Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 383: Đặt cược
Đỗ Cầm
17/04/2018
Lời nói lập tức gây sự chú ý của mọi người. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía
cô nàng khiến Miory hơi run người 1 cái nhưng cô nàng rất nhanh lấy lại
bình tĩnh mà nói:
- Ta muốn khiêu chiến ngươi lần nữa. Lần này không phải nếm thử mà là nấu ăn. đề mục tùy ngươi chọn.
Cầm mặt vẫn rất bình tính nhìn cô nàng nói. Cô cũng biết là ta muốn có lợi ích mới suy nghĩ xem có nên chấp nhận hay không. Cô rốt cục có thể cho ta cái gì.
Miory nghe xong cũng cảm thấy mình hơi thất thố. Nhưng mà xem ra hắn cũng không có ý định từ chối a. Nhưng vấn đề bây giờ là cô cũng không có cái gì để mà đánh cược cả. Vốn dĩ cô tưởng rằng đây là 1 cuộc đấu nhạt nhẽo vô vị nhưng không ngờ nó lại phát triển đến mức này khiến cô cũng không biết nên làm sao. cô nhìn về phía ông ngoại mình bằng ánh mắt rất ư là đặc biệt khiens lão cảm thấy cả người run lên. Nhưng mà nghĩ đến chênh lệch đang bày ra thì lão cắn răng nói:
- Nếu ngươi thắng thì ta có thể cho ngươi thêm 1 vò " hầu nhi tửu" nữa nhưng nếu ngươi mà thua thì cần làm theo điều kiện cua cháu ta. Thế nào, chơi không.
- Không- Cầm từ chối dứt khoát- Ta chỉ cần 1 vò thôi, có thêm cũng chỉ chật chỗ mà thôi.
- Ngươi.. ngươi có biết loại rượu này cơ hồ là tuyệt tích rồi không. số người có thể chế tao ra bán thành phẩm như ta không quá 2 bàn tay. Thế mà ngươi dám.
- Thật sao- Cầm khẽ phất tay và có người lấy ra 1 vò rượu đưa đến trước mặt lão già- Nếm thử đi rồi sẽ biết lòng tự tin của lão là buồn cười cỡ nào a.
Lão già nát rượu thấy thế thì tò mò mà mở nắp, mùi rượu bay vào mũi khiến cho hắn trợn ứt há mồm
- Ngươi ngươi... không thể nào, sao ngươi có thể chế tạo được.. từ 1 chén rượu nhỏ đấy sao.
- Chính xác dù hơi kém của lão nhưng mà cũng không kém nhiều. đó cũng là do ta nếm quá ít nên là không có để lại được dư vị quá lâu. Do đó không thể làm hoàn mĩ được.. Nhưng nếu có 1 bầu rượu của lão là quá đủ rồi. điều kiện này với ta chả là gì cả.
Lão già trầm mặc, chỉ cần ngửi mùi là lão có thể biết được Cầm nói là đúng hay là không. Nhưng mà càng như thế lão càng không can tâm. Lão mất đến 2 năm mới có thể tạo ra những bầu rượu gần với "hầu nhi tửu" nhất thế mà tiểu tử này chỉ ngửi mùi thôi có thể chế tạo ra gần giống. Cái thiên phú này quả thật là khiến người ta ghen tị mà. Nhưng đồng thời nó cũng đưa ra 1 vấn đề lớn hơn là lão cũng không có gì để mà trao đổi hay có thể làm được điều kiện để thách đấu cả. Làm sao bây giờ. Chợt lão vỗ đầu 1 cái và lôi ra 1 cái thẻ nhưng lập tức bị Cầm dôi gáo nước lạnh:
- Bỏ ngay cái ý nghĩ lôi tấm thử rách lần trước ra để mà làm vật trao đổi. Cháu lão biết đến " cực quang thảo" chứng tỏ rằng lão cũng biết đến 1 số bí mật của thế giới này đi. đã biết được điều đó thì lão cũng nên biết rằng quyền lực thế tục với ta chẳng là gì cả. điều kiện khác đi. đây là cơ hôi cuối cùng đó. Nếu mà không có thứ gì có thể làm ta hài lòng thì đừng hòng có thể khiêu với chả chiến nữa, muộn rồi, ta cũng cần đi ngủ nữa.
Đây rõ ràng la Cầm dang dồn lão già vào chân tường khiến lão không thể không suy nghĩ kỹ. nhưng người ta thường nói, chó cùng rứt dậu. đã không nghĩ ra thứ gì có thể trao đổi thì lão trực tiếp nổi khùng.
- được rồi, ngươi lần trước bảo muốn tiền sao. ta sẽ ra ngân hàng gần nhất mượn tạm là được chứ gì. ngươi muốn bao nhiêu, 1 triệu, 2 triệu hay là 10 triệu,,, 100 triệu yên. Chỉ 1 con số thôi.
Và lão đi như là định là thật. Mà qua thật là lão định làm thậ. Với lão thì cướp ngân hàng cũng chả là cái thá gì cả. rồi sẽ có kẻ chùi *** mà thôi. Miễn là còn có tấm thẻ này thì chẳng ó gì mà phải xoắn cả.
Nhưng đúng lúc đó, lại cố tiếng nói vang lên găn cản bước tiến của lão:- Ông à, thôi đi. việc của cháu thì sẽ do cháu tự mình giải quyết. Muốn vật ngang giá phải không được. Ta đặt cược. Ta mà thắng thì xin ngươi dạy cho ta cách làm món " súp cực quang". đổi lại nếu ta thua thì ta sẽ là của ngươi( chết rồi =.=. Gái lại tỏ tình rồi ^.^).
Lời nói lập tức gây bão, mọi người lập tức dùng những ánh mắt kỳ dị nhìn cô nàng. Vài ánh mắt còn mang theo địch ý khiến cho Miory không rét mà run.
Nhưng cô vẫn kiên cường đứng vững mà nhìn về phía Cầm. đưa ra điều kiện này thì cô đã nghĩ rất kỹ rồi. nếu thắng thì không nói gì nhưng nếu thua thì cũng không quá có vấn đề.Cô cũng đã từng tuyên bố nếu muốn lấy cô thì người đó phải có trù nghệ cao hơn cô. Tất nhiên số tuổi không hơn cô quá nhiều. Và Cầm có lẽ là nười tiến đến gần nhất với điều kiện của cô. Nếu mà anh chàng có thể chiến thắng thì không phải là vừa đúng yêu cầu của cô sao. đến lúc đó thì gả cho hắn cũng không phải là không thể. đến lúc thành vợ chồng rồi thì cô cũng sẽ được tiếp xúc đến món súp đó và rồi sẽ có 1 ngày, cô có thể tạo ra 1 món tương tự thậm chí là còn ngon hơn.
Tất nhiên đó đều dựa trên việc cô không biết việc Cầm đã có quan hệ không bình thường với kha khá người phụ nữ khác nếu không thi..
Mà đó cũng là việc của tương lai bởi giờ đây Cầm đã cất tiếng đoạt tuyệt mọi lời đang định nói của mọi người khác:
- ừm, cô à. Cũng không tệ đâu nhỉ, đúng lúc ta đang cần 1 tạp dịch trong bếp. Nếu ngươi chấp nhận thì chiến thôi.
- được, như ngươi mong muốn. vậy đề mục là gì.
- ừm xem nào. Mọi người vừa mới ăn cơm xong nên cần đồ tráng miệng đi. ừm, xem nào, để có thể phát huy thực lực cao nhất thì cô có thể dùng những đồ lên men có sẵn hay là những nguyên liệu bí mật gì đó chuẩn bị từ trước cũng được. Bây giờ là 11 giờ đêm, đến 12h cuộc chiến sẽ bắt đầu. phải hoàn thành trong 1 tiếng.Có vấn đề gì không.
- Không vấn đề, rất công bằng.
- được, tiếp theo đến thành phần ban giám khảo. ừm, xem nào.Ta cũng không muốn có những rắc rối hay là nổi tiếng không cần thiết nên là 2 chúng ta sẽ là 2 người tự chấm điểm. Thêm lão già nát rượu kia và 1 người ở phe ta là 4. Nhưng vẫn cần 1 người nữa đề phòng trường hợp 2 món cách nhau không xa. Lấy ai bây giờ ta.
Cầm đúng là nhất thời không có nghĩ ra nên dùng ai. Hắn tự ti với món đí thì anh chàng có thể thắng đến 7-8 phần. Nhưng mà tất nhiên không thể tỏ ra tự kiêu được. Phải tỏ ra thật là công bằng â. nhưng cũng vì vậy mà anh cũng không biết nên chọn ai nữa.Hazzz... xem ra cần cô nàng đi mời 1 ẩm thực gia đến thôi a.
- để ta đi.
đúng lúc đó, 1 người hiện ra, là Kagura. thân là ăn hàng tất nhiên cô cũng không thể nào bỏ qua được cuộc vui này nên tự mình ứng cử rồi.
Thấy thế mắt Cầm lại sáng lên. Quả là đúng lúc mà. Anh chàng nhìn về phía của Miory nói:
- Thêm đứa trẻ này nữa đi. trẻ con thì sẽ không nói dối đâu.
- Cũng được. Vậy ta đi chuẩn bị.
Và cô rảo bước ra ngoài. Cuộc chiến này cô nhất định phải thắng.
- Ta muốn khiêu chiến ngươi lần nữa. Lần này không phải nếm thử mà là nấu ăn. đề mục tùy ngươi chọn.
Cầm mặt vẫn rất bình tính nhìn cô nàng nói. Cô cũng biết là ta muốn có lợi ích mới suy nghĩ xem có nên chấp nhận hay không. Cô rốt cục có thể cho ta cái gì.
Miory nghe xong cũng cảm thấy mình hơi thất thố. Nhưng mà xem ra hắn cũng không có ý định từ chối a. Nhưng vấn đề bây giờ là cô cũng không có cái gì để mà đánh cược cả. Vốn dĩ cô tưởng rằng đây là 1 cuộc đấu nhạt nhẽo vô vị nhưng không ngờ nó lại phát triển đến mức này khiến cô cũng không biết nên làm sao. cô nhìn về phía ông ngoại mình bằng ánh mắt rất ư là đặc biệt khiens lão cảm thấy cả người run lên. Nhưng mà nghĩ đến chênh lệch đang bày ra thì lão cắn răng nói:
- Nếu ngươi thắng thì ta có thể cho ngươi thêm 1 vò " hầu nhi tửu" nữa nhưng nếu ngươi mà thua thì cần làm theo điều kiện cua cháu ta. Thế nào, chơi không.
- Không- Cầm từ chối dứt khoát- Ta chỉ cần 1 vò thôi, có thêm cũng chỉ chật chỗ mà thôi.
- Ngươi.. ngươi có biết loại rượu này cơ hồ là tuyệt tích rồi không. số người có thể chế tao ra bán thành phẩm như ta không quá 2 bàn tay. Thế mà ngươi dám.
- Thật sao- Cầm khẽ phất tay và có người lấy ra 1 vò rượu đưa đến trước mặt lão già- Nếm thử đi rồi sẽ biết lòng tự tin của lão là buồn cười cỡ nào a.
Lão già nát rượu thấy thế thì tò mò mà mở nắp, mùi rượu bay vào mũi khiến cho hắn trợn ứt há mồm
- Ngươi ngươi... không thể nào, sao ngươi có thể chế tạo được.. từ 1 chén rượu nhỏ đấy sao.
- Chính xác dù hơi kém của lão nhưng mà cũng không kém nhiều. đó cũng là do ta nếm quá ít nên là không có để lại được dư vị quá lâu. Do đó không thể làm hoàn mĩ được.. Nhưng nếu có 1 bầu rượu của lão là quá đủ rồi. điều kiện này với ta chả là gì cả.
Lão già trầm mặc, chỉ cần ngửi mùi là lão có thể biết được Cầm nói là đúng hay là không. Nhưng mà càng như thế lão càng không can tâm. Lão mất đến 2 năm mới có thể tạo ra những bầu rượu gần với "hầu nhi tửu" nhất thế mà tiểu tử này chỉ ngửi mùi thôi có thể chế tạo ra gần giống. Cái thiên phú này quả thật là khiến người ta ghen tị mà. Nhưng đồng thời nó cũng đưa ra 1 vấn đề lớn hơn là lão cũng không có gì để mà trao đổi hay có thể làm được điều kiện để thách đấu cả. Làm sao bây giờ. Chợt lão vỗ đầu 1 cái và lôi ra 1 cái thẻ nhưng lập tức bị Cầm dôi gáo nước lạnh:
- Bỏ ngay cái ý nghĩ lôi tấm thử rách lần trước ra để mà làm vật trao đổi. Cháu lão biết đến " cực quang thảo" chứng tỏ rằng lão cũng biết đến 1 số bí mật của thế giới này đi. đã biết được điều đó thì lão cũng nên biết rằng quyền lực thế tục với ta chẳng là gì cả. điều kiện khác đi. đây là cơ hôi cuối cùng đó. Nếu mà không có thứ gì có thể làm ta hài lòng thì đừng hòng có thể khiêu với chả chiến nữa, muộn rồi, ta cũng cần đi ngủ nữa.
Đây rõ ràng la Cầm dang dồn lão già vào chân tường khiến lão không thể không suy nghĩ kỹ. nhưng người ta thường nói, chó cùng rứt dậu. đã không nghĩ ra thứ gì có thể trao đổi thì lão trực tiếp nổi khùng.
- được rồi, ngươi lần trước bảo muốn tiền sao. ta sẽ ra ngân hàng gần nhất mượn tạm là được chứ gì. ngươi muốn bao nhiêu, 1 triệu, 2 triệu hay là 10 triệu,,, 100 triệu yên. Chỉ 1 con số thôi.
Và lão đi như là định là thật. Mà qua thật là lão định làm thậ. Với lão thì cướp ngân hàng cũng chả là cái thá gì cả. rồi sẽ có kẻ chùi *** mà thôi. Miễn là còn có tấm thẻ này thì chẳng ó gì mà phải xoắn cả.
Nhưng đúng lúc đó, lại cố tiếng nói vang lên găn cản bước tiến của lão:- Ông à, thôi đi. việc của cháu thì sẽ do cháu tự mình giải quyết. Muốn vật ngang giá phải không được. Ta đặt cược. Ta mà thắng thì xin ngươi dạy cho ta cách làm món " súp cực quang". đổi lại nếu ta thua thì ta sẽ là của ngươi( chết rồi =.=. Gái lại tỏ tình rồi ^.^).
Lời nói lập tức gây bão, mọi người lập tức dùng những ánh mắt kỳ dị nhìn cô nàng. Vài ánh mắt còn mang theo địch ý khiến cho Miory không rét mà run.
Nhưng cô vẫn kiên cường đứng vững mà nhìn về phía Cầm. đưa ra điều kiện này thì cô đã nghĩ rất kỹ rồi. nếu thắng thì không nói gì nhưng nếu thua thì cũng không quá có vấn đề.Cô cũng đã từng tuyên bố nếu muốn lấy cô thì người đó phải có trù nghệ cao hơn cô. Tất nhiên số tuổi không hơn cô quá nhiều. Và Cầm có lẽ là nười tiến đến gần nhất với điều kiện của cô. Nếu mà anh chàng có thể chiến thắng thì không phải là vừa đúng yêu cầu của cô sao. đến lúc đó thì gả cho hắn cũng không phải là không thể. đến lúc thành vợ chồng rồi thì cô cũng sẽ được tiếp xúc đến món súp đó và rồi sẽ có 1 ngày, cô có thể tạo ra 1 món tương tự thậm chí là còn ngon hơn.
Tất nhiên đó đều dựa trên việc cô không biết việc Cầm đã có quan hệ không bình thường với kha khá người phụ nữ khác nếu không thi..
Mà đó cũng là việc của tương lai bởi giờ đây Cầm đã cất tiếng đoạt tuyệt mọi lời đang định nói của mọi người khác:
- ừm, cô à. Cũng không tệ đâu nhỉ, đúng lúc ta đang cần 1 tạp dịch trong bếp. Nếu ngươi chấp nhận thì chiến thôi.
- được, như ngươi mong muốn. vậy đề mục là gì.
- ừm xem nào. Mọi người vừa mới ăn cơm xong nên cần đồ tráng miệng đi. ừm, xem nào, để có thể phát huy thực lực cao nhất thì cô có thể dùng những đồ lên men có sẵn hay là những nguyên liệu bí mật gì đó chuẩn bị từ trước cũng được. Bây giờ là 11 giờ đêm, đến 12h cuộc chiến sẽ bắt đầu. phải hoàn thành trong 1 tiếng.Có vấn đề gì không.
- Không vấn đề, rất công bằng.
- được, tiếp theo đến thành phần ban giám khảo. ừm, xem nào.Ta cũng không muốn có những rắc rối hay là nổi tiếng không cần thiết nên là 2 chúng ta sẽ là 2 người tự chấm điểm. Thêm lão già nát rượu kia và 1 người ở phe ta là 4. Nhưng vẫn cần 1 người nữa đề phòng trường hợp 2 món cách nhau không xa. Lấy ai bây giờ ta.
Cầm đúng là nhất thời không có nghĩ ra nên dùng ai. Hắn tự ti với món đí thì anh chàng có thể thắng đến 7-8 phần. Nhưng mà tất nhiên không thể tỏ ra tự kiêu được. Phải tỏ ra thật là công bằng â. nhưng cũng vì vậy mà anh cũng không biết nên chọn ai nữa.Hazzz... xem ra cần cô nàng đi mời 1 ẩm thực gia đến thôi a.
- để ta đi.
đúng lúc đó, 1 người hiện ra, là Kagura. thân là ăn hàng tất nhiên cô cũng không thể nào bỏ qua được cuộc vui này nên tự mình ứng cử rồi.
Thấy thế mắt Cầm lại sáng lên. Quả là đúng lúc mà. Anh chàng nhìn về phía của Miory nói:
- Thêm đứa trẻ này nữa đi. trẻ con thì sẽ không nói dối đâu.
- Cũng được. Vậy ta đi chuẩn bị.
Và cô rảo bước ra ngoài. Cuộc chiến này cô nhất định phải thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.