Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 437: Đi chơi lễ hội
Đỗ Cầm
06/06/2018
Rias đứng ra thay mặt tất cả nói:
- Xin lỗi. Lần này bọn tôi có lẽ hơi quá đà làm tổn thương đến chàng. Không thể không nói, chàng đã khiến cả đám mở rộng mắt. Quả thật trong lòng của mấy người bọn ta lúc này đang rất là bức xúc muốn cho chàng 1 quyền. Có lẽ khi đó chàng cũng có cảm giác này đi. Xin lỗi vì đã khiến chàng khó chịu.
Và cô cúi đầu, những người khác cũng cúi đầu theo, đến cả Kagura cũng hơi cúi. Xem ra cô nàng này cũng cảm thấy hơi tội lỗi đi.
Cầm thấy thế thì khá là hài lòng. Anh nói;
- Hiểu được là tốt, hiểu được là tốt.Mọi người cũng nên đi tắm và ăn cơm đi. Ta cũng chuẩn bị gần xong rồi đó.
Cầm đã đồng ý thì mọi người cũng ngẩng đầu lên Nhưng lúc này Akeo đứng ra nở nụ cười vũ mị:
- Cầm kun đã cảm thấy đỡ bực chút nào chưa.
Cầm vô thức gật đầu:
- Quả thật là cơn giận đỡ đi rất nhiều a.
- Vậy thì- nụ cười của cô càng vũ mị- Đến lượt chúng ta hả giận đi.
Và các cô nàng tiến đến khiến Cầm sững cả người. Lập tức anh càng biết được mấy cô nàng này định làm gì. Mặt anh chàng biến sắc nói:
- Khoan đã, khoan đã nào. Ta xin lỗi, ta xin lỗi mà. Cần gì đánh làm tổn thương hoà khí đến vậy
Nhưng hiển nhiên rằng lời cầu xin của anh chàng là vô dụng. Chỉ thấy các cô nàng tiến đến ngày càng gần, càng gần. Và…
- Binh..bốp.. chát.. rầm. oành..( tỉnh lược 100 chữ do tác bí từ)…
…………..
Mấy ngày sau, lễ hội trường Kuou diễn ra.
Từ sáng sớm các cô nàng đã đi đến chuẩn bị. Cầm cùng dậy sớm chuẩn bị đồ cho các cô. Anh cũng định đi nhưng mà cần chuẩn bị đã. Đến tối các cô nàng đòi 1 bàn tiệc thịnh soạn chờ a.Đã thế còn kéo cả Miory đi nữa làm Cầm chỉ có thể chuẩn bị 1 lần
Đúng là không có nói lý mà.
Nhưng mà Cầm cũng đành chịu mà thôi.
Chuẩn bị xong thì cũng đã đến quá trưa, anh lững thững tiến đến học việc Kuou.
Không thể không nói, đúng là lệ hội trường a. Động vui hơn thường ngày nhiều.
Ngoài ra cũng có rất nhiều quán ăn.Mùi thơm cứ phải gọi là nức mũi. Dù cho đối với Cầm, mấy loại đồ ăn này không hợp pháp nhãn. Nhưng đã đến lễ hội tất nhiên là cần có ăn. Dù vị không bằng anh chàng làm nhưng mà ăn ở lễ hội lại có 1 loại vận vị a.
Cầm vừa ăn vừa tiến vào lễ hôi.
Đúng là lễ hội của học sinh. Mọi thứ hầu như đều tận dụng những thứ sẵn có nhưng mà làm cũng rất không tệ. Nó vẫn có nhiều cái đáng xem và thu hút sự chú ý của người ta a
Ngoài những cửa hàng mà ở lễ hội nào cũng có như là hàng mì, hàng Café, hàng bánh ngọt hay là nhà ma, nhà kính, gian coi bói..vv.. nhưng mà cũng có vài cái mới lạ như nhà vui vẻ, nhà kính..vv.vv.
Nói chung là 1 lễ hội vui vẻ đúng mực.
Cầm khá là hài lòng a.
Đi dạo 1 vòng, Cầm cũng có thể nói là thăm thú khắp trường rồi a.
Đến lúc đến gian hàng của mấy cô nàng rồi.
Nhưng mà chưa đến nơi, Cầm đã gặp 1 người ở ngoài hành lang. Là Sona, người nhà Levithane cũng là bạn thân của Rias. Cầm cũng biết qua cô nàng những cũng không
thân lắm.
Nhưng tất nhiên lễ tiết vẫn là cần có.
Chỉ thấy Cầm khẽ cười 1 tiếng nói:
- Lâu lắm không gặp, có lẽ là từ khi gặp thoáng qua trên chuyến tàu xuống địa ngục đi.
Sona dường như cũng nhận ra Cầm. chỉ thấy cô khẽ gật đầu nói:
- Quả thật cũng đã được 1 thời gian rồi. Mà ta cũng thật hứng thú với ngươi đó.
- Hứng thú với ta. Không phải chứ. Ta đã làm được gì cơ chứ?
- Ngươi không có làm gì cho ta nhưng ngươi giúp bạn ta là Rias rất nhiều.
- Ta cũng có làm được cái gì nhiều đâu. Toàn những chuyện không đáng kể à
- Ngươi không cần khiêm tốn đến vậy. Nhờ có ngươi mà chỉnh thể thực lực của gia tộc Rias tăng lên 1 tầm cao mới. Những khúc mắc trong lòng các thành viên vẫn luôn làm phiền lòng Rias thì đều được ngươi gỡ ra 1 cách hoàn hảo. - Những việc đó chính Rias cũng không tiện hay nói đúng hơn là không thể can thiệp, chỉ có những người không có sự trói buộc như ngươi mới làm được đi.
- Ta hi vọng rằng ngươi có thể hỗ trợ Rias nhiều hơn nữa.
- Đó là hiển nhiên Dù sao nàng cũng là người của ta mà.
2 người nhìn nhau mà cười. Hàn huyên vài câu nữa, 2 người liền chia tay.
Không biết có phải là Cầm tưởng tượng hay không mà dường như Sona khẽ thở dài 1 cái ( có nên thu không các bác).
Anh chàng hơi ngoái lại thì cô nàng này đã đi xa rồi.
Thấy thế Cầm cũng không định lo chuyện bao đồng nữa mà đi tìm đến các lớp.
Đầu tiên là lớp của Koneko đi.
Lớp cô nàng làm Cafe mèo. Khá hợp đấy chứ.
Koneko vốn là mèo giờ đeo tai và đuôi giả thì cứ phải gọi là.
Mà xem ra nhân khí của cô nàng này cũng không thấp a. Chỉ hơi tỏ ra thân thiết mà đã có mấy ánh mắt chết người nhìn về phía bên này rồi a.
Cầm cũng không ngồi lâu. Anh định dành 1 ngày này để chạy tất cả các chỗ nên cũng đi đến các nơi khác bao gồm, nhà ma của nhóm Issei, tiệm cafe main của Saya cuối cùng dừng lại ở cửa hàng của Rias.
Và đây cũng là nơi mà Cầm dừng lại lâu nhất.
Bởi, đơn giản thôi… anh chàng muốn chen vào cũng không được a.
Hàng xếp dài như vậy thì sao mà chen được cơ chứ.
Thật không biết vì sao 1 nhà hàng thế này lại đông khách đến mức này a.Không phải là do tiếp viên đẹp quá đi?
Mãi mới đến lượt.
Cầm ngồi vào bàn thì có cô nàng tiến đến đưa anh 1 tấm menu rồi nói:
- Mời quý khách chọn món ạ.
Cầm khẽ gật đầu mà Cầm lên cuốn thực đơn. Và mắt anh trừng lớn. 1 phần bánh ngọt mà đến 3000 yên. Ăn cướp đi.
Thế mà vẫn đông người như vậy thật là khó hiểu mà.
Nhưng Cầm chợt nhớ ra đây là nhà hàng của Rias a. Mà sáng nay chính cô nàng lôi kéo Miory đi.
Chẳng lẽ.
Cầm cần chứng thực. thế là anh chàng mỉm cười nói:
- Cho ta 1 phần bánh caramel đi.
Tiếp viên mỉm cười nói:
- Ngài chờ 1 chút.
Và thế là cô nàng đi vào trong bếp 1 lúc rồi bưng 1 chiếc bánh đi ra.
Chỉ có 1 miếng, Cầm lập tức hiểu được suy nghĩ của bản thân là chính xác. Đúng là người kia. Thật là… không biết sao cô nàng lại làm cái việc này chứ. Đường đường là…
Mà thôi.. dù là ai thì cũng là tạp dịch trong tiệm hắn. Làm việc này không phải là không thể a.
Cầm cũng không vội mà từ từ nhâm nhi hết cái bánh mà nhìn ra ngoài. Trời cũng đã bắt đầu sang chiều, mọi người cũng đa bắt đầu dọn hàng mà chuẩn bị cho buổi vui chơi tối nay.
Cầm cũng cảm thấy đã đến lúc bản thân nên đi về nhưng sờ đến ngực thì lại lép kẹp.anh chợt nhớ ra là anh chàng ra ngoài chỉ có mang theo 10.000 yên mà thôi.Dạo 1 vòng nên trong túi giờ chỉ có tầm hơn 1000 yên nữa.
Cũng tại Cầm bình thường cũng không đi ăn hàng nên là cũng không có bao giờ mang nhiều tiền trong người mà chỉ mang vừa đủ a.
Cầm vẫn luôn tự hào về điều này và luôn lấy nó ra để mà răn dạy các cô nàng
Giờ không ngờ nó lại khiến anh chàng khốn khổ thế này. Làm sao đây?
Có 2 cách để hoá nguy thành an lúc này.
1 là điện cho 1 cô nàng nào đó đến giúp,trả tiền xong là được hết.
Nhưng vấn đề là nó sẽ để lộ anh chàng đi ăn mà không mang tiền. Lộ ra thì nhục lắm.
Do đó Cầm định làm theo cách 2.
- Xin lỗi. Lần này bọn tôi có lẽ hơi quá đà làm tổn thương đến chàng. Không thể không nói, chàng đã khiến cả đám mở rộng mắt. Quả thật trong lòng của mấy người bọn ta lúc này đang rất là bức xúc muốn cho chàng 1 quyền. Có lẽ khi đó chàng cũng có cảm giác này đi. Xin lỗi vì đã khiến chàng khó chịu.
Và cô cúi đầu, những người khác cũng cúi đầu theo, đến cả Kagura cũng hơi cúi. Xem ra cô nàng này cũng cảm thấy hơi tội lỗi đi.
Cầm thấy thế thì khá là hài lòng. Anh nói;
- Hiểu được là tốt, hiểu được là tốt.Mọi người cũng nên đi tắm và ăn cơm đi. Ta cũng chuẩn bị gần xong rồi đó.
Cầm đã đồng ý thì mọi người cũng ngẩng đầu lên Nhưng lúc này Akeo đứng ra nở nụ cười vũ mị:
- Cầm kun đã cảm thấy đỡ bực chút nào chưa.
Cầm vô thức gật đầu:
- Quả thật là cơn giận đỡ đi rất nhiều a.
- Vậy thì- nụ cười của cô càng vũ mị- Đến lượt chúng ta hả giận đi.
Và các cô nàng tiến đến khiến Cầm sững cả người. Lập tức anh càng biết được mấy cô nàng này định làm gì. Mặt anh chàng biến sắc nói:
- Khoan đã, khoan đã nào. Ta xin lỗi, ta xin lỗi mà. Cần gì đánh làm tổn thương hoà khí đến vậy
Nhưng hiển nhiên rằng lời cầu xin của anh chàng là vô dụng. Chỉ thấy các cô nàng tiến đến ngày càng gần, càng gần. Và…
- Binh..bốp.. chát.. rầm. oành..( tỉnh lược 100 chữ do tác bí từ)…
…………..
Mấy ngày sau, lễ hội trường Kuou diễn ra.
Từ sáng sớm các cô nàng đã đi đến chuẩn bị. Cầm cùng dậy sớm chuẩn bị đồ cho các cô. Anh cũng định đi nhưng mà cần chuẩn bị đã. Đến tối các cô nàng đòi 1 bàn tiệc thịnh soạn chờ a.Đã thế còn kéo cả Miory đi nữa làm Cầm chỉ có thể chuẩn bị 1 lần
Đúng là không có nói lý mà.
Nhưng mà Cầm cũng đành chịu mà thôi.
Chuẩn bị xong thì cũng đã đến quá trưa, anh lững thững tiến đến học việc Kuou.
Không thể không nói, đúng là lệ hội trường a. Động vui hơn thường ngày nhiều.
Ngoài ra cũng có rất nhiều quán ăn.Mùi thơm cứ phải gọi là nức mũi. Dù cho đối với Cầm, mấy loại đồ ăn này không hợp pháp nhãn. Nhưng đã đến lễ hội tất nhiên là cần có ăn. Dù vị không bằng anh chàng làm nhưng mà ăn ở lễ hội lại có 1 loại vận vị a.
Cầm vừa ăn vừa tiến vào lễ hôi.
Đúng là lễ hội của học sinh. Mọi thứ hầu như đều tận dụng những thứ sẵn có nhưng mà làm cũng rất không tệ. Nó vẫn có nhiều cái đáng xem và thu hút sự chú ý của người ta a
Ngoài những cửa hàng mà ở lễ hội nào cũng có như là hàng mì, hàng Café, hàng bánh ngọt hay là nhà ma, nhà kính, gian coi bói..vv.. nhưng mà cũng có vài cái mới lạ như nhà vui vẻ, nhà kính..vv.vv.
Nói chung là 1 lễ hội vui vẻ đúng mực.
Cầm khá là hài lòng a.
Đi dạo 1 vòng, Cầm cũng có thể nói là thăm thú khắp trường rồi a.
Đến lúc đến gian hàng của mấy cô nàng rồi.
Nhưng mà chưa đến nơi, Cầm đã gặp 1 người ở ngoài hành lang. Là Sona, người nhà Levithane cũng là bạn thân của Rias. Cầm cũng biết qua cô nàng những cũng không
thân lắm.
Nhưng tất nhiên lễ tiết vẫn là cần có.
Chỉ thấy Cầm khẽ cười 1 tiếng nói:
- Lâu lắm không gặp, có lẽ là từ khi gặp thoáng qua trên chuyến tàu xuống địa ngục đi.
Sona dường như cũng nhận ra Cầm. chỉ thấy cô khẽ gật đầu nói:
- Quả thật cũng đã được 1 thời gian rồi. Mà ta cũng thật hứng thú với ngươi đó.
- Hứng thú với ta. Không phải chứ. Ta đã làm được gì cơ chứ?
- Ngươi không có làm gì cho ta nhưng ngươi giúp bạn ta là Rias rất nhiều.
- Ta cũng có làm được cái gì nhiều đâu. Toàn những chuyện không đáng kể à
- Ngươi không cần khiêm tốn đến vậy. Nhờ có ngươi mà chỉnh thể thực lực của gia tộc Rias tăng lên 1 tầm cao mới. Những khúc mắc trong lòng các thành viên vẫn luôn làm phiền lòng Rias thì đều được ngươi gỡ ra 1 cách hoàn hảo. - Những việc đó chính Rias cũng không tiện hay nói đúng hơn là không thể can thiệp, chỉ có những người không có sự trói buộc như ngươi mới làm được đi.
- Ta hi vọng rằng ngươi có thể hỗ trợ Rias nhiều hơn nữa.
- Đó là hiển nhiên Dù sao nàng cũng là người của ta mà.
2 người nhìn nhau mà cười. Hàn huyên vài câu nữa, 2 người liền chia tay.
Không biết có phải là Cầm tưởng tượng hay không mà dường như Sona khẽ thở dài 1 cái ( có nên thu không các bác).
Anh chàng hơi ngoái lại thì cô nàng này đã đi xa rồi.
Thấy thế Cầm cũng không định lo chuyện bao đồng nữa mà đi tìm đến các lớp.
Đầu tiên là lớp của Koneko đi.
Lớp cô nàng làm Cafe mèo. Khá hợp đấy chứ.
Koneko vốn là mèo giờ đeo tai và đuôi giả thì cứ phải gọi là.
Mà xem ra nhân khí của cô nàng này cũng không thấp a. Chỉ hơi tỏ ra thân thiết mà đã có mấy ánh mắt chết người nhìn về phía bên này rồi a.
Cầm cũng không ngồi lâu. Anh định dành 1 ngày này để chạy tất cả các chỗ nên cũng đi đến các nơi khác bao gồm, nhà ma của nhóm Issei, tiệm cafe main của Saya cuối cùng dừng lại ở cửa hàng của Rias.
Và đây cũng là nơi mà Cầm dừng lại lâu nhất.
Bởi, đơn giản thôi… anh chàng muốn chen vào cũng không được a.
Hàng xếp dài như vậy thì sao mà chen được cơ chứ.
Thật không biết vì sao 1 nhà hàng thế này lại đông khách đến mức này a.Không phải là do tiếp viên đẹp quá đi?
Mãi mới đến lượt.
Cầm ngồi vào bàn thì có cô nàng tiến đến đưa anh 1 tấm menu rồi nói:
- Mời quý khách chọn món ạ.
Cầm khẽ gật đầu mà Cầm lên cuốn thực đơn. Và mắt anh trừng lớn. 1 phần bánh ngọt mà đến 3000 yên. Ăn cướp đi.
Thế mà vẫn đông người như vậy thật là khó hiểu mà.
Nhưng Cầm chợt nhớ ra đây là nhà hàng của Rias a. Mà sáng nay chính cô nàng lôi kéo Miory đi.
Chẳng lẽ.
Cầm cần chứng thực. thế là anh chàng mỉm cười nói:
- Cho ta 1 phần bánh caramel đi.
Tiếp viên mỉm cười nói:
- Ngài chờ 1 chút.
Và thế là cô nàng đi vào trong bếp 1 lúc rồi bưng 1 chiếc bánh đi ra.
Chỉ có 1 miếng, Cầm lập tức hiểu được suy nghĩ của bản thân là chính xác. Đúng là người kia. Thật là… không biết sao cô nàng lại làm cái việc này chứ. Đường đường là…
Mà thôi.. dù là ai thì cũng là tạp dịch trong tiệm hắn. Làm việc này không phải là không thể a.
Cầm cũng không vội mà từ từ nhâm nhi hết cái bánh mà nhìn ra ngoài. Trời cũng đã bắt đầu sang chiều, mọi người cũng đa bắt đầu dọn hàng mà chuẩn bị cho buổi vui chơi tối nay.
Cầm cũng cảm thấy đã đến lúc bản thân nên đi về nhưng sờ đến ngực thì lại lép kẹp.anh chợt nhớ ra là anh chàng ra ngoài chỉ có mang theo 10.000 yên mà thôi.Dạo 1 vòng nên trong túi giờ chỉ có tầm hơn 1000 yên nữa.
Cũng tại Cầm bình thường cũng không đi ăn hàng nên là cũng không có bao giờ mang nhiều tiền trong người mà chỉ mang vừa đủ a.
Cầm vẫn luôn tự hào về điều này và luôn lấy nó ra để mà răn dạy các cô nàng
Giờ không ngờ nó lại khiến anh chàng khốn khổ thế này. Làm sao đây?
Có 2 cách để hoá nguy thành an lúc này.
1 là điện cho 1 cô nàng nào đó đến giúp,trả tiền xong là được hết.
Nhưng vấn đề là nó sẽ để lộ anh chàng đi ăn mà không mang tiền. Lộ ra thì nhục lắm.
Do đó Cầm định làm theo cách 2.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.