Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 396: Dụ
Đỗ Cầm
26/04/2018
Bắt đầu nhập tiệc thôi.
Không có những từ ngữ dư thừa mà chỉ có những tiếng nhồm nhoàm không thôi. Hôm nay anh chàng đã bỏ hết công hết sức vào những món này nên vị khỏi phải chê đi
Chỉ là dù vẫn đang ăn ngon lành nhưng mắt Cầm vẫn luôn hướng về phía xa xa. Mày hơi nhíu lại, đáng lẽ phải có tác dụng chứ nhỉ. Sao lại không có thế này.
Con gà đó bị món ăn của anh chàng hấp dẫn đến độ đêm tối còn cất công đi trộm thì không có lý gì 1 bàn tiệc thế này mà nó lại không động tâm cả. Nếu mà Cầm đoán không nhầm thì nó chỉ ở gần đây thôi.
Và sau bao công tìm kiếm. Cuối cùng Cầm cũng đã tìm ra cái chỏm lông màu vàng ẩn hiện trong lùm cây.
Bị hấp dẫn đến thì tốt rồi.
Giờ chỉ còn 1 việc là ăn ăn và ăn thôi. Càng ngon miệng thì càng có tính hấp đẫn chứ sao.
Và đúng như dự đoán, con gà đó khi nhìn đống thức ăn vơi dần vơi dần. Mà chết nhất là Cầm đã dừng lại rồi chỉ còn lại con rồng già ăn thôi thì nó lại càng gấp. nó không dám tranh ăn với Cầm nhưng với con rồng thì... Không biết nha.
Không thể để con rồng đó 1 mình độc chiếm hết món ngon được.
Phải ra tay thôi.
Và 1 thân anh màu vang cam như vũ bão bay xuống sa vào mâm thức ăn khiến ai đó mỉm cười:
- cá đã mắc câu.
Và trên bàn ăn lại diễn ra 1 cuộc chiến. đó là thi xem ai có thể ăn được nhiều hơn hay chính xác là ai có thể thưởng thức được nhiều hơn. Lão rồng khi thấy có thêm 1 vị khách không mời thì nhíu mày đang định ra tay nhưng mà khi cảm nhận thấy tên này không phải là 1 con chim bình thường mà là...
Lại nhìn thấy Cầm nháy mắt như đang nói điều gì làm lão cảm thấy hơi ớn lạnh. khẽ mặc niệm. Xem ra con chim này dù là thần thánh phương nào cũng sắp rơi vào ma trưởng của tên này a.
Nhưng như vậy không có nghĩa là tay chân lão chậm chạp. Không chấp không có nghĩa là không tranh. Chỉ thấy tay lão nhanh chóng cầm từng tảng thịt to mà ăn ngon lành
Mãi hơn 1 tiếng sau thì cả 2 mới ợ lên no nê.
Cái bụng cũng đã căng tròn. Nhất là con gà con, trông chẳng khác gì quả bóng lông cả.
đúng lúc này 1 bàn tay tiến đến. Con gà giật mình theo bản năng muố trốn nhưng mà với cái thân hình được vỗ béo như thế này thì sao có thể trốn được cơ chứ.
Nó bị Cầm dễ dàng tóm vào tay.anh chàng nở nụ cười nham hiểm:
- Được lắm, hôm qua ta tha cho ngươi 1 con đường mà hôm nay mèo vẫn hoàn mèo, ăn vụng mà không xin phép hả. đã thế còn ăn vụng trước mặt ta nữa. Giờ xử lý ra sao nhỉ.
- Ừm, nó ăn nhiều món ngon như vậy chắc chất thịt cũng không tệ đâu. Lấy ra làm món gì giờ,gà con hầm nấm.Có chút thịt thế này hầm gì. Rô ti, cũng hơi ít.
- Có lẽ tốt nhất là chặt ra luộc lên chấm muối ớt chanh là ngon nhất a. ít 1 chút nhưng mà có còn hơn không.Mà cũng không ổn...
Rồi quay sang nhìn lão long nói:
- Lão xem nên làm gì mới được. ta định luộc nhưng mà thân thể nó sống trong hỏa diễm chắc kháng hỏa cao lắm. dùng mấy cách thông thường chắc không ổn đâu. địa ngục hỏa của lão nhắm xem có nướng thui được con này không, nếu được ta làm gà ăn mày cho mà xem. đảm bảo thơm ngon.
lão long dù không biết Cầm đang định làm gì nhưng mà vẫn phối hợp nói:
- Con này không tệ. Nếu là dùng ngọn lửa bình thường thì có lẽ không có tác dụng. Nhưng nếu bóp chết thì có khi lửa của ta nướng thui được đó
Con gà con bất lực nhìn 2 người thảo luận xem làm sao làm thịt nó. thật đúng là quá đáng mà. Có cần đả kích người ta.. à không chim ta như vậy sao. Nếu mà bị nướng chết thì có lẽ đó chính là cái chết ủy khuất nhất a.
tên con người này không biết đã đành chứ lão long già kia rõ ràng biết 1 chút mà vẫn giả ngây giả dại thật đúng là tức chết mà.
Chờ cô nàng lấy lại thực lực chuyện thứ nhất làm đó là đánh 2 tên khốn này thành đầu heo a
Nhưng mà có lẽ cần 1 thời gian a. do đó ta nhịn..
Nhưng mà trước đó cần thoát khỏi tình trạng này đã. Không ai biết là tên này có làm thật không. hắn không sợ bị đốt. dù cho có là lửa của con rồng già kia thì chỉ cần nó tỉnh táo là có thể thoái mái mà chịu đựng.
nhưng mà nếu bị xẻ thịt thì không ai biết a.
Chưa chắc nó đã chết nhưng mà cũng đau chứ bộ và nó cũng không muốn bị a.
do đó nó chỉ có thể dùng ánh mắt đáng thương nhìn cầm và không ngừng kêu lên chiếp chiếp để mà cầu xin tha thứ
đúng là cực độ đáng thương mà
Nhưng mà nó lại không có tý tác dụng nào với Cầm và lão rồng cả. ả 2 đều sôi nổi mà bàn bạc xem làm sao xử con chim này.
Thật đúng là vô nhân tính mà.
Và sau 1 hồi bàn bạc kỹ càng, Cầm quay sang nhìn con gà con và nói:
- Vốn dĩ với cái tật ăn vụng không chừa, lần này còn ăn vụng chính diện nữa thì chúng ta đáng lẽ nên thịt ngươi luôn. nhưng mà trời đất có tính hiếu sinh. Chúng ta vẫn có thể cho ngươi 1 cơ hội miễn là ngươi có thể nói xem chúng ta có nên tha cho ngươi không. ít nhất cần 1 lý do chứ.
- Nào nói đi.
Con gà con có xúc động mổ chết tên này. Nó mà nói được thì đã lên tiếng rồi. Nó mới thoát khỏi vỏ được 1 thời gian. còn chưa thể khôi phục được hình người thậm chí cả nói chuyện cũng không làm được.
Thế mà chưa được bao lâu đã bị tên chết tiệt nào đó ép vào đường cùng. Thật đúng là nhục 1 đời chim mà
Nhưng mà nó có thể làm gì chứ. Mặt của nó tràn đầy bi phẫn mà nhắm mắt lại như thể sẵn sàng chịu chết. Thật là quá đáng yêu và đáng thương mà.Có lẽ chỉ có những người lòng dạ sắt đá mới có thể bỏ qua thôi và xem ra nó gặp xui khi mà Cầm chính xác là 1 tên sắt đá a.
Chỉ thấy anh chàng mặt vẫn lạnh tanh nhìn về phía lão rồng nói:
- Vậy bị cáo đã nhân tội. chúng ta cũng nên đưa ra hình phạt. Chuẩn bị cẩu đầu đao... à nhầm. chim thủ đao.
- Là cái gì?
-- Là dao cắt tiết đó. Nói văn hoa tý cho phù hợp với tình hình thôi.
-....
thật đúng là cạn lời mà.
............
Dao, đã có.
Nước sôi, đã có,
Nguyên liệu, đã có.
Và cắt tiết thôi.
Cầm cầm con chim lên và đao hạ xuống. nhung con dao cách cổ con gà 1 mm thì anh dừng lại quay sang nhin về phía lão long rồi nói:
- đúng rồi, ta quên lấy đĩa đựng tiết. Lão lấy hô ta đi. Con gà tuy nhỏ nên không thể bỏ qua tiết của nó được, bổ lắm đó.
Khi đĩa lên thì Cầm lại giơ đao và chém xuống. Nhưng đúng lúc đó anh chàng lại dừng lại mà nói:
- đúng rồi, đây không phải là chim thường nên tất nhiên mà chém vậy thì phí quá. Tốt nhất tan ên làm nó tiêu hóa hết đống thịt nầy đi. Chứ để thế này thì đống đồ vẫn ở trong bụng mà không thể nào tiêu hóa được. Phí lắm
Và anh chàng lôi còn chim lên rồi vò và bóp nó, vò nó đến khi thân hình nó nhỏ lại 1 vòng rồi thì mới đồng ý mà lại giờ đao lên.
Lại hạ xuống rồi lại dừng lại nói:
- à đúng rồi,nó da dày thịt béo lắm, phải mài dao cho chắc
Và.. đến khi lưỡi dao dừng lai lần thứ 10 thì có người không chịu được noi:
- đủ rồi.
Không có những từ ngữ dư thừa mà chỉ có những tiếng nhồm nhoàm không thôi. Hôm nay anh chàng đã bỏ hết công hết sức vào những món này nên vị khỏi phải chê đi
Chỉ là dù vẫn đang ăn ngon lành nhưng mắt Cầm vẫn luôn hướng về phía xa xa. Mày hơi nhíu lại, đáng lẽ phải có tác dụng chứ nhỉ. Sao lại không có thế này.
Con gà đó bị món ăn của anh chàng hấp dẫn đến độ đêm tối còn cất công đi trộm thì không có lý gì 1 bàn tiệc thế này mà nó lại không động tâm cả. Nếu mà Cầm đoán không nhầm thì nó chỉ ở gần đây thôi.
Và sau bao công tìm kiếm. Cuối cùng Cầm cũng đã tìm ra cái chỏm lông màu vàng ẩn hiện trong lùm cây.
Bị hấp dẫn đến thì tốt rồi.
Giờ chỉ còn 1 việc là ăn ăn và ăn thôi. Càng ngon miệng thì càng có tính hấp đẫn chứ sao.
Và đúng như dự đoán, con gà đó khi nhìn đống thức ăn vơi dần vơi dần. Mà chết nhất là Cầm đã dừng lại rồi chỉ còn lại con rồng già ăn thôi thì nó lại càng gấp. nó không dám tranh ăn với Cầm nhưng với con rồng thì... Không biết nha.
Không thể để con rồng đó 1 mình độc chiếm hết món ngon được.
Phải ra tay thôi.
Và 1 thân anh màu vang cam như vũ bão bay xuống sa vào mâm thức ăn khiến ai đó mỉm cười:
- cá đã mắc câu.
Và trên bàn ăn lại diễn ra 1 cuộc chiến. đó là thi xem ai có thể ăn được nhiều hơn hay chính xác là ai có thể thưởng thức được nhiều hơn. Lão rồng khi thấy có thêm 1 vị khách không mời thì nhíu mày đang định ra tay nhưng mà khi cảm nhận thấy tên này không phải là 1 con chim bình thường mà là...
Lại nhìn thấy Cầm nháy mắt như đang nói điều gì làm lão cảm thấy hơi ớn lạnh. khẽ mặc niệm. Xem ra con chim này dù là thần thánh phương nào cũng sắp rơi vào ma trưởng của tên này a.
Nhưng như vậy không có nghĩa là tay chân lão chậm chạp. Không chấp không có nghĩa là không tranh. Chỉ thấy tay lão nhanh chóng cầm từng tảng thịt to mà ăn ngon lành
Mãi hơn 1 tiếng sau thì cả 2 mới ợ lên no nê.
Cái bụng cũng đã căng tròn. Nhất là con gà con, trông chẳng khác gì quả bóng lông cả.
đúng lúc này 1 bàn tay tiến đến. Con gà giật mình theo bản năng muố trốn nhưng mà với cái thân hình được vỗ béo như thế này thì sao có thể trốn được cơ chứ.
Nó bị Cầm dễ dàng tóm vào tay.anh chàng nở nụ cười nham hiểm:
- Được lắm, hôm qua ta tha cho ngươi 1 con đường mà hôm nay mèo vẫn hoàn mèo, ăn vụng mà không xin phép hả. đã thế còn ăn vụng trước mặt ta nữa. Giờ xử lý ra sao nhỉ.
- Ừm, nó ăn nhiều món ngon như vậy chắc chất thịt cũng không tệ đâu. Lấy ra làm món gì giờ,gà con hầm nấm.Có chút thịt thế này hầm gì. Rô ti, cũng hơi ít.
- Có lẽ tốt nhất là chặt ra luộc lên chấm muối ớt chanh là ngon nhất a. ít 1 chút nhưng mà có còn hơn không.Mà cũng không ổn...
Rồi quay sang nhìn lão long nói:
- Lão xem nên làm gì mới được. ta định luộc nhưng mà thân thể nó sống trong hỏa diễm chắc kháng hỏa cao lắm. dùng mấy cách thông thường chắc không ổn đâu. địa ngục hỏa của lão nhắm xem có nướng thui được con này không, nếu được ta làm gà ăn mày cho mà xem. đảm bảo thơm ngon.
lão long dù không biết Cầm đang định làm gì nhưng mà vẫn phối hợp nói:
- Con này không tệ. Nếu là dùng ngọn lửa bình thường thì có lẽ không có tác dụng. Nhưng nếu bóp chết thì có khi lửa của ta nướng thui được đó
Con gà con bất lực nhìn 2 người thảo luận xem làm sao làm thịt nó. thật đúng là quá đáng mà. Có cần đả kích người ta.. à không chim ta như vậy sao. Nếu mà bị nướng chết thì có lẽ đó chính là cái chết ủy khuất nhất a.
tên con người này không biết đã đành chứ lão long già kia rõ ràng biết 1 chút mà vẫn giả ngây giả dại thật đúng là tức chết mà.
Chờ cô nàng lấy lại thực lực chuyện thứ nhất làm đó là đánh 2 tên khốn này thành đầu heo a
Nhưng mà có lẽ cần 1 thời gian a. do đó ta nhịn..
Nhưng mà trước đó cần thoát khỏi tình trạng này đã. Không ai biết là tên này có làm thật không. hắn không sợ bị đốt. dù cho có là lửa của con rồng già kia thì chỉ cần nó tỉnh táo là có thể thoái mái mà chịu đựng.
nhưng mà nếu bị xẻ thịt thì không ai biết a.
Chưa chắc nó đã chết nhưng mà cũng đau chứ bộ và nó cũng không muốn bị a.
do đó nó chỉ có thể dùng ánh mắt đáng thương nhìn cầm và không ngừng kêu lên chiếp chiếp để mà cầu xin tha thứ
đúng là cực độ đáng thương mà
Nhưng mà nó lại không có tý tác dụng nào với Cầm và lão rồng cả. ả 2 đều sôi nổi mà bàn bạc xem làm sao xử con chim này.
Thật đúng là vô nhân tính mà.
Và sau 1 hồi bàn bạc kỹ càng, Cầm quay sang nhìn con gà con và nói:
- Vốn dĩ với cái tật ăn vụng không chừa, lần này còn ăn vụng chính diện nữa thì chúng ta đáng lẽ nên thịt ngươi luôn. nhưng mà trời đất có tính hiếu sinh. Chúng ta vẫn có thể cho ngươi 1 cơ hội miễn là ngươi có thể nói xem chúng ta có nên tha cho ngươi không. ít nhất cần 1 lý do chứ.
- Nào nói đi.
Con gà con có xúc động mổ chết tên này. Nó mà nói được thì đã lên tiếng rồi. Nó mới thoát khỏi vỏ được 1 thời gian. còn chưa thể khôi phục được hình người thậm chí cả nói chuyện cũng không làm được.
Thế mà chưa được bao lâu đã bị tên chết tiệt nào đó ép vào đường cùng. Thật đúng là nhục 1 đời chim mà
Nhưng mà nó có thể làm gì chứ. Mặt của nó tràn đầy bi phẫn mà nhắm mắt lại như thể sẵn sàng chịu chết. Thật là quá đáng yêu và đáng thương mà.Có lẽ chỉ có những người lòng dạ sắt đá mới có thể bỏ qua thôi và xem ra nó gặp xui khi mà Cầm chính xác là 1 tên sắt đá a.
Chỉ thấy anh chàng mặt vẫn lạnh tanh nhìn về phía lão rồng nói:
- Vậy bị cáo đã nhân tội. chúng ta cũng nên đưa ra hình phạt. Chuẩn bị cẩu đầu đao... à nhầm. chim thủ đao.
- Là cái gì?
-- Là dao cắt tiết đó. Nói văn hoa tý cho phù hợp với tình hình thôi.
-....
thật đúng là cạn lời mà.
............
Dao, đã có.
Nước sôi, đã có,
Nguyên liệu, đã có.
Và cắt tiết thôi.
Cầm cầm con chim lên và đao hạ xuống. nhung con dao cách cổ con gà 1 mm thì anh dừng lại quay sang nhin về phía lão long rồi nói:
- đúng rồi, ta quên lấy đĩa đựng tiết. Lão lấy hô ta đi. Con gà tuy nhỏ nên không thể bỏ qua tiết của nó được, bổ lắm đó.
Khi đĩa lên thì Cầm lại giơ đao và chém xuống. Nhưng đúng lúc đó anh chàng lại dừng lại mà nói:
- đúng rồi, đây không phải là chim thường nên tất nhiên mà chém vậy thì phí quá. Tốt nhất tan ên làm nó tiêu hóa hết đống thịt nầy đi. Chứ để thế này thì đống đồ vẫn ở trong bụng mà không thể nào tiêu hóa được. Phí lắm
Và anh chàng lôi còn chim lên rồi vò và bóp nó, vò nó đến khi thân hình nó nhỏ lại 1 vòng rồi thì mới đồng ý mà lại giờ đao lên.
Lại hạ xuống rồi lại dừng lại nói:
- à đúng rồi,nó da dày thịt béo lắm, phải mài dao cho chắc
Và.. đến khi lưỡi dao dừng lai lần thứ 10 thì có người không chịu được noi:
- đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.