Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 816: Đánh giá tình hình
Đỗ Cầm
08/06/2019
Rất nhanh, cầm cùng Ayane đã được đào ra, Ayane
còn đỡ chứ Cầm trông quả thật thảm không nỡ nhìn. Phía trước thì be bét
máu trong khi đằng sau bị cháy đen. Quả thật là vô cùng thảm.
Nhìn thấy cái cảnh này, các cô nàng cũng cảm thấy có chút.. không nỡ nhìn.
Cả đám ngời đứng tách ra 2 bên để 1 đoàn đội tầm 10 người tiến vào. Đây chính là những thiên tài về y khoa. Trong đó nổi bật nhất chính là Kannon Kazuha, 1 thiên tài về lĩnh vực về ngoại khoa và cũng chính là thủ lĩnh của nhóm bác sĩ này.
Bọn họ thuần thục tiến hành kiểm tra cho 2 người, vẻ mặt càng lúc càng ngạc nhiên.
- Thật không thể tin được. Xương cánh tay và chân đều nát vụn, xương sườn cũng đoạn gần như hết, sương sống thì cũng nhiều chỗ gãy lìa, may mà xương đầu không làm sao nhưng như thế đã đủ nặng rồi. Còn chưa nói đến chảy máu, nội tạng bị chấn động mà xuất huyết. Còn Cầm sensei thì còn nặng hơn, phần lưng bị cháy đen hoàn toàn, bị bỏng cực nặng. Thế mà cả 2 vẫn còn nhịp tim yếu ớt cũng như còn hơi thở. Thật đúng là phi nhân loại. Ta vẫn biết khả năng hồi phục của võ giả các người là rất cao nhưng đến trình độ này thì quả thật là phi nhân loại rồi.
Đứng bên ngoài, những cô nàng có chút mất kiên nhẫn.
- Đừng nói nhiều như vậy, bây giờ không phải là lúc quan tâm việc đó. Mau chưa cho thầy ấy đi.
Kazuha lắc đầu nói:
- Không đơn giản như vậy, cơ thể của cả 2 đều loạn thành 1 đống bầy nhầy rồi, bọn họ còn sống là điều không tưởng. Trình độ bị thường này nếu như tùy tiện can thiệp sẽ càng khiến tình trạng tệ hơn. Đó là chưa kể chúng ta còn không có các dụng cụ hỗ trợ chuyên nghiệp, mổ hay là can thiệp vào bên trong chỉ khiến cho vết thương bị nhiễm trùng mà chết nhanh hơn.
- Thế các cô có thể làm gì.
- Chúng ta chỉ có hộp thuốc bình thường với băng vải và kháng sinh, chỉ có thể xử lý các vết thương ngoài da cũng như hỗ trợ trong phạm vi. Bọn họ có thể sống được hay không có lẽ là do trời.
Mọi người lâm vào trầm mặc, những người này có thể nói là giỏi nhất trong trường về y học hay y khoa, nếu bọn họ không có cách thì các cô cũng chỉ có thể chịu. Có lẽ chỉ có thể hi vọng vào khả năng hồi phục hoặc đơn giản là tin tưởng vào khả năng của Cầm cùng Ayane mà thôi.
- Chữa đi.
Người mở lời lại là cô nàng mặt lạnh cuồng long Ren.
Như được xác nhận, cả 10 người tiến hành sát trùng bằng cồn và băng bó sơ qua, có khi kiếm vào que củi để cố định lại tay chân chỗ bị gãy. Nói chung là cố gắng bằng mọi cách các cô có thể để hỗ trợ.Sau khi làm xong tất cả, mọi người trở nên không có chuyện gì làm. Tất cả tụ tập lại với nhau. 1 cô nàng tràn ngập học thức đứng dậy nói:
- Được rồi, vấn đề của thầy cô tạm để qua 1 bên. Việc chúng ta cần làm bây giờ là xác định tình hình của chúng ta lúc này. Bởi vì 1 tên điên nào đó có thù hằn với hiệu trưởng mà đánh bom chiếc máy bay, kéo chúng ta đến nơi chết tiệt này, bắt chúng ta tham gia vào cái gọi là trò chơi sinh tồn này. Đó là tất cả những điều chúng ta biết. Và hắn còn vạch sẵn cho chúng ta 2 con đường. 1 là thủ và chờ đợi người đến cứu, và 2 chính là mạo hiểm đi khám phá khu rừng này và tìm nơi để truyền tín hiệu ra ngoài. Dù rất khó chịu cái cảnh bản thân bị điều khiển nhưng mà quả thật bây giờ chúng ta chỉ có 2 cách đó.
- Cách đầu tiên thì ta nghĩ là không thể nào. Đúng như hắn nói, khi ta lạc vào nơi này cũng tức là ta đã tham gia vào trò chơi này. Đây là dã ngoại, nhìn cây cối xung quanh đủ thấy đây là 1 khu rừng nguyên sinh, 1 cánh rừng nhiệt đới. Bên trong có đủ loại dã thú nguy hiểm cũng như là những thứ chúng ta không biết đến. Chờ đợi ở 1 chỗ không phải ý hay. Đó là còn chưa kể đến việc thiếu đồ ăn. Chỗ thức ăn chúng ta mang xuống có lẽ chỉ đủ cho toàn bộ chúng ta ăn dè dặt trong 2 ngày. Mà 2 ngày đó liệu có đủ để cho mọi người tìm đến nơi này. Ta không chắc. Muốn sống chúng ta phải đi vào cánh rừng kia và thám hiểm.
- Nhưng tất nhiên không thể là tất cả. Bởi vì nó quá nguy hiểm. do đó, theo ý của tôi chúng ta cần tìm 1 địa điểm làm đại bản doanh, chính là nơi chúng ta có thể trở lại nếu xảy ra điều gì. Sau đó chúng ta sẽ chia làm 2 bộ phận. Hậu cần và chiến đấu. Hậu cần có trách nhiệm kiến thiết căn cứ còn bộ phận chiến đấu sẽ có trách nhiệm khai hoang, đảm bảo an toàn cho căn cứ và… nếu có thể thì đi hoàn thành nhiệm vụ.
- Trường chúng ta có tổng cộng 392 học sinh trong đó có 235 người có thể chiến đấu hoặc chí ít có thể tự vệ. Trong số này sẽ để khoảng 100 người ở lại bảo vệ căn cứ còn những người còn lại sẽ vào đội khai hoang. Trong đó 4 người mạnh nhất là thiên hổ Meru, cuồng long Ren, Gleaming Hard Dragon Kagamiin Kyōka, Storming Emerald Dragon Rino. Trong 4 người sẽ cần 2 người ở lại căn cứ để bảo vệ tránh những trường hợp không hay. Còn phân công có lẽ sẽ là luân phiên.
- Tạm thời sẽ là như vậy. Có ai có dị nghị gì không.
Tất cả mọi người yên lặng ngầm đồng ý với cô gái này. Rất rõ ràng cô nàng này rất có quyền ý trong cả nhóm. Và đúng là như vậy, cô là Kaguya Shinomiya, con gái 1 của gia tộc Kaguya, 1 thiên tài toàn diện với hiểu biết sâu rộng và khả năng lãnh đạo cực cao đồng thời cũng có thực lực không thấp.Vì vậy không có gì bất ngờ khi Cô chính là đương nhiệm hội trưởng hội học sinh. Lời nói của cô rất có trọng lượng trong cái trường này.
Kế hoạch mà cô vừa đưa ra quả thật không có bất cứ chỗ nào đáng chê trách, cân đo rất toàn diện về mọi mặt. Có thể nói trong hoàn cảnh này, đây là 1 kế hoạch cực kỳ tốt.
Shinomiya cũng rất tự tin vào trận chiến này. Là hội trưởng hội học sinh, cô rõ hơn ai hết thực lực của những quái vật này. Khi sinh tồn trong 1 môi trường rừng rậm. Các vấn đề có thể khiến cho người ta chết đi chính là thiếu kiến thức về thiên nhiên và bị dã thú ăn thịt. mà trong nhóm này cũng không thiếu người có thể giải quyết vấn đề đó. Đầu tiên là dã thú, đây có thể nói là 1 vấn đề đau đầu nhưng dù là hổ thì cô tin dưới sự hỗ trợ của cô cũng như là trình độ võ đạo của những người này cũng đủ đối phó. Còn với thiên nhiên ư, ở trong trường không thiếu các nhà sinh vật học, thực vật học, có thể không lo đến vấn đề ăn nhầm mà chết. Đó là còn chưa kể đến giàn bác sĩ vừa cứu chữa cho Cầm. 1 đoàn đội như vậy trừ phi gặp trường hợp bất khả kháng không thì có lẽ sẽ có thể sinh tồn được dù cho là sống trong Amazone đi nữa.
Quả thật, nếu như chỉ là 1 khu rừng nguyên sinh bình thường, với thực lực của nhóm này thì sinh tồn có lẽ không phải là vấn đề khó, thậm chí có thể sống rất tốt.
Nhưng khu rừng này thật chỉ có như vậy sao?
Câu trả lời đến nhanh hơn bọn họ tưởng rất nhiều.
Bởi mặt đất đang rung động kèm theo những bước chân cực kỳ rõ ràng.
-
Nhìn thấy cái cảnh này, các cô nàng cũng cảm thấy có chút.. không nỡ nhìn.
Cả đám ngời đứng tách ra 2 bên để 1 đoàn đội tầm 10 người tiến vào. Đây chính là những thiên tài về y khoa. Trong đó nổi bật nhất chính là Kannon Kazuha, 1 thiên tài về lĩnh vực về ngoại khoa và cũng chính là thủ lĩnh của nhóm bác sĩ này.
Bọn họ thuần thục tiến hành kiểm tra cho 2 người, vẻ mặt càng lúc càng ngạc nhiên.
- Thật không thể tin được. Xương cánh tay và chân đều nát vụn, xương sườn cũng đoạn gần như hết, sương sống thì cũng nhiều chỗ gãy lìa, may mà xương đầu không làm sao nhưng như thế đã đủ nặng rồi. Còn chưa nói đến chảy máu, nội tạng bị chấn động mà xuất huyết. Còn Cầm sensei thì còn nặng hơn, phần lưng bị cháy đen hoàn toàn, bị bỏng cực nặng. Thế mà cả 2 vẫn còn nhịp tim yếu ớt cũng như còn hơi thở. Thật đúng là phi nhân loại. Ta vẫn biết khả năng hồi phục của võ giả các người là rất cao nhưng đến trình độ này thì quả thật là phi nhân loại rồi.
Đứng bên ngoài, những cô nàng có chút mất kiên nhẫn.
- Đừng nói nhiều như vậy, bây giờ không phải là lúc quan tâm việc đó. Mau chưa cho thầy ấy đi.
Kazuha lắc đầu nói:
- Không đơn giản như vậy, cơ thể của cả 2 đều loạn thành 1 đống bầy nhầy rồi, bọn họ còn sống là điều không tưởng. Trình độ bị thường này nếu như tùy tiện can thiệp sẽ càng khiến tình trạng tệ hơn. Đó là chưa kể chúng ta còn không có các dụng cụ hỗ trợ chuyên nghiệp, mổ hay là can thiệp vào bên trong chỉ khiến cho vết thương bị nhiễm trùng mà chết nhanh hơn.
- Thế các cô có thể làm gì.
- Chúng ta chỉ có hộp thuốc bình thường với băng vải và kháng sinh, chỉ có thể xử lý các vết thương ngoài da cũng như hỗ trợ trong phạm vi. Bọn họ có thể sống được hay không có lẽ là do trời.
Mọi người lâm vào trầm mặc, những người này có thể nói là giỏi nhất trong trường về y học hay y khoa, nếu bọn họ không có cách thì các cô cũng chỉ có thể chịu. Có lẽ chỉ có thể hi vọng vào khả năng hồi phục hoặc đơn giản là tin tưởng vào khả năng của Cầm cùng Ayane mà thôi.
- Chữa đi.
Người mở lời lại là cô nàng mặt lạnh cuồng long Ren.
Như được xác nhận, cả 10 người tiến hành sát trùng bằng cồn và băng bó sơ qua, có khi kiếm vào que củi để cố định lại tay chân chỗ bị gãy. Nói chung là cố gắng bằng mọi cách các cô có thể để hỗ trợ.Sau khi làm xong tất cả, mọi người trở nên không có chuyện gì làm. Tất cả tụ tập lại với nhau. 1 cô nàng tràn ngập học thức đứng dậy nói:
- Được rồi, vấn đề của thầy cô tạm để qua 1 bên. Việc chúng ta cần làm bây giờ là xác định tình hình của chúng ta lúc này. Bởi vì 1 tên điên nào đó có thù hằn với hiệu trưởng mà đánh bom chiếc máy bay, kéo chúng ta đến nơi chết tiệt này, bắt chúng ta tham gia vào cái gọi là trò chơi sinh tồn này. Đó là tất cả những điều chúng ta biết. Và hắn còn vạch sẵn cho chúng ta 2 con đường. 1 là thủ và chờ đợi người đến cứu, và 2 chính là mạo hiểm đi khám phá khu rừng này và tìm nơi để truyền tín hiệu ra ngoài. Dù rất khó chịu cái cảnh bản thân bị điều khiển nhưng mà quả thật bây giờ chúng ta chỉ có 2 cách đó.
- Cách đầu tiên thì ta nghĩ là không thể nào. Đúng như hắn nói, khi ta lạc vào nơi này cũng tức là ta đã tham gia vào trò chơi này. Đây là dã ngoại, nhìn cây cối xung quanh đủ thấy đây là 1 khu rừng nguyên sinh, 1 cánh rừng nhiệt đới. Bên trong có đủ loại dã thú nguy hiểm cũng như là những thứ chúng ta không biết đến. Chờ đợi ở 1 chỗ không phải ý hay. Đó là còn chưa kể đến việc thiếu đồ ăn. Chỗ thức ăn chúng ta mang xuống có lẽ chỉ đủ cho toàn bộ chúng ta ăn dè dặt trong 2 ngày. Mà 2 ngày đó liệu có đủ để cho mọi người tìm đến nơi này. Ta không chắc. Muốn sống chúng ta phải đi vào cánh rừng kia và thám hiểm.
- Nhưng tất nhiên không thể là tất cả. Bởi vì nó quá nguy hiểm. do đó, theo ý của tôi chúng ta cần tìm 1 địa điểm làm đại bản doanh, chính là nơi chúng ta có thể trở lại nếu xảy ra điều gì. Sau đó chúng ta sẽ chia làm 2 bộ phận. Hậu cần và chiến đấu. Hậu cần có trách nhiệm kiến thiết căn cứ còn bộ phận chiến đấu sẽ có trách nhiệm khai hoang, đảm bảo an toàn cho căn cứ và… nếu có thể thì đi hoàn thành nhiệm vụ.
- Trường chúng ta có tổng cộng 392 học sinh trong đó có 235 người có thể chiến đấu hoặc chí ít có thể tự vệ. Trong số này sẽ để khoảng 100 người ở lại bảo vệ căn cứ còn những người còn lại sẽ vào đội khai hoang. Trong đó 4 người mạnh nhất là thiên hổ Meru, cuồng long Ren, Gleaming Hard Dragon Kagamiin Kyōka, Storming Emerald Dragon Rino. Trong 4 người sẽ cần 2 người ở lại căn cứ để bảo vệ tránh những trường hợp không hay. Còn phân công có lẽ sẽ là luân phiên.
- Tạm thời sẽ là như vậy. Có ai có dị nghị gì không.
Tất cả mọi người yên lặng ngầm đồng ý với cô gái này. Rất rõ ràng cô nàng này rất có quyền ý trong cả nhóm. Và đúng là như vậy, cô là Kaguya Shinomiya, con gái 1 của gia tộc Kaguya, 1 thiên tài toàn diện với hiểu biết sâu rộng và khả năng lãnh đạo cực cao đồng thời cũng có thực lực không thấp.Vì vậy không có gì bất ngờ khi Cô chính là đương nhiệm hội trưởng hội học sinh. Lời nói của cô rất có trọng lượng trong cái trường này.
Kế hoạch mà cô vừa đưa ra quả thật không có bất cứ chỗ nào đáng chê trách, cân đo rất toàn diện về mọi mặt. Có thể nói trong hoàn cảnh này, đây là 1 kế hoạch cực kỳ tốt.
Shinomiya cũng rất tự tin vào trận chiến này. Là hội trưởng hội học sinh, cô rõ hơn ai hết thực lực của những quái vật này. Khi sinh tồn trong 1 môi trường rừng rậm. Các vấn đề có thể khiến cho người ta chết đi chính là thiếu kiến thức về thiên nhiên và bị dã thú ăn thịt. mà trong nhóm này cũng không thiếu người có thể giải quyết vấn đề đó. Đầu tiên là dã thú, đây có thể nói là 1 vấn đề đau đầu nhưng dù là hổ thì cô tin dưới sự hỗ trợ của cô cũng như là trình độ võ đạo của những người này cũng đủ đối phó. Còn với thiên nhiên ư, ở trong trường không thiếu các nhà sinh vật học, thực vật học, có thể không lo đến vấn đề ăn nhầm mà chết. Đó là còn chưa kể đến giàn bác sĩ vừa cứu chữa cho Cầm. 1 đoàn đội như vậy trừ phi gặp trường hợp bất khả kháng không thì có lẽ sẽ có thể sinh tồn được dù cho là sống trong Amazone đi nữa.
Quả thật, nếu như chỉ là 1 khu rừng nguyên sinh bình thường, với thực lực của nhóm này thì sinh tồn có lẽ không phải là vấn đề khó, thậm chí có thể sống rất tốt.
Nhưng khu rừng này thật chỉ có như vậy sao?
Câu trả lời đến nhanh hơn bọn họ tưởng rất nhiều.
Bởi mặt đất đang rung động kèm theo những bước chân cực kỳ rõ ràng.
-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.