Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 858: Đổ bộ hòn đảo Maja
Đỗ Cầm
20/07/2019
Tất cả mọi người im lặng nghe Cầm nói. Vài người dường như đã bị đả động, đã bị cái viễn cảnh mà anh vẽ ra đả động.
Nhưng hiển nhiên cũng có rất nhiều người không. Và trong đó là Râu Trắng. Lão nốc 1 ngụm rượu rồi nói:
- Tiểu tử ngươi nói rất hay. Anh mắt cũng đủ độc a. hơn nữa khả năng diễn thuyết của các ngươi cũng rất ấn tượng đó. Cách nhìn của ngươi về tình hình hiện tại cũng rất độc đáo. Tuy thân già này không biết chắc chắn thứ ngươi nói có thể xảy ra hay không nhưng ta có thể nói cho ngươi, chinh quyền thế giới nước sâu hơn ngươi tưởng rất nhiều. Lật đổ nó không phải việc muốn làm làm được đâu. Ta cũng biết đến quân cách mạng, người đứng đầu của bọn hắn Monkey. D. Dragon là 1 người có tham vọng và lý tưởng. tên đó sẽ không lùi bước. Đại chiến chắc chắn nổ ra nhưng mà nó sẽ không kết thúc sớm đâu. Cuộc chiến đó sẽ vô cùng dai dẳng, ta cũng không thể nào biết nó có thể dài đến mức nào. Mà dù cho quân cách mạng có dành chiến thắng được đi nữa thì ngươi nghĩ bọn hắn cần bao lâu mới có thể đụng đến hải tặc bọn ta. Tương lai ngươi nghĩ có thể xảy ra nhưng nó cần thời gian rất lâu, đến lúc đó có lẽ chúng ta đều là 1 nắm xương trắng rồi, ngươi lo nghĩ quá nhiều đi.
- Tiểu tử, cái lý do này của ngươi không thuyết phục đi.
Cầm nghe lão phản biện mà thở dài 1 hơi,có thể sống đến tuổi này hiển nhiên toàn là những lão già đời, sao có thể dễ dàng bị dao động như vậy. Xem ra anh vẫn quá ngây thơ đi:
- Đích xác như lão nói, cách mạng thành công không ai biết còn bao lâu, đến lúc đó có thể chúng ta đều đã thành nắm cát vàng. Nhưng ta vẫn không thay đổi quan điểm về việc hải tặc không có tương lai. Ta không thích cái kiểu đến đâu cũng gặp những ánh mắt dè chừng vì trên đầu thuyền là 1 tấm cờ hải tặc. Thi thoảng gặp được những ánh mắt đầy căm hận của những người bình thường bị đoàn hải tặc khác giết.
- Tự do tự tại trên biển đâu nhất thiết cần phải làm hải tặc. tại sao tự do đi trên biển không phải hải quân thì là hải tặc? có lẽ là do sự ảnh hưởng của vua hải tặc đi.
- Ta đã tự sáng tạo ra 1 ngành nghề mới, mạo hiểm giả. Những người phiêu lưu để tìm kích thích, tìm kiếm sự tự do và thảm hiểm những nơi cấm địa. Bây giờ mạo hiểm giả chỉ có ta 1 cái nhưng ta tin trong tương lai, mạo hiểm giả sẽ là những người bá chủ trên vùng biển này. Và ta sẽ là người viết lên 1 trang sử mới cho thời đại của mạo hiểm giả.
Cả không gian như tĩnh lại, mọi người ánh mắt đều nhìn về phía Cầm, cảm xúc đều vô cùng phức tạp, có chế diễu, có kinh diễm và cũng có sự đồng tình:
- Hahahahahahahha……
1 tiếng cười vang lên phá tan bầu không khí. Người đó không ai khác ngoài Râu trắng. Hắn cười đầy sản khoái:
- Tiểu tử không sai, không sai. Là đàn ông phải hướng tới cái to lớn, vĩ đại. Có chí hướng lớn mới xứng đáng là đàn ông của biển cả chứ.
- Không sai, ta sẽ chống mắt lên mà coi, ngươi sẽ tạo nên 1 thời đại mới như thế nào. Để xem ngươi sẽ chấm dứt thời đại hải tặc này như thế nào. Hahahaah…
- Chúng tiểu nhân, mở tiệc. Mừng 1 ý tưởng điên rồ ra đời.
Cả đêm đó, chiếc thuyền vang lên tiếng nhạc không ngừng.
Mấy ngày sau, dưới sự hỗ trợ của băng Râu Trắng, Cầm đã đến địa điểm cần thiết, đảo Maja.Cả hòn đảo không khác gì 1 khu rừng nguyên thủy, từ xa đã nghe thấy tiếng thù gầm, tiếng chim hót.
Thật không biết trong cái hòn đảo này sẽ có cái gì. Cầm tiến hành xâm nhập và tìm kiếm.
Nhưng đi cả 1 ngày, lùng sục cả nửa hòn đảo mà vẫn không thấy bất cứ dấu hiệu nào, thật không biết cái anh cần tìm là thứ gì.
Cầm lúc này đang đứng ở trên mỏm đá cao nhất cả hòn đảo, nhìn ra xung quanh tìm kiếm. Không thể không nói, hòn đảo này rộng rất rộng, cứ đi tìm không phải là cách.
Nhìn bầu trời dần về khuya khiến anh thở dài 1 hơi. Vẫn là tìm 1 nơi nghỉ chân đi.
Đột nhiên, Cầm lâm vào cảnh giác, anh cảm nhận được có kẻ nhìn chằm chằm mình, dù chỉ trong thoáng chốc nhưng rõ ràng là có. Anh đang bị theo dõi.
Mà kẻ này sợ rằng đã theo dõi anh từ rất lâu rồi, bây giờ, khi hắn muốn ra tay mới để lộ chút manh mối.
Kẻ đến không thiện hơn nữa còn rất nguy hiểm. Cả người Cầm lâm vào cảnh giác cao độ.
1 ánh sắng lóe lên, 1 mũi tên không tiếng động bắn thẳng hướng đầu Cầm nhưng rất nhanh bị anh tránh thoát.
Ánh mắt Cầm lập tức khóa chặt vị trí mũi tên vừa bắn ra nhưng mà ở đó chẳng còn ai, rất rõ ràng, kẻ địch rất chuyên nghiệp, ngay khi biết ám sát thất bại lập tức đổi vị trí.
Cầm vẫn ở trong thế bị động. Không ngừng có những mũi tên được bắn trong âm trầm từ 4 phương tám hướng, hoàn toàn khó lòng xác định.
Kẻ địch hiển nhiên rất quen thuộc địa hình ở vùng này nên mới dễ dàng đưa anh vào thế bị động như vậy.
Nhưng Cầm sẽ dễ dàng bị thua thiệt như vậy sao. Anh liên tục né tránh, liên tục ghi nhớ địa điểm của địch nhân và ghi nhớ lộ tuyến của hắn.
Và cái gì đến cũng đến, ngay khi mũi tên vừa rời khỏi thì Cầm cũng động. ánh mắt anh lập tức khóa chặt kẻ vừa bắn, cả thân hình như 1 con báo xông đến bên kẻ này, ánh kiếm lóe lên dưới ánh trăng. Nhất kích là trí mạng.
Tuy nhiên kẻ địch cũng không phải dạng vừa. Hắn lập tức biết mình bị lộ, không chút do dự bỏ cung xuống rồi rút ra 1 thanh đao ngắn sáng loáng tiến hành quyết chiến với Cầm.
Tên này cận chiến quả thật không thể coi thường. Theo cảm nhận của anh thì hắn có lẽ có thể so với 1 đô đốc được rồi, kiếm pháp hay nói chính xác hơn là đao pháp nhanh chuẩn độc. hiển nhiên là 1 kẻ từ trong máu và lửa ra tới.
Thật không biết vì sao mà 1 kẻ mạnh như vậy lại ở 1 hòn đảo hoang vu như thế này.
Tuy nhiên, cầm cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, đối mặt với kẻ địch như thế này, 1 phút lơ là có thể trả giá cực đắt. Cầm cũng dùng hầu như toàn bộ thực lực.
2 thân ảnh như ẩn như hiện vờn nhau trên đỉnh núi tạo nên từng vệt sáng, vờn nhau đến 10 phút thì đã có chút phân thắng bại.
Và Cầm đang là người thắng thế. Hiển nhiên rồi, anh có thể đơn đấu với 2 đô đốc cùng 1 lúc thì 1 người thực lực chỉ sánh bằng 1 đô đốc sao có thể thắng anh.
Để đảm bảo an toàn, Cầm cũng không tấn công dồn dập nhưng cứ đà này không đến nửa tiếng nữa thì Cầm có thể thắng mà thôi.
Và rồi, cơ hội kết thúc chiến đấu đã đến. sau khi vung kiếm chém văng thanh đao kia ra, Cầm thừa cơ tiến lên, mục tiêu là trái tim của tên này
Nhưng đúng lúc này, lông tơ của anh như dựng đứng lên, có nguy hiểm vô cùng trí mạng đang đến.
Không chút do dự, Cầm lập tức tránh thoát ra 1 bên buông tha cơ hội kết thúc cuộc đấu.
Mà ngay khi anh rời đi, nơi anh vừa đứng hiện ra 1 mũi tên, 1 mũi tên đen nhánh mang theo khí tức chết chóc. Trong màn đên, nó không khác gì vô hình cả. vẫn còn may mà Cầm tránh kịp nếu không thì nguy hiểm rồi.
Tên này không ngờ vẫn còn đồng bọn, 1 kẻ đi săn còn ác liệt hơn.
Cầm lâm vào nguy hiểm.
Nhưng hiển nhiên cũng có rất nhiều người không. Và trong đó là Râu Trắng. Lão nốc 1 ngụm rượu rồi nói:
- Tiểu tử ngươi nói rất hay. Anh mắt cũng đủ độc a. hơn nữa khả năng diễn thuyết của các ngươi cũng rất ấn tượng đó. Cách nhìn của ngươi về tình hình hiện tại cũng rất độc đáo. Tuy thân già này không biết chắc chắn thứ ngươi nói có thể xảy ra hay không nhưng ta có thể nói cho ngươi, chinh quyền thế giới nước sâu hơn ngươi tưởng rất nhiều. Lật đổ nó không phải việc muốn làm làm được đâu. Ta cũng biết đến quân cách mạng, người đứng đầu của bọn hắn Monkey. D. Dragon là 1 người có tham vọng và lý tưởng. tên đó sẽ không lùi bước. Đại chiến chắc chắn nổ ra nhưng mà nó sẽ không kết thúc sớm đâu. Cuộc chiến đó sẽ vô cùng dai dẳng, ta cũng không thể nào biết nó có thể dài đến mức nào. Mà dù cho quân cách mạng có dành chiến thắng được đi nữa thì ngươi nghĩ bọn hắn cần bao lâu mới có thể đụng đến hải tặc bọn ta. Tương lai ngươi nghĩ có thể xảy ra nhưng nó cần thời gian rất lâu, đến lúc đó có lẽ chúng ta đều là 1 nắm xương trắng rồi, ngươi lo nghĩ quá nhiều đi.
- Tiểu tử, cái lý do này của ngươi không thuyết phục đi.
Cầm nghe lão phản biện mà thở dài 1 hơi,có thể sống đến tuổi này hiển nhiên toàn là những lão già đời, sao có thể dễ dàng bị dao động như vậy. Xem ra anh vẫn quá ngây thơ đi:
- Đích xác như lão nói, cách mạng thành công không ai biết còn bao lâu, đến lúc đó có thể chúng ta đều đã thành nắm cát vàng. Nhưng ta vẫn không thay đổi quan điểm về việc hải tặc không có tương lai. Ta không thích cái kiểu đến đâu cũng gặp những ánh mắt dè chừng vì trên đầu thuyền là 1 tấm cờ hải tặc. Thi thoảng gặp được những ánh mắt đầy căm hận của những người bình thường bị đoàn hải tặc khác giết.
- Tự do tự tại trên biển đâu nhất thiết cần phải làm hải tặc. tại sao tự do đi trên biển không phải hải quân thì là hải tặc? có lẽ là do sự ảnh hưởng của vua hải tặc đi.
- Ta đã tự sáng tạo ra 1 ngành nghề mới, mạo hiểm giả. Những người phiêu lưu để tìm kích thích, tìm kiếm sự tự do và thảm hiểm những nơi cấm địa. Bây giờ mạo hiểm giả chỉ có ta 1 cái nhưng ta tin trong tương lai, mạo hiểm giả sẽ là những người bá chủ trên vùng biển này. Và ta sẽ là người viết lên 1 trang sử mới cho thời đại của mạo hiểm giả.
Cả không gian như tĩnh lại, mọi người ánh mắt đều nhìn về phía Cầm, cảm xúc đều vô cùng phức tạp, có chế diễu, có kinh diễm và cũng có sự đồng tình:
- Hahahahahahahha……
1 tiếng cười vang lên phá tan bầu không khí. Người đó không ai khác ngoài Râu trắng. Hắn cười đầy sản khoái:
- Tiểu tử không sai, không sai. Là đàn ông phải hướng tới cái to lớn, vĩ đại. Có chí hướng lớn mới xứng đáng là đàn ông của biển cả chứ.
- Không sai, ta sẽ chống mắt lên mà coi, ngươi sẽ tạo nên 1 thời đại mới như thế nào. Để xem ngươi sẽ chấm dứt thời đại hải tặc này như thế nào. Hahahaah…
- Chúng tiểu nhân, mở tiệc. Mừng 1 ý tưởng điên rồ ra đời.
Cả đêm đó, chiếc thuyền vang lên tiếng nhạc không ngừng.
Mấy ngày sau, dưới sự hỗ trợ của băng Râu Trắng, Cầm đã đến địa điểm cần thiết, đảo Maja.Cả hòn đảo không khác gì 1 khu rừng nguyên thủy, từ xa đã nghe thấy tiếng thù gầm, tiếng chim hót.
Thật không biết trong cái hòn đảo này sẽ có cái gì. Cầm tiến hành xâm nhập và tìm kiếm.
Nhưng đi cả 1 ngày, lùng sục cả nửa hòn đảo mà vẫn không thấy bất cứ dấu hiệu nào, thật không biết cái anh cần tìm là thứ gì.
Cầm lúc này đang đứng ở trên mỏm đá cao nhất cả hòn đảo, nhìn ra xung quanh tìm kiếm. Không thể không nói, hòn đảo này rộng rất rộng, cứ đi tìm không phải là cách.
Nhìn bầu trời dần về khuya khiến anh thở dài 1 hơi. Vẫn là tìm 1 nơi nghỉ chân đi.
Đột nhiên, Cầm lâm vào cảnh giác, anh cảm nhận được có kẻ nhìn chằm chằm mình, dù chỉ trong thoáng chốc nhưng rõ ràng là có. Anh đang bị theo dõi.
Mà kẻ này sợ rằng đã theo dõi anh từ rất lâu rồi, bây giờ, khi hắn muốn ra tay mới để lộ chút manh mối.
Kẻ đến không thiện hơn nữa còn rất nguy hiểm. Cả người Cầm lâm vào cảnh giác cao độ.
1 ánh sắng lóe lên, 1 mũi tên không tiếng động bắn thẳng hướng đầu Cầm nhưng rất nhanh bị anh tránh thoát.
Ánh mắt Cầm lập tức khóa chặt vị trí mũi tên vừa bắn ra nhưng mà ở đó chẳng còn ai, rất rõ ràng, kẻ địch rất chuyên nghiệp, ngay khi biết ám sát thất bại lập tức đổi vị trí.
Cầm vẫn ở trong thế bị động. Không ngừng có những mũi tên được bắn trong âm trầm từ 4 phương tám hướng, hoàn toàn khó lòng xác định.
Kẻ địch hiển nhiên rất quen thuộc địa hình ở vùng này nên mới dễ dàng đưa anh vào thế bị động như vậy.
Nhưng Cầm sẽ dễ dàng bị thua thiệt như vậy sao. Anh liên tục né tránh, liên tục ghi nhớ địa điểm của địch nhân và ghi nhớ lộ tuyến của hắn.
Và cái gì đến cũng đến, ngay khi mũi tên vừa rời khỏi thì Cầm cũng động. ánh mắt anh lập tức khóa chặt kẻ vừa bắn, cả thân hình như 1 con báo xông đến bên kẻ này, ánh kiếm lóe lên dưới ánh trăng. Nhất kích là trí mạng.
Tuy nhiên kẻ địch cũng không phải dạng vừa. Hắn lập tức biết mình bị lộ, không chút do dự bỏ cung xuống rồi rút ra 1 thanh đao ngắn sáng loáng tiến hành quyết chiến với Cầm.
Tên này cận chiến quả thật không thể coi thường. Theo cảm nhận của anh thì hắn có lẽ có thể so với 1 đô đốc được rồi, kiếm pháp hay nói chính xác hơn là đao pháp nhanh chuẩn độc. hiển nhiên là 1 kẻ từ trong máu và lửa ra tới.
Thật không biết vì sao mà 1 kẻ mạnh như vậy lại ở 1 hòn đảo hoang vu như thế này.
Tuy nhiên, cầm cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, đối mặt với kẻ địch như thế này, 1 phút lơ là có thể trả giá cực đắt. Cầm cũng dùng hầu như toàn bộ thực lực.
2 thân ảnh như ẩn như hiện vờn nhau trên đỉnh núi tạo nên từng vệt sáng, vờn nhau đến 10 phút thì đã có chút phân thắng bại.
Và Cầm đang là người thắng thế. Hiển nhiên rồi, anh có thể đơn đấu với 2 đô đốc cùng 1 lúc thì 1 người thực lực chỉ sánh bằng 1 đô đốc sao có thể thắng anh.
Để đảm bảo an toàn, Cầm cũng không tấn công dồn dập nhưng cứ đà này không đến nửa tiếng nữa thì Cầm có thể thắng mà thôi.
Và rồi, cơ hội kết thúc chiến đấu đã đến. sau khi vung kiếm chém văng thanh đao kia ra, Cầm thừa cơ tiến lên, mục tiêu là trái tim của tên này
Nhưng đúng lúc này, lông tơ của anh như dựng đứng lên, có nguy hiểm vô cùng trí mạng đang đến.
Không chút do dự, Cầm lập tức tránh thoát ra 1 bên buông tha cơ hội kết thúc cuộc đấu.
Mà ngay khi anh rời đi, nơi anh vừa đứng hiện ra 1 mũi tên, 1 mũi tên đen nhánh mang theo khí tức chết chóc. Trong màn đên, nó không khác gì vô hình cả. vẫn còn may mà Cầm tránh kịp nếu không thì nguy hiểm rồi.
Tên này không ngờ vẫn còn đồng bọn, 1 kẻ đi săn còn ác liệt hơn.
Cầm lâm vào nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.