Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 978
Đỗ Cầm
08/11/2019
Tiếng đàn cất lên khiến cho mọi tiếng ồn ào biến mất. Cả không gian chỉ còn lại tiếng đàn đầy ma mị. Ngay sau đó là 1 dọng hát vang lên. Là 1
bài hát tình yêu (Ps: lời thì các bác tự chế bài nào vào chứ ta thì bí
r). Dọng hát đầy thánh thót nhưng cũng ma lực không kém cộng thêm tiếng
đàn lanh lảnh như đi sâu vào lòng người. Khiến người ta không khỏi bị
quấn theo. Rất nhiều rất nhiều người trầm mê vào trong đó không thoát ra được.
Chính Cầm cũng có chút bị tiếng đàn mê hoặc nhưng dù sao thì anh cũng coi như là người có kinh nghiệm đối phó với mị hoặc. Do đó, anh thoát ra rất nhanh, lẳng lặng uống trà thưởng nhạc. Liếc mắt nhìn, cũng có vài người được như anh nhưng rất ít. Chỉ sợ chỉ có những người này mới có thể đi tiếp đi.
Đến khi bài hát kết thúc, chỉ có khoảng 10 người là còn tỉnh táo.
Cũng cùng lúc đó, 1 thân ảnh uyển chuyển đi từ lầu cao đến. Cầm loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng. Anh có thể hiểu được. vì cô gái trước mắt này đẹp vô cùng, mị hoặc vô hạn. Vô luận là dáng đi, cái liếc mắt hay là nụ cười nhạt đều khiến hóc môn sinh dục nam lên cao. Quả thật xứng danh đệ nhất mĩ nữ đương thời, quả thật xứng danh ngàn năm mị cốt.Chỉ sợ bất cứ nam tính nào đối đầu với nàng thì chiến lực cũng giảm xuống rất nhiều.
Mắt Cầm lấp lóe như đang suy nghĩ điều gì trong khi đó những vị công tử còn thanh tỉnh đều đông loạt đứng lên, đi đến và biểu bạch. Đủ mọi loaj hoa ngôn xảo ngữ, hết ca ngợi vẻ đẹp của Mị Cơ lại đến tiếng hát và tài đánh đàn xuất thần nhập hóa.
Nhưng mặc cho bọn họ có dùng lời lẽ hoa mĩ đến mức nào thì đáp lại chỉ là 1 nụ cười nhẹ, 1 lời cảm ơn hời hợt. Hiển nhiên đối với Mị Cơ thì những lời đường mật này cô đã nghe quá nhiều rồi, sức miễn dịch có lẽ đã là lv max.
Nhưng xem ra cô nàng cũng rất thưởng thức việc bản thân được tán thưởng. Cầm có thể nhìn thấy sâu trong đôi mắt cô nàng là sự kiêu ngạo.
Cô đứng ở trên như 1 vị nữ hoàng nhìn xuống những kẻ xu nịnh và nói:
- Cảm ơn tất cả các vị công tử đã có mặt ở đây. tiểu nữ vô cùng vui vẻ. 11 khúc “ tiêu hồn” vừa rồi tiểu nữ vừa mới luyện thành. Đành bêu xấu mang ra hiến cho các vị. hi vọng mọi người có thể cho nhân gia lời khuyên để hoàn thiện thủ khúc này.
Ánh mắt tất cả mọi người lấp lóe. Đại đa số những người này đều không phải là lần đầu đến đây. Bọn họ lập tức nhận ra đây chính là thử thách cuối cùng xem ai sẽ được làm người trong màn của Mị Cơ đêm nay. Thế là tất cả đều tranh nhau phát biểu. Nhưng Cầm không cần nghe cũng đoán được nội dung là gì. Đều là những lời ca ngợi, những lời phân tích xem bài hát này hay thế nào, xem tài nghệ của Mị cơ tuyệt như thế nào.
Thật đúng là không có cách. Cầm khinh bỉ trong lòng. Cứ lặp đi lặp lại 1 cách tiếp cận như vậy mà có thể thụ phục vị này thì có lẽ nàng cũng không đứng đây hôm nay để mà đưa ra đề. Thật sự chút kinh nghiệm cua gái cũng không có.
Mà cũng đúng, ở cái thế giới này thì thực lực là vốn liếng nói chuyện lớn nhất. Người người còn bận để tăng thực lực thì có ai còn rảnh quan tâm tìm ra các biện pháp cua gái cơ chứ. Nghĩ ra nhiều từ ngữ hoa mĩ để ca tụng như vậy cũng đủ thấy những kẻ này dụng tâm a.
Mặc cho đám này không ngừng ca tụng. Cầm vẫn bình chân như vại ngồi nhâm nhi ly trà. Điều anh ngạc nhiên là tên đứng thứ 2 kia cũng không có tham gia đoàn người mà cũng chỉ ngồi tại chỗ mà thưởng trà.
Điều này khiến Cầm không thể nhìn vị này vài lần. 1 chàng trai bình thường đến không thể nào bình thường hơn. Nhưng mà động tác phẩm trà của anh chàng này lại toát ra 1 vẻ cao quý, rất quý phái. Hiển nhiên không phải là 1 người bình thường có thể có được. Chỉ sợ người này không phải bình thường. Cầm nhìn kỹ thêm thì thấy độ trắng ở tay và ở mặt có sự khác nhau. Hơn nữa cánh tay này khá là thon dài, không thô. Hiển nhiên là được chăm sóc rất kỹ. hoàn toàn không phù hợp với vẻ mặt này. Do đó, có lẽ kẻ này dịch dung qua đi.
Tại sao hắn làm như vậy, hiển nhiên là không muốn bị phát hiện. Nhưng nếu như là muốn tán đổ Mị Cơ hiển nhiên không cần làm như vậy. điều này chỉ có 1 lý do, kẻ này thân phận cao quý, được rất nhiều người biết nhưng mà kẻ này muốn đến đây làm gì đó nên mới phải cải trang.
Trong đầu Cầm toát ra 1 ý nghĩ, nữ giả nam trang đồng thời anh cũng thấy điều này là rất hợp lý vì chỉ có như vậy mới cần che dấu kỹ như vậy.
Trong đầu anh lóe lên 1 thân ảnh. Miệng anh khẽ nhếch lên. Thật đúng là may mắn a.
Trong đầu anh hiện lên 1 kế hoạch.
Giữa 1 đám liếm cẩu thì Cầm cùng với Đỗ Phong như hạc giữa bầy gà. Cả 2 đều chỉ ngồi thưởng trà chứ không có ý định tham gia vào đám người. Và hiển nhiên, sự khác lạ thu hút sự chú ý của mọi người. anh cùng với Đỗ Phong thành công thu hút sự chú ý của Mị Cơ. Cô nhẹ tách đám người đi đến, nở nụ cười mê người và nói:
- 2 vị công tử này, dường như bài hát vừa rồi của ta không khiến các vị hài lòng đi. Các vị có thể chỉ điểm nhân gia 1 chút để hoàn thiện bài hát này đi.
Dọng nói của cô tràn đầy thành khẩn nhưng mà trong đó hiển nhiên tràn đầy ẩn ý. Nghe như cô đang thụ giáo nhưng Cầm nhận ra được cô đang bẫy 2 người. hiển nhiên cô coi đây chính là 1 cách tiếp cận mới nên mới nói vậy. Chỉ cần 2 người không thể chỉ ra được 1 lỗi đủ lớn trong bài hát của cô thì cả 2 chỉ là trò cười mà thôi. Mà hiển nhiên cô vô cùng tự tin vào bài hát của mình. Nên đây không phải là lời thụ giáo mà 1 cách để khiến cả 2 xấu mặt.
Nhưng mà lần này xem ra cô nàng này đã gặp phải đối thủ rồi. Nếu như mà anh nghĩ đúng thì vị đứng thứ 2 này sắp phản kích rồi.
Y như rằng, Đỗ Phong nhấp 1 ngụm trà và nói:
- Bài hát này cô trình bày khá là tuyệt hiển nhiên là cô đã tập và diễn luyện rất nhiều, sơ sơ đã nắm được ý cảnh của bài này. Cơ bản mà nói thì bài này không có lỗi gì. Nhưng mà cô đã thực sự thả hồn vào bài hát này chưa. Chưa, về kỹ thuật thì không cần bàn, về dọng hát cũng không có gì cần bàn cả nhưng cô là hát, là biểu diễn chứ hoàn toàn không dùng cả trái tim vào trong này. Cô muốn dùng mị công để lấp liếm điều đó ư. Rất tiếc, cô lừa được những kể ngồi đây nhưng xem ra có 2 người cô không qua mắt được.
Lời nói của cô khiến cả căn phòng im lặng. bởi đơn giản không ai biết rõ ràng rằng những lời kẻ này nói là chính xác hay không. Dù nghe rất thuyết phục nhưng mà…
Tất cả lẳng lặng chờ câu trả lời của Mị Cơ.
Chính Cầm cũng có chút bị tiếng đàn mê hoặc nhưng dù sao thì anh cũng coi như là người có kinh nghiệm đối phó với mị hoặc. Do đó, anh thoát ra rất nhanh, lẳng lặng uống trà thưởng nhạc. Liếc mắt nhìn, cũng có vài người được như anh nhưng rất ít. Chỉ sợ chỉ có những người này mới có thể đi tiếp đi.
Đến khi bài hát kết thúc, chỉ có khoảng 10 người là còn tỉnh táo.
Cũng cùng lúc đó, 1 thân ảnh uyển chuyển đi từ lầu cao đến. Cầm loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng. Anh có thể hiểu được. vì cô gái trước mắt này đẹp vô cùng, mị hoặc vô hạn. Vô luận là dáng đi, cái liếc mắt hay là nụ cười nhạt đều khiến hóc môn sinh dục nam lên cao. Quả thật xứng danh đệ nhất mĩ nữ đương thời, quả thật xứng danh ngàn năm mị cốt.Chỉ sợ bất cứ nam tính nào đối đầu với nàng thì chiến lực cũng giảm xuống rất nhiều.
Mắt Cầm lấp lóe như đang suy nghĩ điều gì trong khi đó những vị công tử còn thanh tỉnh đều đông loạt đứng lên, đi đến và biểu bạch. Đủ mọi loaj hoa ngôn xảo ngữ, hết ca ngợi vẻ đẹp của Mị Cơ lại đến tiếng hát và tài đánh đàn xuất thần nhập hóa.
Nhưng mặc cho bọn họ có dùng lời lẽ hoa mĩ đến mức nào thì đáp lại chỉ là 1 nụ cười nhẹ, 1 lời cảm ơn hời hợt. Hiển nhiên đối với Mị Cơ thì những lời đường mật này cô đã nghe quá nhiều rồi, sức miễn dịch có lẽ đã là lv max.
Nhưng xem ra cô nàng cũng rất thưởng thức việc bản thân được tán thưởng. Cầm có thể nhìn thấy sâu trong đôi mắt cô nàng là sự kiêu ngạo.
Cô đứng ở trên như 1 vị nữ hoàng nhìn xuống những kẻ xu nịnh và nói:
- Cảm ơn tất cả các vị công tử đã có mặt ở đây. tiểu nữ vô cùng vui vẻ. 11 khúc “ tiêu hồn” vừa rồi tiểu nữ vừa mới luyện thành. Đành bêu xấu mang ra hiến cho các vị. hi vọng mọi người có thể cho nhân gia lời khuyên để hoàn thiện thủ khúc này.
Ánh mắt tất cả mọi người lấp lóe. Đại đa số những người này đều không phải là lần đầu đến đây. Bọn họ lập tức nhận ra đây chính là thử thách cuối cùng xem ai sẽ được làm người trong màn của Mị Cơ đêm nay. Thế là tất cả đều tranh nhau phát biểu. Nhưng Cầm không cần nghe cũng đoán được nội dung là gì. Đều là những lời ca ngợi, những lời phân tích xem bài hát này hay thế nào, xem tài nghệ của Mị cơ tuyệt như thế nào.
Thật đúng là không có cách. Cầm khinh bỉ trong lòng. Cứ lặp đi lặp lại 1 cách tiếp cận như vậy mà có thể thụ phục vị này thì có lẽ nàng cũng không đứng đây hôm nay để mà đưa ra đề. Thật sự chút kinh nghiệm cua gái cũng không có.
Mà cũng đúng, ở cái thế giới này thì thực lực là vốn liếng nói chuyện lớn nhất. Người người còn bận để tăng thực lực thì có ai còn rảnh quan tâm tìm ra các biện pháp cua gái cơ chứ. Nghĩ ra nhiều từ ngữ hoa mĩ để ca tụng như vậy cũng đủ thấy những kẻ này dụng tâm a.
Mặc cho đám này không ngừng ca tụng. Cầm vẫn bình chân như vại ngồi nhâm nhi ly trà. Điều anh ngạc nhiên là tên đứng thứ 2 kia cũng không có tham gia đoàn người mà cũng chỉ ngồi tại chỗ mà thưởng trà.
Điều này khiến Cầm không thể nhìn vị này vài lần. 1 chàng trai bình thường đến không thể nào bình thường hơn. Nhưng mà động tác phẩm trà của anh chàng này lại toát ra 1 vẻ cao quý, rất quý phái. Hiển nhiên không phải là 1 người bình thường có thể có được. Chỉ sợ người này không phải bình thường. Cầm nhìn kỹ thêm thì thấy độ trắng ở tay và ở mặt có sự khác nhau. Hơn nữa cánh tay này khá là thon dài, không thô. Hiển nhiên là được chăm sóc rất kỹ. hoàn toàn không phù hợp với vẻ mặt này. Do đó, có lẽ kẻ này dịch dung qua đi.
Tại sao hắn làm như vậy, hiển nhiên là không muốn bị phát hiện. Nhưng nếu như là muốn tán đổ Mị Cơ hiển nhiên không cần làm như vậy. điều này chỉ có 1 lý do, kẻ này thân phận cao quý, được rất nhiều người biết nhưng mà kẻ này muốn đến đây làm gì đó nên mới phải cải trang.
Trong đầu Cầm toát ra 1 ý nghĩ, nữ giả nam trang đồng thời anh cũng thấy điều này là rất hợp lý vì chỉ có như vậy mới cần che dấu kỹ như vậy.
Trong đầu anh lóe lên 1 thân ảnh. Miệng anh khẽ nhếch lên. Thật đúng là may mắn a.
Trong đầu anh hiện lên 1 kế hoạch.
Giữa 1 đám liếm cẩu thì Cầm cùng với Đỗ Phong như hạc giữa bầy gà. Cả 2 đều chỉ ngồi thưởng trà chứ không có ý định tham gia vào đám người. Và hiển nhiên, sự khác lạ thu hút sự chú ý của mọi người. anh cùng với Đỗ Phong thành công thu hút sự chú ý của Mị Cơ. Cô nhẹ tách đám người đi đến, nở nụ cười mê người và nói:
- 2 vị công tử này, dường như bài hát vừa rồi của ta không khiến các vị hài lòng đi. Các vị có thể chỉ điểm nhân gia 1 chút để hoàn thiện bài hát này đi.
Dọng nói của cô tràn đầy thành khẩn nhưng mà trong đó hiển nhiên tràn đầy ẩn ý. Nghe như cô đang thụ giáo nhưng Cầm nhận ra được cô đang bẫy 2 người. hiển nhiên cô coi đây chính là 1 cách tiếp cận mới nên mới nói vậy. Chỉ cần 2 người không thể chỉ ra được 1 lỗi đủ lớn trong bài hát của cô thì cả 2 chỉ là trò cười mà thôi. Mà hiển nhiên cô vô cùng tự tin vào bài hát của mình. Nên đây không phải là lời thụ giáo mà 1 cách để khiến cả 2 xấu mặt.
Nhưng mà lần này xem ra cô nàng này đã gặp phải đối thủ rồi. Nếu như mà anh nghĩ đúng thì vị đứng thứ 2 này sắp phản kích rồi.
Y như rằng, Đỗ Phong nhấp 1 ngụm trà và nói:
- Bài hát này cô trình bày khá là tuyệt hiển nhiên là cô đã tập và diễn luyện rất nhiều, sơ sơ đã nắm được ý cảnh của bài này. Cơ bản mà nói thì bài này không có lỗi gì. Nhưng mà cô đã thực sự thả hồn vào bài hát này chưa. Chưa, về kỹ thuật thì không cần bàn, về dọng hát cũng không có gì cần bàn cả nhưng cô là hát, là biểu diễn chứ hoàn toàn không dùng cả trái tim vào trong này. Cô muốn dùng mị công để lấp liếm điều đó ư. Rất tiếc, cô lừa được những kể ngồi đây nhưng xem ra có 2 người cô không qua mắt được.
Lời nói của cô khiến cả căn phòng im lặng. bởi đơn giản không ai biết rõ ràng rằng những lời kẻ này nói là chính xác hay không. Dù nghe rất thuyết phục nhưng mà…
Tất cả lẳng lặng chờ câu trả lời của Mị Cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.