hay không thôi. Chỉ sợ đây chính là 1 phép thử, thử xem chúng ta có thể đối phó khi ở đất địch hay không. Nếu cả việc đến Ma Đô chúng ta cũng không thể nào có thể làm nhiệm vụ ở nơi này. Đi qua truyền thống trận nhất định sẽ có cách nào đó mà chúng ta có thể biết được.
- Cô hiểu ý ta không, đây là thử thách. Chỉ sợ những cách khó khăn nhất thì tìm đúng cách lại là dễ dàng nhất.
Phượng Loan Bích nghe vậy thì trầm mặc. Cầm tiếp tục nói:
- Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán, chỉ có chính chúng ta đi trải nghiệm mới có thể quyết định được. Do đó, ta đề nghị chúng ta tạm thời gác chuyện này sang 1 bên. Trước đó đi vào Dạ Ma thành rồi mới quyết định.
Phượng Loan Bích nghe vậy thì gật đầu. Dù cho là tìm hiểu về thương đội hay là tìm hiểu thêm thông tin thì cũng nên vào 1 tòa thành.
Bây giờ cả 2 cũng chỉ biết rất ít về ma giới, về những tòa thành bên trong này. Đến lúc có đủ nhiều thông tin thì quyết định sau cũng không có vấn đề.
Đã xác định thì cả 2 lập tức lên đường. Tiến nhập Dạ Ma Thành.
…..
Loạn, rất loạn. Đó chính là những gì mà cả 2 cảm nhận. So với tiên giới thì nơi này quả thật vô cùng loạn. Đi vài bước lại có 1 cuộc ẩu đả, đi vài bước là thấy vài tên bị đánh bất tỉnh.. Cả con đường đều tràn ngập tiếng la hét, tiếng đánh nhau với từng nhóm người đứng bên cạnh la ó cổ vũ. Thậm chí trong 1 số ngõ nhỏ còn thấy vài thân ảnh nằm đó không có khí tức. Thật sự vượt qua sự phán đoán của 2 người. Cả 2 lựa chọn im lặng lên đường để tránh gây chú ý.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Bọn họ không cẩn thận đụng phải 1 tên ma tộc đang uống rượu. Lập tức tên này quay sang gây sự mà còn gọi đồng đội đến vây cả 2 người lại. Hiển nhiên là hắn chỉ muốn đánh nhau mà thôi.
Cầm thở dài. Xem ra không thể nào yên tĩnh được rồi.
Cầm nhìn 1 đám Luyện Hư đi khiêu chiến mình khiến anh thật sự không biết nên nói làm sao.
Cầm nhìn cả đám, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo. Từ người anh, khí thế bàng bạc tỏa ra khiến những người này khẽ lui lại. Kinh ngạc nhìn Cầm. Vẻ mặt có chút kiêng dè. Dạ Ma Thành có thể coi như 1 tòa thành cấp trung. Bên trong không thiếu cường giả nhưng mà cũng không có cường giả hàng đầu. Không có huyền ma tọa trấn. Cao nhất chỉ có 1 vị kim ma. Hợp thể kỳ không cao cũng không quá thấp, ở vòng ngoài thành này cũng có thể coi như khá là cao cấp.
Nhưng như vậy cũng không khiến những kẻ này đề phòng như vậy. Cái quan trọng là cầm quá trẻ tuổi. Trẻ tuổi như vậy có thể đạt đến cấp bậc như thế này, lại có khí thế như 1 vương giả khiến cho bọn họ dè chừng.Dè chừng thế lực sau lưng kẻ này. Ở nơi này hoàn toàn không có cái gọi là lý lẽ. Việc trả thù diễn ra càng khốc liệt, ác liệt hơn.
Có thể nói thế này, ma tộc tự giết lẫn nhau có khi có thể so sánh với số lượng bọn họ hi sinh trong trận chiến với tiên giới ấy chứ.
Chính vì thế, khi gặp những người trẻ tuổi mà thực lực cao như thế này, mấy tên côn đồ này không dám làm gì. Điển hình của hiếp yếu sợ mạnh a.
Liếc nhìn đám người, Cầm hừ lạnh 1 tiếng rồi dẫn them Phượng Loan bích đi trong ánh mắt của tất cả mọi người, không ai dám cản anh.
Cầm tiến vào 1 tòa nhà trông như tửu điếm và nói:
- Lão bản, ta muốn vào ở.
- Được rồi. Bây giờ có 3 con đường như vậy. Nếu là cô thì cô sẽ chọn đường nào.
Phượng Loan Bích hơi nhíu mày rồi nói:
- Cách 1 tuy rằng nhanh nhưng sợ rằng không thể thực hiện. Với người từ tiên giới như chúng ta thì điều này là không thể. Cách thứ 3 thì an toàn hệ số cao nhất. Theo như đánh dấu thì con đường này sẽ không có ma thú quá mạnh, dựa vào 2 ta có lẽ có thể qua được. Nhưng mà thời gian sợ rằng không đủ. Ít nhất 1 tháng chính là khi chúng ta có thể đi liên tục. Nhưng mà con đường này tất nhiên không an toàn như vậy. với người mới thì sợ rằng dù có bản đồ cũng mất hơn 1 tháng. Mà theo thông tin kèm theo thì chỉ còn 1 tháng nữa là đến vòng sơ khảo. Chỉ sợ nếu chọn đường này thì sẽ không đến kịp.
- Do đó con đường phù hợp nhất lúc này chính là đi theo con đường mòn độc đạo này. Dù cho trên đó có sơn tặc nhưng mà cũng không phải không thể đi qua. Như ở trong này có nói, chỉ cần tìm được 1 thương đội đủ lớn hoàn toàn có thể đi qua. 1 thương đội như vậy chắc chắn sẽ có dấu hiệu đặc trưng dễ nhận ra. Việc cần lo nghĩ là làm cách nào để có thể tham gia vào trong đó. Nhưng ta nghĩ so với việc tìm cách đi qua truyền thống trận cũng như bật hết tốc lực đi đường vòng thì cách này sẽ tối ưu hơn.
- Nếu như trong vòng nửa tháng không thể tìm được thì chúng ta sẽ buộc chọn đi đường vòng mà thôi.
Nghe cô nàng phân tích Cầm không nhịn được gật đầu. Rất chi tiết, phân tích đâu ra đấy, lập luận rõ ràng. Hơn nữa còn nghĩ các phương án phụ mà không liều chết theo 1 phương án. Thể hiện rõ tầm nhìn cũng như khả năng phân tích khá là cao.
Nếu như đây chỉ là 1 nhiệm vụ đơn thuần thì anh sẽ nghĩ như vậy. Nhưng mà mọi thứ lại không phải như vậy. Anh suy nghĩ sâu xa hơn nhiều. bởi nhiệm vụ này không đơn giản như vậy đâu.
Cầm nhìn về phía cô và nói:
- Phân tích không tệ. Nhưng như cô nói, vẫn đề là làm sao vào 1 thương đội đủ lớn. Tham gia vào đội bảo vệ của những thương đội này là điều không thể hoặc có thể nói là với thực lực của chúng ta là không thể. Đó còn chưa kể cô hiện giờ không thể dùng sức mạnh. Do đó cách khả dĩ nhất là tìm cách lẫn vào làm việc vặt, ta nghĩ đến cả bên ta cũng tìm ra chứng tỏ cũng có dịch vụ này. Nhưng chắc chắn sẽ tốn không ít tiền. Chúng ta cũng chỉ có 3000 Ma Thạch. Chưa chắc đủ cho 2 chúng ta đi. Đó là còn chưa kể thương đội chúng ta chọn chưa chắc đã an toàn. Do đó cách này tưởng như là cách tốt nhất nhưng mà cũng tồn tại rất nhiều yếu tố không cách nào xác định.
Phượng Loan bích nghe vậy thì nhíu mày nói:
- Vậy chúng ta làm gì. Đừng nói với ta là ngươi muốn đi đường vòng, hoàn toàn không đủ đâu.
- Thế sao ngươi không nghĩ là đi truyền thống trận.
Phượng Lăng Tuyết nhìn Cầm và nói:
- Ngươi điên rồi.Kiếm đâu ra thân phận cơ chứ.
- Ngươi không cần nói, ngươi nghĩ bọn họ đưa ra cả 3 cách này để chơi sao. Nếu ngươi để ý thì cả 3 cách đều có thể đến trong vòng 1 tháng đổ lại. Chỉ là chúng ta có thể làm được hay không thôi. Chỉ sợ đây chính là 1 phép thử, thử xem chúng ta có thể đối phó khi ở đất địch hay không. Nếu cả việc đến Ma Đô chúng ta cũng không thể nào có thể làm nhiệm vụ ở nơi này. Đi qua truyền thống trận nhất định sẽ có cách nào đó mà chúng ta có thể biết được.
- Cô hiểu ý ta không, đây là thử thách. Chỉ sợ những cách khó khăn nhất thì tìm đúng cách lại là dễ dàng nhất.
Phượng Loan Bích nghe vậy thì trầm mặc. Cầm tiếp tục nói:
- Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán, chỉ có chính chúng ta đi trải nghiệm mới có thể quyết định được. Do đó, ta đề nghị chúng ta tạm thời gác chuyện này sang 1 bên. Trước đó đi vào Dạ Ma thành rồi mới quyết định.
Phượng Loan Bích nghe vậy thì gật đầu. Dù cho là tìm hiểu về thương đội hay là tìm hiểu thêm thông tin thì cũng nên vào 1 tòa thành.
Bây giờ cả 2 cũng chỉ biết rất ít về ma giới, về những tòa thành bên trong này. Đến lúc có đủ nhiều thông tin thì quyết định sau cũng không có vấn đề.
Đã xác định thì cả 2 lập tức lên đường. Tiến nhập Dạ Ma Thành.
…..
Loạn, rất loạn. Đó chính là những gì mà cả 2 cảm nhận. So với tiên giới thì nơi này quả thật vô cùng loạn. Đi vài bước lại có 1 cuộc ẩu đả, đi vài bước là thấy vài tên bị đánh bất tỉnh.. Cả con đường đều tràn ngập tiếng la hét, tiếng đánh nhau với từng nhóm người đứng bên cạnh la ó cổ vũ. Thậm chí trong 1 số ngõ nhỏ còn thấy vài thân ảnh nằm đó không có khí tức. Thật sự vượt qua sự phán đoán của 2 người. Cả 2 lựa chọn im lặng lên đường để tránh gây chú ý.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Bọn họ không cẩn thận đụng phải 1 tên ma tộc đang uống rượu. Lập tức tên này quay sang gây sự mà còn gọi đồng đội đến vây cả 2 người lại. Hiển nhiên là hắn chỉ muốn đánh nhau mà thôi.
Cầm thở dài. Xem ra không thể nào yên tĩnh được rồi.
Cầm nhìn 1 đám Luyện Hư đi khiêu chiến mình khiến anh thật sự không biết nên nói làm sao.
Cầm nhìn cả đám, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo. Từ người anh, khí thế bàng bạc tỏa ra khiến những người này khẽ lui lại. Kinh ngạc nhìn Cầm. Vẻ mặt có chút kiêng dè. Dạ Ma Thành có thể coi như 1 tòa thành cấp trung. Bên trong không thiếu cường giả nhưng mà cũng không có cường giả hàng đầu. Không có huyền ma tọa trấn. Cao nhất chỉ có 1 vị kim ma. Hợp thể kỳ không cao cũng không quá thấp, ở vòng ngoài thành này cũng có thể coi như khá là cao cấp.
Nhưng như vậy cũng không khiến những kẻ này đề phòng như vậy. Cái quan trọng là cầm quá trẻ tuổi. Trẻ tuổi như vậy có thể đạt đến cấp bậc như thế này, lại có khí thế như 1 vương giả khiến cho bọn họ dè chừng.Dè chừng thế lực sau lưng kẻ này. Ở nơi này hoàn toàn không có cái gọi là lý lẽ. Việc trả thù diễn ra càng khốc liệt, ác liệt hơn.
Có thể nói thế này, ma tộc tự giết lẫn nhau có khi có thể so sánh với số lượng bọn họ hi sinh trong trận chiến với tiên giới ấy chứ.
Chính vì thế, khi gặp những người trẻ tuổi mà thực lực cao như thế này, mấy tên côn đồ này không dám làm gì. Điển hình của hiếp yếu sợ mạnh a.
Liếc nhìn đám người, Cầm hừ lạnh 1 tiếng rồi dẫn them Phượng Loan bích đi trong ánh mắt của tất cả mọi người, không ai dám cản anh.
Cầm tiến vào 1 tòa nhà trông như tửu điếm và nói:
- Lão bản, ta muốn vào ở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.